Hồi 1 - Gửi người bó hoa với tất cả tình yêu từ bờ bên này (1-77)
Chương 50 - Học hỏi từ quá khứ: Kỹ thuật chiến đấu × kỹ thuật chạy trốn ○
0 Bình luận - Độ dài: 2,809 từ - Cập nhật:
・Lông trữ phấn của Empire Bee・Worker
Là lớp lông mềm mọc trên những cá thể Empire Bee có sứ mệnh thu thập phấn hoa và mật.
Loại lông dùng để tích trữ các loại bột như phấn hoa này, cực kỳ hữu ích trong đời sống thường nhật thay vì dùng trong chiến đấu.
・Kim săn mồi của Empire Bee・Hunter
Là chiếc kim của những cá thể trong Empire Bee có sứ mệnh săn bắn và tấn công kẻ địch bên ngoài.
Do đặc tính không thể sử dụng độc, chiếc kim gây sát thương cho kẻ địch bằng cách dùng những cạnh sắc mọc ra từ đầu kim để đâm sâu vào rồi giật mạnh ra.
・Hàm lớn của Empire Bee・Hunter
Là chiếc hàm của những cá thể trong Empire Bee có sứ mệnh săn bắn và tấn công kẻ địch bên ngoài.
Điều được yêu cầu ở chiếc hàm đó không phải là độ sắc bén, mà là sự cứng cáp đủ để nghiền nát cả lớp giáp cứng.
.
.
「Côn trùng đúng là đáng kinh ngạc thật đấy, tiến hóa toàn theo kiểu ngập tràn sát ý, đúng là đơn giản mà chết chóc.」
Vì chúng dễ chết hơn nhiều so với động vật có vú hay bò sát, nên hình thái được tiến hóa theo hướng tập trung tuyệt đối vào chuyên môn thay vì toàn năng, thật sự khiến người ta cảm nhận được một sức mạnh to lớn.
Nếu nghĩ theo cách đó thì chính vì dễ chết hơn rất nhiều so với các vai trò như tanker hay tiên phong, nên việc theo đuổi sự chuyên môn hóa thay vì toàn năng, chẳng phải đang nói về tôi sao?.
Trời đất ơi, đám bee đó… xét theo một nghĩa nào đó, lại chính là bản sao của tôi ư……? Mà thôi, dù sao thì cảm ơn về điểm kinh nghiệm và vật phẩm rơi nhé.
「Sunraku-san, vậy thì xin mời anh bình luận một câu sau khi nhìn thấy cái đó?」
「Đã ăn một khối sát ý, thì việc chồng sát ý thêm nữa cũng là điều cơ bản thôi mà.」
Ngay trước mắt bọn tôi là một Empire Bee thuộc một nghề khác với Worker hay Hunter đang bị một bông hoa nuốt chửng…… Không, để tôi đính chính. Đó không phải là hoa. Tôi đã từng thấy tên và hình dạng loài côn trùng đó trong sách sinh học chắc nó cũng là nguồn cảm hứng cho con quái này.
「Là bọ ngựa hoa à…… loại đó mà nhận ra ngay lần đầu gặp thì đúng là quá khó rồi.」
「Cái bông hoa nó 'gubaaa!' một cái rồi biến hình luôn đó desuwa……」
Lời của Emul không hề cường điệu. Nếu không có sự hi sinh của con Empire Bee・gì-đó kia, tôi cũng chẳng nhận ra. Một màn ngụy trang hoàn hảo đến kinh ngạc.
Tuyệt thật. Không chỉ thay đổi màu da như tắc kè, mà còn cả tư thế khéo léo để giấu mình giữa đồng hoa. Rắc rối rồi đây, không thể cứ thế mà tiến lên thoải mái được nữa…
「Tạm thời thì...thử săn một con đi.」
Biết đâu xem mô tả vật phẩm lại hiểu thêm được gì đó. Tôi lôi con dao găm mua ở cửa hàng từ trong người ra là vũ khí tấn công tầm xa mà tôi đã có được sau cơn ác mộng mang tên Toxic Eagle, con chim khốn nạn đó, ném nó về phía nơi con hoa bọ ngựa đã ẩn nấp.
Va chạm từ bên ngoài, lại còn gây sát thương, chứng minh rằng lớp ngụy trang đã bị phát hiện. Con hoa bọ ngựa giải trừ ngụy trang và… bị thổi bay từng mảnh hở? Hơ-hơ-hở?
「Ra là thế... không phải độc hay ngụy trang gì cả, cách đơn giản và tốt nhất là lấy sức mạnh vật lý mà cán bẹp nó luôn」
「Con sâu to quá trờiiiiii!!」
Lớp giáp của nó đúng là xứng danh gọi là "giáp trụ", bốn chiếc sừng mọc từ đầu như chứng tích vương giả. Tuy cùng là côn trùng nhưng lại khác biệt hoàn toàn với loài ong. Âm thanh cánh vỗ trầm thấp khiến người nghe run rẩy, như thể trọng lượng ấy đang chống đỡ cho bộ giáp nặng trịch của nó.
「Chimera giữa Bọ Hercules và Bọ sừng kẹp… đúng là fantasy」[note73901]
Cái cách mà hàm hai bên gachigachi và sừng trên-dưới chuyển động... là hiện thân tối thượng của cả hai loài côn trùng biểu tượng: bọ cánh cứng và bọ kẹp.
「Hmm, chạy nhỉ.」
「Ơ, ơ kìa!? Chạy á desuwa!? Em cứ tưởng anh sẽ nói kiểu 'chiến thôi!' cơ mà...」
「Thế thì chiến nhỉ」
「Yay, em hoàn toàn ủng hộ việc chạy trốn! Để em chỉ cho anh cách trốn thoát như một chú thỏ!」
Không phải tôi không muốn chiến. Tôi rất muốn, thật đấy. Nhưng khi cân nhắc toàn bộ yếu tố, thì đánh nhau với con KabutoKuwagata này… à không, chính xác hơn là con Mob siêu mạnh kiểu Field On Enemy này lúc này bất lợi nhiều hơn lợi ích.[note73902]
Đầu tiên là việc dễ bị chú ý. Tôi đang ở Thirdrema, và việc tôi đã rời khỏi thị trấn sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện. Thế nào rồi cũng có người mò đến Rừng Hang Ngàn Sắc Vạn Hoa này kể cả không có tôi đi nữa. Với con hoa bọ ngựa còn cần mất tầm 5 phút để hạ, thì con KabutoKuwagata còn khó hơn thế gấp bội. Mà nếu phải đánh với nó, chắc chắn tôi sẽ bị kẹt lại đây hơn chục phút, lại càng dễ bị người chơi khác chú ý.
Tiếp theo, đơn giản là bất lợi. Nếu là chiến đấu trên mặt đất thì tôi còn có thể xoay xở được. Nhưng đối phương thì biết bay, mà còn có lực công phá đủ để thổi bay một con hoa bọ ngựa khi đang bay. Với trang bị hiện tại, đừng nói là đu xe, tôi còn chẳng đỡ nổi cú cán của một chiếc xe tải.
Chưa kể đến lớp giáp dày đó với một kẻ biết bay, khu vực có thể tấn công lại quá hạn chế. Trong khi tôi chỉ còn mỗi dao găm và một món vũ khí tầm xa nữa, thì đúng là vô vọng. Nhất là khi số lượng dao găm lại còn có hạn.
「Thế nên, về đường rút thì… uooo!」
「Pyaaahh!!」
Tôi né cú lao tới bằng xoáy toàn thân — à không, phải gọi là chiêu Spiral Jaw Bite & Horn Horn chứ của con KabutoKuwagata. Còn Emul thì đúng kiểu “thỏ thoát thân”, nhào tới bám chặt lấy cổ tôi. Ê này, cái chỗ đó thành chỗ ngồi cố định của nhóc rồi à?
「Hahaha! Với tụi chỉ biết lao thẳng tới thì tao không thua đâu!」
Ngay lúc đó, chiếc sừng của KabutoKuwagata vụt qua ngay cạnh đầu tôi, khi nó dừng gấp rồi lập tức xoay người lao vào lần nữa.
「Đính chính lại: nguy rồi」
「Kyaaaaaa!!」
Ồ ồ, tần suất tấn công nhanh hơn tôi tưởng. Nếu không quản lý thể lực cẩn thận thì toang chắc luôn.
Vì tôi tiếc của, nên trước khi chạy, tôi cũng tranh thủ nhặt đống vật phẩm rơi ra từ cái xác của hoa bọ ngựa. KabutoKuwagata tiếp tục quay lại lao tới, nhưng tôi thì đã không còn ở đó nữa rồi.
「Bắn hụt rồi đồ ngu!!」
「Đừng có khiêu khích nó chứ desuwaaaa!!」
Úi chết, lỡ theo nói thói quen.
.
.
.
Cá nhân tôi thì không ghét màn chơi [Rừng Thụ Hải] này. Vì đây đúng là kho tàng địa hình chướng ngại vật cực kỳ thuận tiện để chạy trốn và ẩn nấp. [note73903]
Chạy trên những thân cây, nhảy từ trên cao xuống dựa vào những cành dây leo uốn cong như dây an toàn.
Cây đại thụ vừa là khiên, vừa là đường đi. Thành thật mà nói, nếu chơi trò đuổi bắt trong khu vực này, tôi có thể tự tin là mình nhất định không bị bắt. Nhưng từ trước đến giờ tôi cứ cảm nhận rõ rằng định nghĩa “chướng ngại vật” của người chơi và quái vật khác nhau hoàn toàn. Lí do là...
「Này, này, không thể nào chướng ngại vật mà nó cũng chẳng thèm quan tâm, cái kiểu thẳng băng thế thì đúng là bá đạo thật...!」
Từ phía sau, tôi nghe rõ tiếng cây lớn bị đạp gãy. Quay đầu nhìn lại, thấy con tê giác khổng lồ ấy đang cày nát cây đại thụ mà chẳng hề tổn hại gì dù chỉ nhẹ một chút khi nó chỉ nhẹ nhàng lắc đầu. Không thể tin nổi nó từ chối đường vòng, lao thẳng một mạch theo tôi, đến mức tôi còn không thể nói gì thêm. Thảo nào chỗ này nhiều cây đổ như vậy… hóa ra thủ phạm là nó.
「Làm sao bây giờ desuwa!?」
「Tôi đang suy nghĩ chút.」
Tôi vừa chạy thẳng qua tấm thảm hoa rực rỡ vừa suy nghĩ. Tại sao nó lại kiên trì đuổi theo tôi như vậy? Tôi đã vài lần thử đẩy thù hận cho mấy con quái vật khác…nhưng toàn thất bại, độ kiên trì kiểu này đúng là quá đáng. Nói là đen đủi thì không ổn rồi, chắc là tôi đã vô tình thỏa mãn điều kiện nào đó mà không hay biết.
「Những thứ tôi đã làm từ khi vào khu vực này... ồ đợi đã—」
「vật phẩm rơi!」
Con bọ tê giác lao vào làm gãy đổ cái cây lớn, từ đó rơi xuống thứ quả kỳ lạ trông như kết hợp giữa quả táo và quả thông, vỏ cứng như áo giáp, tôi vừa né tránh vừa hốt được vài quả, cho vào hành trang luôn, khỏi mất công đi hái.
「Bướm, ong, hái lượm… kiểu côn trùng… bọ hercules… bọ kìm… nhựa cây? Không, ở khu vực này chắc là…」
Tôi chợt nghĩ đến cái túi chứa mật ong rơi ra từ con Storage Papillon. Vì ong và bướm chủ động đi lấy mật, rất có khả năng đây là thức ăn chính của quái vật trong khu vực này.
Nếu quái vật lấy cảm hứng từ bọ cánh cứng như con này lấy mật ong làm thức ăn, thì sinh vật to lớn và vụng về như nó thu thập mật kiểu gì cho hiệu quả?
「Ra là gián điệp từ Unite Rounds hả!」
À ra vậy, nên tôi mới thất bại khi thử đẩy tội cho mấy con Papillon hoặc Empire Bee không tích trữ mật. Mục tiêu chính là mật trong túi đồ của tôi! Hèn gì, cướp đồ người khác mà không thấy ngượng à, có chơi thì chơi trong Unite Rounds chứ!
「Hử? À, ý là ném bóng mật ấy hả...」
Có nghĩa là cái bụng mật là một món đồ có tác dụng làm giảm “thù hận” (hate) đối với quái vật, đổi mục tiêu theo ý mình. Nhưng mà—
「Tôi không ném đâu.」
「Tại sao vậy desuwa!?”
「Emul, hãy nhớ lấy… đầu hàng là hành động khôn ngoan hơn thất bại, nhưng cũng là điều đáng hối tiếc hơn cả thất bại」
Emul như vừa nghe câu nói vĩ nhân gì đó, ngẩn người ra, nhưng tóm lại là trong game rác đó, “thà đầu hàng chịu mất đồ còn cay hơn để thua bị mất sạch rồi cay cú.”
Tôi đã mất điểm kinh nghiệm của con bọ hoa rồi, giờ còn phải dâng cả vật phẩm hiếm mới lấy được… tức điên luôn!
「Tôi nhất định sẽ trốn thoát bằng mọi giá …!」
Chiến thuật đã nghĩ ra rồi. Nếu không thể đẩy trách nhiệm cho kẻ yếu hơn, thì đẩy cho kẻ ngang hàng.
Đó là lý do tôi vừa chạy vừa bám sát nó từ nãy đến giờ… Nào, tên công nhân kia, để tao cho mày gặp ông chủ của mày…!
.
.
.
Đặc tính tiêu biểu của loài ong và kiến chính là việc chúng hình thành xã hội lấy nữ hoàng làm trung tâm. Từ xưa đến nay, trong vô số tác phẩm giải trí lấy cảm hứng từ ong hay kiến, đặc biệt là trong các trò chơi có quái hình dạng loài ong, nhân vật cầm đầu được thiết kế hầu như luôn là “nữ hoàng”.
Up áp của con chó sói đen phát ra từ “Dấu ấn nguyền rủa” và bọ cánh cứng – kẻ đứng đầu của quy luật tàn khốc kẻ mạnh nuốt kẻ yếu, nhằm thẳng vào cả mạng sống và thành quả lao động của kẻ khác. Khi những thứ này đồng loạt xuất hiện, hành vi tự nhiên nhất là rút lui về tổ.
Những con Empire Bee Worker quay đầu bỏ chạy về tổ đồng thời lại đóng vai trò định vị cho tôi trong lúc bám đuôi truy đuổi. Tuy chỉ là dữ liệu thiết kế theo hình dạng côn trùng trong game, nhưng lũ ong này hoàn toàn không nhận ra rằng chính chúng đang làm người dẫn đường về tổ cho tôi.
「Thấy rồi, thấy rồi… dẫn đường vất vả nhé!」
Một tổ ong hình lục giác khổng lồ hiện ra trước mắt tôi. Tôi dốc toàn bộ thể lực đã tiết kiệm, bức tốc vượt qua cả đám Bee Worker. Đứng gác tổ là những con khác với Bee Hunter, chắc là Bee Guarder hay Keeper gì đó, những con ong bảo vệ này đã nhanh chóng vào tư thế chiến đấu trước kẻ đột nhập là tôi.
「À, tụi bây không cần lo về tao đâu. Nhân vật chính hôm nay là thằng phía sau cơ...!」
Một cú rẻ gấp vuông góc sang phải ở tốc độ tối đa không phải để né tránh mà là để “nhường đường” Và thế là, con Kabuto Kuwagata lao thẳng vào tổ Empire Bee với toàn bộ lực xung kích, cuốn phăng bọn ong bảo vệ vào cơn bão cánh cứng.
「Ahahaha, nhìn kìa Emul! Đó mới chính là 'Đột kích vào bữa tối nhà hàng xóm' đấy!」
Việc Kabuto Kuwagata không thể phản ứng kịp để chuyển hướng, việc nó cần không gian đủ lớn để quay đầu và khi bị ép thì phải lao vào vật gì đó để giảm đà trước khi đổi hướng—tất cả những điều đó tôi đã thử nghiệm và xác nhận rồi.
Bị cuốn vào cuộc hỗn chiến với con quái vật khổng lồ Kabuto Kuwagata, đám Empire Bee giờ không còn rảnh để quan tâm đến tôi. Cuộc đại chiến côn trùng nổ ra, đúng kiểu đại chiến quái thú trong phim.
Tôi và Emul nín thở trong bóng râm quan sát trận chiến giữa ong và bọ. Quang cảnh đó chẳng khác gì game RTS thời Chiến Quốc, nơi cho một tướng siêu cấp đâm thẳng vào bản doanh khi tất cả tướng phe ta đã xuất trận… làm ơn đừng để tướng địch mọc ra giữa chiến trường như thế nữa!( RTS Real-Time Strategy - Chiến lược thời gian thực)
「L-lợi hại quá đi! Chúng ta đã đẩy được nó sang cho Empire Bee rồi! Chạy lẹ—」
「Này Emul, nhìn kìa…」
Tôi chỉ tay về phía trước, nơi Kabuto Kuwagata mỗi lần nghiền nát những con ong bám vào mình bằng sừng, bằng hàm, bằng sức mạnh cơ bắp và khối lượng cơ thể thì lại có hàng loạt vật phẩm rơi lả tả xuống mặt đất… Cái biểu cảm kiểu “Thật đấy à? Nghiêm túc đấy à?” của Emul khiến tôi nhớ mãi.
Xin lỗi nhé, chứ mấy cái gọi là “kế hoạch” hay “chiến thuật” tôi đặt ra đều có xu hướng bị phá nát theo phong cách ứng biến bất chợt như vậy đó.
Không có dấu hiệu gì của người chơi khác, và cả Kabuto Kuwagata cũng đang bắt đầu lộ vẻ kiệt sức vì bị tấn công liên tục. Đám ong thì khỏi nói, đang chịu thiệt hại nặng nề nhất hiện tại… Vậy thì sao không thử một pha chơi kiểu linh cẩu nhỉ?
_______________________________________________________________
Trong khu vực Rừng Hang, tồn tại một chuỗi thức ăn, và các quái vật hình dạng côn trùng tại đây chủ yếu được chia thành hai loại: loại thu thập mật hoa – nguồn thức ăn của chúng và loại cướp đoạt nguồn mật đó.
Empire Bee (エンパイアビー), tuy là quái vật thuộc nhóm bị khai thác, với sức mạnh cá thể yếu nhưng bù lại bằng chiến thuật vây đánh số đông và sức mạnh của Nữ hoàng cùng đội cận vệ, vẫn giữ được vị trí cao trong kim tự tháp sinh thái của Rừng Hang.


0 Bình luận