Web Novel
Chương 42: Phòng 104, Căn phòng bị nguyền rủa - Trường THPT Khách sạn, Luyện thi danh tiếng (2)
0 Bình luận - Độ dài: 2,306 từ - Cập nhật:
User: Han Kain (Trí tuệ)
Ngày: 16
Vị trí hiện tại: Tầng 1, Phòng 104 (Căn phòng bị nguyền rủa - Trường THPT Khách sạn, Luyện thi Danh tiếng)
Lời khuyên của Hiền triết: 3
Trong đời đã bao giờ mình phải cắm đầu học hành khổ sở thế này chưa nhỉ?
Có lẽ tôi cũng không chăm chỉ đến mức này ngay cả trong lúc ôn thi đại học thật sự.
Đương nhiên rồi. Vì điểm thi đại học thấp chẳng giết ai cả!
***
Lee Eunsol (Giáo viên): Tiếng Hàn - 43211 53422 15323 12432
Kim Mooksung (Giáo viên): Lịch sử Hàn Quốc - 52452 12431 11123 14123
***
Chúng tôi đã có đáp án cho môn Tiếng Hàn và Lịch sử Hàn Quốc. Giờ đến lượt tôi cắm đầu vào giải những phần còn lại.
Tôi mở đề thi ra.
Câu 1. Hai phương trình, P(x) = 0 và Q(x) = 0 có nghiệm lần lượt là 7 và 9, A = [(x,y) | P(x)Q(y) = 0 và Q(x)P(y) = 0, x và y là số thực] là tập hợp vô hạn…
Trời ạ. Mới câu hỏi đầu tiên mà đã cực kỳ kinh khủng rồi.
Thật sự không còn cách đối phó nào khác sao? Càng nghĩ, tôi càng thấy hướng đi này có vẻ không đúng lắm…
Tôi không chắc nữa. Vì chúng tôi không nghĩ ra được phương án nào nên chỉ còn cách tập trung vào việc giải quyết vấn đề trước mắt để sống sót thôi.
***
50 phút trôi qua. Chỉ còn lại 10 phút nữa, tôi gửi tất cả đáp án lên.
Han Kain (Học sinh): Toán - 21223 53121 45121 33315
Kim Ahri (Học sinh): Câu 13 là 3, không phải 1
Han Kain (Học sinh): Không chắc câu 16 lắm. Là 3?
Kim Ahri (Học sinh): Chắc vậy
May là không phải chỉ có một mình tôi giải đề. Cũng an ủi được phần nào.
Tôi đang vắt óc giải đề thì một vấn đề xảy ra trong bài thi Tiếng Anh.
Han Kain (Học sinh): Tiếng Anh - 2311 45231 13522 3 - - - -
Bíp~
Chúng tôi dùng hết dung lượng từ rồi!
Ít ra tôi đã gửi đáp án cho đến câu 16, còn 4 câu còn lại… chỉ mong mọi người giải được.
***
“Quao… anh đỉnh thật sự”
“Cảm ơn anh nhé.”
“Nếu không có anh Kain thì có lẽ chúng ta đều gặp nhau ở Tòa nhà cũ rồi.”
“Vất vả rồi. Nhưng hình như đáp án Tiếng Anh câu 11 sai rồi.”
Mọi người đều nói cảm ơn, nhưng câu nói cuối cùng của Ahri khiến tâm trạng tôi hơi chán nản.
Thôi kệ. Dù sao thì chúng tôi cũng chỉ cần sống sót trong cái Khách sạn quái quỷ này thôi.
Mặc dù tôi muốn có một cuộc họp bàn chiến lược, nhưng chúng tôi không có đủ thời gian. Chuông báo hiệu chúng tôi phải quay về ký túc xá vang lên ngay khi kết thúc bài kiểm tra, nên chúng tôi còn không kịp nói vài câu cho ra hồn nữa.
Ngôi trường nội trú mệt mỏi này, ‘Trường THPT Khách sạn Luyện thi Danh tiếng’, quản lý sinh hoạt của học sinh rất nghiêm ngặt. Học sinh thi xong là quay về phòng học bài ngay, không được phép làm gì khác.
***
Yên tĩnh thật.
Đã bao lâu rồi tôi mới ở một mình như thế này nhỉ?
Nghĩ lại thì, trước khi ông Mooksung và Ahri gia nhập, chúng tôi đều bị nhốt trong Phòng 105 như vậy. Tôi nhớ là vì vậy nên cứ mỗi tiếng mọi người lại ra gặp nhau một lần.
Nhưng từ khi có cửa sổ trò chuyện của ông Mooksung, chúng tôi thỉnh thoảng lại trò chuyện với nhau dù ở trong phòng riêng nên ít cảm thấy bị cô lập hơn.
Còn lại một mình, tôi đắn đo suy nghĩ.
Chúng tôi thật sự không có cách nào khác sao?
Cắn răng chịu đựng giải đề thi ngày qua ngày là giải pháp duy nhất của chúng tôi sao? Cuối cùng thì nó cũng chỉ là giải pháp tạm thời thôi.
Đến hiện tại thì điều duy nhất chúng tôi phát hiện được là Tòa nhà cũ là một nơi nguy hiểm.
Chúng tôi chỉ cần tránh không đi đến Tòa nhà cũ như thế này là được rồi sao?
Tôi nhớ lại cuộc trò chuyện với chị Eunsol ở Dinh thự Kinh hoàng.
Nếu tất cả đều cố gắng sống sót thì tất cả đều sẽ chết hết mà không tìm hiểu được chuyện gì.
Cần có người đi vào nơi nguy hiểm để tìm hiểu dù cho có đánh cược mạng sống.
Khách sạn luôn khuyến khích hy sinh.
Nhưng… chúng tôi phải hy sinh ai?
Đêm dần khuya. Tôi trằn trọc thao thức suốt đêm với những suy nghĩ đau khổ.
***
User: Han Kain (Trí tuệ)
Ngày: 17
Vị trí hiện tại: Tầng 1, Phòng 104 (Căn phòng bị nguyền rủa - Trường THPT Khách sạn, Luyện thi Danh tiếng)
Lời khuyên của Hiền triết: 3
Vừa sáng ra là cửa sổ trò chuyện đã náo loạn.
Lee Eunsol (Giáo viên): Mấy đứa khờ quá!!!
Han Kain (Học sinh): Sao vậy? Chúng tôi sai nhiều sao?
Kim Mooksung (Giáo viên): Như vậy còn đỡ hơn
Lee Eunsol (Giáo viên): Mọi người làm rất tốt. Là Kain hay Ahri đã giải đề đấy?
Han Kain (Học sinh): Cả hai
Lee Eunsol (Giáo viên): Nhưng mà lũ ngốc này, chép đáp án thì cũng phải chép sai một hai câu chứ!
Kim Mooksung (Giáo viên): Sao mà… chỉ có Ahri hơi khác một chút, còn bốn người kia ngay cả câu sai cũng giống hệt nhau vậy?
Lee Eunsol (Giáo viên): Từ câu 16 Tiếng Anh trở đi thì cũng có khác đấy... vấn đề là sai hết.
Tiêu đời rồi. Họ còn không thèm đổi câu trả lời… tôi không nhắc vì cứ tưởng chuyện đó đã quá hiển nhiên rồi chứ.
Park Seungyub (Học sinh): Hả
Lee Eunsol (Giáo viên): Hả cái gì mà hả. Xong đời rồi.
Han Kain (Học sinh): Vậy đã xảy ra chuyện gì?
Kim Mooksung (Giáo viên): Bị làm ầm lên là có học sinh gian lận. Cô Eunsol và tôi đang cố gắng hết sức cãi là không có bằng chứng. Nên cũng tạm thời che đậy được, nhưng bài thi hôm nay là tự luận.
Ôi trời, tự luận.
Chúng tôi toang thật rồi. Sự thay đổi đúng là như thể đang nhắm thẳng vào việc gian lận qua cửa sổ trò chuyện vậy.
Cửa sổ trò chuyện sẽ không trụ được nổi ba phút nếu chúng tôi bắt đầu nhắn tin nhắn dài.
Có lẽ chúng tôi còn không thể viết hết một câu trả lời tử tế cho một hai câu hỏi nữa.
Yu Songee (Học sinh): Cũng tốt. Chúng ta không thể cứ tiếp tục như thế này được. Chúng ta cần phải đến Tòa nhà cũ
Lee Eunsol (Giáo viên): Tôi đồng ý, nhưng phải là đi ‘từng người một’. Nhìn vào bài kiểm tra thì El / Park/ Yu là ba người đang gặp nguy hiểm. Quá nhiều rồi
Kim Ahri (Học sinh): Tôi có ý này! Không thể gian lận với cửa sổ trò chuyện, nhưng với Đa Góc nhìn thì có thể. Nhóm Giáo viên chuẩn bị phao, lén đưa cho Songee trong lúc thi. Songee dùng Đa Góc nhìn để chiếu đáp án cho chúng ta
Kim Mooksung (Giáo viên): Thời thế đảo điên cả rồi! Người trẻ bây giờ đều là cao thủ gian lận rồi
Lee Eunsol (Giáo viên): Ông già ngừng lãng phí chữ đi. Tôi sẽ chuẩn bị phao. Songee, có thể không?
Yu Songee (Học sinh): Khó chọn mục tiêu khi có nhiều người lắm
Han Kain (Học sinh): Mọi người chỉnh bàn ghế để Songee dễ nhắm mục tiêu đi. Luyện tập sao cho không có gì cản trở bản thân và Songee trong lúc thi
Elena (Học sinh): Giả vờ làm rơi đồ rồi tiếp cận Songee cũng có vẻ ổn
Kim Mooksung (Giáo viên): Tất cả đã trải qua thời học sinh như thế nào vậy? Sao mà lại-
Lee Eunsol (Giáo viên): IM LẶNG ĐI
Cha Jinchul (Giáo viên): Tôi cũng làm giám thị
Cứ thế, chúng tôi đã lên kế hoạch cho Dự án Siêu gian lận cùng với sự hỗ trợ của nhóm giáo viên.
Nhưng chúng tôi đã gặp phải một vấn đề ngay từ tiết học đầu tiên,
***
“Park Seungyub! Hôm nay em lại không tập trung nữa à? Mắt đang nhìn đi đâu đó? Em có nghe thấy lời tôi giảng không? Lên đây giải bài này nhanh!
Tiết Toán.
Cuối cùng thì Seungyub cũng không thể ngăn bản thân lơ đãng và cậu ấy cũng không còn phước lành nữa. Đương nhiên là cậu ấy không thể giải được bài nào.
“Ha, đúng là quá tệ. Đi ra ngoài chịu phạt đi!”
Ngay khi thầy dạy Toán nói ra từ ‘phạt’, một người đàn ông to lớn từ hành lang tiến vào lớp cứ như thể hắn vẫn luôn chờ đợi và lôi Seungyub ra ngoài.
Thật không thể tin nổi lại có kiểu trường học như thế này tồn tại trên đời!
Trong lúc tất cả đều đang lo lắng không biết phải làm gì thì Seungyub đã gửi lên một tin nhắn.
Park Seungyub (Học sinh): Em đã đoán sẽ có chuyện như thế này. Em đi một mình thì tốt hơn. Em sẽ đến đó và kiểm tra
Kim Mooksung (Giáo viên): Tinh thần tốt đấy chàng trai. Đừng lo. Nếu lỡ có chết thì có thể nghỉ ngơi và chúng ta sẽ gặp lại nhau ở bên ngoài thôi.
Han Kain (Học sinh): Gặp lại sau!
Elena (Học sinh): Gặp lại sau nhé!
Mọi người đều nói sẽ gặp nhau ở bên ngoài để làm dịu bầu không khí.
Dù nghe có vẻ tàn nhẫn nhưng Seungyub nói đúng. Thay vì chờ đợi bài kiểm tra rồi cùng bị xóa sổ ở Tòa nhà cũ… thì từng người một đến đó để dần tìm hiểu vấn đề là gì thì sẽ tốt hơn.
***
Trong lúc đang giả vờ nghe giảng, tất cả chúng tôi đều tập trung tinh thần vào ‘báo cáo’ của Seungyub.
Park Seungyub (Học sinh): Vẫn chưa có gì. Đang tiến đến Tòa nhà cũ
***
Park Seungyub (Học sinh): Tòa nhà rất cũ kỹ. Ánh sáng kỳ lạ phát ra từ cửa sổ
***
Park Seungyub (Học sinh): Em tiến vào đây. Rất yên tĩnh. Người đàn ông dẫn em đến đây đã biến mất rồi
***
Park Seungyub (Học sinh): Một âm thanh kỳ lạ. Một bài hát? Em sẽ đi xem thử
***
Park Seungyub (Học sinh): Thật huyền bí và đẹp đẽ-
***
***
Báo cáo của cậu ấy đã dừng lại.
Đã xảy ra chuyện gì?
Một tòa nhà cũ kỹ, ánh sáng kỳ lạ, bài hát, huyền bí và đẹp đẽ.
Chỉ những yếu tố này thì khó mà đoán được mối nguy hiểm là gì.
Có vẻ không chỉ mình tôi nghĩ như vậy.
Lee Eunsol (Giáo viên): Không hiểu gì
Kim Ahri (Học sinh): Có vẻ bị hạ gục ngay khi bước vào. Chúng ta cần người có ‘sức chiến đấu’ tốt hơn
Cô ấy nói đúng.
Nếu người tiếp theo vừa tiến vào đã bị khống chế như Seungyub thì không thể có được nhiều thông tin.
Cần một người có ‘sức chiến đấu’ tốt hơn tiến vào nơi đó.
Trong lúc chúng tôi đang đăm chiêu.
Thì Seungyub đã quay trở về.
***
“Có chuyện gì vậy? Cậu không nhắn gì nữa nên bọn tôi cứ tưởng là cậu đã gặp chuyện gì rồi đấy!”
“Không có gì đâu anh. Không có gì để nói cả. Bên trong có một giáo viên, và em bị mắng một trận rồi quay về thôi. Kiểu như lo học hành đi, nghĩ cho tương lai này nọ, mấy lời cằn nhằn kiểu đó thôi.”
“Không phải cậu nói có một bài hát gì đó sao?”
“Là tiếng giáo viên ngâm nga thôi.”
“Seungyub à, cậu có ổn không đó?”
“Vâng, chị Elena. Hình như em đã làm mọi người lo lắng rất nhiều rồi.”
“Trở về an toàn là được rồi!”
“Đúng vậy. Mà, vậy là chúng ta lại quay về điểm khởi đầu à?”
Kỳ lạ quá.
Dù chỉ một cuộc trò chuyện ngắn ngủi, nhưng từng chữ đều rất kỳ lạ.
Ánh sáng kỳ lạ, bài hát, huyền bí và đẹp đẽ. Những yếu tố đó thật sự không quan trọng sao?
Songee đang ngồi im lặng bỗng bật dậy.
“Seungyub. Đến đây nhìn chị đi.”
“Dạ?”
Bộp
“Từ giờ, mọi người cứ giả vờ như không nghe thấy em nói gì nhé. Em sẽ làm ‘thứ này’ không thể nghe thấy em.”
Không khí căng thẳng ngột ngạt dâng cao.
“Đây không phải Seungyub. Khó giải thích lắm, nhưng mà ‘góc nhìn’ của nó hoàn toàn khác biệt. Các giác quan của nó không giống con người.”
Một dự cảm rợn người chợt ập đến nên tôi lập tức mở cửa sổ trạng thái của mình ra.
User: Han Kain (Trí tuệ)
Ngày: 17
Vị trí hiện tại: Tầng 1, Phòng 104 (Căn phòng bị nguyền rủa - Trường THPT Khách sạn, Luyện thi Danh tiếng)
Lời khuyên của Hiền triết: 3
Thông tin vị trí đồng đội (!)
Park Seungyub: Tầng hầm Tòa nhà cũ
Theo cửa sổ trạng thái, Seungyub hiện đang ở tầng hầm của Tòa nhà cũ.
Vậy thì thứ đang đứng trước mặt chúng tôi…


0 Bình luận