Dead World
Shawn Daji Shawn Daji+AI
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Dead World: Crime

Chương 19.2 (remake)

0 Bình luận - Độ dài: 6,878 từ - Cập nhật:

Nhiều phút trước.

Dunkan nheo mắt, hệ thống quang học tiên tiến trong chiếc mũ bảo vệ tự động bù sáng và phóng đại hình ảnh chiếc Gigantic phía trước. Bộ giáp màu xanh bạc kia, với mã hiệu “Artemis” vừa hiện lên trên mình hình của anh kèm theo tên phi công, di chuyển với một sự chính xác lạnh lùng, gần giống như một cỗ máy, nhưng lại hiệu quả đến chết người. Nó không có vẻ đẹp vũ điệu như một số phi công ái mộ sự hoa mỹ, mà là sự tối ưu hóa chuyển động đến từng mili giây, mỗi cú xoay người, mỗi bước lướt đều được tính toán để tối đa hóa góc bắn và giảm thiểu diện tích phơi bày.

Mười đầu ngón tay trên hai bàn tay chiến đấu chính của Artemis không còn là ngón tay nữa, chúng đã biến đổi hoàn toàn thành các nòng pháp luân chuyển mini, một thiết kế đặc thù của một nhà sản xuất vũ khí Thụy Sĩ chuyên về vũ khí năng lượng tích hợp. Tay phải liên tục phun ra những luồng plasma xanh lam, đặc, nóng bỏng, chúng xé rách không khí với tiếng rít cao và đâm vào lớp vỏ kitin dày của con quái vật khổng lồ như dao nóng xuyên qua bơ, để lại những vệt cháy xém sâu hoắm và làm thịt bên trong sôi sục. Tay trái lại khạc ra những viên đạn động năng tốc độ cực cao, âm thanh khô khốc, đanh gọn của chúng tương phản hoàn toàn với tiếng rít của plasma. Mỗi viên đạn như một quả đấm thép vô hình, đánh bật những mảng vỏ lớn, gây ra những tổn thương vật lý khủng khiếp, làm con quái vật gầm lên những tiếng thống khổ điên cuồng.

Hai cánh tay phụ nhỏ hơn, gắn trên vai, hoạt động độc lập nhưng hoàn hảo như một phần của tổng thể. Chúng đang kẹp chặt một khẩu súng trường hạng nặng phiên bản thu gọn, có lẽ là loại chuyên dụng cho các cánh tay phụ trợ, nhưng uy lực không hề thua kém. Những phát bắn chính xác của nó liên tục tìm đến các khớp nối chi, mắt kép, hoặc những vết thương do plasma và đạn động năng tạo ra trước đó, làm sâu thêm tổn thương, ngăn chặn khả năng phản công hoặc di chuyển của con quái vật đầu đàn. Một màn trình diễn hỏa lực phối hợp hoàn hảo, được điều khiển bởi một phi công duy nhất.

-Món đồ chơi chết tiệt... Nó có hệ thống điều khiển đa nhiệm và vũ khí tích hợp cấp cao. Hơn hẳn bộ Goliath mình đang dùng. Hẳn gã phải tốn nhiều tiền để tậu nó lắm.

Dunkan nghiến răng, một sự pha trộn phức tạp giữa sự thán phục về mặt kỹ thuật, cùng chút ghen tị với đồng nghiệp chợt chạy qua tâm trí. Kỹ năng của phi công kia là không thể bàn cãi, nhưng phần cứng vượt trội rõ ràng cũng đóng góp một phần không nhỏ. 

-Không ngờ PMC cử một ‘ngôi sao’ thực sự đến đây? Ai vậy nhỉ?

Ngay khi ý nghĩ đó lướt qua, một giọng nữ vang lên trong kênh liên lạc mã hóa cấp cao, giọng nói đều đều không chút biểu cảm, như thể đang đọc báo cáo thường nhật chứ không phải đang ở giữa một trận chiến sinh tử.

-Silvia, đội trưởng đơn vị hộ vệ số tám. Đang thực hiện nhiệm vụ bảo vệ Mục tiêu Ưu tiên Một trên xe Chỉ huy. Hệ thống năng lượng phụ gặp sự cố nhỏ do xung EMP, đã được hiệu chỉnh lại để sử dụng ổn định. Tình hình phân khu của anh thế nào, Đội trưởng Dunkan?

Silvia. Cái tên này Dunkan đã thấy lướt qua trong bản tóm tắt nhiệm vụ. Phi công được đánh giá cao, hồ sơ ghi nhận khả năng xử lý tình huống phức tạp và tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ gần như tuyệt đối. Nhưng Dunkan, một kẻ thực dụng đến tận xương tủy, luôn hoài nghi những bản báo cáo thành tích hào nhoáng cho đến khi tận mắt chứng kiến. Giờ thì anh không còn nghi ngờ gì nữa. Cái cách Silvia điều khiển Artemis, cách cô phối hợp hỏa lực từ nhiều hệ thống vũ khí khác nhau một cách liền mạch, và giọng nói lạnh như băng không hề dao động giữa chiến trường hỗn loạn này… đây không phải là một phi công tầm thường. Đây là một cỗ máy giết người hiệu quả được khoác lên mình bộ giáp tối tân.

-Xe của tôi à? Nó sắp thành một cái hộp sắt đựng đầy thịt nát và xác quái vật rồi!

Dunkan gầm gừ đáp lại, sự thán phục thoáng qua nhanh chóng bị thực tế tàn khốc đẩy lùi. Màn hình hiển thị của anh nhấp nháy cảnh báo năng lượng của khẩu pháo gần cạn kiệt, băng đạn cuối cùng của khẩu súng trường hạng nặng cũng chỉ còn chưa đến một phần ba.

[Lũ côn trùng này dai dẳng như giòi bọ, còn con quái vật đầu đàn kia dù bị thương nặng nhưng vẫn chưa gục. Cần phải tập trung hỏa lực kết liễu nó nhanh chóng, trước khi]

Bộ giáp đồng nghiệp kia, dường như được điều khiển bởi một người có tính cách hoàn toàn trái ngược với Dunkan, không hề có dấu hiệu dừng lại hay chờ đợi. Mười nòng pháo trên ngón tay và khẩu súng trường trên tay phụ tiếp tục khai hỏa không ngừng nghỉ, tạo thành một bản giao hưởng của sự hủy diệt. Những luồng năng lượng xanh lam và đạn nổ liên tục trút xuống đám quái vật nhỏ hơn đang cố gắng tiến lên, biến chúng thành những đám mây máu thịt và mảnh kitin vỡ vụn. Đồng thời, những phát bắn mạnh hơn, tập trung hơn, được nhắm vào những điểm yếu lộ ra trên cơ thể con quái vật khổng lồ sau loạt tấn công đầu tiên.

-Dunkan sao anh lại dừng lại, báo cáo tình trạng đi! Năng lượng pháo chính còn bao nhiêu? Cần yểm trợ áp chế con to xác kia không?

-Pháo năng lượng gần cạn sau hai phát quét! Đạn .50 BMG còn khoảng sáu mươi phần trăm. Tôi sẽ tập trung xử lý đám lâu la áp sát, cô xử lý con voi ma mút đó đi! Đừng để nó đến gần hơn!

-Rõ! Đang thực hiện. Giữ vững vị trí của anh!

Sự phối hợp diễn ra gần như tức thời, không cần bàn bạc nhiều. Kinh nghiệm chiến đấu và việc cùng thuộc một tổ chức cho phép họ hiểu ý nhau nhanh chóng. Dunkan lập tức chuyển hướng khẩu súng trường hạng nặng của mình, quay lại với nhiệm vụ “dọn cỏ”. Anh di chuyển dọc theo rìa khu vực phòng thủ, đôi chân máy nghiền nát những cái xác quái vật dưới gầm, khẩu súng trong tay anh lại gầm lên không thương tiếc.

TẠCH! TẠCH! TẠCH! Mỗi viên đạn .50 BMG phát nổ lại thổi bay một hoặc hai con quái vật đang cố gắng trèo lên từ bên hông xe hoặc những con đã vượt qua được làn đạn từ bộ giáp của Sylvia. Máu đen và dịch cơ thể bắn tung tóe, nhuộm đỏ cả mặt sàn thép vốn đã loang lổ vết cháy và axit. Những người hộ vệ còn lại, thấy hai “thiên thần hộ mệnh” bằng thép đang làm việc hiệu quả cũng tập trung hỏa lực vào những mục tiêu lọt lưới, tạo thành một vành đai phòng thủ vững chắc hơn.

Trong khi đó, bộ giáp của Sylvia tập trung toàn bộ hỏa lực vào con quái vật khổng lồ. Mười nòng pháo mini trên tay cô hoạt động hết công suất, bắn ra những loạt đạn liên thanh dày đặc. Những luồng năng lượng xanh lam tạo ra những vết cháy sâu trên lớp da dày, trong khi những viên đạn vật lý khoan thủng lớp giáp tự nhiên, gây ra những vụ nổ nhỏ bên trong cơ thể con quái. Khẩu súng trường trên tay phụ cũng không ngừng bắn, nhắm vào các khớp chân và những vùng nhạy cảm như mắt hoặc các cơ quan hô hấp.

Con quái vật khổng lồ gầm lên liên tục, cơ thể đồ sộ của nó rung chuyển dưới cơn mưa đạn. Nó cố gắng lao tới, nhưng mỗi bước tiến đều bị chặn lại bởi sức mạnh của hỏa lực. Những mảng thịt lớn bị thổi bay, để lộ lớp cơ bắp màu đỏ sẫm và những mạch máu lớn đang phun máu đen xối xả. Một cánh tay dị dạng của nó bị một loạt đạn năng lượng tập trung cắt gần đứt lìa, lủng lẳng một cách ghê rợn.

Tuy nhiên, sức sống của con quái vật này thật đáng kinh ngạc. Dù bị thương nặng, nó vẫn không ngừng phản công. Nó há cái miệng khổng lồ, một cái hố đen sâu hoắm đầy những hàng răng lởm chởm, và phun ra một luồng chất lỏng màu nâu sẫm, đặc quánh về phía bộ giáp của Sylvia.

-Chất ăn mòn! Khiên năng lượng kích hoạt!

Một lớp màng năng lượng mờ ảo hiện lên bao bọc lấy bộ giáp của Sylvia ngay trước khi luồng chất lỏng đó va chạm. Tiếng “xèo” lớn vang lên khi axit cực mạnh ăn mòn lớp khiên. Chỉ số năng lượng của khiên trên màn hình hiển thị của Sylvia tụt giảm nhanh chóng. Cô buộc phải nhảy lùi lại vài bước, tạm ngừng bắn để hệ thống khiên có thời gian phục hồi và tránh bị ăn mòn trực tiếp lên lớp giáp chính.

Con quái vật khổng lồ dù đau đớn, đã thành công trong việc tạo ra một khoảng trống ngắn ngủi trong làn đạn áp chế. Nó không bỏ lỡ cơ hội. Với một tiếng gầm long trời lở đất, nó dùng hết sức bình sinh, đôi chân sau đạp mạnh xuống sàn thép đến cong vênh, lao về phía chiếc Gigantic nơi Silvia đang đứng, cái bóng đồ sộ của nó nuốt chửng cả bộ giáp Artemis.

-Chết tiệt! Nó đang lao tới! Silvia, né đi!

Dunkan hét lên cảnh báo qua kênh liên lạc, đồng thời quay nòng súng trường hạng nặng về phía con quái vật, bóp cò liên tục trong một nỗ lực tuyệt vọng để làm chậm nó lại. Nhưng khoảng cách quá xa và tốc độ lao tới của con quái vật, được thúc đẩy bởi sự đau đớn và bản năng sinh tồn cuối cùng, là quá nhanh. Những viên đạn .50 BMG của anh găm vào lớp da thịt dày đặc của nó, xé toạc những mảng lớn, máu đen phun xối xả, nhưng không đủ động năng để ngăn cản cú lao người đầy tuyệt vọng này. Bộ giáp Artemis của Silvia đang cố gắng lùi lại, nhưng vẫn nằm trong phạm vi tấn công trực diện.

BÙM! BÙM! BÙM! Ngay khi con quái vật chỉ còn cách Silvia vài mét, ngay trước mắt Dunkan, về phía sau đuôi xe khoảng năm mươi mét, nơi những người hộ vệ bị thương đang được tạm thời tập trung và cố gắng sơ cứu trong tuyệt vọng, một loạt vụ nổ kinh hoàng bỗng nổ ra liên tiếp mà không hề có dấu hiệu báo trước.

Một cơn mưa địa ngục lập tức trút xuống khu vực tạm bợ đó. Vụ nổ không tạo ra quả cầu lửa lớn, mà là một loạt các vụ nổ chùm phân mảnh cực mạnh, được thiết kế để tối đa hóa sát thương trong phạm vi rộng. Mảnh vụn kim loại từ vỏ đạn, sắc như dao cạo, bay tứ tung với tốc độ kinh hoàng, xuyên thủng mọi thứ trên đường đi. Kinh hoàng hơn cả là những gì xảy ra với những người lính xấu số. Tay, chân, những khối thịt bầy nhầy không còn hình dạng, những bộ phận cơ thể bị xé nát thành từng mảnh nhỏ… văng lên không trung trong một màn phun trào máu me ghê rợn, đỏ thẫm cả một khoảng sàn xe.

Tiếng la hét thất thanh, đau đớn tột cùng của những người lính còn tỉnh táo ở gần tâm vụ nổ vang lên rồi tắt lịm gần như ngay lập tức, bị nhấn chìm bởi tiếng gầm rú chói tai của vụ nổ và tiếng kim loại bị xé rách, đổ sập. Mùi máu tươi nồng nặc, mùi thuốc súng đặc trưng của chất nổ quân dụng hạng nặng và mùi thịt cháy khét lẹt từ những mảnh cơ thể bị đốt cháy tức thời xộc thẳng vào hệ thống lọc không khí vốn đã quá tải của bộ giáp Goliath, khiến Dunkan gần như nôn ọe ngay trong mũ bảo vệ.

Ngay lúc đó, khi sự kinh hoàng của vụ thảm sát còn chưa kịp lắng xuống, một sự kiện còn tồi tệ hơn xảy ra.

Một tiếng ”RÍT” chói tai, kéo dài và xuyên thấu vang lên từ bầu trời phía trên họ, át cả tiếng gầm của con quái vật đang lao tới và tiếng nổ vừa rồi. Âm thanh này khác hẳn mọi thứ Dunkan từng nghe. Nó không phải tiếng động cơ phản lực thông thường, cũng không phải tiếng gầm của quái vật bay. Nó mang một cảm giác nhân tạo, lạnh lẽo, đầy ác ý và cực kỳ đe dọa, như tiếng kim loại bị xé rách ở tần số cực cao.

Dunkan và Silvia, dù đang ở giữa tình huống ngàn cân treo sợi tóc, gần như đồng thời ngẩng đầu lên theo phản xạ được rèn giũa. Hệ thống cảm biến thụ động trên bộ giáp của họ cũng hú lên những hồi còi cảnh báo khẩn cấp về ba vật thể có khối lượng lớn đang tiếp cận với tốc độ cao từ trên không.

Từ trong màn mây bụi chiến trường và khói đen mù mịt bốc lên từ vụ nổ phía sau, một bóng đen khổng lồ bất ngờ lao xuống như một viên thiên thạch báo tử. Nó không phải quái vật. Hình dáng của nó góc cạnh, thô kệch, hoàn toàn bằng kim loại, rõ ràng là một cỗ máy chiến tranh nhân tạo.

ẦM! Bóng đen đó đâm sầm xuống nóc chiếc Gigantic với một lực không thể tưởng tượng nổi, ngay giữa vị trí của Dunkan và Silvia, nhưng gần hơn về phía Silvia và con quái vật khổng lồ đang lao tới trong một sự trùng hợp chết chóc. Vụ va chạm tạo ra một tiếng nổ chấn động kinh hoàng, mặt sàn thép dày hàng chục centimet của chiếc xe vận tải khổng lồ bị lõm sâu như một cái hố bom nhỏ, những thanh dầm gia cố bên dưới cong vênh như giấy dưới tác động của lực va chạm cực mạnh. Sóng xung kích lan tỏa ra xung quanh, thổi bay cả con quái vật khổng lồ đang lao tới sang một bên như một con ruồi, cơ thể nát bét của nó đập mạnh vào thành chắn của xe rồi rơi xuống đất hoang bên dưới, chấm dứt sự tồn tại của nó một cách lãng xẹt và tàn nhẫn.

Dunkan bị mất thăng bằng nghiêm trọng bởi cơn địa chấn đột ngột, bộ giáp Goliath của anh loạng choạng dữ dội, suýt ngã ngửa, nhưng các khớp nối thủy lực mạnh mẽ và hệ thống cân bằng tự động đã gồng mình giúp anh trụ vững sau vài giây chao đảo. Anh nheo mắt, cố gắng nhìn xuyên qua màn bụi kim loại và khói đen đặc quánh vừa được tạo ra bởi cú va chạm.

Thứ vừa đáp xuống không giống bất kỳ thứ gì trong kho dữ liệu khổng lồ về khí tài quân sự của Dunkan, không thuộc biên chế của công ty PMC, cũng không phải mẫu mã của các tập đoàn đối thủ cạnh tranh hay những nhóm lính đánh thuê, cướp bóc thông thường mà anh biết. Cỗ máy này thực sự khổng lồ. Nó cao hơn bộ giáp Goliath hạng nặng của Dunkan ít nhất ba mét, bề ngang cũng đồ sộ hơn đáng kể, vai rộng và phần thân trên cực kỳ dày dặn, trông như một con quái thú cơ khí được lắp ráp từ những cơn ác mộng đen tối nhất của một kỹ sư vũ khí điên loạn.

Lớp sơn đen mờ, gần như không phản xạ chút ánh sáng nào, bao phủ toàn bộ bề mặt kim loại khiến nó như một cái bóng đặc quánh, một lỗ hổng trong thực tại giữa ánh sáng ban ngày yếu ớt của vùng đất hoang. Nổi bật trên nền đen chết chóc đó là những hoa văn hình đầu lâu cách điệu, không phải sơn màu đỏ thông thường, mà dường như được vẽ bằng thứ gì đó đặc sệt, sẫm màu, gần giống như máu khô đã đông lại, nằm ở phần giáp vai hình khối và tấm giáp ngực dày cộp như mai rùa. Thiết kế này không hề mang một chút tính thẩm mỹ nào, mà là sự đe dọa đến mức trần trụi, một lời tuyên bố không cần lời nói về bạo lực thuần túy và cái chết sắp xảy ra.

Hai cánh tay của nó thậm chí còn to và thô kệch hơn cả bộ giáp Goliath của Dunkan, các khối cơ nhân tạo và piston thủy lực cỡ lớn lộ ra bên dưới lớp giáp, cuồn cuộn một sức mạnh tiềm ẩn khủng khiếp. Chúng không kết thúc bằng bàn tay máy thông thường hay vũ khí cầm tay. Thay vào đó, từ mỗi khớp ngón tay khổng lồ, những máy phát tia năng lượng hội tụ được tích hợp trực tiếp, tạo thành những móng vuốt plasma dài gần hai mét, sáng rực màu đỏ cam như kim loại nung chảy, đang kêu rè rè với âm thanh trầm thấp đầy đe dọa, tỏa ra nhiệt lượng khủng khiếp làm không khí xung quanh gợn sóng và bốc hơi nước.

Vai phải của bộ giáp gắn một khẩu pháo plasma hạng nặng, nòng súng ngoại cỡ của nó, to gần bằng thân người bình thường, vẫn còn bốc khói trắng mờ sau phát bắn vừa rồi, phát bắn đã tạo ra địa ngục chết chóc cho những người lính hộ vệ xấu số ở phía sau. Bên vai trái là một bệ phóng tên lửa đa nòng cỡ lớn, có ít nhất hai mươi ống phóng đã mở ra, để lộ đầu đạn của hàng chục quả tên lửa các loại, sẵn sàng được khai hỏa bất cứ lúc nào. Phần đầu của bộ giáp có thiết kế góc cạnh, dữ tợn như mặt của một con dã thú cơ khí thời tiền sử, với một “con mắt” cảm biến quang học duy nhất, rất lớn, hình khe dọc, phát ra ánh sáng màu đỏ rực như máu tươi, đang quét một vòng chậm rãi qua chiến trường đổ nát, đánh giá tình hình với sự lạnh lùng vô cảm của một kẻ săn mồi đã tìm thấy con mồi ngon.

RẦM! RẦM! Bộ giáp quái dị bắt đầu di chuyển những bước đầu tiên sau cú tiếp đất long trời lở đất, đôi chân máy thủy lực khổng lồ của nó giáng xuống mặt sàn thép với một lực như búa tạ. Một làn sóng xung kích hữu hình lan tỏa ra xung quanh mỗi bước chân, làm mặt sàn rung lên bần bật, hất văng thêm những cái xác quái vật cháy đen gần đó, những mảnh kim loại vụn, và cả vài người lính đánh thuê còn đang bàng hoàng, chân tay run rẩy, chưa kịp định thần sau vụ nổ và cú va chạm. Họ bị hất tung như những con rối rách nát, đập mạnh vào các chướng ngại vật gần đó với tiếng xương gãy răng rắc hoặc rơi thẳng xuống từ nóc xe đang di chuyển với tốc độ cao, tiếng hét của họ tắt lịm giữa tiếng gió gào thét.

-KHÀ KHÀ KHÀ KHÀ!

Một tiếng cười khô khốc, điên loạn, rè rè như tiếng kim loại nghiến vào đá sỏi, tràn ngập ác ý và sự thỏa mãn bệnh hoạn vang lên từ hệ thống loa ngoài công suất lớn gắn đâu đó trên bộ giáp đen. Giọng nói bị bóp méo nặng nề qua bộ lọc âm thanh, nghe không còn giống tiếng người, mà như tiếng của một con quỷ máy móc vừa thoát khỏi địa ngục.

-BẤT NGỜ CHƯA, LŨ CHUỘT NHẮT CỦA KELLION?! BỮA TIỆC HỦY DIỆT MÁU ME CHỈ MỚI BẮT ĐẦU THÔI!

Gần như đồng thời, Dunkan và Silvia xoay vũ khí của mình về phía kẻ xâm nhập đột ngột và cực kỳ nguy hiểm này. Phản xạ chiến đấu được tôi luyện qua hàng ngàn giờ khắc nghiệt đã giúp họ vượt qua cú sốc ban đầu. Hệ thống IFF nhận diện Bạn Thù trong mũ bảo vệ của Dunkan điên cuồng quét mục tiêu mới, cố gắng đối chiếu hình ảnh và tín hiệu năng lượng phát ra từ bộ giáp đen với cơ sở dữ liệu khổng lồ của tập đoàn Kellion và các đồng minh. Vài giây căng thẳng trôi qua, và kết quả hiển thị trên màn hình điều khiển khiến máu trong người Dunkan như đông đặc lại, một cảm giác lạnh sống lưng chạy dọc xương sống.

“CẢNH BÁO MỐI ĐE DỌA, CẤP ĐỘ: OMEGA!”

“PHÁT HIỆN BỘ GIÁP CHIẾN ĐẤU HẠNG NẶNG KHÔNG XÁC ĐỊNH.”

“MÃ HIỆU: UNKNOWN, TỰ XƯNG: ERWIN”

“NGUỒN GỐC: DỮ LIỆU KHÔNG TỒN TẠI, CÓ KHẢ NĂNG CAO LÀ HÀNG TÙY CHỈNH HOẶC CHỈNH SỬA BẤT HỢP PHÁP HOẶC CÔNG NGHỆ NGOÀI LUỒNG”

“VŨ KHÍ TRANG BỊ ƯỚC TÍNH: PHÁO PLASMA HẠNG NẶNG VỚI MỨC NĂNG LƯỢNG CỰC CAO, BỆ PHÓNG TÊN LỬA ĐA NÒNG VỚI NHIỀU LOẠI ĐẦU ĐẠN, MÓNG VUỐT NĂNG LƯỢNG CẬN CHIẾN TÍCH HỢP, HỆ THỐNG PHÒNG THỦ NĂNG LƯỢNG CHƯA RÕ LOẠI.”

“LỚP GIÁP PHÂN TÍCH SƠ BỘ: SIÊU HỢP KIM TITAN-TUNGSTEN-VANDIUM BIẾN THỂ? CÓ DẤU HIỆU GIA CỐ BẰNG VẬT LIỆU COMPOSITE LẠ, ĐỘ BỀN VẬT LÝ VÀ KHÁNG NĂNG LƯỢNG ƯỚC TÍNH VƯỢT XA TIÊU CHUẨN QUÂN SỰ HIỆN HÀNH CẤP CAO NHẤT.”

“NĂNG LƯỢNG PHÁT RA: CỰC CAO, LÒ PHẢN ỨNG CÓ THỂ LÀ MẪU THỬ NGHIỆM QUÂN SỰ BỊ RÒ RỈ HOẶC CẢI TIẾN BẤT HỢP PHÁP.”

“MỨC ĐỘ NGUY HIỂM CHIẾN THUẬT: TUYỆT ĐỐI. KHUYẾN NGHỊ ƯU TIÊN TIÊU DIỆT BẰNG MỌI GIÁ HOẶC RÚT LUI CHIẾN THUẬT NGAY LẬP TỨC NẾU CÓ THỂ!”

[Công nghệ không xác định? Cấp độ Omega? Cái quái gì đang xảy ra thế này?]

Dunkan nghiến chặt răng, khớp hàm kêu lên ken két. Mồ hôi lạnh bắt đầu túa ra sau gáy và chảy dọc sống lưng, bất chấp hệ thống điều hòa vi khí hậu bên trong bộ giáp đang chạy hết công suất. Cấp độ Omega là mức cảnh báo cao nhất trong hệ thống phân loại của Kellion, chỉ dành cho những mối đe dọa có khả năng hủy diệt toàn bộ đơn vị chiến đấu cấp tiểu đoàn hoặc gây thiệt hại chiến lược nghiêm trọng cho tập đoàn. Lần cuối cùng anh thấy cảnh báo này là khi đối mặt với một con quái vật đột biến cấp S trong một nhiệm vụ hộ tống một gã doanh nhân lắm tiền.

-Thằng chó điên nào đang điều khiển cái thứ của nợ này vậy?! Mục tiêu của nó là gì?!

Giọng nói kim loại rè rè, điên loạn của kẻ tự xưng là Erwin lại vang lên từ loa ngoài, lần này có vẻ khoái trá hơn khi cảm nhận được sự bối rối, căng thẳng và có lẽ là cả nỗi sợ hãi tỏa ra từ hai bộ giáp đối diện.

-TAO LÀ ERWIN! CHỈ LÀ MỘT LÍNH ĐÁNH THUÊ TỰ DO THÔI! MỘT KẺ SĂN TIỀN THƯỞNG ĐƠN GIẢN! ĐẾN ĐÂY ĐỂ LẤY CÁI MẠNG GIÀ KHỐN KIẾP CỦA LÃO GIÁM ĐỐC SYDNEY KELLION VÀ TẤT CẢ NHỮNG THỨ LẤP LÁNH, ĐẮT TIỀN TRÊN CÁI ĐOÀN XE TANG CHẾT TIỆT NÀY! À... VÀ TẤT NHIÊN LÀ...

Con mắt cảm biến màu đỏ rực như máu của bộ giáp khổng lồ dừng lại, quét qua bộ giáp Goliath của Dunkan và Artemis của Silvia, như thể đang đánh giá giá trị món hàng.

-HAI BỘ ĐỒ CHƠI XỊN XÒ NÀY CỦA CÁC NGƯƠI! TA SẼ THU CHÚNG LÀM CHIẾN LỢI PHẨM SAU KHI MOI CÁI XÁC ƯỚT ÁT CỦA LŨ PHI CÔNG CÁC NGƯƠI RA KHỎI ĐÓ! SẼ THẬT TUYỆT VỜI KHI NGHE TIẾNG CHÚNG GÀO THÉT KHI BỊ XÉ TOẠC CHẬM RÃI! KHÀ KHÀ KHÀ!

Erwin rõ ràng không phải loại thích nói nhiều hơn hành động. Dứt lời, không một giây trì hoãn, bộ giáp khổng lồ, với khối lượng ước tính phải lên đến hàng chục tấn lao tới với một tốc độ không tưởng, hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài cục mịch, nặng nề của nó. Các động cơ và hệ thống truyền động thủy lực tiên tiến bên trong gầm rít lên như một con thú bị xích lâu ngày được thả tự do để tàn sát. Mỗi bước chân của nó giáng xuống mặt sàn thép như một cú nện búa của thần Thor, tạo ra những vết lõm sâu hoắm, rõ rệt và làm rung chuyển cả một đoạn xe dài hàng chục mét. Tốc độ và sức mạnh nguyên thủy tỏa ra từ nó khiến Dunkan cảm thấy bộ giáp Goliath, vốn được xem là vũ khí hạng nặng của mình trở nên nhỏ bé, chậm chạp và mong manh một cách đáng báo động.

-SILVIA! DỒN HẾT HỎA LỰC VÀO NÓ! KHÓA MỤC TIÊU VÀO KHOANG LÁI HOẶC LÒ PHẢN ỨNG! NGAY BÂY GIỜ!

Dunkan gào lên trong kênh liên lạc mã hóa, giọng nói căng như dây đàn. Phản xạ chiến đấu được rèn giũa qua hàng trăm trận chiến sinh tử đã giúp anh vượt qua cú sốc và nỗi sợ hãi ban đầu. Anh lập tức nâng khẩu súng trường hạng nặng còn lại rất ít đạn của mình lên, đưa nòng súng về phía khối kim loại đen đang lao tới như một thiên thạch hủy diệt.

-QUÊN CON QUÁI VẬT ĐẦU ĐÀN ĐÃ CHẾT KIA ĐI! THẰNG NÀY MỚI LÀ TỬ THẦN THỰC SỰ ĐANG ĐỨNG TRƯỚC MẶT CHÚNG TA! KHAI HỎA TỐI ĐA!

-Rõ rồi! Đang khóa mục tiêu!

Giọng Silvia vẫn lạnh lùng, không một chút nao núng hay sợ hãi, chỉ có sự tập trung tuyệt đối của một cỗ máy chiến đấu hiệu quả. Bộ giáp Artemis của cô xoay người trên một trục một cách hoàn hảo, nhanh như chớp, bỏ qua hoàn toàn xác con quái vật vừa bị hất văng. Mười nòng pháo mini trên hai tay, khẩu súng trường phụ trên vai, dù bị axit ăn mòn nhẹ nhưng may mắn vẫn hoạt động ổn định, tất cả đồng loạt khóa mục tiêu vào bộ giáp khổng lồ của Erwin đang lao tới như vũ bão.

TẠCH! TẠCH! TẠCH! TẠCH! VÚUUT! RÈO! RÈO! RÈO! Một bản giao hưởng đinh tai nhức óc của sự hủy diệt vang lên khi hỏa lực từ hai bộ giáp tinh nhuệ bậc nhất của PMC Kellion đồng loạt trút xuống kẻ thù như một cơn bão kim loại và năng lượng plasma. Những viên đạn .50 BMG cuối cùng trong băng đạn của Dunkan, loại mang đầu nổ mạnh, đập vào lớp giáp đen kịt của Erwin, tạo ra những quầng lửa nhỏ màu cam sáng và tiếng nổ lụp bụp liên hồi.

Những viên đạn động năng siêu tốc từ tay trái bộ giáp Artemis rít lên trong không khí như một đàn ong vỡ tổ, găm vào mục tiêu với động năng khủng khiếp, tạo ra những tia lửa trắng xóa chói mắt và tiếng kim loại bị ép nén đến cực hạn kêu răng rắc. Những luồng plasma xanh lam cường độ cao từ tay phải Artemis và khẩu súng trường phụ trên vai đánh trúng liên tục vào phần thân trước và vai của bộ giáp đối thủ, tạo ra những tiếng xèo xèo ghê rợn khi chúng đốt cháy và làm bay hơi lớp sơn đen, làm lớp giáp bên dưới nóng chảy và bốc hơi thành những làn khói đen kịt, dày đặc, bốc lên mùi kim loại cháy khét lẹt.

Toàn bộ phần thân trước của bộ giáp khổng lồ chìm trong một cơn mưa đạn và năng lượng plasma, một cảnh tượng đủ sức nghiền nát bất kỳ cỗ máy chiến tranh thông thường nào, kể cả xe tăng chiến đấu chủ lực, thành một đống phế liệu cháy đen trong nháy mắt.

Nhưng Erwin và bộ giáp quái dị của hắn dường như được chế tạo từ một thứ vật liệu đến từ địa ngục hoặc một công nghệ vượt xa hiểu biết thông thường. Dưới cơn mưa hỏa lực dày đặc và khủng khiếp đó, bộ giáp đen chỉ hơi khựng lại một chút, tốc độ lao tới có giảm đi đôi chút nhưng không hề có dấu hiệu dừng lại hay mất thăng bằng.

Lớp giáp siêu hợp kim dày không tưởng của nó, thứ mà hệ thống phân tích của Dunkan vẫn đang cố gắng xác định rõ thành phần nhưng liên tục báo lỗi, tỏ ra cứng rắn một cách phi lý. Những vết lõm nông xuất hiện trên bề mặt, những mảng sơn bị cháy xém và nóng chảy, để lộ lớp kim loại màu xám đen bên dưới, nhưng không một viên đạn, không một luồng plasma nào xuyên thủng được lớp bảo vệ cốt lõi bên trong. Chúng chỉ để lại những vết sẹo bề mặt trên con quái thú kim loại.

Điều đáng sợ hơn nữa là một trường năng lượng mờ ảo, gần như vô hình nếu không quan sát kỹ, nhưng lại tỏa ra ánh sáng màu đỏ như máu khi bị tác động mạnh, chập chờn hiện ra bao bọc lấy toàn bộ bộ giáp ngay khi những đòn tấn công đầu tiên chạm tới.

Nó không giống bất kỳ loại khiên năng lượng tiêu chuẩn nào Dunkan từng thấy hay được ghi nhận trong dữ liệu của Kellion. Nó không chỉ hấp thụ hay làm chệch hướng các đòn tấn công năng lượng. Nó dường như còn nuốt chửng một phần động năng của các viên đạn vật lý và phân tán nhiệt lượng của plasma ra khắp bề mặt một cách kỳ lạ, khiến hiệu quả tổng thể của các đòn tấn công bị giảm đi đáng kể. Những tia plasma xanh lam của Silvia yếu đi rõ rệt và gần như tắt ngấm khi chạm vào trường lực màu đỏ máu đó, những viên đạn động năng siêu tốc bị giảm tốc độ đột ngột và đôi khi lệch quỹ đạo một cách khó hiểu.

-HA! Chỉ có thế thôi sao?

Tiếng cười khẩy điên loạn, đầy khinh bỉ của Erwin lại vang lên từ loa ngoài, át cả tiếng gầm rú của vũ khí và tiếng gió thổi.

-GÃI NGỨA CÒN KHÔNG ĐỦ! LŨ NHÂN VIÊN CỦA MẤY CÔNG TY BẢO VỆ THỤY SĨ CHỈ ĐƯỢC CÁI MÃ THÔI À?! ĐỂ TA CHO CÁC NGƯƠI XEM SỨC MẠNH THỰC SỰ LÀ GÌ!

Ngay lập tức, hắn đáp trả bằng một sự tàn bạo không kém. Khẩu pháo plasma hạng nặng trên vai phải của bộ giáp khổng lồ rít lên một tiếng chói tai, nhức óc khi nó tích tụ năng lượng với tốc độ chóng mặt. Phần nòng súng đỏ rực lên, không khí xung quanh nó như bị bóp méo bởi nhiệt độ và trường năng lượng cực mạnh.

Chỉ trong một phần nghìn giây, một quả cầu plasma khổng lồ, rực sáng như một mặt trời nhỏ màu trắng xanh, được nén chặt đến cực hạn, đường kính phải đến hai mét, bắn ra với tốc độ kinh hoàng, lao thẳng về phía bộ giáp Goliath của Dunkan, người đang ở gần hơn và là mối đe dọa trực tiếp hơn với khẩu súng trường. Quả cầu plasma đốt cháy không khí trên đường đi của nó, để lại một vệt sáng trắng xanh chói lòa và tạo ra một tiếng gầm áp suất không khí đinh tai nhức óc khi nó xé rách không khí lao tới.

Dunkan hét lên một tiếng chửi thề tục tĩu nhất mà anh biết, mọi tế bào thần kinh, mọi giác quan được khuếch đại bởi giao diện điều khiển gào thét báo động nguy hiểm chết người ở mức độ cao nhất. Giao diện thần kinh đẩy phản xạ của anh vượt qua giới hạn thông thường của con người. Anh dồn toàn bộ năng lượng dự trữ vào động cơ đẩy phụ trợ trên lưng và chân bộ giáp của mình, kích hoạt chế độ né tránh khẩn cấp. Bộ giáp Goliath nặng nề lướt ngang sang phải, với một gia tốc đột ngột đến mức gần như làm anh vỡ nội tạng, tầm nhìn tối sầm lại trong giây lát, bất chấp hệ thống giảm chấn quán tính tân tiến đang hoạt động hết công suất.

Quả cầu plasma sượt qua vị trí Dunkan vừa đứng chỉ trong một tích tắc ngắn ngủi như hơi thở. Anh có thể cảm nhận được sức nóng khủng khiếp của nó xuyên qua cả lớp giáp dày hàng chục centimet, cảm giác như da thịt mình đang bị nướng chín bên trong bộ đồ phi công. Nó đâm sầm vào mặt sàn thép phía sau lưng anh, và một vụ nổ plasma thứ cấp kinh hoàng xảy ra ngay sau đó. Một cột lửa trắng xanh khổng lồ, cao hàng chục mét, phun lên trời như một ngọn núi lửa mini, nuốt chửng vài cái xác quái vật còn sót lại gần đó và biến chúng thành tro bụi ngay lập tức trong nháy mắt. Mặt sàn thép dày của chiếc Gigantic bị thổi bay một mảng lớn hình tròn, đường kính phải đến năm mét, để lại một cái hố sâu hoắm với những cạnh kim loại nóng chảy đỏ rực đang sôi sục và bắn tung tóe như dung nham lỏng. Không khí xung quanh đặc quánh mùi ozone cháy và mùi kim loại bị ion hóa nặng nề.

-Mẹ kiếp! Cái thứ chết tiệt đó… Sức công phá đó… đủ để thổi bay cả một tòa nhà chung cư nhỏ! Lò phản ứng của nó mạnh đến mức nào vậy?!

Dunkan rùng mình, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng bên trong mũ bảo vệ. Chỉ cần anh chậm một phần mười giây thôi, hoặc hệ thống đẩy gặp trục trặc nhỏ, anh và bộ giáp Goliath đắt tiền đã biến thành một đám mây plasma, không còn lại dù chỉ là một mảnh vụn. Nỗi sợ hãi nguyên thủy, thứ mà anh tưởng đã chai sạn sau bao nhiêu năm chinh chiến trên khắp các vùng đất hoang tàn, lại len lỏi vào tâm trí, lạnh lẽo và tê liệt.

Nhưng Erwin không chỉ nhắm vào Dunkan. Gần như đồng thời với phát bắn từ khẩu pháo plasma, bệ phóng tên lửa đa nòng trên vai trái của bộ giáp khổng lồ cũng khai hỏa một cách tàn nhẫn. Không phải một vài quả để thăm dò, mà là một loạt mười hai quả tên lửa cỡ trung, đầu đạn của chúng sáng lên với các cảm biến dẫn đường hồng ngoại và radar chủ động khác nhau, rít lên thành một đàn ong sắt chết chóc khi chúng tách khỏi bệ phóng, vẽ những vệt khói trắng ngoằn ngoèo trên bầu trời, lao thẳng về phía bộ giáp Artemis của Silvia, lúc này vẫn đang kiên trì tập trung hỏa lực plasma và động năng vào Erwin.

Silvia, dù chắc chắn bị bất ngờ bởi quy mô và tốc độ của đợt tấn công tên lửa phối hợp này, vẫn phản ứng với sự bình tĩnh đáng sợ và hiệu quả đến mức phi nhân tính. Hệ thống phòng thủ điểm PDS tích hợp trên bộ giáp Artemis được kích hoạt ngay lập tức. Những khẩu pháo laser cực nhỏ, gần như vô hình nếu không để ý, gắn trên các khớp vai, cổ tay và thậm chí cả phần đầu gối của bộ giáp đồng loạt bắn ra những tia laser phòng thủ màu đỏ rực, liên tục và chính xác, tạo thành một lưới lửa phòng không dày đặc xung quanh Artemis.

Píu! Píu! Píu! BÙM! BÙM! BÙM! Tám quả tên lửa đầu tiên bị các tia laser phòng thủ đánh chặn thành công giữa không trung, nổ tung thành những quả cầu lửa nhỏ vô hại trước khi chúng kịp tiếp cận mục tiêu, mảnh vụn kim loại và thuốc nổ chưa cháy hết của chúng rơi lả tả xuống sàn xe như mưa. Nhưng bốn quả còn lại, có lẽ được trang bị hệ thống đối kháng điện tử ECM tiên tiến hơn hoặc đơn giản là bay theo quỹ đạo khó lường hơn, đã vượt qua được lưới lửa PDS trong gang tấc.

Bộ giáp Artemis ngay lập tức thực hiện một loạt động tác né tránh phức tạp và gần như phi vật lý, tận dụng tối đa sự linh hoạt của khung xương cơ khí và các động cơ đẩy phụ trợ. Nó xoay tròn như một vũ công ba lê tử thần, trượt ngang trên sàn thép, sử dụng các luồng phụt từ động cơ đẩy nhỏ gắn ở lưng và chân để thay đổi quỹ đạo đột ngột chỉ trong tích tắc. Hai quả tên lửa sượt qua bộ giáp trong gang tấc, vụ nổ của chúng ở cự ly gần chỉ gây ra một chút chấn động và làm cháy xém thêm một mảng sơn xanh bạc trên lớp giáp hông.

Quả tên lửa thứ ba, bay thấp hơn và nhanh hơn một chút, đã đâm sầm vào vai trái của Artemis, ngay vị trí khẩu súng trường hạng nặng phụ trợ đang được kẹp bởi cánh tay máy nhỏ. BÙM! Vụ nổ không đủ mạnh để phá hủy hoàn toàn vũ khí đắt tiền đó, nhưng cũng đủ để xé rách một mảng giáp vai khá lớn, làm hư hỏng nặng hệ thống ngắm bắn quang học và cơ cấu kẹp của cánh tay phụ, khiến nó tạm thời mất tác dụng chiến đấu, buông thõng xuống một cách vô dụng. Tia lửa điện màu vàng và xanh liên tục tóe ra từ các khớp nối và dây cáp bị hở.

Quả tên lửa cuối cùng, và cũng là quả nguy hiểm nhất, bay theo một quỹ đạo vòng cung khó chịu, đã tìm được mục tiêu không được bảo vệ kỹ càng của nó. Nó đâm thẳng vào khớp nối đầu gối của chân phải bộ giáp Artemis, nơi tập trung rất nhiều cơ cấu truyền động phức tạp và hệ thống thủy lực quan trọng.

BÙM! Một vụ nổ lớn hơn hẳn ba vụ trước đó vang lên, kèm theo tiếng kim loại bị xé rách và nghiền nát ghê rợn. Khớp nối đầu gối phức tạp, chứa đầy các piston thủy lực áp suất cao, cảm biến vị trí, bánh răng truyền động và dây dẫn tín hiệu, bị thổi bay thành từng mảnh kim loại cháy đen. Chân phải của bộ giáp Artemis bị xé toạc hoàn toàn từ đầu gối trở xuống. Lực của vụ nổ hất tung cỗ máy chiến đấu thanh thoát nhưng mạnh mẽ lên không trung như một món đồ chơi bằng nhựa bị đá mạnh, trước khi nó rơi tự do xuống mặt sàn thép cứng với một tiếng “RẦM!” kinh hoàng, kéo theo một cơn mưa mảnh vụn kim loại sắc lẹm và những tia lửa điện xanh đỏ tóe ra liên tục.

-SILVIA!

Dunkan hét lên theo phản xạ tự nhiên, tim anh như thắt lại khi nhìn thấy cảnh tượng đó qua màn hình phụ hiển thị trạng thái đồng đội. Anh lập tức chuyển hướng khẩu súng trường đã gần hết đạn của mình, bắn một loạt đạn ghìm cuối cùng về phía bộ giáp đen của Erwin để thu hút sự chú ý của hắn, đồng thời liếc nhanh màn hình hiển thị trạng thái của Artemis. Tín hiệu sinh học của Silvia vẫn ổn định, cảm ơn trời đất và công nghệ khoang lái thoát hiểm tân tiến của Kellion, nhưng biểu tượng bộ giáp Artemis trên màn hình nhấp nháy màu đỏ liên tục, báo cáo tình trạng hư hỏng cấu trúc nghiêm trọng và mất khả năng cơ động hoàn toàn.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận