Hồi 1 - Gửi người bó hoa với tất cả tình yêu từ bờ bên này (1-77)
Chương 49 – Biển cây lộng lẫy
0 Bình luận - Độ dài: 2,374 từ - Cập nhật:
Dù có đủ thứ rối rắm, ít nhất thì mục tiêu ưu tiên hàng đầu, nhiệm vụ bắt buộc cũng đã hoàn thành.
Tuy có “tai nạn” gặp gỡ với người chơi tên Saiga-0, người đã đọc thấu mọi động tĩnh của tôi, nhưng nhìn vào kết quả thì cũng có thể coi là một giải pháp hòa bình.
「Fumyaa, nhà khai phá đó mạnh khủng khiếp thật đấy ạ desuwa」
「Ừ, chắc mạnh gấp bốn, năm lần tôi ấy chứ」
「Sunraku-san thì cũng không thua khi nói đến linh hồn Vopal mà!」
「Cảm ơn.」
Tôi không phải kiểu người ngại giao tiếp, nhưng chơi giữa lúc đang đắm chìm trong hack’n’slash mà bỗng dưng bị chuyển sang thể loại game mô phỏng thế này thì cũng cảm thấy mệt mỏi kỳ lạ.
「Thôi thì coi như vào chạm trán một Lycaon tương đối hợp lí và cân bằng, bỏ qua chuyện kia mà chuyển tâm trạng đi」
Đối đầu với người chơi khác tuy thú vị, nhưng giờ tôi chỉ muốn hack’n’slash trong thế giới fantasy, tận hưởng toàn bộ khu vực này, thám hiểm đến tận cùng từng gốc cây.
Vậy là, sự căng thẳng ở Thirdrema tan biến đâu mất, tôi và Emul an toàn đến được Rừng Hang Ngàn Sắc Vạn Hoa.
「Tôi đã xài sạch tiền khi rời Thirdrema và trao đổi đủ thứ rồi, giờ phải vừa thám hiểm vừa kiếm tiền thôi」
Số tiền trong túi chỉ còn đúng 100 Mani, nghèo rớt mồng tơi, chỉ đủ mua thuốc thảo dược vừa, nên việc kiếm tiền là nhiệm vụ cấp bách. Việc thu thập tài nguyên nếu coi là một công việc thì rất ngán, nhưng nếu xem nó là một phần của chuyến phiêu lưu thì lại vui, nên cứ từ từ làm vậy.
Tuy nhiên, nếu hành trang quá nặng thì sẽ ảnh hưởng đến AGI, nên cũng phải cân nhắc điểm này cho hợp lý.
.
.
.
Khi vượt qua cái đường hầm, ở đó mở ra cả thế giới fantasy. Trải nghiệm như vậy tôi đã từng nhiều lần, có lần còn bị viên đạn súng trường xuyên qua ngay trước mũi khi bước ra khỏi đường hầm.
À, lần kinh khủng nhất là khi vừa bước ra khỏi đường hầm, một viên thiên thạch lao ngang qua trước mặt. Dù nó bay ngang ngay ngoài vạch vàng bên ngoài như khi nhìn tàu chạy qua, vì vấn đề về vùng va chạm nên tôi không hề hấn gì, đành phải cười khổ… rồi ngay sau viên thiên thạch, một người chơi bay tới đá gối trúng đầu tôi khiến tôi chết và phải hồi sinh, thật là kỷ niệm khó quên.
「Waah, dù đang trong hang động mà lại sáng thế này sao desuwa!」
「Rêu phát sáng… đúng kiểu này rồi」
Quả thật đúng như tên gọi Ngàn Sắc Vạn Hoa, biển hoa đủ sắc màu tỏa hương mật ngào ngạt từ những cánh hoa rực rỡ xung quanh. Và dù là trong hang, nhưng lại có một biển cây rừng quá sâu không thể gọi là rừng được, mà phải gọi là đại dương cây. Chiếu sáng cho cảnh tượng huyền ảo không thể có trong thực tế ấy là rêu phát sáng mọc kín trên tường và trần hang. Tôi từng nghe rêu phát sáng ngoài đời thật do phản chiếu ánh sáng mặt trời, nhưng đây hoàn toàn là tự phát sáng... Có game theo kiểu thế giới có mặt trời giả, nên đây cũng là điểm cần phải kiểm tra kỹ lưỡng.
「Thế thì, bắt đầu từ đâu đây nhỉ... Ồ」
Tôi chăm chú nhìn về phía trước, phát hiện ngay quái vật.
Nó có cánh bướm to lớn... hình cầu? Không phải, nhìn kỹ thì nó có thân to bằng quả bóng rổ, bên trong chứa đầy một chất lỏng màu vàng óng, còn cái đầu thì nhỏ xíu như quả bóng bàn gắn trên thân.
「Thế ra là vậy...cái bụng rung rinh kia thật là gợi cảm quá đi...」
Làm tôi háo hức (ý là nhắm tới item rơi ra), đúng rồi. Tôi rút Dao Găm Hồ Đầm và chạy thẳng tới.
Con bướm tạm gọi là “bướm bóng bay” dù bụng chứa đầy mật hoa, vẫn bay đi rất nhẹ nhàng nhưng... chậm chạp.
Tôi chém một nhát vào cánh nó, con bướm mất thăng bằng tạo khe hở trên không, tôi chọc một nhát vào đầu nó. Không hề chạm vào bụng, đòn chí mạng vào cánh và đầu khiến “bướm bóng bay” vỡ tan thành mảnh đa giác, tôi bắt được cái bóng bay mật rơi xuống mặt đất và đúng như dự đoán.
「Tôi chắc chắn đây là món rơi hiếm」
「Waah, tôi cũng muốn chạm thử lắm đây desuwa!」
Nó giống như một quả bóng nước dày, đúng không nhỉ? Tôi ngăn Emul đang nhún nó như đồ chơi mềm, rồi bỏ nó vào kho đồ và xem mô tả item.
・Túi mật của Bướm Trữ Mật - Storage Papillon
Là túi bụng dùng để dự trữ mật mà Storage Papillon thu thập được. Rất yếu với va chạm, nên lấy được túi khi đã tích tụ đầy mật là cực kỳ khó khăn.
Ăn để tận hưởng, hay ném lên để tận hưởng cũng đều đúng.
「Ném…?」
Ừ thì đúng là cũng có cảm giác muốn đá thật mạnh một phát đấy.
Thôi được rồi, dù sao tôi chắc cũng sẽ gom được tầm ba bốn cái như này, thế thì thử ném một cái xem sao.
「Thôi, tiếp tục đi nào」
Không chỉ có bướm mới đi thu mật hoa. Và khi lấy sinh vật thật làm hình mẫu để thiết kế quái vật, thì có thứ còn phổ biến hơn bướm.
「Quả nhiên có, quái vật dạng ong」
「AAh, là Ong Thợ - Worker Bee của Ong Đế Vương - Empire Bee đó desuwa…!」
Ừm, thì Worker của Empire Bee nhỉ? Cái hình dạng thân thể đặc trưng kiểu côn trùng ấy, cùng kích thước to bằng quả bóng rổ, cũng tương tự Storage Papillon hồi nãy với một số người thì khu vực này đúng là địa ngục thật sự.
Con ong khổng lồ giống y hệt ong mật này cũng như Storage Papillon, chăm chỉ thu mật từ hoa. Không chỉ mật, có lẽ cả phấn hoa nữa?
「Ừm… Theo đánh giá của tôi thì kim chích có thể là drop hiếm」
Dù sao thì cứ săn coi có gì rớt ra đã. Tôi lại lao vào, cắt, đâm… Và ngay lúc đó.
Bùm, một vật gì đó bắn ra từ cơ thể Empire Bee Worker, bay lên trời. Nó nổ bung như pháo hoa, rồi biến thành bột vàng rải ra xung quanh. Chắc là phấn hoa… Nhưng đó không phải vấn đề quan trọng.
Cảnh tượng kiểu này, chắc chắn mình đã từng thấy đâu đó rồi nhỉ… Cụ thể thì nó giống tín hiệu cứu nạn... như đèn pháo sáng trong game quân sự…
「Kyaa! Một đàn Ong Thợ Săn - Hunter Bee đang tới desuwaaaa!!!」
Cái cách nhóc phát âm đuôi câu có hơi quá không?
「So với Worker thì hung hăng hơn, để mà nói thì giống ong vò vẽ đấy」
À, ra là dựa trên chức vụ mà hình mẫu từng loài ong khác nhau ngoài đời thật nhỉ.
Trong tiếng vo ve lặp lại, một vài con Empire Bee đang hướng sự thù địch mạnh mẽ về phía tao với Emul… Hunter có khuôn mặt dữ tợn giống ong vò vẽ, kêu lạch cạch hàm răng.
「Có năm con… Không, nếu tụi nó cũng gọi tiếp viện như Worker thì nguy rồi, sẽ nhân lên như chuột ấy chứ…」
「Sunraku-san!? Tôi cũng sẽ hỗ trợ! Thực ra là tự vệ thôi!」
「Ừ, Emul chỉ đánh lại mấy con tấn công thôi. Còn một chỉ thị nữa」
「V-vâng!」
「Thu thập đồ một chút đi」
"Zuko!" Emurl suýt chút nữa thì ngã, nhưng ít nhất là nếu vẫn còn phải dựa vào Emul ngay cả trong những trận đánh với lũ tép riu thì... áp đảo số lượng cũng được thôi, tôi quen rồi, do quen xử lý đám đông với Majority Hound mà.
Dù không mạnh bằng Majority Hound, nhưng so với mấy con chó cần chỉ huy thì bọn ong này di chuyển còn đỉnh hơn và đồng loạt lao vào tấn công tôi... bên này có 6 con, 2 con chạy sang phía Emul.
「Chốt hạ!」
Con Bee Hunter 1 lao thẳng vào từ phía trước với đuôi kim, tôi không dùng skill mà đỡ được bằng kỹ thuật parry cá nhân, con Bee Hunter 2 cố cắn từ dưới thấp thì tôi đạp chân dẫm lên đầu nó.
Bee Hunter 3 và 4 còn xa nên bỏ qua, còn con Bee Hunter 5 đuổi theo phía sau Bee Hunter 1, đang tấn công thì tôi bật Gia Tốc - Accel, đồng thời phản công bằng dao găm.
Dù bắt đầu hơi chậm nhưng tấn công trước thì tức là “đánh trước quyết định bàn thắng”... Kích hoạt skill Spiral Edge vào hàm Bee Hunter 5 làm tan nát khoang miệng rồi rút dao ra.
「Nếu định đánh úp thì nên tắt rung động cánh đó đi, ồn quá.」
Không hẳn là sonar định vị, nhưng tôi để ý thấy Bee Hunter 6 bay lên trên, nên có thể phòng bị trước, đồng thời dùng âm thanh dò vị trí cũng ổn.
Bật skill Loop Slash, xoay người liên tục chém không ngừng trong lúc còn sức, tôi vặn hông, biến các đòn chém xoay ngang thành xoay dọc. Đòn đầu tiên chém trúng cánh phải Bee Hunter 6, đòn thứ hai chặt đứt cánh phải bị biến dạng, đòn ba, bốn, năm tiếp tục chém chính xác vào bụng nó gây critical liên tiếp ba đòn.
「Hah!」
Skill này rất hay vì có thể chủ động hủy giữa chừng. Tôi hồi phục stamina khi nhìn Bee Hunter 6 tan rã thnahf mảnh đa giác bay tứ tung. Trong vài giây kiểm tra vị trí mấy con còn lại.
Con 1 đang ở sau lưng, con 2 vừa hết trạng thái choáng đang ở trước mặt, 3 với 4 đang tập trung vào Emul. Emul với level và sức mạnh hơn tôi nên dễ bị đám ong dồn sự chú ý. Nhưng đây là quái có lệnh “gọi đồng đội”, nên đánh giá sự chú ý tổng thể dựa vào số lượng, không phải chất lượng. Giờ chắc con 5 là...
「Được rồi!」
Tôi chém 4 - 5 nhát khiến Bee Hunter 5 thành mảnh đa giác. Di chuyển nhẹ nhàng bước đi mà không tốn stamina.
Dùng đòn né đơn giản trước mấy con Bee Hunter 1, 2 rồi hồi stamina... tối, Accel vẫn còn hiệu lực.
「Ok, đã quyết định kế hoạch!」
Tôi nhắm vào con Bee Hunter 2 trước, khi nó quay người thì tôi áp sát, tấn công liên hoàn với sức mạnh và nhanh nhẹn được gia tăng nhờ Accel. Tôi không rõ level chuẩn để chiến khu vực này là bao nhiêu nhưng có vẻ level 30 là tạm ổn.
Chạy xuyên đống đa giác bay tán loạn, bật Rush Slash tấn công con Bee Hunter 1. Đây là đòn chém liên hoàn kiểu truyền thống khác với Loop Slash, kết thúc bằng một cú đá khiến con Bee Hunter 1 thành đống đa giác.
「Đã để nhóc chờ.」
Thời gian hiệu lực của Accel kết thúc, nhưng khoảng thời gian ngắn còn lại vẫn đủ để rút ngắn khoảng cách. Có vẻ như thù hận của Bee Hunter 3 và 4 cuối cùng đã hướng về phía tôi, người đã tiêu diệt bốn con Bee Hunter.
Hai con cùng tấn công tôi, nhưng nếu chúng thật sự muốn đánh trúng một đòn chí mạng thì phải có đòn giả và trì hoãn chứ? Nếu mà bị trúng đòn thẳng thì… chắc chắn sẽ trúng đạn rồi. Tuy nhiên, nếu điều kiện thuận lợi thì có thể né được ít nhất là viên súng lục chăng...?
Slide Move, skill cho phép trượt một cách nhanh chóng để né tránh, được tôi sử dụng để bám theo hai con Bee Hunter đã né bằng bước chân của chính mình. Lấy khoảng cách từ Slide Move cộng thêm hai bước lùi, vặn hông chém từ dưới lên trên...!
「Ha ha! Chuẩn không cần chỉnh!!」
Tôi đang tỉnh táo, cực kỳ tỉnh táo! Từ động tác của Bee Hunter đã hoàn toàn bị đọc vị, đoán đại chỗ nó sẽ xuất hiện, hai lưỡi dao chém lên chính xác vào bụng Bee Hunter... Con nào nhỉ, chắc là con số 4? Dù sao đi nữa, đòn này trúng bụng Bee Hunter rồi. Nhưng cảm giác này không phải critical, thật khó để phán đoán đòn đánh nào gây critical.
「Cooldown xong rồi!」
Sau ba đòn tấn công, Bee Hunter 4 tan thành những mảnh đa giác. Ngay khoảnh khắc đó, Bee Hunter 3 tung đòn cuối cùng nhắm vào tôi, phát ra tiếng răng kêu lạch cạch, quyết định cắn.
「Vùng hitbox đòn này ở đâu nhỉ...」
Tôi đặt câu hỏi, rồi kiểm chứng bằng dao. Nhờ kỹ năng Level Counter, đòn tấn công cuối cùng của Bee Hunter 3 cũng không để lại vết thương nào trên tôi. Cảm thấy hơi thương hại cho Bee Hunter 3, nhưng nếu trúng thì tôi chết chắc, nên vẫn cứ cho phép người chơi như tôi săn mob một cách chuyên nghiệp.
Chiếc dao game hồ đầm mang hiệu ứng xoắn xuyên thủng và vặn xoắn con ong, khiến Bee Hunter 3 vỡ thành mảnh đa giác rồi tan biến.
「Phù, mệt thật đấy desuwa」
「Lại bắt chước em kìa-!」
Lần này không cố ý... hay là không ý thức được đã bị nhiễm cái kiểu nói của Emul rồi...? Vừa nghĩ linh tinh, tôi cùng Emuru chăm chỉ nhặt những vật phẩm rơi xuống mặt đất.
________________________________________________________________
Tạm thời tôi đang đặt mục tiêu 5000 chữ. Nếu lên 10000 chữ thì có lẽ sẽ chuyển từ cập nhật hàng ngày sang cập nhật cách ngày.


0 Bình luận