Shangri-La Frontier ~ Kus...
Kata Rina Ryosuke Fuji
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 1 - Gửi người bó hoa với tất cả tình yêu từ bờ bên này (1-77)

Chương 70 - Gửi trọn tâm tư vào từng khoảnh khắc – Phần 17

0 Bình luận - Độ dài: 1,929 từ - Cập nhật:

Chap 70 - Gửi trọn tâm tư vào từng khoảnh khắc – Phần 17

Câu hỏi: khi làm game…Điều gì không được làm khi「điều chỉnh boss」?

Đòn tấn công vô lý? 40 điểm, nếu có thể liên kết với sự kiện hoặc bị trung hòa bằng vật phẩm đặc biệt thì đó là phần tô điểm cho thế giới quan, thậm chí nên ưu tiên chủ động đưa vào.

Không đẻ game bị bug? 0 điểm, đó là chuyện đương nhiên rồi, đồ ngốc.

Đáp án đúng là:「Không tạo khoảng cách giữa các đòn tấn công của boss.」

Dù là đấu theo lượt hay hành động, chỉ khi đánh bại boss thì game mới được xem là hoàn thành. Trong trận chiến với boss mạnh, thứ một chiều ngoài khác biệt cấp độ thì không được phép xảy ra.

Boss liên tục tấn công, boss liên tục né tránh, boss dù đánh trúng bao nhiêu lần cũng không phá nổi phòng thủ… Sức mạnh và nhàm chán là hai mặt của một đồng tiền. Vì ràng buộc thế giới quan mà những boss quá mạnh thường khiến game đó trở thánh game rác… Fairkuso, fairkuso, fairkuso.

Vậy nếu muốn đưa「luôn là lượt của boss」 vào mà không làm hỏng tính gameplay thì làm sao? Đơn giản thôi, đặt giới hạn. Nồng độ quá đậm thì pha loãng nó đi.

Ví dụ như 「chỉ cần đánh trúng bộ phận đặc biệt sẻ phong tỏa hành động」, hoặc 「được gỡ bỏ nhờ sự kiện hoặc vật phẩm đặc biệt」, hoặc 「đặt giới hạn thời gian」 cũng là lựa chọn hay.

Nói về điểm này thì chiêu 「Thanh Thiên Đại Chinh - Seiten Taisei」 của Mộ Thủ Wezaemon có thể gọi là có tình người, vì nó có điều kiện thắng rõ ràng: nếu sống sót thì thắng.

Vấn đề là đó một đòn tấn công siêu cấp phi lý….「Phóng tuyệt chiêu liên tục trong 30 giây không thời gian chờ, không cooldown」

.

.

.

.

.

「Đoạn Phong – Tachikaze!

「Tsuoooo!?」

「Lôi Chung – Raishou!

「Sōoo!」

「Đại Thì Hóa – Ooshike!

「Dāāa!!」

Ngay sau khi tránh khỏi đòn rút kiếm siêu tốc, tôi lăn ra né, thì cơn mưa sấm sét có homing (tự động truy đuổi) lao tới. Theo bản năng đá bật bàn tay đang xuyên qua tia sét muốn chộp lấy đầu tôi, tận dụng phản lực để kéo giãn khoảng cách.

「Nhập Đạo – Nyuudou...

「Tụi mày coi chừng! Sắp có đòn tấn công diện rộng!」

..Vân – Kumo!

Tôi luồn ra sau lưng đối phương, vừa tranh thủ hồi phục thể lực. Dù đã kích hoạt Climax Boost lẫn Hunger Wolf vẫn bị dồn thế này, hoàn toàn không có thời gian phản công.

「Đoạn Phong ! Đoạn Phong ! Đoạn Phong!

「Gyaaa!?」

Một cú nhắm mặt, một cú nhắm tim, một cú nhắm vai.

Trước khi não kịp phân tích, cơ thể đã phản xạ tránh được ba đòn siêu tốc đó. Mẹ kiếp, cùng một chiêu mà được xài liên tiếp á!? Định nghĩa hồi chiêu (cooldown) ở đâu rồi!?

「Hỏa… Ka—!

Đoạn Phong, Nhập Đạo Vân, Lôi Chung, Đại Thì Hóa... Không có kỹ nào bắt đầu bằng “Ka”, tức là chiêu mới xuất hiện ở dạng thứ ba.

(Trên!? Dưới!? Aaa kệ đi, liều luôn!!)

「Toái – Sai...

Hắn nắm ngược thanh katana như đang chống gậy rồi cắm mạnh xuống đất. Nơi mũi kiếm cắm xuống bắt đầu phát ra màu đỏ rực, lượn lờ như rắn trườn, vẽ một đường thẳng nóng đỏ hướng về phía tôi.

「Thấy được rồi—!」

「Long – Ryu!!

Mặt đất đỏ rực, chuyển sang trắng xóa vì nhiệt lượng, phồng lên như chất nhầy slime rồi từ đó trồi lên những cột lửa như xé toạc lòng đất.

Nhìn từ một góc độ nào đó, cảnh tượng ấy trông chẳng khác gì một con rồng đang bay vút lên trời. Tôi chờ đến sát rạt rồi mới lùi lại bằng một bước né, tránh được đòn trong gang tấc, rồi lượn quanh cột lửa. Không kịp đứng hẳn dậy, tôi liền men theo vòng ngoài của cột lửa để tìm cách quan sát được kẻ đang ẩn mình sau nó…Mộ Thủ Wezaemon

Khi bóng dáng hắn hiện rõ trong tầm mắt, Wezaemon rút thanh katana đã cắm xuống đất rồi giơ lên trời... và ngay đầu lưỡi kiếm, tôi thấy đám mây đen đang hình thành, phủ lên bầu trời trắng đến rợn người.

「Ra là các chiêu thức được thiết kế để kết hợp thành combo ngay từ đầu...!」

Khôi Xuy Tuyết – Haifubuki!

Lời Mộ Thủ như xác nhận suy nghĩ của tôi, như có tín hiệu kích hoạt, đám mây đen dồn tụ trên trời dường như mang theo ý chí, bất ngờ lao xuống nhắm thẳng vào tôi. Trong khoảnh khắc, tôi gần như đơ cứng, tưởng chừng đó là một đòn chắc chắn giết chết ngay lập tức. Nhưng tôi cưỡng ép cơ thể mình phải cử động, rồi lao người vào khoảng trống hẹp còn sót lại giữa những đám mây đen đang cuộn lại như rắn siết mồi định bao vây lấy tôi.

Dù nhận thức rõ rằng thể lực của mình đang bị bào mòn, tôi vẫn xoay xở thoát ra khỏi vòng vây tro bụi đó. Ngước mắt lên, tôi thấy Wezaemon đang vươn tay về phía tôi. Nhưng bị chồng thêm một đòn bất ngờ nữa còn tệ hơn — thế nên tôi chủ động tóm lấy cổ tay hắn, rồi đẩy sang bên. Miễn là không để bị bắt, thì kỹ năng đó chẳng còn đáng sợ nữa.

(Đã bao nhiêu giây trôi qua? Đã dùng bao nhiêu kỹ năng rồi? Điều kiện kết thúc là gì?)

Nghĩ còn mệt hơn đánh. Nhưng phải suy nghĩ. Nếu đòn tấn công này có giới hạn thời gian thì còn đỡ, chứ nếu không có hành động gì đó thì nó không dừng, và tôi sẽ bị bào chết dần…thực tế là đang bị vậy rồi.

Đây là đòn tổng hợp, như nén lại tất cả chiêu thức đã dùng ở giai đoạn một và hai rồi dội liên tục. Nhưng tôi để ý thấy không chỉ lửa mà cả khói đen bắt đầu trào ra từ vết nứt trên người hắn…chứng tỏ hắn không thể xả chiêu vô lý mà không chịu tổn hại.

Tôi quyết định bỏ qua phản công, ném cả đôi Thố Nguyệt đi, rút vật phẩm từ Kho đồ ra để chuẩn bị đỡ tiếp.

「Thanh Thiên Đại Chinh, Lấy luân chuyển và sự tiễn biệt làm điểm tận cùng.

「Nhanh quá...!」

Chỉ trong khoảnh khắc tôi liếc nhìn cửa sổ để lấy vật phẩm, khoảng cách giữa tôi và Wezaemon đã bị rút ngắn. Làm gì đây? Mở lại rồi rút vũ khí...? Không kịp!

Khai mở trời xanh, hoá thành đường kiếm tối thượng. Ta —  sẽ chém cả rồng… Thiên Thanh - Tensei】!

「Đừng hònggg!!」

Tôi vội ném vật phẩm trên tay, định né tránh thì——cơ thể bất chợt đứng khựng lại... Không phải mất tập trung, cũng chẳng phải vấp ngã... Cái này là——

「Hành động... bị hủy bỏ hoàn toàn…?」

Điều cuối cùng tôi có thể làm, là nghiêng nhẹ đầu…chỉ thế thôi… trong lúc toàn thân bị đóng băng giữa không trung, đón lấy một nhát chém từ trên cao nhằm chẻ tôi ra làm hai phần.

Lưỡi kiếm cắm sâu vào cổ, hơi chếch lên từ vai phải. Không có lấy một khoảnh khắc kháng cự nào. Tôi chỉ kịp thấy ánh sáng vàng kim lướt dọc theo làn sắc lam lạnh lẽo của nhát chém, rồi lưỡi kiếm xuyên qua hông trái, chia đôi thân thể.

Thân xác tôi dần vỡ ra thành mảnh đa giác, vỡ vụn. Màn hình tối dần lại…….

「Phục sinh thành công trong tích tắc! Tuyệt kỹ tối thượng: Tự Thân Hồi sinh... yeahhhh!!」

Giọt lệ tái sinh do tôi ném lên trời rơi xuống theo trọng lực, trúng vào chính tôi sắp hóa thànhđa giác phía dưới.

Do có giá trên trời, thành ra tôi chưa dám test thử, nhưng có vẻ như 「tự sử dụng lên bản thân」 là khả thi.

Tôi dốc sạch thể lực còn lại để kéo giãn khoảng cách với Wezaemon, rồi gấp rút phân tích cái đòn vừa chém đôi tôi.

(Thiên Thanh hay gì đó, đòn này quá nguy hiểm.)

Sờ eo, mảnh giáp eo Đai Lưng Sinh Triều đã không còn. Một đòn đó thôi mà phá hỏng cả trang bị gần như nguyên vẹn.

(Phá giáp, có khả năng xuyên giáp luôn. Mà cái kiểu chết quá dễ như này...hiệu ứng tất sát? )

Không phải khoe chứ, suốt trận này tôi đã ăn bao nhiêu nhát chém từ thanh katana đó rồi, tôi phân biệt được cảm giác bị chém thường, bị chém chí mạng, hay bị overkill. Mà đòn này—khác hoàn toàn. Một đòn tất sát sinh ra để giết người chơi.

Giả sử một player cấp 99 full trang bị phòng thủ mà giơ khiên đỡ đòn đó, cũng sẽ bị chém đôi dễ như cắt đậu hũ.

Tôi chẳng muốn nghĩ tới, nhưng có thể khẳng định: chỉ cần trúng là chết ngay, không cần hệ thống tính toán sát thương gì hết.

(Nhưng thứ đáng sợ nhất lại không phải nó.)

Chính là cái hiệu ứng khóa cử động khiến tôi không thể né tránh. Nếu không hiểu được điều kiện để nó kích hoạt, thì sẽ không thể vượt qua đòn kết liễu đó, cũng đồng nghĩa không thể kết thúc trận chiến này.

(Cho dù có tự hồi sinh, mà chỉ còn hai giọt lệ tái sinh, và vẫn còn năm lọ Thần dược sinh mệnh...)

Nhưng mà hồi sinh bản thân không phải là trò dễ làm. Phải ném vật phẩm lên trời trước khi chết, tức là phải nhận biết trước liệu đòn sắp tới có giết mình hay không, rồi mới hành động.

Dù thế nào, cho đến khi tìm ra cách đối phó đòn đó, tôi sẽ phải liều chết vài lần.

Nghĩ vậy, tôi nhìn lại Wezaemon… đúng lúc hắn lại vào đúng tư thế mà tôi thấy cách đây tầm... một phút.

Miễn chưa vượt qua cực hạn, thân xác này sẽ không đổ xuống... Thanh Thiên Đại Chinh !

「Không lẽ… bắt đầu lại từ đầu… aaaa!?」

「Hỏa Toái Long – Kasairyuu!」

Vừa né cột lửa hình rồng, tôi lại phải tính liệu mình còn có thể bao nhiêu lần sống sót đến nhát chém cuối cùng….

______________________________________________________________

Vậy Thiên Thanh rốt cuộc là kỹ năng gì?

Chạm vào là phá hủy luôn trang bị.

Dù có mặc bộ giáp VIT mấy tỷ đơn vị, cũng vô nghĩa đòn tấn công vẫn cứ xuyên phá và thấm vào tận da thịt.

Hay là bạn có 5 nghìn tỷ HP? Không quan trọng đòn này là xác định chết luôn, khỏi cần xét hp.

May mắn? Số mệnh? Ta chém luôn cả số phận của ngươi.

Đừng né. Ngoan ngoãn chết đi.

Không đối phó được với Tensei à? Đáng tiếc thật. Bắt đầu lại từ đầu thôi!!

Hmm, đúng là kỹ năng rác rưởi, nhưng mà, vẫn có hai cách để vượt qua nó:「cách cực kỳ ngầu và đầy phong cách.」 Và 「cách cực kỳ chán và nhạt nhẽo.」

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận