Shangri-La Frontier ~ Kus...
Kata Rina Ryosuke Fuji
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 1 - Gửi người bó hoa với tất cả tình yêu từ bờ bên này (1-77)

Chương 64 - Gửi trọn tâm tư vào từng khoảnh khắc – Phần 11

0 Bình luận - Độ dài: 2,943 từ - Cập nhật:

Thời gian trôi như tên bắn. Dù ngày thường từ thứ Hai đến thứ Sáu kéo dài tưởng chừng vô tận, vậy mà chỉ một thoáng chớp mắt, nghỉ hè dài đã chạm tới ngày cuối cùng... Thời gian vừa tàn nhẫn lại vừa nhân từ. Vừa lẩm nhẩm triết lý nửa vời đó trong đầu, tôi vừa đón chào ngày diễn ra sự kiện trọng đại: 「Trận chiến tiêu diệt Mộ Thủ Wezzaemon」 do Pencilgon chủ trì và lôi cả tôi với Oikatzzo vào – cuối cùng cũng đã đến.

Điểm hẹn là quán café NPC 「Táo Rắn」. Khi tôi hỏi tại sao lại cố chấp chọn nơi này, thì mới biết thì ra thực đơn ở đây không bị giới hạn vị giác, lại còn chấp nhận cả những người chơi có tên đỏ.

Tân thủ thì chẳng ai biết chỗ này, còn cấp cao thì thường lui tới những thành phố xa hơn với tiện nghi tương tự, nên dù nổi tiếng nhưng quán lại vắng khách….đúng nghĩa một “địa điểm bí mật” lý tưởng. Mà này, hóa ra vì thế mà lần nào Oikazzo cũng gọi bánh ngọt ở đây à? Chơi không đẹp tí nào. Lần này tôi cũng sẽ ăn.

「Hmm, ngọt một cách qua loa ghê!」

「Tao lại không ghét kiểu ngọt đại khái thế này đâu」

「Rồi rồi… Việc gọi mọi người tập hợp từ sáng sớm không vì lý do gì khác đâu, là để xác nhận lại kế hoạch hành động cho nhiệm vụ đấy」

Vừa nhai bánh nhồm nhoàm, tôi và Oikatzzo vừa ôn lại lịch trình tác chiến.

「Tóm lại là tụi mình chờ ở Thirdrema. Đến đúng 11 giờ 30 thì tiến vào hang rừng…. đúng không?」

「 Chúng ta chỉ cần khoảng mười lăm phút để đến được điểm hẹn, nên sẽ đứng chờ trước cửa vào luôn.」

「Chuẩn. Còn tôi thì sẽ ghé Fifthicia trước để đặt bẫy chặn đám thành viên của Asura-kai, nên chắc sẽ đến muộn… khoảng năm mươi phút. Vào đúng khoảnh khắc ngày mới bắt đầu... đó là lúc trận chiến khai màn.」

Không rõ đã thỏa thuận gì, mà gã chủ quán NPC mặt bặm trợn lại vui vẻ dẫn tụi tôi vào một phòng riêng, tay xoa xoa kiểu con buôn. Thế là ba đứa chúng tôi bắt đầu âm mưu đầy hăng hái.

Tôi đã luyện cấp xong, kỹ năng cũng đã sắp xếp lại gọn gàng, vũ khí và trang bị thì vừa được thay mới tinh. Oikatzzo thì nói đã chuẩn bị một “quân bài tẩy” bí mật, còn tôi sẽ làm những gì mình có thể.

Với kinh nghiệm luyện tập đối đầu với boss siêu tốc trong táo bón, giờ đây tôi thậm chí có thể đọc được chuyển động của kẻ địch chỉ từ những cử động báo trước rất nhỏ — chắc vậy.

Hơn nữa, trong lúc Oikatzzo chật vật ở cấp 49, tôi đã cùng cậu ta luyện cấp, tận dụng lời nguyền để câu được bọn Live-Stide và Destrolobster, đồng thời nâng cao kỹ năng không ít. Và như vậy, giờ đây chỉ số của tôi là…

_________________________________________________

PN: Sanraku

LV: 53 (15)

Class: Mercenary (Dual Wielding)

Money: 150 Mani

HP (Sinh lực): 30

MP (Ma Lực): 10

STM (Thể Lực): 60

STR (Sức mạnh): 40

DEX (Khéo léo): 50

AGI (Tốc độ): 70

TEC (Kỹ thuật): 55

VIT (Bền bỉ): 20

LUC(May mắn): 74

Kỹ năng:

・ Infinite Slash

・ Drill Piercer

・ Infight Lv.4

・ Skate Foot

・ Parrying Protection

・ Hand of Fortune Lv.3

・ Greater Climbing

・ Climax Boost Lv.2

・ Five-Fold Jump

・ Sharp Turn

・ Assassin Earring Lv.5

・ Oppressive Kick Lv.6

・ Best Step

・ Hunger Wolf

・ Off-road Lv.2

・ Kiếm thuật Vorpal [Bóng Trăng Đáy Nước]

Trang bị

Tay trái:  Empire Bee Sword

Tay phải:  Empire Bee Sword

Đầu:  Mask of Bird’s Eye (VIT+1)

Thân: Curse of Lycaon

Eo: Slitblade Leather Belt  (VIT+4)

Chân: Curse of Lycaon

Phụ kiện: Không có

________________________________

……Ừ thì, tôi mua rồi đấy! Bị ép mua đấy! Không mua thì thấy sợ sợ sao ấy!

Nhưng thôi bỏ qua chuyện đó, chúc mừng! Từ giáp làm bằng giấy lau mũi đã nâng cấp lên giáp giấp các-tông! Đây là một bước tiến vĩ đại, vì ít ra các-tông không tan ngay trong nước.

Dù sao thì cũng chỉ như tạt nước lên đá nóng, nhưng nếu muốn làm hết sức thì dù là chút ít cũng nên nỗ lực. Ban đầu tôi sẽ dùng cặp song kiếm Ong Đế để thăm dò tình hình, tùy theo diễn biến mà thay đổi trang bị sau.

「Mà bẫy đó là bẫy kiểu gì vậy?」

「Tố cáo vị trí của clan Ashura-kai cho mấy top clan」

「Uwaa」

「Chắc là bọn chúng sẽ chạy trốn vào cái chỗ đó… nơi mà tụi top clan chưa biết đến, nhưng ít nhất thì sau khi bị tấn công, cũng chẳng thể nào ngay lập tức nghĩ đến việc ẩn náu ở đó đâu」

Tên này định tiêu diệt cả một clan chỉ vì một trận chiến thôi à… Không, đúng hơn là nó đã quyết tâm thắng bằng mọi giá, kể cả làm mấy trò chắc chắn sẽ bị hội đồng nếu bị lộ.

「Tạm thời thì kế hoạch cho đến lúc vào khu vực sẽ như vậy… còn giờ là chuyện chính: chiến thuật khi chiến đấu」

「Tôi sẽ lo Wezaemon」

「Tôi lo Kirin. Còn Pencilgon là hỗ trợ, đúng không?」

「Đúng vậy, và bây giờ chúng ta sẽ xác nhận chi tiết hơn. Trước hết là Sunraku-kun」

Khi tôi đang vô thức gãi sau gáy vì cảm thấy vắng bóng Emul ở đây, Pencilgon quay ánh mắt về phía tôi.

「Trước hết, tui muốn cậu ít nhất phải xử lý được phần lớn kỹ năng mà Mộ Thủ Wezaemon sử dụng」

「Thật đấy à」

「Trước khi mốc 10 phút trôi qua, tôi và Katzzo-kun sẽ có thể hỗ trợ, nên dù gì đi nữa tôi cũng muốn cậu nắm bắt được chuyển động của hắn. Có lẽ càng về cuối trận thì Sunraku-kun sẽ càng khó đối phó với hắn hơn」

Hừm… Dù có thông tin trước đi nữa thì khi chưa nhìn tận mắt và thực chiến thì cũng khó mà phản ứng đúng cách. Nếu trong 10 phút đầu tôi có thể dùng Katzzo làm lá chắn sống, vậy thì có thể vừa tiết kiệm vừa vắt kiệt sức hắn.

「Vậy nên, trông cậy vào mày đấy, lá chắn thịt」

「Cứ giao tao, đồ thùng các-tông sũng nước」

Tôi và Oikazzo, không nói lời nào mà nhìn nhau tóe lửa màn “manzai” quen thuộc, bị Pencilgon phớt lờ hoàn toàn. Cô ta chuyển ánh nhìn sang Oikazzo.[note73938]

「Katzzoo-kun, chắc là cậu sẽ chết kha khá lần đấy. Vậy nên sau khi 10 phút trôi qua và Kirin xuất hiện, tôi sẽ trở thành người hỗ trợ riêng cho cậu」

「…Tôi có nghe nói là nó căng lắm, nhưng căng tới mức đó luôn hả?」

Nhiệm vụ của Oikazzo là cầm chân chiến thuật cơ giới mã [Kỳ Lân – Kirin] xuất hiện sau mốc 10 phút. Con quái đó cũng là dạng “siêu nhân trong game”, nên nếu chỉ là kiểu cưỡi rodeo thôi thì chắc cậu ta làm được. Thế nhưng, những gì Pencilgon vừa nói khiến tôi chẳng thể không thấy run.

「Nói sao nhỉ… cậu nên vứt bỏ hình ảnh kiểu ngựa hay bò đi. Nó giống như một chiếc xe tải mọc chân thì đúng hơn」

「Vượt quá tưởng tượng tới hai tầng luôn rồi đấy」

Yên tâm đi, tôi đang âm thầm sốc tới tầng tưởng tượng thứ ba luôn rồi. Rodeo nguy hiểm khiến cả Pencilgon phải cảnh giác, vậy mà Oikazzo vẫn giữ nụ cười tự tin và tuyên bố dõng dạc:

「Dù sao thì tôi cũng là game thủ chuyên nghiệp, trong khi tên nghiệp dư kia đang bị robot samurai đập cho tơi tả thì tôi sẽ ung dung nô đùa với ngựa thôi」

「Ừ, cố mà đừng bị đá văng bởi chân sau nhé」

「À, bị Kirin đá bằng chân sau là chết thật đấy. Tanker của Ashura-kai mới bị quẹt qua một phát mà bốc hơi luôn」

「…………」

Nụ cười của game thủ chuyên nghiệp giật giật rồi đó.

.

.

.

「Trận quyết chiến là vào giữa đêm, nên tạm thời ngủ đến tối nào...」

Tôi đã điều chỉnh nhịp sinh hoạt của mình từ ba ngày trước và tối nay chính là khoảng thời gian tôi có thể đạt được hiệu suất cao nhất. Giờ mà đăng xuất đi ngủ cũng được thôi, nhưng trước khi ngủ vẫn còn vài việc tôi muốn làm.

Tôi dùng cuộn ma pháp dùng một lần [Dịch Chuyển Tọa Độ - Teleport], là một ma cụ dạng cuộn giấy do Pencilgon đưa, để dịch chuyển đến Rabbitzuta...

「Kiiiii!」

「Uoah, cái gì thế!? Chim à!?」

Thứ đột nhiên đáp xuống, móng vuốt bám lấy vai tôi như thể khóa chặt, mang đặc trưng rõ ràng của loài chim săn mồi ánh mắt sắc lẹm không khác gì tôi khi đeo mặt nạ... là một con chim ưng?

Tôi hoảng hốt định hất nó ra, nhưng vì không cảm thấy đau đớn gì mấy, lại còn phát hiện có một ống nhỏ gì đó gắn ở chân chim ưng.

「Chẳng lẽ... kiểu như bồ câu đưa thư á?」

「Pi~」

Như muốn nói “mau nhận đi”, nó chìa chân ra. Khi tôi chạm vào cái ống, nó lập tức hóa thành đa giác và biến mất, đồng thời một cửa sổ hiện ra.

「Thư à... người gửi là... Hả!?」

.

.

Kính gửi

Giữa cái nắng hè gay gắt và những ngày oi bức, không biết dạo này cậu sống ra sao?

Tôi biết việc này đến khá đột ngột, nhưng cũng nghĩ rằng đến gặp trực tiếp có thể gây phiền phức cho cậu, nên mạo muội gửi thư thế này.

Hôm nay, vào lúc 11 giờ, một bản cập nhật quy mô lớn sẽ được triển khai trong Shangri-La Frontier.

Ngay cả một kẻ mù tịt công nghệ như tôi cũng phải ngả mũ trước kỹ thuật của Shangri-La Frontier khi mà game vẫn được cập nhật mà không cần phải đăng xuất.

Vào thẳng vấn đề, nếu cậu không phiền, tôi muốn hỏi rằng sau khi bản cập nhật lớn được áp dụng, cậu có thể cùng tôi kiểm tra lại mọi thứ có liên quan không?

Rất mong cậucân nhắc và hồi âm.

Saiga-0

.

.

Ngay khoảnh khắc đầu tiên, văn phong quá mức nghiêm túc kia khiến tôi lầm tưởng đây là thư thách đấu theo kiểu role-play hay gì đó tương tự.

Ờm, tóm lại thì... có vẻ như ý của nó là “Tối nay cậu rảnh không?” — nhưng tiếc là, tối nay tôi không rảnh.

「Ừm, để xem... trả lời thì... cái này đúng không」

Một cửa sổ hiện ra với thiết kế kiểu cuộn da dê cổ điển, chi tiết thật đấy, nhưng việc nhập nội dung vẫn là bàn phím cảm ứng như thường.

Tạm thời thì mình sẽ viết vài câu từ chối... ừ mà, nhân tiện đây rồi, chi bằng thử ném một câu hỏi cho Saiga-0, người chắc chắn là nằm trong top của Shanfro luôn, xem thế nào.

「Mấy người chơi trình cao thường đối phó với mấy đòn siêu tốc kiểu “frame attack” như thế nào vậy nhỉ... OK gửi!」

Gắn thư trả lời vào chân con chim ưng là được nhỉ? Này này, đừng có làm mặt phiền phức như thế chứ... mày là chim mà lại biểu cảm phong phú thế nhỉ, có trừng mắt cũng vô ích thôi, về khoản ánh mắt mạnh mẽ tao cũng tự tin lắm đấy.

「Rồi, bay đi nào!」

「Pyaa~!」

Tôi tiễn con chim ưng cất cánh với tiếng kêu yếu ớt chẳng giống chút nào với loài chim săn mồi, rồi quay lại với Rabbits... À, vì cái thư tay gửi đến bất ngờ nên cuộn [Cuộn Ma pháp dùng một lần: Dịch Chuyển] lại bị nhét về kho đồ mất tiêu rồi. Không còn cách nào khác, lấy ra lại lần nữa vậy...

「Pyee~」

「Gì cơ...」

Không phải hơi nhanh quá à?

Tôi xoa đầu con chim ưng đang thở hổn hển vì kiệt sức, rồi mở thư ra và phải thốt lên rằng: “Đây là kiểu đánh máy siêu tốc hay gì vậy trời?”  vì chỉ trong chốc lát, nó đã nhồi nhét một lượng chữ khủng khiếp.

Tôi để con chim nghỉ ngơi, rồi ráng tóm tắt lại nội dung:

「Tóm lại là...

『Cảm ơn vì đã hồi âm. Rất tiếc, nhưng mong rằng sẽ có dịp khác.

Về cơ bản, những đòn tấn công tốc độ cao nên được đối phó bằng cách nhận biết động tác chuẩn bị, hoặc dùng kỹ thuật phòng thủ dạng “critical guard”.

Ngoài ra, dù hiếm gặp, nhưng nếu nâng chỉ số may mắn lên trên 100, sẽ có hiệu ứng cho phép sống sót với 1 HP, nhưng hiệu ứng này lại vô dụng trước đòn đa hit hoặc one-hit-kill, nên không khuyến khích sử dụng.』」

Đấy là đã rút gọn xuống còn 1/5 rồi đấy nhé. Có khi người ta đã đoán trước được tôi sẽ hỏi gì trước cả khi nhận thư, nên mới chuẩn bị câu trả lời sẵn như thế... Đáng sợ thật, Saiga-0.

Dù vậy thì... ừm, không mấy hữu ích. Không phải là vô ích, nhưng với trình độ hiện tại của tôi thì cũng chẳng áp dụng được bao nhiêu.

「Tạm thời viết thư cảm ơn đã...」

「Pi...」

「...Mày muốn ăn cá hồi không?」

「Piiiii!」

Nhìn con chim ưng tội nghiệp bị bắt bay siêu tốc, tôi thử hỏi nó có muốn ăn cá hồi không, và nó lập tức giang cánh kêu lên một tiếng đầy hứng khởi, rồi bắt đầu mổ vào con cá hồi Livestide mà tôi có cả đống trong túi.

「Ối dào ơi, mày dễ thương thật đấy. Mà chi tiết quá sức tưởng tượng... đúng là Shanfro có khác」

Cái mức độ tỉ mỉ đến mức không thấy bóng dáng polygon nào thế này làm tôi đôi lúc phải tự hỏi, có khi mình thật sự đang ở một thế giới khác chứ không phải game cũng nên.

「...Hàh」

「Piyo?」

「Không có gì đâu... Mà này, mày chắc chắn là chim ưng thật à?」

Tôi bật cười mũi trước cái ý nghĩ điên rồ của chính mình. Không, tôi không muốn đến dị giới, cũng không thể đến được. Chỉ là, tôi muốn trải nghiệm sự phi thường ấy—chính vì thế tôi mới chơi game.

.

.

.

「Sunraku-san! Chào mừng desu...wa?」

Tôi vừa tiễn con chim ưng đi, rồi teleport đến Rabbitzuta và được Emul chào đón. Nhưng nhóc ấy nhăn mặt rồi trèo lên người tôi, hít hít mũi một cách khả nghi.

「Có chuyện gì vậy?」

「...Có mùi của con thú khác! Desuwa!」

...là nữ chính yandere à? Trong game “Pizza Du Học” hồi trước cũng có nữ chính yandere đấy, cuối cùng thì cái trò đấy bị cộng đồng người chơi réo “Mày là pizza chứ có phải nhân vật chính đâu!” khi mua xong game còn gì.

Khi tôi còn đang miên man với những suy nghĩ đó, Emul đã trèo lên tận đỉnh đầu tôi.

「Đây là chỗ của Emul desuwaa! Không đời nào để thua một con chim bay từ đâu tới như thế desuwa!」

「Thì thỏ cũng đếm là một con, hai con giống chim mà...」

「Muuuuuuuuuuu!!」

「Đau! Đau đau đau dừng lại!」

STR 30 mà đấm đau vậy!! Đừng đánh nữa!!

_________________________________________________________

Trong Shangri-La Frontier, hệ thống thư tín trong game sử dụng chim làm phương tiện truyền tin, kiểu như bồ câu đưa thư. Nói cách khác, đây là hệ thống “truyền tin bằng chim”, nơi càng bỏ nhiều tiền thì thư gửi đi càng nhanh đến nơi.

Mặc dù những “con chim” này không phải là động vật thật, nhưng do có hình dạng gần giống ngoài đời, nên người chơi vẫn gọi chúng bằng tên các loài chim quen thuộc.

Nhân tiện thì, trong hệ thống này, “gửi → nhận hồi âm” được tính là một lượt gửi và cô nàng nữ chính đã dùng chim đưa thư loại cao cấp nhất hai lần liên tiếp.

Đúng là kiểu thư tín xa xỉ chỉ dành cho những “tay cày game chuyên nghiệp” thực thụ.

【Các cấp độ chim đưa thư】

・Chim sẻ (Suzume)

– Rẻ nhất

– Sau 5 phút kể từ khi gửi, thư mới đến nơi

– Có 30% khả năng bị chim săn mồi tóm sống giữa đường, khiến thư không bao giờ đến tay người nhận

・Bồ câu (Hato)

– Tiêu chuẩn

– Sau 3 phút kể từ khi gửi, thư đến tay người nhận

– Tốc độ nhỉnh hơn chim sẻ, nhưng vẫn có 5% khả năng bị chim săn mồi tấn công

・Quạ (Karasu)

– Tương đối đắt

– Thư đến tay người nhận sau 4 phút

– Không bị săn mồi ăn thịt, nhưng tốc độ chậm hơn bồ câu một chút

・Cú mèo ( Fukurou)

– Đắt tiền

– Chỉ hoạt động vào ban đêm

– Gửi thư và đến nơi chỉ mất 2 giây

– Không thể gửi vào ban ngày

・Chim ưng (Hayabusa)

– Đắt nhất

– Thư đến tay người nhận chỉ sau 3 giây

– Đôi khi còn tặng thêm vật phẩm nhỏ cho người nhận (như lông chim sẻ, v.v…)

Ghi chú

[Lên trên]
Manzai (漫才) là một hình thức hài đối thoại truyền thống của Nhật Bản, thường được biểu diễn bởi hai người
Manzai (漫才) là một hình thức hài đối thoại truyền thống của Nhật Bản, thường được biểu diễn bởi hai người
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận