Dịch: Lolyne.
_____
“Hãy để ánh sáng chiếu rọi tương lai của kẻ thách đấu.” – Đại Pháp Sư Kandiaru.
Đó là câu nói mà những Thợ săn đã tìm thấy, một ghi chép chưa từng xuất hiện trong bất kỳ tài liệu lịch sử nào về Ai Cập. Nhưng thay vì cảm thấy kinh ngạc hay vui mừng trước khám phá mang tính lịch sử này, những thợ săn chỉ cảm thấy một cơn phẫn nộ dâng trào, họ đổ về thành phố nhỏ Kamura ngày càng đông, bị cuốn vào bí ẩn xoáy sâu bên trong kim tự tháp.
Tuy nhiên… Giữa bầu không khí căng thẳng đó, Beru, kẻ vẫn luôn im lặng, bỗng dưng thể hiện một biểu cảm kỳ lạ.
[Kandiaru?]
Suho quay sang nhìn hắn.
“Sao vậy?”
[Nghe tên thằng cha này quen lắm…?]
Beru xoa cằm, ánh mắt sắc bén như đang lục lọi những ký ức xưa cũ.
[Đại Pháp Sư Kandiaru. Hắn là kiến trúc sư đã thiết lập ra hệ thống tăng cấp.]
Suho khẽ nhíu mày.
“Kiến trúc sư? Tại sao một kẻ như vậy lại để lại một lời nhắn trong kim tự tháp?”
Beru nhún vai.
[Tôi không biết nhiều lắm đâu… nhưng chẳng phải tòa kiến trúc đó có từ thời xa xưa sao?]
“Cũng đúng nhỉ.”
[Kandiaru là một pháp sư của bộ tộc Hwan — một kẻ đã từng mơ về cuộc sống vĩnh hằng.]
Đại Pháp Sư Kandiaru… Ban đầu, hắn là một kẻ theo đuổi sự siêu việt và khát vọng bất tử. Nhưng cuối cùng, để đạt được mục tiêu đó, hắn đã ký giao kèo với những ‘Người cai trị’ và trở thành kẻ lập trình cho hệ thống tăng cấp. Và người đã hoàn thiện hệ thống đó—không ai khác ngoài cha của Suho, Sung Jinwoo, Quân vương Bóng tối.
Suho suy tư.
“Vậy bây giờ lão khọm ấy đang ở đâu?”
[Không ai biết tung tích của hắn sau Chiến tranh Ngoại Thần. Hắn thực sự đạt được sự bất tử, hay đã tan biến vào hư vô…]
Beru nhìn chằm chằm vào kim tự tháp phía xa, ánh mắt lóe lên sự nghi ngờ và cẩn trọng.
[Có lẽ… dấu vết của Kandiaru vẫn còn ẩn giấu bên trong kim tự tháp đó.]
Suho gật đầu, ánh mắt sắc bén, nhiệm vụ cấp bách của anh chính là xóa bỏ nguyên nhân gây ra vết nứt không gian. Nếu Kandiaru thực sự là kẻ tạo ra hệ thống tăng cấp, thì việc hắn tạo ra một vết nứt không gian cũng chẳng phải chuyện gì khó khăn…
Những mảnh ghép rời rạc dường như đang ghép lại trong đầu Suho, ánh mắt anh hướng thẳng về phía kim tự tháp.
“Ta vào thôi.”
“Này, đợi đã!”
Suho và Esil vừa cất bước, những người lính canh đã vội vã cản lại.
“…?”
Bị ánh mắt sắc bén của Suho và Esil quét qua, họ khựng lại, gương mặt lộ vẻ bối rối.
“Tôi nghe nói… nếu định vào kim tự tháp ngay bây giờ, anh phải cẩn thận.”
“Tại sao?”
Suho nhíu mày.
Cuộc trò chuyện có vẻ kéo dài. Anh quay sang nhìn Esil, và cô lập tức dịch lại với giọng gấp gáp.”
Tóm lại… gần đây, một hội nào đó đã độc chiếm kim tự tháp bằng vũ lực.”
“Hội?”
Suho cau mày, ánh mắt lóe lên vẻ hoài nghi và thận trọng.
* * *
Hội Scavenger, một trong những hội thợ săn lớn nhất Hoa Kỳ, được thành lập bởi Thomas Andre, một thợ săn hạng S khét tiếng. Trước khi thức tỉnh, ông ta đã là một huyền thoại—nhà vô địch UFC Unlimited Weight, kẻ bất bại trên võ đài. Ông thống trị sân đấu, giữ vững danh hiệu cho đến tận lúc giải nghệ.
Và rồi, định mệnh ban tặng cho ông một sức mạnh vượt xa con người… Thomas Andre thức tỉnh với tư cách thợ săn hạng S, và kể từ đó, không một kẻ nào có thể đứng ngang hàng với ông ở Hoa Kỳ.
Hội Scavenger, dưới sự dẫn dắt của ông, trở thành một biểu tượng của quyền lực tuyệt đối. Triết lý của hội rất đơn giản—”Kẻ mạnh thống trị tất cả.”
Với danh tiếng lẫy lừng, họ đã quét sạch vô số ác quỷ và quái vật, bảo vệ nhân loại dưới danh nghĩa sức mạnh tuyệt đối.
“Tuy nhiên…”
Người lính canh liếc mắt đầy cảnh giác.
“Lần này, không phải toàn bộ hội Scavenger đến đây. Số lượng khá ít.”
Suho nheo mắt.
‘Một hội nhóm khét tiếng như Scavenger… cớ gì lại xuất hiện ở nơi này?’
Esil, vẫn bước đi bên cạnh Suho, liên tục dịch lại lời của những người lính canh. Sự lo lắng của họ không phải không có lý… Bước vào kim tự tháp dưới sự kiểm soát của hội Scavenger…
Có khác gì tự động nộp mạng cho bầy sói?
Dù vậy, Suho không thể lùi bước, nhiệm vụ của anh đang chờ phía trước, bất chấp lời cảnh báo, Suho và Esil vẫn tiến vào phía làng, họ không vòng vo, không chần chừ. Thẳng hướng kim tự tháp.
Vù vù!
[Krrrk…]
Từ trong bóng tối của Suho, Arachne ẩn mình, cơ thể khổng lồ của nó biến mất trong làn bóng đen dày đặc, chỉ có vậy mới tránh khỏi ánh mắt của dân làng. Suho quét mắt nhìn xung quanh khi băng qua con đường bụi bặm.
Làng Kamura…
Thoạt nhìn, đây chỉ là một thị trấn nhỏ, nhưng… những người ở đây không bình thường, họ là thợ săn, và không chỉ là thợ săn thông thường. Suho có thể cảm nhận được năng lượng dao động trong không khí—một luồng áp lực vô hình tỏa ra từ khắp nơi. Mỗi thợ săn ở đây đều đang căng như dây đàn, toàn bộ giác quan của họ tập trung vào kim tự tháp.
Như thể… chỉ cần có tín hiệu, tất cả sẽ lập tức lao về phía đó. Nhưng nếu vậy… Tại sao họ vẫn ở yên đó?
“… Là bọn họ.” Suho nheo mắt.
Ở lối vào kim tự tháp, những người đàn ông vạm vỡ đứng như tượng, ánh mắt lạnh lẽo quét qua từng người xung quanh. Tư thế của họ, cứng rắn, sắt thép, như những chiến binh bất khả xâm phạm, dù không ai mở miệng, nhưng sự hiện diện của họ đã đủ để giữ chân toàn bộ đám đông.
Không cần biển báo, cũng không cần cảnh cáo, chỉ cần sự hiện diện của họ đả đủ để ngăn bất kỳ ai dám bước vào.
Hội Scavenger.
Bọn họ đang kiểm soát nơi này.
* * *
Gerald, một thợ săn hạng B của hội Scavenger, là người chỉ huy đội canh gác ở lối vào kim tự tháp. Hắn đã khó chịu suốt mấy ngày nay vì bị triệu tập đến tận Ai Cập chỉ vì một lời tiên tri vớ vẩn, chưa kể lại còn bị ném ra đây trông cửa dưới cái nóng cháy da cháy thịt.
Thật phí phạm nhân lực.
Khuôn mặt dữ tợn của Gerald càng trở nên nhăn nhó khi hắn nhìn thấy hai kẻ lạ mặt đang tiến đến.
“Hử? Bọn đéo nào kia?” Hắn quay sang cấp dưới, giọng cộc cằn. “Chẳng phải đã thông báo rồi sao? Ai tiến vào kim tự tháp sẽ bị coi là kẻ thù của hội Scavenger.”
“Vâng, tôi đã thông báo…”
Gerald nheo mắt, nhếch mép cười lạnh.
“Vậy thì bọn này là loại đầu đất nào đây?”
Hắn cố tình nói to, để tất cả đều nghe thấy. Các thợ săn xung quanh bắt đầu chú ý, một số còn cười khẩy chế giễu.
“Chúng nghĩ mình có nhiều mạng lắm sao?”
Hầu hết các thợ săn đều có thính giác nhạy bén, Gerald cố tình nói to, coi đó như một lời đe dọa. Nếu hai kẻ kia còn dám tiến thêm, hậu quả sẽ rất rõ ràng. Ừ thì… những lời đó lọt vào tai Suho, nhưng anh chẳng hiểu gì vì đó là tiếng Anh, thậm chí Esil còn chẳng buồn dịch nó
Nhưng dù không hiểu ngôn ngữ, Suho vẫn hiểu thái độ của họ, và anh vẫn bước tới, từng bước đi lên bậc cầu thang dẫn vào kim tự tháp.
“Cái đám này vẫn dám đi lên sao?”
Gerald nhếch mép, nháy mắt ra hiệu, ngay lập tức, đám thợ săn lao vào.
“Cút mẹ chúng mày ngay!”
Vù vù!
“Hử?”
Suho nghiêng đầu, ánh mắt như thể đang nhìn thứ gì đó kỳ lạ.
‘Thế này mà cũng gọi là tấn công à…’
Suho rút song kiếm ra, “Ờ thì… dù sao cũng không hiểu được nhau.”
Đằng nào cũng bất đồng ngôn ngữ rồi, một cú đấm có khi vẫn tốt hơn là hàng trăm câu vô nghĩa.
“Phong bạo trảm!”
[Sử dụng ‘Kỹ năng: Phong bạo trảm.’]
Vù vù!
“Hả?!”
Một cơn bão cát khổng lồ bùng lên, cuốn phăng cả lũ. Bọn chúng loạng choạng, rồi văng mạnh vào bức tường ngoài của kim tự tháp.
* * *
Bên trong kim tự tháp, một trận chiến dữ dội đang diễn ra. Do sự tan rã, kết cấu bên trong đã biến thành một mê cung hỗn loạn. Những thợ săn không thuộc hội Scavenger đã có mặt từ trước, nhưng bọn đến sau lại cực kỳ hiếu chiến.
“Hai lựa chọn: Cút hoặc chết.”
“Mấy thằng chó này! Bọn tao đến trước mà!”
Hội Scavenger chẳng thèm quan tâm. Rio Singh, thợ săn hạng B của hội Asura Ấn Độ, đã thám hiểm nơi này cả tuần, vậy mà bây giờ, đám cướp trắng trợn này lại định chiếm đoạt mọi thứ.
Không đời nào!
“Chuẩn bị chiến đấu!”
Hội Asura – cái tên nói lên tất cả, mỗi thợ săn của họ đều sử dụng song kiếm, ánh đỏ từ lưỡi kiếm bùng lên, giống như ngọn lửa chiến thần Asura trong thần thoại.
Ngay khi cả hai phe chuẩn bị lao vào nhau, một vụ thảm sát kinh hoàng đã nhấn chìm khu vực. Hội Scavenger, ban đầu khinh thường đối thủ vì số lượng ít, giờ bắt đầu cảm thấy áp lực.
Rio Singh nâng song kiếm lên, ánh mắt sắc bén khóa chặt vào kẻ địch.
“Tao không đi xa đến thế này chỉ để quay về tay không. Tốt hơn hết là đừng xem thường bọn tao.”
Anh không phải kẻ vô danh, anh là một ngôi sao đang lên trong hội Asura, nhưng ở Ấn Độ—nơi có một xã hội giai cấp khắc nghiệt—anh không thể vươn lên hàng đầu mà không có chiến công hiển hách. Và vụ thám hiểm này là bước đệm để thay đổi số phận.
‘Nếu thất bại… mình sẽ bị loại bỏ.’
“Định mệnh nhà nó! Tụi này bị cái đéo gì vậy?”
Randolph, chỉ huy nhóm thuộc hội Scavenger, nhíu mày khó chịu. Khác với những thợ săn khác, đám người Asura này không hề có ý định lùi bước. Hắn thở dài, rồi khẽ nhếch môi thành một nụ cười tàn nhẫn.
“Giết người trong hầm ngục thì không bị truy tố đâu. Tàn sát hết bọn chúng đi!”
Vù!
Ngay lúc đó, toàn bộ cơ thể của các thành viên hội Scavenger đều được bao bọc trong Cự Nhân giáp, nếu đội tiên phong của hội Asura bao gồm những sát thủ, thì đội tiên phong của hội Scavenger bao gồm rất nhiều tanker.
‘Đéo ổn rồi…’
Trong khoảnh khắc ấy, Rio Singh cảm nhận được luồng sát khí lạnh thấu xương. Lực lượng tiên phong của Hội Scavenger… không phải những cá nhân rời rạc, mà như một thực thể khổng lồ di động—một cỗ máy chiến tranh bằng thép, vận hành trơn tru với sự phối hợp hoàn hảo.
Một con quái vật khổng lồ… trận chiến này chẳng khác nào giáo đấu với khiên. Nhưng trong không gian chật hẹp, nơi kiếm khó vung, khiên mới là thứ thống trị chiến trường.
“ĐÈ BẸP CHÚNG NÓ!”
“AAAAAAAHH!”
ẦM! ẦM!
Hàng rào giáp thép của hội Scavenger bùng lên như một cơn sóng thần, nghiền nát tất cả trên đường đi.
BÙM!
Mặt đất rung chuyển.
“TẠO KHOẢNG TRỐNG!” Rio Singh gầm lên.
Ngay lập tức, các thành viên của Hội Asura đồng loạt vung song kiếm, những lưỡi thép đỏ rực gầm rú như quỷ dữ.
Xoẹt!
Khoảng trống vừa mở ra, Rio Singh lập tức ra lệnh.
“TẤN CÔNG MỌI KẺ TRƯỚC MẶT!”
Xoẹt!
Song kiếm của các thành viên Asura Guild lia lịa vung lên, lao thẳng vào khoảng trống trước mắt. Kiếm va vào khiên, kim loại rít lên, tia lửa bắn tung tóe.
“GAAAAAAAHHH!”
Randolph gầm lên, tay siết chặt khiên, ép mạnh đối thủ xuống nền đá. Cả cơ thể Rio Singh run lên trước sức mạnh áp đảo.
“Mấy cái đinh gỉ yếu ớt của mày—”
RẮC!
Thanh kiếm của anh gãy đôi khi chạm vào giáp thép.
“—không bao giờ xuyên thủng được áo giáp của bọn tao!”
Cuối cùng, chiến thắng không thuộc về kỹ năng—mà là sức mạnh tuyệt đối!
BÙM!
Một thợ săn Asura bị hất văng ra xa, lưng đập mạnh vào tường.
“AHHHH!”
Các thành viên Asura Guild bị hất văng như những con búp bê vải, bất lực trước sức mạnh tàn bạo của đối thủ.
“Nhắm vào các khe giáp! Cắt đứt điểm yếu của chúng!”
Lưỡi kiếm của Asura xoáy tròn như gió lốc, đâm thẳng vào những điểm nối của bộ giáp đồ sộ. Một kế hoạch nảy ra trong tuyệt vọng nhưng vô cùng đúng đắn, dù tanker có mạnh đến đâu, không có thứ gì là bất khả chiến bại.
Nhưng… Scavenger đã quá hiểu điều đó. Họ nghiến răng chịu đòn, bịt kín điểm yếu bằng chính cơ thể của đồng đội.
“HAHAHA! CỨ VIỆC CHÉM! CHẲNG XI NHÊ GÌ ĐÂU!”
Randolph gầm lên như một con quái thú, cắm đầu lao tới như một cỗ xe tải.
BÙM!
Cú va chạm hất tung Rio Singh.
Blag!
“Ugh…!”
Cơ thể anh đập mạnh vào tường, máu phun ra từ miệng.
‘Con mẹ nó… Đây là hồi kết sao…?’
RẦM!
Bỗng nhiên, bức tường phía xa nổ tung, bụi bay mù mịt.
Một bóng đen xuất hiện, Suho bình thản bước ra từ đống đổ nát, ánh mắt lướt qua cả hai phe.
Rio Singh.
Randolph.
Anh khẽ gật đầu, như thể vừa thấy một chuyện chẳng đáng quan tâm.
“Tiếp tục đi.”


0 Bình luận