Hồi 1 - Gửi người bó hoa với tất cả tình yêu từ bờ bên này (1-77)
Chương 37 – bắt đầu tình huống
0 Bình luận - Độ dài: 2,035 từ - Cập nhật:
Ra là vậy, xem chừng ngài thủ lĩnh của clan PK Ashura-kai gì đó nhất quyết muốn moi thông tin từ miệng tôi bằng được.
「Ba... không, có thể là bốn tên?」
「Bao nhiêu đứa cũng thế thôi, giết một tên cấp thấp như mày dễ như trở bàn tay」
「Tao chả thích PK một cá nhỏ tí nào vì nó làm tăng điểm nghiệp (karma point) lên theo cấp số nhân」
「Thì bọn cấp trên cũng vậy thôi, nên mới bắt tụi mình đi thay đấy.」
Bọn chúng chĩa vũ khí về phía tôi đầy sát khí, tên nhân vật trên đầu nhuộm đỏ dấu hiệu rõ ràng của player killer. Trong trang hướng dẫn cũng có ghi vậy. Trước tiên thì phải tổng hợp lại tình hình hiện tại.
Mục tiêu cần đạt là tới được Thirdrema, sau đó là Rabbitzuta – mà để làm được thế, tôi buộc phải vượt qua “bức tường người chơi cấp cao” đúng nghĩa đen.
Vị trí hiện tại… cổng, bốn tên PK, cách hai mét là tôi với Emul, rồi phía sau vài mét nữa là Pencilgon và ngài Animaria.
Có điều tôi thấy lạ là cái từ “karma point” – chưa từng nghe qua. Nhưng nghe khẩu khí bọn PK thì có vẻ cái này mà tích lũy lại thì chẳng tốt đẹp gì cho chúng.
Tôi thoáng nghĩ đến việc cứ để chúng giết mình cho chán ghét chơi, cho karma chúng tăng vọt, nhưng nghĩ đến việc Emul đang ở đây thì không được.
Tạm thời, theo những gì tôi thấy thì bọn PK này không có vũ khí tầm xa… nhưng cũng không chắc chắn là chúng có phép thuật hay kỹ năng tấn công từ xa hay không. Giờ thì… xử đứa nào trước đây?
Lũ PK bắt đầu vây lại dần dần, con thỏ bông xù đang bám lấy tay tôi run bần bật. Mấy tên PK hạng hai dễ gì hạ được tôi. Có thế giới game tên Unite Rounds kiểu tận thế, nơi mà việc mấy thằng high level vác vũ khí đứng rình sẵn ở chỗ spawn của người chơi mới như mấy NPC “Chào mừng đến ngôi làng khởi đầu nha~” là chuyện quá đỗi bình thường.
Tiện thể nói luôn, lý do tụi nó làm vậy là vì giết đủ số lượng người chơi cấp thấp sẽ nhận được danh hiệu khá tiện lợi [Hiệp sĩ mất tư cách].
Tôi thật sự muốn hỏi thẳng ban điều hành game là sao lại để danh hiệu đó tồn tại trong một game mang tính hợp tác, thì họ bảo “Ban đầu dự tính là hiệu ứng bất lợi, nhưng kết quả lại thành có lợi...”
Tất nhiên rồi, cái hiệu ứng bất lợi khiến NPC ghét lại biến thành một lợi thế dã man, chỉ cần chọc NPC là tụi nó vác vũ khí ra tấn công, rồi mình giết tụi nó để cướp luôn vũ khí.
Ngay từ đầu đừng có làm ra cái danh hiệu như thế chứ, đồ ngu!
Rồi, nhờ hồi tưởng lại cơn stress từ con game rác đó mà trái tim vốn đang chùng xuống vì tình hình hiện tại đã bừng tỉnh trở lại. Lấy lại tinh thần, tôi nở một nụ cười, dồn sức vào đôi chân và…
.
.
.
Từ góc nhìn của các NPC khi thấy Arthur Pencilgon, thì sự xuất hiện của một player killer chẳng khác gì một tên sát nhân hàng loạt khiến cả đám NPC hoảng loạn bỏ chạy tán loạn. Từ giữa làn sóng hỗn loạn ấy, Saiga-0 cuối cùng cũng thoát ra được và thứ cô thấy trước mắt là cảnh tượng:
Sanraku, đang bị bao vây bởi bốn tên PK, cùng với Arthur Pencilgon mắt đang tóe lửa đối đầu gay gắt với clan master của SF-Zoo, trong khi một con Vorpal Bunny tai cụp đang run rẩy bám chặt lấy tay Sanraku.
(Mình chỉ rời mắt một chút thôi mà rốt cuộc là chuyện quái gì đã xảy ra vậy!?)
Trong thoáng chốc, một cảm xúc kỳ quái thoáng lướt qua đầu Saiga-0: “thằng nhóc này, không thể lơ là như trông trẻ sơ sinh vậy...”
Nhưng cô nhanh chóng gạt nó đi. Đây là cơ hội.
Từ xưa đến nay, có biết bao mối quan hệ bắt đầu từ nghịch cảnh? Nếu cô có thể đánh bại lũ PK đang tấn công kia, thì mối quan hệ hình thành từ đó chắc chắn còn vững bền hơn hẳn việc chỉ đơn thuần bắt chuyện. May mắn thay, việc tiêu diệt PK tức trở thành PKK sau bản cập nhật vài tháng trước chỉ khiến giảm thiện cảm một số NPC, không ảnh hưởng gì tới clan của bản thân cả.
(Cơ hội! Đây là cơ hội đấy! Dù sao đi nữa thì chỉ cần tạo được mối liên hệ trong game này, thì ngoài đời thực cũng……!)
Thiên khách vạ lại? Ngàn năm mới có? Giờ đây, trong đầu Saiga-0 chỉ còn duy nhất một ý nghĩ: “Giải cứu anh ấy khỏi lũ PK bằng mọi giá.”
Và việc phải tiết chế trong các biện pháp dùng trong quá trình ấy đã hoàn toàn bay khỏi đầu cô.
「……『ĐOẠN KÍCH【PHÁ THÀNH TRẢM】』!!!!」
Cấp độ 99, chiến đấu ở vị trí tiền tuyến trong clan top đầu [Hắc Lang – Wolf Schwarz], Saiga-0 tung ra kỹ năng có thể phá hủy quái vật có lớp giáp cấp thành trì…
.
.
.
「Vui thật đấy, thưa ngài hội trưởng. Đúng như mong đợi từ chú thuật sư thành thạo việc gắn Debuff để quay phim và chụp ảnh quái vật.」
「K-kh…」
Arthur Pencilgon dành lời khen ngợi chân thành khi nhìn xuống Animalia, người đang cạn kiệt HP dưới chân cô.
Mặc dù có cái biệt danh Hardcore Player Hunter hay Giant Kiling gì đó nghe có vẻ hơi xấu hổ, nhưng thực tế Pencilgon vẫn nhắm đến các người chơi trình độ cao ở Fiftasia và chiến thắng họ.
Việc một người không chuyên pvp, dù là lever cao, có thể một đấu một trước Pencilgon là điều hoàn toàn đáng khen ngợi. Pencilgon chỉ biết cười khổ khi nhìn vào vô số biểu tượng debuff trên bảng trạng thái của mình.
「Đúng rồi, với đống debuff thế này thì quái vật cũng chỉ có thể nằm im làm tượng chụp ảnh tội nghiệp thôi.」
「tại sao… Tôi đã thử trói buộc với độc nhiều lần.」
「Hử? Bí mật ấy hả… tada! Vật phẩm độc nhất [Bù Nhìn Rơm báo Thù] có chức năng như một chiến thuật meta nhất để chống lại chú thuật sư! Ôi, sự trùng hợp thật là đáng sợ.」
Nguyên nhân thất bại của Animalia chỉ có một: Pencilgon đã từng bị một chú thuật sư PKK truy đuổi, vì vậy cô luôn mang bên mình vật phẩm chống chú thuật sư cao cấp nhất
…nói cách khác, đó chỉ là vận đen. Nếu là người chơi có kinh nghiệm PvP, họ sẽ biết rằng chiến đấu với “Pencilgon trong tình trạng trang bị hoàn hảo” là nước đi sai lầm nhất, bất kể có chuẩn bị biện pháp đối phó hay không.
「Ra vậy…」
「Thì, đại khái là vậy đấy…toàn bộ lời nguyền nhân quả báo ứng đều bị phản lại hết trơn. Thực tế thì tôi cũng suýt chút nữa là chết rồi đấy」
Nghề chú thuật sư trong game này khá là phiền phức. Không đơn giản chút nào, nhưng để tóm tắt, khác với pháp thuật có thể kích hoạt bằng cách tiêu hao MP, pháp thuật của chú thuật sư lại yêu cầu một loại chi phí khác ngoài MP để kích hoạt. Đổi lại, lợi ích cũng rất lớn, đến mức chỉ cần hai đến ba thuật sĩ trong một trận raid là có thể khiến giao tranh trở nên dễ thở hơn rất nhiều. Đó là một nghề nghiệp có chi phí lẫn phần thưởng cực kỳ cao.
Và Animaeria, hội trưởng của SF-Zoo, với mục đính là "sờ và chụp ảnh tất cả quái vật hệ động vật trong Shangri-La Frontier", đã xây dựng gần như toàn bộ slot phép thuật của mình bằng các loại ma thuật trói buộc.
Về mặt ngăn chặn bước tiến, có thể nói, Animalia vô tình lại là người chơi tốt nhất mà Sanraku có thể mong đợi.
「Giờ thì………」
Pencilgon đang suy nghĩ xem nên làm gì. Clan Master cử vài tên PK đi cùng với Pencilgon để hạ gục Sanraku, nhưng Pencilgon không hy vọng rằng họ có thể hạ gục được Sanraku. Nhân tiện, co cũng không có ý định tham gia cùng họ.
(Sunraku-kun, tự chuẩn bị cách tăng DEX cho mình đúng là chơi ăn gian đấy…… Bình thường nếu chênh lệch hơn 50 level thì đến cả kháng cự đàng hoàng cũng chẳng làm nổi mà bị kill thẳng tay luôn ấy chứ)
Pencilgon biết rằng ngay cả với hạn chế là game rác, điểm kinh nghiệm kiếm được từ việc chơi nhiều trò chơi khác nhau bất kể thể loại nào không hề thua kém gì các unique item hàng đầu trong hệ thống của game này.
Những kẻ chỉ biết tụ tập lại rồi đi PK mấy người chơi ngang hoặc thấp hơn trình mình thì chẳng đời nào có thể ngăn cản “tên đó” được. Bản thân Pencilgon cũng từng phạm phải sai lầm tương tự và đã phải trả giá, nên lần này suy đoán của cô còn đi kèm với kinh nghiệm thực chiến.
(Thằng ngốc đó nhát chết, vì thế mà toàn kéo về những player chán ngắt... Có lẽ cũng đến lúc rút lui rồi nhỉ. Katzzo-kun nghe nói cũng mới bắt đầu chơi ShanFro, kế hoạch đó… dần dần khả thi rồi…)
Pencilgon hình dung đến là dáng hình của "kiếm sĩ" đã dễ dàng hủy diệt cả một tổ đội gồm 15 người chơi cấp cao, trong đó có cả Pencilgon, những người đã đạt đến level 99, lever tối đa trong Shangri-La Frontier hiện tại.
Người duy nhất có thể đấu ngang cơ với người đó - bí mật lớn nhất của clan player killer “Ashura-kai” - chỉ có thể là hai cá nhân từng tự mình đánh sập "vương quốc" của chiến binh bút chì Arthur Pencilgon. Chỉ còn thiếu thời điểm chín mùi là kế hoạch ấy sẽ trở thành hiện thực… Pencilgon vừa nghĩ thế, vừa bất giác đưa ánh mắt về phía Animaria đang nằm gục bất động.
「Fumu, mà này hội trưởng-san? Nếu trí nhớ của tôi không nhầm thì, cô đang định thi triển loại chú thuật chỉ kích hoạt được khi “hoàn thành tụng chú” và “HP còn một chữ số” phải không nhỉ……?」
「……………」
Nụ cười của Animaria, khiến ngay cả Pencilgon là người mẫu luôn phải gồng cơ mặt để giữ vẻ tươi tắn mỗi ngày, người đã quá quen với biểu cảm giả tạo, cũng không thể không cảm nhận được sát khí ẩn trong đó: là một nụ cười rõ ràng đang nói lên “cùng đi chết đi”.
[Bù Nhìn Rơm báo Thù] đã dùng hết từ lúc nãy rồi. Đặc điểm của các unique item dạng tiêu hao là sở hữu sức mạnh meta vượt trội nhưng đổi lại số lượng mang theo bị giới hạn cực kỳ nghiêm ngặt.
「……nói chuyện để hiểu nhau đi~」
「Không cần nói nhiều, 【cùng ngươi lữ hành đến Minh phủ, Fellow Traveler】……!」
―― chú thuật tự hủy từ một trong những Chú Thuật Sư cấp cao nhất, nhằm thẳng vào Pencilgon…
.
.
Và rồi, tình thế đồng loạt chuyển động.
________________________________________________________________________
Thay đổi:
Số lượng PKer giảm từ năm người xuống còn bốn người.
Mô tả lại vị trí và mối quan hệ giữa các nhân vật.
Nhân vật chính lấy động lực từ việc so sánh với game rác.
Saiga-0 trễ do phải xếp hàng chờ đợi → bị cuốn vào các NPC đang chạy trốn khỏi các PKer nguy hiểm.
Lý do Pencilgon sở hữu Bù Nhìn Rơm báo Thù.
Thêm phần đánh giá về clan của Pencilgon.
_Katarina


0 Bình luận