Tiếng kêu cứu đứt quãng, nghẹt thở của Sydney Kellion vang lên rồi chợt tắt ngấm trong thiết bị đầu cuối của chiếc Pegasus, để lại cho Kami một khoảng lặng đầy nặng nề, chen ngang vào đó là tiếng rè rè báo hiệu thiết bị đã mất sóng kêu bên tai. Sự yên tĩnh lúc này còn đáng sợ hơn cả tiếng gào thét. Nó báo hiệu một điều duy nhất, tình thế của gã thương nhân đó đã rơi vào ngưỡng cực kỳ nguy hiểm, hoặc tệ hơn, đã vượt qua ngưỡng đó rồi.
-Chết tiệt!
Kami nghiến răng, cơn bực bội dâng lên trong lồng ngực. Không lãng phí thêm một giây nào, anh lập tức chuyển kênh, cố gắng kết nối với Lucas. Thiết bị định vị cho thấy rằng cậu lúc này đang ở đâu đó trong lòng chiếc Gigantic số bốn. Đường truyền chập chờn, bị nhiễu nặng bởi vô số tín hiệu điện tử hỗn loạn, và có lẽ cả thiết bị gây nhiễu chủ động của kẻ địch. Mất vài giây quý giá để kết nối được thông suốt.
-Lucas! Cậu đang làm cái trò quỷ gì mà biệt tăm biệt tích thế hả, tên chết dẫm?! Tay Sydney sắp bị bọn nó tóm cổ đến nơi rồi! Báo cáo tình hình mau!
Giọng Kami gắt gỏng, không hề che giấu sự sốt ruột.
Đầu dây bên kia không đáp lại ngay, thay vào đó, anh nghe thấy một bản nhạc rock metal như phát ra từ địa ngục, tiếng kim loại va chạm chan chát như búa tạ nện vào thép, tiếng gầm rú của súng máy hạng nặng xé toạc không khí, tiếng đạn pháo cỡ nhỏ nổ tung tạo ra những âm thanh trầm đục rung chuyển cả đường truyền, xen lẫn tiếng la hét thất thanh và tiếng rít của động cơ người máy. Rõ ràng Lucas đang ở giữa một cuộc chiến tàn khốc.
Cuối cùng, giọng Lucas cũng vang lên, hổn hển và đứt quãng giữa những tiếng thở dốc nặng nề.
-Khốn kiếp... Kami à? Tôi... hộc... tôi đang bận tay với cái bộ giáp chiến đấu! Hộc... hộc... Nó... nó như một cỗ máy xay thịt vậy! Đám hộ vệ... lẫn đám lính đánh thuê của Kellion... gần như bị quét sạch rồi! Chỉ còn vài mống sót lại đang cố cầm cự cùng tôi thôi! Nếu tôi không ghìm chân nó ở khu vực khoang hàng này... hộc... nó chắc chắn sẽ xé toạc mọi thứ trên đường đi và tìm đến chỗ lão già kia đấy!
Giọng Lucas căng thẳng tột độ, pha lẫn sự mệt mỏi và có lẽ cả một chút hoảng sợ, đang cố gắng che giấu bên dưới lớp vỏ bọc liều lĩnh. Tình hình tồi tệ hơn Kami dự đoán rất nhiều.
-Vậy thì tìm mọi cách mà câu giờ thêm đi!
Kami ra lệnh, giọng quả quyết.
-Tôi đang trên đường đến hỗ trợ cậu! Giữ vững vị trí!
Lucas gào lên, tiếng kim loại bị xé toạc vang lên ngay sát micro.
-Định mệnh! Tôi đang làm đây, không cần ông phải nhắc! Sao ông không thử làm cái trò ma thuật, gõ gõ thứ ngôn ngữ ngoài hành tinh của ông đi? Chiếm quyền điều khiển cái bộ giáp chết tiệt đó như ông đã làm với mấy cái xe hộ tống lúc trước ấy? Làm được thế thì tôi đội ơn ông cả đời!
Một ý tưởng hay nhưng anh đã thử rồi. Ngay khi nhận được thông tin ban đầu về kẻ địch mặc giáp, anh đã âm thầm cố gắng xâm nhập hệ thống điều khiển của nó để chiếm lợi thế khi Ferris chủ động kết nối liên lạc, nhưng kết quả là con số không tròn trĩnh.
-Không thể được, Lucas!
Kami đáp, giọng lạnh đi vài phần.
-Tôi đã thử rồi, vô ích thôi. Những bộ giáp này sử dụng một hệ thống điều khiển và liên lạc nội bộ hoàn toàn độc lập, có lẽ là mã hóa quân sự cấp cao. Nó chỉ kết nối với mạng lưới bên ngoài khi nó muốn, thông qua một kênh tín hiệu riêng biệt, có thể là để nhận lệnh hoặc báo cáo. Mọi cố gắng can thiệp từ bên ngoài vào hệ thống cốt lõi của nó đều bị tường lửa cực mạnh chặn đứng. Giống như cố gắng phá một bức tường kim loại bằng tay không vậy. Cậu phải tự mình cầm cự thôi! Ráng chịu đựng đi!
Không đợi Lucas trả lời, Kami dứt khoát ngắt kết nối. Không còn thời gian để tán gẫu, mỗi giây trôi qua, cơ hội cứu sống Sydney lại giảm đi.
Lao đi như một cơn gió trên hành lang của chiếc Pegasus, anh tới khu vực chứa vũ khí, nhanh chóng khoác bộ giáp kim loại bảo vệ bên ngoài bộ đồ cường hóa, tiếng lách cách khô khốc vang lên khi chúng lần lượt khớp chính xác vào từng vị trí tương ứng.
Tiếp theo, anh kiểm tra lại vũ khí cận chiến được gắn từ tính sau lưng, hai thanh katana công nghệ cao với lưỡi kiếm rung tần số siêu âm có khả năng cắt xuyên hầu hết vật liệu. Cuối cùng, anh chọn một khẩu súng trường tấn công module hóa nằm trên giá, khẩu AR-C7 Mod 3, đáng tin cậy, hỏa lực mạnh với bộ phận ngắm quang học tích hợp, khả năng thay đổi cấu hình nhanh chóng. Anh giật mạnh cần lên đạn, một tiếng cạch chắc nịch vang lên, xác nhận một viên đạn xuyên giáp đã nằm sẵn trong buồng.
Trang bị đầy đủ, Kami nhanh chóng leo lên trên nóc xe, tới chỗ của Reinhard để dặn dò cậu.
-Reinhard, bảo vệ cái xe! Bất cứ tên nào từ mấy cái xe kia tấn công về phía mình thì cứ việc bắn. Ưu tiên vô hiệu hóa vũ khí hoặc động cơ để loại chúng khỏi vòng chiến. Tôi cần qua chiếc Gigantic 4 hỗ trợ Lucas. Nhớ giữ liên lạc qua kênh mã hóa riêng.
Reinhard không nói gì, chỉ gật đầu tỏ vẻ đồng ý sau đó tiếp tục quan sát tình hình xung quanh.
Kami không nán lại thêm. Anh di chuyển nhanh ra ngoài rìa chiếc Pegasus. Gió từ vùng đất hoang liên tục gào thét, mang theo cát bụi, mùi thuốc súng đặc trưng, và cả mùi cháy khét từ xác thịt của trận chiến đang diễn ra. Anh kích hoạt giao diện điều khiển trên cánh tay của bộ đồ cường hóa, một màn hình hiển thị bên trong mũ bảo vệ, làm từ khiên năng lượng trong suốt hiện lên các thông số điều khiển chiếc Pegasus. Bằng những cử chỉ nhanh nhẹn của ngón tay và mệnh lệnh thần kinh trực tiếp, anh ra lệnh cho chiếc xe khổng lồ của mình giảm tốc độ một cách mượt mà, đồng thời điều chỉnh quỹ đạo để áp sát mạn phải của chiếc Gigantic số bốn đang ì ạch di chuyển phía trước.
Hai con quái vật thép từ từ tiến lại gần nhau, khoảng cách giữa chúng chỉ còn vài mét. Bề mặt nóc của chiếc Gigantic số bốn lởm chởm những tháp súng tự động, hầu hết đã cạn sạch đạn dược hoặc bị phá hủy bởi xung điện từ, các tấm thông gió và những mảng kim loại bị cháy xém, biến dạng. Những dấu tích của cuộc tấn công ban đầu đang hiện ra ngày một rõ trước mắt anh.
Tính toán nhanh chóng quỹ đạo và tốc độ tương đối giữa hai phương tiện, Kami căn đúng thời điểm thích hợp liền hạ thấp trọng tâm, các cơ bắp nhân tạo trong bộ đồ cường hóa căng lên, rồi anh bật nhảy.
Một cú phóng người mạnh mẽ, được hỗ trợ bởi toàn bộ sức mạnh của bộ đồ, đưa Kami bay vút qua khoảng không gian đầy gió bụi giữa hai chiếc xe. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi lơ lửng giữa không trung, anh cảm nhận được sự nguy hiểm của nơi mình chuẩn bị dấn thân vào.
RẦM! Một tiếng động lớn vang lên khi Kami đáp xuống bề mặt kim loại của chiếc Gigantic 4. Hệ thống giảm chấn trong bộ đồ hấp thụ phần lớn lực tác động, nhưng cú va chạm vẫn đủ mạnh để làm rung nhẹ cả một khu vực nhỏ trên nóc xe. Anh lập tức lấy lại thăng bằng, khẩu súng trường lăm lăm trong tay, quét nhanh xung quanh. Không có mối đe dọa tức thời nào trên nóc xe.
Vẫn giữ kết nối thần kinh, Kami ra lệnh cho chiếc Pegasus quay trở lại vị trí ban đầu trong đội hình đoàn xe, kích hoạt chế độ tự hành phòng thủ, chuyển quyền giám sát nó qua cho Reinhard. Nhiệm vụ của nó bây giờ là yểm trợ từ xa và là đường rút lui dự phòng nếu mọi chuyện trở nên tồi tệ ngoài dự tính.
Ánh mắt Kami quét tìm lối vào. Anh nhanh chóng phát hiện ra một lỗ thủng lớn trên nóc, gần khu vực giữa thân xe, có lẽ là kết quả của một vụ nổ từ bên trong, hoặc từ một đòn tấn công xuyên phá từ bên ngoài. Mép lỗ thủng lởm chởm những mảnh kim loại sắc như dao cạo, khói đen vẫn còn bốc lên từ bên trong. Không do dự, anh tiến lại gần, cẩn thận nhìn xuống.
Bên dưới là một cảnh tượng địa ngục trần gian.
Khoang chứa hàng khổng lồ của chiếc Gigantic 4 giờ đây là một bãi chiến trường tan hoang. Xác người la liệt khắp nơi, những hộ vệ nằm sõng soài trong những vũng máu đặc quánh, cơ thể bị xé nát bởi vũ khí hạng nặng, khuôn mặt đông cứng trong biểu cảm kinh hoàng tột độ. Xen lẫn vào đó là những mảnh vỡ kim loại méo mó của người máy chiến đấu bị phá hủy, dây điện tóe lên những tia lửa điện khi chạm vào chất lỏng, các bộ phận cơ khí nằm vương vãi khắp mọi nơi. Mùi máu tanh nồng nặc hòa quyện với mùi kim loại cháy xem, mùi khét của thịt bị đốt cháy và mùi ozone từ vũ khí năng lượng tạo thành một thứ không khí đặc quánh, buồn nôn.
Nhiều kiện hàng lớn bằng kim loại đã bị phá tung, đổ sập. Hàng hóa bên trong nằm lăn lóc, vỡ nát trên sàn, trộn lẫn với máu và mảnh vụn. Ánh sáng yếu ớt từ những chiếc đèn báo khẩn cấp chập chờn chiếu rọi cảnh tượng hãi hùng, tạo ra những cái bóng dài ngoằng, nhảy múa liên tục như những bóng ma.
Và ở giữa trung tâm của sự hỗn loạn đó, Kami nhìn thấy nó, bộ giáp chiến đấu mà Lucas đã đề cập tới.
Nó đứng sừng sững như một con quái vật kim loại trong cơn ác mộng tồi tệ nhất. Với chiều cao phải hơn năm mét, đồ sộ và góc cạnh, được bao phủ bởi những lớp giáp dày màu xám tro, chi chít những vết lõm và cháy xém từ các đòn tấn công, nhưng tất cả đều vô nghĩa nếu không thể xuyên thủng hoặc phá vỡ. Một khẩu pháo tự động cỡ nòng lớn gắn trên vai phải của nó thỉnh thoảng lại gầm lên, nhả ra những loạt đạn nổ xuyên phá làm rung chuyển cả khoang hàng. Cánh tay trái của nó kết thúc bằng một thứ vũ khí trông giống như một chiếc kìm thủy lực khổng lồ, có khả năng nghiền nát kim loại dễ dàng. Nó di chuyển với một sức mạnh khủng kiếp, mỗi bước chân mạnh mẽ làm rung chuyển sàn xe, quét sạch mọi thứ cản đường.
Xung quanh con quái vật kim loại đó, Kami nhìn thấy Lucas và khoảng gần hai chục người còn sót lại, có lẽ là những hộ vệ dày dạn kinh nghiệm nhất hoặc may mắn nhất. Họ đang chiến đấu một cách tuyệt vọng. Lucas với bộ đồ cường hóa đặc trưng và hai khẩu súng tiểu liên cỡ lớn trên tay, di chuyển cực kỳ nhanh nhẹn, liên tục né tránh hỏa lực và tìm cách bắn vào các khớp nối hoặc cảm biến của bộ giáp.
Những hộ vệ còn lại thì sử dụng chiến thuật du kích, ẩn nấp sau những kiện hàng đổ nát, bắn tỉa bằng súng trường năng lượng hoặc phóng những quả lựu đạn điện từ với hy vọng làm chậm con quái vật lại. Nhưng rõ ràng là họ đang thất thế. Hỏa lực của bộ giáp quá áp đảo, lớp giáp của nó quá dày. Cứ vài giây, lại có tiếng hét thất thanh vang lên khi một hộ vệ bị trúng đạn, hoặc bị cánh tay của bộ giáp tóm lấy và nghiền nát không thương tiếc, máu và mảnh vụn lại bắn tung tóe ra khắp xung quanh.
Kami không có ý định tham gia vào cuộc chiến này. Nhiệm vụ của anh là cứu Sydney. Việc đối đầu trực diện với bộ giáp đó vào lúc này là tự sát và nó cũng sẽ làm lãng phí thời gian quý báu. Anh cần phải vượt qua khu vực giao tranh này một cách nhanh chóng và kín đáo.
Lợi dụng sự hỗn loạn và những kiện hàng cao lớn nằm ngổn ngang dọc theo hai bên thành xe, Kami bắt đầu di chuyển. Anh nhảy lên nóc một thùng hàng kim loại lớn, bộ đồ cường hóa giúp anh di chuyển nhẹ nhàng và vững chãi trên bề mặt siêu vẹo, kém bằng phẳng.
Anh cúi thấp người, ẩn mình sau các chướng ngại vật, di chuyển từ thùng hàng này sang thùng hàng khác như một bóng ma, đôi mắt liên tục quét qua chiến trường để đảm bảo không bị phát hiện. Tiếng gầm rú của trận chiến vang vọng bên tai, những mảnh đạn lạc thỉnh thoảng lại bay sượt qua đầu, nhưng anh không hề nao núng. Toàn bộ sự tập trung của anh đặt vào việc di chuyển về phía trước, hướng tới khu vực dành cho nhân viên nằm ở phía đầu xe.
Chưa đầy một phút sau, một phút dài như vô tận giữa địa ngục, Kami đã thành công vượt qua khu vực giao tranh chính. Tiếng súng đạn và tiếng nổ dần nhỏ lại phía sau lưng. Anh nhảy xuống khỏi thùng hàng cuối cùng, đáp nhẹ nhàng xuống sàn xe ở một hành lang phụ dẫn vào khu vực sinh hoạt và làm việc của nhân viên.
Nơi này tương đối yên tĩnh hơn, nhưng không khí vẫn căng thẳng đến nghẹt thở. Không có dấu hiệu của sự sống, chỉ có những vệt máu kéo dài trên sàn và vài cánh cửa phòng bị móp méo, bật tung khỏi bản lề. Rõ ràng giao tranh cũng đã lan đến đây, hoặc ít nhất là những kẻ tấn công đã đi qua đây.
Biết rằng khu vực này không còn an toàn, Kami không hề lơ là cảnh giác. Khẩu súng trường vẫn lăm lăm trong tay, ngón tay đặt hờ trên cò súng. Anh kích hoạt hệ thống cảm biến nhiệt và chuyển động của bộ đồ, quét nhanh khu vực xung quanh. Không có tín hiệu rõ ràng nào, nhưng có những điểm nhiễu bất thường.
Anh thận trọng tiến vào hành lang chính dẫn đến khu vực có phòng an toàn của Sydney. Và ngay lập tức, anh nhận thấy điều kỳ lạ.
Không khí trước mặt dường như đang rung động, lung linh một cách bất thường. Hình ảnh ở cuối hành lang trông bị bẻ cong, biến dạng, các đường nét thẳng trở nên méo mó như thể nhìn qua một tấm kính bị nung nóng. Các cảm biến quang học trên mũ bảo vệ của anh cũng báo lỗi hiển thị, hình ảnh trở nên nhiễu hạt và mất chi tiết.
[Bụi gây nhiễu quang học và cảm biến,]
Kami nhận ra ngay lập tức.
[Nồng độ đậm đặc. Bọn chúng đã sử dụng lựu đạn gây nhiễu sau khi phá cửa phòng an toàn. Loại này không hề rẻ. Chúng chắc chắn rằng mình đang chiếm thế thượng phong nên mới tự tin sử dụng nó để che giấu hành tung hoặc ngăn chặn truy đuổi.]
Điều này làm tăng mức độ nguy hiểm. Bụi nhiễu không chỉ cản trở tầm nhìn và cảm biến của Kami mà còn có thể che giấu kẻ địch đang ẩn nấp. Chúng có thể đang chờ đợi anh trong cái bẫy mờ ảo này.
Nhưng rút lui không phải là một lựa chọn. Anh đã đi quá xa và tay thương nhân Sydney có thể vẫn còn cơ hội sống sót. Kami hít một hơi sâu, tập trung tinh thần, nâng cao cảnh giác lên mức tối đa. Anh kiểm tra lại vũ khí, đảm bảo mọi thứ sẵn sàng. Khi xác nhận không có chuyển động tức thời nào trong phạm vi gần đó, anh quyết định hành động.
Kami lao về phía trước. Bộ đồ cường hóa đẩy anh đi với tốc độ chóng mặt, đôi giày kim loại nện thình thịch trên sàn hành lang. Anh chạy xuyên qua làn bụi nhiễu dày đặc, cảm nhận rõ lực cản của không khí tăng lên một cách bất thường, giống như đang cố gắng di chuyển nhanh trong một bể nước loãng. Tầm nhìn bị hạn chế nghiêm trọng, chỉ còn vài mét phía trước là rõ ràng, còn lại là một màn sương mờ ảo, biến dạng. Anh phải dựa nhiều hơn vào cảm biến âm thanh, cảm biến rung động và trực giác của mình.
Anh có thể nhìn thấy rõ hơn những dấu vết tàn phá trên hành lang khi đến gần hơn. Những vết nứt sâu hoắm chạy dọc tường và trần nhà, những mảng kim loại bị thổi bay, để lộ ra dây điện và ống dẫn bên trong. Sàn nhà ở nhiều chỗ bị cày xới, lún sâu bởi sức công phá khủng khiếp của thuốc nổ định hướng mà Eden và đồng bọn đã sử dụng để phá cửa phòng an toàn. Điều đó càng chứng tỏ sự kiên cố đáng kinh ngạc của căn phòng, và cả sự liều lĩnh tàn bạo của những kẻ tấn công.
Liên lạc với Sydney hoàn toàn im bặt, dù thiết bị của Kami vẫn báo đường truyền đang mở, nhưng không có bất kỳ tín hiệu nào từ đầu dây bên kia. Không giọng nói, không tiếng động, chỉ có sự im lặng chết chóc. Khả năng cao nhất là ông ta đã bị bắt. Hoặc tệ hơn. Kami chuẩn bị tinh thần cho kịch bản xấu nhất.
Khi anh chỉ còn cách cánh cửa tan nát của phòng an toàn khoảng hai mươi mét, đột nhiên, hai bóng người từ trong bóng tối mờ ảo của căn phòng lao ra.
Họ di chuyển với tốc độ kinh hoàng, nhanh hơn nhiều so với người bình thường, lao thẳng về phía Kami như hai mũi tên. Bộ đồ cường hóa màu xám đen bó sát cơ thể họ, không quá cồng kềnh nhưng rõ ràng là loại trang bị cao cấp, giúp tăng cường tốc độ và phản xạ. Trên tay mỗi tên là một con dao găm phát ra ánh sáng xanh lam lạnh lẽo, là dao năng lượng.
Hành lang này, dù rộng rãi so với tiêu chuẩn thông thường, vẫn quá hẹp để có thể né tránh một cuộc tấn công trực diện ở tốc độ này, đặc biệt là khi tầm nhìn bị hạn chế. Hai kẻ địch đang cố gắng áp sát cực nhanh, tận dụng ưu thế về quân số và yếu tố bất ngờ, rõ ràng là muốn kết thúc trận chiến trong chớp nhoáng bằng vũ khí cận chiến.
Không một chút do dự, bản năng chiến đấu của Kami trỗi dậy. Anh lập tức xác định chúng là kẻ thù. Ngay khoảnh khắc chúng xuất hiện, khẩu súng trường trong tay anh đã gầm lên.
ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG! Một loạt đạn xuyên giáp cỡ 7.62mm được bắn ra với tốc độ cao, tạo thành một cơn mưa kim loại dày đặc bay thẳng về phía hai kẻ tấn công đang lao tới. Trong một hành lang hẹp như thế này, không có chỗ để ẩn nấp hay né tránh hiệu quả. Ít nhất một trong hai tên đó phải bị xé thành mảnh vụn.
Nhưng điều không tưởng đã xảy ra.
Ngay trước mặt hai kẻ tấn công, không khí dường như đặc quánh lại. Những viên đạn đang bay với tốc độ siêu âm bỗng nhiên bị hãm lại một cách đột ngột, như thể chúng vừa đâm vào một bức tường vô hình bằng thạch dẻo. Chúng lơ lửng trong không khí trong vài giây, để lại những vệt sóng xung kích nhỏ có thể nhìn thấy được trong làn bụi nhiễu, rồi mất hết động năng và rơi lạch cạch xuống sàn. Không một viên đạn nào chạm được vào mục tiêu.
Kami sững sờ trong tích tắc, đôi mắt anh nheo lại để quan sát kĩ hơn, xác nhận thông tin thêm một lần nữa.
[Khiên trường lực cá nhân?! Loại làm chậm động năng?! Chết tiệt! William! Thông tin trong não hắn không hề đề cập đến việc đám nội gián này được trang bị thứ công nghệ chết tiệt này! Giống hệt loại được gắn trên Pegasus, nhưng thu nhỏ lại thành phiên bản cá nhân! Nó không chặn đứng hoàn toàn mà làm giảm tốc độ của vật thể bay tới, gián tiếp triệt tiêu lực tác động. Tốc độ càng nhanh, lực cản càng lớn. Súng đạn thông thường gần như vô dụng ở khoảng cách này!]
Nhận ra súng trường không hiệu quả ở tầm xa, Kami lập tức ngừng bắn và bắt đầu lùi lại, đồng thời rút thanh katana tần số cao từ sau lưng ra. Lưỡi kiếm kim loại sáng bóng khẽ rung lên, phát ra tiếng ù ù trầm thấp. Anh cần kéo dãn khoảng cách, tìm cách áp sát hiệu quả hơn để vô hiệu hóa khả năng của tấm khiên.
Nhưng hai kẻ địch không cho anh cơ hội đó. Chúng đã tận dụng khoảnh khắc Kami ngập ngừng để thu hẹp cự li đáng kể giữa hai bên. Dù vẫn còn cách vài mét, tên bên trái đã vung mạnh con dao năng lượng bằng cả hai tay.
VÚT! Một lưỡi kiếm bằng ánh sáng xanh lam rực rỡ, dài gần một mét, đột ngột phóng ra từ chuôi dao, chém về phía Kami với tốc độ chóng mặt. Anh cảm nhận được sức nóng tỏa ra từ nó. Biết rằng không thể đỡ trực diện, Kami lập tức ngả người ra sau nhanh nhất có thể, đồng thời điều chỉnh trọng tâm để không vô tình té ngã. Lưỡi kiếm ánh sáng sượt qua ngay sát mặt anh, cắt vào không khí tạo ra một tiếng rít ghê tai và để lại một vệt sáng mờ ảo trong làn bụi nhiễu. Hơi nóng của nó làm bỏng rát cả má Kami qua lớp mũ bảo vệ.
Ngay khi né được đòn tấn công, Kami không lùi lại mà làm điều ngược lại, anh đứng thẳng dậy một cách bất ngờ và lao thẳng về phía trước, lợi dụng quán tính của đối thủ sau cú chém hụt để áp sát. Đồng thời, anh liếc thấy tên bên phải cũng đang chuẩn bị tấn công. Không suy nghĩ, Kami chĩa nòng súng trường về phía hắn và bóp cò thêm một loạt ngắn.
ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG! Như dự đoán, những viên đạn lại bị chặn lại bởi khiên trường lực, lơ lửng giữa không trung cách tên đó khoảng một mét. Nhưng lần này, mục đích của Kami không phải là gây sát thương. Những viên đạn bị hãm lại đó đã tạo thành một “bức tường” kim loại tạm thời, dày đặc ngay trước mặt tên bên phải.
Tên bên phải, đang định lao tới, buộc phải khựng lại. Hắn gầm lên một tiếng và vung dao năng lượng của mình chém vào bức tường đạn. Lưỡi kiếm ánh sáng của hắn phải dùng gần hết động năng để cắt xuyên qua đám kim loại đang lơ lửng, tốc độ bị giảm đi đáng kể.
Lợi dụng khoảnh khắc đó, Kami đã lướt qua tên bên trái. Anh cảm nhận được lưỡi kiếm năng lượng của tên bên phải, bị làm chậm bởi bức tường đạn sượt qua lưng bộ đồ cường hóa của mình.
XOẸTTTT! Một tia lửa sáng chói lóe lên. Một vết cắt đỏ rực sau đó xuất hiện trên tấm giáp lưng của Kami. Cơn buốt rát truyền qua lớp giáp sau đó, nhưng hệ thống giảm đau tự động của bộ đồ đã kịp thời kích hoạt, ngăn cơn đau làm Kami mất tập trung. Lớp giáp đã chịu được, nhưng chỉ vừa đủ để làm chệch hướng, không để anh bị lãnh vết cắt trực diện vào người.
Vượt qua được hai kẻ địch, Kami không dừng lại. Anh đạp mạnh chân xuống sàn, xoay người 180 độ, đồng thời kích hoạt tối đa bộ đẩy phụ trợ ở chân và lưng bộ đồ. Anh phóng ngược trở lại về phía hai tên địch như một viên đạn, tận dụng quán tính và sức mạnh của bộ đồ để áp sát chúng từ phía sau trước khi chúng kịp định thần và quay lại.
Anh đã ở trong phạm vi cực gần, khoảng cách mà những viên đạn trước đó đã bị hãm lại. Đây là điểm yếu của loại khiên trường lực này, chúng cần một khoảng cách nhất định để tạo ra trường giảm tốc hiệu quả. Ở cự ly quá gần, hiệu ứng đó gần như bằng không.
ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG! Kami lại khai hỏa khẩu súng trường, lần này nhắm thẳng vào lưng của hai tên địch ở cự ly chỉ còn hơn một mét.
Lần này không có bức tường vô hình nào cả, những viên đạn xuyên giáp lao đi với tốc độ tối đa. Nhưng hai kẻ địch này rõ ràng không phải tay mơ, chúng có tốc độ phản ứng cực kì nhanh. Ngay khi nghe tiếng súng từ phía sau lưng, chúng đã lập tức xoay người lại, bật nhảy và tránh né toàn bộ những viên đạn bay tới.
Chúng di chuyển với một sự linh hoạt và tốc độ phi thường, không còn chỉ chạy trên sàn nhà. Chúng đạp mạnh vào tường, bật lên trần nhà, rồi lại phóng xuống sàn, di chuyển theo những quỹ đạo không thể đoán trước trong không gian ba chiều của hành lang hẹp. Chúng giống như những con nhện máy, biến cả hành lang thành sân chơi chết chóc của mình.
Trong khi né tránh, chúng cũng phản công dữ dội. Lưỡi kiếm năng lượng của chúng liên tục vung lên, tạo ra những vệt sáng xanh lam chết chóc cắt ngang dọc hành lang. Tiếng rít của lưỡi kiếm hòa cùng tiếng đạn bắn từ khẩu súng lục mà một trong hai tên vừa rút ra, tạo thành một bản hợp xướng của sự hủy diệt. Hành lang đáng thương hứng chịu phần lớn thiệt hại, tường, trần, sàn liên tục bị cày nát bởi những đòn tấn công trượt mục tiêu.
Kami lập tức bị cuốn vào một vũ điệu tử thần, anh vừa phải né tránh những lưỡi kiếm năng lượng và làn đạn từ súng lục, vừa phải tìm cơ hội phản công. Bộ đồ cường hóa của anh đang hoạt động hết công suất, điểm tiếp xúc giữa các khớp nối liên tục kêu rít lên. Thanh katana trong tay anh liên tục va chạm với những lưỡi kiếm năng lượng, tạo ra những tiếng ”KENG” chói tai và những tia lửa tóe ra. Khẩu súng trường thỉnh thoảng lại gầm lên, nhưng ở cự ly gần và với tốc độ di chuyển chóng mặt của đối thủ, việc nhắm bắn chính xác là cực kỳ khó khăn.
Màn hình hiển thị của Kami nhấp nháy cảnh báo đỏ, năng lượng của bộ đồ đang tụt giảm nhanh chóng. Việc phải đẩy hiệu suất lên mức tối đa để theo kịp tốc độ của hai đối thủ được trang bị đồ xịn này đang đốt cháy các tế bào năng lượng với tốc độ báo động. Anh không còn nhiều thời gian. Nếu bộ đồ đột ngột hết năng lượng giữa trận giao tranh, anh sẽ chỉ là một cục sắt di động chờ bị làm thịt. Sự thiếu kiên nhẫn bắt đầu len lỏi vào tâm trí Kami, một cảm xúc nguy hiểm trong chiến đấu, bởi nó có thể dẫn đến những sai lầm chết người.
Và rồi, một trong hai kẻ địch đã phạm sai lầm.
Có lẽ do mải mê tấn công hoặc do bề mặt hành lang đã trở nên quá yếu và không ổn định sau hàng loạt vụ nổ và va chạm. Khi tên bên phải đáp xuống từ trần nhà, chân hắn giẫm phải một mảng sàn bị nứt vỡ. Mảng sàn lún xuống, khiến hắn mất thăng bằng trong một tích tắc.
Chỉ một tích tắc đó thôi. Nhưng đối với Kami, đó là quá đủ.
Phản xạ được trui rèn luyện qua vô số trận chiến ngay lập tức hoạt động tối đa, Kami bỏ qua tên còn lại, tập trung toàn bộ vào kẻ đang loạng choạng và đầy rẫy sơ hở. Anh lao tới, không dùng súng, không dùng kiếm mà thay vào đó tung một cú đá trực diện bằng chân phải, sử dụng toàn bộ sức mạnh của bộ đồ cường hóa và quán tính của cú lao tới.
BỐP! RẮC RẮC RẮC! Một âm thanh nặng nề, ghê rợn vang lên. Mũi giày kim loại của Kami va chạm trực diện vào ngực tên địch như thể một ngọn thương. Lực tác động khủng khiếp đến mức có thể nghe thấy tiếng xương sườn gãy vụn bên dưới lớp giáp mỏng của hắn. Cả cơ thể hắn bị thổi bay đi như một con rối đứt dây, đập mạnh vào bức tường đối diện với một tiếng ”RẦM!” lớn, làm rung chuyển nhẹ lên cả bề mặt xung quanh. Bức tường kim loại lõm vào một mảng sâu, những vết nứt hình mạng nhện lan tỏa ra xung quanh điểm va chạm.
Tên địch trượt xuống sàn, co giật vài cái rồi nằm im bất động. Bộ đồ cường hóa của hắn đã cứu hắn khỏi cái chết ngay lập tức, hấp thụ một phần lực tác động, nhưng cú đá đó chắc chắn đã gây ra tổn thương nội tạng nghiêm trọng. Hắn vẫn còn sống nhưng đã mất khả năng chiến đấu.
Nhưng Kami không cho hắn cơ hội hồi phục, không bao giờ nên để lại kẻ thù còn sống sau lưng mình. Trong lúc tên địch còn đang choáng váng, cố gắng gượng dậy trong vô vọng, Anh tiếp tục lao tới như một bóng ma tử thần, chĩa thẳng nòng súng trường vào cái đầu đang ngóc lên của hắn, tay kia cầm chặt thanh katana.
ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG! Loạt đạn được bắn ra ở cự ly gần, không gặp bất kỳ sự cản trở nào từ khiên trường lực, có lẽ nó đã bị quá tải hoặc hỏng hóc sau cú va chạm dữ dội vừa rồi. Những viên đạn xuyên giáp dễ dàng phá nát mũ bảo vệ, biến cái đầu bên trong thành một khối thịt bầy nhầy, máu và mảnh xương bắn tung tóe lên bức tường phía sau.
Nhưng Kami vẫn chưa dừng lại, anh vung thanh katana lên. Lưỡi kiếm rung tần số cao rít lên trong không khí. Rồi anh chém xuống với tốc độ không tưởng.
XOẸT! XOẸT! XOẸT! Liên tiếp những nhát chém nhanh như chớp, chính xác và tàn bạo. Thanh katana cắt xuyên qua lớp giáp và cơ thể tên địch dễ dàng như cắt bơ. Tay, chân, thân mình bị chặt đứt thành từng khúc, từng mảnh lớn nhỏ khác nhau. Máu tươi phun xối xả, nhuộm đỏ cả một góc hành lang. Những khối thịt và mảnh giáp từ từ rơi lả tả xuống sàn, tạo thành một đống hỗn độn ghê tởm. Kami chỉ dừng lại khi chắc chắn rằng đối thủ không còn là một mối đe dọa, dù chỉ là ở mức độ tiềm ẩn như gắn bom vào người để chơi trò tự sát cùng kẻ thù.
Tất cả diễn ra chỉ trong vài giây.
Tên địch còn lại, cố gắng tận dụng lúc Kami đang kết liễu đồng đội của hắn để vòng ra sau lưng tấn công, thì bất chợt khựng lại. Hắn đã chuẩn bị tung ra một cú chém chí mạng, nhưng khi Kami đột ngột quay người lại đối mặt với hắn, hắn đã thoáng thấy sự lạnh lùng đến đáng sợ trong đôi mắt anh qua chiếc mũ bảo vệ trong suốt, và gương mặt bình tĩnh đến lạ thường dù vừa thực hiện một hành động tàn sát đẫm máu. Có lẽ cả cảnh tượng khủng khiếp của đồng đội bị phanh thây ngay trước mắt cũng góp phần làm hắn run sợ.
Sự do dự trong tích tắc đó đã cứu mạng Kami và định đoạt số phận của tên địch.
Kami, người đã đoán trước được đòn tấn công nhờ vào tiếng bước chân và sự thay đổi trong luồng không khí, đã có đủ thời gian để phản ứng. Anh nghiêng người sang một bên. Lưỡi kiếm năng lượng của tên địch chém sượt hai phát qua vai anh, tạo thành một vết cắt hình chữ thập sâu hoắm trên bức tường kim loại ngay vị trí anh vừa đứng.
Sau cú chém hụt, tên địch theo quán tính lao về phía trước, mất đà và bị dồn vào góc tường, ngay cạnh đống thịt băm của đồng đội hắn. Hắn đã tự đưa mình vào thế bí.
Kami không bỏ lỡ cơ hội.
ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG! Anh lại bắn một loạt đạn từ khẩu súng trường. Lần này, anh ở ngoài phạm vi hiệu quả của khiên trường lực cá nhân. Những viên đạn lại bị hãm lại, lơ lửng giữa không trung, tạo thành một bức tường kim loại chết chóc trước mặt tên địch đang bị dồn vào góc.
Nhưng ngay sau khi bắn xong, Kami không dừng lại. Anh dùng hết sức mạnh còn lại của bộ đồ, lao thẳng tới bức tường đạn đang lơ lửng đó, đồng thời vung thanh katana với tốc độ kinh hoàng.
XOẸT! Lưỡi kiếm tần số cao chém vào khối đạn đang lơ lửng. Một hành động tưởng chừng vô nghĩa nhưng lại có tính toán. Dù dưới tác dụng của khiên trường lực, nhát chém đã bị làm chậm lại đáng kể và chẳng còn bất kì tác dụng nào. Song, mục đích chính của thanh kiếm là truyền một phần động lượng cực lớn của Kami vào những viên đạn nằm trên đường đi của nó.
Giống như việc chơi bi-a bằng lưỡi kiếm, những viên đạn đang lơ lửng bị tác động lên đột nhiên nhận được một gia tốc mới, phần động lượng cộng thêm đó đủ để chúng vượt qua ngưỡng cản của khiên trường lực.
PHẬP! PHẬP! PHẬP! Ba viên đạn xuyên qua tấm khiên trường lực vô hình, găm thẳng vào người tên địch đang bị kẹt trong góc. Hắn không thể né tránh trong không gian chật hẹp đó. Một viên trúng vào ngực, một viên vào bụng, và viên quyết định găm thẳng vào giữa mặt, xuyên qua lớp kính che mặt của mũ bảo vệ và kết liễu hắn ngay lập tức.
Thanh Katana của Kami, sau khi truyền động lượng cho đám đạn cũng bị khiên trường lực làm lơ lửng trong không trung một lúc mới chịu rớt xuống, nhưng bây giờ nó không còn quan trọng nữa.
Để đảm bảo không còn bất ngờ nào, Kami vẫn bước tới gần xác tên địch thứ hai. Sau một hồi dò tìm, anh lạnh lùng dùng tay bóp nát thiết bị tạo khiên trường lực, được hắn ngụy trang thành thắt lưng, sau đó vung kiếm thêm chục nhát nữa chặt đứt các chi và đầu, rồi cũng biến hắn thành một đống thịt vụn không hơn không kém, nằm chồng lên đống thịt của đồng đội hắn trước đó. Máu và nội tạng vương vãi khắp nơi.
Hành lang giờ đây chìm trong im lặng, chỉ còn tiếng thở dốc nặng nề của Kami và tiếng rè rè của những thiết bị điện bị hỏng hóc. Không khí đặc quánh mùi máu, thuốc súng và kim loại cháy.
Kami đứng giữa bãi chiến trường thu nhỏ do chính tay mình tạo ra, bộ đồ cường hóa màu đen giờ đây lốm đốm những vết máu đỏ sẫm. Vẻ mặt anh vẫn lạnh lùng, không hề có dấu hiệu của sự hả hê hay ghê tởm. Đây chỉ đơn giản là việc phải làm, không hơn không kém để đạt được mục đích của mình.
Anh đặt khẩu súng trường đã gần hết đạn xuống sàn với một tiếng cạch. Cắm mạnh thanh Katana đẫm máu xuống sàn kim loại. Sau đó, anh lấy ra hai ống tiêm tự động từ túi đeo bên hông, một ống chứa dung dịch kích thích năng lượng và một ống chứa thuốc giảm đau liều cao.
Kami dứt khoát tiêm cả hai vào cổng tiếp nhận trên bộ đồ của mình. Cảm giác mệt mỏi và những cơn đau âm ỉ từ cú va chạm vào lưng dịu đi nhanh chóng, thay vào đó là một luồng năng lượng tràn vào cơ thể. Đồng thời, anh lấy ra một bình năng lượng dự phòng, tháo bình đã gần cạn ra khỏi lưng bộ đồ và lắp bình mới vào. Màn hình hiển thị báo mức năng lượng đã được nạp lại đáng kể.
Tiếp theo, anh nhặt lại khẩu súng trường, tháo băng đạn rỗng ra, ném nó sang một bên. Anh lấy ra một băng đạn mới từ túi đeo. Băng đạn này khác biệt, nó chứa loại đạn có kích thước đầu nòng nhỏ hơn nhưng sơ tốc đầu nòng cực cao, được thiết kế để xuyên phá tốt hơn ở cự ly gần.
[Đạn xuyên giáp ổn định bằng vây APFSDScỡ nhỏ, tốc độ bắn tối đa,]
Kami lẩm bẩm trong khi lắp băng đạn mới vào súng và giật cần lên đạn.
[Hy vọng loại này đủ hiệu quả để xuyên qua cái khiên trường lực chết tiệt đó nếu còn tên nào khác đang sử dụng.]
Chĩa nòng súng về phía cánh cửa tan nát của phòng an toàn, Kami bây giờ đã sẵn sàng cho bất cứ điều gì có thể xuất hiện từ bóng tối bên trong. Anh kích hoạt lại hệ thống quét sinh học trên màn hình, cố gắng nhìn xuyên qua làn bụi nhiễu dày đặc vẫn còn lơ lửng trong không khí.
Vô ích, màn hình quét vẫn chỉ hiển thị vô số chấm sáng li ti ngẫu nhiên trên nền đen đặc. Lớp bụi nhiễu quá dày, chặn đứng mọi loại cảm biến tinh vi nhất. Anh không thể biết được liệu có còn ai, bạn hay thù, đang ở trong căn phòng đó hay không. Sydney còn sống hay đã chết? Eden đã rời đi hay vẫn còn ở lại? Hay còn đồng bọn khác ngoài Eden ở trong đó không? Mọi nghi vấn liên tục được đặt ta trong đầu anh kể lúc biết được thông tin lấy được từ William có sự thiếu sót.
Kami thở dài, một âm thanh mệt mỏi và bực bội thoát ra từ sau lớp khiên năng lượng trên mặt, rồi anh nhìn chằm chằm vào bóng tối bí ẩn của căn phòng an toàn.
[Chậc, cái gã thương nhân chết tiệt,]
Anh thầm rủa trong đầu.
[Cái lời đề nghị giúp đỡ phiền phức chết tiệt. Nếu sau vụ này mà kế hoạch của mình đổ bể, mình thề sẽ đích thân dùng thanh đao này rạch bụng ông ta ra, để ông ta quằn quại một lúc cho bõ tức, rồi mới cắt phăng cái đầu ngu ngốc đó đi.]
Dựa lưng vào bức tường hành lang còn tương đối nguyên vẹn, anh cảm nhận sự rung chuyển nhẹ của chiếc xe khổng lồ đang di chuyển. Trận chiến vừa rồi dù ngắn ngủi, nhưng cực kỳ căng thẳng và tiêu hao năng lượng. Cơ thể và cả tinh thần anh đều cần một khoảnh khắc để hồi phục, dù chỉ là vài giây.
[Chắc mình sẽ dừng lại đây vài giây,]
Anh tự nhủ với chính mình.
[Trận chiến vừa rồi... đúng là làm người ta khó thở thật.]
Anh đứng đó, giữa đống xác thịt và kim loại vỡ nát, khẩu súng lăm lăm trong tay, lắng nghe tiếng vọng của địa ngục từ sâu bên trong chiếc Gigantic, chờ đợi động tĩnh tiếp theo trong màn sương mù mịt của bụi nhiễu và sự không chắc chắn của chính mình.


0 Bình luận