Shangri-La Frontier ~ Kus...
Kata Rina Ryosuke Fuji
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 1 - Gửi người bó hoa với tất cả tình yêu từ bờ bên này (1-77)

Chương 34 – Bị vây quanh bởi rừng giáo hỗn loạn

0 Bình luận - Độ dài: 1,752 từ - Cập nhật:

Nói thật, Secondil khó có thể mô tả là một thành phố lớn, quang cảnh của Thirdrema hiện ra ngay sau cánh cổng lại tràn đầy sức sống… đúng là một thành phố hội đủ mọi điều kiện của “đại đô thị fantasy”.

Những lời mời chào như mưa đá của các thương nhân bày hàng rong nhắm vào du khách ghé thăm thành phố, vừa khiến ta phải nhíu mày vì ồn ào, vừa khiến cho người nghe cảm nhận như thể nguồn năng lượng dồi dào từ họ đang thấm vào trong chính mình.

Nếu Firstia và Secondil là những thành phố trải dài trên mặt phẳng, thì Sardorema lại là một ngọn đồi với tòa lâu đài dựng sừng sững ở trung tâm. Vì thế, quang cảnh trước mắt khi tôi bước vào khu vực này thật mới mẻ và thú vị, ít nhất là đối với một người không đi xa ngoại trừ khi đimua game, và nó đủ để thực sự khơi dậy động lực trong tôi.

「Fu-hyaa~, lần nào nhìn cũng thấy là một thành phố đẹp quá đi mất desuwa」

「Ừ, đúng vậy.」

「Hm? Phản ứng của Sanraku-san sao mà nhạt nhẽo vậy desuwa?」

Quả thật, đây là một cảnh tượng tuyệt vời. Nhưng tôi là game thủ đã chơi qua kha khá game, nghĩa là cũng đã được chiêm ngưỡng vô số khung cảnh khác nhau.

Ví dụ như: một trạm dừng trên tầng khí quyển ngay phía trên bề mặt hành tinh.

Ví dụ như: một tòa lâu đài khổng lồ đến độ phải tự hỏi liệu có phải dành cho người khổng lồ ở không, được dựng lên theo mệnh lệnh mơ hồ là “miễn sao trông thật tráng lệ.”

Ví dụ như: một hẻm núi mà mặt đất và bầu trời bị vỡ nát vì lỗi texture, để lộ lớp nền cyber bên dưới.

Chính vì là game, chính vì là Full-dive VR, nên tôi mới có thể bước đi, quan sát, lắng nghe và cảm nhận những khung cảnh ấy. Tôi đứng trước cổng và kể lại điều đó cho Emul nghe.

「Tôi không phải là chiến binh được thần vận mệnh dẫn lối, nhưng cũng đã đặt chân đến kha khá nơi rồi.」

「Tuyệt thật đó ạ! Quả đúng là Nhà Khai Phá-san đã chu du qua rất nhiều nơi rồi đấy desuwa!」

Dù mang hình dạng người, nhưng bên trong vẫn là bé Thỏ Vorpal Emul. Nhìn dáng nhóc nhún nhảy như đang múa, tôi bất giác mỉm cười.

「Giờ thì, nên làm gì đây.」

「……? Không phải là chúng mình sẽ đi tìm quán trọ sao desuwa?」

「Không, đó là việc bắt buộc phải làm rồi. Ý tôi là, còn tình hình hiện tại thì nên xử lý thế nào.」

Ở Secondil, nhờ thời điểm và thời gian khá thuận lợi nên tôi chỉ lác đác thấy vài người chơi, nhưng ở một thành phố quy mô lớn như thế này thì hiển nhiên sẽ có không ít người chọn định cư tại đây. Điều khiến tôi ngạc nhiên là có kha khá người chơi trông không vội đi đến khu vực tiếp theo mà quay trở lại Secondil. Nếu tôi nhớ không nhầm thì boss khu vực sẽ hồi sinh nếu tôi đến thành phố tiếp theo và cập nhật điểm save rồi quay lại. Nếu vậy thì việc có người chơi đi đi về về để farm nguyên liệu cũng không có gì lạ.

Tôi hiểu điều đó. Và tôi cũng biết rõ vẻ ngoài của mình khá dễ gây chú ý theo hướng không tốt. Nhưng cảm giác lần này có chút… khác biệt.

Là gì nhỉ…? Từ nãy đến giờ, tôi cứ bị những người chơi đang rời Thirdrema quay trở lại Secondil nhìn chằm chằm. Tuy nhiên, phản ứng của họ lại giống như chứa đựng sự nghi ngờ: "Có phải tên đó không?" thay vì  "lại một thằng nguy hiểm xuất hiện".

Thật kỳ lạ, mặc dù tôi chắc chắn đã có rất nhiều trải nghiệm ly kỳ, tôi không nghĩ mình đã thực hiện bất kỳ hành động nào nổi bật khiến người chơi khác chú ý... Có thể là ba người mà tôi ‘chạm trán đáng ngờ'' ở Rừng Quái Vật Hoành Hành đã đăng bài kiểu ``Có một người chơi thực sự rất đáng ngờ lol''! ? Không, tôi muốn tin rằng không phải như vậy, nhưng...

「Đúng là mình trông khả nghi thật.」

Nếu xuất hiện trong rừng mà không phải gấu, mà là một thằng cha đô vật đeo mặt nạ từ đâu bay ra, thì bạn sẽ làm gì? Với tôi thì chắc chắn là chụp hình lại rồi cười như điên, nên, đành chịu thôi.

「Đi thôi, Emul. Nhanh chóng tìm nhà trọ nào.」

「V-Vâng ạ.」

— Và rồi, đúng lúc đó, một trong số những người chơi đi ngang qua bất ngờ túm lấy vai tôi. Thế là bước chân đầu tiên tiến vào Thirdrema lại bị trì hoãn. Không đùa đâu, cho tôi bước vào thành phố cái coi. Sao cứ phải đứng ra giữa cổng mãi thế này? Đám lính gác nhìn tôi như muốn đâm thủng người luôn rồi đó.

「Cậu… cậu kia! Cái bộ đồ đó… cậu là Sunraku đúng không!?"

「Hể?」

「Sunraku-san, người quen của anh desuwa?」

Một người chơi nữ lạ hoắc bất ngờ nhào tới bám chặt lấy tôi và hỏi. Emul thì nghiêng đầu hỏi xem có phải người quen không, nhưng cái tên 「Animalia」 hoàn toàn chẳng có chút ký ức nào vang lên.

Tôi có thoáng nghĩ qua là bạn chơi game rác với nhau, nhưng nếu vậy thì cách bắt chuyện cũng không đến mức xa cách thế này. Hơn nữa, nếu đó là “kẻ”  mà biết tôi đang chơi game thì kiểu gì cũng không bao giờ đường đường chính chính lộ mặt thế kia đâu.

「À, xin lỗi… bạn là… ai thế?」

Nói về game thì, càng tiến xa trang bị càng mạnh – đó là quy luật. Và độ mạnh thường đi kèm với độ hào nhoáng. Chỉ cần liếc mắt là biết bộ trang bị mà cô gái tên Animalia này đang mặc không phải loại có thể kiếm được ở giai đoạn đầu game.

Nhưng càng nghĩ càng khó hiểu. Nhìn qua là biết bộ này chỉ có thể chế tạo ở giai đoạn khá xa về sau, thế quái nào cô ta lại có mặt ở một thành phố giai đoạn đầu như thế này? Với lại, tại sao lại biết tên tôi?

「Chào hỏi hay gì đó… mấy thứ ấy không quan trọng. Điều tôi muốn hỏi chỉ có một điều thôi……」

Guwashi! — Cô ta bóp chặt vai tôi như muốn nghiền nát, mắt mở to trợn tròn, và hỏi một câu. Tôi suýt thì phản xạ triển khai vũ khí, nhưng may là còn giữ được bình tĩnh. Emul thì pop! một tiếng, đôi tai dài cụp xuống lộ ra rồi vội vàng giấu ngay lại vào tóc.

「Làm thế nào mà cậu lại Tame được Vorpal Bunny!?」

……!

Tuyệt đối đừng có hé miệng, Emul.

Tôi đưa tay ngăn Emul, vốn đã định phản ứng theo bản năng, rồi thầm cảm ơn chiếc mặt nạ đang che kín biểu cảm của mình. Trong lúc đó, đầu tôi xoay như chong chóng.

Rò rỉ thông tin từ đâu? Không, có lẽ là do có người chơi nhìn thấy tôi đang dẫn theo Emul dạng Vorpal Bunny. Hợp lý. Chết tiệt, sơ suất rồi. Không nói chuyện thì không có nghĩa là không bị người khác nhìn thấy. Sao lại quên cái điều hiển nhiên vậy chứ? Mình có nên giả khờ giả điếc rồi chuồn vào trong thành phố luôn không? Nhưng làm vậy có thể là nước đi sai lầm.

Giờ sao? Không thể để lộ nội dung kịch bản độc nhất. Chính vì độc chiếm nên thông tin mới có giá trị. Và dù có muốn nói thì cũng chỉ có thể bảo rằng “Vì tôi có linh hồn Vorpal nên được ông lớn gọi đến,” chứ có biết giải thích gì khác đâu……… Nhưng mà, đợi đã, có khi chẳng cần giấu?

Vì chính tôi đây cũng đâu biết điều kiện kích hoạt kịch bản độc nhất [Lời mời từ Vương quốc Thỏ] là cái gì đâu…………

「À thì, cô hỏi làm thế nào á… chính tôi cũng không rõ lắm…」

「Phải ha~ mấy kiểu này đúng là nên chia sẻ với mọi người nhỉ, Kỵ sĩ Cách Mạng – Sunraku-kun……?」

Cái tên đó, trong game này, hoàn toàn không có ý nghĩa gì.

Cái tên đó, là tên gọi của tôi trong một game khác.

Cái tên đó, là thứ thể hiện mối quan hệ đặc biệt giữa ta và người kia trong tựa game cụ thể ấy.

Chính vì vậy, ngay khi nghe giọng phát ra từ hướng phía sau cổng vào Thirdrema, tôi lập tức phản xạ lại đòn mai phục. Cú đánh đó chắc chắn sẽ nhằm vào chân để ngăn cản tôi bỏ chạy.

Tôi lập tức hất cánh tay mà Animalia đang nắm lấy vai tôi rồi nhảy vọt lên, né tránh dựa vào bản năng. Sau đó, mặc kệ hành động mình có đúng hay không, tôi tránh xa khỏi cổng, tạo khoảng cách.

「Tới rồi à, Chiến binh Bút Chì……!!」

「Này này, trong game này mị là Arthur Pencilgon, Sunraku-kun à. Và cũng đừng gọi người ta như thể là quái vật vậy chứ.」

Tuy trang phục khác, nhưng dù có đeo mặt nạ che từ mũi trở lên, tôi vẫn có thể nhận xét  "A, con nhỏ này đẹp thiệt”. Điều bất ngờ là avatar dùng luôn gương mặt thật ngoài đời.

Sát thủ ấy… kẻ từng bị tôi và Modorukatzzo ám sát trong tựa game cướp bóc hậu tận thế “Unite Rounds”, chính là Chiến binh Bút Chì, hiện tại là Arthur Pencilgon đang mỉm cười thật tươi như thể đang rất tận hưởng màn tái ngộ.

__________________________________________________________________

Các điểm thay đổi

Đang trò chuyện khi đi trong thành phố → Dừng lại trò chuyện ngay trước khi bước vào Thirdrema

Gặp Animalia trong thành phố → Gặp Animalia khi cô ấy đang định quay về Secondil

Bị Pencilgon tập kích trong thành phố → Ném kiếm từ trong thành phố, lao ra ngoài cổng rồi mới bị Pencilgon tập kích

Một vài chi tiết miêu tả được thêm vào

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận