Dịch: Lolyne.
_____
Suho đảo mắt, bắt gặp ánh nhìn chằm chằm vào anh ngay khi anh xuất hiện.
“Chắc hẳn đã có người đến đây trước.”
Beru, sau khi đọc ký ức của thư ký Kim, lập tức cùng Suho lao đến phòng thí nghiệm Bụi sao — nơi mà trận chiến khốc đang bùng nổ.
‘Ba mươi thợ săn… và mười con tin.’
Bất cứ ai nhìn thẳng vào mắt Suho đều vô thức lùi lại, có lẽ vì khí chất áp đảo của anh, khoảnh khắc này dường như bị đóng băng trong tĩnh lặng.
“Tiếp tục đi…”
Giữa bầu không khí ngột ngạt, thứ duy nhất phá vỡ sự im lặng là tiếng gào thét của Park Jeong Cheol. Hắn đã mất cả tay lẫn chân, giờ chỉ còn biết bò lê trên mặt đất như một con côn trùng đáng thương.
“Argh! Chúng mày còn đứng đực ra đó làm gì, mấy thằng phế vật?! Đánh đi…! Nó chỉ có một mình thôi mà…!”
Tiếng hét của Park Jeong Cheol như hồi chuông cảnh tỉnh, kéo những thợ săn của hội Tử Thần ra khỏi cơn choáng váng.
“R-Rõ!”
“Thịt nó anh em!”
“Uraaaaaa!”
Những đòn tấn công vốn nhắm vào thợ săn của Hiệp hội lập tức chuyển hướng, dồn thẳng về phía Suho.
Ba mươi chọi một.
Một đội đột kích thường có ít nhất mười thành viên, nghĩa là bây giờ đang có hẳn ba đội cùng lúc lao vào giết anh. Nhưng Suho không phải kẻ sẽ đứng yên chịu trận, anh ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn trần nhà.
‘Quyền năng của Người cai trị.’
Bụp! Bụp! Bụp! Bụp!
Một bàn tay vô hình lướt qua, đập nát toàn bộ bóng đèn huỳnh quang trong căn phòng.
“C-Cái gì thế?!”
Bóng tối đột ngột nuốt chửng mọi thứ, khiến đám thợ săn khựng lại, mất phương hướng. Dù có là thợ săn đi nữa, mắt người vẫn cần thời gian để thích nghi với bóng tối. Nhưng Suho thì khác.
‘Bố không giống các con.’
Trong khi kẻ địch còn đang loạng choạng, anh đã bắt đầu di chuyển. Với chiếc mặt nạ quạ trên mặt, tầm nhìn của anh không hề bị giới hạn chút nào. Suho lướt qua màn đêm, vung lưỡi kiếm sắc bén của mình.
Vù! Chém!
“Ặc, ặc!”
Tiếng hét vang lên từ khắp bóng tối.
“C-Cẩn thận! Hắn đang tấn công từ…!”
Trong chớp mắt, một tên ngã xuống đất, máu chảy ròng ròng.
“Khai hỏa!”
Một quả cầu lửa được tên thợ săn nào đó ném ra, thắp sáng xung quanh. Tuy nhiên, hình bóng của Suho đã biến mất. Đám thợ săn trừng mắt.
“Tìm hắn ngay!”
Phòng nghiên cứu Bụi sao—một nơi ẩn náu yêu thích của Hội phó Lee Minseong—nay đã trở thành chiến trường hỗn loạn. Thật đáng tiếc khi danh tiếng của hội Tử Thần lại bị một kẻ xâm nhập chà đạp lên.
“Healer đâu, hồi phục mau!”
Đám thợ săn lập tức vào đội hình, hành động đầy phối hợp ngay cả trong tình thế rối ren. Dù kẻ địch có mạnh đến đâu thì chỉ là thiểu số. Nếu cẩn thận, chúng chắc chắn sẽ nắm lợi thế.
Bùm! Bùm!
Những quả cầu năng lượng rực cháy xé toạc màn đêm, đẩy lùi bóng tối đang tràn tới. Nhưng…
‘Tụi bay đã là con mồi của tao rồi!’
Khi ánh sáng lụi dần, đôi mắt Suho chìm vào một màu xám lạnh lẽo.
“Trỗi dậy!”
Vù vù—
Bóng tối phía sau anh vươn dài ra, tỏa rộng như một cơn ác mộng, tám cái chân khổng lồ chầm chậm vươn lên từ hư vô.
Một con quái vật trườn ra khỏi mặt đất…
[Arachne Lv.1]Cấp bậc: Hiệp sĩ
Một con nhện khổng lồ, to ngang một ngôi nhà, hàng chục con mắt trừng trừng ánh lên sự tàn nhẫn. Miệng nó há to, nhễu nhão thứ chất lỏng ghê tởm, cặp vuốt khổng lồ sắc bén của nó loé sáng.
Con Nhện mộ Arachne bị bắt ở Magok — nay đã trở về từ cõi chết, hóa thành sinh vật của bóng tối.
[Kraaaaao!]
Mạng nhện đen phóng ra tứ phía.
Chwack! Chwack! Chwack!
Chúng bám chặt vào tường, trần nhà, dệt nên một tổ nhện khổng lồ, biến toàn bộ tòa nhà nghiên cứu thành lãnh địa của quái vật.
“Cái… Cái đéo gì thế này?!”
Mạng nhện không chỉ trói buộc đám thợ săn lại, mà còn…
[Arachne sử dụng ‘Kỹ năng: Múa rối’.]
“Gì thế này?! Cơ thể tôi… đang tự di chuyển…!”
Bụp!
“Aaaaggh! Sao lại đâm tao?!”
Cánh tay của một tên thợ săn đột nhiên vung lên như một con rối, đâm thẳng vào tên đồng đội bên cạnh.
“Hả…?”
Sự hỗn loạn nổ ra, cơn ác mộng mới chỉ vừa bắt đầu… Những tên thợ săn bị giật dây như con rối, cơ thể không còn nghe theo sự kiểm soát của bản thân.
“Không! Không phải tao! Đống tơ chó chết này đang điều khiển cơ thể tao!”
Những thanh kiếm trong tay chúng vung lên—một đòn chém chết người lao thẳng về phía đồng đội.
“Mày điên rồi à?! Sao đột nhiên lại tấn công bọn tao?!”
“Không! Tao không làm chủ được!”
Và đó chỉ mới là khởi đầu.
Chwack! Chwack! Chwack!
[Arachne sử dụng ‘Kỹ năng: Múa rối’.]
“Chết mẹ! Tao cũng bị bắt rồi!”
“Con mẹ nó! Tách nhau ra nhanh!”
“Không, đừng tách ra! Đó là cái bẫy của hắn!”
“Vậy thì làm gì bây giờ, đứng yên cho đến khi chết à?!”
Cơn ác mộng thực sự bắt đầu. Hàng chục tên thợ săn giờ đây không còn là đồng đội—mà là kẻ thù của nhau. Thanh kiếm sáng loáng vung lên, từng đợt sát thương ma thuật bùng nổ trong hỗn loạn.
“Cắt đứt mạng nhện đi!”
“Đừng để nó giật dây!”
Bụp!
[Bạn đã mua ‘Thuốc hồi phục cấp thấp’.]
Ở giữa cơn hỗn chiến, Suho lạnh lùng mở cửa hàng và mua một lọ thuốc. Anh quỳ xuống, đổ chất lỏng chữa trị vào miệng đứa trẻ nhỏ bé đang run rẩy trong vòng tay mình. Cơ thể yếu ớt đó mềm oặt sau khi chịu đòn của lũ thợ săn.
Ầm!
Một luồng sát khí đáng sợ bùng nổ, Suho ngẩng đầu lên, đôi mắt anh đỏ rực, tràn ngập sát ý khi nhìn thẳng vào Park Jeong Cheol, kẻ đang bò lê bò lết trên nền đất.
Vụt.
Bóng tối chớp nhoáng lao xuống.
[Ngươi đã chọc giận Thiếu quân vương…]
Một bàn tay bé xíu nhưng mạnh mẽ siết chặt lấy đầu của tên Park Jeong Cheol.
“Gaaaaackkk—?!”
Beru đã ra tay… Cuộc thảm sát thực sự… bây giờ mới bắt đầu.
Park Jeong Cheol bị nhấc bổng lên không trung, cổ họng hắn nghẹn cứng, hai mắt hắn trợn trừng, đồng tử co lại vì hoảng sợ. Ngay trên khuôn mặt tái nhợt của hắn… một cái miệng mở ra. Không phải miệng của con người, mà là một cái miệng đen ngòm, răng nanh sắc nhọn lóe sáng trong bóng tối.
[Ngươi sẽ không chết dễ dàng đâu.]
Chém!
“Gah—!”
Một tiếng thét kinh hoàng—hay đúng hơn, chỉ là một tiếng rên rỉ nghẹn lại trong cổ họng. Beru siết chặt tay. Nỗi sợ tột độ hiện rõ trong ánh mắt của Park Jeong Cheol.
Ở phía bên kia, lọ thuốc hồi phục bắt đầu phát huy tác dụng, làn da tái nhợt của đứa trẻ dần lấy lại sức sống, hơi thở yếu ớt giờ đã ổn định hơn. Suho chậm rãi đứng dậy, anh ngước mắt nhìn kẻ thù.
“Arachne.”
[Krrrrk?]
Con nhện khổng lồ quay lại, nó vẫn đang vung cặp càng sắc nhọn, kéo giật những con rối của mình về phía trước như một con dã thú thưởng thức trò chơi săn mồi. Nhưng nó đã cảm nhận được… ánh mắt của một kẻ săn mồi khác. Một sát khí lạnh lẽo, áp bức đến mức khiến những sợi tơ của nó rung lên.
“Bắt những thằng healer trước!”
[Krrrrrk…?!]
Những người chữa bệnh — mục tiêu đầu tiên cần bị loại bỏ, không chỉ vì khả năng hồi phục, mà bởi vì chúng cũng sở hữu những kỹ năng tăng cường sức mạnh vô cùng khó chịu. Suho đã tính toán mọi thứ ngay từ đầu, ngay từ đợt tấn công đầu tiên, anh không hề giết chết bọn thợ săn ngay lập tức. Thay vào đó, anh chỉ gây ra những vết thương chí mạng, họ sẽ không chết ngay, nhưng sẽ bị thương nặng đến mức không thể tự hồi phục.
Và điều đó buộc những tên healer phải lao ra, đổ toàn bộ năng lượng ma thuật của chúng để cứu chữa cho đồng đội, đó cũng là lúc để trở thành con mồi tiếp theo.
[Whoop!]
Arachne rít lên một tiếng ghê rợn rồi lao vào đám healer, mục tiêu của nó là tiêu diệt hoàn toàn hậu phương của kẻ địch.
“Nó đang nhắm vào healer đấy! Bảo vệ họ!”
Những tên thợ săn còn tỉnh táo lập tức di chuyển để ngăn chặn con nhện khổng lồ, nhưng Suho không để tâm đến trận chiến đó, anh có một mục tiêu khác.
‘Phải cứu con tin trước.’
Với suy nghĩ đó, Suho hướng sự chú ý của mình đến khu nhốt con tin. Tuy nhiên, Hiệp hội Thợ săn đã nhanh chân hành động trước, ngay từ đầu, mục tiêu của họ đã là giải cứu con tin, vì vậy họ lao thẳng vào nhà tù mà không hề kiểm tra xem Suho là ai. Và đó chính là sai lầm chết người.
Những kẻ khác trong hội Tử Thần cũng nhận thấy điều đó.
“Bọn chúng đang tìm cách trốn thoát! Ngăn lại ngay!”
“Bắt con tin trước!”
Ầm!
Một đám đông lao tới, khép chặt vòng vây quanh khu vực đó, cánh cửa sắt đóng sầm lại, thợ săn của Hiệp hội cũng đột nhiên bị nhốt bên trong cùng với con tin.
Bang! Ngay lúc đó — Cửa của phòng nghiên cứu bật tung!
Viện binh đã đến, nhưng không phải từ Hiệp hội Thợ săn. Mà là từ hội Tử Thần… Hàng chục thợ săn từ những tòa nhà container khác đã nghe thấy tiếng động và đổ dồn về phía này/
“Haaa…”
Đội trưởng Han Jaehyuk thở dài, mồ hôi lạnh chảy dọc thái dương, ông lẩm bẩm, giọng nói run nhẹ vì căng thẳng.
“Liệu chúng ta có thể thoát ra khỏi đây không…?”
“Tất nhiên rồi.”
“…!”
Ông giật mình quay sang khi nghe thấy câu trả lời bất ngờ, từ lúc nào không hay, một chiếc mặt nạ quạ đã tiến sát đến song sắt. Suho không nói lời nào, chỉ dùng sức mạnh bẻ cong chấn song sắt rồi đưa cậu bé trong vòng tay mình ra.
‘Sức mạnh quái quỷ gì thế này…’
Han Jaehyuk cảm nhận rõ áp lực từ sức mạnh khủng khiếp ấy. Nhưng ông vẫn nhanh chóng đón lấy đứa trẻ. Suho liếc nhìn, sau đó dùng tay uốn thẳng lại thanh sắt như thể nó chưa từng bị bẻ cong.
“Làm thế này thì tốt hơn. Giữ một số con tin ở lại trong này đi. Nếu có kẻ tấn công từ bên ngoài, ông vẫn có thể dùng kỹ năng khiên để bảo vệ họ, đúng chứ?”
“Cậu là ai mà…”
Han Jaehyuk mới chỉ kịp mở miệng.
Phập!
Một mảng lớn mạng nhện đen lao tới, trói chặt cửa nhà tù từ bên ngoài, không ai có thể mở được cánh cửa đó nữa dù là từ bên trong hay bên ngoài.
Han Jaehyuk nhìn Suho một lần nữa, ánh mắt đầy bối rối, nhưng Suho đã không còn để tâm đến ông nữa, bởi vì kẻ địch đã đến. Suho quay lưng lại, đối diện với những kẻ đang tiếp cận mình, ấm lưng rộng lớn vững chãi như một bức tường thành.
“Mọi thứ sẽ kết thúc sớm thôi.”
Suho nói xong, chậm rãi tiến về phía những kẻ địch đang tràn tới như một cơn sóng dữ, số lượng của chúng đã tăng lên gấp đôi.
Giải cứu nạn nhân rồi tẩu thoát, chuyện đó quá dễ dàng… Nhưng… liệu Suho có nên để đám cặn bã này sống sót không? Những kẻ tự gọi mình là thợ săn, nhưng lại sẵn sàng sát hại đồng loại chỉ để phục vụ cho lợi ích cá nhân. Chúng không còn xứng đáng được gọi là con người nữa, mà là súc vật.
Đôi mắt Suho tối sầm lại khi nhìn đám thợ săn đang xông đến.
‘Hôm nay, tao phải dọn dẹp sạch sẽ cái lũ rác rưởi chúng mày!’
Và ý nghĩ đó… vang xa đến một nơi xa xôi.
[Hoàng đế Dã thú, Quân vương Nanh vuốt, sung sướng khi cuộc săn bắt đầu.]
“Bắt đầu đi săn nào!”
Ngay khi lời của Suho cất lên— Vù! Bóng tối dưới chân anh rung chuyển, cơ thể của Gray đột nhiên trồi lên từ Hắc ám ngục, ngày càng trở nên mờ ảo hơn.
“Hnnggg?”
“Hả? Là ‘Thánh Hóa’ à?”
Esil, người đứng bên cạnh Gray, lập tức nhận ra hiện tượng kỳ lạ ấy. Đôi mắt cô mở to kinh ngạc.
[Linh hồn của ‘Thú cưng: Gray’ đã nhập vào cơ thể của Pontifex.]
Linh hồn của Gray leo lên từ trong bóng tối của Suho, rồi hợp nhất vào cơ thể anh. Vù! Ngay khoảnh khắc đó, mái tóc của Suho chuyển sang màu bạc trắng, tung bay trong làn gió. Luồng sức mạnh hoang dã bùng nổ từ cơ thể anh.
“…!”
“C-Chuyện gì thế kia?!”
Các thành viên của hội Tử Thần kinh hoàng khi chứng kiến sự thay đổi đột ngột của Suho, phản ứng của những thợ săn Hiệp hội bị giam trong nhà tù cũng không khác bọn chúng là mấy.
“Đây… Chẳng lẽ là…!”
“Hội Bạch Hổ!”
[Hoàng đế Dã thú, Quân vương Nanh vuốt, hài lòng gật đầu trước sự biến đổi của Giáo hoàng.]
Suho nhìn xuống đôi tay mình, luồng năng lượng hoang dã tràn qua từng mạch máu, cuồn cuộn như một cơn sóng dữ. Một cơn gió thần thánh quấn quanh cơ thể anh, tràn ngập uy quyền và sức mạnh ma thuật. Suho khẽ nhếch mép.
“Chà chà, hóa ra đây là sức mạnh của Giáo hoàng!”
Suho cười khẩy với Rakan và dùng cả cơ thể cảm nhận nguồn năng lượng tràn ngập này. Khoảnh khắc đó.
“Graoooo!”
Tiếng gầm như dã thú xé toang bầu không khí, Suho lao vụt về phía kẻ địch với tốc độ bùng nổ.
Vút!
“Aaaahhh!!”
… Ực.
Han Jaehyuk chứng kiến cảnh tượng đó từ phía sau, vô thức nuốt khan một cái. Một suy nghĩ thoáng qua trong đầu ông.
‘Đây không phải là một kỹ năng Hóa Thú thông thường…’
Đã từng có một lần—ông từng tận mắt chứng kiến cảnh Baek Yunho, Hội trưởng của hội Bạch Hổ ra trận. Không phải là ông đang so sánh kẻ mang mặt nạ quạ kia với Baek Yunho, dù sao thì, Baek Yunho cũng là một thợ săn hạng S. Sự áp đảo của ông ấy lớn như một ngọn núi, thậm chí chỉ nghĩ đến thôi cũng đủ khiến người ta khiếp sợ.
Nhưng tại sao… Tại sao ký ức về ngày hôm đó cứ liên tục trỗi dậy trong tâm trí ông?
“Vị Quân vương Nanh vuốt đeo mặt nạ quạ ư…”
“Cái gì?”
Cái tên bất chợt thốt ra từ miệng đội trưởng khiến cấp dưới của ông sững sờ nhìn chằm chằm. Tại sao đến tận bây giờ anh ta mới nghĩ đến điều này? Đó là nhân vật đã xuất hiện trên một bài báo anh ta đã đọc đêm qua.
Hầm ngục môi trường Magok.
Mặt nạ quạ.
“… Kẻ thừa hưởng sức mạnh của Quân vương Nanh vuốt”
‘Người đó có phải là… Suho không?’
“GRÀOOOO!!”
Tiếng gầm dữ dội của dã thú cuộn trào trong lồng ngực bọn họ, khiến cơ thể họ run lên theo từng nhịp chấn động. Ngay trước mắt các Thợ săn của Hiệp hội — vị Quân vương Nanh vuốt đeo mặt nạ quạ đang nghiền nát con mồi của anh, cùng với một con nhện khổng lồ.


0 Bình luận