Tôi rời tổ đội hạng A, cù...
右薙 光介 すーぱーぞんび
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 1

Chương 10: Nhiệm vụ khả nghi và lời cảnh báo từ Mamal

0 Bình luận - Độ dài: 1,213 từ - Cập nhật:

Sau hai ngày nghỉ, sáng sớm.

Tôi đến Hội mạo hiểm giả và đang lặng nhìn bảng nhiệm vụ, lẩm bẩm.

“Hmm…”

“Có chuyện gì sao?”

Mamal-san vừa đến để dán bảng nhiệm vụ mới, thấy tôi cau mày suy nghĩ thì nheo mắt cười nhẹ.

“Tôi đang tìm cái nào vừa giúp ba đứa kia có thêm kinh nghiệm, vừa cho điểm tín nhiệm và tiền thưởng tốt.”

“Muốn cả ba thứ luôn hả? Tham quá đó.”

“Ờ thì, kinh nghiệm thì không nói, nhưng thực lực bọn nó chắc cũng đủ để nhận nhiệm vụ hạng B rồi. Có tôi hỗ trợ thì nhiệm vụ hạng B cũng không thành vấn đề, nhưng mà nếu nhận rồi hoàn thành bằng tên tôi thì bọn nó sẽ chẳng thấy vui gì đâu…”

Tôi vừa gãi đầu vừa nói như đang tự nhủ với chính mình, còn Mamal-san thì lắc đầu cười thành tiếng.

“Trời ạ, đúng kiểu ông thầy luôn. Giờ thì tôi hiểu vì sao Silk-san gọi anh là 'thầy' rồi đó.”

“Cả chị cũng nói thế à! Làm ơn đừng hùa mà.”

Thật ra người đẩy tôi vào vai trò “giáo quan” trong ‘Khoá huấn luyện sơ cấp’ – không ai khác ngoài Mamal-san.

“Thế cái này thì sao?”

“Nhiệm vụ hạng C à… Nội dung là… Hử? Sao cái này lại là hạng C?”

Tôi cau mày nhìn tờ phiếu chị đưa, giọng đầy nghi hoặc. Nội dung ghi:

“Thu thập bốn viên hoàn thạch ở thác Yormun”.

Thác Yormun nằm trong rừng ven hồ Ordan, cách Finis khoảng một ngày đường.

Mấy viên hoàn thạch ở đáy thác, khi truyền ma lực vào thì trở nên trong suốt như pha lê.

Giới nhà giàu hay đặt hàng dùng làm nguyên liệu cho đạo cụ ma pháp <Đèn chiếu sáng>.

Nhưng nói thật, nhiệm vụ này cùng lắm chỉ đáng hạng D.

Loại nhiệm vụ nhàn nhã, phù hợp với mấy tân binh mới rời khỏi thành, tiện thể luyện tập cắm trại.

Nói cách khác, nếu nó được nâng lên hạng C thì chắc là…

“Có chuyện gì xảy ra trong rừng ven hồ Ordan à?”

“Vâng. Hình như có ma thú cỡ lớn định cư ở đó. Nhiệm vụ giao cho mạo hiểm giả hạng D thì thất bại liên tục… Vì lần này bên ủy thác muốn đảm bảo chắc chắn, nên yêu cầu nâng lên hạng C.”

Nhiệm vụ trong Hội được xếp hạng từ F tới A.

Càng gần A thì độ khó càng cao, yêu cầu điểm tín nhiệm càng lớn.

Ngược lại, bên ủy thác cũng phải trả thù lao tương xứng và phí nhiệm vụ cho Hội cũng tăng theo.

“Thời hạn chỉ một tuần thôi, anh tính sao?”

“Hmm…”

Tôi trầm ngâm.

Có gì đó không ổn thật, nhưng nếu là nhiệm vụ hạng D được nâng lên C, đồng nghĩa với việc điểm tín nhiệm và thù lao cũng tăng.

Tôi nghĩ là ổn, nhưng vẫn nên hỏi ý ba đứa kia trước.

“Tôi có thể bóc phiếu giữ trước không?”

“‘Bóc phiếu giữ’” nghĩa là tạm thời gỡ phiếu nhiệm vụ đem theo bên mình.

Dù là hành vi hơi “xám xịt”, không được khuyến khích, nhưng do luật “ai nhanh thì được”, mạo hiểm giả thường bóc trước rồi mới về bàn với đồng đội.

Hội cũng nhắm mắt làm ngơ.

“Hỏi nhân viên Hội như tôi cái đó là hơi sai vai rồi đấy.”

Chị cười bất lực, nhưng vẫn đưa phiếu cho tôi.

Tôi gật đầu cảm ơn rồi quay lại — đúng lúc thấy ba đứa Marina vừa bước vào.

“À! Yuke!”

Marina chạy lại nhanh như chớp, đôi mắt sáng lên như con nít gặp đồ chơi mới.

Tôi đón lấy nụ cười ấy bằng một cái cười nhẹ, rồi đưa phiếu ra.

“Tôi thấy nhiệm vụ này ổn, ba em nghĩ sao?”

“Làm thôi!”

…Tôi thở dài trong lòng.

Cô bé này đúng là kiểu không bao giờ suy nghĩ quá hai giây trước khi nói.

“Nếu anh thấy hợp thì chắc cũng đã suy xét rồi đúng không?”

Silk xen vào, ánh mắt nghiêm túc.

“Phải rồi. Với lại bây giờ, thầy là thủ lĩnh mà.”

Cô bổ sung, giọng nhẹ mà dứt khoát.

“Không ý kiến.”

Rain đáp ngắn gọn, mắt vẫn không rời khỏi tờ phiếu.

“Vậy để tôi làm thủ tục nhận nhé.”

Mamal-san vẫn đứng gần đó, nhanh tay rút phiếu khỏi tay tôi rồi quay về quầy.

“Ơ, vậy là được à?”

“Được chứ. Rừng ven hồ Ordan bọn em cũng từng tới rồi mà! Nhưng mà sao lại là hạng C nhỉ?”

Marina nghiêng đầu, vẻ vẫn chưa hiểu lắm.

Đáng lẽ giờ là lúc phải bàn đến lý do đó trước, nhưng…

“Hình như có ma thú xuất hiện. Giờ đổi ý thì vẫn kịp.”

“Không sao. Em cũng muốn lấy thêm điểm tín nhiệm. Nếu có ma thú thì… đánh là xong.”

Marina nói tỉnh bơ.

“Có Yuke là tụi em yên tâm rồi.”

Rain nói thêm, giọng đều đều nhưng ánh mắt thì chắc chắn.

…Mấy đứa này đặt niềm tin vào tôi kiểu gì vậy chứ.

Dù là tôi đề xuất nhận thật, nhưng vẫn thấy hơi lo lo.

“Thế thì đi chuẩn bị trang bị đi. Một tiếng nữa tập hợp ở đây.”

“Chỉ cần trang bị thôi hả?”

“Đồ dùng và lương khô tôi luôn tích sẵn rồi. Một tiếng là kịp chuyến xe ngựa gần trưa.”

“Rõ! Em sẽ chạy như gió!”

Cả ba gật đầu rồi nhanh chóng rời khỏi Hội.

Tôi còn đang nhìn theo thì Mamal-san đưa giấy xác nhận nhiệm vụ tới.

“Đây, xác nhận nè. Cố lên nha.”

“Khoan… chị tính hết rồi đúng không?”

“Hehe, thật ra thì… Cũng có người mong 'Clover' ra video mới lắm đó.”

Video đánh con cua thép – Steel Crab lần trước đã vượt mười nghìn lượt xem.

Giờ đây, <Tablet> – đạo cụ ma pháp dùng để xem video – đã phổ biến cả với dân thường, và video mạo hiểm là một trong những thể loại hot nhất.

…Có vẻ tôi nổi hơn tôi tưởng rồi.

“Khổ ghê.”

“Tôi cũng hóng nữa chứ bộ.”

Chị cười.

“Chị cũng vậy luôn à…”

Tôi thở dài, nhận lấy tờ xác nhận.

“Mà cũng được. Vì bọn nhỏ, tôi sẽ quay thôi. Thông tin về con ma thú cũng có ích cho Hội mạo hiểm giả mà, đúng không?”

Mấy video không chỉ để giải trí.

Chúng còn là bằng chứng nhiệm vụ, giúp mạo hiểm giả chứng minh năng lực và xin điểm tín nhiệm.

Nếu quay lại được cảnh đánh bại con ma thú bí ẩn ở rừng Ordan, điểm tín nhiệm có khi còn cao hơn cả hoàn thành nhiệm vụ.

Nhờ đó, bọn nhỏ sẽ có cơ hội nhận thêm nhiều nhiệm vụ hơn, phát triển nhanh hơn.

“À, còn một chuyện nữa.”

“Hử?”

“Có thể vì đang nổi, nên mấy kẻ có máu mặt đang chú ý đến anh lắm đó. Cẩn thận nha.”

“…Biết rồi. Cảm ơn chị, Mamal-san.”

Tôi đáp lại, vừa rời khỏi Hội mạo hiểm giả vừa âm thầm cảm nhận sát khí thoang thoảng phía sau lưng.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận