Ngày nghỉ kết thúc, hôm sau, tôi đến chi nhánh làm việc.
Lên tầng hai nhưng chỉ thấy có mỗi Erika ở đó.
"Chào buổi sáng. Leonora đâu rồi em? Vẫn chưa đến à?"
Ngồi vào bàn, tôi hỏi Erika đang chuẩn bị cà phê.
“Chị Leonora đang ở chỗ trưởng chi nhánh, báo cáo chuyến công tác ấy ạ.”
"À, ra là vậy."
Quên mất có vụ đó.
"Của anh đây. Anh Zieg uống cà phê đen phải không ạ?"
Erika đặt cốc cà phê lên bàn tôi.
“Cảm ơn em.”
“Không có gì!”
Erika cũng đặt một tách cà phê lên bàn Leonora rồi ngồi vào chỗ của mình.
Đúng lúc đó, Leonora đội chiếc mũ chóp bước vào.
“Chào, Zieg. Chào buổi sáng.”
“Chào buổi sáng.”
“Nơi làm việc có tận 3 người, thích thật. Ô, cà phê! Cảm ơn em, Erika.”
Leonora ngồi vào bàn đối diện Erika.
"Không có chi ạ."
Chúng tôi nhấp một ngụm cà phê.
“Giờ thì làm việc nào… Erika với tôi biến quặng sắt thành sắt, đúng không?”
"Đúng vậy. Erika, em chỉ cho cô ấy đi."
“Ơ? Em á? Em nghĩ anh Zieg giải thích dễ hiểu hơn…”
"Làm thỏi không khó lắm đâu, với lại Leonora cấp 10 sẽ nhanh làm được ngay. Hơn nữa, dạy người khác cũng là một cách học rất tốt đấy."
Sư phụ từng nói thế.
Thực ra bà ấy từng muốn tôi nhận đệ tử, nhưng tôi từ chối.
Hồi đó, tôi cảm thấy người khác chỉ là gánh nặng.
"Em hiểu rồi ạ!"
Erika đứng dậy, đến chỗ Leonora, bắt đầu giải thích cách biến quặng sắt thành sắt. Tôi thì bắt tay vào làm kiếm ma thuật.
Nói là vậy, chứ việc tôi làm cũng không khác hai người họ, vẫn là biến quặng sắt thành sắt.
Đầu tiên, biến quặng sắt thành sắt, dùng sắt đó rèn kiếm.
Sau đó mới tiến hành cường hóa.
"――Này, cho tôi hỏi chút được không?"
Trong lúc chúng tôi đang làm việc của mình, Trưởng chi nhánh lên tầng hai và gọi.
“Có gì ạ?”
Trưởng chi nhánh đến gần, tôi hỏi.
"Vừa rồi Rubert ở tòa thị chính gọi điện, bảo là muốn nhờ việc nên cậu qua đó một chút đi."
Có yêu cầu à…
"Còn tùy nội dung nữa, nhưng mà hơi khó đấy. Erika và Leonora đang làm thỏi kim loại, việc mà họ chưa quen, còn tôi thì đang có yêu cầu từ Đại tá."
“Tôi biết. Nhưng cứ qua đó nghe thử thế nào.”
Lại làm thêm giờ à?
“À, để em đi nghe cho!”
Erika giơ tay.
"À, vậy nhờ em nhé. Tạm thời cứ hỏi xem nội dung là gì đã."
Erika thì chắc không sao đâu.
“Dạ, em đi đây!”
Erika nói rồi đi xuống cầu thang.
"Con bé vẫn chăm chỉ như mọi khi nhỉ."
Leonora tỏ vẻ thán phục.
"Thế là tốt. Bên cô sao rồi? Làm thỏi được chứ?"
"Không vấn đề gì. Tuy không giỏi lắm nhưng cỡ này chắc tôi làm được."
Vậy à…
"Zieg, cho tôi hỏi chút được không?"
Trưởng chi nhánh vẫn còn ở đó chứ không quay về phòng, hỏi tôi.
“Gì vậy?”
“Vụ thiếu tá Esmarch.”
A, cái yêu cầu khẩn cấp lần trước à.
"Chuyện đó thế nào rồi?"
"Tôi nghe Đại tá nói, đúng là không có yêu cầu khẩn cấp nào cả. Là một trò gây khó dễ để chèn ép chi nhánh chúng ta thôi."
Quả nhiên là một trò gây khó dễ.
"Chỉ vì chuyện đó mà chi nhánh chúng ta có thể bị đóng cửa sao?"
"Nếu không còn nhà giả kim nào, tất nhiên sẽ bị đóng cửa rồi. Đó là mục tiêu của hắn."
“Vậy hắn muốn ép 3 người bọn tôi nghỉ việc sao? Làm vậy thì Thiếu tá được lợi gì chứ?"
"Ai biết được. Đại tá nói sẽ điều tra, nhưng mười phần thì hết chín phần hắn đã nhận tiền từ đâu đó rồi."
Chắc là nghiệp đoàn tư nhân rồi.
Bọn họ là kẻ hưởng lợi nhất khi chi nhánh đóng cửa.
“Thôi, cứ để đại tá lo. Không phải phận sự của chúng ta.”
"Ừm. Chắc là bị đuổi việc hoặc lại bị thuyên chuyển đi nơi khác."
Bị thuyên chuyển đến thị trấn này, giờ lại bị thuyên chuyển nữa sao...
Nếu là quân đội thì lần tới chắc là ra tiền tuyến, hoặc đến một làng quê thực sự không có gì.
"Vậy ạ. Xin chia buồn với hắn. Trưởng chi nhánh, cảm ơn ông đã thu xếp giúp."
Quả không hổ danh là quý tộc xuất thân quân đội.
“Không có gì, tôi chỉ làm được chừng này thôi. Cứ tiếp tục cố gắng nhé."
Trưởng chi nhánh nói rồi đi xuống cầu thang.
“Có chuyện gì à?”
Leonora không biết chuyện gì, hỏi.
"Lấy cớ là yêu cầu khẩn cấp, rồi giao một đơn hàng vô lý. Mà, cũng giải quyết xong rồi, không vấn đề gì."
"Vậy à... Xin lỗi vì đã vắng mặt nhé."
"Đi công tác thì đành chịu thôi. Quan trọng hơn là từ giờ trông cậy cả vào cô đấy. Vẫn chỉ có 3 người chúng ta thôi."
"Đúng vậy nhỉ... Phải suy nghĩ một chút mới được."
Thật đấy.
Giờ tính sao đây…
"Leonora, kỳ thi tháng sau cô có định thi cấp 9 không?"
"Không biết nữa? Nói ra thì hơi ngại, nhưng tôi không có nhiều tham vọng lắm. Cứ được làm nhà giả kim như thế này là vui rồi."
Thích đến mức bỏ nhà đi, chắc bây giờ cũng đủ mãn nguyện rồi.
"Xin lỗi, nhưng ít nhất cũng phải lên được cấp 8 đi."
"Cấp 8 à... Anh bạn cấp 3 nói nghe dễ quá nhỉ."
“Người kém thì tôi đã không nói. Nếu chỉ nghe một lần mà làm được đến thế thì đậu cấp 8 dễ ẹt ấy mà."
Leonora vừa nói chuyện vừa liên tục luyện sắt.
"Cậu quan sát kỹ thật đấy... Tôi không hiểu tại sao cậu lại bị thuyên chuyển nữa."
"Chẳng qua, bây giờ tôi mới bắt đầu lựa lời mà nói để nâng cao kỹ năng ứng xử thôi."
"Nếu không lựa lời thì cậu đã nói gì?"
"Chỉ là cấp 8 quèn mà lằng nhằng mãi... Thôi, bỏ đi."
Không nói ra thì tốt hơn.
"Tôi hiểu rồi. Người bị từ mặt như tôi nói ra cũng hơi kỳ, nhưng cậu nên trân trọng các mối quan hệ hơn."
"Ừ... Leonora, nếu là học bài thì tôi kèm cho, cố gắng lên. Erika đang rất hăng hái đấy."
"Hiểu rồi. Vậy tháng sau tôi sẽ thử thi cấp 9. Dù bây giờ mới nghĩ đến thì có hơi gấp."
Hay là mình kèm cô ấy thật kỹ lưỡng nhỉ.
Không thể đợi 3 tháng tiếp theo được.


1 Bình luận
Conditinhyeu?Đáng nghi quá
TFNC