Tôi rời tổ đội hạng A, cù...
右薙 光介 すーぱーぞんび
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 1

Chương 5: Điểm khai thác và đề xuất

0 Bình luận - Độ dài: 1,309 từ - Cập nhật:

Chúng tôi xuống đến tầng hầm thứ tư được một lúc thì may mắn tìm được một điểm khai thác──

Và hiện giờ thì đang đánh nhau kịch liệt.

“Con này bự phết. Chắc đào được khối Ma thiết khoáng đấy.”

Tôi vừa lùi lại vừa niệm <Chậm chạp・Slow> vào ‘điểm khai thác’ đang vùng vẫy dữ dội.

Con quái vật to tướng quằn quại, thân thể rít lên âm thanh cọ xát ghê rợn với mặt đất.

Ngay lúc đó, Marina lao vụt qua bên cạnh tôi như một cơn lốc, thanh kiếm đã sẵn trong tay từ lúc nào.

Không cần hiệu lệnh, không chút do dự, cô nàng bọc lưỡi kiếm bằng ma lực đen đặc, thứ sát khí hắc ám tỏa ra quanh người khiến cả tôi cũng rợn tóc gáy trong giây lát.

“Yaaa!”

Tiếng hét dũng mãnh vang vọng trong đường hầm chật hẹp, Marina xoay người theo đà, tung ra một cú chém ngang sắc bén nhắm thẳng đầu ‘điểm khai thác’.

Một đường kiếm ngọt lịm như cắt lụa──

Cái đầu khổng lồ văng khỏi cổ, lăn lông lốc trên mặt đất trong làn khói đen mờ mịt.

‘Ma Kiếm Sĩ’ là một nghề khá hiếm, người thích hợp được với nó chỉ khoảng một trên mười ngàn người.

Năng lực của nó, như thấy đấy──

Là Ma Kiếm Hóa.

Có thể bao phủ bất cứ vũ khí nào bằng ma lực đáng sợ, giúp tăng mạnh sức tấn công.

Nghe nói Ma Kiếm Sĩ thuần thục còn có thể xẻ đôi cả áo giáp làm từ mithril như cắt bơ vậy.

“Haa… haa…”

Marina thở gấp, mồ hôi rịn đầy trán, tay vẫn nắm chặt kiếm không rời.

Lưng cô hơi khom xuống, nhưng ánh mắt không hề lùi bước.

“Ổn không đó?”

Tôi bước lại gần, tay đã chuẩn bị sẵn phép hỗ trợ.

“Ừm! Nhưng đúng là em chỉ gồng được cỡ mười giây thôi à…”

“Ráng quen dần đi, luyện nhiều sẽ khá lên thôi.”

Tôi mỉm cười, rồi lập tức vung tay niệm <Hồi phục ma lực liên tục・Refresh Mana> cho Marina.

“Vậy để anh đào tiếp, ba đứa nghỉ ngơi chút đi.”

“Dạ~!”

Marina nở nụ cười nhẹ, lui về sau, ngồi phịch xuống một tảng đá.

Rain cũng lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh, tranh thủ kiểm tra lại dụng cụ.

Silk, như thường lệ, chỉ khẽ gật đầu rồi lui về một góc, mở sổ ghi chép ra, bắt đầu viết vài dòng.

Tôi vung cuốc lên lưng con ‘điểm khai thác’──

Một con thằn lằn đá – Rock Lizard vừa nằm im bất động.

Cú cuốc đầu tiên găm xuống vảy cứng khiến cả thân xác nó vang lên tiếng cạch khô khốc, rồi từng cục Ma thiết khoáng đã kết tinh sẵn giống như bán thành phẩm rớt ra từ lưng nó.

Con Rock Lizard này sống bằng cách bò khắp đường hầm mà gặm đá.

Cơ mà nó chỉ ăn đá, không ăn kim loại.

Thành ra mấy thứ kim loại bị cơ thể nó thải ra sẽ kết tinh lại trên lưng thành hình.

Đúng là sinh vật kỳ cục thật.

Tiếng kim loại vọng vang trong hầm khi tôi chăm chú gỡ từng cục Ma thiết khoáng từ lưng nó.

Chúng tôi có thấy ít khoáng sắt hay đồng thường, nhưng cũng không bỏ phí.

Có thể tận dụng được.

“Cỡ này chắc ổn rồi.”

“Xin lỗi, để anh làm hết rồi…”

Rain cất lời, ánh mắt thoáng áy náy.

“Không sao đâu. Mà tôi chưa hỏi, phải nộp bao nhiêu mới đủ?”

Con này to nên thu hoạch cũng khá, nhưng chắc vẫn chưa tới mức yêu cầu.

“Nghe nói là một tá thỏi tiêu chuẩn… nên vẫn thiếu chút nữa ạ.”

“Vậy chắc phải kiếm thêm một con nữa… Xuống tầng tiếp theo xem sao. Rock Lizard sống theo lãnh địa, chỗ này chắc hết rồi.”

Nếu theo vùng sinh sống thì tầng sáu sẽ nhiều hơn tí.

Mà theo linh cảm tôi, con vừa nãy chắc là con duy nhất ở tầng bốn này rồi.

Nó to dữ lắm.

“Chắc vậy nhỉ. Marina, Rain, hai em thấy sao?”

“OK luôn!”

Marina bật dậy ngay tức khắc, cười đầy năng lượng.

Đôi mắt long lanh như đang chờ một cuộc vui tiếp theo.

“Ừm, được.”

Rain gật đầu trầm tĩnh.

“Marina, vẫn ổn chứ?”

“Ừm! Cái <Refresh Mana> này đỉnh thật á. Người nhẹ hẳn luôn!”

“Vậy tức là ma lực trong người em chưa đủ. Phải rèn luyện thêm rồi. Có thời gian tôi sẽ dạy.”

“Thật á!? Cảm ơn anh, Yuke!”

Marina reo lên, nở một nụ cười tươi như hoa nở, nét mặt rạng rỡ hẳn ra.

Chỉ cần có một người tươi sáng thế này thôi cũng khiến không khí cả tổ đội khác hẳn.

“Rồi, ta đi lẹ nào.”

Chúng tôi tiếp tục tiến xuống cầu thang, nghỉ ngơi thêm một lần nữa ở khu vực cầu thang, rồi hướng về tầng năm.

Tôi cẩn thận dò xét trong khi tìm Rock Lizard.

“Không thấy con nào ha…?”

“Ừm, chắc bị ai xử trước rồi.”

Rain nhíu mày.

Có nhiệm vụ được giao nghĩa là nguồn cung không đủ.

Chắc cũng có nhóm khác nhận nhiệm vụ từ người khác rồi.

Rock Lizard là quái vật được sinh ra nhờ ma lực trong mê cung, nên đợi vài ngày nó sẽ xuất hiện lại thôi…

Nhưng nếu được thì muốn xử luôn trong hôm nay cho xong.

Và có vẻ, không chỉ tôi nghĩ vậy.

“Cứ tìm thêm một chút nữa đi.”

“Ừm. Biết đâu còn con nào đó.”

Silk và Rain mở bản đồ ra, kiểm tra khu chưa khám phá.

Mỗi người đều rất tập trung, phối hợp nhịp nhàng như đã quen thuộc từ lâu.

Trong lúc đó, Marina thì cảnh giới xung quanh, mắt liên tục liếc qua lại, tay đặt hờ lên chuôi kiếm.

Phối hợp thế này cũng khá ra dáng tổ đội rồi.

Nếu vậy thì, chúng tôi có thể đi xa hơn một chút chứ?

“Tôi có đề xuất này… chúng ta phá boss tầng luôn, xuống tầng sáu luôn đi?”

Nghe tôi nói xong, cả ba đứa đều bất ngờ.

“Giờ có thêm tôi nữa, với lại thấy phối hợp cũng ổn rồi. Tôi nghĩ chúng ta đủ sức đấy.”

“Nhưng mà, nếu nhờ anh giúp thì thành ra là do được gánh chứ đâu phải tụi em tự lực…”

Rain ngập ngừng, lời nói phản ánh rõ sự tự trọng trong nhóm.

“Nói gì kỳ vậy. Giờ tôi là thành viên tổ đội rồi mà, cứ dựa vào tôi thoải mái.”

Tôi nhấn mạnh, dùng giọng nghiêm nhưng không gay gắt.

Silk khựng lại.

Có vẻ em ấy vẫn chưa bỏ được cái cảm giác tôi là ‘thầy giáo’ hồi xưa.

“Với lại, tôi cũng muốn làm màn chào sân cho đàng hoàng chớ.”

“Chào sân?”

“Ừ. Gặp boss tầng thì tôi sẽ bung hết sức. Coi như màn giới thiệu cho ba em thấy tôi có ích tới đâu.”

Cả ba đứa cùng cười trừ.

Marina còn suýt phì cười thành tiếng.

“Chắc không cần giới thiệu nữa đâu, tụi em thấy anh đỉnh lắm rồi.”

Vậy hả?

Thực ra tôi còn làm được nhiều thứ khác lắm.

Mà để mấy đứa hiểu được thì chắc cũng cần phải thể hiện thêm.

“Nếu anh nói vậy thì… em đồng ý với đề xuất của anh. Em cũng muốn thấy toàn lực của anh nữa.”

Silk nói, ánh mắt có chút trông đợi.

“Cứ để đó cho tôi. Lần này tôi sẽ ra dáng đàn anh tí cho ba em coi.”

Tôi nở một nụ cười tự tin, rồi cùng ba đứa học trò cũ hướng đến tận cùng tầng năm.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận