Shangri-La Frontier ~ Kus...
Kata Rina Ryosuke Fuji
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 1 - Gửi người bó hoa với tất cả tình yêu từ bờ bên này (1-77)

Chương 58 - Gửi trọn tâm tư vào từng khoảnh khắc – Phần 6

0 Bình luận - Độ dài: 2,605 từ - Cập nhật:

「Thích ghê~Có Unique thích ghê~」

「Mày chỉ biết mỗi câu đó thôi à.」

Từ lúc tôi giới thiệu Emul và Oikatzzo biết được nhóc ấy xuất thân từ một "Unique", cho đến khi bọn tôi đến được Tàn Tích Thép Thời Thần Đại, tên đó cứ giữ cái thái độ này.

Còn Emul thì dính chặt vào đầu tôi để khỏi đi bộ. Với đà này thì nghề trong bảng thông tin của tôi từ nghề lính đánh thuê chắc chuyển thành "giá đỡ thỏ" lúc nào không hay mất.

「Thích thật~ Unique đã quá~ Tao cũng muốn xoa xoa thỏ~」

「Mày quên là bây giờ tụi mình đang cày cấp để lấy Unique đấy à?」

「Tự mình tìm thấy với việc hưởng ké của người khác là hai chuyện hoàn toàn khác nhau đó~ …ồ, kia kìa, phải không?」

Trong lúc còn đang ầm ĩ cãi nhau chuyện “chủ động tìm với hưởng ké thì khác gì nhau”, Oikatzzo chỉ tay về một điểm.

Nhìn theo hướng đó, là một “cánh cửa” dù đã phong hóa và xuống cấp, nhưng nó toát lên không khí đậm chất khoa học viễn tưởng, hoàn toàn khác biệt so với những khu vực hay nền văn minh tôi từng thấy trước đó.

Trong khoảnh khắc, tôi cũng tự hỏi “Nếu không vào cánh cửa này mà cứ tiếp tục đi tiếp thì sao nhỉ?”, rồi đưa mắt nhìn sâu hơn về phía con đường. Nhưng có vẻ nhà phát triển đã tính tới chuyện đó, vì ở phía trước bị chặn lại bởi một vết nứt khổng lồ trong lòng đất, không có cách nào vượt qua cả.

Vết nứt này là gì nhỉ, nó không giống mấy hẻm núi hình thành theo năm tháng đâu… Nếu bảo là tự nhiên thì cũng thấy gì đó không đúng lắm…

「Đi lẹ đi~」

「Hả? À… ừ」

「Cách mở cửa nhìn mới mẻ phết đấy, là cửa tự động hả?」

「Nếu mày gọi cái kiểu bị vặn xoắn méo mó mà vẫn mở ra được là 'tự động' thì chắc là đúng rồi. Mà hình như vô trong rồi thì phải đi xuống tầng hầm thứ hai, thì phải?」

「Vậy thì, vào thôi nào」

Tôi, Emul, và Oikatzzo — cả ba đứa chui qua cánh cửa đã phong hóa từ lâu theo năm tháng, đặt chân vào Tàn Tích Thép Thời Thần Đại.

.

.

.

「Uwaa, ghê thật, chỗ này cứ như đang chơi game khác luôn ấy」

「Tấm bảng đen kia kìa, nó đang vùiiiin~! di chuyển đó desuwa!」

「Cảnh tượng này… hình như tao từng thấy ở đâu rồi thì phải… À đúng rồi, ở màn cuối của Brave Galaxy Fighter!」

「Không biết trò đó…」

「Là đỉnh cao của game đối kháng SF được đánh giá toàn cầu đấy, đó là kim tự tháp vàng của thể loại này đó.」

Thôi đi ông tướng ơi, game thánh thì sao tao biết được, đừng có lôi mấy thứ đó ra nữa! Thực tế là, ngoài mấy con game rác ra thì tôi cũng có phải chỉ chơi duy nhất một thể loại đâu, mà đã thế lại còn là một màn chơi cụ thể trong một game cụ thể của thể loại cụ thể, ai mà biết cho nổi!

「Cơ mà vừa nãy còn fantasy đậm đặc xong giờ thế này luôn à」

Oikatzzo vừa dán mắt nhìn cái tấm kim loại lơ lửng giống bảng đen đang trôi ngang qua, vừa lẩm bẩm. Tôi cũng gật gù tán đồng.

Nếu từ đầu đến giờ khu vực Tàn Tích Thép Thời Thần Đại này vẫn còn mang phong cách fantasy cổ điển, thì giờ đây nó đã chuyển hẳn sang science fantasy đích thực.

Băng qua cánh cửa đã cũ đã mọc dây leo, chúng tôi xuống một cầu thang bị đứt gãy từng đoạn, chắc nó từng là thang cuốn và đón chờ ở cuối đường là đúng như thông tin có trước: một cơ sở ngầm khổng lồ nơi “những tấm kim lọai màu đen trôi nổi giữa không trung”.

Những tấm kim loại ấy không phải đồ bình thường. Chúng phát ra ánh sáng theo hình dạng giống như hoa văn mạch điện, lơ lửng trên không, lúc thì đậu xuống chỗ khác, lúc thì cứ đập liên hồi vào tường không rõ mục đích.

Chỉ nhiêu đó thôi đã đủ đạt chuẩn một khu vực game hấp dẫn rồi, vậy mà họ còn thiết kế thêm cả yếu tố đổ nát vào nữa mới hay.

Nơi lẽ ra chỉ toàn kim loại tạo nên không gian, giờ vẫn còn giữ lại chút tàn tích của nền văn minh xưa, những vết nứt trên trần do phong hóa đã để lọt ánh nắng lọt vào. Cây cỏ, với bản năng chiếm lĩnh khủng khiếp, đã vươn rễ cả vào trong không gian viễn tưởng này.

「Tao thì thích kiểu khu vực hoang tàn như này hơn đấy」

「Những vật thể chuyển động kiểu này mà bug cái là được mấy pha tấu hài bá cháy luôn」

「Tẩy sạch con mắt đi, gột sạch cái bộ lọc game rác của mày ra hộ tao phát」

「Su… Sunraku-san! Có gì đó đang tiến tới bên này kìa desuwa!」

Ô, có vẻ do lâu lắm mới được chơi tổ đội, nên tôi hơi hào hứng quá, lơ là mất cảnh giác rồi.

「Địa điểm thế này thì kẻ địch chắc cũng kiểu… drone bảo vệ hay gì đó nhỉ?」

Đúng lúc đó, thứ đang bay đến tầm ngang đầu tôi là một kẻ địch hình tam giác đều làm bằng kim loại. Không rõ nó dùng nguyên lý gì mà bay được nữa. Nói sao nhỉ… kiểu như phiên bản hình tam giác của UFO vậy?

「Sao giờ, Oikatzzo?」

「Ờm, để tao đấm thử cái đã. Đang thèm điểm kinh nghiệm nè」

Nói xong là cậu ta lao ra luôn, tay không. UFO tam giác dường như nhận diện Oikatzzo là địch, nó xoay vòng như đĩa ném rồi phóng thẳng tới.

「Chuyển động đơn giản ghê, chắc là kẻ địch để luyện phản đòn?」

Vừa mới nghe thấy câu đó xong thì—bốp!— UFO bị bắn văng ra như thể đập trúng bức tường vô hình. Reppel Counter? Lần đầu tôi thấy người khác dùng kĩ năng đó đấy.

「Đỏ!」

Cái quái gì vậy, chắc là phép thuật hay kỹ năng gì đó… Nắm đấm của Oikatzzo được bao phủ bởi một luồng hào quang đỏ rực. Sau đó, cậu ta áp sát ngay phía dưới UFO tam giác đang lơ lửng mất cân bằng trên không, rồi tung cú đấm ngược lên trời như thách thức luôn cả trọng lực.

.

.

「Đấm Móc - Crash Upper!」

「Ô~」

「Chí mạng luôn à!?」

Chắc chắn không phải đơn thuần chỉ là cú đấm bằng tay không. Luồng hào quang đỏ kia rõ ràng là buff gì đó, nhưng một đòn mà làm cạn sạch HP đối thủ ngay lập tức thật kinh khủng.

Chẳng hiểu rốt cuộc là gì, UFO tam giác biến thành đa giác rồi, còn hào quang đỏ quanh nắm đấm Oikatzzo cũng biến mất khi cậu ta vẫn giữ tư thế giơ lên đấm.

「Nghề nghiệp gì vậy?」

「Tu sĩ luyện công (sử dụng Quyền Khí)… nói cách khác là Monk. Không được trang bị vũ khí, bù lại dùng buff để tăng đòn đấm tay không cực mạnh. Dòn vừa rồi là phép [Quyền Khí ‘Ách Xung’] buff STR và VIT đấy.」

「Nhà phát triển giờ còn tạo nghề dùng phép thuật (vật lý) nữa sao...」

Chắc tôi nên tìm hiểu kỹ hơn rồi mới chọn nghề thì hơn. Chiến đấu bằng quyền pháp phủ hào quang trông cũng ngầu phết.

Đặc biệt là không phải phụ thuộc vào vũ khí mà vẫn có thể chiến đấu bằng tay không, nghe hấp dẫn đấy. Hơn nữa, dùng một phép thuật có thể phát động bằng từ khóa ngắn gọn như ‘đỏ’ thì chắc hợp với Oikatzzo, thời gian kích hoạt nhanh nữa.

「Nhưng không được hưởng buff từ vũ khí cũng khá thiệt thòi, mà gặp mấy địch giáp cứng thì còn dễ bị phản tác dụng, nên nghề này dành cho người chơi trình khá trở lên.」

「Thế à… còn build điểm chỉ số ra sao?」

「Kiểu chiến binh giáp nhẹ thôi… từ build AGI đoạn đầu rồi chuyển sang dồn HP và VIT, do thường hay bị dính damage lặt vặt nên đang thử tăng độ trâu lên.」

Đây đúng chuẩn tư duy của dân chơi game đối kháng rồi. Cách Oikatzzo chơi là chấp nhận sẽ bị đánh và lấy đó làm tiền đề chiến đấu, tóm lại là “tấn công trước khi bị đánh.” Còn tôi thì kiểu “không đánh trúng thì không sao.”

Dù có nguy cơ chết vì mấy pha damage nhỏ không tránh được, nhưng đổi lại có thể dành nhiều thời gian và tài nguyên hơn cho tấn công thay vì né tránh.

「Sunraku thì… thôi không nói đâu, chắc kiểu giáp giấy ưu tiên STR và AGI đúng không?」

「Sai rồi! Tao là chiến binh AGI + LUC cơ!」

「Toàn bộ tinh thần Vopal phát huy hết công suất luôn!」

「Ờ… Vopal là cái gì thế?」

Tao cũng muốn biết lắm đó.

Sau đó tụi tôi tranh luận về độ tuyệt vời của chỉ số may mắn, Oikatzzo thì tự tin cho rằng xử lý địch đến mục tiêu một mình là đủ, nên bị ba UFO tam giác hay còn gọi là Delta Unit Drone T1 vây lại hội đồng suýt chết.…Khi bị tôi chọc ngoáy, tên đó lẩm bẩm: “Chúng trâu kinh khủng, lại còn nhanh nữa, như là lũ giòi…” rồi suýt thành PvP.

Cuối cùng, bọn tôi với trạng thái chỉ số tạm ổn cũng tới được mục tiêu ban đầu…tầng hầm thứ hai

「Xàng xuống dưới tình trạng đổ nát càng nặng, tao cứ tưởng các cơ sở tầng dưới vẫn còn nguyên vẹn hơn cơ」

「Có thể là sụp từ dưới lên, giống cái nồi thủng đáy ấy」

「Ví dụ đó cũng hơi khó hiểu thật…」

Tôi liếc quanh, đảm bảo không còn người chơi khác, rồi nhờ Emul thính tai dò tìm kẻ địch, lấy bản đồ từ Pencilgon trong kho đồ ra.

「Tầng này có thể đi vào khu vực bí mật」

「Khu vực bí mật hả… Tao cảm giác mình thường xuyên bị người khác cung cấp hết mấy thứ đáng ra phải tự tìm ý」

「Giờ mà còn chê người ta trong khi bản thân xem trước trang hướng dẫn thì cũng chẳng có ý nghĩa gì đâu」

Cá nhân tôi nghĩ, miễn không spoil cốt truyện thì xem guide cũng không phải chuyện quá sai.

Game hay mà lạc đường không biết làm sao cũng có, còn game dở thì xem guide cũng không giúp gì vì chẳng có mấy thông tin hoặc chẳng hiểu gì luôn.

「Tôi cũng muốn tự mình tìm unique lắm」

「Ờ ờ, này… đi theo đây」

Chúng tôi đi qua bệ nổi có lỗ ở giữa, nhảy qua khe nứt rồi đứng lên bệ nổi bị thiếu bốn góc, di chuyển đến khoảng trống giữa tầng hai và tầng ba của tầng hầm rồi từ đó đi tiếp...

「Phiền quá đi mất!」

Ai mà tìm ra cái này vậy? Tinh thần kiểu gì mà lại mò được chỗ này? Hay Pencilgon tự tìm ra?

「Ôi trời, khu vực bí mật làm tỉ mỉ cỡ này trong full-dive cũng hiếm lắm đấy」

「Kiểu gõ tường theo nhịp nào đó để mở lối đi bí mật chắc cũng có khả năng nhỉ…」

Dù sao thì, việc chúng ta cần làm là đi theo lộ trình rắc rối này.

.

.

.

「……Và cuối cùng là phải nhảy xuống cái hố này à」

Theo đúng lộ trình ghi trên bản đồ, bọn tôi đã vượt qua cái mà khó lòng gọi là "đường đi", và thứ đang chắn trước mặt chướng ngại cuối cùng để đến được khu vực ẩn chính là cái hố khổng lồ này.

Vì đang ở tầng hầm nên không thể nhìn thấy đáy, bảo nhảy xuống một cái hố đen ngòm thế này thì dù là thế giới Full Dive cũng không tránh khỏi chút rợn người.

「Đây không phải là cú troll trá hình nhằm ám sát bọn mình đâu nhỉ?」

「Nếu thế thật thì con nhỏ bút chì kia phải chịu trách nhiệm nghiêm túc đấy」

「Trách nhiệm nghiêm túc! Ot–, cả Thủ Lĩnh cũng nói là phải chịu trách nhiệm nghiêm túc đấy ạ!」

Cái “trách nhiệm nghiêm túc” kiểu yakuza đó… vừa khiến tôi tò mò vừa thấy thôi không biết thì tốt hơn. Không, chắc không đến mức gore đâu nhỉ… ừ, không nghĩ thêm thì hơn.

「Nào thì……」

Thành thật mà nói thì tôi cũng hơi lo. Nếu chỉ có tôi và Oikatzzo thôi thì có lẽ còn dám chơi nhảy xuống rồi nhào lộn vài vòng, nhưng vì Emul không thể respawn nên cần phải thật cẩn trọng với những tình huống nguy hiểm không rõ ràng thế này.

「Ừm, vậy thì để tôi nhảy trước. Nếu không sao thì Sunraku với Emul nhảy sau là được」

「……Cảm ơn nhé」

「Fukyu」

Có vẻ nhận ra sự cảnh giác của tôi, Oikatzzo vừa nói vậy vừa bước lại xoa đầu Emul đang ngồi trên vai tôi, rồi không chút do dự nhảy thẳng vào cái hố lớn đó.

「Fuyaa… chị gái ấy ngầu thật đấy ạ~」

「Ờ… ừm, mà cậu ta là đàn ông đấy?」

「……?」

À phải rồi, với ngoại hình và giọng nói thế kia thì nhầm cũng là chuyện dễ hiểu thôi. Nhất là avatar của hắn trong Shangri-La Frontier lại còn là kiểu nhân vật nữ dễ thương quá đáng nữa.

「Cậu ta nhìn nữ tính vậy thôi chứ bên trong là đàn ông đấy」

「Ééééééééééé!?」

Thật ra ngoài đời tên đó có thân hình khá trung tính, nên khi chơi mấy game riêng tư thì hay chọn nhân vật có ngoại hình nữ hoặc trông nữ tính. Hắn từng nói, với mắt nhìn xa xăm, rằng do lớn lên trong nhà có hai chị và một em gái, kiểu “nam duy nhất trong nhà toàn nữ” ấy, nên trước khi biết đến game, toàn theo đuổi sở thích nữ tính thôi…

「Đây là… điều kỳ diệu của sự sống desuwa…」

「Giờ đầy người có ngoại hình nữ nhưng thật ra là nam mà」

「Không, cái này lại là kiểu sốc theo cách khác hẳn cơ ạ desuwa!」

Thế à. Mà giờ làm sao biết được Oikatzzo có chết hay chưa nhỉ? À, chưa kết bạn luôn à… Trong lúc tôi bắt đầu lạc dòng suy nghĩ sang chuyện không liên quan, thì từ sâu trong lòng hố vang lên một âm thanh nhỏ.

「…………re——………」

「Xem ra đây không phải là màn troll ám sát gián tiếp từ Pencilgon rồi」

Mà hắn đang hét cái gì thế?

「Ể, hình như là ‘Tới lẹ đi đồ hèn’ đó ạ desuwa」

「À mày ngon lắm, tao mà xuống được là giết mày trước!」

「Khoan đã, em còn chưa chuẩn bị tâm lý mà…… desuwaaaa!?!」

Không một chút do dự, thậm chí không đợi Emul chuẩn bị tinh thần, tôi ôm chặt nhóc ấy và nhảy thẳng vào hố.

__________________________________________________________________________

Katzzo có khuôn mặt nữ tính, đúng hơn là khuôn mặt giống (onnagata) trong kịch Kabuki…. là kiểu đàn ông bình thường nhưng khi hóa trang thành phụ nữ thì lại giống phụ nữ hơn cả mong đợi.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận