• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

Chương 21 Ngày Trước Lễ Nhập Học (8)

3 Bình luận - Độ dài: 1,889 từ - Cập nhật:

Phán đoán qua biểu cảm của cô ấy vừa nãy, có vẻ như đã thành công hoàn hảo rồi.

Tôi âm thầm nở một nụ cười đắc thắng trong lòng.

Chẳng phải người ta vẫn bảo, Có phải người ta thường bảo muốn nắm được lòng người, phải thỏa mãn cái bụng trước phải không nhỉ??

Chính xác thì, cô ấy không chỉ là "một người" mà còn là một nữ chính, nhưng dù sao đi nữa, một trong những cách tốt nhất để trở nên thân thiết chính là thông qua việc nấu ăn tại nhà.

Nếu có thể chinh phục được khẩu vị của họ, thì không còn cách nào dễ hơn để làm thân cả.

Và tôi biết tất cả món ăn mà Stella yêu thích.

Khi chơi game hàng ngàn giờ, tôi đã biết rằng nếu nuôi dưỡng cô ấy đúng cách thì cô ấy có chỉ số cực kỳ bá đạo, nên tôi luôn phải mang cô ấy theo để dễ dàng vượt qua game.

Và vì một trong những cách tốt nhất để tăng độ thiện cảm là nấu ăn cho cô ấy, nên đây là lựa chọn tối ưu.

‘Khẩu vị của cô ấy khá đặc biệt.’

Trong game, Stella rất thích đồ ăn kiểu phương Đông.

Cô ấy cũng ăn được đồ phương Tây nếu bạn bảo, nhưng không thực sự thích lắm.

Trong số các món ăn phương Đông, cô ấy đặc biệt thích các món ăn gia đình—loại đơn giản, dễ nấu, không tốn thời gian, nguyên liệu lại rẻ—rất phù hợp.

Cô ấy thích đủ loại món ăn phương Đông, nhưng những món giúp tăng độ thiện cảm nhiều nhất là các món canh và hầm...

Tất cả những món tôi nấu lần này đều là kiệt tác, chứa đựng toàn bộ kỹ năng tôi tích lũy từ cuộc sống tự cung tự cấp.

Ban đầu tôi còn băn khoăn liệu cách này có hiệu quả không, nhưng vừa thấy cô ấy đờ đẫn nhìn xuống và vô thức xúc đồ ăn cho vào miệng, thì mọi nghi ngờ đều tan biến.

Quả nhiên, dù thông tin trong game không hoàn toàn đáng tin, nhưng cũng có độ chính xác nhất định.

Và nhìn vào việc cô ấy có vẻ thấy áy náy vì lý do nào đó, thì có vẻ như mọi chuyện đang tiến triển thuận lợi.

Thông thường, cái mặt nạ lười biếng sắt đá ấy không dễ gì bị gỡ xuống, vậy mà tôi chỉ cần một bữa ăn tại nhà là đã lột được nó—sao mà tôi không thấy vui cho được chứ?

Sau khi ăn xong, tôi vừa rửa chén vừa tập trung suy nghĩ về Stella.

[Mình nên làm gì đây… Có nên giúp cô ấy không…?]

Nghe suy nghĩ của cô ấy thì hình như tôi đã lột cái mặt nạ ấy quá mức rồi.

Nhưng mà sao chứ?

Tôi đã gây áp lực lên Evan bằng cảm giác tội lỗi để trở nên thân thiết với cậu ta một cách gần như cưỡng ép, nên không có lý do gì mà không thể làm điều tương tự với Stella cả.

Dù không cố ý, nhưng hình như cô ấy cảm thấy có lỗi hoặc thấy tội vì một người bị khuyết tật như tôi đã dọn dẹp phòng và nấu ăn.

Tôi có thể hiểu được điều đầu tiên, nhưng có lẽ không phải điều sau.

Dù bên ngoài cô ấy có vẻ lười biếng, nhưng bên trong vẫn là một cô nàng kiêu hãnh đầy lòng tự trọng của Hồng Ma Tháp, nên không đời nào cô ấy lại thấy tội lỗi vì chuyện như vậy.

Nếu là thế, thì tôi chỉ cần nấu thật nhiều món ngon cho cô ấy.

Tôi rất tự tin.

[Nhưng cô ấy đã làm xong việc dọn dẹp và cả nấu ăn rồi… Giờ còn rửa chén dù đó là việc của mình… Mình chỉ có thể giúp nếu còn việc để làm…?]

Nghe đến đó, tôi thấy hơi muốn gõ trán cô ấy một cái.

Nhưng cô ấy dễ thương, nên tôi bỏ qua.

Cuối cùng thì Stella cũng không giúp tôi.

Mà tôi cũng chẳng mong chờ gì ngay từ đầu, nên cũng không sao cả.

‘Haa…’

Tôi thở ra một hơi dễ chịu khi bước ra khỏi phòng tắm.

Một trong những sở thích của tôi kể từ khi trở thành Thánh nữ chính là tắm rửa.

Khi còn hoạt động ở Ma giới, tôi không thể tắm sạch sẽ như khi còn sống ở thời hiện đại hay thậm chí khi còn ở thánh điện, nên tôi mới nhận ra tắm là một điều tuyệt vời và hạnh phúc đến thế nào.

Trên hết, đây là hoạt động dễ chịu mà tôi—người không thể nhìn hay nghe—có thể tận hưởng chỉ qua xúc giác và cảm giác ấm áp, thì sao tôi lại ghét được?

Dù gì thì tôi cũng đã sống trong cơ thể này hai năm rồi, và cho dù có phóng đại lên, thì nó cũng chỉ như cơ thể của một nữ sinh trung học trẻ tuổi, nên cũng chẳng ai quan tâm đâu.

Ban đầu, người ta chỉ có hứng thú với một mô hình 3D nếu nó có hình dạng giống con người, nhưng ở đây thậm chí còn chưa được render hoàn toàn, chỉ là một hình dạng mơ hồ, nên cũng không có lý do gì để tò mò.

Tôi không còn cảm nhận được vẻ đẹp hay sự quyến rũ ở người khác nữa.

Chỉ vì tôi trở nên nhạy cảm với xung quanh hơn khi trở thành Thánh nữ, nên mới nhận ra nữ giáo sư hôm trước là một người xinh đẹp.

Còn về Stella, tôi thích cô ấy vì cô ấy là một trong những nhân vật yêu thích nhất trong trò chơi tôi yêu, nếu là người lạ thì tôi sẽ không làm đến mức này đâu.

Dù có phải diễn vai Thánh nữ, thì tôi cũng sẽ không làm.

Tôi làm vì đó là Stella.

Tôi yêu quý Stella đến mức đó, nhưng…

‘Mấy chuyện khác thì tôi có thể chịu được, chứ chuyện này thì không thể…

Sao cô ấy có thể không nghĩ đến chuyện đi tắm khi sống chung với người khác thế này chứ?’

Tôi không nhìn, không nghe được, nhưng khứu giác thì vẫn hoạt động bình thường.

Tất nhiên, nếu không tắm thì sẽ có mùi.

“[Stella? Cậu không định đi tắm à...?]”

“Ugh... Phiền quá…”

[Dù sao thì, nếu cô ấy phát hiện ra mình đã lợi dụng cô ấy, mình sẽ chết mất, vậy nên chẳng cần tắm làm gì… Nhưng rõ ràng mình đâu có lợi dụng cô ấy đâu…]

Bên ngoài thì nói là phiền, nhưng nhìn vào suy nghĩ thật sự ẩn bên trong thì càng vô lý hơn.

Bình thường tôi sẽ không thể phát hiện ra những suy nghĩ ẩn giấu này trừ khi chúng cực kỳ mạnh mẽ.

Nhưng đây đúng là cấp độ đầu hàng hoàn toàn luôn rồi.

Hơn cả thế…

Cô ấy nhận ra tôi là Thánh nữ rồi.

Tôi đã nghi ngờ vì phản ứng quá mức của cô ấy.

Nếu nhận ra người mà mình đã lợi dụng—dù bản thân cảm thấy tội lỗi khi lợi dụng một người khuyết tật về thị giác và thính giác—chính là Thánh nữ, thì tôi hiểu được kiểu phản ứng như vậy.

Quyền lực của Thánh quốc mạnh đến mức khiến Stella, người luôn thấy mọi thứ phiền phức, cũng phải buông xuôi mọi thứ.

Thật sự đáng kinh ngạc.

Tôi thở dài.

Chắc tôi phải làm rõ hiểu lầm này thôi.

“[Có phải vì tớ đã làm việc nhà thay cậu không?]”

“… Không phải đâu.”

“[Hehe… Stella, cậu nói dối tệ thật đấy.]”

Thật sự…

Ai mà không nhận ra cho được, khi cô ấy cứ đảo mắt, né tránh ánh nhìn, cố giữ khoảng cách như thế?

Tôi cảm nhận không gian xung quanh bằng cách giúp dễ dàng bắt được những điều đáng ngờ thể hiện ra ngoài, đặc biệt như lúc này.

Cuối cùng, trước những lời như đang ép cô đừng nói dối của tôi, Stella đành thở dài.

“Biết làm sao được… Nếu biết cậu là Thánh nữ của Thánh quốc, thì tôi đã ngăn lại rồi…”

Quả như dự đoán.

Suy nghĩ thì không biết nói dối.

Tất nhiên, không nên mù quáng tin vào những người có thể kiểm soát suy nghĩ tốt, nhưng Stella thì không phải người như vậy.

Tôi khúc khích cười.

“[Cô không cần phải lo lắng đến thế. Tôi không định trả thù gì cả, nên cô đừng lo.]”

“[Tôi làm là vì tôi muốn thế.]”

Tất nhiên, tôi không biết sẽ ra sao nếu người của Thánh quốc thấy tôi dọn phòng và nấu ăn.

Mấy người đó cực kỳ nhạy cảm và cực đoan mỗi khi chuyện liên quan đến tôi, nên tôi không thể đoán được họ sẽ phản ứng thế nào.

Tôi nuốt phần còn lại của câu nói vào lòng.

Stella, sau khi nghe lời khẳng định của tôi, đã mỉm cười nhẹ nhõm, nói rằng mình thấy đỡ hơn rồi.

Tôi cũng thấy nhẹ lòng khi cô ấy tin tôi.

Tôi đã lo rằng chúng tôi sẽ tiếp tục sống trong sự khó xử, nhưng may mắn là cô ấy tin rằng tôi làm vậy vì tôi muốn, chứ không vì lý do nào khác.

Chắc cô ấy nghĩ rằng, nếu không phải vì tôi tự nguyện, thì không có lý do gì mà một Thánh nữ của Thánh quốc lại đến tận đây để nấu nướng và dọn dẹp cho bạn cùng phòng.

“[Vậy thì, mong được cậu giúp đỡ từ nay về sau nhé, bạn học Stella]”

“Ư-Ừm…”

Tôi thấy nhẹ nhõm vì đã làm rõ được hiểu lầm, nhưng…

Vẫn còn một chuyện nữa đúng không?

“[Thế, bao giờ cậu định đi tắm đây?]”

“… Không đi được không…? Phiền lắm…”

Trời ơi…

Cô nghĩ gì thế, không chịu đi tắm dù ngày mai phải đến học viện rồi?

Nhưng tôi không thể ép cô ấy đi tắm bằng cách này được.

Tôi thở dài và suy nghĩ một lúc nên xử lý người phụ nữ này ra sao.

Chẳng lẽ chỉ còn cách đó?

Nếu tôi giúp một lần, có lẽ cô ấy sẽ lại nhờ vả tiếp, nhưng tôi không thể chịu đựng nổi mùi hôi trong phòng nữa.

“[… Chỉ lần này thôi đấy.]”

Tôi vừa nói vừa sử dụng thần lực thanh tẩy lên Stella.

Thật vô lý khi dùng năng lực thanh tẩy của Thánh nữ—thứ có thể xóa bỏ cả lời nguyền của Ma Vương—chỉ để rửa sạch một cái cơ thể bẩn thỉu, nhưng mà…

“Ooh…”

Đôi mắt của Stella sáng rực khi thấy cơ thể mình sạch sẽ mà không cần phải đi tắm.

Có vẻ như điều này sẽ khiến mọi chuyện còn rắc rối hơn.

Haa…

Bình minh đã đến.

Và những điều tôi mong đợi từ lâu giờ đây đã hiện diện trước mắt.

Lễ khai giảng học viện được mong đợi từ lâu, và…

Đợt tấn công đầu tiên của lũ ma nhân.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Hóng quáaaaaa
Xem thêm
Ra là thanh tẩy vết bẩn cũng được à
Xem thêm
Chủ thớt năng suất quá! Thanks
Xem thêm