Hồi 1 - Gửi người bó hoa với tất cả tình yêu từ bờ bên này (1-77)
Chương 33 – Kỵ sĩ mặc giáp đã nhìn thấy!
0 Bình luận - Độ dài: 1,229 từ - Cập nhật:
Nếu ở phía đông có game rác đã ngừng phát hành, tôi sẽ đặt mua trên đấu giá trực tuyến, nếu ở phía tây có thông tin về game rác chỉ bán số lượng giới hạn, tôi sẽ một mình đi tàu siêu tốc đến tận cửa hàng để mua. Đến mức cuối cùng, tôi còn được đám người chơi game rác phong cho cái danh hiệu bẩn thỉu [Thợ săn game rác]. Nhưng đâu là lần đầu tiên tôi trải nghiệm được NPC nhìn đi nhìn lại đến tận bốn lần.
「Người tiếp theo là... người? Ể, sao lại bán khỏa thân? Ấy, cái vết bầm đó là gì vậy!? Trên chân nữa!?」
Người gác cổng chỉ ra gần như mọi điểm điên rồ của Sanraku chỉ trong một câu duy nhất...Nếu có cuộc bình chọn NPC được yêu thích trong game thì tôi chắc chắn sẽ vote cho ngươi đấy, baby. Phản ứng hài thật.
Từng có lần tôi cười như điên trước một NPC bug khiến cổ nó quay theo trục ngang mỗi khi đi bộ, nhưng cái tiếng cười mà người này mang lại, chắc chắn còn lành mạnh hơn gấp mấy lần. Gác cổng đang gầm gừ không biết phải xử lý thế nào với một kẻ tràn đầy mùi khả nghi như tôi, thì đúng lúc đó, để vức cái mác “đứa con gái dắt theo kẻ biến thái” dán vào trán mình, lưỡi của Emul bắt đầu xoay tua hết công suất.
「Ấy ấy ấy, khoan đã nào ngài gác cổng-san! Người này... cái đó là… ui giời ơi! Có một quá khứ rất là bi đát đấy desuwa...!」
Thật đấy, tôi cũng bất ngờ chứ.
Không chỉ vì NPC có AI bịa chuyện chuyện chẳng kém gì con người, mà còn vì bài diễn văn của Emul đã hô biến nhân vật Sanraku thành:
「Một chiến binh thần thánh lưu lạc, do thần vận mệnh dẫn lối mà tái sinh từ kiếp trước, số mệnh là chiến đấu với Dạ Tập Lycaon, nhưng vì không đủ sức nên đã bị nguyền rủa và giờ đây đang phiêu bạt trong chuyến hành trình đi giải lời nguyền theo chỉ dẫn của vận mệnh.」
... thứ gì đó sắp nổ tung vì bị nhồi nhét quá nhiều thiết lập.
「Sao mà tôi cảm thấy như vừa được cổ vũ nhiệt tình lắm ấy...」
「Lời nguyền đó mạnh đến mức như thế đấy desuwa! Sanraku-san hoàn toàn có thể tự hào về điều đó nhiều hơn nữa desuwa!」
...Thế à.
Bị NPC nhìn bằng ánh mắt kính trọng và sợ hãi thì cũng hơi ngứa ngáy thật, nhưng mà, ừm, cảm giác đó cũng không tệ chút nào.
Chắc nếu tôi khoe với người chơi khác, thì phản ứng sẽ kiểu như:
「Hình xăm đó lấy ở đâu để gắn lên avatar vậy!?」
...và dừng lại ở mức đó.
「Nếu vào thành phố mà không có vấn đề gì thì tốt rồi. Đi thôi, Emul.」
「Rõ ạ~!」
.
.
.
Nếu phải ví von thì, nó giống như việc bị đánh thẳng vào đầu bằng một đòn tấn công mạnh có thể xuyên thủng hàng phòng thủ vậy.
Không, cái này thì đến mức không thể so sánh với hiện tượng nào trong game nữa rồi. Cú sốc cứ như thể bị một cây chùy đập thẳng vào đỉnh đầu,
Saiga-0, người đang chém phăng Mud Digger chỉ bằng một nhát, sau đó toàn lực phi nước đại đến Thirdrema, khi nhìn thấy cảnh đó từ sau tảng đá trong lúc đang cố gắng ngụy trang (dù không giỏi lắm), chết lặng.
(C-cô bé đó là ai thế…?)
Nhưng theo những gì nghe được, Hizutome Rakuro Sanraku không phải là kiểu người chơi game cùng ai đó.
Chẳng lẽ Iwaki Mana, người hỗ trợ, đã giấu thông tin ư, tôi vô thức nắm chặt tay đang định với lấy kiếm.
(Không… phải bình tĩnh, tỉnh táo… Chị cũng từng nói, lúc gặp tình huống mới thì điều quan trọng là phải bình tĩnh và quan sát…)
Ánh mắt dõi theo cậu ấy, một người mới bắt đầu game, lẽ ra là người mà Saiga-0 định sẽ kèm cặp từ những bước đầu tiên… vậy mà lại phản bội kỳ vọng một cách đầy ngoạn mục, lao như tên bắn với khí thế như chẻ tre.
Còn cô bé đeo kính độc nhản đi bên cạnh cậu với bộ trang bị ngay cả Saiga-0, người đã nhìn thấy không ít thứ trong game, cũng chưa từng thấy qua thì có thể đoán rằng cô là dạng người chơi "fashion-gachi" tức kiểu người chơi game vì thời trang, không phải vì sức mạnh. (fashion(ファッション): thời trang
gachi(ガチ): nghiêm túc, chơi hết mình, “dân hardcore”
Xuất phát từ từ gachinko(ガチンコ), nghĩa là “tranh tài sòng phẳng”, “nghiêm túc ăn thua đủ”)
Tuy nhiên, ít nhất thì, từ lúc bắt đầu game cho tới khi đến được Thirdrema,
để trang bị được một bộ đồ sành điệu như thế là điều vô cùng khó khăn.
Hơn nữa, cái kiểu hồn nhiên ríu rít của cô bé đó… lại khiến Saiga-0 cảm thấy có gì đó sai sai.
(Nếu nhớ không nhầm, nghe nói cậu ấy có đi chung với một Vorpal Bunny biết nói… nhưng đây là người mà? Không phải thỏ…)
Không phải là không từng nghe đến quái vật giả dạng người, nhưng những con kiểu đó thường dễ nhận ra hơn nhiều... Rồi khi tiếp tục quan sát cô bé đang trò chuyện với NPC gác cổng, Saiga-0 cuối cùng cũng nhận ra được cảm giác sai sai là gì.
(Ra vậy… không thấy hiện tên người chơi)
Tức là cô bé đó là NPC.
Saiga-0 thở phào khi nhận ra rằng rào cản lớn nhất trong “chiến dịch đến chào hỏi như một tiền bối trong game” của mình hóa ra chỉ là một hiểu nhầm to đùng.
Dù ngoài chuyện đó ra thì càng lúc lại càng nhiều thứ bí ẩn hơn,
nhưng với Saiga-0 vốn vận hành tới 80% bằng cảm tính cá nhân thì mấy chuyện đó không quan trọng.
(Trong Thirdrema… phải theo dõi tiếp… á, không hay rồi)
Chuyện này hơi lạc đề chút, nhưng trong Shangri-La Frontier, NPC cũng có thể "pop" — tức là phát sinh xuất hiện mới.
Chẳng hạn như hàng dài NPC đang đứng xếp hàng trước cổng Thirdrema mà Saiga-0 đang nhìn, đột nhiên có thêm NPC mới xuất hiện.
Mà nhân tiện nói luôn, nếu xô đẩy hay làm hại NPC ở đây, thì hậu quả có thể rất thảm, người chơi sẽ được dán truy nã không chỉ ở Thirdrema mà cả hai thành phố liền kề.
Lúc đó, lính NPC, thợ săn tiền thưởng NPC, hoặc thậm chí người chơi muốn săn tiền thưởng cũng có thể đuổi theo.
Với Saiga-0 thì mob ở Thirdrema cũng chẳng là gì, nhưng nếu thiện cảm với NPC tụt xuống thì ảnh hưởng tới rất nhiều thứ.
Nên cuối cùng, cô chỉ có thể đứng nhìn đầu chim bán khỏa thân kia đi qua cổng,
cùng với cô bé tóc bạc đang… ôm mông bước đi một cách khó hiểu.
_______________________________________________________________
À mà, cũng có một số NPC đã vượt qua Lv.100 rồi đấy nhé.


0 Bình luận