• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 50 - Kẻ Giáng Thế từ Thiên Đường

1 Bình luận - Độ dài: 2,581 từ - Cập nhật:

User: Han Kain (Trí Tuệ)

Ngày: Ngày 19

Địa Điểm: Tầng 1, Hành lang

Lời Khuyên của Hiền Triết: 2

“Tôi từng… trong Khách Sạn—”

“Mẹ tôi….”

“Cổ tôi….”

Những tiếng thì thầm dần chạm tới tai tôi.

Chúng dường như đang nói về gì đó, nhưng tôi không thể nghe hay thấy gì hết.

Thay vào đó, từ một nơi xa xăm…. Tôi có thể nghe thấy một bài thánh ca. Để níu giữ bản thân ở lại, tôi liền sử dụng bộ lọc của cửa sổ hệ thống, nhắm mắt và bịt tai lại. Nhờ đó, âm thanh đó dần trở nên dịu đi.

Cảm giác gần như là tôi bị điếc. Thân xác tôi thì vẫn ở đây, nhưng vẫn có cảm giác rằng linh hồn tôi bị kéo tới một nơi nào đó.

Những giọng nói - những tiếng thì thầm vang lên trong tai tôi. Chắc chắn có một thực thể đang định truyền đạt ý chỉ của nó với tôi, nhưng tôi không thể hiểu được những lời đó. Giọng của thực thể đó bị rè và nhiễu giống như bị chôn vùi trong âm thanh nền.

Một chút thông tin mơ hồ truyền tới tôi. Tôi đã hiểu ra dù không nhất thiết phải nghe nó từ ai.

Đó là một cuộc “đàm phán” đang được diễn ra tại bàn đàm phán tối cao của thiên đình.

Rất nhanh, cuộc đàm phán đã hoàn thành.

⬜⬜⬜⬜⬜⬜⬜⬜⬜: ⬜

Giáng⬜⬜⬜: ⬜

Giáng Thế: ⬜

Giáng Thế: 3

User: Han Kain (Trí Tuệ)

Ngày: Ngày 19

Địa Điểm: Tầng 1, Hành lang

Lời Khuyên của Hiền Triết: 3

Giáng Thế: 3

Phải có ánh sáng

Và ánh sáng xuất hiện [note73985]

Một cơn lốc ánh sáng xoáy quanh như một trận cuồng phong.

Trong mắt Elena, khung cảnh trước mặt cô phi thực hơn bất cứ thứ gì cô đã từng chứng kiến.

“Đây có phải là quá trình con người được thăng lên thiên thần không?”

Những tia sáng, đợt sóng không thể giải thích nổi đang tỏa ra khắp người Kain.

Cô ấy không dám nhìn thẳng vào mặt cậu ấy. Hào quang tỏa ra thật sự là của người cõi trời giáng thế.

Không chỉ đơn thuần là ‘đẹp trai’, ‘ưa nhìn’, cậu ấy nhìn thật ‘thánh thiện’. Đứng trước mặt cô là một người tới từ cõi trời, tiêu chuẩn sắc đẹp của người phàm không thể giải thích được.

Nước mắt trào ra khỏi khóe mắt cô, toàn bộ khổ cực đớn đau cô từng trải qua dần xuất hiện trong đầu cô. Tuổi thơ vui vẻ dài đằng đẵng, thứ mà không may đã kết thúc do gia đình cô bất đắc dĩ phải lưu vong; cái đói và nguy hiểm thường trực khắp nơi, và cô ấy phải chạy khắp nơi như con châu chấu tìm tự do, mà không tiếp xúc gần gũi với ai.

Mình hiểu rồi, toàn bộ khổ đau mình trải qua là để gặp người này.

Thống khổ và đau đớn của Khách Sạn không hơn gì là chông gai trên con đường dẫn tới sự cứu rỗi.

Hồi ức đau thương dần mờ đi, nước mắt cô tuôn như suối.

Vậy là, Elena quỳ xuống và cầu nguyện.

***

Han Kain

Tôi dần lấy lại nhận thức và lập tức mở mắt ra. Đồng đội tôi là những gì tôi ngay lập tức nhận ra.

Tất cả mọi người đều không còn ngồi trên ghế nữa. Vài người đang lăn lộn dưới sàn, còn vài người đang quỳ xuống, “cầu nguyện” với tôi.

Chỉ khi đó tôi mới nhận ra điều gì đó. Lúc đó, tôi đã không còn là người cõi phàm.

Tôi đứng dậy và mở cửa phòng 105 một cách vô thức.

Cánh cửa bị bật tung và vỡ làm nhiều mảnh.

Vì tôi còn không có thời gian đứng đó và ngạc nhiên, tôi lập tức phi ra ngoài.

Sàn nhà nổ tung dưới gót chân tôi với mỗi bước đi. Khi tôi bật khỏi mặt đất, đầu tôi chạm vào trần nhà, nhưng đầu tôi thì ổn còn trần nhà mới là thứ bị hỏng. Trong một thoáng bối rối, tôi vung tay lại và xé toạc bức tường.

Sau khi nhận ra bản thân phải cẩn thận hơn nhiều với mọi thứ, tôi bắt đầu đi lại một cách cẩn thận.

Mình phải làm gì bây giờ? Mình sẽ như thế này cả đời sao?

Tôi có thể thấy những màu sắc trước đây chưa từng thấy, nghe thấy những âm thanh không thể nghe thấy. Bàn tay tôi chạm vào hạt bụi trôi nổi trong không trung, và tôi cảm nhận được từng rung động của cát sỏi từ bức tường vừa sụp.

Một chiếc đèn trần đang rơi xuống từ góc xa. Những rung động trong không khí dần truyền tới tai tôi như một bản nhạc.

Ahh, thế giới con người sống thật nhỏ bé làm sao. Thật bi đát khi họ không thể nhận thức được tất cả mọi thứ đang diễn ra xung quanh.

Chỉ bây giờ tôi mới hiểu là toàn bộ nhân loại đều là những kẻ câm điếc.

Nhưng kể cả như vậy thì tôi vẫn chân thành mong được làm con người trở lại.

Đúng lúc đó thì một “Lời Khuyên Tốt Bụng Bất Thường” xuất hiện trước mặt tôi.

Hãy đứng yên. Ngươi sẽ trở lại làm người một khi sức mạnh ngấm hoàn toàn vào cơ thể.

Lần này thì khác - lần này khác hoàn toàn so với “Lời Khuyên Hiền Giả” bình thường. Trước đây nó chỉ ném cho vài lời mỗi khi tôi gần chết, nhưng lần này thì nó giống lời khuyên thực thụ hơn.

Tôi đứng yên như được bảo. Đằng nào thì tôi cũng đang phá hủy mọi thứ nếu tôi cử động, nên tôi cũng chẳng muốn lắm.

Nói ra thì có vẻ hơi edgy, nhưng mà tôi thấy sợ tôi rồi đấy.

Sau khoảng 10 phút, ánh sáng xung quanh cơ thể tôi dần ổn định lại, và nguồn sức mạnh sục sôi như núi lửa bên trong tôi dần phai đi, như dòng suối cạn.

Cảm thấy đỡ căng thẳng hơn, tôi nhìn quanh và phát hiện Khách Sạn nhìn như bãi chiến trường bị đánh bom.

Nơi tôi đặt chân là các lỗ lớn như hố mìn, và cái đèn trần cách đó 20m đã rơi xuống do tôi húc đầu vào trần nhà. Toàn bộ đồ trang trí trên tường đều biến thành rác, và mấy cái cây gần lễ tân đã biến mất giống như bị tên lửa oanh tạc.

 Tôi chỉ đơn thuần là chạy quanh quanh nhưng mà xung quanh thì trông thật thảm họa.

Và đó là khi - lời khuyên “tốt bụng” cuối cùng của ngày xuất hiện trước mắt tôi.

Ngươi có thể Giáng Thế 3 lần. Nhưng nhớ kĩ rằng, không có gì là bữa ăn miễn phí cả….

Khi tôi quay lại phòng 105, giờ đã mất đi cánh cửa, tôi nhận ra rằng may mắn thay, đồng đội tôi đã dần trở lại với bản thân.

Họ nhìn tôi với vẻ mặt đờ đẫn.

“Ừm… Kain à, cậu có thể giải thích “thứ đó” cho mọi người được không”

Tôi phải bắt đầu từ đâu đây? Tôi quyết định chia sẻ mọi thứ xảy ra từ ngày cuối cùng tại trường học, và thứ tôi đã trải qua tại tòa nhà chính cũ.

Tôi chậm rãi giải thích mọi thứ từ việc tôi thâm nhập tòa nhà một mình, tới việc tấn công Aurelia sau khi tìm thấy cơ hội, trước khi bị “Ngài” bắt cóc. Sau đó, tôi nhận được gì đó và tin nhắn của Khách Sạn đã bị làm nhiễu.

Rồi - tôi nói về thứ vừa xảy ra, cũng như kĩ năng “Giáng Thế” xuất hiện trên cửa sổ hệ thống.

Căn phòng trở nên im lặng

Người đầu tiên lên tiếng - như mong đợi, ông Kim Mooksung, đặc vụ đã quen với các hiện tượng siêu nhiên.

“Có vẻ như thực thể “Ngài” đó, thứ bị khóa bên trong Căn Phòng Nguyền Rủa, đã cho cháu một khoản “đầu tư””

“Liệu kẻ bị phong ấn bên trong có khả năng ảnh hưởng đến thế giới thực không?”

“Đó là điều ta không thể nói chắc chắn, nhưng chúng ta có thể khẳng định thông qua “Kẻ Nuốt Chửng” rằng, những thực thể phi phàm này cũng lờ mờ đoán được Khách Sạn đang làm gì. “Kẻ Nuốt Chửng” cũng đã biết về Khách Sạn, cũng như có quyền năng tạo ra 1 con tốt có cá tính riêng trong căn phòng đó”.

“Tại sao ông nghĩ là hắn lại đầu tư cho cháu?”

“Cháu có thể không phải người duy nhất”

“Ý ông là có thể hắn làm việc này đã lâu rồi ư?”

“Chỉ là phỏng đoán của ta thôi”

“Được rồi, đừng nói về “Ngài” nữa” Ahri nói. “Chúng ta vẫn chưa nắm rõ Khách Sạn mà, vậy nên sẽ thật vô nghĩa nếu chúng ta tiếp tục lo về mục tiêu của thực thể siêu việt trong mỗi căn phòng kia. Quan trọng hơn là, có vẻ như anh Kain đã có một nguồn sức mạnh lẫn sức hút cũng vãi lồng đấy… nhưng mà có điều kiện gì không?” [note73986]

“Hệ thống báo nó có số 3. Anh nghĩ là chỉ dùng được 3 lần.”

Và lời khuyên cuối cùng tôi nhận được, thứ cuối cùng cũng ra dáng “Lời Khuyên Hiền Giả” chân chính.

“Không có gì là bữa ăn miễn phí trên đời cả”

Căn phòng lại trở nên im hơi, cho tới khi chị Eunsol lên tiếng.

“Chị tin rằng bác Mooksung và Ahri có kinh nghiệm hơn chúng ta về mảng này. Hai người nghĩ Kain nên làm gì”

“Dưới góc nhìn của Cục Quản Trị, ta đương nhiên muốn cậu ấy nên sống cả đời mà không cần quan tâm tới năng lực mờ ám đó. Không có gì miễn phí cả, và đó là lí do tại sao ta gọi nó là “khoản đầu tư”. “Ngài” sẽ quay lại và khiến cậu trả giá thôi”.

“Ừm, bác ơi, 2 ý kiến của bác đang mâu thuẫn”

“Tùy mọi người quyết định ý kiến nào mới là đúng”

“Vậy thì, thế này đi” Ahri nói

“Anh nghe đây”

“Cố đừng sử dụng nó. Trong trường hợp cuối cùng, khi mọi người trừ anh đã chết rồi, và anh nghĩ sẽ là quét sạch cả team nếu anh chết - thì đó là lúc nên sử dụng”

Một giải pháp cuối cùng, dành cho tình huống cực đoan nhất.

Tôi quyết định nghĩ về năng lực mới nhận hôm nay là thứ như vậy, trước khi chuyển sang nghĩ về những vấn đề khác.

Tôi đang đi quanh cân nhắc và nhận ra Elena và Songee sẽ nhăn mặt và né tránh tôi mỗi khi ánh nhìn chúng tôi chạm nhau. Nhìn lại thì hai người họ là hai người cầu nguyện trước mặt tôi.

Thật sự là tình huống khó xử.

Cuối cùng, tôi quyết định đi tới nơi nào đó vắng vẻ, bỏ mọi người lại với lí do rằng tôi cần sắp xếp lại đầu óc. Dù sao hôm nay cũng có rất nhiều thứ cần tôi suy nghĩ thêm.

                                             ***

“...”

“... Chị chỉ nói vì Kain không ở đây nhưng… Mọi người nghĩ sao khi thấy em ấy?” Eunsol lên tiếng

“Kiểu như, “thánh thiện” à? Anh ấy trông như thiên thần”

“Đẹp trai cực kì luôn; đấng cứu thế của thế giới này - mấy điều lố bịch như vậy”

“Có vẻ như Songee và Elena cũng nghĩ như chị” Eunsol nói sau khi tham khảo ý kiến cả 2.

“Em nghĩ sẽ rất khó xử nếu phải gặp anh Kain ngày mai”

“Chắc chị cũng thế” Elena đồng ý

“Đây cũng thế”. Eunsol nói “Chỉ là thoáng qua, nhưng cậu ta trông như một tồn tại khác hoàn toàn với “chúng ta””

“Em đoán rằng chúng ta không có tâm trạng ăn uống nữa đâu và… chỉ còn chưa đầy 10 phút nữa. Chúng ta đi nghỉ thôi. Chà, chúng ta chắc sẽ biến mất vào phòng riêng trong 10 phút nữa”

“Có thật là thế không?”

“Ý cô là sao Ahri?”

Sau khi hất hàm về phía cánh cửa, Ahri tiếp tục

“Tôi chỉ quan tâm rằng nếu phòng 105 sẽ có còn hoạt động như thường nũa không, nếu cánh cửa kia đã bị phá hủy”

Mối lo này dần hiện rõ.

Ngày hôm đó tất cả chức năng của phòng 105 đều tê liệt, và mọi người bị bỏ lại bên ngoài sau khi thời gian ăn tối kết thúc.

Cuối cùng thì mọi người đều phải cầm theo chút tư trang và đi tới nơi khác để nằm ngủ.

                                  ***

“Ahri”

“Chị à? Chị không phải ngủ gần cái bàn sao?”

“Chị định thế, nhưng mà chị cần nói mấy thứ trước”

“Thế à? Thế thì tại sao chị chưa nói?”

“Chị muốn nói với em một mình”

“...”

“Chị sẽ nói thẳng. Chị không quan tâm tới quá khứ của em lắm; mục tiêu của em là gì lẫn cách em được sinh ra. Kể từ khi chị còn là con nít, chị đã làm việc trong tập đoàn. Em sẽ gặp rất nhiều kiểu người khi làm việc trong một dự án lớn - muôn người muôn vẻ và nhiệm vụ của lãnh đạo là dung nạp tất cả bọn họ, và khiến điều gì đó xảy ra. Nhưng có điều kiện để xảy ra, đó là mọi người cần phải hợp tác với tiến độ của dự án, đó là điều tối thiểu. Tuy mỗi người có suy nghĩ bất đồng và mục tiêu khác nhau, khi mọi người hợp tác vì dự án, mọi thứ sẽ xuôi chèo mát mái”

“Ý chị là chúng ta nên hợp tác vì mục tiêu lớn là ‘trốn thoát khỏi khách sạn’ đúng không? Em cũng đang làm điều đó mà”

“Chị biết, vì thế chị đang nhắm mắt bỏ qua mọi thứ thay vì cố gắng tra khảo em. Dù sao đi nữa thì chẳng ai muốn ở lại nơi kì lạ này vài nghìn năm. Chị biết em hiểu điều đó nghĩa là gì”

                                         ***

Ngày hôm sau

Màn hình hiển thị của Khách Sạn đã gây ra một sự náo động.

THÔNG BÁO XÂY DỰNG QUY MÔ LỚN!!

Ban quản trị Khách Sạn Pioneer rất buồn khi phải thông báo một vài tin tức đáng thất vọng. Tối hôm trước, một vị khách bạo lực và lỗ mãng đã càn quét và phá hoại vài cơ sở vật chất của Khách Sạn, và điều này đã gây ảnh hưởng tới giấc ngủ của quý vị.

Bỏ qua việc ai là người phải chịu trách nhiệm cho sự việc này, Ban quản trị Khách Sạn chân thành xin lỗi quý khách với những trục trặc trên.

Khách Sạn sẽ đóng cửa ngày hôm nay. Toàn bộ cơ sở vật chất sẽ ngừng hoạt động và chúng tôi đề nghị quý khách sử dụng khu vực cắm trại dưới tầng hầm.

Trong vòng 1 giờ, Khách Sạn sẽ ngừng hoạt động. Vui lòng di chuyển về hướng tầng hầm.

Ghi chú

[Lên trên]
Chỗ này là trích dẫn Sáng Thế Kinh (Genesis) 1,3. Mình không phải dân theo đạo, nhưng mà bản dịch kinh thánh thật sự dở, theo nghĩa đen ổn, nhưng không có giá trị văn học tí nào, đành edit vậy
Chỗ này là trích dẫn Sáng Thế Kinh (Genesis) 1,3. Mình không phải dân theo đạo, nhưng mà bản dịch kinh thánh thật sự dở, theo nghĩa đen ổn, nhưng không có giá trị văn học tí nào, đành edit vậy
[Lên trên]
Chỗ này test tí vì giọng Ahri trong raw là nó cũng hơi bất ổn, anh em thích thì mình có thể edit thêm mắm dặm muối tí sau này.
Chỗ này test tí vì giọng Ahri trong raw là nó cũng hơi bất ổn, anh em thích thì mình có thể edit thêm mắm dặm muối tí sau này.
Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Di tản tập thể à
Xem thêm