Dịch: Lolyne.
_____
Trích xuất bóng—một sức mạnh tương tự như của Quân vương Bóng tối Sung Jinwoo, khi nhìn thấy nó, Beru đã vô cùng mong đợi vào phản ứng của Suho, kiểu như là.
—Oách xà lách vô cùng!
—Ôi vãi hệ thống cho tôi thứ này làm phần thưởng thật à?
—Trong lúc làm nhiệm vụ đã cho điểm chỉ số rồi, giờ lại còn cho thêm Runestone á?!
—Mình nhận được nhiều thứ thế này thì có gọi là buff bẩn không nhỉ? Nhỡ mình là ông Súc 2.0 thì sao.
Beru tự tưởng tượng về phản ứng của Suho rồi tự trả lời.
[Thiếu quân vương à, tất cả những thứ này đều là dành cho ngài đấy!]
Môi hắn nhếch lên cùng với thái độ trịch thượng.
[Hệ thống này là một công cụ hỗ trợ cho sự phát triển của Thiếu quân vương, được cải tiến từ hệ thống trước đây của Bệ hạ, nó giúp ngài có thể thừa hưởng đầy đủ sức mạnh của một Quân vương vĩ đại trong cơ thể yếu đuối của con người.]
Suho cắt lời Beru, vẻ thất vọng hiện rõ trên mặt anh.
“Khoan đã, cái này là… kỹ năng triệu hồi à?”
Beru ngạc nhiên không hiểu phản ứng của Suho như vậy là sao.
[Này, ngài đang nói gì thế? Tại sao ngài lại thất vọng khi nhận được sức mạnh to lớn đó chứ?]
“Không phải, chỉ là…”
Suho giải thích cho Beru hiểu, ngày nay, một triệu hồi sư được coi là lớp thợ săn thấp kém nhất trong tất cả các lớp thợ săn.
Cuộc chiến trong các hầm ngục là một cuộc chiến sống còn, không một ai bước vào hầm ngục mà không tập trung cao độ để chiến đấu cả. Chỉ cần lơ là một chút thôi, kẻ đi săn sẽ trở thành con mồi ngược lại của đám quái vật ngay, chưa kể đến việc còn muôn vàn cạm bẫy khác ở trong đó nữa, họ buộc phải tự chịu trách nhiệm cho mạng sống của mình.
Các thợ săn lớp đấu sĩ với cơ thể cường tráng và mạnh mẽ thì không thành vấn đề rồi, nhưng các thợ săn lớp pháp sư thì chưa chắc bởi vì họ chẳng khác nào những người bình thường cả. Thông thường thì những triệu hồi sư thậm chí còn dễ ngỏm hơn là người bình thường nữa vì họ phải phó thác mạng sống của mình cho những thợ săn khác, nói thẳng ra, họ chẳng khác nào cục tạ treo trên chân đội thợ săn.
“Chưa hết, pháp sư tốn nhiều mana lắm, với lại cũng khó để tìm được một triệu hồi sư thật sự hữu ích. Mà ngay cả khi tìm thấy thì chưa chắc họ đã đủ mạnh để gánh team.”
[Không!]
Beru dậm chân thình thịch với vẻ thất vọng, hình ảnh hắn chế giễu Suho là một con gà mờ đã biến mất, thay vào đó là sự tức giận.
Thấy vậy, Suho cảm thấy có chút chột dạ.
“Ờm… Xin lỗi nhá, nhưng thực tế là vậy. Nhưng cũng tốt nếu đó chỉ là một kỹ năng.”
[Thôi, ngài không cần phải an ủi tôi bằng cách giả vờ ân cần như thế đâu!]
“Ồ, thế mà cậu thay đổi giọng điệu ngay đấy.”
[Haha!]
“Được rồi, dù sao thì tôi cũng chấp nhận mà.”
Một viên đá rơi xuống tay Suho, anh lập tức đấm vỡ nó.
[Runestone: Trích xuất bóng]
Phá vỡ nó để tiếp nhận kỹ năng.
[Bạn đã học được ‘Kỹ năng: Trích xuất bóng’.]
Vút! Ngay tức khắc, một cái bóng nổi lên từ dưới chân Suho, bao quanh cơ thể anh rồi biến mất.
Ting!
Cửa sổ kỹ năng hiện lên.
[Kỹ năng: Trích xuất bóng Lv.1]
Sức mạnh bóng tối, không tiêu tốn mana.
Kỹ năng giúp bạn có thể trích xuất mana ra khỏi xác chết và biến chúng thành những người lính bóng tối. Xác suất trích xuất bóng thất bại tỉ lệ thuận với cấp độ và thời gian chết của mục tiêu.
—Số lượng bóng: 0/3.
“Biến xác chết thành một người lính bóng tối sao…?”
Đọc xong mô tả kỹ năng, Suho quay sang nhìn Beru. Hắn là một con quái vật bóng tối với làn khói đen bao quanh toàn bộ cơ thể của nó.
[Đúng vậy~!] Beru nói. [Đó là một kỹ năng giúp ngài triệu hồi ra những người lính như tôi. Trích xuất bóng là sức mạnh thiết yếu để Quân vương Bóng tối Sung Jinwoo còn tồn tại đến bây giờ.]
Suho chợt nhận ra xung quanh anh có rất nhiều xác chết của đám Goblin, khói đen đang từ từ bốc lên từ những cái xác mà anh đã hóa kiếp trong 4 giờ qua.
[Mục tiêu có thể trích xuất bóng.]
[Mục tiêu có thể trích xuất bóng.]
[Mục tiêu có thể trích xuất bóng.]
Mỗi một làn khói đen anh nhìn vào lại có một dòng tin nhắn xuất hiện
‘Lính bóng tối à… vậy nghĩa là nó cũng giống như vật triệu hồi nhỉ.’
Việc triệu hồi những người lính bóng tối cũng tương tự như các Necromancer trong game vậy.
‘Haizzz, biết ngay mà, nó thực sự không mạnh lắm.’
Trước đây, Suho đã nhìn thấy rất nhiều trên mạng một vài kỹ năng triệu hồi rồi, nó như thể triệu hồi các tinh linh từ thiên nhiên rồi thuần hóa chúng hoặc thuần hóa một con vật sống. Và lớp thợ săn anh ghét nhất chính là Necromancer.
‘Lớp này nhiều mặt hạn chế bỏ mẹ…’
Vấn đề đầu tiên là về vật triệu hồi, anh sẽ cần phải có xác chết để có thể trích xuất bóng, mà với tình hình hiện tại thì điều đó cũng có nghĩa là anh chỉ có thể triệu hồi được những kẻ yếu hơn anh.
Suho nghĩ bản thân nên tự trải nghiệm để biết chắc chắn về kỹ năng này.
“Trích xuất bóng.”
[Hãy đặt khẩu lệnh cho kỹ năng ‘Trích xuất bóng.’]
“Ái chà, lại còn cả đặt lệnh riêng cơ à.”
Suho suy nghĩ một lúc, Beru thì cứ bay lởn vởn bên cạnh anh.
“Sao? Muốn gì nói luôn.” anh lườm hắn.
[Ồ… không có gì! Krrrk!]
Suho thắc mắc tại sao Beru lại đột nhiên hành động ngớ ngẩn như vậy. Suho nheo mắt, anh không biết hắn đang làm trò gì, nhưng anh thốt lên câu mệnh lệnh mà không chút do dự.
“Trỗi dậy!”
[Khhiiiiieeekkk!!!]
Beru siết chặt nắm đấm rồi giơ lên không ‘Chính là nó!’ như thể hắn đã mong đợi Suho nói lên từ đó.
Ngay khi anh vừa dứt câu, một điều phi thường đã xảy ra.
[Kehehehehe~!]
Tiếng cười của những con yêu tinh vang vọng khắp không trung, bóng tối bắt đầu len lỏi qua xác chết của những con Goblin, chạy xuống đất rồi đứng dậy. Trông chúng hệt như vẫn còn sống.
‘Vãi cả lúa.’ Suho trố tròn mắt nhìn xung quanh, tiếng cười ghê tởm đang vang lên từ mọi phía, và những đôi bàn tay đen vươn lên từ bóng tối, như thể chúng vừa mới quay lại từ địa ngục.
[Trích xuất bóng thành công!]
Ba con yêu tinh đen với cơ thể được tạo ra từ hơi nước và khói đen xuất hiện trước mặt Suho.
[Shadow Goblin Lv.1] (Goblin bóng tối)
Cấp bậc: Lính.
Ba con Goblin bóng tối đứng xếp hàng chờ lệnh của Suho…
“Nhìn cứ yếu nhớt thế nào ấy nhỉ…”
[...] Beru cũng cảm thấy vậy.
Cùng là một kỹ năng như nhau, nhưng sự khác biệt giữa Quân vương Bóng tối Sung Jinwoo và con trai anh là quá lớn.
Mà kể cũng đúng, Sung Jinwoo lần đầu có kỹ năng đó là khi ông ấy cấp 50, còn Suho chỉ mới cấp 7 thôi. Nếu cấp độ của Player thấp thì hiệu ứng kỹ năng sẽ yếu hơn, các kỹ năng khác cũng vậy.
[Những người lính bóng tối khi vừa mới được trích xuất thường sẽ yếu hơn bản gốc mà.]
“Và nhỏ hơn nữa.”
[Ờ… tôi đoán vậy.]
“Và sức mạnh của họ….?”
[Yếu.]
“Còn tốc độ thì…”
[...] Beru lí nhí. [Lính bóng tối mạnh hay yếu sẽ phụ thuộc vào chỉ số Trí tuệ của chủ nhân. Đây là kỹ năng rất tốt để sử dụng về lâu về dài đấy… ờm… không biết nên giải thích tốt hơn kiểu gì nữa.]
“Rồi, hiểu rồi.”
Suho nhìn những con Goblin đang đứng chờ lệnh của anh, thế nhưng, anh lại chuẩn bị trở về thế giới thực.
[Ngài không định ra lệnh cho chúng nó à?] Beru ngạc nhiên.
“Để sau đi… giờ tôi phải đi kiếm thứ gì đổ vào mồm đã.”
Bụng Suho sôi lên òng ọc, đã hai ngày anh không ăn gì rồi. Beru cũng không cãi gì nữa, vì dù có là thợ săn bình thường hay Quân vương Bóng tối thì ai cũng phải ăn để sống thôi.
[Dù sao thì chỉ cần có chìa khóa, ngài muốn ra vào nơi này lúc nào cũng được. Giờ thì nghỉ ngơi thôi nào!]
Suho lấy chìa khóa ra, cắm vào chiếc bóng của anh như lúc anh bước đến đây.
[Bạn có muốn rời khỏi Hắc ám ngục không?] (Y/N)
“Có.”
Cách! Suho xoay chiếc chìa khóa, bóng đen lập tức nhấn chìm Suho.
Vút!
[Bạn đã rời khỏi Hắc ám ngục.]
***
Vừa trở lại bệnh viện, Suho đã thả mình xuống giường.
‘Ha… mình thật sự cày cuốc rất chăm chỉ.’
Suho thở dài một hơi, chỉ 4 giờ trôi qua mà anh cảm tưởng như 4 ngày vậy. Dù toàn bộ sức mạnh và thể lực của anh đều được hồi phục khi lên cấp nhưng anh vẫn cảm thấy hoàn toàn kiệt sức về mặt tinh thần.
Cánh cửa phòng bệnh mở ra, một người đàn ông mặc comple bước vào.
“Cho hỏi… đây có phải là phòng của Sung Suho không?”
‘Gì vậy…’ Suho nhận ra họ ngay, chỉ có những người đó mới tìm đến anh lúc này thôi.
“Chúng tôi đến từ Hiệp hội Thợ săn.”
Họ đến gần Suho rồi cúi đầu chào.
“Sung Suho, trước hết, chúng tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến cậu.”
“Hả, tôi có làm gì đâu.” Anh khó hiểu.
“Nhờ có cậu mà rất nhiều người đã được cứu, chúng tôi xin thay mặt họ cảm ơn cậu!”
“Chà… tôi không làm được nhiều đến thế đâu.”
“Cậu đã có hành động rất tuyệt vời đấy!”
Người đàn ông có vẻ là sếp quay mặt về phía Suho, trên môi hiện lên một nụ cười.
“Cậu Sung Suho, cậu rất đáng được tuyên dương. Thanh niên dám mạo hiểm mạng sống của mình để cứu người như cậu trong xã hội này là hiếm lắm đấy!”
“À… không có gì đâu…”
Ông sếp lấy ra một chiếc khăn để lau nước mắt đang chực chảy ra, biểu hiện ấy khiến Suho cảm thấy không thoải mái cho lắm. Một người bên cạnh vỗ nhẹ vào lưng ông ta như thể đã quen với nó.
“Này, sếp, anh nên tập trung đi.”
“À, ừ. Haha! Có lẽ là vì tôi đang già đi cho nên tôi hơi mau nước mắt một chút. Tôi là Han Jaehuyk, đội trưởng của Hiệp hội Thợ săn. Mục đích của chuyến ghé thăm này là…”
Đội trưởng Han Jaehuyk mỉm cười, đưa ra một chiếc đồng hồ đo ma thuật.
“Cái này là để đo mức độ mana của cậu.”
Họ không hề nghi ngờ gì về việc Suho đã thức tỉnh, anh được phát hiện trong bảo tàng, nơi đã trở thành một hầm ngục môi trường. Thậm chí xung quanh anh còn là hàng đống xác quái vật nằm la liệt.
“Lều báo đã liên tục yêu cầu chúng tôi cung cấp thông tin về cậu để họ lên bài…”
Han Jaehuyk nháy mắt với Suho.
“À , được rồi thưa ngài.”
Suho nhẹ nhàng đặt tay lên đồng hồ ma thuật, viên tinh thể ma thuật đặt ở trung tâm phát ra thứ ánh sáng nhẹ nhàng.
Một lúc sau, kết quả đã xuất hiện.
“Đợi đã nào…”
Đội trưởng Han Jaehuyk gãi cằm như thể ông vừa thấy gì đó bất ngờ lắm. Trái lại, Suho thì vẫn thản nhiên vì cửa sổ trạng thái của anh hiện hết lên các chỉ số rồi mà.
“Cậu là thợ săn hạng E với mức mana là 46.”
Những người khác đều thất vọng, nhưng họ không để lộ biểu cảm ra mặt. Họ đã trông đợi một thợ săn giải cứu mọi người sẽ ở cấp độ cao hơn, và Suho lại chỉ là một thợ săn hạng E.
Đội trưởng Han Jaehuyk thì lại có suy nghĩ khác.
“Giá trị của một người thợ săn không nằm ở cấp độ của họ mà là ở những việc họ đã làm. Dù cậu là thợ săn hạng E nhưng hành động mạo hiểm mạng sống của cậu thì không có gì so sánh được.”
Ông cười một cách nồng nhiệt rồi vỗ vai Suho.
“Suho này, chúng tôi rất mong chờ vào những màn trình diễn của cậu trong tương lai đấy!”
“Vâng, cảm ơn ngài!”
Các thành viên của hiệp hội chào tạm biệt Suho rồi rời đi. Sau khi họ đi khuất, Beru ló đầu ra khỏi bóng của Suho.
[Ổn rồi! Từ giờ trở đi, hãy để tôi hướng dẫn cho ngài…]
Ầm!
“Suho!”
Cánh cửa phòng bệnh lại mở ra, Beru vội chui xuống cái bóng của Suho.


0 Bình luận