• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 51

0 Bình luận - Độ dài: 2,633 từ - Cập nhật:

Dịch: Lolyne.

_____

[Mục tiêu có thể trích xuất bóng.]

Một bóng đen bắt đầu ngọ nguậy từ xác của con rết cát răng độc.

[Mục tiêu đang được trích xuất bóng.]

“Kihyaaaaa!”

Trong bóng tối, nanh của một con rết khổng lồ đang vươn dài ra khỏi cái xác, tuy nhiên…

Ting!

[Trích xuất bóng thất bại!]

[Bạn còn hai cơ hội nữa.]

‘Hỏi chấm? Thất bại?’ Suho nghiến răng. ‘Có phải do mình còn hơi gà không?’

Kỹ năng Trích xuất bóng được mô tả trong cửa sổ kỹ năng là có thể thất bại nếu cấp độ của người sử dụng thấp hơn mục tiêu trích xuất, và thực tế thì con rết cát mạnh hơn Suho rất nhiều.

‘Haizzzz… đúng là mình không đủ trình solo được nó thật…’

Để bắt được con quái vật này, Suho đã dùng mọi phương pháp và thủ đoạn mà anh có. 

Suho thoáng cảm thấy tuyệt vọng. ‘Còn hai cơ hội nữa…’

Anh bình tĩnh hít một hơi thật sâu, tiếp tục cố gắng giải phóng lần thứ hai.

“Trỗi dậy!”

Ting!

[Trích xuất bóng thất bại!]

[Bạn còn một cơ hội nữa.]

“Ê…” Suho nuốt nước bọt.

Chỉ còn một cơ hội cuối cùng để lụm được bóng xịn.

“Kihyaaaaa!”

Con rết cát vẫn đang vật lộn để thoát khỏi làn khói đen bằng vô số chiếc chân của nó.

‘Tao biết mày cũng muốn được giải phóng mà…’ Đôi mắt của Suho dịu lại. ‘Cứ làm đi, chúng ta hãy cùng nhau đánh bại kẻ thù.’

Suho nghiêm trang đưa tay ra trước xác chết khổng lồ của con rết cát.

“Trỗi dậy!”

[Krrrk!]

Dưới làn khói đen dày đặc, một tiếng gầm trầm thấp vang lên, con rết cát khổng lồ từ từ lộ diện. Đó mới chỉ là khởi đầu… vô số chiếc chân dài ngoằng của nó trồi lên từ mặt đất, nâng đỡ cơ thể đồ sộ của nó. Khói đen uốn lượn, dệt nên phần thân chưa hoàn thiện, từng mảng từng mảng hiện ra như thể được sinh ra từ bóng tối.

[Trích xuất bóng tối thành công!]

“Tốt!” Suho nở một nụ cười đầy phấn khích.

[?? Lv.1]

Cấp bậc: Hiệp sĩ.

Chỉ trong chớp mắt, trước mặt Suho, con rết cát khổng lồ đã hoàn toàn thành hình, hình dạng của nó được tạo nên từ thứ hơi nước đen đặc quánh.

[Kiyaaaaaaah!]

[…!]

Esil bàng hoàng. Khi nhận ra bản thân đã thoát khỏi Sừng Vulcan từ lúc nào, cô chỉ có thể run rẩy, vô thức lùi lại một bước. Gray, con sói nhỏ vừa rơi khỏi cơ thể Suho, vội vàng cuộn tròn, ẩn nấp sau lưng Esil.

Suho nuốt khan. Hình ảnh về trận chiến trước đây lướt qua tâm trí anh. Nhưng giờ đây—

‘Em là của anh, khửa khửa khửa!’

Ting!

[Bạn có thể đặt tên cho những người lính cấp bậc Hiệp sĩ trở lên.]

[Tên đã đặt sẽ được giữ nguyên cho đến khi lính bóng tối biến mất.]

[Hãy đặt tên cho lính bóng tối.]

Nhưng lúc này, đặt tên không phải là điều quan trọng nhất, họ vẫn còn một nhiệm vụ phải hoàn thành.

[Rết bóng tối Lv.1]

Cấp bậc: Hiệp sĩ

“Đi thôi.”

Suho quyết định bỏ qua chuyện đặt tên và nhanh chóng trèo lên lưng con rết bóng tối.

“K-Khoan đã…! Tôi cũng đi nữa!”

“Hnnggg!”

Esil vội vàng ôm chặt Gray rồi nhảy lên theo sau Suho. Suho bật cười khi nghe thấy giọng cô, ánh mắt anh hướng về sâu thẳm trong mê cung, nơi bóng tối đang chờ đợi.

“Tốt. Chúng ta đi thôi?”

***

Cùng lúc đó, Randolph đang dẫn đầu một nhóm nhỏ, không ngừng lao qua những lối đi quanh co của mê cung.

“Đội trưởng Randolph!”

“Không còn xác ướp nào đuổi theo nữa…!”

Soạt!

Randolph dừng lại, ánh mắt sắc lạnh lướt qua những tên cấp dưới đang thở dốc vì kiệt sức. “Chậc. Mấy con gà!” Hắn thè lưỡi, khinh bỉ nhìn đám người tụt lại phía sau. “Thôi được. Dù sao thì bọn chúng cũng khá lì lợm, kiểu gì chúng cũng sẽ bắt kịp bằng cách nào đó thôi. Tiếp tục di chuyển đi!”

“V-Vâng!”

Nhưng tốc độ của nhóm đã giảm đáng kể. Giờ đây, họ cẩn thận dò dẫm từng bước một, Randolph chậm rãi bước đi giữa hành lang vô tận, ánh mắt cảnh giác quét qua mọi hướng.

“… Tại sao lũ xác ướp lại biến mất?”

“Có khi nào chúng ta sắp đến đích rồi không?”

“Hmm…”

Một nụ cười nhạt thoáng qua trên môi Randolph. Trước mắt họ, những dòng chữ cổ xưa hiện lên trên bề mặt kim tự tháp:

—Hãy để ánh sáng chiếu rọi tương lai của kẻ thách đấu.

“Bây giờ, chúng ta là những kẻ thách đấu duy nhất còn lại.”

Randolph nheo mắt, chắc chắn rằng di vật sẽ thuộc về họ.

“Lục tung chỗ này lên mau!”

“Vâng!”

Không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn có thứ gì đó ở đây. Hội Scavenger vốn nổi danh với sức mạnh thể chất vượt trội. Nơi địa hình càng gồ ghề, khả năng của họ càng được thể hiện rõ rệt.

“Gặp bẫy thì tank hết cho tao! Cái gì giống manh mối hay gì đó thì đập hết luôn!”

Không ai dám cản đường họ, các bức tường đổ sụp. Bất kỳ vật thể nào trông đáng ngờ đều bị họ đập nát. Từng bước, từng bước, họ tiến sâu hơn vào mê cung, xé toạc mọi trở ngại cản lối.

Và cuối cùng…

“Đó là một cánh cửa!”

Một cánh cửa khổng lồ sừng sững trước mặt họ.

“Chúng ta tìm thấy rồi!”

“Đến nơi rồi!”

Niềm vui bùng lên trong mắt những kẻ chinh phục. Không chần chừ, chúng đẩy cửa bước vào.

“…!”

“Đ-Điên thật…!”

Cảnh tượng trước mặt khiến họ sững sờ, bên trong là một không gian theo kiến trúc mái vòm khổng lồ, vách đá cao vút vây quanh như một đấu trường cổ đại. Và ngay tại trung tâm—một người đàn ông với thân hình đồ sộ, mang dáng dấp của một con cá sấu khổng lồ, bị xích chặt vào nền đá.

Hắn từ từ mở mắt, cái lạnh chạy dọc sống lưng tất cả bọn họ.

“…!”

Đôi mắt bò sát với con ngươi dọc sáng lên trong bóng tối, phản chiếu nỗi sợ hãi của những kẻ xâm nhập.

Không một ai khác có mặt trong căn phòng này, chỉ có mình hắn.

“Ha!”

Randolph bật cười, một nụ cười tàn nhẫn nở trên môi. Mana bừng lên khắp cơ thể hắn, như một con thú săn mồi cuối cùng cũng tìm thấy con mồi thực sự.

“Ta tìm thấy rồi! Boss hầm ngục!”

Ngay lập tức, hắn vào tư thế, kích hoạt tất cả kỹ năng của mình, sẵn sàng cho trận chiến.

“Nghe đây!”

Những thuộc hạ của hắn căng thẳng tiến lại gần, ánh mắt không rời khỏi kẻ khổng lồ trước mặt.

“Đừng sợ! Hãy nhớ lời tiên tri! Nếu chúng ta hạ gục hắn, tất cả sự giàu có và vinh quang sẽ chỉ còn cách chúng ta một bước.”

Bọn họ biết điều đó, biết về lời tiên tri của Pháp sư.

—Sớm muộn gì… sự sống sinh ra từ cái chết sẽ thức tỉnh khỏi phong ấn của nó… Và sức mạnh của nó sẽ khiến người chết sống lại.

Một sức mạnh có thể thách thức cả cái chết!

Lời tiên tri thoạt nghe vô lý, nhưng chính nó đã thắp lên ngọn lửa hy vọng trong tim tất cả thợ săn khi lang thang qua mê cung này.

“Những xác ướp đó…! Sức mạnh khiến người chết sống lại chắc chắn đang ẩn giấu ở đây!”

Chúng tin chắc rằng chỉ cần bắt được con quái vật cá sấu kia, sức mạnh đó sẽ thuộc về chúng, giống như tất cả những báu vật mà chúng đã giành được trong những hầm ngục trước đây.

"Được rồi, đi thôi!"

“Toàn lực tấn công!”

“Tôi tin vào anh, Randolph…!”

Vút!

Ngay khoảnh khắc đó, những cái đầu của mấy tên thợ săn dũng cảm lao lên phía trước bỗng nhiên… nổ tung.

“C-Cái đéo gì—?!”

Thứ tấn công chúng không gì khác ngoài cái đuôi to dày như cây cột đình của gã người cá sấu. Dù bị xích chặt, hắn vẫn mang một vẻ ngạo mạn tột cùng, ánh mắt bò sát lạnh lẽo quét xuống những kẻ ngu xuẩn đang lao vào hắn như bầy thiêu thân.

“Krrrr…”

Khói trắng phả ra từ miệng con quái vật, hòa vào bầu không khí ngột ngạt của mê cung. Một nụ cười man rợ nở trên môi hắn.

BÙM!

Trong chớp mắt, mười cái đầu người nổ tung, máu thịt văng tung tóe.

Những tanker lừng danh của hội Scavenger, những kẻ luôn tự hào về sức mạnh thể chất áp đảo, giờ đây chỉ còn là những cái xác vô hồn đổ gục trên mặt đất.

“C-Cứu!”

Những tên thợ săn may mắn sống sót lùi lại, gương mặt trắng bệch vì sợ hãi. Và rồi, chúng quay đầu bỏ chạy.

“Không…! C-Cứu—!”

Vút!

Một tiếng xé gió vang lên, lại thêm một sinh mạng bị gã quái vật cá sấu hóa kiếp. Nhưng chúng vẫn còn hy vọng—

“Randolph…!”

“Đúng rồi! Randolph! Nếu là Randolph…!”

Những thợ săn còn sống cuống cuồng quay lại tìm kiếm hắn, ánh mắt tuyệt vọng dồn vào người lãnh đạo của chúng. Nhưng… Randolph đã bị đập văng đi ngay từ đòn đầu tiên. Cơ thể hắn ghim chặt vào bức tường đá lạnh lẽo, máu tươi nhuộm đỏ nền đất.

“Ack…” Thế nhưng, hắn vẫn đứng dậy. Toàn thân bê bết máu, nhưng đôi mắt hắn vẫn cháy rực như ngọn lửa sắp thiêu rụi tất cả. “Ha… Ha ha…”

Một nụ cười méo mó hiện lên trên khuôn mặt hắn. ‘Vui thật. Cuối cùng… cũng tìm được kẻ xứng đáng để chiến đấu!’

Không chút do dự, Randolph dồn toàn bộ mana còn lại, đôi chân rướn về phía trước.

Swak!

“…!”

Có thứ gì đó lướt ngang qua người Randolph, nhanh đến mức hắn không thể nhìn thấy.

Xoẹt!

“Aaaaarrghhh!”

Máu phun ra như suối, nhuộm đỏ bầu không khí, Randolph thét lên, ôm chặt phần cánh tay đã bay màu

“Này, healer…! Ai đó, chữa trị cho tao—!”

Hắn điên cuồng quay đầu tìm kiếm, nhưng ngay cả khi có một pháp healer ở đây, hắn cũng hiểu, hắn đã thua. Ngay từ đầu, đây đã là một trận chiến không thể thắng.

‘Mạnh khủng khiếp…!’

Trong giây phút tuyệt vọng, một cái tên xuất hiện trong tâm trí hắn — Hội trưởng của hội Scavenger. Chỉ có một người từng khiến cơ thể hắn run rẩy chỉ với một ánh nhìn — Goliath, Thomas Andre.  

Và lúc này đây… Randolph đang đứng trước một kẻ có sức mạnh ngang ngửa với Goliath. Nỗi sợ hãi xộc thẳng vào tâm trí hắn.

“R-Rút lui…”

Giọng hắn run rẩy khi thốt lên những lời đó, nhưng đã quá muộn.

“GRRRRR!”

Một tiếng gầm kinh hoàng vang lên, khiến không gian như rung chuyển.

“ACCCKKK!”

Những thành viên hội Scavenger hét lên trong hoảng loạn.

Và rồi—

Rắc!

Một âm thanh sắc lạnh vang vọng khắp căn phòng, những sợi xích khổng lồ trói chặt con quái vật vỡ vụn, từng mắt xích rơi xuống nền đá. Cánh cửa địa ngục… đã chính thức mở ra rồi.

* * *

“Chết tiệt! Chết tiệt!” Randolph gào lên, hơi thở dồn dập khi đôi chân hắn không ngừng lao về phía trước, lần đầu tiên trong đời, hắn chạy nhanh đến vậy, và cũng nhờ đó, hắn giữ được mạng sống.

Nhưng… Hắn là kẻ duy nhất còn sống sót, những người đồng đội đã bỏ mạng, để lại hắn một mình với nỗi kinh hoàng bám chặt lấy tâm trí.

“Một con quái vật… Một con quái vật, một con quái vật!”

Hắn không thể thắng, không đời nào. Nếu đối thủ là một con người, có lẽ hắn đã có thể quỳ xuống van xin mạng sống. Nhưng con quái vật đó… nó không phải là thứ mà hắn có thể thương lượng. Nó đã bị phong ấn, bị trói buộc bởi những sợi xích ghê tởm, không thể di chuyển, thế nhưng sức mạnh của nó vẫn vượt xa những gì con người có thể tưởng tượng.

‘Đây là thứ quái quỷ gì thế này?!’

Randolph gào thét trong đầu, không biết phải làm gì.

ẦM!

Mê cung rung chuyển dữ dội, những bức tường đá sụp đổ, tạo ra một lỗ hổng lớn— Và từ bên kia đống đổ nát, một bóng người xuất hiện.

Là Suho.

“Hả?”

Cả hai ánh mắt giao nhau giữa đống hoang tàn.

Nhận ra Randolph, Suho nheo mắt lại. Còn Randolph, tất cả nỗi sợ hãi dồn nén trong lòng hắn bỗng chốc bùng nổ.

“Mày…!”

Đôi mắt hắn rực cháy vì phẫn nộ, nhưng ngay lập tức, một suy nghĩ lóe lên trong đầu.

‘Phải rồi…! Nếu bắt thằng nhãi này làm mồi nhử, mình sẽ có cơ hội sống sót! Con quái vật đó sẽ nhắm vào nó thay vì mình!’

Một nụ cười méo mó nở trên môi Randolph. Giữa nỗi sợ hãi và tuyệt vọng, hắn đã tìm ra một tia hy vọng cuối cùng để bám víu vào, dẫu cho đó có là hành động đê tiện nhất.

Randolph lao về phía Suho, trên khuôn mặt hắn là nụ cười đầy nham hiểm, dù cơ thể hắn đã chịu thương tích, việc bắt lấy một thợ săn triệu hồi như Suho vẫn không phải là điều quá khó khăn.

Hắn là một tanker hạng A của Hội Scavenger.

Nếu đối thủ không phải là con Boss trước đó, Randolph chắc chắn sẽ không bao giờ bị đánh bại, dù là đối mặt với ai đi nữa.

Một tiếng gầm vang lên từ trong cơ thể hắn, và một cơn bão khí mạnh mẽ bùng nổ, tập trung vào các kỹ năng của hắn. Sức mạnh của hắn mạnh đến mức có thể nghiền nát một thợ săn bình thường chỉ như một con sâu.

“Tất cả là vì mày! Nếu không có mày, bọn tao đã có thể thực hiện kế hoạch hoàn hảo của mình…!” Hắn lẩm bẩm, mắt lóe lên sự giận dữ.

“Một cuộc tấn công…?” Bức tường phía trước đột nhiên đổ sập, để lộ bóng dáng khổng lồ mà Suho đang cưỡi.

“… Hả?”

Biểu cảm của Randolph thay đổi ngay lập tức.

‘Cái đéo gì đang xảy ra vậy?’

Một tiếng gầm thét vang lên—

[Kiyaaaaaaaa!]

Con rết cát độc từ địa ngục, đó chính là con quái vật khổng lồ đã cướp đi sinh mạng của không biết bao nhiêu thợ săn trên đường đến kim tự tháp Kamaru.

‘Đéo thể nào… vô lý!’

Randolph không thể tin vào mắt mình, làm sao Suho có thể triệu hồi một con quái vật khủng khiếp đến thế? Là một thợ săn hạng A, Randolph rất quen thuộc với các kỹ thuật triệu hồi. Với những phép triệu hồi thông thường, không ai có thể triệu hồi một con thú có cấp độ như một con trùm, nếu có thể, người triệu hồi sẽ bị chính con thú đó ăn thịt ngay lập tức. Nhưng bây giờ—

“Chết tiệt…”

Con quái vật từ Sa mạc Đỏ, một con quỷ khủng khiếp, đang đứng sừng sững trước mặt hắn.

Và người mang đến điều đó… chính là Suho.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận