Shangri-La Frontier ~ Kus...
Kata Rina Ryosuke Fuji
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 1 - Gửi người bó hoa với tất cả tình yêu từ bờ bên này (1-77)

Chương 36 - Hướng vào bên trong mắt bão cuồng nộ

0 Bình luận - Độ dài: 1,499 từ - Cập nhật:

Sự tồn tại của kịch bản độc nhất mà tôi giữ bí mật đã bại lộ. Cái này thì đúng là do tôi chủ quan thật, nhưng mà, ai mà ngờ được tên đang ở tít trên tiền tuyến lại tự mình mò tới chứ.

Vừa giữ khoảng cách với Pencilgon, kẻ đang tấn công từ một vị trí khó mà đối phó chính xác, tôi vừa lật qua lật lại trong đầu xem nên xử lý tình hình hiện tại như thế nào. Hiện tại tôi vẫn còn né được mấy nhát kiếm của Pencilgon với vẻ mặt đầy thảnh thơi, nhưng về khoản tung hỏa mù thì dù tôi có nhìn thấu hay giở trò, thì bên kia vẫn hơn vài bậc. Thực tế mà nói, chắc chắn ả đã nhận ra tôi đang sắp đến giới hạn chịu đựng rồi.

Hơn nữa, về mặt chỉ số và kỹ năng đều kém hơn nên lợi thế của tôi gần như đã bị triệt tiêu hoàn toàn, trong khi bên kia thì với trang bị đầy đủ, cứ thế đẩy tôi càng lúc càng xa khỏi cánh cổng dẫn đến Thirdrema.

「Vẫn là trò delay đòn giả phiền phức như mọi khi...」

「Sanraku-kun level bao nhiêu rồi? Chừng 20 gì đó nhỉ, thế mà né được cũng hay giỏi phết đấy nha.」

「Game thánh mà, cơ thể di chuyển trơn tru lắm... hự!」

Né được con dao với hào quang thể hiện rõ ràng “này, có độc đấy nhé!”, rồi dùng đoản kiếm đẩy thanh kiếm đang đâm hướng tới tôi sang bên. Nếu ở tầm trung thì dao sẽ bay tới, nhưng mà nếu lại gần thì tôi sẽ hoàn toàn ở thế bất lợi, mà kéo giãn khoảng cách cũng không yên, đúng là phong cách chiến đấu khó chịu...

「Thôi thì, lần này tôi đến với vai trò là sứ giả mà, Sanraku-kun à, mị có lời nhắn từ cấp trên nè...」

「Giờ luôn hả!?」

Nếu muốn tôi nghiêm túc nghe lời nhắn thì ít ra phải dừng tay đánh cái đã chứ... suýt chết.

 Tôi né những đòn tấn công liên hoàn... còn Pencilgon thì vừa tấn công, vừa truyền đạt một thông điệp cực kỳ đơn giản.

「Tiết lộ mọi thứ, hoặc bị săn cho đến khi tự khai ra... chọn đi.」

「……」

Ra vậy, một thông điệp đơn giản. Nói ra thông tin của kịch bản độc nhất, hoặc bị PK triệt để... chọn đi, hả—đúng là ngu ngốc thật...

「20 điểm, trước khi buông lời đe dọa bà nên nghĩ trước xem lời đe dọa đó sẽ dẫn đến kết cục nào đi.」

「Ui chà, điểm cao ghê, tôi chỉ chấm bản thân có 10 điểm thôi, đó là thêm cả đống tiêu chí rồi đấy.」

「Nếu chỉ định dọa một thằng tân thủ mà không biết gì về tao thì cũng chỉ đến thế thôi... hự!」

「Uwaa!」

Tên thủ lĩnh của Ashura-kai gì đó mà tôi chưa từng gặp mặt kia, đã phạm hai sai lầm chí mạng.

Một là: tôi đến Thirdrema để lập căn cứ, nhưng đó là “nơi để quay lại khi từ Rabbitzuta trở về”, còn địa điểm tôi sắp đặt làm điểm hồi sinh về sau là một nơi... chưa từng có ai... từng đặt chân đến.

Ít nhất là nếu đã biết đến sự tồn tại của thỏ biết nói Emul, một phần của kịch bản độc nhất mà suốt gần một năm game phát hành vẫn chưa ai biết đến, thì việc quên mất khả năng nơi đó là một địa điểm chưa ai từng đặt chân đến là không thể chấp nhận được. Nếu tôi ẩn mình trong một nơi mà chỉ có tôi biết, thì dù có là clan chuyên PK đi nữa, cũng chỉ như đám lửa cháy ở bờ bên kia thôi.

Và điểm thứ hai cũng là chí mạng nhất. Nếu đã biết tôi và ả Chiến Binh Bút Chì Pencilgon này có quen biết, nên mới phái nó tới, thì cái sai chết người chính là... để nó làm “sứ giả”.

Vì sứ giả là để truyền đạt lời nhắn, mà để làm được điều đó thì bắt buộc không được “giết tôi”.

「Emul!」

「Dạ!?」

Tôi gọi em ấy khi thấy có vẻ sắp hết thời gian duy trì hình dạng con người rồi, nên đuôi, mặt và tai đang dần trở lại dạng thỏ. Emul vội vã vung tay che hết lại một lượt, trông cứ như đang nhảy một điệu nhảy kỳ quái nào đó..

Khỉ thật... rõ ràng là tôi yếu hơn hẳn về cấp độ, trang bị, kỹ năng lẫn ma pháp…

Việc tôi trụ được tới giờ mới là điều kỳ lạ. Bởi vì Pencilgon từ đầu tới giờ chưa từng dùng một kỹ năng hay ma pháp nào cả… chí ít là cho tới khi truyền đạt xong lời nhắn...kiếm không phải vũ khí ưa thích của bả đâu.

Tôi sử dụng Level Counter đẩy bật cú đánh của Pencilgon đang nương tay, rồi bồi thêm cú đá để tạo khoảng cách thật nhanh.

「Quay lại và bam vai tôi!」

「Eeeeh! Nhưng mà—」

「Nhanh lên, hurry up!」

「Biết rồi màaa!」

Một trận PK bất ngờ nổ ra, vậy mà bên tấn công lại cư xử thân thiện, thậm chí còn chính là người đưatin nữa cơ chứ. Tôi vươn tay ra phía Emul vẫn còn đang ngơ ngác trước tình huống quái đản này rồi nói ra câu chỉ em ấy mới hiểu. Xin lỗi nhé, nhưng hãy tiết lộ bí pháp đi.

Bốp— Một làn khói trắng ngốc nghếch lại bùng lên kèm hiệu ứng âm thanh, và khi khói tan, một chú thỏ tai cụp đang bám chặt lấy tay trái tôi. Nếu chỉ là bỏ chạy bình thường thì không đến mức phải thế này, nhưng lần này là bỏ chạy thật sự, nên tôi buộc phải làm vậy. Xin lỗi nhé.

「Áaaaaaaa á á á!!?」

「Animalia-san đúng không nhỉ? Xin lỗi nha, tôi cũng không biết flag kích hoạt đâu…」

「Ít nhất cũng cho tôi chụp ảnh bé ấy đã…!」

「Nếu cứ tiếp tục thế này thì cả nhóc ấy cũng sẽ gặp nguy hiểm mất!」

Hạt giống đã gieo rồi, giờ chỉ còn bỏ chạy thôi. Tôi đẩy Animalia-san hướng về phía Pencilgon, rồi rẽ hướng khác, phóng hết tốc lực.

「Ấy chà, mấy trò như thế vốn là sở trường của tôi cơ mà…」

「Người chơi thì tôi không quan tâm lắm đâu. Nhưng nếu đến cả bé thỏ dễ thương kia cũng gặp nguy hiểm thì— Tôi sẽ dừng cô lại, Giant Killing!」

「Cơ mà, được chiến với hội trưởng của clan nhiếp ảnh quái vật ‘SF-Zoo’ , chẳng mấy hứng thú với PvP, đúng là điều đáng cảm ơn đấy nhỉ? Arigatoooo, Sunraku-kun!」

Tất nhiên là Pencilgon định tấn công tôi tiếp, nhưng không thể nào ngó lơ đòn tấn công từ Animalia-san người có chỉ số khủng khiếp vượt xa một thằng low level như tôi. Mà, cái gì vậy trời, nhìn như dao găm mà sao trang trí quá lố thế kia… Chắc chỉ là thiết kế thôi nhỉ? Hay là có công dụng đặc biệt gì khác? Mà thôi, kệ nó đi.

Không phải cứ chắn đòn thì mới gọi là khiên. Dù chỉ mới nói chuyện đôi ba câu, nhưng nếu Animalia-san có gan và động lực đến mức này chỉ vì Emul, thì chỉ cần có khả năng Emul gặp nguy hiểm thôi cũng đủ khiến cô ấy nghiêm túc cản chân bọn PKer Đúng thế… Emul chính là tấm khiên. Không phải con tin mà là thỏ tin. Nhờ vậy, tôi đã có được một tấm khiên là người chơi cấp cao.

Xin lỗi nha, Animalia-san. Nếu có dịp gặp lại, tôi sẽ tặng chị mấy tấm screenshot của Rabbitzuta. Còn Pencilgon, mày nhớ đấy… Lần tới gặp ông đây sẽ đáp lễ lại bằng phục kích mày cho xem.

Ngay khi chúng tôi bước vào thành thì điều kiện để Emul mở [Cổng dịch chuyển tọa độ] đã được hoàn tất rồi. Giờ thì nhảy vào cổng và biến về Rabbitzuta thôi.

「Ừ thì, đưa tin thì chỉ có tui thôi mà— Nhưng tui chưa từng nói là mình tới một mình… heheheee…」

Một bầy PKer hoang dã xuất hiện!

Khốn kiếp, chỉ là thằng tân thủ chưa tới level 50 thôi mà cũng phải gọi thêm viện binh thì chơi dơ quá đấy! Đừng có biến cái game thánh này thành game rác chứ!

Tôi cố kìm lại ý muốn hét vào mặt con nhỏ kia, dán mắt về phía trước, bốn người chơi mới xuất hiện, ai nấy đều có tên đỏ rực nổi trên đầu.

__________________________________________________________________

Điểm thay đổi

Nhân vật chính bị Pencilgon đẩy ra khỏi cổng

Thêm mô tả

Player Killers A - D bao vây kẻ địch trong thành → Player Killers A - D mai phục từ cổng

_Katarina

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận