• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Tập 1

Chương 30: Oke

0 Bình luận - Độ dài: 1,133 từ - Cập nhật:

Vài ngày trôi qua kể từ khi mời Adele, việc chế tạo thuốc mana theo yêu cầu khẩn cấp từ tòa thị chính cũng chỉ còn vài lọ.

Đến giờ nghỉ trưa, ba người, một thú, chúng tôi cùng ăn bữa trưa do Erika chuẩn bị.

"Thấy chưa, cứ bắt tay vào làm là được ngay!"

"Đúng vậy ạ. Chuyện này cũng nhờ anh Zieg cả."

Cả hai người vừa nhìn hơn 40 lọ thuốc mana trong hộp gỗ vừa gật đầu.

"Đó là kết quả nỗ lực của hai người. Hay đúng hơn, với thực lực của hai người, nhiêu đó nhằm nhò gì."

Đây là lời thoại của tôi sau khi "tái sinh".

"Điều đầu tiên cậu nghĩ đến là gì?"

Leonora hỏi.

"'Làm được là đương nhiên. Nếu không làm được thì trả lại bằng cấp 10 đi... Sao hả? Tệ lắm đúng không?"

"Ừm, đúng là có hơi nặng lời."

"Vâng ạ... Nhưng ngẫm lại, có lẽ cũng có phần đúng."

Chúng tôi đang làm gì ư? Là vì hai cô đệ tử nói sẽ giúp tôi chỉnh đốn nhân cách, nên tôi đang nhờ họ đánh giá suy nghĩ của tôi.

"Vốn dĩ tôi ít khi nói chuyện với đồng nghiệp hay bạn học cũ nên thường không nói ra thành lời. Nhưng trong đầu tôi có suy nghĩ như vậy rồi thể hiện nó qua thái độ."

"Ừm, tôi nghĩ cậu nên sửa thì tốt hơn."

"Em biết anh Zieg đang cố gắng thay đổi, em cũng biết bản chất anh là người tốt bụng và hiền lành nên có thể bỏ qua, nhưng nếu lần đầu gặp mặt mà bị nói vậy, chắc nhiều người sẽ đề phòng đấy ạ."

Chà... Erika có ổn không đây?

“Phải sửa đổi trước khi Adele đến thôi...”

Ăn trưa xong, tôi đọc cuốn sách mua hôm qua.

"Thái độ lắng nghe rất quan trọng... 'Ồ...' ... 'Tuyệt vời quá...' ... 'Cái đó mua ở đâu vậy?' ... 'Tôi cũng có hứng thú với nó đấy.' ... 'Lần tới dẫn tôi đi nhé.'"

Nói mấy câu này thật á?

"À, ừm, đó là gì vậy ạ?"

Erika vừa nhìn cuốn sách tôi đang đọc vừa hỏi.

"Hôm qua anh mua ở hiệu sách, nghĩ là có thể tham khảo được. Nhân viên ở đó giới thiệu đấy."

"Ồ... À, ừm, nhìn tựa đề thì em thấy hình như có gì đó sai sai thì phải..."

Tựa đề viết là 【Cách Nói Chuyện Với Phụ Nữ Để Trở Nên Thân Thiết Hơn】.

"Vậy à? Anh nói với nhân viên là muốn nói chuyện hòa hợp hơn với đồng nghiệp, thì được giới thiệu cuốn này."

"Sao lại chỉ với phụ nữ vậy ạ?"

"Hai người là phụ nữ còn gì."

Dĩ nhiên, Adele cũng là phụ nữ.

"Zieg, đó không phải là sách dạy tán tỉnh hay cách cưa cẩm phụ nữ đấy chứ?"

"Vậy à?"

"Chỉ riêng việc giới hạn ở phụ nữ là biết rồi. Chắc là nhân viên cửa hàng nghĩ Zieg có người thích ở chỗ làm nên mới giới thiệu cuốn đó chăng?"

Hiểu rồi.

Ừm thì...

"Ồ... Leonora giỏi thật đấy."

"Không cần thực hành đâu..."

"Ừm..."

Tôi lật qua lật lại cuốn sách, đọc tiếp.

"'Không được tỏ tình đột ngột. Tỏ tình chỉ là bước xác nhận cuối cùng, nên việc xây dựng mối quan hệ đến mức nào trước đó mới là quan trọng. Vì vậy, có quan hệ thể xác trước cũng không vấn đề gì...' ...Không được rồi, cái này không ổn."

Đúng là sách dạy tán gái thật.

"Em nghĩ anh Zieg không nên đọc thì hơn ạ."

Erika lắc đầu với vẻ mặt khó xử.

"Cho tôi xem, cho tôi xem."

"Đây này."

Tôi đứng dậy đưa sách cho Leonora.

"Ồ..."

Leonora đọc ngấu nghiến cuốn sách.

"Vẫn phải dựa vào Helen thôi."

"Đúng vậy ạ. Cứ giao cho tôi. Đàn ông quan trọng nhất vẫn là sự tự tin, vẻ ngoài sạch sẽ, sự dịu dàng bất chợt. Ngài Zieg đẹp trai, đầy tự tin chỉ thiếu mỗi sự dịu dàng thôi. Dù có hơi cộc cằn cũng không sao, chỉ cần thể hiện sự dịu dàng trong những việc nhỏ nhặt là đối phương sẽ đổ ngay. Quan trọng là sự khác biệt ạ, sự khác biệt!"

Ừm, tôi thấy lời Helen nói cũng có gì đó hơi sai sai.

"Đó không phải là sở thích của ngươi đấy chứ?"

"Phụ nữ ai cũng vậy mà!"

"Nó nói vậy đúng không?"

Tôi nhìn Erika.

"Ừm, chà, tuy không phải ai cũng vậy, nhưng cũng không thể phủ nhận... Em thích người có thể dẫn dắt mình. Vì em hơi chậm hiểu một chút."

Đúng là chậm hiểu thật.

"Erika thì không có vấn đề gì. Anh là trưởng nhóm mà."

Đang dẫn dắt đây.

"Trông cậy vào anh ạ."

Ừ ừ.

"Leonora thì sao?"

"Zieg, lần trước tôi cho cậu vào phòng, nhưng không phải ý đó đâu nhé."

Hả?

"Cô nói gì vậy?"

"Không, theo cuốn sách này, phụ nữ cho vào nhà là đã oke rồi..."

Cuốn sách khó chịu thật.

"Lúc đó Erika cũng ở đấy. Mà này, vứt cuốn sách đó đi."

Tự mình mua về mà nói vậy cũng kỳ, nhưng đúng là cuốn sách không hay ho gì.

"Người yêu sách không thể vứt sách. Dù sao cũng mua rồi, cứ để đó đi. Biết đâu có lúc hữu dụng."

Leonora nói rồi đứng dậy, cất cuốn sách dạy tán gái vào giá sách linh thiêng chứa đầy những cuốn sách liên quan đến giả kim thuật, sách ghi chép nguyên liệu các thứ.

"Tôi không nghĩ sẽ có ngày nó hữu dụng đâu."

"Chuyện đó làm sao biết được. Cũng có viết vài điều hay mà. Ví dụ như là cứ khen ngợi đi. Điều này dù là nam hay nữ cũng đều tốt cả, phải không?"

Khen ngợi à...

Công nhận, nghe cũng có lý.

Cũng có câu 'khen ngợi để phát triển' mà.

"Ừm. Leonora thông minh thật. Cho nên học bài đi. Còn một tháng nữa là thi rồi."

"Biết rồi... Thời gian gấp rút thật. Sau bữa tối chỉ cho tôi nhé."

“Ừ.”

Tôi đã mạnh miệng với Adele rồi, giờ mà hai người này trượt thì phiền phức lắm.

"Ừm, em cũng còn phần phản ứng giả kim thuật..."

Erika thì tôi nghĩ thừa sức đậu.

"Được rồi, để anh."

Chà, cũng không thể làm mất động lực của em ấy được, với lại tôi đã được đãi cơm nhiều như vậy rồi nên không có lựa chọn từ chối.

Mà nói đúng hơn, học bài ở phòng Erika mà.

Oke, oke… Đến cả tôi cũng biết chuyện này không nên nói ra miệng.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận