Tôi rời tổ đội hạng A, cù...
右薙 光介 すーぱーぞんび
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 1

Chương 32: Chợ Bazaar và nhiệm vụ chỉ định

0 Bình luận - Độ dài: 1,318 từ - Cập nhật:

Hai ngày sau vụ chuyển nhà hơi bị ồn ào.

Tôi cũng bình tĩnh lại phần nào, giờ đang đi dạo trên con phố nơi chợ lều Bazaar được mở.

Finis là một thành phố mê cung, xung quanh có vô số hầm ngục.

Vì vậy, con phố gần Hội mạo hiểm giả ngày nào cũng có chợ lều do các mạo hiểm giả và thương nhân vũ trang mở ra để bán đồ khai quật được.

Đôi khi có thể vớ được món hời, nên với một Luyện kim thuật sư như tôi, chỉ cần đi dạo ở đây cũng thấy hào hứng rồi.

…Nhưng hôm nay, người đi cùng tôi còn hào hứng hơn cả tôi nữa.

"Đạo cụ ma pháp… nhiều quá…"

"Đừng vội. Không khéo bị chém đấy."

Rain nắm tay tôi, tỏ vẻ hơi kích động.

"Tụi mình tới đây để tìm gì à?"

"Không hẳn? Chỉ là… em muốn đi với anh thôi."

Rain mỉm cười dịu dàng, gương mặt cũng giãn ra.

Có vẻ nhỏ nghĩ tôi đang để tâm chuyện hôm trước, nên mới ráng tạo không khí cho tôi.

── Hai ngày trước.

Chuyện nhóm Thunder Pike làm trung tâm tiếp nhận nhiệm vụ điều tra quy mô lớn về Vô Sắc Ám, và xa hơn là Cánh Cửa Thâm Uyên – Abyss Gate từ phía quốc gia đã được công bố rầm rộ.

Từ nhỏ tôi đã luôn mơ về nơi tận cùng thế giới… Cánh Cửa Thâm Uyên – Abyss Gate.

Do độ nguy hiểm quá cao, gần đây khu vực này đã bị phong tỏa, không còn ai có thể đánh phá hầm ngục được nữa.

Người ta nói nếu muốn gỡ bỏ phong tỏa, ít nhất phải có yêu cầu chính thức từ một tổ đội hạng A.

Lần này, nhờ hình thức “điều tra liên tổ đội” giữa nhiều nhóm hạng A, quốc gia mới chịu mở lại khu vực đó.

Có lẽ Rain tưởng tôi đang tiếc vì không được tham gia vụ này.

“Nếu là chuyện đó thì đừng bận tâm.”

Tôi siết lại tay Rain, rồi bước chầm chậm qua dòng người tấp nập ở Bazaar.

Tôi đã định sẵn nếu có ai phàn nàn thì sẽ nói “để khỏi bị lạc”, nhưng Rain lại nhẹ nhàng siết tay tôi lại trước.

“Không sao đâu. Mình có phải đang thi xem ai tới đích trước đâu.”

“Ừm. Chỉ là… em thấy bất an thôi.”

Rain, khi chỉ có hai đứa, luôn rất thành thật. 

Nhỏ ngước nhìn tôi, mắt chớp nhẹ.

Phải rồi… hôm đó Rain đã dùng ma pháp để nghe trộm cuộc nói chuyện giữa tôi và Simon.

Nhỏ nghĩ tôi sẽ quay lại với Thunder Pike.

…Coi bộ, tôi vẫn là một người khó khiến người khác yên tâm ha.

“Tôi tin mọi người mà. Với lại, ước mơ của tôi cũng thay đổi một chút rồi.”

“Thay đổi ạ?”

“Ừ. Tôi đã hứa rồi còn gì? Rằng cả bốn đứa mình sẽ cùng nhau đến được Cánh Cửa Thâm Uyên – Abyss Gate. Nhân tiện thì… còn livestream nữa chứ gì?”

Tôi làm bộ nói đùa, khiến Rain khúc khích bật cười.

“Là ý tưởng của Marina mà, đúng không?”

“Con bé đó vui vẻ, nhiệt tình, còn biết cách kéo mọi người theo. Đôi khi tôi cũng nghĩ nó hợp làm thủ lĩnh hơn tôi đấy.”

“Không được đâu. Nếu là Marina, chỉ có mỗi khí thế thôi.”

“Chuẩn luôn.”

Hai đứa cùng phá lên cười.

“Thế thì, hôm nay bọn mình thong thả tìm hàng hời nhé. Trông cậy vào mắt nhìn của Rain đấy.”

“Dùng <Cảm Nhận Ma Lực – Sense Magic>… tìm món nào có phản ứng…”

“Ồ, đúng chất Pháp sư rồi đấy.”

Vừa dạo quanh chợ, chúng tôi vừa mua một vài món đồ khai quật và cả mớ ve chai.

Dù có nhiều món cần sửa chữa, nhưng Rain đúng là có tài phát hiện đồ thú vị.

Khi chúng tôi đang tận hưởng khoảng thời gian như một buổi hẹn hò nho nhỏ, một con chim trắng muốt bay tới.

Nó kêu một tiếng ngay trước mặt tôi… rồi lập tức biến thành một bức thư, lượn một vòng trên không rồi hạ xuống tay tôi.

“Thư Điểu – Mail Bird à. …Từ Hội mạo hiểm giả gửi tới.”

“Gì thế ạ?”

“…Có vẻ có người chỉ định gửi yêu cầu cá nhân cho tôi.”

Lần đầu tiên tôi gặp chuyện này luôn.

Ngửi thấy mùi bất thường rồi đây.

“Đi thử tới hội xem sao.”

“Ừ. Xin lỗi nhé, đang vui thì…”

Tôi nói vậy, nhưng Rain lắc đầu ngay.

“Bù lại… em sẽ mong đợi đấy.”

“Tôi nhận được thư nên tới xem thử.”

Tôi nói với chị tiếp tân Mamal thì chị ấy vỗ tay một cái, nói “À à, cái đó hả,” rồi đưa cho tôi một tờ da thuộc.

“Có người muốn mời anh Yuke gia nhập tạm thời. Họ nói muốn phản hồi càng sớm càng tốt nên tôi giữ lại tạm.”

─────────────────────

Chỉ định cá nhân: Yuke Feldio

Nội dung ủy thác: Gia nhập tạm thời vào tổ đội

Thời gian ràng buộc: Đến khi hoàn tất điều tra nhiệm vụ quốc tuyển "Vô Sắc Ám"

Ghi chú đặc biệt: Do hạn chót đăng ký thành viên quốc tuyển, mong phản hồi nhanh chóng

    Sau khi hoàn tất ủy thác, có thể chuyển thành thành viên chính thức

Người ủy thác: Thunder Pike

─────────────────────

“Ra là vậy... Vậy phiền chị nhắn lại giúp là: ‘Trân trọng từ chối’ nhé? Với lại, làm ơn ngưng gửi chỉ định cá nhân cho tôi một thời gian.”

“Biết ngay là anh sẽ nói vậy mà.”

Chị Mamal cười khổ, rồi thêm vài dòng gì đó bằng mực đỏ vào phiếu ủy thác tôi vừa trả lại.

“Gia nhập tạm thời” là một hệ thống thường được áp dụng khi tổ đội thiếu nhân lực hay cần một nghề chuyên biệt để thực hiện nhiệm vụ, dùng để bổ sung tạm thời bằng cách thuê mướn những mạo hiểm giả tự do hoặc thành viên các tổ đội đang tạm nghỉ—nói cách khác, một dạng lao động bán thời gian cho nghề mạo hiểm.

Nói cho dễ hiểu thì giống kiểu thuê lính đánh thuê.

Thế nên việc chỉ đích danh một người đang thuộc về một tổ đội khác—đặc biệt là chỉ đích danh cả thủ lĩnh như tôi—tuy không phạm luật, nhưng là hành vi cực kỳ bất lịch sự.

Bình thường chẳng ai dám làm đâu. 

Vừa mất mặt, vừa mất tư cách.

“Ổn chứ?”

“Tôi vừa nói rồi còn gì. Tổ đội của bọn tôi là bốn người. Nếu tôi mà bị dụ bởi một lời ngon ngọt rẻ tiền thế này rồi bỏ đi một mình thì, ước mơ đó cũng chẳng còn là ước mơ của tôi nữa. …Vậy nên, nhờ chị xử lý giúp nhé, chị Mamal.”

“Xong hết rồi. Tôi còn thả cả Thư Điểu bay đi rồi ấy. Bên đó bảo cần phản hồi tốc hành mà.”

Quả đúng là kiểu của Simon…

Chắc chắn cậu ta định giăng bẫy bằng cái mồi "Vô Sắc Ám”, vừa tạo áp lực trả lời gấp, vừa định xài tôi một cách tiện lợi như mọi khi.

Nhưng tôi không ngu đến mức mắc bẫy lộ liễu như vậy.

Cậu ta nên tự hiểu là mình không có tố chất làm mưu sĩ.

Đã ngốc còn hay suy diễn. 

Tôi nhắc không biết bao nhiêu lần là “lạc quan mù quáng sẽ khiến người ta sẩy chân” rồi.

“Yuke có đây không!?”

Và ngay khi tôi đang nghĩ thế, chính chủ đạp cửa xông vào Hội.

…À phải rồi, chỉ có hành động là nhanh nhạy, đúng là vậy.

Tôi quên khuấy mất cái tật đó của cậu ta.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận