Shangri-La Frontier ~ Kus...
Kata Rina Ryosuke Fuji
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 1 - Gửi người bó hoa với tất cả tình yêu từ bờ bên này (1-77)

Chương 31 - Con người bay, thỏ thì nhảy

0 Bình luận - Độ dài: 1,325 từ - Cập nhật:

「Guooo….Owaaaaa」

Con người không có cánh, bởi vậy người mới dùng đủ mọi phương tiện để bay lên trời. Và nếu phải nói về sự khác biệt giữa bay Fly và nhảy Jump, thì vẫn là việc có thể tự dùng sức mình để tiếp tục duy trì  trên không hay không mà thôi……

Và hiện tại thì tôi còn không đạt tới mức ‘nhảy’, mà chỉ đơn thuần là bị đập văng lên trời thôi.

(HP thì… uoo, gần như chẳng tụt tí nào!)

Tưởng đâu là đã chết ngay khoảnh khắc bị hất văng lên rồi, thế nhưng có vẻ vấn đề thật sự của cú hất đó sát thương rơi… chết vì ngã từ trên cao.

(Quá ác độc rồi……!!)

So với việc bị cắn chết bởi cặp nanh kia, đòn này còn nhiều ác ý hơn hẳn! Tôi dám khẳng định luôn là tên nào thiết kế ra con boss này chắc chắn là kẻ có nhân cách rất tồi tệ.

Mà khoan đã, giờ phải làm sao đây, bị hất lên cao thế này thì đúng là dư thời gian để suy nghĩ đấy, nhưng điểm tiếp đất tiếp theo cũng chính là nơi tôi tử vong.

(Nghĩ đi… làm sao đây!? Chết vì rơi xuống kiểu này đúng là điều mình không muốn chút nào! Không, mà chuyện này đâu phải kiểu có thể giải quyết bằng kỹ năng điều khiển nhân vật hay ma pháp đâu………)

Ma pháp.

Khi thân thể tôi đạt tới giới hạn phản kháng chống lại trọng lực trong tình huống này và sắp sửa rơi xuống, tôi liếc nhìn về phía dưới. Trông thấy một đốm trắng nhỏ, nâu và sắc phục rực rỡ……… Emul vẫn còn nguyên vẹn. Có vẻ con boss này không phải loại súc sinh tung combo sát chiêu liên tiếp.

Khốn kiếp, đừng nghĩ lan man nữa, shutout hết các dòng suy nghĩ dư thừa đi, phải thực hiện hành động ngắn nhất, nhanh nhất, tối ưu nhất… Làm sao đây, nếu bị tính là nhận sát thương thì ta sẽ phát nổ thành mảnh đa giác trong tích tắc. Tuy chưa từng kiểm chứng, nhưng nghĩ thôi cũng đủ biết nếu rơi từ độ cao tương đương tầng bốn, tầng năm mà không có bất kỳ biện pháp bảo vệ nào thì toang là cái chắc. Đây là game bất khả thi rồi…… Không, nếu có hối hận thì để lúc respawn rồi hẵn làm! Giờ phải vùng vẫy đã!

Tôi cố gắng không để tâm đến cảm giác rơi quá mức chân thật đang len lỏi vào từng dây thần kinh, trong khi đầu óc điên cuồng tính toán. Vấn đề cần xử lý là sát thương khi tiếp đất, vậy thì… tránh bị đập xuống đất? Hay là đập xuống nhưng giảm nhẹ sát thương? Đệt, cả hai đều bất khả thi.

Nhờ đến sức của Emul? Tôi không rõ phép dịch chuyển toạ độ đó có tính ứng dụng đến mức nào. Nếu cần chuẩn bị trước thì toang rồi, tệ nhất là tôi sẽ rơi trúng người Emul mất. Hay là nhờ nhóc ấy dùng Magic Edge đánh tôi lệch sang ngang giữa không trung?

…… Bình thường chắc là chết luôn vì dính sát thương phép cộng sát thương rơi nhỉ, bác bỏ luôn!

(A, thế là game over rồi à)

Đến nước này thì đúng là bó tay. Lần tới phải tính toán kỹ biện pháp chống rơi hoặc phòng bị trước đòn tấn công đó. Dù chỉ rơi trong chưa đến mười giây, nhưng tôi đã đi đến kết luận: không tồn tại phương án khả thi nào. Nếu còn điều gì có thể làm, thì đó là chuẩn bị tinh thần đón nhận cú va chạm thôi…………

「………………AHHHHH」

Từ xưa đến giờ tôi vẫn không quen được với cái chết vì rơi trong game.

Nếu là full-dive thì khi rơi xuống mà màn hình còn chuyển sang đen là coi như nhẹ nhàng rồi, nhưng mà cái kiểu cảm giác như bị điện giật khắp người toàn bộ cảm giác bị cắt đứt… rồi respawn. Nhắc mới nhớ, game đó bị cấm phát hành rồi thì phải, vẫn đang nằm trong kệ nhà tôi.

「……Waaaaaaah………!」

Dù sao thì, đòn đó, nếu tôi không bị lún vào đầm lầy thì có vẻ không bị trúng. Có lẽ mình là tội đồ vì đã nửa vời xông xáo trong khi mồm lại luôn nói về tối ưu với hiệu quả. Lần tới, tôi sẽ tàn nhẫn hơn và giết nó từ xa bằng phép thuật của Emul.

「Hãy xem đây, [Linh Hồn Vorpal -Vorpal Spirittooooooooo 」

「Nu… o!?」

「Dụng cụ ma pháp dùng một lần, [Thuấn Di – Apport]!!」

Khung cảnh thay đổi. Không phải là cảm giác rơi tự do, mà là cảm giác lơ lửng nhẹ nhàng, cùng với cảm giác ấm áp mềm mại ở hông.

Khoảnh khắc tiếp theo, tôi nhìn lên và thấy những đám mây đang trôi về phía trước …… Không phải teleport sao? Emul nhảy lên bắt lấy tôi trong lúc rơi à? Mà khoan, chúng ta đang ở đâu vậy…?

Ngay sau đó, một luồng điện chấn động xuyên qua toàn thân. Nhưng đó không phải là sát thương rơi mà tôi đã chuẩn bị tâm lý, mà… sao mặt đất lại thô ráp gồ ghề, không giống như đầm lầy tí nào……

「GISHYAAAAAAAaaaaAAAAaaaaAAA!!!?」

Bùn bắn tung tóe như sóng, làm khuấy động cả đầm lầy. Đây không còn là kiểu “người chơi rơi từ trên xuống” nữa… mà là cú va chạm tận dụng năng lượng rơi từ độ cao lớn để đâm thẳng xuống chuyển hóa thành phản lực như đòn tấn công từ quái vật…

Cú va chạm của tôi đã được chuyển đổi thành một đòn tấn công, thay vì nhận sát thương rơi, sát thương phản lực được kích hoạt.

Vào khoảnh khắc đó, tôi chưa biết, nhưng tồn tại một kỹ năng sử dụng cùng nguyên lý khi rơi trong trạng thái như ta vừa rồi, tên nó là 「Sao Băng Rơi - Meteo Fall」. Và hệ thống vật lý khi được kích hoạt như kỹ năng sẽ áp dụng cả cho hiện tượng tương tự. Mà nói đúng hơn, ngoại trừ một số kỹ năng đặc biệt, hầu hết các kỹ năng đều được học khi người chơi vô tình thực hiện hành vi gần giống với kỹ năng đó ở một mức độ nhất định (theo sách hướng dẫn).

Và dù đây là quan điểm cá nhân của tôi, thì Mud Digger kia vừa ra đòn sát thương chí mạng khiến ta suýt chết và đang thảnh thơi bơi lội, do bị Emul đặt làm điểm rơi mà không thể né nổi đòn 「Meteo Fall bản lỗi」 của tôi, và thế là…

HP của cả hai đều bị trừ mạnh, hiệu ứng đa giác vỡ tan sau cú va chạm kịch tính.

.

.

.

「……này, Emul」

「Uhyàa… Em cứ tưởng mình chết rồi cơ đấy… Có chuyện gì vậy desuwa?」

「Nhóc đúng là tuyệt nhất đấy desuwa.」

「Đ-đừng có bắt chước cách nói của em desuwa!?」

Giống hệt lần đấu với con sói đen đó, lần này máu tôi cũng tụt về còn đúng 1 HP… Nhưng cuối cùng, người sống sót… vẫn là bọn tôi.

Giờ thì đúng là… tôi không thể ngủ quay chân về phía Emul-san được nữa rồi.( một cách nói truyền thống của Nhật, “ngủ quay chân về phía ai đó” có hàm ý thất lễ với người mình vô cùng biết ơn)

____________________________________________________

Dụng cụ ma thuật dùng một lầnThuấn Di – Apport

là một phép thuật cho phép chỉ định một tọa độ trong bán kính 5 mét xung quanh người thi triển ngay khi được kích hoạt, và dịch chuyển từ vị trí phát động đến tọa độ đã chỉ định.

_Katarina

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận