Dịch: Lolyne.
_____
Khoảng một năm trước, tên tuổi của hội Linh Cẩu bắt đầu trở nên nổi tiếng. Người ta nói rằng ban đầu bọn chúng chỉ là những kẻ dân trí thấp thích bắt nạt người khác, hoạt động ở vùng Gwacheon. Nhưng sau khi thức tỉnh, lại có những câu chuyện khác nói rằng chúng vốn là những gangster nổi tiếng, phóng đại tiểu sử của chúng lên.
Những kẻ nông cạn thức tỉnh lại hành động giống như xã hội đen thực thụ. Chẳng hạn như việc cho các thợ săn cấp thấp vay nợ với lãi suất cắt cổ. Và để xóa lãi, chúng ném những thợ săn đó vào hầm ngục và bắt họ cầm cuốc đào bới mà không trả một đồng lương nào.
Bây giờ mà làm thế thì bọn chúng sẽ bị còng đầu ngay, nhưng khoảng thời gian đó Hiệp hội Thợ săn vẫn chưa được thành lập nên không có bộ luật nào được ban hành để ngăn cấm các hành động xấu xa đó cả.
Trong lúc tìm hiểu về hội của bọn chúng, Suho phát hiện ra một điều rất kỳ lạ. Tất cả bọn chúng, những kẻ vô công rồi nghề thích bắt nạt người khác gần như thức tỉnh cùng một lúc…
Và cả nơi nó xảy ra… Gwanaksan.
‘Điều này là sao…?’ Suho bối rối.
Một năm trước, sự kiện vỡ hầm ngục đã xảy ra tại Gwanaksan, những người lao động trong đội khuân vác theo lệnh của bọn xã hội đen đã đến đó để chôn cất các thi thể không may tử vong, và thật ‘tình cờ’ là họ đều thức tỉnh vào lúc đó.
Ngay sau đó, họ lập tức thành lập nên một nhóm gọi là hội Linh Cẩu, họ nắm quyền kiểm soát khu vực Gwanaksan và kiếm tiền bằng cách khai thác ma thạch ở đây.
Cho đến hiện tại, đã hơn một năm trôi qua…
‘Nó quá trùng hợp.’
Có rất nhiều ý kiến trái chiều, chín người mười ý về việc những kẻ vô lại tầm thường ấy lại có thể thức tỉnh thành thợ săn. Có người nói là do di truyền; có người lại nói là do may mắn, và tỉ lệ thấp như kiểu trúng xổ số hoặc bị sét đánh ấy. Những tin đồn này có thể nhảm, cũng có thể đúng, cuối cùng thì dù họ thức tỉnh bằng cách nào thì việc họ đạt được kỹ năng này là không thể chối cãi.
‘Nói đi nói lại thì cuối cùng cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì.’
Dường như tất cả thành viên của hội Linh Cẩu đã thức tỉnh thông qua việc uống máu của Khuyển tộc. Chỉ như vậy thì mới có thể thức tỉnh cùng một lúc được thôi.
‘Vấn đề là có kẻ trong gia tộc đã cho bọn chúng uống máu…’
Suho không biết nên gọi là may hay xui nữa, nhưng anh nghĩ mình sẽ sớm tìm ra kẻ đứng sau tất cả thôi. Bởi vì ngay lúc này, một khí tức áp đảo đang dần dần xuất hiện từ cánh cổng.
[Grrrrrr.]
Hơi thở đáng sợ của một con dã thú làm rung chuyển mọi thứ trong Gwanaksan, nơi đang được bao phủ bởi làn sương xanh.
“...!”.
Sự hiện diện rõ ràng và đầy uy lực đó khiến Suho thoáng cảm thấy đầu óc quay cuồng trong khi đang chiến đấu với đám người sói.
[Thiếu quân vương, tôi cảm thấy nguy hiểm!]
Beru nhảy phốc lên vai Suho rồi thì thầm, sắc mặt hắn cũng thay đổi rồi.
[Chạy thôi, với đối thủ tầm cỡ thế này thì ngài chưa đủ trình ăn đâu.]
Quả thực nó không hề dễ xơi…
[‘Kỹ năng: Mệnh lệnh tối thượng’ tăng khả năng của người sói lên 50%]
[Tác dụng phụ của ‘Kỹ năng: Mệnh lệnh tối thượng’ khiến người sói trở nên cuồng loạn.]
“Kyaaaaaaaaao!!!”
Đột nhiên đám người sói mà Suho đang đối phó bỗng tăng kích thước lên, chuyển động của bọn chúng cũng nhanh nhẹn và mạnh mẽ hơn.
Sự điên cuồng của chúng bắt đầu áp đảo Suho.
“Grrrr! Mày nghĩ trốn được khỏi tay bọn tao à?”
“Chết đi thằng ranh!”
“Xiên nó anh em!”
Bọn chúng đồng loạt nhảy bổ về phía Suho mà đâm chém lia lịa.
[Thiếu quân vương!]
“Ặc!”
Suho hét lên, anh bị đập mà không thể chống đỡ lại, cơ thể anh bắt đầu xuất hiện nhiều vết thương hơn.
[‘Kỹ năng: Chống chịu’ tăng cấp!]
Phòng thủ vật lý +20% → +40%
Kỹ năng tăng cấp là tốt, nhưng nó không có nghĩa là Suho sẽ có thể tank đòn trâu hơn.
—Chậc, ta đã cảnh báo ngươi càng vào sâu sẽ càng dễ chết rồi mà!
Nanh Rakan bực bội nói.
—Năng lượng này… không chỉ có cổ vật, mà còn là cả đám lai tạp bẩn thỉu…
“Lai tạp?” Suho vừa chém chết một tên người sói, hỏi lại.
—Chuẩn! Khuyển tộc có rất nhiều chi dưới, và một trong số chúng đã tỏa ra cái hào quang dơ bẩn này.
[Graaaaaaao!!!]
Tiếng gầm của con thú lại một lần nữa làm rung chuyển cả Gwanaksan.
—Phải rồi, chính là hắn! Thằng chó Broki, thằng oắt con đứng đầu tộc Linh cẩu.
Ngay lúc đó, một con quái vật khổng lồ bước ra khỏi cánh cổng.
“...!”
Hắn có cái bờm dài lông lá lộn xộn, hoa văn hình đốm trên cơ thể và răng nhọn hoắt. Một con linh cẩu với kích thước to bằng cái nhà.
[Thống soái Broki.]
Thẻ tên màu đỏ hiện lên nhấp nháy trên đầu hắn ta. Cũng có nghĩa hắn là kẻ có thể tiễn Suho đi bán muối bất cứ lúc nào.
‘Boss của hầm ngục còn sống…’
Suho rùng mình trước luồng khí tức áp đảo phát ra từ hắn.
Vậy là hội Linh Cẩu đã che giấu điều này trong suốt một năm, một hầm ngục môi trường với con boss mạnh khủng khiếp có thể tự do ra vào cổng.
Nếu các thợ săn khác biết được điều này thì còn lâu họ mới để yên cho tới tận bây giờ.
‘Lí do tên là hội Linh Cẩu đây à…’
Mọi thứ quá đỗi kỳ quặc, những thợ săn—những người đáng lẽ phải đi săn quái vật—lại làm kẻ hầu người hạ cho quái vật và bắt con người về làm mồi cho nó.
Suho nắm chặt tay, anh nghiến răng, con linh cẩu khổng lồ nhìn thấy anh, hắn mở miệng ngáp dài một cái. Sau đó, hắn nhận ra thứ đang nằm trong tay Suho và bật cười khúc khích.
[Năng lượng này thật quen thuộc, ta đã thấy nó ở đâu rồi. Nanh Rakan phải không?]
—Broki…
[Ôi chà, làm sao mà linh hồn còn sót lại của Lang Đế vĩ đại lại nằm trong tay con người như khúc gỗ thế kia?]
Nanh Rakan cảm thấy nhục nhã. Hắn ta bị bắt gặp trong tình huống đang bị Suho giữ chặt và múa kiếm như điên, đã thế kẻ trông thấy lại còn là Broki.
—Này, chẳng phải ngươi đã mất tất cả sức mạnh như ta rồi sao? Sao giờ ngươi vẫn còn mạnh như thế này?
[Ôi, ta cũng như ngươi thôi, đều là những kẻ đánh mất sức mạnh khi Quân vương của mình đã chết…?]
‘Hai tên này không ưa nhau lắm…’
Suho vừa chống lại đám người sói, vừa lắng nghe cuộc trò chuyện. Vấn đề bây giờ là dù anh có cân được đám người sói này thì vẫn còn ải cuối cùng là con linh cẩu khổng lồ đó.
Dù Quân vương của hắn đã biến mất và sức mạnh của hắn giảm đi đáng kể, nhưng Suho vẫn yếu hơn nhiều.
‘Ta quyết không chết lãng xẹt thế này đâu!’ Suho vẫn giữ ánh mắt kiên định của mình, vung kiếm một cách đầy hung dữ.
[Bạn đã tiêu diệt một người sói!]
[Số lượng kẻ thù cần giết: 10]
[Số lượng kẻ thù đã giết: 9]
Chỉ còn một tên người sói cần giải quyết, nhưng tên Broki thậm chí còn không thèm chớp mắt khi thấy tay sai của mình chết.
[Chậc, đám yếu đuối, cho làm người có khi còn không đáng!]
Hắn ta không quan tâm đến đám tay sai, quay lại nói với Nanh Rakan.
[Này, Nanh Rakan, theo ta rồi cùng giết tên con người đó đi. Ngươi đang cần một chủ nhân mạnh mẽ đúng không? Để ta làm chủ nhân mới của ngươi.]
—Bớt xàm ngôn lại đi, kẻ như ngươi mà cũng đòi làm chủ nhân của ta á? Nghe hài hước thế! Chủ nhân của ta chỉ có duy nhất ngài Rakan thôi.]
[Haha, Rakan hắn chết rồi mà!]
—Câm mồm? Ai cho phép mày nhắc đến tên ngài ấy?
[Hahaha, làm gì phải sửng cồ lên thế? Ta nói cái này ngươi đừng giận nhé, ở cái xã hội này mạnh sống yếu chết, quy luật cả rồi. Kẻ còn sống là kẻ mạnh, như ta này, wahaha!]
Nanh Rakan bùng lên cơn thịnh nộ trong tay Suho, hắn hét lên trước sự nhạo báng của tên Broki.
—Con người, giết chết thằng chó này cho ta! Ghim thẳng lưỡi kiếm của ta vào họng nó để xem nó còn dám sủa dơ về ngài Rakan không!
[Kyahahaha! Cay à? Thử nhào vô kiếm ăn xem! Lũ yếu đuối…]
Trước khi Broki kịp nói hết câu, Nanh Rakan đã lao đi từ tay Suho, lưỡi kiếm sắc lạnh ấy đâm xuyên qua cổ họng của hắn trong khi hắn đang cười.
[Khục…?]
Một tiếng kêu thoát ra từ miệng Broki.
Suho bình tĩnh đứng từ xa nhìn hắn, nắm chặt tay còn lại rồi dùng Quyền năng của Người cai trị cắm sâu thanh kiếm vào cổ hắn hơn nữa.
“Thấy sao?”
Đôi mắt của Broki cong lên như trăng lưỡi liềm.
[Ngươi thú vị đấy.]
Hắn vẫn thản nhiên nói trong khi thanh kiếm đang găm chặt trong cổ họng.
[Nhưng cỡ này thì không đủ giết ta đâu.]
“Ta biết, nhưng nó có thể đả thương ngươi.”
Suho nắm chặt tay hơn nữa.
‘Quyền năng của Người cai trị!’
Vút, vút, vút! Nanh Rakan đang cắm trong cổ họng Broki quay tròn như một mũi khoan.
[Krrrreeeuk!??]
Hắn bắt đầu cảm nhận được sự đau đớn đang lan truyền từ cổ. Thanh kiếm xoay càng lúc càng nhanh và mạnh hơn.
[Ackkkk!]
‘Nhanh hơn, sâu hơn!’
[‘Kỹ năng: Phong bạo trảm’ đã được kích hoạt.]
[Arrrggg!! Đây là…]
Nanh Rakan xoáy như một cơn lốc đâm sâu từ cổ họng xuống cơ thể Broki. Càng lúc, hắn càng quằn quại hơn trong đau đớn.
—Đáng đời ngươi lắm, thằng chó chết!
Suho có thể nhận ra được sự hả hê của thanh kiếm.
—Tiếp tục đi!
Tuy vậy, vẫn không thể hoàn toàn giết được tên Broki bằng cách này, cấp độ của Suho vẫn không đủ mạnh. Dù hắn ta đã yếu đi sau đợt tấn công, nhưng sức mạnh tái tạo của hắn vượt xa sức tấn công của Suho.
Chẳng mấy chốc, cơ thể của hắn lại được hồi phục như chưa hề có cuộc chia ly.
-Cái quái?
‘Không phải Rakan đã chết sao?’
Sao hắn ta vẫn còn mạnh như vậy?
Một người hầu cận dám xúc phạm đến vị Vua đã mất của mình, Vua Thú vĩ đại, là một tội lỗi không bao giờ được tha thứ kể cả khi có bị chặt đầu ngay lập tức. Đó là điều mà những kẻ tội đồ xứng đáng phải chịu.
Cuối cùng thì…
[Ặccc! Thằng chó đẻ! Ta sẽ giết ngươi!!!!]
Cơn thịnh nộ của Broki bùng phát, hắn gầm lên một tiếng vang trời rồi giậm chân thình thịch xuống đất làm rung chuyển cả Gwanaksan.
[Kyaaaaaao!]
Một áp lực nặng như đá tảng đè lên cơ thể Suho. Hắn giơ bàn chân khổng lồ của mình lên hòng giẫm bẹp anh.
-Con người, cảm ơn ngươi đã bảo vệ niềm tự hào của một kẻ bại trận.
Giọng nói đầy quyết tâm của Nanh Rakan vang lên trong đầu Suho.
Tên Broki dừng chân lại giữa không trung.
[Nanh Rakan, thằng chó! Ặc!]
Thanh kiếm vẫn không ngừng xoay trong cổ họng Broki, nói với Suho.
-Chạy đi, ta sẽ câu giờ cho ngươi!
Thế nhưng… Suho dường như không có ý định lùi bước. Ngay lúc đó, tên người sói cuối cùng cũng chết dưới tay Suho.
[Số lượng kẻ thù đã giết: 10]
[‘Nhiệm vụ khẩn cấp: Tiêu diệt kẻ thù.’ đã hoàn thành.]
Ting!
[Bạn đã tăng cấp!]
Ting!
[Phần thưởng đã được chuẩn bị.]
—Phần thưởng 1: Điểm kỹ năng +5.
—Phần thưởng 2: Danh hiệu: ‘Sát lang’.
“Chấp nhận phần thưởng!”
[Đã đạt được ‘Danh hiệu: Sát lang’]
Suho cúi xuống nhặt lấy món vũ khí của tên người sói anh vừa giết, nắm chặt hai thanh kiếm ở hai tay, ánh mắt anh loé sáng lên.
[Danh hiệu: Sát lang.]
Một danh hiệu được trao cho người chuyên săn sói. Tất cả chỉ số tăng 40% khi đối đầu với quái vật loại thú.
“Bắt đầu săn nào.”


0 Bình luận