Shangri-La Frontier ~ Kus...
Kata Rina Ryosuke Fuji
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 1 - Gửi người bó hoa với tất cả tình yêu từ bờ bên này (1-77)

Chương 47 - Hiệp sĩ đã vạch trần sự thật bằng trí tuệ sâu sắc chỉ là hư cấu, ảo tưởng

0 Bình luận - Độ dài: 1,205 từ - Cập nhật:

Thông tin về gã biến thái mang tên Sunraku, kẻ đột ngột xuất hiện ở Thirdrema, lan truyền giữa các người chơi trong nháy mắt do hắn đang bay xuyên qua thành phố trong thời gian thực.

「Uwaa, ở phía bên này!」

「Kia rồi! À, biến mất rồi!?」

「Cái gì vậy, quái hiếm à!?」

Tưởng chừng đã biến vào khe hở giữa những ngôi nhà thì lại lao ra từ con hẻm sau, vừa mới ló đầu vào hẻm thì hắn đã băng ngang qua đại lộ.

Thông tin về kẻ đội khăn trùm trắng xuất quỷ nhập thần rất khó nắm bắt, và dù có người nhận ra hắn chính là người chơi sở hữu Unique – Sunraku, thì cũng chẳng ai nắm rõ được hiện giờ hắn ở đâu.

「Thằng khốn đó biến đi đâu rồi!?」

「Mà khoan, chẳng phải nghe đồn hắn xăm trổ cởi trần gì đó sao!? Sai bét còn gì!?」

「Ê! Có người bảo thấy hắn ở phía lò rèn Dusk kìa!」

「Nếu là hướng đó… chẳng lẽ nó đang định đánh lạc hướng bọn mình rồi lẻn đến Tàn tích Thép sao!? Đi mau!!」

Vì No.2 trong clan bất ngờ chết rồi kèm theo lời tuyên bố đột ngột kiểu “phiền phức quá nên tôi bỏ đây”,  khiến đám PKer đang truy lùng Sunraku giờ chỉ còn lại lũ tép riu. Nếu là người quen như Pencilgon thì chắc chắn sẽ nghi ngờ ngay sự bất thường này, nhưng đám ngây thơ này lại tin sái cổ, rầm rập lao về hướng Tàn tích Thép để chặn đầu.

Trong khi đó, Saiga-0 chỉ một mạch chạy. Bỏ ngoài tai những tiếng la hét náo động về sự xuất hiện của khăn trùm trắng, chỉ biết chạy – không ngừng nghỉ.

(Dù có đuổi cũng không bắt kịp… Đành phải đánh cược một phen thôi!)

Dù chẳng có bằng chứng cụ thể, nhưng bằng một niềm tin tuyệt đối, Saiga-0 chắc chắn rằng khăn trùm trắng ấy chính là Sunraku và hiện tại cậu đang tính đến khu vực tiếp theo chỉ trong vòng hai ngày ngắn ngủi. Đây không phải là mệnh lệnh từ clan, mà là một suy đoán dựa trên việc luôn theo sát Sunraku ngay từ đầu.

Và hơn ai hết, Saiga-0 cũng hiểu rõ rằng để có thể đối mặt với Sunraku, người còn khó nắm bắt hơn cả những cánh hoa bay theo gió, thì việc chỉ đuổi theo là chưa đủ.

(Từ Thirdrema đến khu vực tiếp theo có ba lối… Cậu ấy sẽ chọn lối nào đây?)

Chỉ nghĩ ngợi thôi cũng là phí thời gian. Nếu vậy thì tin vào xác suất 1/3, và mai phục sẵn ở một trong ba nơi được chọn ngẫu nhiên…

Không có lý do gì cụ thể cho lựa chọn ấy, nếu buộc phải nói thì… bởi đó là con đường mà mình từng đi qua.

「…………」

「…Tại sao lại bị phát hiện chứ」

Tại Cổng Tây Bắc Thirdrema, con đường dẫn vào Động rừng hoa ngàn sắc, Saiga-0 đang đứng hiên ngang như tượng, thì cậu xuất hiện.

Cô thầm cảm ơn các vị thần, những thực thể có tồn tại rõ ràng trong thế giới này, rồi bắt đầu hành động.

.

.

.

「……Tại sao lại bị phát hiện chứ」

Hiện tại, tôi đang chìm trong dòng xoáy của kinh ngạc và hoảng loạn. Không nghi ngờ gì nữa, kế hoạch đánh lạc hướng và đảo lộ trình vào phút chót đã hoàn toàn thành công.

Tận dụng khả năng cơ động của đôi chân thò ra từ khăn trùm trắng phủ toàn thân, tôi lao vút qua khắp phố phường với những động tác parkour. Sau màn nghi binh ấy, tôi chủ động khôi phục lại trang bị ban đầu rồi di chuyển lặng lẽ đến cánh cổng dẫn vào Rừng Hang Ngàn Sắc Vạn Hoa.

Tự khen một chút thì phải nói đây là một flow hoàn hảo. Không hề sơ suất như cái lần bị lộ chuyện có Unique. Tôi chắc mẩm đã qua mặt hoàn toàn thành phố này và toàn bộ đám player.

Vậy thì tại sao anh ta lại có mặt ở đây…? Từ khi nào đã nhìn ra ý định của tôi?

Điều duy nhất có thể khẳng định:

Saiga-0, kẻ mặc giáp toàn thân mà tôi từng nghĩ là chỉ là một con nghiện chiến đấu não cơ bắp…đã hoàn toàn đánh bại tôi, anh ta không phải kiểu chiến lược gia có tầm nhìn bao quát kiểu Pencilgon, mà là một người chơi đáng sợ có thể nhìn thấu toàn bộ ý đồ của tôi bằng trực giác chiến đấu cực kỳ sắc bén,

(Chết rồi chết rồi chết rồi, làm gì đây!?)

Không có cửa solo đâu nhỉ!? Ở tầm đó chắc Majority Hound cũng oneshot được chứ chẳng đùa.

Chưa kể tôi còn từng nhảy lên đầu đối phương, chắc chắn sẽ có thù oán trong lòng. Nếu mở đầu bằng câu xin lỗi… không, như vậy chắc chắn sẽ bị yêu cầu tiết lộ Unique để đổi lấy sự tha thứ. Nhưng mà…

「Sa… Sunraku-san! C-ch-chúng ta nên làm gì đây desu wa!?」

「Làm gì à… chiến thuật nghi binh này dùng lần hai là toang, vậy nên phải đột phá ngay tại đây thôi…!」

Nếu sử dụng item hay ma pháp bừa bãi thì dễ bị phản đòn lắm.

Trong lý thuyết PvP (theo học phái Katzzo) cho ta hai lựa chọn: hoặc làm đối phương bội thực lựa chọn, hoặc ép đối phương phải chọn đúng một con đường.

Tức là: hoặc khiến đối phương không thể hành động vì có quá nhiều khả năng, hoặc khóa cứng lựa chọn của họ để dễ xử lý.

Ta từng bị pro gamer nửa mùa Katzzo dạy cho bài học đó khi hắn vừa thực hành vừa đập tôi như bao cát.

Và giờ tôi đang là bên bị Saiga-0 ép lựa chọn… mạnh thật. Không phải về level, mà là về tư duy game, anh ấy hơn tôi một bậc.

Đối phương đang đưa tôi ba lựa chọn. Đó là: đầu hàng, bỏ chạy  hoặc bị tiêu diệt…Khoan, không phải PKer à? Vậy thì không tự tay giết người đâu nhỉ?

Nếu vậy, chỉ còn: Tiết lộ Unique, hoặc quay trở lại Thirdrema

「Ahh!」

Tay của kỵ sĩ giáp sắt bắt đầu cử động.

Tôi cảm nhận được lông của Emul đang bám vào cổ tôi như cõng sau lưng dựng đứng cả lên.

Anh ta chắc chắn đã đoán trước được sự bối rối của tôi và đang chủ động ra tay trước. Người chơi này không tầm thường chút nào.

Không rút vũ khí, vì nếu làm vậy sẽ dễ bị ta gán mác “có ý thù địch” và thế thì tôi có lý do chính đáng để phản công.

Anh ta đang thao tác gì đó… và rồi bàn tay Saiga-0 dừng lại. Không phải vì bị gián đoạn, mà là vì đã hoàn tất thao tác...

『Bạn nhận được lời mời kết bạn từ Saiga-0-san. 「xin hãy chiếucốnhé」』

…Viết sai chính tả rồi.

_____________________________________________________

【TIN BUỒN】nữ chính-chan lại bị đối xử như trùm cuối.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận