• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 40: Thánh địa Phước lành, Tiến vào Phòng 104

1 Bình luận - Độ dài: 2,552 từ - Cập nhật:

User: Han Kain (Trí tuệ)

Ngày: Ngày 14

Vị trí hiện tại: Tầng ???, Thánh địa Phước lành 

Lời khuyên của Hiền triết: 3

Là một nơi kỳ lạ.

Có lẽ vì đây là một ‘Thánh địa’ chăng?

Ánh sáng rực rỡ tựa ánh sao không ngừng đổ xuống từ bầu trời. Dưới mặt đất luồng sáng ấy tụ lại thành một cột sáng khổng lồ và bên cạnh là một màn hình hiển thị quen thuộc mà chúng tôi đã thấy ở nhiều nơi trong Khách sạn.

Ít nhất cũng không có cảm giác nguy hiểm nào.

Khi chúng tôi bắt đầu cảm thấy nhẹ nhõm, những ký tự bắt đầu hiện lên trên màn hình hiển thị.

[Chúc mừng quý vị đã đến được Thánh địa Phước lành!]

[Tại Thánh địa, quý vị có thể hiểu và cường hóa phước lành của mình. Tuy nhiên, nó chỉ giới hạn cho những người có đủ tư cách.]

Khác với những thông báo bình thường của Khách sạn, vốn hay dùng đủ từ ngữ hoa mỹ gây hoang mang, thông báo ở ‘Thánh địa’ lại rất ngắn gọn và đi thẳng vào vấn đề.

Sau một vài giây đứng ngẩn người, tất cả đều đã hiểu được tình hình.

“Cái này… trông không giống một nơi nguy hiểm. Có vẻ thực sự là nơi hỗ trợ về mặt phước lành.”

“Hiểu và cường hóa. Cả hai đều là lựa chọn ổn nhỉ? Một số người, như tôi với cửa sổ trạng thái khá chi tiết, có thể ‘A, vậy ra đây là phước lành của mình’, nhưng cũng có một vài phước lành vẫn còn mơ hồ. Nên tôi nghĩ hiểu rõ phước lành sẽ rất hữu ích, và đương nhiên cường hóa thì quá tốt rồi.”

“May quá. Tôi đã rất khó chịu vì được ban cho mỗi từ ‘Công lý’ mơ hồ mà không có gì khác trong khi mọi người đều có được siêu năng lực.” Elena nói.

“Mà cái ‘tư cách’ cần để cường hóa phước lành là gì? Với lại, nếu chúng ta cường hóa phước lành thì nó sẽ biến đổi như thế nào? Tôi có mạnh đến mức tay không đấm vỡ cả bê tông không?”

“Trước mắt cứ đến chỗ ánh sáng kia xem sao. Đến đó chắc sẽ có gì đó hiện ra thôi.”

Khoảnh khắc mọi người tiến vào cột sáng, màn hình hiển thị lập tức thay đổi.

[Hiểu]

[Cường hóa]

Hai dòng chữ lớn hiện lên.

Có gì đó thúc đẩy tôi vươn tay ra và chạm vào chữ ‘Hiểu’ thì màn hình lập tức nhấp nháy. Có vẻ đây là một màn hình cảm ứng.

Han Kain (20) - Trí tuệ - Thu được kiến thức để sinh tồn trong Khách sạn

Cha Jinchul (31) - Lòng dũng cảm - Tăng cường sức mạnh thể chất

Yu Songee (17) - Ái lực - Thiết lập mối quan hệ thân thiết với các thực thể hỗn mang

Park Seungyub (14) - Vận may - May mắn phát huy định kỳ

Lee Eunsol (32) - Của cải - Truy cập vào Chợ HP và cung ứng

Kim Mooksung (68) - Giao tiếp - Một kết nối tinh thần giữa những người tham gia 

Elena Ivanova (23) - Công lý - Trừng phạt kẻ ác

Kim Ahri (16) - Ám thị - Thôi miên bản thân và người khác

Hầu hết đều giống như chúng tôi đã đoán.

Trí tuệ, Lòng dũng cảm, Ái lực, Vận may và Của cải không quá khác biệt với những dự đoán của chúng tôi, và Ám thị cũng vậy.

Quả nhiên, mọi người đều tập trung vào ‘Công lý’.

“Trừng phạt kẻ ác sao?”

“Cô Elena, cô có đoán được gì không?”

“Tôi không hiểu. Chúng ta đã chạm trán rất nhiều kẻ xấu xa trong Khách sạn nhưng tôi chưa từng có được năng lực nào để trừng phạt cả.”

Tôi nói lên suy nghĩ của mình.

“Có vẻ tôi hiểu rồi. Không phải là ‘thực thể tà ác’ mà là ‘kẻ ác’, nghĩa là ít nhất chúng cũng phải có hình dạng giống con người, đúng không? Nếu vậy thì Athanasia không phải con người và gia đình nông dân hoàn toàn không phải là kẻ ác, nên có lẽ đó là lý do nó không được kích hoạt.”

Chị Eunsol phản bác bằng một câu hỏi.

“Nếu theo như Kain nói, Ở Phòng 103 là Trang trại chăn nuôi người không có ‘người ác độc’, vậy còn ở Phòng 101 Gia đình kỳ lạ thì sao? Rõ ràng chúng là kẻ tà ác mà. Và ngay cả Phòng 102, Dinh thự Kinh hoàng, người cuối cùng mà Elena gặp - Songee đã bị nhập - rõ ràng là người tà ác.”

Phòng 103 thì dễ hiểu, nhưng lý do Công lý không kích hoạt ở Phòng 101 và 102 thì tôi không rõ lắm.

Trong lúc chúng tôi im lặng thì Ahri đã lên tiếng.

“Có lẽ nó chỉ kích hoạt khi bản thân nhận thức được?”

“Nghĩa là Elena cần phải nhận thức được đối phương là một kẻ tà ác sao?”

Có khả năng..

Ở Phòng 101 Gia đình Kỳ lạ, tâm trí của cô ấy đã bị bóp méo nên không thể đưa ra phán đoán bình thường, do đó cô ấy không nhận thức được. Trong Phòng 102, cô ấy đã chết trong lúc ngủ say nên có lẽ không kịp nhận ra sự tà ác của Songee.

“Vậy không phải phước lành của tôi bị hạn chế nhiều quá rồi hay sao? Ngay cả việc hiểu được chuyện gì đang xảy ra trong cái Khách sạn này cũng đã khó rồi.”

“Chị ơi! Hãy nghĩ theo hướng này đi. Cái Khách sạn này giống như một trò chơi vậy. Nếu có nhiều điều kiện ràng buộc, vậy thì có nghĩa chị sẽ rất mạnh một khi những điều kiện đó được thỏa mãn. Như vậy mới là cân bằng chứ!”

Cân bằng.

Cậu ấy nói đúng. Nếu dự đoán của chúng tôi chính xác, vậy thì phước lành của Elena khó kích hoạt hơn so với người khác.

Nếu việc thỏa mãn điều kiện khó như vậy, một khi đạt được thì năng lực phải rất mạnh mới cân bằng được.

Sau khi đưa ra kết luận đó, tôi nhấn vào nút tiếp theo trên màn hình.

[Cường hóa]

[Quý vị có thể cường hóa Park Seungyub, Han Kain và Yu Songee. Quý vị có muốn tiếp tục không? (Có / Không)]

Chỉ có tên của ba người, những người còn lại không có. Khoảnh khắc nhìn thấy ba cái tên, mọi người đều hiểu ‘tư cách’ cần để cường hóa là gì.

Chính là người đó có đóng góp to lớn cho việc trốn thoát hoặc phá giải Căn phòng bị nguyền rủa!

Ở Phòng 101, một mình Seungyub đã trốn thoát thành công.

Phòng 102 thì thật lòng mà nói gần như tôi làm hết.

Phòng 103 thì Songee đã phá giải.

“Hơi tiếc nhỉ. Lần nào tôi cũng cố gắng động não nhưng mà… ba người đó xứng đáng rồi. Nhấn thử xem. Để xem cường hóa như thế nào.”

Tôi lập tức nhấn vào chữ Có.

[Đang tiến hành cường hóa — — — Đã hoàn tất!]

!!!

Khối hào quang đang chiếu sáng giữa Thánh địa đột nhiên chiếu vào Seungyub, Songee và tôi.

Tôi lập tức cảm nhận được ý thức đang rời khỏi cơ thể.

***

Bay lên.

Lên trên, trên nữa.

A, tôi đang bay trên trời à?

Đây là cảm giác xuất hồn sao?

Không có cơ thể hạn chế, linh hồn tôi không ngừng bay lên trên.

‘Bên trên’ không chỉ đơn thuần là độ cao vật lý, mà theo nghĩa thăng thiên thì đúng hơn.

Tôi đang tiến đến một nơi siêu việt vượt xa khỏi mặt đất.

Một vùng đất không hiện hữu ở bất cứ đâu.

Đến một lúc, linh hồn tôi dừng lại.

Và một con chim khổng lồ đang đứng trước mặt tôi.

Là một con cú.

Nhìn kỹ hơn thì tôi nhận ra nó rất quen. Nó trông giống bức tượng mà tôi đã cầm lên trong đêm trước khi vào Khách sạn.

[Gần đây thật đáng thất vọng.]

Nó đang nói chuyện với mình sao?

[Ta đã nghĩ ngươi không phải kẻ ngu ngốc, vậy mà ngươi còn không thể nhận ra mánh khóe đơn giản của Athanasia nữa.]

Đây là chuyện về Phòng 103?

[Nhưng ngươi thể hiện không tệ ở Dinh thự, nên gộp lại mà xét thì ta đánh giá ngươi có khả năng.]

Con chim này là sao, và nó lấy tư cách gì mà phán xét mình?

[Cứ nghĩ ta là Người bảo trợ của ngươi đi. Sau này ngươi sẽ gặp ta một vài lần nữa…]

[Ta sẽ ban cho ngươi thêm một chút. Hy vọng ngươi sẽ đạt được Di sản trước khi đến nơi này lần nữa.]

Cuộc trò chuyện ngắn ngủi, hay nói đúng hơn là một bên truyền đạt.

Sau đó, ý thức tôi rơi xuống từ không gian cao vời vợi…

***

[Han Kain (20) - Trí tuệ - Từ giờ có thể biết được vị trí của đồng đội]

***

User: Han Kain (Trí tuệ)

Ngày: 15

Vị trí hiện tại: Tầng 1, Phòng 105 (Phòng Nghỉ)

Lời khuyên của Hiền triết: 3

Vừa rời khỏi giường là tôi kiểm tra ngay. Là Ngày 15.

Thật kỳ lạ, trải nghiệm ngắn ngủi như vậy mà đã tốn gần cả một ngày.

Tôi muốn thong thả trải qua ba ngày nghỉ ngọt ngào vậy mà…

Ngày 13 thì chúng tôi thử nghiệm vòng tay, sáng Ngày 14 thì dùng hết cho việc khám phá và chiều Ngày 14 và sáng Ngày 15 đều trôi qua trong nháy mắt.

Nếu nghe được vài lời khen thì có lẽ tôi đã không chán nản như vậy.

Thật đáng thất vọng. Hãy nhận được Di sản trước khi đến vào lần sau.

Phải nghe lời ‘đánh giá’ khó chịu như vậy đúng thật là chuyện hoang đường mà.

Tôi có nhờ các người bắt cóc tôi đến một nơi kỳ lạ như thế này không? Tôi đang định chửi thề thì nhận ra cửa sổ trạng thái của tôi đã có thêm một chức năng mới.

User: Han Kain (Trí tuệ)

Ngày: 15

Vị trí hiện tại: Tầng 1, Phòng 105 (Phòng Nghỉ)

Lời khuyên của Hiền triết: 3

Thông tin vị trí đồng đội (!)

Tôi thử kiểm tra thì thấy tất cả mọi người đều đang ở Tầng 1, tại Phòng Nghỉ.

Nếu vào Căn phòng bị nguyền rủa thì nó có hiển thị ‘vị trí chi tiết’ hơn không?

Đây chắc chắn là một khả năng hữu ích.

Đúng lúc cũng đến giờ ăn nên tôi tiến về phía phòng ăn và gặp mọi người.

“Ây da! Cuối cùng cũng xuất hiện. Cậu biết tôi giật mình đến mức nào khi thấy ba người đột nhiên ngã lăn ra hôm qua không? Một mình anh đây vác hết đấy! Seungyub và Songee đã tỉnh lại từ lâu rồi, nên tôi cứ thắc mắc sao cậu ra muộn thế.”

“Vậy Kain, cậu có nhận được gì không?”

“Có. Bây giờ tôi có một nút hiển thị ‘Thông tin vị trí đồng đội’ và cho biết vị trí của mọi người. Hiện tại nó chỉ hiện tên phòng, nhưng có lẽ sau khi tiến vào Căn phòng bị nguyền rủa thì sẽ có vị trí rõ hơn.”

Khác với tôi có thể lập tức kiểm tra sự thay đổi, Songee và Seungyub nghiêng đầu bối rối khi giải thích về việc cường hóa của họ.

“Hừm… em không thể xác nhận được vì bây giờ không có ‘thực thể hỗn mang’ nào xung quanh cả.”

“Em chỉ có một màn hình mờ. Nó ghi là 98%.”

“Vậy đến 100% chắc là hồi đầy rồi đấy. Có vẻ cậu có thể lựa chọn khoảnh khắc gặp may mắn? 98% thì gần đầy rồi.”

Sau khi nói chuyện sơ qua về sự thay đổi của các Phước lành, tôi cùng mọi người ăn bữa tối muộn.

Bực ghê.

Bị lôi đến nơi này, rồi lại bị chê bai là làm không tốt, giờ thì một ngày nghỉ quý giá của tôi cũng biến mất.

Đến quân đội cũng không vô lý đến mức này.

***

Sau bữa ăn, chúng tôi bắt đầu bàn chuyện nghiêm túc.

Chủ đề là ‘Chúng tôi nên đặt mua vật phẩm nào ở Chợ HP?’

“Hôm qua tôi đã nói rồi, một món sẽ là capsaicin. Tôi đã nhặt được bốn cái bình, nhưng mà capsaicin lại hết sạch.”

“Hai món còn lại liệu có nên mua vũ khí không? Như cây tonfa của tôi chẳng hạn?”

“Đó là điều tôi đang phân vân. Dù là vũ khí gì thì với phái nữ, tôi thấy vẫn không hiệu quả bằng bình xịt hơi cay. Ngoài ra, Khách sạn này có dao kiếm trang trí khắp nơi. Con dao găm bạc của Kain cũng nhặt được ở Khách sạn đấy thôi.”

Chị ấy nói có lý.

Dù sao thì chúng tôi cũng không thể đặt mua súng hay kiếm ở Chợ HP. Cùng lắm thì chỉ là một con dao làm bếp thôi.

Những thứ đó chẳng hơn gì mấy con dao trang trí khắp Khách sạn cả.

Ahri đang im lặng thì cất tiếng nói.

“Bật lửa.”

“Bật lửa sao?”

“Tôi nghĩ dụng cụ để đánh lửa sẽ có ích rất nhiều. Và tôi cũng không thấy có cái bật lửa nào trong Khách sạn.”

“Ý không tồi. Vậy món cuối cùng-”

“Chị Eunsol, đằng nào chúng ta cũng không dùng nó để hút thuốc lá, vậy mua một cái đèn khò thì sao? Chúng ta cũng có thể dùng nó để làm vũ khí nữa?”

“Anh ơi, anh không nghĩ đèn khò khó mang theo quá sao?”

“Vậy thì mua bật lửa châm bếp đi.”

“Bật lửa châm bếp là gì ạ?”

“Cái bật lửa có đầu dài hay dùng ở mấy quán thịt nướng. Em nhìn là biết.”

Sau đó chúng tôi có thảo luận thêm, nhưng không thể nghĩ ra thứ gì cho món thứ ba.

Cuối cùng, vì capsaicin tốn khá nhiều, nên chúng tôi đã quyết định mua hai bình xịt và một bật lửa, rồi khép lại một ngày.

Ngày hôm sau, sáng Ngày 16, chúng tôi tiến vào Phòng 104.

***

User: Han Kain (Trí tuệ)

Ngày: 16

Vị trí hiện tại: Tầng 1, Phòng 104(Căn phòng bị nguyền rủa - Trường THPT Khách sạn, Luyện thi Danh tiếng)

Lời khuyên của Hiền triết: 3

Reng reng reng~~~

Một bộ đồng phục quen thuộc.

Giữa vô số NPC là học sinh, những người đồng đội của tôi đang ngơ ngác nhìn xung quanh.

Tôi, một học sinh vừa tốt nghiệp cấp ba và vẫn chưa phải bước chân vào cánh cổng trường đại học. Một trong số những khoảng thời gian hoàng kim của đời người...

Tôi đã quay trở lại trường cấp ba. Mà lại còn là ngôi trường với cái tên vô cùng ngớ ngẩn.

‘Trường THPT Khách sạn’.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

kkkkk, THPT Khách sạn
Xem thêm