The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer
Chương 59 Hầm Ngục Thí Luyện (8)
0 Bình luận - Độ dài: 1,696 từ - Cập nhật:
“Đây là... căn phòng cuối cùng sao?”
“Tối quá... Mình chẳng nhìn thấy gì cả.”
Evan lẩm bẩm khi nhìn quanh căn phòng khổng lồ không có lối đi nào khác.
Nếu đây là một căn phòng rộng lớn, trống trải và tối om, thì chắc hẳn đây là phòng boss rồi...
Phòng hờ, tôi liếc quanh một vòng.
Dù tôi có thể cảm nhận được thứ gì đó giống như nguồn sáng, nhưng bản thân lại chẳng thể cảm nhận được ánh sáng thật sự, nên tôi cũng không chắc nơi này có tối hay không. Nhưng cảm nhận phản ứng của họ, có vẻ đúng là rất tối.
Hơn hết...
‘mình nhìn thấy rồi...’
Tôi thấy một thứ trông như một con golem khổng lồ, đang ngồi xổm bất động.
Evan và Danas dường như không nhìn rõ được do bóng tối, nhưng tôi thì không bị ảnh hưởng bởi ánh sáng hay bóng tối, nên có thể nhìn thấy toàn bộ hình dạng của con golem.
Nếu tôi không lên tiếng, cái đống đá khổng lồ đó có thể sẽ tấn công bất ngờ và nghiền nát cả ba chúng tôi, nên tôi nghĩ tốt hơn là nên cảnh báo trước.
Tôi kéo hai người họ lại khi họ đang định tiến lên.
“[Mọi người đừng di chuyển, phía trước rất nguy hiểm.]”
Tôi cảnh báo rằng nếu tiến thêm sẽ nguy hiểm.
Evan nghiêng đầu trước lời cảnh báo của tôi, nhưng vì đã ở cạnh tôi quá lâu, nên chắc anh nghĩ tôi đã cảm nhận được gì đó bằng thánh lực. Danas thì đồng tình, kéo Evan lại và bảo nên nghe theo lời tôi.
“[Trước khi tiến thêm, em sẽ ban phúc lành cho hai người.]”
Tôi nói rồi ban tất cả phúc lành tôi có cho Danas và Evan với tư cách là Thánh nữ.
Những phúc lành lần này còn mạnh hơn những lần trước.
Chắc bạn đang thắc mắc tại sao tôi không dùng những phúc lành mạnh như vậy từ đầu nhỉ?
Không có gì đặc biệt cả—Chỉ là nếu tôi ban phúc lành quá nhiều ngay từ đầu, thì còn gọi gì là "thử thách" nữa , ha?
Tôi chỉ ban cho họ lượng phúc lành vừa đủ để có thể trưởng thành thông qua việc đối đầu với golem mà thôi.
Giúp đỡ quá mức có khi lại phản tác dụng, đó là điều tôi nghĩ.
Tất nhiên, Evan nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu, chắc đang tự hỏi sao lần này phúc lành lại mạnh đến vậy.
Anh không thể nghĩ đơn giản rằng tôi mệt mỏi sau khi ban phúc lành mạnh như thế này sao?
“Giờ chúng ta phải làm gì?”
Danas, người cũng vừa nhận được phúc lành, nhìn cơ thể được cường hóa của mình rồi hỏi tôi.
“Làm gì ư...?”
“[Chỉ cần tiêu diệt con golem kia là xong thôi...]”
“...?!”
Kugugugugung!!
“Mặt đất...?!”
“Thánh nữ!”
Đột nhiên, mặt đất bắt đầu rung chuyển.
Danas hoảng hốt lao về phía tôi, nhưng đúng lúc đó, tôi cảm nhận được con golem bắt đầu cử động.
Không giống như Evan và Danas, tôi cảm nhận chuyển động của con golem nhanh hơn vì dùng thánh lực để cảm nhận không gian xung quanh.
Không được rồi.
Chúng tôi phải rút lui, tái tổ chức, rồi mới đối đầu nó một cách nghiêm túc.
Evan và Danas chưa sẵn sàng.
Nghĩ vậy, tôi định nói với họ hãy chạy đi, nhưng—
‘Nó nhanh quá?!’
Con golem khổng lồ đang ngồi xổm bất động bất ngờ vung cánh tay về phía chúng tôi với tốc độ không tưởng. Không đến mức mắt tôi không theo kịp, nhưng với thân hình to lớn như thế mà lại nhanh đến vậy thì thật bất ngờ.
Evan và Danas có thể né được nếu họ biết trước, nhưng họ thậm chí còn không nhận ra đòn tấn công đó, nên hoàn toàn không thể tránh kịp.
Giờ đã quá muộn để nói, nếu cứ đứng yên như thế này thì cả ba chúng tôi sẽ bị nghiền nát bởi cú đấm khổng lồ ấy.
Tôi thì có thể sống lại, và cơn đau tôi cảm nhận có lẽ còn chuyển thành khoái cảm, nhưng Evan và Danas sẽ bị nghiền nát đến mức không còn nhận ra được.
Tôi không thể để chuyện đó xảy ra.
‘mình sẽ chặn một lần... rồi buff cho họ, và chịu đòn.’
Sẽ là một trải nghiệm tốt nếu để họ có thể tự đối đầu với con golem khổng lồ mà không có sự giúp đỡ của tôi.
Chắc chắn sẽ có lúc trong tương lai tôi không thể giúp họ, nên đây cũng là cách để chuẩn bị trước.
Nghĩ xong, tôi lao lên chặn cú đấm đang đến bằng một kết giới thánh.
Kwang!!
Pajijik!
“Th-Thánh nữ?!”
Ugh...?!
Tôi cứ tưởng kết giới thánh của mình chỉ vừa đủ để chặn được, nhưng cú đấm này... thật khỏe quá...!!
Chỉ cần tôi mất tập trung một chút thôi, kết giới sẽ tan vỡ và tôi sẽ bị nó đấm thẳng vào người.
Tôi dồn thêm thánh lực vào kết giới để giữ vững nó.
Khi tôi bất ngờ bước lên chắn trước, Danas gọi tôi với vẻ mặt hoảng loạn.
Xin lỗi, nhưng giờ tôi không có thời gian để đáp lại đâu...!
“[Chạy mau đi...! Em không giữ được lâu đâu!]”
Tôi không nói dối đâu—thật sự tôi không thể giữ nó được lâu! hơn nữa
Dù vậy, tôi nghĩ vẫn đủ thời gian để hai người họ chạy trốn, dù con golem này mạnh hơn tôi dự đoán.
“[Nhanh lên!!!]”
Tôi hét lên khẩn thiết, bỏ luôn phong thái bình thường, chỉ để thúc giục họ chạy đi.
Cuối cùng, Danas nắm lấy cổ áo Evan và kéo anh rời khỏi đó.
Đúng lúc ấy, kết giới thánh mà tôi dùng để chặn cú đấm vỡ tan.
‘Ah...’
Tôi nhìn cú đấm đang lao đến gần mình và bật cười.
Nếu trúng đòn này, chắc tôi sẽ không thể nhúc nhích cả kể một khúc xương được nữa...
Kwajik!
* * *
“Aria!!”
Chuyện xảy ra chỉ trong chớp mắt.
Trong lúc chúng tôi còn đang nhận phúc lành, Aria đã cố gắng chặn cú đấm lao đến và hét lên bảo chúng tôi chạy mau.
Sau khi nhận ra tình hình, tôi chỉ biết đứng nhìn kết giới thánh của em ấy tan vỡ, và Aria bị cú đấm đập bay xuyên qua bức tường.
Không thể nào... chỉ vì tôi mà Aria...
Nếu tôi tỉnh táo sớm hơn một chút, nếu tôi chịu tránh đường ngay từ đầu, thì có lẽ Aria đã có thể thoát thân kịp lúc...
Một lần nữa, vì sự vụng về của tôi, Aria lại...
“Tỉnh lại đi!”
“…?!”
Tôi giật mình quay đầu về phía giọng nói vừa vang lên.
“Danas... Anh...”
“Bình tĩnh lại đi! Thánh nữ sẽ ổn thôi. Giờ thì, chúng ta phải xử lý kẻ thù trước mặt đã!”
Danas, giờ đã bỏ cả kính ngữ, hét lên với tôi.
“Vậy mà cậu còn tự xưng là anh hùng sao?! Đây là thử thách của cậu đấy!”
“…!”
.....
Đúng rồi.
Đây là thử thách của tôi.
Dù Aria và Danas đã luôn giúp đỡ, nhưng rốt cuộc, tất cả chuyện này là để tôi trưởng thành.
Để mạnh hơn với tư cách anh hùng, để một ngày nào đó có thể đánh bại Ma Vương.
Tôi không thể gục ngã ở đây.
“Xin lỗi...”
Con golem đã đập Aria vào tường giờ phát ra ánh sáng xanh lam, đứng dậy rồi quay về phía tôi.
Hơi nước bốc lên từ thân thể nó khi ma lực thiêu đốt, nó chậm rãi tiến lại gần.
“Estelle, tôi trông cậy vào cô.”
– … Cứ giao cho tôi.
Ngay khi tôi nói vậy, thánh kiếm bắt đầu phát sáng.
Im lặng, tôi truyền ma lực vào nó, chuyển hóa thành thần lực, rồi tập trung thành một khối cầu, phóng lên không trung.
Dần dần, không gian tăm tối cũng được chiếu sáng.
Giữa căn phòng rộng lớn trống trải, con golem phát sáng đang tiến về phía tôi.
Cú đấm lúc nãy chẳng là gì cả.
Cánh tay nó không chỉ to lớn—so với toàn thân thì còn có vẻ nhỏ.
Mỗi bước chân nó đi khiến cả hầm ngục rung chuyển, mang lại ảo giác như thể nó có thể vươn đến tận trời xanh.
Một nỗi sợ nguyên thủy bủa vây, khiến tôi tưởng như mình không thể đối đầu với nó.
Nhưng tôi buộc phải đối mặt với gã khổng lồ này.
“Aria...”
Tôi sẽ...
Tôi chắc chắn sẽ mạnh hơn bây giờ, để có thể bảo vệ em ấy, để Aria không bao giờ bị thương nữa.
Và để làm được điều đó, tôi phải đánh bại tên này.
‘Sức mạnh... đang tràn ngập trong mình.’
Đột nhiên, tôi cảm nhận được một nguồn sức mạnh khổng lồ bao trùm lấy cơ thể mình.
Nhắc mới nhớ, phúc lành mà Aria ban cho tôi trước đó vẫn còn hiệu lực.
Nhờ nó, tôi không cảm thấy chút sợ hãi nào với con golem khổng lồ chết tiệt ấy.
Tôi vững vàng bước tới, tập trung lượng ma lực đã được khuếch đại vào thanh kiếm của mình.
Để dễ đối phó với cơ thể to lớn đó hơn, tôi cần vô hiệu hóa khả năng di chuyển của nó trước.
Dù golem có thể hồi phục thế nào đi nữa, thứ to lớn như vậy chắc chắn cần thời gian để hồi phục.
Vậy nên, mục tiêu của tôi đã rõ.
“Haaaah...!!”
Tôi dồn ma lực, tạo ra một nhát chém khổng lồ.
Tạo thành một lưỡi kiếm thuần túy từ thầnlực, tôi không chần chừ mà vung về phía chân con golem.
Và rồi—
Kung!
Gã khổng lồ bọc sắt khuỵu gối.
Chỉ với một nhát chém.
Ghi chú của tác giả:
Hôm nay chúc bạn có đời sống tình dục vui vẻ~


0 Bình luận