Hồi 1 - Gửi người bó hoa với tất cả tình yêu từ bờ bên này (1-77)
Chương 43 - Rhapsody giới hạn 300, Kẻ bỏ trốn mang theo cơ hội chiến thắng
0 Bình luận - Độ dài: 1,714 từ - Cập nhật:
Mật độ đòn tấn công diện rộng tăng lên. Nhưng mật độ tăng theo từng giai đoạn cũng có nghĩa đó là dạng nâng cấp của giai đoạn trước… nói cách khác, giữa các đợt tấn công diện rộng có điểm chung nhất định.
「Số đòn trúng đích... cộng thêm 3! Không có thay đổi về thời gian từ lúc phát sinh đến lúc trúng mục tiêu chỉ định! Dễ như chơi!」
tấn công diện rộng luôn để chừa khoảng trống giữa mỗi đòn, đảm bảo không bị chồng lấn thế thì gần như chỗ nào cũng là vùng an toàn cả. Chưa cần dùng đến kỹ năng né tránh, tôi vẫn dư sức né sạch đám sét đang giáng xuống nhắm vào mình, thậm chí còn rảnh tay mở cả bảng trạng thái.
Và trong lúc tránh cả đòn dây xích, loại có khả năng truy đuổi cao ngất nhưng bù lại tầm đánh nhỏ nên cũng dễ né tôi áp sát tận gần sát bên Cây Dừa xác ướp.
「Này đồ xác ướp thoi thóp không chết nổi kia! Tao ở đây nè, có giỏi thì vung cái tay trông còn chẳng đủ để làm củi đốt kia mà đánh thử xem!」
Có khi nào khiêu khích là chỉ số ẩn không nhỉ? Cả lúc gặp đám “Majority Hound” cũng thế, quái bên kia lúc nào cũng phản ứng rất mạnh với lời khiêu khích của tôi. Kỳ quặc thật.
Cái thân xác khô khốc rít lên ken kẹt, uốn cong cái thân dài dị thường đúng như cái tên “cây dừa”, xác ướp lao tới với một đòn cận chiến.
「3...2……1…………ngay bây giờ!」
Tôi điều chỉnh lại một chút, căn thời gian chính xác và toàn lực thực hiện một cú lộn ngược. Lúc đỉnh đầu gần sát mặt đất nhất, tôi nhào lộn như vận động viên nhảy cao, tránh trong gang tấc cú quét điên cuồng của thân cây xác ướp rồi tóm lấy nó.
「Ha haaa! Gọi là hồi quang phản chiếu đó! Tỏa sáng nhất trước khi vụt tắt, bộ não tao vẫn hoạt động tốt lắm!」
Chuyện đòn tấn công của tôi không có tác dụng thì không nói, nhưng nếu bên kia tung ra đòn vật lý thì tức là vẫn có thể chạm vào thể xác nó. Ít nhất, con Miira Cây Dừa Xác Ướp có thân xác thật sự, và bàn tay tôi nắm chặt lấy cây trượng dài mà nó cầm.
Tôi hiểu chuyện nghề pháp sư được ưu ái hơn là bình thường, nhưng việc nghề cận chiến bị vứt đi không thương tiếc thì cũng hơi quá. Tôi thử nghiệm và giờ thì hiểu rồi: Muốn cận chiến là phải cướp gậy.
「Mặc dù ngươi là quái vật nhưng vẫn dùng gậy phép... Ta tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu ngươi mất nó?」
「O, ooooo………!」
Không rõ có phải AI đã hiểu được ý đồ của tôi hay không, nhưng khi tôi dùng chính cái cổ của con Cây Dừa Xác Ướp làm điểm tựa tạm thời để giật lấy cây gậy, thì nó không hề tìm cách chống trả mà lại dùng cả hai tay để giữ chặt lấy cây trượng.
Tôi đã quá khinh thường nó, cứ nghĩ rằng với cái thân khô đó thì STR chẳng có bao nhiêu, lại còn có vẻ là kiểu thuần pháp sư, nhưng lại bị nó bất ngờ giữ chặt. Dù sao thì…
「Giữ lại điểm chỉ số là quyết định sáng suốt.」
Mở bảng trạng thái, cộng vào STR.
Một trò liều lĩnh như đi trên dây không gắn dây an toàn, nhưng xui xẻo của nó chính là không hất tôi ra mà chỉ chăm chăm giữ lấy cây gậy. Làm tôi rảnh tay còn lại để phân phối điểm, rồi dùng cả hai tay giật phăng cây gậy ra.
Biết không, dạo gần đây cũng có nhiều game cho phép giật vũ khí của địch đấy nhé...
「Weapon Steal – Cướp vũ khí, là thú vui chuẩn Bakumatsu đấy!」
Đừng coi thường kỹ thuật cướp bóc đã được rèn giũa qua yếu tố tệ hại đến mức trong khảo sát người dùng Unite Rounds câu hỏi"Bạn muốn tính năng nào được triển khai trong tương lai?" thì đứng đầu là "Tính năng khóa để ngăn chặn việc vũ khí đang cầm bị cướp đi"!
— tôi đã sống sót qua cái địa ngục ấy và rèn ra kỹ thuật cướp đỉnh cao rồi! Bí quyết là: lắc rồi giật!!
Tôi giật lấy cây gậy khỏi tay con Cây Dừa Xác Ướp, xoay người duyên dáng giữa không trung để lấy lại thăng bằng rồi tiếp đất…Á! Rơi đau thấy bà nội luôn!
Mà chuyện đó để sau. Tôi liếc nhìn nó, nở một nụ cười đầy khiêu khích. Có vẻ như đúng là cây gậy dài này là tử huyệt của nó thật.
Cơn mưa phép tàn bạo vừa nãy biến mất như chưa từng tồn tại, nó phát ra một tiếng rít rõ ràng là của kẻ yếu đang hoảng loạn khi bị kẻ mạnh áp đảo, thân thể khô quắt gập cong lại, cố vươn tay giành lại cây trượng.
「Ờ thì nói ra cũng ngại, nhưng mày nên rèn luyện thân thể nhiều hơn chút đi.」
MP của nó có thể gấp tôi ba lần, không chừng gấp bốn lần cũng nên, vậy mà đấu sức lại thua đứt thì còn gọi gì là “mob mạnh”? Lý do nó thua là vì nó không phải loại miễn nhiễm vật lý kiểu xuyên thấu.
Mà thôi, kẻ yếu thì nên chạy loanh quanh tránh né đòn.“Ê quái vật, tao ở bên này, nghe tiếng vỗ tay không?”
.
.
.
Unicorn không có sừng thì chỉ là ngựa, Pegasus không có cánh thì cũng chỉ là ngựa, ngựa của kỵ sĩ không đầu mọc đầu lại thì, rốt cuộc vẫn là ngựa…
Thế pháp sư mất phép thuật như Cây Dừa Xác Ướp là gì?"
Tên gọi thể hiện bản chất. Tôi không biết hắn có backstory gì cao siêu không, nhưng nếu là loser - “kẻ thất bại” thì đúng là như vậy đấy.
Có vẻ như đòn giáo rễ cây kia không phải là ma pháp, mà là năng lực chủng tộc. Dù không đến mức khủng bố như ngọn giáo đất, lúc nó bắn ra tôi cũng phải toát mồ hôi, nhưng một khi đã quen thì chỉ còn là công việc lặp lại.
Về phần tôi thì đã hy sinh nhiều thứ để tập trung vào tốc độ, không có chuyện bị loại mọc rễ cắm chặt xuống đất như nó bắt kịp đâu.
「Yo, đúng năm phút rồi.」
「Yeah!!!!」
Ngay lúc tôi vừa bật nhảy tránh được loạt giáo rễ tấn công từ bốn hướng trông đúng kiểu “phản kháng cuối cùng” thì giọng của Vash nhẹ nhàng vang lên.
Khoảnh khắc đó, xoẹt — Cây Dừa Xác Ướp, à không, giờ phải gọi là Ma Thụ Vọng Tưởng - Losers Woods, bị chém dọc từ trên xuống và phát nổ tan thành các mảnh đa giác.
Ở chỗ từng là vị trí của tên Ma Thụ, tôi thấy Vash với một thanh đại đao khổng lồ không, phải gọi là Zanbato (斬馬刀 – đao chém ngựa) mới đúng chứ? Dù gì đi nữa, anh ấy đã vung thanh đao siêu to khổng lồ đó.
…Khoan, nó không phải miễn nhiễm vật lý à!?
Mà khoan đã, cái gậy cũng tan biến luôn rồi !?
Tôi không định xài nó, nhưng mất luôn thấy uổng vãi chưởng!
「Tuy cuối trận phải đánh tay không thì hơi tiếc... nhưng mà đúng là ta đã thấy 'tinh thần Vorpal' của mày rồi đấy.」
Tinh thần Vorpal là gì [Tìm kiếm]
Tôi thì đã đoán được đại khái, nhưng vẫn muốn có ai đó giải thích bằng lời nói hoặc văn bản đàng hoàng.
Bỏ qua con Emul đang la hét loạn xạ dưới chân, tôi nhìn thẳng vào Vash.
「Đúng như ta mong đợi rồi… Được lắm, ta chính thức công nhận ngươi là [Công dân danh dự] của Rabbits.」
「Hả? À, ờ… Vâng, xin cảm tạ.」
…Hả? Ủa khoan?
Không có quà tặng hiện vật gì à?
Ít nhất cũng phải cho cái gì sờ được chứ, kiểu mũ, áo choàng, hay xu đặc biệt gì đó chẳng hạn…
.
.
『Bạn đã hoàn thành Unique Senario [Lời mời từ Vương quốc Thỏ]』
『Danh hiệu [Công dân danh dự Rabbitzuta] đã đạt được』
『Phụ kiện [Vòng cổ Linh Hồn Vorpal] đã biến mất』
『NPC [Thỏ Ảo Thuật Gia Emul] đã chính thức gia nhập party』
『Unique Senario EX [Sử Thi Thỏ Vorpal – Epic of Vorpal Bunny] sẽ được khởi động, bán có muốn bắt đầu? [Có] [Không]』
.
.
Đợi đã, đợi đã, đợi đã, lượng thông tin này có vẻ hơi quá nhiều với tôi lúc này! A… level tăng rồi kìa.
____________________________________________
Ma Thụ của Ám Ảnh sau khi bị tước mất cây gậy thì lập tức rớt hạng thành một con quái cấp cao nhưng yếu như rác.
Ngay cả miễn nhiễm vật lý cũng không áp dụng với cây gậy ngay từ đầu.
…Mà nói đúng hơn là, hắn còn chẳng biết rằng một khi cây gậy bị lấy mất thì trạng thái miễn kháng vật lý cũng đã bị hủy bỏ rồi.
Góc tiết lộ thiết lập ít khả năng đưa vào cốt truyện chính – số 2
◆ Mức độ nổi tiếng của người chơi “Sunraku”
Do vị trí địa lý và hoàn cảnh đặc biệt, cái tên này không đến mức gọi là quá nổi bật. So với độ nổi tiếng của những tuyển thủ pro game, vốn giống như những ngôi sao bóng bầu dục trong thế giới game thủ của tác phẩm này thì Sunraku gần như là vô danh.
Tuy vậy, nếu ai đó phản ứng thái quá khi nghe những từ như:
「Attention Please」
「Máy gọt bút chì」
「Joronist」
「μ-skY」(thiếu nữ sát thủ thầm lặng trên server μ (Mu))
…thì người đó chắc chắn là dân chơi game rác chính hiệu, vì tên Sunraku đủ nổi tiếng để làm mấy từ đó thành meme nội bộ.
_Katarina


0 Bình luận