Hồi 1 - Gửi người bó hoa với tất cả tình yêu từ bờ bên này (1-77)
Chương 19 - Lại bán khỏa thân với tình trạng tệ hơn
0 Bình luận - Độ dài: 1,656 từ - Cập nhật:
Nếu một tuần trước có ai đó nói với tôi rằng "tác phẩm này sẽ đứng nhất hạng mục theo ngày, và thứ tư toàn bảng xếp hạng tổng hợp theo ngày", liệu tôi có tin được không nhỉ?
Nhờ vào sự ủng hộ của mọi người, tác phẩm của tôi đã vươn tới vị trí thứ tư trên bảng xếp hạng tổng hợp theo ngày, tức là nó đã xuất hiện ở nơi mà không cần phải bấm “xem thêm bảng xếp hạng ngày” nữa cũng thấy được!
Thật sự rất cảm ơn mọi người!
Từ nay về sau cũng mong mọi người tiếp tục dõi theo đứa con tinh thần vụng về này của tôi.
_Katarina
______________________________________________________________
Tóm lại, vấn đề là gì? Đơn giản thôi.
-Không thể trang bị giáp thân và giáp chân, bị ép phải bán khỏa thân.
-Quái vật cấp thấp chạy mất dép, buộc tôi phải luôn chiến đấu với kẻ địch mạnh.
-Kháng lời nguyền cao đến mức có thể phản lại cả buff của pháp sư hỗ trợ, tệ hơn là cả buff của đại pháp sư.
-Và giờ, nhân vật của tôi đang thuộc nhóm nào: người mới, trung cấp hay cao thủ?
「Sao biến thành game rác rồi???」
Chuyện quái gì thế này, chẳng lẽ oán khí từ những tựa game rác tôi từng chơi đã ăn sâu vào thể xác tôi đến mức gây ra phản ứng đào thải với game thánh, rồi bẻ cong cả nhân-quả và tạo ra lời nguyền biến Shangri-La Frontier thành game rác…?
Không, bình tĩnh lại đi, tỉnh táo vào. Cool. So cool.
Ba điều luật thép khi chơi game rác:
1.Tấm lòng khoan dung với cốt truyện rác.
2.Ý chí bất khuất trước AI ngu học.
3.Khả năng giữ bình tĩnh trước những bug bất ngờ.
「Trước mắt, tóm tắt những việc cần làm nào...」
Phân bổ chỉ số. Đúng rồi, phân điểm. Có 50 điểm chỉ số trong tay, giờ cũng đến lúc nên quyết định hướng build nhân vật. Hiện tại tôi là một chiến binh máu mỏng như giấy, đánh chí mạng dựa vào may mắn, nhưng chẳng có gì đảm bảo tôi có thể tiếp tục cày cấp thuận lợi. Với lại, lời nguyền của Lycaon cũng không hoàn toàn là bất lợi, nếu tính đến điều đó thì phân bổ sao cho hợp lý đây...
「...À, nhớ ra rồi.」
Trong game này, mấy con quái bỏ chạy sẽ đi đâu?
Trong những game kiểu này, quái vật rời khỏi người chơi một khoảng cách nhất định sẽ biến mất rồi spawn lại ở vị trí ban đầu, nhưng nếu chúng chạy khỏi tôi thì chạy đến đâu cơ chứ? Nhất là trong một game VR full dive không hề có màn hình loading nào, thực tế đến mức gần như thật—nếu mọi thứ đúng như tôi nghĩ...
「Phải rồi.」
Thôi thì HP hay VIT chỉ cần tối thiểu là được rồi. Cứ theo phong cách “owata” (kiểu chơi liều, máu giấy, chết là hết) mà phi tiếp thôi. Giờ mà quay xe sang build tank thì muộn rồi.
Quan trọng là đuổi kịp bọn quái đang bỏ chạy… nghĩa là tôi cần tốc độ, và thể lực để duy trì… Không dám đổ hết 100% vào một chỉ số nên sẽ rải thêm chút vào kỹ thuật, còn lại thì bơm hết vào may mắn…
Phải, chắc chắn là chính nhờ chỉ số may mắn mà tôi mới chịu được đòn của Lycaon chỉ còn đúng 1 HP.
「Đây là……….」
____________________________
PN: Sanraku
LV:28
JOB: Lính đánh thuê (sử dụng song kiếm)
2.000 mani
HP (Sinh lực): 30
MP (Ma lực): 10
STM (Thể lực): 50
STR (Sức mạnh): 15
DEX (khéo léo): 20
AGI (Nhanh nhẹn): 60
TEC (Kỹ thuật): 20
VIT (Bền bỉ): 6
LUC (May mắn): 65
Kỹ năng
Rush Slash
Spỉal Pierce
Knuckle Rush
Slide Move
Repel Counter
Loop Slash Lv.4
Edge Climb
Accelerator
Trang bị
Tay phải: Dao phay chí mạng - Vorpal Chopper
Tay trái: Dao phay chí mạng - Vorpal Chopper
Đầu: Mặt nạ chim – Bird’s Eye Mask (VIT+2)
Thân: Dấu ấn nguyền rủa của Lycaon
Hông: Thắt lưng da Lưỡi Tách - Splitblade Leather Belt (VIT+4)
Chân: Dấu ấn nguyền rủa của Lycaon
Phụ kiện: Không có
_________________________
Kỳ lạ thật, vốn dĩ tôi đâu có định chơi kiểu tự trói buộc mình đâu...
Đã đến nước này rồi thì chỉ còn cách cùng sống chết với lối chơi “chiến binh may mắn” thôi. Giáp giấy thì dùng kỹ thuật né tránh để bù đắp, còn hỏa lực thì phải nhờ vào đòn chí mạng và số lần ra đòn gánh.
Mà nói chứ, những kỹ năng mới học như trèo tường bằng song kiếm hay tăng tốc theo đúng nghĩa đen trong thời gian ngắn, nhìn lại chính mình mà tôi cũng thấy buồn cười vì không hiểu bản thân đã vùng vẫy điên cuồng đến mức nào trong trận đó.
Không, cơ mà… có lẽ tôi đã quá mù mờ khi chơi. Lúc gặp kẻ mạnh thì tôi có hơi phấn khích quá mức, nhưng giờ nghĩ lại thì trước khi “Dạ tập Lycaon” xuất hiện hẳn là cũng có vài dấu hiệu báo trước, và dù là game online đi nữa, thì chơi solo như tôi lại có khi là thiểu số ấy chứ?
Khác với mấy game rác buộc phải solo vì chẳng ai còn chơi, một game thánh luôn có vài nghìn người online thì lập tổ đội ngẫu nhiên cũng đâu phải chuyện khó.
Nhưng mà, với việc bọn quái cấp thấp hơn tôi đều bỏ chạy, với những người đang cày cấp thì tôi đây không khác gì tai họa… Chết tiệt, nghĩ tới nghĩ lui vẫn chỉ ra được kết luận duy nhất là: “Tự lực cánh sinh thôi.”
Mà nói mới nhớ, có ai giải được lời nguyền đó không nhỉ? Cái lời nguyền của một con boss vốn thiết kế cho vài chục người cùng đánh ấy.
Top player thì có thể làm được chăng? Nhưng xác suất mấy người cấp cao như vậy mò tới khu dành cho tân thủ thì chẳng phải cũng như gặp Dạ tập Lycaon ngoài đời thực à? Gần như random encounter luôn ấy.[note73884]
「Haa…」
Và hơn tất cả, thứ khiến tôi uể oải nhất là cái “nguyền ấn” màu đen như móng vuốt ăn sâu từ đầu gối xuống chân và cả phần thân thể nơi bị con sói khốn nạn kia cắn.
Cứ như kiểu đó là một quyền lợi hiển nhiên, áo giáp Slitblade và quần cũng đã bị phá hỏng và biến mất, và dù tôi có kiểm tra lại bao nhiêu lần trong bảng trạng thái thì cái tên đáng ghét của con sói đen ấy vẫn chễm chệ chiếm trọn ô trang bị.
Nếu ban đầu chỉ là một kẻ khả nghi kiểu gây cười, thì giờ đây tôi đã trở thành một kẻ khả nghi đến mức thấy là phải gọi cảnh sát thật rồi.
「Chà, nếu tụi bây nghĩ mấy gian nan khổ ải cỡ này mà tao đã khóc lóc khiếu nại với quản trị viên thì lầm to rồi... đấy.」
Ngay cả bản thân tôi cũng thấy bất ngờ vì mình đã đắm chìm trong game này đến mức nào.
Lấy động lực “đánh bại Dạ Tập Lycaon” làm nhiên liệu, tôi lại một lần nữa quyết tâm đào sâu tới tận cùng tựa game này.
_________________________________________________________________
Nguyên nhân khiến nhân vật chính bị ép phải bán khỏa thân, chính là cái gọi là “lời nguyền”, mà trong game tồn tại dưới ba hình thức.
Đầu tiên là 「Bùa chú nguyền rủa」– một hình thức tấn công giống như debuff hoặc phép thuật, nhưng dai dẳng và rắc rối hơn, đây là một hệ thống dựa trên các phép thuật được sử dụng bởi nghề nghiệp「Nguyền Sư」 hoặc một số quái vật.
Tiếp theo là 「Lời nguyền」 – tức là lời nguyền trong cốt truyện, đóng vai trò như một gimmick (cơ chế đặc biệt) trong kịch bản. Người chơi có thể hóa giải nó bằng cách đáp ứng điều kiện cốt truyện. Ví dụ: “Trong nhiệm vụ điều tra biệt thự ma ám, khi ở trong biệt thự thì liên tục bị giảm chỉ số, và lời nguyền này được hóa giải khi hoàn thành điều tra.”
Và cuối cùng là 「 dấu ấn nguyền rủa」 – dạng đặc biệt chỉ những quái vật độc nhất (unique monster) mới có thể sử dụng. Đây là một dạng debuff cực kỳ tàn bạo can thiệp vào cả hệ thống, đồng thời cũng là một hệ thống đặc biệt có một số lợi ích riêng, ví dụ như làm trống ô trang bị (khiến người chơi không thể mặc đồ vào slot bị nguyền).
Tuy nhiên, nói là có lợi ích, nhưng chỉ khi biết tận dụng tốt, nên nhìn chung vẫn là bất lợi (ví dụ: luôn khiến quái yếu hơn phải bỏ chạy là một bất lợi mặt định).
Bổ sung thêm một chút: Dù có bị dính hai lần dấu ấn nguyền rủa thì cũng không khiến hiệu quả gấp đôi! Nhưng có một ngoại lệ — đó là ảnh hưởng trực tiếp và rõ rệt đế hệ số thiện cảm của NPC.
Tức là, từ góc nhìn của NPC (những nhân vật trong câu chuyện không có góc nhìn người chơi), một kẻ mang “bằng chứng được công nhận bởi quái vật có thể được coi là thần trong tín ngưỡng địa phương” thì sẽ trông như thế nào, bạn hiểu rồi đấy.
_Katarina
bùa chú nguyền rủa (呪まじない: Noromajinai; 呪いのろい / noroi: lời nguyềnまじないmajina-i: bùa chú) và lời nguyền (呪い/ noroi) đều có thể hiểu là lời nguyền nên mình sẽ ghi thành bùa chú và lời nguyền để dễ phân biệt.
_Elycon


0 Bình luận