Không khí trên nóc chiếc Pegasus rít lên mùi kim loại nóng chảy của chiếc xe cướp phía trước. Reinhard đang ép sát cơ thể lên nóc xe, không cho phép mình một giây ngơi nghỉ sau phát bắn vừa rồi, viên đạn xuyên não tên bắn tỉa đang nhắm vào Lucas. Giờ đây, ống ngắm quang học của khẩu súng trường đã khóa chặt vào mục tiêu tiếp theo, chiếc xe địa hình bọc thép thứ ba của bọn cướp, thứ đang duy trì vị trí tấn công bên sườn trái chiếc Pegasus, liên tục rót đạn pháo 30mm vào lớp giáp hông.
Khác với Lucas, kẻ dường như tìm thấy niềm vui bệnh hoạn trong việc lao thẳng vào tử địa, biến cơ thể cường hóa và cơn thịnh nộ thành vũ khí chính, chiến thuật của Reinhard là sự chính xác lạnh lùng từ khoảng cách an toàn. Cậu là một bóng ma, ẩn mình để thực hiện một đòn kết liễu từ xa, không phải một đấu sĩ giác đấu thích tay bo.
Nhưng “an toàn” chỉ là một khái niệm tương đối khi đối mặt với công nghệ phòng thủ tiên tiến. Chiếc xe kia giống như những chiếc đã bị hạ gục, được bao bọc bởi một lớp màng năng lượng gần như vô hình, chỉ gợn lên những gợn sóng lăn tăn dưới ánh sáng yếu ớt của bầu trời xám xịt mỗi khi có vật thể chạm vào. Vấn đề không chỉ nằm ở lớp giáp dày đặc, hay thiết kế khí động học nhằm giảm thiểu thiệt hại của bản thân chiếc xe, vấn đề thực sự là cái gọi là “khiên năng lượng thích ứng”.
Thông tin chiến thuật do Kami cung cấp, thông qua liên kết dữ liệu trực tiếp hiện lên trên rìa màn hình tích hợp trong mặt nạ của Reinhard, giản lược và chính xác như một bản cáo.
“Phân tích phản ứng năng lượng khiên địch: Loại Thích ứng Cấp II. Nguyên lý hoạt động: Mật độ trường lực tỷ lệ thuận với động năng tác động cục bộ. Động năng càng cao, trường lực tại điểm va chạm càng được gia cố tức thời.”
Một cái bẫy công nghệ chết người. Logic thông thường của đạn xuyên phá là tập trung động năng tối đa vào một diện tích nhỏ thông qua vận tốc siêu thanh giờ đây lại phản tác dụng. Viên đạn .50 BMG mà Reinhard ưa dùng, thứ có thể khoan thủng vài lớp thép gia cố thông thường, giờ đây chỉ tạo ra những tia lửa chói lòa, những gợn sóng năng lượng dữ dội hơn trên bề mặt khiên. Lực tác động càng lớn, tấm khiên càng trở nên cứng rắn một cách phi lý tại đúng điểm đó, dẫn tới sức mạnh của súng trường trở nên vô dụng trước bức tường năng lượng này.
Dù vậy ngay cả khi bỏ qua tấm khiên, bản thân cấu trúc của chiếc xe địa hình chiến đấu kia đã là một pháo đài di động thu nhỏ. Tấm giáp nhiều lớp được thiết kế để chịu đựng hỏa lực hạng nặng. Xuyên thủng nó bằng một hoặc hai phát bắn vào cùng một điểm là điều không tưởng, trừ khi nhắm vào những điểm yếu chí mạng như khớp nối hệ thống treo, dây dẫn động cơ,...hoặc kính chắn gió. Nhưng đó lại là vấn đề tiếp theo.
Kính chắn gió phía trước, dù có lẽ là bộ phận “mỏng manh” nhất, vẫn là loại kính cường lực nhiều lớp dày cả chục centimet, đủ sức chặn đứng đạn súng trường tấn công thông thường. Và quan trọng hơn, tên lái xe và bất kỳ ai ngồi bên trong đều thừa thông minh để không biến mình thành mục tiêu dễ dàng. Kể từ khi Reinhard hạ gục tay súng máy trên chiếc xe đầu tiên và tên bắn tỉa vừa rồi, không một bóng người nào dám ló đầu ra khỏi những chiếc xe còn lại. Tên bắn tỉa trên chiếc xe mục tiêu này, sau khi chứng kiến đồng bọn chết thảm, đã hoàn toàn biến mất sau cánh cửa nóc xe được đóng kín mít. Hắn biết rõ mối nguy hiểm từ khẩu súng của Reinhard và sự bất lợi về vị trí khi phải ngắm bắn từ dưới lên.
Thay vào đó, bọn cướp sử dụng chiến thuật oanh tạc, có phần tiêu hao đạn dược, nhưng lại an toàn hơn. Tháp pháo tự động trên nóc xe chúng không ngừng gầm rít, nã đạn liên tục lên khu vực nóc chiếc Pegasus, tập trung vào những vị trí mà chúng đoán Reinhard có thể ẩn nấp.
ẦM! ẦM! ẦM! Những tiếng nổ chói tai vang lên liên tiếp xung quanh Reinhard. Mảnh đạn kim loại nóng rực và sóng xung kích đập vào tấm chắn gió tạm thời mà cậu dựng lên từ một mảnh vỡ kim loại lớn. Nhiệt lượng tỏa ra từ các vụ nổ khiến không khí xung quanh trở nên ngột ngạt. Chúng không cần bắn trúng. Chúng chỉ cần tạo ra một vùng hỏa lực dày đặc, buộc Reinhard phải liên tục di chuyển, không có đủ thời gian để ngắm bắn chính xác hoặc thực hiện một kế hoạch phức tạp hơn. Chúng thà lãng phí vài thùng đạn pháo đắt đỏ còn hơn để lộ dù chỉ một giây sơ hở cho xạ thủ bắn tỉa trên Pegasus khai thác.
Reinhard cảm nhận sự rung chuyển của sàn xe dưới chân sau mỗi vụ nổ. Bộ đồ tác chiến cậu đang mặc, dù được tích hợp hệ thống giảm chấn và lớp lót chống nhiệt, vẫn không thể triệt tiêu hoàn toàn lực tác động và sức nóng. Chiến thuật này không hiệu quả. Cần phải thay đổi.
Một ý nghĩ lạnh lùng lóe lên. Nếu động năng cao làm khiên mạnh hơn, vậy thì sao? Khiên năng lượng, dù phức tạp đến đâu, vẫn cần nguồn cung cấp. Và không có nguồn năng lượng nào là vô tận.
Reinhard nhanh chóng thay băng đạn. Lần này không phải đạn xuyên giáp APFSDS. Cậu chọn loại đạn nổ bán xuyên giáp HEI-SAP. Loại đạn này có tốc độ đầu nòng thấp hơn một chút so với APFSDS, nhưng mang theo một lượng lớn thuốc nổ mạnh và chất gây cháy được nén chặt, được thiết kế để tối đa hóa hiệu ứng nổ và nhiệt khi va chạm, thay vì tập trung vào khả năng xuyên phá thuần túy. Mục tiêu không phải là xuyên thủng ngay lập tức, mà là tạo ra sự quá tải lên tấm khiên.
Cậu hít một hơi sâu, ổn định lại nhịp thở giữa những tiếng gầm rú của đạn pháo địch. Bộ xử lý chiến thuật trong mặt nạ nhanh chóng tính toán lại quỹ đạo bắn, bù trừ cho tốc độ thấp hơn của loại đạn mới và sự di chuyển liên tục của cả hai phương tiện.
ĐOÀNG! Phát bắn đầu tiên. Viên đạn nổ lao đi, vẽ một vệt sáng mờ trong không khí. Nó đập vào một điểm cố định trên sườn xe địch, ngay phía trên hốc bánh trước. Khiên năng lượng thích ứng vẫn hoạt động, nó cứng lại để chống đỡ, nhưng vụ nổ mạnh và quầng lửa đi kèm đã tạo ra một gợn sóng năng lượng lớn hơn nhiều, lan tỏa rộng hơn trên bề mặt khiên.
ẦM! Một tiếng nổ nữa từ pháo địch ngay sát vị trí Reinhard vừa rời đi. Cậu lăn người sang phải, nhanh chóng nép mình sau tháp súng.
ĐOÀNG! Phát bắn thứ hai. Cùng một vị trí. Lại một vụ nổ lửa và năng lượng.
ẦM! Pháo địch đáp trả. Mảnh vỡ kim loại bay xoẹt qua đầu Reinhard.
Cậu di chuyển liên tục, không ngừng nghỉ, như đang nhảy một vũ điệu giữa làn đạn. Lăn, trườn, núp, bắn. Mỗi lần khai hỏa, cậu đều cố gắng nhắm vào cùng một khu vực nhỏ trên sườn xe địch. Logic rất đơn giản, hệ thống khiên năng lượng cảm ứng dù mạnh mẽ đến đâu, khi bị tấn công liên tục vào cùng một điểm, đều sẽ tiêu hao rất nhiều năng lượng để duy trì.
Một cách đơn giản, khi bị va chạm dù chỉ là một điểm nhỏ, toàn bộ mọi vị trí trên tấm khiên sẽ được cấp năng lượng giúp nó trở nên cứng cáp, đảm bảo có thể chịu đựng được đòn tấn công tương tự. Tức là vào lúc này, hệ thống tạo khiên của chiếc xe địch để duy trì độ cứng tại điểm va chạm liên tục, đang phải bơm một lượng năng lượng vô cùng lớn để cung cấp cho toàn bộ tấm khiên, dù phần còn lại chẳng hề chịu tác động gì. Dẫn tới việc nó sẽ hút cạn nguồn năng lượng cung cấp cho máy phát khiên với tốc độ chóng mặt.
ĐOÀNG! Phát thứ ba. ĐOÀNG! Phát thứ tư. ĐOÀNG! Phát thứ năm.
Reinhard bắn nhanh và chính xác nhất có thể giữa những lần né tránh đạn pháo. Màn hình hiển thị phân tích trạng thái khiên địch bắt đầu nhấp nháy cảnh báo. Dựa vào cách phản ứng lại với viên đạn, hệ thống dự đoán mức năng lượng dao động dữ dội và có dấu hiệu suy giảm rõ rệt.
Trên chiếc xe địch, những tên cướp bên trong bắt đầu cảm thấy bất an. Đèn báo trạng thái khiên trên bảng điều khiển của chúng chuyển sang màu vàng, rồi đỏ cam.
Tên ngồi ghế phụ hét lên, giọng đầy hoảng hốt.
-Khiên sắp sập! Năng lượng tụt quá nhanh!
Tên lái xe gầm lên, tay vẫn ghì chặt vô lăng, cố gắng duy trì tốc độ và né tránh những chướng ngại vật trên đường
-Chuyển sang dùng pin chính của xe! Nhanh!
Hệ thống quản lý năng lượng tự động của chiếc xe thực hiện lệnh chuyển đổi. Nguồn pin độc lập dành riêng cho khiên đã cạn kiệt. Giờ đây, hệ thống khiên sẽ hút trực tiếp năng lượng từ bộ pin chính của xe, bộ pin dùng để vận hành động cơ, hệ thống vũ khí, và mọi thứ khác.
Hậu quả đến ngay lập tức. Một lượng lớn năng lượng bị rút đột ngột khỏi hệ thống chính khiến động cơ xe bị sụt áp nghiêm trọng. Chiếc xe khựng lại trong giây lát, tốc độ giảm xuống rõ rệt, tiếng động cơ gầm lên một cách khó nhọc trước khi hệ thống bù trừ điện năng kịp ổn định lại dòng chảy, tạo điều kiện để chiếc Pegasus chạy vượt qua.
Đó chính là khoảnh khắc Reinhard chờ đợi, sự thay đổi tốc độ đột ngột của xe địch hiện rõ mồm một trước mắt của cậu.
Không một giây do dự. Reinhard đã chuẩn bị sẵn sàng. Cậu lập tức chuyển băng đạn, trở lại với loại xuyên phá mạnh nhất. Cậu bật người dậy từ chỗ nấp, bỏ qua nguy cơ từ khẩu pháo địch trong khoảnh khắc quý giá này. Khẩu súng trường được nâng lên, tâm ngắm khóa chặt vào kính chắn gió phía trước của chiếc xe địch đang loạng choạng.
Hai phát bắn liên tiếp vang lên gần như cùng lúc, tiếng nổ đanh gọn của chúng át đi mọi âm thanh khác.
ĐOÀNG! ĐOÀNG! Hai vệt sáng trắng bạc xé toạc khoảng không gian ngắn ngủi giữa hai chiếc xe. Viên đạn đầu tiên đập vào kính cường lực, tạo ra một mạng nhện rạn nứt dày đặc và một lỗ thủng nhỏ. Viên thứ hai, theo sát ngay sau, xuyên qua điểm yếu vừa được tạo ra đó.
Bên trong xe địch, tên lái xe không kịp phản ứng. Viên đạn xuyên qua lớp kính vỡ, găm thẳng vào ngực hắn, lực xuyên phá khủng khiếp xé toạc lớp giáp cá nhân mỏng và lồng ngực, biến nội tạng thành một mớ hỗn độn. Máu phun ra như suối, nhuộm đỏ kính chắn gió từ bên trong. Tên ngồi ghế phụ, có lẽ là chỉ huy nhóm nhỏ này, chỉ kịp quay đầu lại trong kinh hoàng trước khi viên đạn thứ tiếp theo tìm đến hắn, xuyên qua cổ họng và găm vào tựa đầu của ghế.
Chiếc xe mất lái hoàn toàn, lao đi thêm vài chục mét nữa trong sự im lặng chết chóc của những người điều khiển trước khi đâm sầm vào một đống đổ nát bên đường, bánh xe vẫn quay tít một cách vô nghĩa. Một cột khói đen nhỏ bắt đầu bốc lên từ khoang động cơ bị dập nát.
Tách. Hộp đạn của khẩu súng đã cạn. Reinhard giật mạnh băng đạn rỗng ra, tiếng kim loại va chạm khô khốc. Cậu nhanh chóng lắp băng đạn mới, đồng thời di chuyển sang một vị trí khác trên nóc Pegasus, tìm kiếm góc bắn thuận lợi hơn và tránh xa khu vực vừa bị pháo địch cày nát.
Nhưng khi cậu vừa di chuyển được vài bước, một cảm giác bất an lạnh lẽo chạy dọc sống lưng. Hệ thống cảm biến tầm xa thụ động tích hợp trong bộ đồ tác chiến của cậu đột ngột phát ra cảnh báo mức độ cao. Cậu dừng lại, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xám xịt, nheo mắt sau lớp kính mặt nạ. Không có gì bất thường bằng mắt thường. Chỉ có những đám mây bụi và khói từ cuộc chiến đang diễn ra.
Đúng lúc đó, giọng nói bình tĩnh đến lạnh lùng của Kami vang lên trong kênh liên lạc nội bộ, kết nối đồng thời với cả Reinhard và Lucas.
-Reinhard, Lucas, chú ý. Phát hiện nhiều tín hiệu năng lượng cao đang tiếp cận nhanh từ hướng Đông Bắc. Phân tích sơ bộ, ít nhất bốn đơn vị giáp chiến đấu hạng nặng, loại không xác định, đang tản ra theo đội hình tấn công, hướng về đoàn xe Kellion. Có vẻ như trò nghi binh của chúng ta đã bị lộ.
Giọng Lucas vang lên ngay sau đó, vẫn còn hơi hổn hển sau màn vật lộn nhưng không hề có vẻ sợ hãi, chỉ có sự thực dụng đến tàn nhẫn.
-Giáp hạng nặng? Chết tiệt. Mong là đám sắt vụn biết bay đó không nằm ngoài khả năng xử lý của chúng ta. Nếu không thì công sức vừa rồi đúng là đổ sông đổ biển.
-Sẽ ổn thôi.
Kami đáp, giọng vẫn đều đều nhưng có một sự căng thẳng ẩn giấu.
-Chúng vẫn nằm trong phạm vi dự đoán tình huống xấu nhất. Kế hoạch vẫn có thể thành công. Rồi anh nhấn mạnh, một lời nhắc nhở, hoặc có lẽ là một mệnh lệnh.
-Nhưng nó CHỈ thành công nếu không ai trong hai cậu biến thành cái thứ mà các cậu có thể biến thành trong vụ này. Giữ cái đầu lạnh. Tôi sẽ cơ động ra yểm trợ nếu tình hình thực sự vượt kiểm soát.
Kami đã phát cảnh báo về mối đe dọa mới chuẩn bị xuất hiện, nhưng đây không phải là lúc để tập trung suy nghĩ về nó, Reinhard quay lại hướng chiếc xe địch vừa bị vô hiệu hóa, khẩu súng trường đã nạp đầy đạn lại được nâng lên. Cậu cần phải đảm bảo nó hoàn toàn bị loại khỏi vòng chiến, không còn khả năng gây phiền phức.
Cậu khai hỏa một loạt đạn nữa, lần này nhắm vào khoang động cơ đã bốc khói.
ĐOÀNG! ĐOÀNG! ĐOÀNG! Những viên đạn xuyên giáp dễ dàng đâm thủng qua lớp vỏ kim loại đã bị hư hại, phá hủy các bộ phận quan trọng bên trong. Một tiếng nổ nhỏ kèm theo một cột lửa phụt lên cao. Chiếc xe giờ đây chỉ còn là một đống sắt vụn bốc cháy.
Ngay sau khi đảm bảo mục tiêu cũ đã bị vô hiệu hóa hoàn toàn, Reinhard không lãng phí một giây. Cậu lập tức xoay người, vung khẩu súng nặng trịch lên, hướng về phía bầu trời, nơi mà các cảm biến của cậu đã khóa được một tín hiệu bất thường, một sự nhiễu loạn không khí và năng lượng mà mắt thường không thể thấy rõ. Thiết bị thu thập thông tin đa phổ trong mặt nạ của cậu đang hiển thị một bóng mờ, một hình dạng không xác định đang lơ lửng trên cao, nếu không quan sát kĩ có thể tưởng nhầm đó là bóng mây.
Lần này, cậu đã chuyển sang loại đạn gây cháy đặc biệt, được thiết kế để bám dính và đốt cháy mục tiêu, vô hiệu hóa các hệ thống tàng hình quang học.
ĐOÀNG! Viên đạn lao vút lên không trung, trúng vào giữa bóng mờ. Ngay lập tức, một ngọn lửa xanh bùng lên dữ dội, bám chặt vào bề mặt vô hình đó. Lửa lan nhanh, liếm dọc theo những đường nét không nhìn thấy được, và trong khoảnh khắc, hình dạng thực sự của kẻ địch hiện ra dưới lớp vỏ bọc tàng hình đang bị vô hiệu hóa.
Đó là một bộ giáp chiến đấu cơ giới, một cỗ máy hình người khổng lồ, cao khoảng bốn, có lẽ năm mét, lơ lửng trên không trung nhờ các động cơ phản lực gắn ở lưng và chân. Lớp giáp màu xám kim loại của nó dày và góc cạnh, được thiết kế để chống chịu hỏa lực hạng nặng. Nó đang sử dụng một hệ thống tàng hình quang học tiên tiến, nhưng ngọn lửa từ viên đạn của Reinhard đã tạm thời phá vỡ hiệu ứng khúc xạ ánh sáng, làm lộ nguyên hình cỗ máy chiến tranh đáng sợ.
Bộ giáp máy phản ứng gần như tức thời. Một cánh tay kim loại khổng lồ giơ ra phía trước. Các tấm giáp trên cẳng tay tách ra, để lộ một dãy gồm sáu nòng súng máy Súng trườngcỡ nòng lớn.
Ù! Ù! Ù!Tiếng rít xé tai vang lên khi các nòng súng bắt đầu quay tít, trút xuống một cơn mưa đạn về phía Reinhard. Không phải đạn thường. Mỗi viên đạn, có lẽ cỡ 20mm, phát nổ khi va chạm, tạo ra những quầng lửa và sóng xung kích.
ẦM! ẦM! ẦM! ẦM! ẦM! Nóc chiếc Pegasus rung chuyển dữ dội. Reinhard phải di chuyển liên tục, lăn, nhảy, sử dụng mọi vật cản có thể tìm thấy để tránh làn đạn tử thần. Tốc độ bắn của khẩu Súng trườngtrên bộ giáp quá khủng khiếp, tạo ra một bức tường lửa và mảnh vỡ không thể xuyên qua. Nhiệt lượng tỏa ra từ các vụ nổ liên tiếp bắt đầu ảnh hưởng đến áo choàng tàng hình mà Reinhard đang mặc. Các sợi quang học siêu nhỏ dệt nên lớp áo bắt đầu quá nhiệt, hiệu ứng khúc xạ ánh sáng trở nên không ổn định, nhấp nháy liên tục.
Biết mình không thể ẩn mình được nữa, không còn lựa chọn nào khác, cậu tắt hệ thống tàng hình của áo choàng. Trong một khoảnh khắc, Reinhard hiện nguyên hình giữa làn đạn, một bóng người mặc bộ đồ tác chiến màu đen xám, chi chít các túi đựng hộp đạn đủ loại, khẩu súng trường bắn tỉa to lớn lăm lăm trong tay, khuôn mặt ẩn sau chiếc mặt nạ kín mít tích hợp thiết bị quang học đỏ rực. Sự ẩn mình đã kết thúc, giờ là đối đầu trực diện.
Nhưng mối đe dọa không chỉ đến từ một phía. Gần như cùng lúc Reinhard lộ diện, một bộ giáp chiến đấu thứ hai, trông đồ sộ và cục mịch hơn chiếc thứ nhất, cũng tắt chế độ tàng hình của nó ở một vị trí khác trên bầu trời. Bộ giáp này có màu xanh rêu sẫm, và trên vai phải của nó là một bệ phóng tên lửa đa nòng cỡ lớn.
Không một lời cảnh báo, bệ phóng trên vai bộ giáp xanh rêu khai hỏa. Sáu quả tên lửa cỡ nhỏ, đầu đạn tích lũy, gầm rít lao xuống, không phải nhắm vào Reinhard, mà là vào chiếc xe cướp mà Lucas vừa chiếm được và đang điều khiển ngay phía sau Pegasus.
Bên trong chiếc xe cướp bốc mùi máu tanh, Lucas đang cố gắng điều khiển cỗ máy vừa chiếm được, giữ khoảng cách an toàn phía sau chiếc Pegasus, đồng thời quét mắt tìm kiếm mục tiêu mới hoặc mối đe dọa tiềm tàng. Rồi cậu nhìn thấy chúng. Những vệt khói trắng kéo dài từ một bóng đen khổng lồ vừa hiện hình trên bầu trời, lao thẳng về phía mình với tốc độ chóng mặt.
-TÊN LỬA!
Cậu hét lên trong kênh nội bộ, dù biết có lẽ đã quá muộn.
Không có thời gian để đánh lái né tránh. Không có thời gian để kích hoạt bất cứ hệ thống phòng thủ nào. Bản năng sinh tồn nguyên thủy nhất chiếm lấy Lucas. Cậu đạp tung cánh cửa xe vốn đã lỏng lẻo, dùng hết sức mạnh của bộ giáp cường hóa và cơ bắp, bật người nhảy thẳng ra khỏi chiếc xe đang lao đi.
Cậu chỉ vừa rời khỏi ghế lái được một phần nghìn giây...
BÙM! BÙM! BÙM! Sáu quả tên lửa đâm sầm vào chiếc xe. Một quả cầu lửa khổng lồ nuốt chửng hoàn toàn phương tiện, sức nổ khủng khiếp xé toạc lớp giáp dày thành hàng trăm mảnh kim loại nhỏ, bắn tung tóe ra mọi hướng như một cơn mưa chết chóc. Sóng xung kích cực mạnh lan tỏa ra xung quanh, hất văng Lucas đang ở giữa không trung khiến cậu bay đi xa.
Lucas va đập mạnh xuống mặt đường đá sỏi phía sau vụ nổ, lăn nhiều vòng liên tiếp trước khi dừng lại trong tư thế nằm sấp. Bộ giáp cường hóa đã hấp thụ phần lớn lực va đập và bảo vệ cậu khỏi những mảnh vỡ chết người, nhưng cú ngã vẫn khiến cậu choáng váng, phổi như bị ép hết không khí ra ngoài và toàn thân đau ê ẩm.
Cậu ho sặc sụa, cố gắng gượng dậy. Đầu óc ong ong, tầm nhìn hơi mờ đi. Cậu nhìn thấy chiếc Pegasus vẫn đang lao về phía trước, giờ đã cách cậu một khoảng khá xa. Cú nhảy vừa rồi không đủ lực để đưa cậu đến gần nó. Cậu đang bị bỏ lại một mình giữa chiến trường, một mục tiêu ngon lành cho bất cứ kẻ địch nào.
May mắn thay, những chiếc xe hộ tống của đoàn Kellion cũng vừa lúc đó bắt đầu đuổi kịp tới nơi từ phía sau. Lucas nhìn thấy chiếc xe tải bọc thép dẫn đầu đang tiến lại gần. Cậu nghiến răng, nén cơn đau, dồn sức vào đôi chân. Ngay khi chiếc xe tải vừa đến đủ gần, cậu bật nhảy một cú thật mạnh, hai tay vươn ra trong tư thế sẵn sàng.
Những ngón tay của cậu chụp được vào gờ kim loại ở mép nóc xe tải. Lực kéo theo của chiếc xe suýt nữa làm cậu tuột tay, nhưng may mắn đã bám chặt được. Cậu treo mình lủng lẳng bên hông xe, gió rít liên tục bên tai, cố gắng không để bị bánh xe cách đó vài mét nghiến phải.
Cậu không vội vàng trèo lên nóc. Thứ nhất, cậu cần lấy lại hơi. Thứ hai, và quan trọng hơn, những người hộ vệ trên chiếc xe tải này có thể vẫn chưa nhận ra cậu là đồng minh. Họ vừa chứng kiến một vụ nổ lớn, và một bóng người mặc giáp đen đột nhiên nhảy lên xe của họ từ giữa không trung. Phản ứng đầu tiên của họ rất có thể là nã đạn. Lucas quyết định cứ treo mình ở đó, trong điểm mù tương đối của các ụ súng trên nóc, chờ đợi thời cơ thuận lợi hơn hoặc chờ Kami thông báo tình hình cho đoàn xe Kellion. Ít nhất thì ở đây cậu cũng an toàn hơn là nằm phơi mình trên mặt đất.
-
Trong khoang lái tĩnh lặng của chiếc Pegasus, Kami vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng những ngón tay đang lướt trên bàn phím ảo với tốc độ chóng mặt cho thấy sự căng thẳng bên trong. Màn hình hiển thị chính đang chiếu trực tiếp hình ảnh chiến trường hỗn loạn bên ngoài, với các điểm đánh dấu vị trí của Reinhard, Lucas, đoàn xe Kellion, và quan trọng nhất, bốn biểu tượng màu đỏ tươi đại diện cho các bộ giáp chiến đấu hạng nặng của địch.
Đột nhiên, một kênh liên lạc mã hóa riêng biệt, không nằm trong hệ thống của Pegasus hay Kellion, bất ngờ được mở. Một giọng nói rè rè, méo mó vì bộ lọc âm thanh nhưng không giấu được vẻ tức giận và tự mãn độc địa, vang lên từ loa:
-Lũ khốn khiếp! Đồ chuột cống!
Giọng nói đó chắc chắn thuộc về Ferris, kẻ chỉ huy của đám cướp.
-Mày nghĩ mày qua mặt được tao sao, thằng Nethack chết tiệt?
Ferris rõ ràng đã nhận ra có kẻ đứng sau giật dây, điều khiển tình hình và làm giả tín hiệu của đồng bọn hắn.
Kami không trả lời. Thay vào đó, anh lập tức tận dụng kết nối thoại vừa được mở, dù chỉ là một chiều, để khởi chạy một loạt thuật toán xâm nhập ngược, cố gắng dò tìm vị trí hoặc phá vỡ hệ thống liên lạc của Ferris. Các dòng mã lệnh chạy dọc màn hình phụ với tốc độ hoa mắt.
Nhưng Ferris rõ ràng đã đề phòng. Hắn nói xong câu đó và lập tức ngắt kết nối. Tút! Đường truyền lập tức im bặt.
Kami cau mày, miệng lẩm bẩm, ngón tay dừng lại trên bàn phím.
-Chậc! Thất bại rồi. Hắn sử dụng giao thức một chiều và ngắt kết nối quá nhanh. Tường lửa của hắn cũng thuộc loại cao cấp.
Ferris không nói gì thêm, nhưng thông điệp đã quá rõ ràng. Hắn biết Kami đang can thiệp. Hắn biết kế hoạch của mình đã bị phá đám. Và hắn sẽ không tha cho những kẻ dám cản đường. Việc hắn tung ra các bộ giáp hạng nặng ngay sau đó không phải là ngẫu nhiên. Đó là lời tuyên chiến trực tiếp. Hắn đã chuẩn bị sẵn “món ăn đặc biệt” để tiếp đãi những vị khách không mời.
-
Nhiều phút trước.
Ferris ngồi trong khoang điều khiển của chiếc xe chỉ huy được ngụy trang kỹ lưỡng của mình, cách chiến trường chính vài chục cây số. Màn hình chiến thuật trước mặt hiển thị một loạt các chấm xanh của đồng bọn và chấm đỏ thể hiện đoàn xe Kellion. Ban đầu, mọi thứ diễn ra có vẻ đúng theo kế hoạch, thậm chí là quá thuận lợi.
Đúng, hắn nhận được vài báo cáo rời rạc về tổn thất từ Ted và Bryan. Nhưng nhìn chung, đoàn xe Kellion đang bị cầm chân, hệ thống vũ khí hạng nặng của chúng bị vô hiệu hóa bởi đợt EMP phối hợp, và lực lượng hộ vệ đang dần bị tiêu hao.
Nhưng có một cảm giác gì đó không đúng. Một sự bất an mơ hồ gợn lên trong đầu Ferris, một kẻ đã lăn lộn quá lâu trong thế giới ngầm tàn khốc này để có thể bỏ qua trực giác của mình. Nó quá... êm đềm. Một đoàn xe lớn của một tập đoàn như Kellion, dù bị tấn công bất ngờ, đáng lẽ phải chống cự quyết liệt hơn, gây ra nhiều thiệt hại hơn cho lực lượng của hắn.
Rồi sự xuất hiện của chiếc xe thương nhân lạ mặt kia. Ban đầu hắn không mấy bận tâm, cho rằng đó chỉ là một kẻ qua đường xui xẻo. Nhưng sau đó, các báo cáo của nhóm Bryan đột ngột tăng vọt một cách khó hiểu, thậm chí là không cần thiết. Rồi đến vụ nổ lớn không rõ nguồn gốc. Điều đó càng làm gia tăng sự nghi ngờ của hắn.
Vũ khí mà hắn cấp cho đám lính đánh thuê rẻ tiền từ Chartres và Le Mans chỉ ở mức tối thiểu, đủ để gây rối và làm mồi nhử. Đám Chartres chỉ có nhiệm vụ chặn đường và cầm chân là chính. Đám Le Mans dùng quái vật và EMP để làm suy yếu mục tiêu. Lực lượng tấn công chính, được trang bị tốt nhất, là đội của chính hắn, đang chờ thời cơ để tung đòn kết liễu. Vậy thì vụ nổ lớn đó từ đâu ra? Ai đó đã giấu vũ khí hạng nặng? Hay... chiếc xe thương nhân đó có vấn đề?
Và còn một điều phi lý nữa. Theo tính toán ban đầu, đám lính từ Chartres và Le Mans, với trang bị nghèo nàn và kỹ năng hạn chế, đáng lẽ phải bị quét sạch gần hết vào giờ này. Chúng chỉ là vật tế thần, là lá chắn thịt để lực lượng chính của hắn tiếp cận mà không bị tổn thất. Vậy mà trên màn hình chiến thuật, vẫn còn tới bốn, năm chấm xanh thuộc hai nhóm đó đang di chuyển, thậm chí còn đang giao chiến với chiếc xe thương nhân kia. Làm thế nào chúng có thể sống sót dai dẳng như vậy?
Một sự nghi ngờ đen tối bắt đầu hình thành. Ferris ra lệnh cho hệ thống truy xuất lại toàn bộ dữ liệu ghi lại từ các thiết bị giám sát gắn trên xe của đồng bọn, đặc biệt là từ nhóm Chartres. Hắn sử dụng một trong những “con rối” của mình, một tên hacker bị bắt và cải tạo não bộ, biến thành công cụ phân tích dữ liệu sống, rà soát các đoạn ghi hình và luồng dữ liệu, tìm kiếm bất kỳ điểm bất thường nào.
Con rối với đôi mắt vô hồn dán chặt vào màn hình, bắt đầu tua nhanh các đoạn ghi. Đến đoạn chiếc Xe thương nhân xuất hiện và liên lạc với nhóm Chartres, một cảnh báo nhấp nháy trên màn hình của con rối. Tín hiệu định vị và trạng thái của các xe thuộc nhóm Chartres bắt đầu chớp tắt với tần suất cực nhanh và bất thường, không giống với bất kỳ loại nhiễu tín hiệu nào mà Ferris từng biết.
-Nghi ngờ có can thiệp vào luồng dữ liệu, thưa ngài.
Con rối người báo cáo bằng giọng đều đều vô cảm.
Ferris nheo mắt.
-Tiếp tục đi.
Con rối tua đến đoạn hai nhóm Le Mans và Chartres giao nhau, và rồi giao chiến với chiếc Xe thương nhân. Một lần nữa, tín hiệu của những chiếc xe còn lại của cả hai nhóm lại chớp nháy một cách kỳ lạ y hệt như trước.
Mọi mảnh ghép khớp lại với nhau. Sự nghi ngờ của Ferris đã được xác nhận. Có kẻ đã xâm nhập vào hệ thống liên lạc và giám sát của đám lính đánh thuê rẻ tiền đó. Một Nethack. Kẻ đó không chỉ nghe lén, mà còn có khả năng điều khiển, thao túng dữ liệu, và tệ hơn nữa, làm giả tín hiệu vị trí và trạng thái của những chiếc xe đã bị phá hủy, khiến Ferris lầm tưởng rằng lực lượng của mình vẫn còn đông đảo và đang chiến đấu hiệu quả.
Kẻ đó đã biến những chiếc xe ma thành những người lính ma, che giấu tổn thất thực sự và dẫn dắt Ferris vào một cái bẫy tâm lý, khiến hắn chủ quan và trì hoãn việc tung ra lực lượng chủ lực. Hắn đã bị dắt mũi!
Cơn giận dữ và cảm giác bị sỉ nhục sôi lên trong lồng ngực Ferris. Hắn nhớ lại báo cáo cuối cùng của Ted trước khi tín hiệu bị làm giả hoàn toàn, báo cáo về việc vũ khí chủ lực của Kellion đã bị vô hiệu hóa. Tình hình thực tế có lẽ tệ hơn nhiều so với những gì hắn tưởng. Nhưng giờ đây, màn kịch đã hạ màn.
Ferris không còn do dự nữa. Dù bị lừa, thế chủ động phần nào vẫn nằm trong tay hắn. Hắn có át chủ bài mà đối phương chưa biết, những bộ giáp chiến đấu hạng nặng. Hắn vớ lấy bộ đàm, kích hoạt kênh liên lạc mã hóa riêng của đội tinh nhuệ.
-Chuẩn bị lên đồ đi, tụi bay! Chúng ta sẽ mở tiệc sớm hơn dự kiến. Và đoán xem? Thực đơn tối nay... sẽ có thêm món thịt nướng từ một thằng Nethack và đồng bọn của nó!


0 Bình luận