Tôi và Lutz mang những viên đá ma thuật vừa được giao xuống nhà kho dưới tầng hầm.
Rồi, tôi so sánh hai tờ giấy mà Lutz đưa.
Một tờ là giấy giám định mấy viên ma thạch mà Lutz đã mua, trên đó có ghi hạng của ma thạch.
Tờ còn lại là giấy giám định mấy viên đá ma thuật do Ziegwald giao, trên đó cũng ghi rõ hạng.
“Giỏi thật… Không có viên nào bị giảm chất lượng cả.”
Giảm chất lượng là khi vật phẩm sau khi luyện thành có chất lượng kém hơn trước khi luyện.
Điều này phụ thuộc vào tay nghề của nhà giả kim và chất xúc tác, không phải là chuyện hiếm gặp.
"Thưa Đại tá, giấy giám định đó có phải là thật không ạ?"
"Nếu là giả sẽ bị tước bằng đấy."
Tội mạo danh nặng lắm.
“Nhưng không viên nào giảm chất lượng… Tôi không rành giả kim thuật, nhưng cấp 3 đúng là lợi hại.”
"Vợ ta là nhà giả kim nên ta cũng biết chút ít, nhưng chưa từng nghe nói đến chuyện này. Đặc biệt là việc chế tạo đá ma thuật nghe nói rất khó."
Vậy mà chỉ trong 2 ngày đã làm được 100 viên sao.
“Giỏi thế… Ziegwald là ai vậy ạ?”
"Nghe nói là đệ tử số một của Claudia Zettel, người được mệnh danh là nhà giả kim giỏi nhất Kinh đô."
“Claudia Zettel… Phù thủy Claudia?”
Một trong ba nhà giả kim cấp 1 của vương quốc, và cũng là người đứng đầu Hiệp hội Giả kim thuật.
Gần đây còn là một phù thủy ở Kinh đô, có tiếng nói ngay cả trong giới chính trị.
"Đúng vậy. Có vẻ cậu ta đã gây chuyện ở kinh đô nên bị thuyên chuyển đến đây."
"Gây chuyện? Là chuyện gì ạ?"
“Hôm qua trưởng chi nhánh bảo cậu ta cực kỳ kém giao tiếp.”
"Trông không giống vậy lắm. Anh ta vẫn nói chuyện bình thường mà."
Hơi kiêu ngạo, nhưng vẫn trong mức bình thường.
"Hình như đang trong quá trình 'huấn luyện'. Nghe nói cậu ta từng suy nghĩ ngoài mình ra thì ai cũng vô dụng."
Mà còn thể hiện điều đó ra mặt nữa.
Người bình thường sẽ cố che giấu những suy nghĩ như vậy.
“V-Vậy à…”
"Lutz. Cậu có họ hàng với cô gái ở chi nhánh đó phải không?"
"Vâng. Erika là em họ của tôi ạ."
Vừa hay.
"Nếu để những kẻ bất mãn với Hiệp hội Giả kim thuật như Thiếu tá đứng ra giải quyết sẽ rất phiền phức, như lần này chẳng hạn. Cậu hãy làm người liên lạc đi."
“Tuân lệnh!”
Giờ thì, Ziegwald Alexander sẽ mang đến thanh kiếm ma thuật như thế nào đây...
Thật mong chờ xem nó có xứng đáng với sự tự tin của cậu ta không.
Tùy thuộc vào kết quả, bên ta sẽ có hành động.
◆◇◆
"Ngài Zieg à... ngài sửa cái tính khó ưa đó đi chứ!"
"Anh Zieg, nói chuyện với Đại tá như vậy không ổn đâu ạ..."
Vừa ra khỏi đồn quân đội, cả hai đã lên tiếng góp ý.
"Tôi biết... nhưng tại Đại tá coi thường tôi trước."
"Ể? Ngài ấy coi thường anh ạ?"
"Em lại thấy giống như ngài ấy khen anh hơn..."
Khen chỗ nào?
"Chẳng phải ông ta nói 'hàng đầu' [note73160] sao? Tức là có đến 5 người ngang hàng với tôi. Làm gì có."
Bệ hạ từng nói không ai sánh được với tôi, sư phụ cũng khen mình là thiên tài vĩ đại nhất lịch sử cơ mà.
"A, vâng..."
"Ra là anh coi đó như lời nói xấu à... Em sẽ lưu ý."
Ơ… Hình như tôi lại sai.
"T-Tôi biết rồi. Đang cố gắng chỉnh đốn nhân cách đây. Thôi, Erika, dẫn anh đến cửa hàng bán ma khoáng thạch đi."
"A, phải rồi. Anh vừa nhận được yêu cầu mới mà. Lối này ạ."
Chúng tôi đi bộ qua các con phố.
"Yêu cầu lần này được 5 triệu, lần tới là 15 triệu à... Hi vọng là có tiền thưởng."
Lương cơ bản bị giảm rồi, nhưng tiền thưởng chắc cũng được kha khá.
"Ừm... Anh thật sự định làm kiếm ma thuật cấp A ạ? Em thấy có vẻ là vậy."
Erika hỏi.
"Dù C hay A thì công sức cũng như nhau cả."
“Anh Zieg làm được cả kiếm ma thuật à?”
“Ừ.”
Thực ra tôi giỏi nhất là làm vũ khí.
Tôi còn từng làm cả súng lục và kiếm ánh sáng, những thứ không có ở thế giới này. Cơ mà, tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài được.
“Giỏi thật…”
"Erika cũng giỏi chế tạo đồ vật mà. Chẳng lẽ không làm được kiếm sao?"
"Dạ không... Vũ khí đáng sợ lắm ạ."
Ồ, con gái có suy nghĩ vậy à.
"Em thích nấu ăn mà đúng không? Thử làm mấy dụng cụ kiểu đó xem sao? Anh cũng từng làm máy xay rồi."
"Hay quá. Nhưng mà, cái đó là gì vậy ạ?"
"Là cái máy dùng để trộn ấy mà."
Tôi làm nó để pha nước tăng lực, nhưng sau khi làm được viên bổ sung thì nó trở nên thừa thãi.
“Chưa hiểu lắm, nhưng lần sau cho em xem nhé.”
“Được thôi.”
Chúng tôi vừa nói vừa đi vào một cửa tiệm.
Bên trong tiệm, các thùng gỗ chứa đủ loại đá nhiều màu sắc.
“Đây là tiệm bán quặng ma thuật ạ.”
Quặng ma thuật là khoáng vật chứa ma lực, dùng để cường hóa kiếm, tạo kiếm ma thuật.
"Phong phú hơn cả kinh đô."
“Gần đây có mỏ khoáng ạ.”
Thị trấn này đúng là trù phú.
Cái gì cũng có.
"Giờ thì, làm thế nào đây. Băng, nước, sét... không, đàn ông thì phải là kiếm lửa chứ nhỉ."
Vì là quân nhân, nên tôi cảm thấy vậy.
“Anh làm kiếm ma thuật lửa à?”
"Anh nghĩ loại đó dễ hiểu và tốt hơn. Vì vậy, chọn hồng thạch đi."
Tôi nhìn thùng gỗ chứa viên khoáng thạch đỏ rực, cầm từng viên, chọn tới chọn lui.
“Anh biết chọn à?”
"Chẳng phải anh đã nói, anh có bằng giám định viên rồi sao?"
"Ừm, sao anh lại có nhiều bằng cấp vậy ạ? Em nhớ không lầm thì bằng ma thuật sư của anh cũng cấp 5, phải không?"
Thì giỏi chứ sao nữa?
"Bằng giám định viên cũng có kha khá nhà giả kim có. Trong các dự án lớn, phải giám định từng loại nguyên liệu một, mà cứ mỗi lần lại nhờ giám định viên bên ngoài tốn thời gian lắm. Cho nên người ta lấy bằng để tiết kiệm thời gian. Những người như vậy sẽ có cơ hội thăng tiến."
Tốc độ làm việc khác hẳn, hiển nhiên rồi.
“Hể… Nhà giả kim ở kinh đô đúng là giỏi.”
"Erika cũng nên lấy một tấm bằng giám định. Khi làm việc, hãy để ý quan sát nguyên liệu. Cứ làm vậy thì tự nhiên sẽ quen tay, đến lúc đó thì kỳ thi cũng không khó lắm đâu."
"Em hiểu rồi ạ. Em sẽ thử xem."
“Cứ thế đi… Hồng thạch này được rồi.”
Tôi chọn hồng thạch, mua thêm nguyên liệu cần thiết khác, rồi về chi nhánh.
Rồi Erika tiếp tục công việc biến quặng sắt thành sắt như ngày hôm qua.
“Kiếm ma thuật được làm thế nào ạ?”
Tôi đặt hồng thạch và quặng sắt lên bàn, Erika nhìn tôi hỏi.
Có vẻ như em ấy đã có thể luyện kim mà không cần nhìn vào quặng sắt nữa rồi.
"Có nhiều cách lắm, nhưng cách truyền thống là rèn kiếm bằng sắt, sau đó dùng nguyên tố chiết xuất từ hồng thạch để cường hóa."
"Nghe có vẻ khó quá ạ."
“Thật ra rất khó làm đấy.”
Với tôi thì dễ như bỡn.
"Ồ... Đến khi nào em mới làm được nhỉ?"
"Về mặt kỹ thuật thì được. Nhưng em sợ vũ khí mà phải không? Vậy thì bỏ đi. Làm con dao bếp có thể nướng đồ ăn hay gì đó tương tự ấy."
"Nghe có vẻ hữu dụng mà cũng không hẳn ạ."
"Chắc là vậy."
Chà, tự mình nghĩ đi chứ.
“À, mai là ngày nghỉ, anh Zieg định làm gì? Nếu rảnh, em dẫn anh đi dạo thị trấn nhé?”
Mai nghỉ à…
“Không, mai anh phải dọn phòng.”
"A, phải rồi. Em giúp một tay nhé?"
Erika đúng là người tốt bụng.
“Xí. Họp cái.”
“Dạ!”
Erika cũng quen rồi nên gật đầu ngay.
“Helen, ngươi nghĩ sao?”
Tôi hỏi Helen, đang cuộn tròn trên bàn.
"Dịp tốt mà, cứ để chị ấy giúp đi."
“Ta cũng thấy nên làm vậy. Nhưng mà, sao ta cứ có cảm giác Erika giống như đàn em hay người hầu của mình vậy..."
“Quá đáng!”
"Chị ấy tốt bụng mà. Đây gọi là giúp đỡ lẫn nhau. Khi nào chị Erika gặp khó khăn thì ngài Zieg sẽ nhẹ nhàng chìa tay ra giúp lại."
Giúp đỡ lẫn nhau…
"Ra là vậy. Erika, có khó khăn gì thì cứ nói nhé."
"Anh lúc nào cũng giúp em mà. Anh xem bài vở cho em, rồi chỉ bảo công việc nữa. Em thấy anh Zieg đúng là người tốt đó."
Con bé này, không có mắt nhìn người gì cả.
"Người này có ổn không vậy... Chị Erika, cẩn thận với mấy kẻ lừa đảo nhé."
“Quá đáng à!”
Thiệt tình... tôi cũng đồng ý với Helen.
Erika tốt bụng quá mức, khiến tôi cũng hơi lo lo rồi đây.


1 Bình luận
TFNC