Shangri-La Frontier ~ Kus...
Kata Rina Ryosuke Fuji
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 1 - Gửi người bó hoa với tất cả tình yêu từ bờ bên này (1-77)

Chương 65 - Gửi trọn tâm tư vào từng khoảnh khắc – Phần 12

0 Bình luận - Độ dài: 2,605 từ - Cập nhật:

Chap 65 - Gửi trọn tâm tư vào từng khoảnh khắc – Phần 12

「Emul-san, thật sự ngầu quá đi~. Là một chú thỏ hoàn hảo hội tụ cả trí tuệ, sự dễ thương và sức mạnh luôn đó~.」

Dù rõ ràng chỉ là những lời khen lấy lệ, tôi vẫn tiếp tục bước trong Dinh Thự Thỏ với Emul, hiện giờ đã biến thành một con thỏ slime đang nằm trên đầu tôi.

「Dậy nào, Emul dễ dụ. Mau dậy đi~. Còn phải đi gặp bố em đấy~」

「Fheheheh... h-hả!?」

Tôi đặt Emul - vừa tỉnh táo lại - xuống đất, rồi tiến vào phòng ngai vàng nơi Vash đang chờ.

「Ồ, là mày à.」

「Chào đại ca, đêm nay là thời khắc quyết định nên em đến chào hỏi một tiếng.」

Những cử chỉ quan tâm tinh tế kiểu này là cơ bản trong galgame – chỉ một lựa chọn thôi cũng có thể dẫn đến phân nhánh cốt truyện mà.

Vash gật đầu một cái khi tôi đến, rồi mở lời:

「Ra vậy... mặt mày nhìn cũng ra gì đấy chứ… Vậy thì ta chỉ có một điều duy nhất muốn nói với mày thôi.」

「...」

「Đừng có quên đi tinh thần Vorpal đấy.」

「Rõ ạ!」

Lúc này mà hỏi kiểu “tinh thân Vorpal là cái quái gì?” chắc sẽ bị đập chết mất.

Không, nói vậy chứ tôi đại khái hiểu được rồi…chắc vậy là đủ rồi ha.

「Vậy, em xin phép」

「Ừ, ráng lên đấy.」

Tôi cúi đầu với Vash rồi rời khỏi phòng.

Trang bị: OK. Giao tiếp: OK. Vật phẩm: OK. Giờ thì... chắc gần như mọi việc cần làm cũng xong cả rồi. Còn lại chỉ cần “skip event” đến tối thôi.

Log out, chúc ngủ ngon...

.

.

Skip sự kiện ngủ!

.

.

Tối rồi... mà thực ra là khuya rồi nhỉ. Sau khi tỉnh dậy, tôi tắm một phát cho tỉnh táo rồi hoàn tất những chuẩn bị cuối cùng trong thế giới thực trước khi bước vào trận quyết chiến. Tôi dán tờ giấy “Tình huống quan trọng. Miễn tiếp khách đến sáng mai” lên cửa phòngrồi trong số những thứ đã chuẩn bị, tôi bật nắp lon nước có nhãn tiếng Anh.

Dù là một mẹo không được khuyến khích lắm khi chơi full-dive VR, nhưng nếu nạp caffeine trước khi chơi thì hiệu suất trong game sẽ tăng lên.

Ngược lại, sẽ cảm thấy mệt mỏi hơn bình thường nên không thể lạm dụng, nhưng nếu không dùng lúc này thì còn lúc nào nữa?

「Ufufuhehe... thứ nước tăng lực hàng Mỹ tôi đặt về cho hôm nay đấy~. Đậm hơn mấy loại của Nhật nhưng hiệu quả thật.」

Sức mạnh caffeine quật tan cơn buồn ngủ còn sót lại khiến khóe miệng tôi nhếch lên một cách quái dị. Tới rồi đấy, tôi đang cảm thấy caffeine tràn ngập toàn thân...!

Tôi tiếp tục nhồi thêm viên vitamin, bánh quy dinh dưỡng và đủ thứ khác để nạp năng lượng. Giờ tôi như một nhân vật fighting game với thanh năng lượng max… đúng nghĩa là trong trạng thái tốt nhất.

Về mặt thời gian thì cũng gần đến lúc hội quân với Oikatzzozo rồi.

「Nào, cùng tiến vào thế giới quyết chiến thôi....... đại loại vậy」

Login.

Tôi Rakuro trở thành tôi Sunraku. Trong khi bản thể ngoài đời tôi đang nằm trên giường, thì bản thân trong Rabbitzuta đã bật dậy khỏi giường.

Cơ thể nhẹ bẫng, đến mức giờ có khi bắt được cả ruồi giữa không trung bằng tay không cũng không đùa.

Phải mất tầm 30 phút nữa caffeine mới lan khắp cơ thể, nên giờ thì trước tiên là đi hội quân với Oikatzzo đã.

Vì sắp bước vào trận chiến khốc liệt, Emul sẽ ở lại Rabbitzuta, nhưng bảo sẽ tiễn tôi đến tận Thirdrema, nên tôi cũng không khách sáo.

「Sunraku-san, Sunraku-san!」

「Gì vậy?」

「Sunraku-san sắp đối đầu với Mộ Thủ Wezaemon đúng không! Cái này, em cho mượn đấy!」

Tôi và Emul đã dịch chuyển đến một ngõ hẻm vắng vẻ phía sau Thirdrema nơi hiếm có player nào đặt chân tới.

Trước khi chia tay, Emul nói vậy rồi đưa cho tôi một chiếc dây chuyền nhỏ. Nhìn kỹ, cái mặt dây chuyền không phải đá quý hay nhẫn, mà là một mảnh vỡ nào đó được gia cố bằng khung kim loại.

「Cái này là bùa hộ mệnh của em! Hồi trước bố mang về làm quà, rồi em cho làm thành dây chuyền đó desuwa!」

「Hừm... À thì, không có cái này bọn tôi cũng đâu có thua Wezaemon đâu.」

Gào!! – Emul như thể đang phát ra hiệu ứng âm thanh đó, khiến tôi bật cười khẽ. Tôi đặt tay lên đầu Emul.

「Nhưng mà, tôi vốn đã là kẻ bất khả chiến bại  lại còn mang theo bùa hộ mệnh nữa thì chiến thắng chắc chắn rồi. Tôi sẽ nhận lấy và quay lại trả tận tay bằng đường bộ luôn.」

「V-vâng ạ! Cố lên nhé desuwa!」

Được tiếp sức bởi giọng cổ vũ nhảy nhót của Emul, tôi giơ ngón tay cái lên rồi chạy từ ngõ nhỏ ở Thirdrema tới chỗ hẹn.

.

.

・Dây chuyền mảnh nhận dạng

Không có hiệu ứng.

Đó là tàn tích, là phế phẩm, là mảnh vỡ, là phần còn sót lại.

Không thể biết được nó từng chứng minh cho ai, từng được dùng ở đâu.

Thế nhưng, nó đã từng… chắc chắn là bằng chứng cho sự tồn tại của một con người nào đó.

.

.

「Yo.」

「Chào Sunraku, doping thế nào rồi?」

「Cái nước tăng lực mà mày giới thiệu, đúng là khét thật đấy. Thứ đó không phải hàng dùng thường xuyên được đâu.」

「Thấy chưa. Tao cũng chỉ lâu lâu mới uống theo gợi ý của một pro gamer bên Mỹ, chứ không nghĩ là nên dùng hàng ngày đâu.」

Tụi tôi hội quân tại quán café “Táo Rắn”, rồi cố gắng tránh ánh mắt người đời mà hướng về Khu Vườn Bí Mật trong Hang Rừng Ngàn Sắc Vạn Hoa. Có vẻ như Oikatzzo cũng đang ở trạng thái tốt nhất…không quá căng mà cũng chẳng quá thả lỏng… ít nhất thì không phải dạng bị run tay vì căng thẳng.

Gì chứ là pro gamer đã quen với việc chơi game dưới hàng ngàn ánh mắt, làm gì có chuyện yếu bóng vía.

Dù xác suất bị phát hiện là thấp, nhưng bọn tôi vẫn thận trọng khi tiến vào khu vực ẩn "Khu vườn bí mật".

「À phải rồi. Tao tìm ra bug mới trong táo bón nè. Nếu chen đòn bằng guard cancel thì có thể dùng pile bunker với kỹ năng tốn thanh năng lượng luôn.」

「Cái gì, thiệt hả!?」

「Thiệt 100%.」

「Guard cancel à… tao chưa nghĩ tới cái đó. Mà tại sao lại có thể combo bằng guard cancel chứ...?」

Nói y chang tôi luôn đấy.

Vì chả có việc gì làm, bọn tôi ngồi tám chuyện giữa cánh đồng hoa, nhưng ngay lúc một vết nứt xuất hiện chính giữa cánh đồng hoa bỉ ngạn, cả hai lập tức đứng dậy.

「…Cái này đúng rồi chứ?」

「Vào đêm không trăng, kết giới sẽ rạn nứt… thì ra là như vậy à. Cảm giác kiểu như bug—」

「Đừng có nói mấy câu ngu như ‘bug làm đối tượng game sụp đổ’ đấy nhé?」

「…H-haha, làm sao tao lại có thể đùa nhảm trong tình huống nghiêm túc thế này được… phải không nào?」

「Mắt mày đảo lia lịa kìa, đồ gamer rác.」

Mà chuyện đó để sau, giờ chỉ còn chờ chủ tọa – Pencilgon.

Khi bọn tôi đang quan sát vết nứt vừa xuất hiện trong không gian, thì từ phía hang động vang lên tiếng bước chân chạy tới.

「Để mấy cậu đợi lâu!」

「Xem ra là...」

「Chà, thoát ra khó hơn dự đoán đó. Ai ngờ cái thằng gây sát thương chính lại quất đòn chí mạng ngay từ đầu chứ!」

Tội nghiệp thật... Dù không có ấn tượng tốt với bọn Ashura-kai, nhưng giờ chắc tụi nó đang loạn hết cả lên.

Pencilgon tu một ngụm lớn chất lỏng trông như potion, rồi quay lại nhìn tôi với Oikatzzo.

「Chỉ có một cơ hội thôi. Nếu thất bại thì... bị Ashura-kai đánh hội đồng là cái chắc.」

「Vứt quách mấy kịch bản thất bại đó xuống cống luôn đi.」

「Chuẩn. Bọn ta đến đây là để thắng dù đối thủ có là [Mộ Thủ Wezaemon]. Vậy thì, chỉ có một điều để nói thôi đúng không?」

Bọn tôi nhìn nhau, nở nụ cười ngạo nghễ rồi đập nắm đấm vào nhau.

「Vậy thì, với tư cách chủ trì, để tui dẫn nhịp nhé... Giờ thì đi đập cái tên samurai robot đó thôi!」

「「Ồ ồ!」」

Ngay khi buông tay nhau ra, tôi nhận party invite từ Pencilgon. Bọn tôi chính thức hợp lại thành một tổ đội ba người và lao vào vết rách không gian giữa vườn hoa.

Oikatzzo nhảy vào trước, rồi đến tôi, và cuối cùng là Pencilgon.

Và thế giới bắt đầu đảo ngược…!

.

.

.

Sunraku đã nhảy vào. Đến lượt mình, Pencilgon ngước nhìn lên cái cây đã héo tàn… đúng vậy, một cây anh đào khô trụi lá.

Với thiết lập rằng ánh trăng tròn sẽ chiếu rọi hình bóng của cô ấy, thì vào đêm trăng non như hôm nay, việc nhìn thấy cô ấy là điều không thể. Nhưng… đó chỉ là về hình bóng mà thôi.

「Setchan… không, Setsuna.」

Cô ấy, chắc chắn vẫn đang ở nơi này. Bị trói buộc bởi tình cảm thuần khiết của người mình yêu, cô vẫn tiếp tục chờ đợi tại đây… ngay cả sau khi đã chết.

Nếu gọi đó là tình cờ, thì chỉ là một câu chuyện đến đó là hết. Cái việc tên thật của mình lại là trái nghĩa của tên NPC trong game, chỉ có vậy. Thế nhưng… không, chính vì vậy, Arthur Pencilgon  tức Amane Towa đã quyết định dấn thân vào game bằng tất cả nghiêm túc.

「Nguyện vọng của cô… không, của chị. Tôi… không, chúng tôi sẽ thực hiện nó.」

Cái cây héo tàn chỉ khe khẽ lay động cành dưới làn gió đêm. Nhưng Pencilgon, trong một khoảnh khắc, đã nhìn thấy hình bóng người phụ nữ ấy.

Và rồi, Pencilgon nở một nụ cười nhẹ, lao mình vào chiến trường nơi đồng đội đang chờ đợi.

.

.

Họ đang trong tình trạng kiệt quệ tột cùng. Một đợt tập kích bất ngờ vào căn cứ chưa từng bị phát hiện cho đến nay và kẻ tập kích lại là liên minh người chơi quy tụ bốn top clan gồm 「Hắc Lang」「 Hội Hổ Đoàn」 「Quân Đội 10 Giờ Đêm」 và 「Hiệp Sĩ Tempura」 một đội hình mà ngay cả sự kiện đánh raid boss cũng hiếm gặp. Đòn phủ đầu này khiến Ashura-kai, clan PK khét tiếng, rơi vào hỗn loạn toàn tập.

Không — lẽ ra họ có thể phòng thủ đến một mức độ nhất định… nếu không có "cô ta".

「Khốn thật… mẹ kiếp…! Combo đó rõ ràng là kỹ năng dùng để đánh raid boss mà…!」

Golem — một trong số những quái vật hiếm hoi có thể được người chơi điều khiển, và chỉ có thể chế tạo dưới những điều kiện nhất định.

Vậy mà mười con golem, mỗi con level 70, đã bị tiêu diệt trong chớp mắt bởi một người chơi…Saiga-0.

Danh hiệu 「Hỏa Lực Tối Thượng – Maximum Attack Holder」 không chỉ là trò đùa gượng gạo do người khác nuông chiều mà có.  Ashurakai, sau khi bị buộc phải nhìn thẳng vào thực lực thật sự ấy, đã tan tác hoàn toàn. Clan Master cùng một vài thành viên may mắn trốn thoát, nhưng phần lớn đã bị hạ gục bởi PKKer nhóm tấn công lần này.

「O-Orslot-san… Giờ làm sao đây?㎑

「……Tạm thời lui về Khu Vườn Bí Mật. Chỉ có bọn mình biết nơi đó, khó chịu thật, nhưng đành ẩn ở đó đến sáng thôi.」

Trốn vào khu có bản đồ lớn như Thirdrema cũng là một cách, nhưng khi không rõ tầm mắt của các clan đang tấn công vươn đến đâu, thì không có nơi nào an toàn hơn khu vực ẩn giấu hoàn toàn khỏi tầm nhìn.

Vừa liên tục dịch chuyển, vừa tiến về “Khu Vườn Bí Mật”, Clan Master Orslot của Ashura-kai vừa suy nghĩ.

(Rốt cuộc làm sao bị lộ? Thông tin rò rỉ từ đâu ra…?)

Nơi Ashura-kai chọn làm căn cứ là 「Tàu Ma Huy Hoàng Glory Ellis」, một khu vực ẩn giấu ở thành phố thứ 15 – Fifthsia. Một khi vực đến cả tin đồn cũng không lọt ra ngoài. Thế mà làm sao bọn chúng tìm được?

Khả năng hợp lý nhất: nội gián.

Một người phụ nữ vụt hiện trong tâm trí Orslot nhưng cô ta cũng đã tỏ vẻ bàng hoàng khi đợt tấn công xảy ra…

(…Khoan đã.)

Từng mảnh ký ức dần kết nối lại.

Hôm nay là ngày gì? Bản cập nhật lớn? Không hôm nay là đêm trăng non, ngày đặc biệt cho phép khiêu chiến boss độc nhất mà Ashura-kai nắm giữ.

Pencilgon đang ở đâu? Theo những người sống sót, cô ta đã chạy đi ngay khi đợt tấn công bắt đầu.

Pencilgon — kẻ mà dù cay đắng, Orslot vẫn phải thừa nhận là trên cơ mình. Nếu vậy thì hẳn cô ta hiểu rất rõ: nơi ẩn giấu của Ashura-kai là nơi an toàn nhất.

Nếu vậy, nếu đúng là thế…

Không lẽ nào.

Giả thiết ngày một rõ ràng. Hiện thực dần hiện hình.

Bước chân ngày một gấp gáp, chẳng mấy chốc Orslot bỏ cả đồng đội lại phía sau, một mình chạy thục mạng về phía Khu Vườn Bí Mật.

「Cái… cái… gì…?」

Trước mắt Orslot là quang cảnh mộng mị như thường lệ. Nhưng — người cần có mặt thì không hiện diện. Mà thậm chí, cái cổng vào cũng biến mất.

「A…g…」

Dự cảm tồi tệ nhất chính vì là người hiểu rõ Arthur Pencilgon, tức Amane Towa, hơn bất cứ ai nên Orslot đã đến được với sự thật.

Không thể là dối trá.

Orslot nhớ đến người chị gái từng ngạo nghễ tuyên bố: “Ngày xưa, chị từng kiểm soát toàn bộ người chơi của một tựa game.”

Gương mặt ấy  trên tạp chí nụ cười nhếch mép khinh miệt hoàn toàn trái ngược với vẻ lễ độ chuyên nghiệp hiện về như ảo ảnh.

「Bà… Bà ta dám…!」

「Orslot-san?」

Chỉ để phục vụ cho khoảnh khắc này.

Chỉ để ngăn Ashura-kai thách thức Mộ Thủ Wezaemon trong đêm nay.

Arthur Pencilgon đã bán đứng Ashura-kai.

Chạm tay đến sự thật Amane Kuon, tức Orslot, gào thét đến mức quên luôn cả phép tắc trong game.

「Con mụ khốn kiếp đóoooooooooooooo!!!」

_____________________________________________________________________

“Lấy tên của hiệp sĩ bàn tròn mạnh nhất rồi biến tấu thành Orslot cho ngầu nhé!”

…Sự thật là, chị gái đang chơi game với cái tên biến tấu từ Vua Arthur.

Còn về việc nữ chính-chan hôm nay sao mà hăng thế?

Đó là vì:

「Không thể chơi cùng nhân vật chính」

×

「Hồi tưởng lại vụ việc ở Thirdrema」

×

「Bên kia là PK clan nhắm vào nhân vật chính mà, ngại gì nữa đúng không?」

=Mở đầu combat bằng một cú combo toàn lực dành cho đánh raid boss.

…Kiểu kiểu vậy đấy

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận