Bộ giáp Artemis nằm sóng soài trên sàn xe, chân phải chỉ còn là một mớ kim loại bầy nhầy, cháy đen và biến dạng khủng khiếp, những tia lửa điện màu xanh lam và đỏ liên tục tóe ra từ phần khớp nối bị phá hủy, chất lỏng thủy lực màu xanh lục đặc sệt, có mùi hăng nồng, rò rỉ ra sàn xe thành một vũng lớn, bốc khói nhẹ khi tiếp xúc với không khí lạnh của vùng đất hoang. Cả bộ giáp trông như một con búp bê bị bẻ gãy.
-Tôi… ổn!
Giọng Silvia vang lên ngay sau đó qua kênh liên lạc, lần đầu tiên có một chút gấp gáp và hơi thở hổn hển không thể che giấu, nhưng cốt lõi vẫn là sự bình tĩnh đến lạnh người đã thành bản năng.
-Chân phải… hoàn toàn mất kiểm soát thủy lực và liên kết cấu trúc. Mất 100% khả năng di chuyển. Hệ thống vũ khí tay trái, tay phải và PDS phần thân trên vẫn hoạt động khoảng 60%! Giáp chính không bị xuyên thủng!
Ngay cả trong tình trạng tàn tật và nguy hiểm đó, Silvia vẫn không hề tỏ ra hoảng loạn hay tuyệt vọng. Chống một tay máy còn nguyên vẹn xuống sàn thép, cô cố gắng nâng phần thân trên của bộ giáp Artemis dậy một cách khó khăn, biến bộ giáp đang nằm liệt thành một ụ súng cố định tạm thời. Mười nòng pháo mini trên hai tay, dù có thể đã bị ảnh hưởng bởi chấn động, vẫn tiếp tục nhắm vào bộ giáp của Erwin, bắn ra những loạt đạn động năng và plasma yếu hơn trước nhưng vẫn đủ sức gây khó chịu và buộc hắn phải duy trì tấm chắn năng lượng màu đỏ máu, ngăn cản hắn lao tới kết liễu cô ngay lập tức.
Erwin gầm lên một tiếng đầy bực bội và khát máu khi thấy con mồi vẫn còn khả năng chống cự.
-TÊN KHỐN CỨNG ĐẦU! MÀY NGHĨ CÁI ĐỐNG SẮT VỤN ĐÓ CÒN CỨU ĐƯỢC MÀY SAO?! ĐỂ XEM NGƯƠI CÒN TRỤ ĐƯỢC BAO LÂU KHI TA XÉ NÁT CÁI VỎ HỘP THIẾC CỦA NGƯƠI RA THÀNH TỪNG MẢNH!
Hắn nâng khẩu pháo plasma hạng nặng trên vai lên một lần nữa, rõ ràng định bắn một phát kết liễu chính xác vào buồng lái của Artemis đang nằm bất động.
Nhưng Dunkan đã đoán trước được ý đồ đó. Anh không thể để mất đồng đội duy nhất có khả năng hỗ trợ hỏa lực cho mình chống lại con quái vật kim loại này.
-ĐỐI THỦ CỦA MÀY LÀ TAO ĐÂY, THẰNG KHỐN KHIẾP ĐIÊN LOẠN! MUỐN GIẾT CÔ ẤY THÌ BƯỚC QUA CÁI XÁC CỦA TAO TRƯỚC ĐÃ!
Dunkan gầm lên qua loa ngoài, cố gắng khơi dậy sự tức giận và tập trung của Erwin về phía mình, tạo cơ hội cho Silvia, dù chỉ là một chút. Anh giương khẩu súng trường hạng nặng đã hết đạn lên như một lời thách thức vô nghĩa, một hành động liều lĩnh nhằm câu giờ.
Tấm chắn năng lượng màu đỏ máu của Erwin rung lên dữ dội hơn một chút khi hắn buộc phải chuyển hướng sự chú ý khỏi con mồi dễ dàng đang nằm liệt. Hắn nhìn Dunkan đang chắn trước mặt, rồi liếc nhanh về phía Silvia đang cố gắng chống trả yếu ớt từ xa, rồi lại nhìn chằm chằm vào Dunkan. Con mắt cảm biến màu đỏ rực duy nhất của bộ giáp khổng lồ lóe lên một tia nhìn tính toán đầy ác ý và khinh miệt.
Erwin không phải là kẻ ngu ngốc chỉ biết lao đầu vào. Hắn nhận ra khẩu súng trường của Dunkan đã im lặng, không còn mối đe dọa tầm xa nào đáng kể từ bộ giáp Goliath. Hắn cũng cảm nhận được tấm chắn năng lượng của mình đang tiêu tốn một lượng năng lượng khổng lồ để duy trì, và con mồi chính đã bị vô hiệu hóa. Thời điểm để kết thúc cuộc chơi đã đến.
Với một quyết định lạnh lùng và tàn bạo, Erwin đột ngột hạ thấp tấm chắn năng lượng màu đỏ máu xuống. Hành động này khiến Dunkan sững sờ trong giây lát, hắn định làm gì? Đồng thời, đôi mắt đỏ rực của bộ giáp lóe lên một cách nham hiểm, và móng vuốt năng lượng trên cả hai bàn tay máy khổng lồ của hắn bùng lên dữ dội. Những lưỡi dao plasma dài gần hai mét, sáng rực màu đỏ cam như kim loại nung chảy trong lò luyện, kêu rè rè với âm thanh trầm thấp đầy đe dọa, đã hình thành hoàn chỉnh và ổn định, tỏa ra nhiệt lượng khủng khiếp làm không khí xung quanh gợn sóng.
[Hắn tắt khiên? Để lao vào cận chiến?! Chết tiệt! Khẩu súng trường vô dụng rồi! Goliath không thể đấu tay đôi với thứ quái vật đó và mấy cái móng vuốt chết tiệt kia được! Phải làm gì đó! Phải có thứ gì đó mạnh hơn!]
Suy nghĩ chạy đua với tốc độ chóng mặt trong đầu Dunkan. Adrenaline lại dâng trào, át đi nỗi sợ hãi.
Có một thứ. Một con át chủ bài cuối cùng, một canh bạc liều lĩnh mà anh đã chuẩn bị cho những tình huống tuyệt vọng nhất.
-Hệ thống! Kích hoạt giao thức vũ khí phụ trợ khẩn cấp! Mã: INFERNO-ZERO-SEVEN!
Dunkan gầm lên mệnh lệnh vào micro, ngón tay lướt nhanh trên bảng điều khiển phụ.
“XÁC NHẬN MÃ KHẨN CẤP: INFERNO-07”
Giọng nói máy móc vô cảm của hệ thống Goliath đáp lại.
“CẢNH BÁO: VŨ KHÍ KHÔNG TƯƠNG THÍCH HOÀN TOÀN VỚI HỆ THỐNG NĂNG LƯỢNG HIỆN TẠI. NGUY CƠ QUÁ TẢI LÒ PHẢN ỨNG: 78%. NGUY CƠ HƯ HỎNG CẤU TRÚC TAY TRÁI DO GIẬT LÙI: CAO. TIẾP TỤC?”
-Tiếp tục! Chết tiệt, nhanh lên! Dunkan hét lên, mắt không rời khỏi bộ giáp đen đang bắt đầu di chuyển, chuẩn bị lao tới.
Một tiếng “XÌ!” lớn vang lên từ phía sau lưng bộ giáp Goliath. Một khoang chứa ẩn, được ngụy trang khéo léo dưới lớp giáp lưng bật mở. Cánh tay trái còn nguyên vẹn của Goliath, cánh tay duy nhất còn đủ sức mạnh, vươn ra sau, các ngón tay máy kẹp chặt lấy một khối kim loại đồ sộ, thô kệch vừa trượt ra.
Đó là những giao thức mở khóa an toàn cho khẩu Pháo Năng Lượng Cầm Tay Hạng Nặng, bây giờ được đến biết với cái tên gọi là Inferno của anh. Sau khi mở khóa hoạt động hoàn toàn, nó trông giống một khối động cơ phản lực bị cắt cụt hơn là một khẩu súng, với những cuộn dây dẫn năng lượng dày cộm quấn quanh thân, những bộ tản nhiệt lớn tua tủa như gai nhím, và một nòng súng ngắn, bè, đường kính cực lớn. Một sợi cáp năng lượng dày như cổ tay người được nối từ đuôi khẩu pháo.
Với một thao tác mạnh mẽ, Dunkan điều khiển cánh tay trái của Goliath giật mạnh sợi cáp, đầu nối đặc biệt của nó được cắm thẳng vào một cổng năng lượng phụ trợ nằm ngay trên khớp vai trái của bộ giáp, cổng này vốn dùng để cấp nguồn khẩn cấp hoặc kết nối với các thiết bị công binh hạng nặng, không phải để dùng cho vũ khí. Một loạt tia lửa điện màu xanh trắng tóe ra từ điểm kết nối, hệ thống báo động hú lên inh ỏi trong khoang lái.
“CẢNH BÁO KẾT NỐI KHÔNG AN TOÀN!”
“NĂNG LƯỢNG LÒ PHẢN ỨNG BỊ RÚT TRỰC TIẾP!”
“CÁC HỆ THỐNG PHỤ TRỢ TẠM NGẮT ĐỂ ƯU TIÊN NĂNG LƯỢNG”
Đèn trong khoang lái chớp tắt liên hồi, màn hình hiển thị chính tối đi trong giây lát rồi sáng lại yếu ớt. Dunkan nghiến răng chịu đựng cảm giác bộ giáp như bị hút cạn sinh lực.
Cùng lúc đó, bộ giáp của Erwin đã bắt đầu lao tới. Với một tiếng gầm xung trận làm rung chuyển cả nóc xe, át đi mọi âm thanh khác, con quái thú kim loại đen lao thẳng vào Dunkan như một con bò tót sắt thép điên cuồng. Khoảng cách đang rút ngắn lại một cách đáng sợ.
-Nạp năng lượng! Tối đa! Ngay lập tức! Dunkan gào lên.
Khẩu pháo trên tay Goliath bắt đầu phát ra một tiếng ro ro của xung cao tần, chói tai, ngày càng lớn dần. Những cuộn dây năng lượng trên thân pháo bắt đầu phát sáng rực rỡ, chuyển từ màu đỏ cam sang vàng trắng rồi thành màu trắng xanh chói lòa như lõi của một ngôi sao. Nhiệt lượng khủng khiếp tỏa ra từ khẩu pháo, làm biến dạng không khí xung quanh nó, các cảm biến nhiệt của Goliath nhảy vọt lên mức báo động đỏ. Toàn bộ cánh tay trái của bộ giáp rung lên bần bật dưới sức ép năng lượng đang được dồn nén. Màn hình điều khiển, hiển thị thanh năng lượng lò phản ứng tụt dốc không phanh, từ 40% xuống 30%, 20%...
[Chết tiệt! Nhanh lên! Hắn sắp đến nơi rồi! Chỉ còn vài mét!]
Tim Dunkan đập như trống trận. Anh dồn hết sức bình sinh, dùng cả cơ thể để giữ vững cánh tay trái đang cầm khẩu pháo rung lắc dữ dội, cố gắng giữ nòng súng nhắm thẳng vào giữa ngực bộ giáp đen đang lao tới như một cơn lốc.
Erwin gầm lên khoái trá khi thấy đối thủ chỉ đang giơ một thứ vũ khí kỳ lạ, có vẻ như đang gặp trục trặc. Hắn vung cao bộ móng vuốt plasma, sẵn sàng xé nát Goliath thành từng mảnh.
-CHẾT ĐI, ĐỒ SÂU BỌ!
Ngay khi Erwin chỉ còn cách khoảng 20 mét, thanh năng lượng của khẩu pháo đạt mức 100%. Một tiếng “BÍP!” xác nhận vang lên.
-KHAI HỎA!!! Dunkan hét lên, đồng thời nhấn mạnh nút khai hỏa trên cần điều khiển.
Không có tiếng nổ lớn như đạn thông thường. Thay vào đó là một tiếng “ẦM!” kéo dài, đinh tai nhức óc, một âm thanh xé rách không khí, át đi mọi tiếng động khác trên chiến trường. Từ nòng súng ngoại cỡ của khẩu pháo, một luồng năng lượng thuần khiết, đặc quánh màu trắng xanh, đường kính phải dày đến ngang thân người, phun ra với tốc độ ánh sáng. Nó không giống tia plasma thông thường, mà giống như một cột sáng rắn chắc, một mũi khoan bằng năng lượng tinh khiết, mang theo sức mạnh hủy diệt không thể tưởng tượng nổi.
Ánh sáng từ luồng năng lượng chói lòa đến mức làm mù tạm thời các cảm biến quang học của Goliath, màn hình hiển thị trắng xóa trong giây lát. Sức nóng tỏa ra dữ dội đến mức lớp sơn trên cánh tay trái và ngực trái của Goliath bắt đầu sủi bọt và bốc cháy ngay lập tức. Một sóng xung kích hữu hình lan tỏa từ nòng pháo, đẩy lùi không khí và tạo ra một quầng sáng méo mó.
Quan trọng hơn cả là phản lực lực tác động ngược trở lại. Khẩu pháo Inferno không có cơ chế giảm giật hiệu quả. Toàn bộ lực phản chấn khổng lồ từ việc giải phóng một lượng năng lượng cực lớn như vậy dội thẳng vào cánh tay trái và thân của bộ giáp Goliath.
Cỗ máy nặng gần chục tấn bị đẩy giật lùi một cách mạnhmẽ về phía sau ít nhất năm mét, chân máy cày nát nền kim loại. Dunkan cảm nhận một cú sốc kinh hoàng truyền qua bộ điều khiển, như thể bị một chiếc xe tải hạng nặng đâm thẳng vào người. Răng anh va vào nhau lập cập, toàn bộ cơ thể rung lên dữ dội. Các khớp nối ở vai và khuỷu tay trái của bộ giáp kêu lên những tiếng “RẮC RẮC” ghê rợn, báo hiệu chúng đang bị ép đến giới hạn phá hủy.
“CẢNH BÁO: QUÁ TẢI CẤU TRÚC CÁNH TAY TRÁI NGHIÊM TRỌNG!”
“HƯ HỎNG KHỚP NỐI VAI VÀ KHUỶU TAY TRÁI!”
“NĂNG LƯỢNG LÒ PHẢN ỨNG GIẢM XUỐNG MỨC CỰC KỲ NGUY HIỂM: 8%!”
Nhưng Dunkan không còn tâm trí để ý đến những cảnh báo đó. Đôi mắt anh dán chặt vào kết quả của phát bắn liều mạng vừa rồi.
Luồng năng lượng trắng xanh đã đánh trúng mục tiêu. Nó đâm thẳng vào giữa ngực bộ giáp khổng lồ của Erwin, ngay khi hắn đang lao tới với tốc độ cao nhất. Không có tấm chắn năng lượng nào để cản trở nó.
RẮC! Một tiếng động như thể kính cường lực dày bị nện vỡ bằng búa tạ vang lên. Lớp giáp đen siêu hợp kim, thứ tưởng chừng như bất khả xâm phạm, đã không thể chịu nổi sức mạnh tập trung của luồng năng lượng thuần khiết đó. Nó nứt vỡ ngay tại điểm va chạm.
Luồng năng lượng xuyên qua lớp giáp bị phá vỡ, đào sâu vào bên trong cấu trúc kim loại của bộ giáp. Kim loại ở điểm tiếp xúc bốc hơi ngay lập tức, tạo thành một cái hố sâu hoắm, nóng chảy đỏ rực ở giữa ngực bộ giáp. Những tia lửa điện đủ màu sắc phụt ra từ vết thương như pháo hoa, kèm theo khói đen và những mảnh kim loại nóng chảy bắn tung tóe.
Quan trọng hơn, động năng khủng khiếp của luồng năng lượng đã chặn đứng hoàn toàn đà lao tới của bộ giáp khổng lồ. Cỗ máy chiến tranh nặng hàng chục tấn bị đẩy lùi lại phía sau một cách dữ dội, loạng choạng mất thăng bằng như một võ sĩ bị đấm thẳng vào mặt. Nó lùi lại gần chục mét, đôi chân máy khổng lồ cày nát mặt sàn thép trong nỗ lực tuyệt vọng để giữ thăng bằng. Cuối cùng, nó cũng đứng vững lại được, nhưng rõ ràng đã bị tổn thương nặng nề. Khói đen đặc bốc lên nghi ngút từ cái lỗ sâu hoắm, đỏ rực giữa ngực nó.
-AAAAARRRGGGHHH! THẰNG KHỐN! MÀY! MÀY DÁM LÀM THẾ VỚI TAO?!
Một tiếng gầm rú đầy đau đớn và phẫn nộ tột cùng vang lên từ loa ngoài của bộ giáp Erwin, giọng nói điên loạn của hắn giờ đây không còn sự khinh miệt, chỉ còn lại sự tức giận sôi sục và nỗi đau thể xác thực sự. Rõ ràng phát bắn đó đã gây ra thiệt hại nghiêm trọng, có thể đã phá hủy một phần hệ thống cốt lõi bên trong.
Khẩu pháo Inferno trong tay Dunkan phụt ra một làn khói trắng cuối cùng rồi im bặt. Các cuộn dây năng lượng tối sầm lại, lớp vỏ kim loại của nó đỏ rực và có dấu hiệu nóng chảy, biến dạng. Nó đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, một phát bắn duy nhất, thiêu đốt gần hết năng lượng dự trữ của Goliath và làm hỏng nặng cánh tay trái, nhưng đã thành công chặn đứng được Erwin và gây ra một vết thương nghiêm trọng.
[Nó... nó có tác dụng!]
Dunkan thở hổn hển, cảm giác nhẹ nhõm thoáng qua.
[Hắn bị thương! Nhưng... chưa chết! Năng lượng cạn kiệt... Cả hai tay đều gần như vô dụng...]
Anh thả khẩu pháo Inferno đã nguội lạnh và vô dụng xuống sàn xe với một tiếng “RẦM!” nặng nề. Cánh tay trái của Goliath giờ đây cũng rũ xuống một cách yếu ớt, các khớp nối kêu lạo xạo.
Nhưng Erwin, dù bị thương nặng và đau đớn, vẫn chưa gục ngã. Sự điên cuồng và sức chịu đựng của hắn vượt xa lẽ thường. Hắn gầm lên một tiếng nữa, tiếng gầm của một con thú bị thương đang cuồng nộ. Đôi mắt đỏ rực của bộ giáp nhìn chằm chằm vào Dunkan với sự căm thù không thể tả xiết. Hắn phớt lờ cái lỗ thủng đang bốc khói trên ngực, phớt lờ những cảnh báo hư hỏng chắc chắn đang ré lên trong khoang lái của mình.
-TAO SẼ XÉ XÁC MÀY RA! TAO SẼ NGHIỀN NÁT MÀY ĐẾN TẬN MẢNH XƯƠNG CUỐI CÙNG!
Hắn lại một lần nữa dồn sức mạnh vào đôi chân còn lại, và với một nỗ lực phi thường, lao tới tấn công Dunkan một lần nữa. Lần này còn điên cuồng hơn, tàn bạo hơn, không còn chút tính toán nào, chỉ còn lại bản năng hủy diệt thuần túy. Bộ móng vuốt plasma trên hai tay hắn vẫn sáng rực, sẵn sàng xé nát mọi thứ trên đường đi.
Dunkan nhìn cỗ máy khổng lồ bị thương nhưng càng thêm hung hãn đang lao tới. Không còn vũ khí tầm xa. Không còn át chủ bài. Năng lượng cạn kiệt. Cả hai tay đều gần như tê liệt. Chỉ còn lại bộ giáp Goliath tả tơi và ý chí sinh tồn cuối cùng.
Anh siết chặt những gì còn lại của các khớp ngón tay máy trên cả hai bàn tay gần như vô dụng của Goliath. Đây sẽ là trận chiến cuối cùng, một cuộc đối đầu bằng ý chí và những gì còn sót lại của hai cỗ máy chiến tranh tàn tạ.
-ĐẾN ĐÂY, THẰNG QUÁI VẬT!
Với một tiếng gầm xung trận làm rung chuyển cả nóc xe, át đi mọi âm thanh khác, Erwin bỏ qua hoàn toàn việc sử dụng vũ khí tầm xa tốn năng lượng, dồn toàn bộ sức mạnh còn lại vào hệ thống truyền động và các khớp nối, lao thẳng vào Dunkan như một con bò tót kim loại điên cuồng.
Dunkan không hề nao núng trước kẻ địch với sức mạnh áp đảo, dù tim anh đập thình thịch trong lồng ngực như muốn nhảy ra ngoài. Đây là điều anh vừa muốn vừa không muốn. Cận chiến có thể vô hiệu hóa lợi thế về pháo plasma và tên lửa tầm xa của Erwin, nhưng cũng đồng nghĩa với việc phải đối mặt trực diện với những móng vuốt plasma chết người và sức mạnh vật lý khủng khiếp của bộ giáp khổng lồ kia bằng chính bộ giáp Goliath của mình. Không còn thời gian để suy nghĩ hay tính toán thiệt hơn, phản xạ chiến đấu được khắc sâu vào tiềm thức nhanh chóng tiếp quản lấy cơ thể anh.
KENG! Một tiếng kim loại chói tai, đinh tai nhức óc vang vọng khắp chiến trường, át cả tiếng gió gào thét và tiếng động cơ gầm rú của đoàn xe Gigantic bên dưới. Nắm đấm thép bọc hợp kim siêu cứng của Goliath va chạm trực diện với móng vuốt năng lượng đang giương thẳng ra của bộ giáp khổng lồ đang lao tới. Lực tác động mạnh đến mức không khí giữa hai bộ giáp như bị nén lại và phát nổ thành một sóng xung kích nhỏ. Cả hai gã khổng lồ kim loại đều bị đẩy lùi lại vài bước trên sàn thép, chân máy của chúng cày sâu xuống mặt sàn, tạo ra những đường rãnh dài tóe lửa và khói trắng.
Những tia lửa điện màu xanh trắng và những mảnh kim loại vụn bắn tung tóe từ điểm va chạm như pháo hoa chết chóc. Nơi va chạm, lớp giáp trên nắm đấm của Dunkan đỏ rực lên gần như ngay lập tức và bắt đầu có dấu hiệu nóng chảy ở các cạnh tiếp xúc, bốc khói khét lẹt với mùi kim loại cháy. Lưỡi dao năng lượng plasma trên móng vuốt của Erwin cũng bị chấn động mạnh bởi lực đối kháng, hình dạng của nó trở nên kém ổn định hơn, chập chờn trong giây lát với những tia lửa bắn ra trước khi định hình lại, nhưng vẫn duy trì được sức mạnh hủy diệt. Sức nóng tỏa ra từ điểm va chạm dữ dội đến mức các cảm biến nhiệt trên bộ giáp của Dunkan hét lên cảnh báo quá tải liên tục.
-KHÁ ĐẤY! KHÔNG NGỜ CÁI ĐỒ CHƠI CỦA CÔNG TY BẢO VỆ LẠI CÓ SỨC MẠNH VẬT LÝ LỚN NHƯ VẬY! KHÔNG CHỈ BIẾT BẮN TỪ XA NHƯ LŨ HÈN NHÁT!
Erwin hét lên qua loa ngoài, giọng nói lần đầu tiên có chút ngạc nhiên thực sự, pha lẫn thích thú bệnh hoạn. Rõ ràng hắn không ngờ Dunkan lại dám đối đầu trực diện và chặn được đòn tấn công phủ đầu đầy uy lực của mình.
-TAO CÒN NHIỀU THỨ HƠN THẾ ĐỂ CHO MÀY XEM, THẰNG CHÓ ĐIÊN LOẠN!
Dunkan gầm lên đáp trả, cơn giận dữ và adrenaline dâng trào mãnh liệt, át đi nỗi sợ hãi và cơn đau tiềm ẩn từ hệ thống cảnh báo. Anh lập tức ổn định lại trọng tâm, các động cơ đẩy phụ trợ trên lưng khẽ rít lên để điều chỉnh tư thế, và không chờ đợi, lao tới tấn công trước, biến phòng thủ thành tấn công.
Cuộc chiến tay đôi điên cuồng, tàn bạo và nguyên thủy thực sự bắt đầu. Hai gã khổng lồ kim loại, hai cỗ máy chiến tranh trị giá hàng triệu, thậm chí hàng chục triệu Pounce, lao vào nhau trên nóc chiếc xe vận tải khổng lồ đang lao đi vun vút với tốc độ hàng chục km/h giữa vùng đất hoang chết chóc. Chúng vật lộn, va chạm, đấm đá, chém giết lẫn nhau như hai đấu sĩ thời cổ đại được trang bị công nghệ hủy diệt. Chúng trao đổi những cú đấm thép có sức công phá như một quả bom nhỏ, những cú đá bằng chân máy bọc thép có thể làm sập một bức tường bê tông cốt thép, và những đòn tấn công hiểm ác, chết người bằng móng vuốt năng lượng plasma.
Mỗi cú va chạm giữa hai khối kim loại khổng lồ tạo ra những tiếng nổ đinh tai nhức óc, những âm thanh xé rách của kim loại bị tra tấn, ép nén và cắt xé đến giới hạn chịu đựng. Sàn xe thép bên dưới chân chúng liên tục rung chuyển dữ dội như có động đất, những tấm thép bắt đầu cong vênh, nứt gãy và thậm chí bị xé toạc dưới sức nặng và lực tác động khủng khiếp của cuộc chiến. Những mảnh vỡ từ chính hai bộ giáp, những mảng giáp bị đánh bật ra, những dây cáp bị đứt, những mảnh kính cảm biến vỡ vụn, và từ sàn xe bị phá hủy bay tứ tung trong không khí. Đây không còn là một trận chiến chiến thuật, mà là một cuộc hủy diệt lẫn nhau bằng sức mạnh vũ phu và công nghệ chết người.
Dunkan, dù bộ giáp Goliath của mình nhỏ hơn và nhẹ hơn một chút so với con quái vật của Erwin, lại có lợi thế về kỹ năng chiến đấu cận chiến, được huấn luyện bài bản và khắc nghiệt trong chương trình đào tạo lính đánh thuê của PMC. Anh di chuyển một cách có tính toán, không lãng phí một chút năng lượng nào. Anh sử dụng sự nhanh nhẹn và linh hoạt vượt trội hơn một chút của bộ giáp Goliath để luồn lách, né tránh những cú vung móng vuốt rộng, đầy sơ hở nhưng cực kỳ nguy hiểm của Erwin. Đồng thời, anh liên tục tìm cách tấn công vào những điểm yếu tiềm năng trên bộ giáp khổng lồ kia, các khớp nối chính ở vai, khuỷu tay, hông, hoặc khu vực quanh lò phản ứng mà anh đoán là nằm ở giữa lưng bộ giáp đối thủ, nơi thường được bảo vệ kém hơn một chút.
Anh tung ra những cú đấm móc cực mạnh bằng cả hai cánh tay máy, nhắm vào phần thân và các khớp vai của Erwin. Một cú đấm thẳng trúng đích vào sườn trái của bộ giáp đen tạo ra một tiếng “COONG!” trầm đục và để lại một vết lõm sâu hoắm trên lớp giáp dày, vài tia lửa điện nhỏ màu xanh tóe ra từ vị trí va chạm, cho thấy có thể đã có hư hỏng nhẹ bên trong.
Một cú thúc cùi chỏ cực mạnh vào khớp vai phải khiến cánh tay cầm móng vuốt của Erwin hơi khựng lại và loạng choạng trong giây lát. Dunkan không tìm cách hạ gục Erwin bằng một đòn duy nhất, điều đó gần như không thể với lớp giáp và tấm chắn năng lượng tiềm ẩn kia. Thay vào đó, anh cố gắng gây sát thương tích lũy, làm suy yếu cấu trúc và hệ thống của bộ giáp đối phương từ từ, chờ đợi một cơ hội, một sơ hở chí mạng.
Erwin thì hoàn toàn ngược lại. Hắn chiến đấu bằng bản năng thú vật thuần túy, bằng sức mạnh và sự điên cuồng không thể kiểm soát. Hắn gầm thét liên tục qua loa ngoài, tiếng cười man rợ, khát máu xen lẫn những lời chửi rủa tục tĩu và những lời đe dọa bệnh hoạn. Hắn vung hai bộ móng vuốt năng lượng plasma như một cơn lốc chết chóc màu đỏ cam, không theo một quy tắc hay chiến thuật nào, hoàn toàn dựa vào sức mạnh và tốc độ để áp đảo, buộc Dunkan phải liên tục phòng thủ, né tránh và di chuyển trong một vũ điệu tử thần.
Những lưỡi dao plasma nóng rực chém vào không khí, để lại những vệt sáng mờ ảo và tiếng rít ghê rợn của không khí bị đốt cháy. Chúng sượt qua bộ giáp Goliath trong gang tấc hết lần này đến lần khác, chém vào sàn xe bên cạnh, chém vào những thùng hàng chứa vật tư hậu cần gần đó, để lại những vết cắt sâu hoắm, nóng chảy đỏ rực như bị cắt bằng dao nung.
Hắn dường như không hề quan tâm đến việc bị đánh trúng vài cú vào những chỗ không hiểm yếu, miễn là có thể đáp trả bằng một đòn tấn công có khả năng gây thương tích nặng hơn cho đối thủ. Hắn sẵn sàng ăn một cú đấm vào sườn để đổi lấy một cú chém từ móng vuốt vào cánh tay của Dunkan. Hắn lao vào một cách liều lĩnh, sử dụng khối lượng khổng lồ và quán tính của bộ giáp để áp đảo, cố gắng đẩy Dunkan vào thế bất lợi hoặc hất văng anh khỏi nóc xe.
Khẩu pháo plasma trên vai hắn, dù không thể ngắm bắn chính xác ở cự ly cận chiến hỗn loạn, thỉnh thoảng vẫn phun ra những luồng năng lượng ngắn, không định hướng, bắn tóe lên người Dunkan hoặc khu vực xung quanh một cách hú họa, buộc anh phải thực hiện những pha né tránh trong đường tơ kẽ tóc, làm gián đoạn nhịp tấn công và tiêu hao năng lượng của bộ giáp một cách nhanh chóng. Đôi khi, Dunkan buộc phải chấp nhận hứng chịu một phần nhiệt lượng hoặc sát thương phụ từ những vụ nổ plasma nhỏ khi chúng đánh trúng gần đó, để tránh bị móng vuốt năng lượng xé toạc buồng lái trong khoảnh khắc mất tập trung.
Trong một pha trao đổi đòn cực kỳ ác liệt và nhanh như chớp, Dunkan nghiêng người né được một cú chém ngang đầy uy lực nhắm thẳng vào đầu bộ giáp, lưỡi dao plasma chỉ sượt qua cách khoang lái vài centimet, nhưng anh không kịp rút hoàn toàn cánh tay phải đang tung cú đấm về. Một trong những móng vuốt năng lượng của Erwin, dù bị lệch hướng một phần, đã sượt qua phần giáp cẳng tay phải của bộ giáp Goliath.
XOẸT! Keng! Một tiếng kim loại bị cắt ngọt như bơ và tiếng rít chói tai, ghê rợn vang lên. Lớp giáp hợp kim siêu cứng, dày hàng chục centimet trên cẳng tay phải của Dunkan bị xé toạc một đường dài và sâu hoắm, gần như cắt đứt lìa. Kim loại nóng chảy đỏ rực bắn tung tóe, để lộ ra các bó dây cáp quang màu xanh lam, các mạch điện tử phức tạp và những ống dẫn thủy lực màu xanh lục đang bị cắt đứt bên trong. Những tia lửa điện màu xanh lam và vàng bắn ra như pháo hoa từ vết cắt, kèm theo một luồng khói đen khét lẹt bốc lên từ dầu thủy lực và vật liệu cách điện bị đốt cháy.
Ngay lập tức, hệ thống cảnh báo trung tâm trong mũ bảo vệ của Dunkan ré lên inh ỏi với âm thanh báo động cấp độ cao nhất, chói tai và dồn dập. Màn hình HUD nháy đỏ liên tục, che lấp gần hết tầm nhìn của anh.
“CẢNH BÁO HƯ HỎNG CẤU TRÚC NGHIÊM TRỌNG!”
“GIÁP CẲNG TAY PHẢI BỊ XUYÊN THỦNG HOÀN TOÀN. HỆ THỐNG TRUYỀN ĐỘNG THỦY LỰC RÒ RỈ NGHIÊM TRỌNG. TOÀN BỘ CẢM BIẾN PHẢN HỒI LỰC VÀ ĐIỀU KHIỂN TINH VI MẤT TÍN HIỆU. CÁNH TAY PHẢI MẤT 75% CHỨC NĂNG CHIẾN ĐẤU HIỆU QUẢ.”
“NGUY CƠ MẤT HOÀN TOÀN KIỂM SOÁT CÁNH TAY: CAO.”
“KHUYẾN NGHỊ: NGỪNG SỬ DỤNG CÁNH TAY PHẢI NGAY LẬP TỨC ĐỂ TRÁNH HƯ HỎNG LAN RỘNG!”
-Khốn kiếp! Thằng chó đẻ!
Dunkan nghiến răng ken két, một cơn đau nhói, dữ dội và chân thực đến kinh hoàng truyền thẳng từ giao diện thần kinh của cánh tay máy bị phá hủy vào cánh tay phải thật và não bộ của anh. Dù bộ lọc giảm đau tự động đã được kích hoạt ở mức tối đa, nhưng cảm giác như hàng ngàn mũi kim nóng đỏ đang đâm vào từng sợi dây thần kinh vẫn khiến anh suýt hét lên vì đau đớn và sốc. Cánh tay phải của bộ giáp Goliath gần như tê liệt hoàn toàn, chỉ còn cử động được một cách yếu ớt, chậm chạp và run rẩy, không còn khả năng nắm đấm hay tấn công hiệu quả. Anh mất đi một nửa sức mạnh tấn công và phòng thủ chủ lực của mình chỉ trong một khoảnh khắc bất cẩn.
Anh vội vàng dùng động cơ đẩy lùi lại vài bước, cố gắng tạo ra một khoảng cách an toàn dù là nhỏ nhất, đánh giá lại tình hình chiến trường và tìm cách thích nghi với việc chiến đấu chỉ bằng một tay trong tình trạng bộ giáp hư hỏng nặng và năng lượng đang cạn kiệt nhanh chóng.
Nhưng Erwin, như một con cá mập đánh hơi thấy mùi máu tươi trong nước, không đời nào cho anh cơ hội đó. Thấy đối thủ bị thương nặng và rõ ràng đã mất đi một phần khả năng chiến đấu, hắn gầm lên một tiếng đầy phấn khích và tàn bạo, như thể chiến thắng đã nằm chắc trong tay. Đôi mắt đỏ rực của bộ giáp sáng lên một cách ma quái, hắn lao tới như một cơn lốc đen hủy diệt, hai bộ móng vuốt năng lượng plasma giương cao, chụm lại thành một mũi khoan chết chóc, nhắm thẳng vào buồng lái nằm ở giữa ngực bộ giáp Goliath của Dunkan, định tung một đòn xuyên phá kết liễu duy nhất!
Cái chết cận kề. Lần này còn gần hơn cả lúc đối mặt với quả cầu plasma. Dunkan có thể cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo, mục ruỗng của nó đang phả vào mặt mình. Cánh tay trái còn lại không đủ sức mạnh và tốc độ để chặn đòn tấn công kép, tập trung và đầy uy lực này. Hệ thống đẩy không thể phản ứng kịp để né tránh ở cự ly quá gần như vậy.
[Chết tiệt! Đây là kết thúc thật rồi sao? Bị giết bởi một thằng điên trên nóc một chiếc xe tải khổng lồ giữa hư không?]
Một ý nghĩ tuyệt vọng, cay đắng thoáng qua đầu Dunkan khi anh nhìn thấy những lưỡi dao plasma nóng rực đang lớn dần, chỉ còn cách lồng ngực bộ giáp vài mét.
Đúng vào khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc đó, khi những lưỡi dao plasma chỉ còn cách buồng lái của bộ giáp Goliath vài mét và Dunkan gần như đã nhắm mắt chờ chết, một loạt âm thanh quen thuộc nhưng đầy bất ngờ lại vang lên từ phía sau lưng Dunkan.
VÚUUT! TẠCH! TẠCH! TẠCH! VÚUT! TẠCH!
Những luồng plasma xanh lam và những viên đạn động năng lại một lần nữa bắn tới như mưa từ phía bộ giáp Artemis đang nằm liệt, nhưng lần này chúng không nhằm vào toàn bộ cơ thể bộ giáp khổng lồ của Erwin một cách dàn trải. Thay vào đó, toàn bộ hỏa lực còn lại của Silvia được tập trung một cách chính xác và tàn nhẫn vào một điểm duy nhất trên lưng bộ giáp đen: khu vực nhô lên đáng ngờ, nơi Dunkan đã đoán là vị trí của lò phản ứng năng lượng hoặc bộ phận tản nhiệt chính. điểm yếu chí mạng của hầu hết các bộ giáp hạng nặng.
-ĐỪNG CÓ LƠ TAO ĐI, THẰNG KHỐN HÔI THỐI!
Giọng Silvia vang lên qua loa ngoài, lạnh lùng như băng, đanh như thép, và tràn đầy một quyết tâm sắt đá không thể lay chuyển.
Dù bị tàn phế một chân và mất một phần vũ khí trên vai, Silvia vẫn không hề bỏ cuộc hay tuyệt vọng. Chống tay trái và phần chân còn lại xuống sàn thép một cách vững chắc, biến Artemis thành một pháo đài cố định, cô đã dồn toàn bộ năng lượng còn lại trong các tụ tích trữ và sự tập trung phi thường của mình vào việc yểm trợ cho Dunkan trong giây phút sinh tử. Mười nòng pháo mini còn hoạt động trên hai tay đồng loạt nhắm bắn vào cùng một vị trí nhỏ trên lưng Erwin, nơi lớp giáp có vẻ mỏng hơn và có nhiều khe tản nhiệt hơn.
Những luồng plasma cường độ cao và những viên đạn động năng siêu tốc liên tục nện vào tấm giáp dày bảo vệ lò phản ứng trên lưng Erwin. Lớp giáp đó có thể cực kỳ cứng rắn, nhưng nó không phải là bất khả xâm phạm, đặc biệt là khi bị tấn công liên tục, dồn dập vào cùng một điểm yếu bằng hỏa lực tập trung và chính xác. Tấm giáp bắt đầu đỏ rực lên, những vết nứt nhỏ như mạng nhện xuất hiện và lan rộng ra.
Erwin gầm lên một tiếng phẫn nộ và đau đớn khác hẳn những tiếng gầm thị uy trước đó. Rõ ràng đòn tấn công tập trung này đã thực sự gây tổn thương cho hắn, hoặc ít nhất là đe dọa trực tiếp đến bộ phận cốt lõi, trái tim năng lượng của bộ giáp khổng lồ. Hắn buộc phải hủy bỏ đòn tấn công kết liễu Dunkan ngay lập tức, vội vàng xoay người lại một phần theo phản xạ, giơ cánh tay trái to lớn lên che chắn cho phần lưng đang bị tấn công dữ dội và phát ra những tiếng kêu cảnh báo từ hệ thống bên trong. Sự tập trung và ý định giết chóc của hắn hoàn toàn bị phá vỡ trong giây lát.
[CƠ HỘI DUY NHẤT!]
Ý nghĩ lóe lên trong đầu Dunkan như một tia chớp. Adrenaline và bản năng sinh tồn dâng trào mãnh liệt, át đi cơn đau nhói từ cánh tay phải và mọi cảnh báo hệ thống đang gào thét. Anh bỏ qua hoàn toàn cánh tay phải đang rũ xuống vô dụng, dồn toàn bộ năng lượng còn lại của bộ giáp, toàn bộ sức mạnh cơ bắp kim loại, và sự liều lĩnh cuối cùng của một kẻ bị dồn vào đường cùng vào một đòn tấn công tất tay, một canh bạc sinh tử.
Dunkan không lùi lại. Anh lao tới như một mũi tên được bắn đi, động cơ đẩy trên lưng gầm lên lần cuối. Anh không nhắm vào phần thân được bảo vệ kỹ càng hay cánh tay đang giơ lên phòng thủ của Erwin. Mục tiêu của anh là thứ mà Erwin ít ngờ tới nhất trong lúc đang bị phân tâm bởi đòn tấn công từ phía sau: khớp nối đầu gối của chân trái bộ giáp khổng lồ, cái chân đang chịu phần lớn trọng lượng của cỗ máy khi nó xoay người và chưa kịp ổn định lại hoàn toàn.
Dunkan không dùng nắm đấm. Cánh tay trái không đủ lực. Anh dùng chính phần vai trái còn nguyên vẹn và cứng rắn nhất của bộ giáp Goliath, nơi có lớp giáp dày nhất và được gia cố đặc biệt để chịu va đập, như một chiếc búa tạ khổng lồ bằng kim loại. Anh lao vào, hạ thấp trọng tâm đến mức tối đa, và húc thẳng vào khớp nối đầu gối trái của Erwin với toàn bộ động năng của bộ giáp Goliath nặng hàng chục tấn đang di chuyển ở tốc độ cao và toàn bộ sức mạnh của hệ thống thủy lực được đẩy đến giới hạn an toàn cuối cùng.


0 Bình luận