• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 44: Phòng 104, Căn phòng bị nguyền rủa - Trường THPT Khách sạn, Luyện thi danh tiếng (4)

0 Bình luận - Độ dài: 3,267 từ - Cập nhật:

User: Han Kain (Trí tuệ)

Ngày: 18

Vị trí hiện tại: Tầng 1, Phòng 104 (Căn phòng bị nguyền rủa - Trường THPT Khách sạn, Luyện thi Danh tiếng)

Lời khuyên của Hiền triết: 3

Ngày thứ ba ở trường học.

Tôi nhìn thời khóa biểu thì thấy có tiết Thể dục.

Mới đầu tôi không quan tâm lắm, bởi vì tôi nghĩ chắc chúng tôi chỉ chơi bóng hay gì đó thôi.

Thay vào đó, tôi lại lo lắng về bài kiểm tra sau giờ học và đã thở phào nhẹ nhõm khi biết ngày hôm nay sẽ không có bài kiểm tra. Các giáo viên vẫn còn nghi ngờ chị Eunsol, nên có vẻ họ sẽ tạm hoãn các bài kiểm tra cho đến khi tìm ra cách đối phó với chị ấy.

Vậy nên, trong lúc chúng tôi đang thoải mái nói trên cửa sổ trò chuyện rằng hôm nay sẽ nghỉ xả hơi một chút và bàn về việc trốn thoát.

Thì bài thi ba môn phối hợp đã bắt đầu.

***

“Thể lực rất quan trọng! Các em nghĩ cứ ngồi cắm đầu vào mấy quyển sách cả ngày là điểm số sẽ tăng sao? Sai rồi. Một cuộc thi cũng giống như một trận chiến vậy! Và em nghĩ cái gì sẽ hỗ trợ mình giữa trận chiến đó? Là thể lực, và những môn thể thao để rèn luyện thể lực tốt nhất chắc chắn chính là bơi lội, đạp xe và chạy marathon.”

Cha Jinchul ‘giả’ đang đứng trên bục và hùng hồn nhấn mạnh tầm quan trọng của thể lực.

“Nếu mà có thể thì tôi rất muốn cải thiện tận gốc cái thể lực yếu kém của các em lắm. Nhưng tôi cũng hiểu là các em không thể rèn luyện cả ngày được. Tuy nhiên, quan điểm của tôi là các em vẫn cần phải vận động toàn thân ít nhất một lần mỗi tuần thì mới có ích cho thể lực và kỳ thi đại học của các em. Tất cả các thầy cô ưu tú khác cũng đồng ý với thầy rồi.”

Lấy đâu ra ‘giáo viên ưu tú’ trong cái trường học khùng điên này vậy.

“Trước tiên, vì tiết Thể dục chỉ có một tiếng nên chúng ta sẽ khởi động với việc chạy bộ nhẹ nhàng. Đi thẳng đến sân tập ngay sau khi giờ học kết thúc! Nghe rõ chưa? Ngày hôm qua chúng ta có một sự cố khá hỗn loạn. Tôi đã có chút sai sót nên tôi xin lỗi các em. Vì chuyện đã xảy ra ngày hôm qua nên hôm nay sẽ không có bài kiểm tra, thay vào đó, chúng ta sẽ rèn luyện thể lực bằng bài thi ba môn phối hợp nhỏ mà thầy đã chuẩn bị.”

Sau đó, những lời Cha Jinchul giả nói cũng không có gì đặc biệt lắm.

Đại khái là sẽ rút ngắn độ dài của đường đua để tổ chức bài thi ba môn phối hợp: bơi lội, đạp xe và chạy marathon, cũng như cách chúng tôi tiến hành.

Một tiếng thở dài bật ra khỏi miệng tôi. Sao chúng cứ phải bày vẽ đủ trò để hành hạ chúng tôi thế nhỉ? Chuyện gì xảy ra tiếp theo đã quá rõ ràng rồi. Một vài người về đích muộn có lẽ sẽ lại bị đưa đến Tòa nhà cũ.

Tôi lặng lẽ nghĩ về những thành viên còn lại ở nhóm học sinh.

Tôi, Songee, Elena và Ahri.

Không có ý tự khen mình, nhưng tôi vẫn nghĩ thể lực của tôi không dưới mức trung bình của học sinh lớp 12. Elena muốn làm diễn viên nên tôi đoán chắc cô ấy là một trong số vài thành viên nữ có thể lực tốt, và tôi cũng không thể tưởng tượng ra nổi cảnh Ahri sẽ bị tụt lại phía sau.

Vấn đề vẫn là Songee. Trông không giống người có thể lực tốt một chút nào, và ngay cả Di sản của cô ấy cũng vô dụng trong một cuộc chiến thể lực thô thiển thế này. Sẽ có hơn một trăm người trên sân và tất cả đều được đo thành tích, nên dùng Di sản đánh lừa một người cũng sẽ không giúp ích được gì.

Có vẻ Songee cũng có suy nghĩ tương tự.

Yu Songee (Học sinh): Em đã chuẩn bị tinh thần rồi

Lee Eunsol (Giáo viên): Mệt lắm sao?

Yu Songee (Học sinh): Vâng. Em sẽ giữ sức. Không tệ. Em có thể thu thập thông tin theo một hướng khác với anh Jinchul

Thông tin.

Nếu đằng nào cũng phải đến Tòa nhà cũ thì chúng tôi phải thu được càng nhiều thông tin càng tốt. Nhưng tôi không thể không cảm thấy bất an khi lại bị giảm đi mất một người.

Lần này sẽ có bao nhiêu người trốn thoát thành công đây? Tôi thật sự không muốn cuối cùng chỉ còn lại một mình như ở Dinh thự Kinh hoàng nữa.

Trong lúc suy nghĩ đủ thứ, tôi đã không hề nghe giảng bởi vì đằng nào cũng không có bài kiểm tra nên tiết học trôi qua trong chớp mắt.

***

Bài thi ba môn phối hợp bắt đầu.

Toàn sân trở nên yên lặng ngay khi chúng tôi bắt đầu môn bơi lội.

Dù có là NPC đi chăng nữa thì họ vẫn không khác gì những học sinh cấp ba bình thường!

Tôi đã từng nhìn thấy mấy cu cậu run bần bật khi gặp Elena và Ahri. Thậm chí còn có đứa hài hước còn công khai mang cà phê từ căn tin đến cho Songee vào mỗi giờ giải lao, đến mức chúng tôi còn mong chờ đến lúc nào mới có người tỏ tình đầu tiên nữa. Ngoại hình của Songee vẫn nằm trong mức bình thường ở trường cấp ba, nhưng Elena và Ahri hoàn toàn nổi bật.

Họ quá khác biệt đến mức học sinh đều tránh đường mỗi khi Elena và Ahri tiến vào lớp học. Nhờ vậy mà việc họp bàn chiến lược của chúng tôi diễn ra vô cùng thuận lợi. Chúng tôi có thể đi đến ngồi ở bất cứ chỗ nào mà mình thích và xung quanh sẽ trống trơn.

Nhưng mà hồ bơi và đồ bơi ư?

Ý là cái này có hơi quá kích thích với bọn trẻ cấp ba rồi. Tôi cứ nghĩ mình đã quen với ngoại hình của họ sau nhiều thử thách ở Khách sạn rồi, vậy mà khi nhìn thấy họ mặc đồ bơi vẫn là một trải nghiệm khá choáng ngợp đối với tôi. Huống chi là nam sinh, ngay cả nữ sinh cũng ngẩn người ra.

Vì muốn làm diễn viên nên Elena có vẻ rất hưởng thụ ánh nhìn của mọi người xung quanh, còn Ahri thì ngay từ đầu tôi đã không thể tưởng tượng nổi cảnh cô ấy e thẹn.

Vì vậy mà hồ bơi đã trở thành một studio ngoại cảnh nơi mọi người tụ tập để xem các người mẫu chụp ảnh.

Điều buồn cười là đến cả Cha Jinchul ‘giả’ đáng lẽ phải điều hành bài thi ba môn phối hợp cũng ngẩn tò te sau khi nhìn thấy Elena. À không, thật ra đến cả Cha Jinchul ‘thật’ cũng run run khi đứng trước mặt Elena mà…

Hay là tất cả cùng ngắm Elena và Ahri cho đến hết giờ rồi quay về ký túc xá chẳng phải có ích hơn sao?

Làm cho mắt sáng lên tốt hơn rất nhiều cho kỳ thi đại học so với ba môn phối hợp vô dụng này không phải sao?

Không may thay, Cha Jinchul giả đã tỉnh táo lại.

“Hừm, ừm. Có vẻ mọi người hơi phấn khích rồi đấy. Các em! Tôi biết là vì các em đang ở hồ bơi, nhưng chúng ta không ở đây để chơi đùa. Nào! Theo thứ tự, bắt đầu từ Lớp 1!”

Bài thi ba môn phối hợp bắt đầu.

***

Bầu không khí vui vẻ và phấn khởi ở hồ bơi đã biến mất. Khoảng thời gian mười phút thư giãn mắt có hiệu quả hơn cuộc thi ba môn phối hợp đã kết thúc và chờ đợi chúng tôi ở phía trước là địa ngục.

Sao trên đời này lại có kiểu ‘bơi nhanh hơn người khác nếu không muốn bị đưa đến Tòa nhà cũ rồi chết ở đó’ chứ?

Tôi thật sự đang quơ tay như điên đây này.

Tại sao học sinh cấp ba ở cái ngôi trường điên khùng này lại có thể lực kinh khủng như vậy chứ? Giá mà về khoản này Khách sạn có thể mô phỏng thực tế một chút!. Thể lực của học sinh cấp ba ở Hàn rất tệ, biết chưa!

Sau khi bơi xong hai vòng, tôi ngoi lên nhìn xung quanh.

Hạng của tôi… Ôi đệt… còn chưa đạt hạng trung bình nữa!

Cứ nghĩ đây chỉ là trường luyện thi đại học thôi chứ. Sao những đứa này cũng giỏi cả bơi lội thế?

Đến hơi sức để chửi thề cũng chẳng còn.

Vội vàng lấy hơi, tôi chạy đến chỗ xe đạp.

***

Nói thật thì tôi khá tự tin với việc đạp xe đạp.

Hàn Quốc là đất nước như thế nào? Thật ra đây không phải là nơi có điều kiện cơ sở hạ tầng tốt nhất để đi xe đạp. Phần lớn học sinh lớp 12 ở Hàn có lẽ không biết đi xe đạp tử tế đâu nhỉ?

Tôi cứ tưởng như vậy, nhưng đó là vì tôi không ngờ học sinh cấp ba ở Khách sạn hoàn toàn khác với học sinh Hàn Quốc.

***

Phần thi chạy marathon vẫn chưa bắt đầu mà tôi đã bắt đầu thở hổn hển rồi. Tôi còn không có ý định giành hạng một hay hạng hai trong bài thi ba môn vô nghĩa này. Mục tiêu của tôi chỉ là mức trung bình thôi nhưng không ngờ kết quả lại hoàn toàn trái ngược với suy tính của tôi.

Đã là vòng cuối, nhưng nhìn kiểu gì tôi cũng thấy mình đang lẹt đẹt ở nhóm cuối chứ chẳng phải nhóm giữa nữa rồi

Sao mà học sinh cấp ba lại có thể lực tốt như vậy chứ? Có lý không vậy hả? Lũ Khách sạn khốn nạn!

???

Đúng lúc đó tôi nhìn thấy một bóng dáng không ngờ đến.

Songee đang ở trước tôi.

Chuyện gì đây?

Tôi vô cùng hoang mang. Lẽ nào học sinh cấp ba ở Khách sạn hoàn toàn bình thường, còn tôi mới là người có thể lực kém hơn cả nữ sinh sao?

Khi đến gần, tôi mới nhận ra. Đồ bơi cô ấy vẫn còn nhỏ nước tong tong.

Không phải vì nhanh hơn nên mới ở trước tôi. 

Mà là vì quá chậm đến mức bây giờ cô ấy chỉ mới đến chỗ xe đạp. Nếu xét đến việc nữ sinh xuất phát trước rồi một lúc sau nam sinh mới xuất phát, thì Songee… 

Có vẻ thật sự hoàn toàn không có ý định vượt qua bài thi này.

Songee cứ thế dắt xe đạp và rời khỏi đường đua. Cô ấy đang công khai thể hiện mình sẽ không tham gia vào bài thi dù giáo viên có đưa đến Tòa nhà cũ hay không thì tùy.

Ngay cả người có thể lực ở mức khá như tôi còn thở hổn hển thì Songee không thể nào có khả năng sống sót giữa đám học sinh lớp 12 Khách sạn thể lực tốt như này. Đằng nào cũng bị loại thì giữ sức có lẽ là quyết định đúng đắn.

***

Đến gần lúc cuối, thay vì chạy thì tôi gần như là đi bộ thì đúng hơn nhưng tôi đã gắng gượng hoàn thành được bài thi ba môn phối hợp. Dù tôi ở nhóm cuối ở phần thi đạp xe đạp, nhưng tôi đã bù đắp lại ở phần thi chạy marathon và về đích ở nhóm giữa. Chừng này thì chắc là đủ sống sót rồi.

Điều bất ngờ nhất chính là Ahri suýt nữa đã về nhất dù cho có tính khoảng thời gian xuất phát giữa nam nữ. Đến cả cô gái có mơ ước làm diễn viên, người có thể lực tốt hơn bình thường, cũng chỉ lọt vào top 30 bên nữ, thì thành tích suýt đứng hạng nhất của Ahri đúng là ấn tượng.

Mà cũng phải thôi, chẳng phải tôi đã nghe Songee nói cô ấy có vẻ như có thể bay được hay sao! Nếu một người như vậy mà lại thua đám học sinh bình thường trong bài thi ba môn vớ vẩn này thì mới là chuyện lạ.

Bài thi ba môn phối hợp địa ngục kết thúc và đến lúc báo cáo.

***

Yu Songee (Học sinh): Có thể bảo vệ tâm trí. Em sẽ quan sát mà không phản kháng

***

Trọng tâm kế hoạch của Songee khác với anh Jinchul. Ngay từ đầu cô ấy đã không định phản kháng. Chỉ đều đặn dùng Di sản để bảo vệ tâm trí, và cố gắng tìm hiểu chính xác chuyện đang xảy ra ở Tòa nhà cũ.

Dù có vẻ sẽ không giúp ích gì cho kế hoạch trốn thoát của chúng tôi lúc này, nhưng mọi thông tin đều quan trọng để giải quyết nguyên nhân gốc rễ.

***

Yu Songee (Học sinh): Giống như đã biết. Bài hát, ánh sáng

***

Yu Songee (Học sinh): Đẹp một cách kỳ lạ-

****

Yu Songee (Học sinh): Suýt nữa đã mất ý thức. Giống một thiên thần hay tiên. Em sẽ gọi là ‘Người Dẫn Lối’

***

Yu Songee (Học sinh): Ở tầng hầm. Rất nhiều người. ‘Người Dẫn Lối’ có vẻ được sùng bái

***

Yu Songee (Học sinh): …

***

Yu Songee (Học sinh): Những người này là giáo viên và học sinh của trường. Có vẻ là ‘bản gốc’

***

Yu Songee (Học sinh): Người Dẫn Lối đang đọc một bài diễn văn kỳ lạ

***

Yu Songee (Học sinh): Trần thế là nơi đầy rẫy đau khổ. Không cần phải lưu luyến nơi này nữa. Sự thăng thiên đang đến gần. Chúa trời đang dõi theo chúng ta, sự cứu rỗi đang đến. Hãy trút bỏ lớp vỏ bọc bên ngoài, những gắn bó tầm thường với thế gian, tâm hồn yếu ớt, và những suy nghĩ tà niệm. Hãy gói tất cả những thứ đó vào trong lớp vỏ bọc bên ngoài và trở về với sự thuần khiết. Chúa đã chuẩn bị một thiên đường cho chúng ta rồi

***

Yu Songee (Học sinh): Sắp không chịu nổi nữa rồi

***

Yu Songee (Học sinh): Báo cáo cuối cùng. Phiên bản ‘giả’ gửi từ Tòa nhà cũ đến trường học được chúng gọi là ‘lớp vỏ bọc bên ngoài’. Không đơn thuần chỉ là trò ngụy trang đánh lừa người khác mà nó là một quy trình rất quan trọng theo ‘tín ngưỡng’ của chúng. Trút bỏ lớp vỏ bọc để được cứu rỗi. Không thể chịu nổi nữa. Em sẽ thử đối đầu với Người Dẫn Lối

***

***

Báo cáo kết thúc.

***

User: Han Kain (Trí tuệ)

Ngày: 18

Vị trí hiện tại: Tầng 1, Phòng 104 (Căn phòng bị nguyền rủa - Trường THPT Khách sạn, Luyện thi Danh tiếng)

Lời khuyên của Hiền triết: 3

Thông tin vị trí đồng đội (!)

Yu Songee: Đã chết

Ngay cả Songee cũng không qua khỏi.

Hãy sắp xếp lại những điều đã biết. Cô ấy đã thu thập được rất nhiều thông tin hữu ích cho mọi người.

Tình trạng thật sự của Tòa nhà cũ. Thật sự là một nơi bị một giáo phái quái dị chiếm giữ.

Lý do dù có giết được năm người cũng vô nghĩa. Là vì hầu hết mọi người trong trường đều đã bị ‘thay thế’. Ngôi trường này có hơn hàng trăm học sinh, nên đương nhiên có ít nhất hàng trăm người ở Tòa nhà cũ.

Lý do ‘thay thế’ và gửi đi phiên bản giả mạo. Theo ‘quan điểm tôn giáo’ của họ, đó là một quy trình để nhận được sự cứu rỗi. Trước khi được ‘Chúa’ chọn và đến thiên đường, họ phải rũ bỏ ‘lớp vỏ bọc bên ngoài’ của con người. Lớp vỏ đó chính là bản giả mạo mà chúng tôi đang tiếp xúc. Vậy bản gốc sau khi đã trút bỏ lớp vỏ ngoài đó sẽ ra sao? Đây là điều vẫn chưa rõ ràng. Họ thật sự sẽ đến một thiên đường nào đó sao? Và họ có đánh mất ‘cơ thể thật sự’ sau khi đã rũ bỏ lớp vỏ ngoài không? Nếu vậy thì sao anh Jinchul lại nhìn thấy Seungyub bản gốc được? Càng nghĩ càng rối.

Người Dẫn Lối rốt cuộc là gì? Không biết. Một thực thể cực kỳ đẹp đẽ với sức mạnh siêu nhiên.

Phát hiện được rất nhiều thông tin nhưng chúng không thể sử dụng được ngay trong lúc này. Mục tiêu trước mắt của chúng tôi là trốn thoát. Những thông tin này sẽ có ích khi chúng tôi quay lại để giải quyết nguyên nhân gốc rễ lời nguyền của căn phòng sau này.

Lee Eunsol (Giáo viên): Kỳ lạ. Trút bỏ lớp vỏ để giác ngộ? Nghe khá giống Phật giáo

Kim Mooksung (Giáo viên): Để ra ngoài rồi hãy phân tích. Cha với sức mạnh và Yu với Di sản đều đã chết. Không giải quyết được. Mục tiêu là trốn thoát

Lee Eunsol (Giáo viên): Chúng ta nên thử thoát khỏi cái trường này

Han Kain (Học sinh): Rất nhiều bảo vệ canh gác nghiêm ngặt

Lee Eunsol (Giáo viên): Học sinh mới là đối tượng bị giám sát. Giáo viên có thể di chuyển thoải mái

Kim Mooksung (Giáo viên): Hay là tôi lái xe giấu học sinh bên trong?

Lee Eunsol (Giáo viên): Có xe sao?

Kim Mooksung (Giáo viên): Lần trước tôi đã lấy trộm chìa khóa của hiệu trưởng rồi

Lee Eunsol (Giáo viên): Có vẻ ông đã sống một cuộc đời oanh liệt nhỉ

Kim Mooksung (Giáo viên): Quá đáng quá

Kim Ahri (Học sinh): Dừng lại. Khi nào chuẩn bị?

Kim Mooksung (Giáo viên): Đánh khi sắt còn nóng. Tối nay lên đường

***

Chúng tôi đã lập ra kế hoạch trốn thoát đầu tiên.

Vì đã trộm được chìa khóa xe của ai đó, nên nhóm giáo viên sẽ lái xe để tránh tai mắt của bảo vệ và nhóm học sinh sẽ trốn phía sau xe.

Nhìn thoáng qua thì có vẻ là một kế hoạch tốt. Bảo vệ không có lý do gì để lục soát kỹ xe của giáo viên, đúng không?

Nhưng vẫn rất đáng lo. Phần lớn sức mạnh của nhóm đã sụp đổ rồi.

Chúng tôi không còn sức mạnh cơ bắp của anh Jinchul, và sự ra đi của Songee cùng với năng lực ‘Đa Góc nhìn’ của cô ấy là một tổn thất không gì bù đắp nổi.

Có lẽ chúng tôi phải trông cậy vào sức mạnh siêu nhiên mà Ahri vẫn chưa tiết lộ.

***

Tối đó, chúng tôi đã được chứng kiến một ‘quyền năng áp đảo’, vượt xa mọi thứ chúng tôi từng biết kể từ khi đặt chân đến Khách sạn này.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận