Rebuild World
Nahuse Gin; Cell; Waisshu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[LN] Quyển 7 - Siêu nhân [COMPLETED]

Chương 210: Lý do xưng tên

16 Bình luận - Độ dài: 7,194 từ - Cập nhật:

Duck: Combat siêu đỉnh :D 

Nhớ tim, cmt và vote 5 sao ủng hộ trans nhé :D 

Enjoy!!

--------------------------------------------------------

Erde, kẻ vừa phá huỷ khẩu súng của Akira không lập tức tấn công ngay mà đứng yên tại chỗ. Gương mặt hắn hiện rõ vẻ nghiêm trọng khi hướng ánh mắt sắc lạnh về phía cậu.

(Tới mức này rồi mà chỉ phá được một khẩu súng thôi sao.... Mình đã đánh giá sai hắn rồi.)

Những kẻ mạnh ở khu vực phía Đông vốn rất giỏi trong việc nhìn thấu sức mạnh của đối thủ. Nếu thiếu kỹ năng này thì cho dù có mạnh tới mấy đi chăng nữa, họ cũng sẽ không thể phân định được kẻ nào bản thân có thể thắng và cuối cùng là đón nhận cái chết một cách ngu xuẩn.

Erde cũng là một kẻ như vậy và hắn đã rất cẩn trọng khi đánh giá sức mạnh của Akira. Trên thực tế, hắn còn có phần nâng sự nhận định ấy cao hơn mức cần thiết, nhưng Erde cho rằng như thế là đủ để đảm bảo chiến thắng.

Nhưng hắn đã sai. Dù có nhìn thấu thực lực của Akira thì việc đo lường chính xác sức mạnh tăng cường nhờ hỗ trợ của Alpha là điều mà ngay cả Erde cũng không thể làm nổi.

(Hắn đã hạ được nhóm Torpa nhanh như vậy. Hắn chắc chắn không thể nào là một kẻ yếu được. Vậy mà mình vẫn kiêu ngạo.... Xin lỗi. Ta đã xem thường sức mạnh của các ngươi rồi.)

Không phải nhóm Torpa bị tiêu diệt quá nhanh, nói đúng hơn thì họ đã kiên cường cầm chân một kẻ mạnh cỡ này trong một khoảng thời gian lâu như thế. Đó mới là cách nhìn nhận đúng đắn. Erde tự cảm thấy hổ thẹn vì phán đoán sai lầm của bản thân và thầm xin lỗi những đồng đội vừa hy sinh.

(Cái chết của các ngươi không hề vô nghĩa. Ta cũng phải chuẩn bị dần thôi....)

Vì đại cuộc, Erde sẵn sàng chấp nhận cái chết. Hắn tin rằng các đồng đội của mình cũng đã nghĩ như vậy và thực tế đã chứng minh điều đó.

Tuy nhiên, chấp nhận không có nghĩa là bỏ mạng một cách vô ích.

Erde sẽ chết nếu cần, nhưng hắn không được phép phán đoán sai về điều đó. Erde luôn khắc cốt ghi tâm châm ngôn ấy. Và lúc này đây, hắn thừa nhận mình đã sai rồi thầm lấy lại quyết tâm.

Khí tức của Erde thay đổi rõ rệt. Dù chỉ là ảo giác, nhưng từ sự rung động không khí, người ta có thể cảm nhận được rằng hắn như một vũ khí hình người vừa mới đẩy giới hạn của bộ phát năng lượng lên mức tối đa, bất chấp mọi tổn hại hay tác dụng phụ.

Erde có thể sử dụng một loại giáp có tên là giáp trường lực sinh học, thứ được cho là tương tự như giáp trường lực thông thường nhưng dành cho sinh vật sống. Chính công nghệ này là một trong những lý do giúp hắn sở hữu sức mạnh vượt xa giới hạn thể chất thông thường. Người ta cho rằng đây là kết quả của công nghệ cường hoá cơ thể từng được nhân loại thời Cựu thế giới sử dụng rộng rãi, nhưng giờ đã bị lộ ra vì một lý do nào đó.

Ngay cả những siêu nhân với sức mạnh không tưởng khi còn sống thì tới lúc chết đi, xác của họ cũng không khác người thường là bao. Người ta cho rằng nguyên nhân là vì sau khi chết, đầu ra của giáp trường lực sinh học sẽ giảm xuống chỉ còn ngang với một con người bình thường. Chừng ấy thôi cũng đủ để hiểu rằng sức mạnh của giáp trường lực sinh học có vai trò quan trọng đến mức nào .

Để nâng cao công suất của giáp trường lực thì tất nhiên sẽ cần một nguồn năng lượng tương xứng lớn hơn mức bình thường. Đối với bộ đồ gia cường mà Akira đang mặc thì năng lượng cung cấp ở đây đến từ các gói năng lượng gắn trên người. Nếu năng lượng cạn kiệt thì giáp trường lực cũng sẽ tắt.

Còn đối với giáp trường lực sinh học của Erde, nguồn năng lượng ấy chính là bản thân hắn. Khi năng lượng cạn kiệt, điều đó cũng đồng nghĩa với cái chết.

Cho tới lúc này, Erde đã tiêu hao một lượng năng lượng khổng lồ. Tất cả là để nhanh chóng đánh bại Akira trước khi các Thợ săn khác từ bên ngoài kịp tới rồi lập tức mang Hikaru rời khỏi đây. Dù thừa hiểu đây là một phương án lãng phí và kém hiệu quá chẳng khác gì việc đốt cháy năng lượng đủ dùng cho một phút cho một trận chiến kéo dài hàng giờ. Nhưng Erde vẫn chọn cách đó để rút ngắn thời gian giao tranh.

Thế nhưng kể cả khi đánh đổi tới mức ấy, Erde vẫn không thể đánh bại được Akira.

Giờ thời gian còn lại chẳng còn bao nhiêu. Các Thợ săn khác chắn chắn sẽ sớm tới đây. Khả năng hoàn thành nhiệm vụ đã trở nên cực kỳ thấp.

Nhiệm vụ buộc phải thành công. Nếu thất bại thì cái chết của Torpa và Sazalt sẽ hoá vô nghĩa. Nhiệm vụ này phải được hoàn thành bằng bất cứ giá nào, dù cho hắn có phải hy sinh.

Với ý chí ấy, Erde đã vứt bỏ tương lai của mình. Chỉ cần sống đủ lâu để đưa Hikaru tới nơi an toàn và giao cô cho đồng đội là đủ. Erde đã kết luận như vậy và chủ động kích hoạt cơ chế tự thực bào của cơ thể mình.

Hắn đã khiến cơ thể bắt đầu quá trình tự ăn chính nó để sinh ra một nguồn năng lượng khổng lồ. Năng lượng được đánh đổi bằng sự sống ấy tuôn trào và đẩy công suất của giáp trường lực sinh học lên tới cực hạn.

Một khi đã quyết tử để hoàn thành nhiệm vụ thì trong lời thề của Erde, không có chỗ cho sự dối trá.

------

Cảm nhận rõ ràng được sự biến đổi mạnh mẽ trong khí tức của Erde, Akira khẽ cau mày và ánh mắt dần cảnh giác hơn. Không chỉ riêng cậu mà Alpha cũng căng thẳng nhìn lại.

[Akira. Tiếc là... chúng ta chỉ có thể cầm cự tới đây thôi.]

[Cầm cự ư? Chẳng lẽ những gì tôi làm nãy giờ là để... câu giờ à....]

[Ừ. Trong lúc cậu cố cầm chân hắn thì tôi chỉ hy vọng các Thợ săn khác sẽ kịp tới tiếp viện thôi.]

Akira tưởng bản thân đang dốc toàn lực chiến đấu với ý chí chiến thắng luôn sục sôi. Nhưng khi biết tất cả chỉ là để câu giờ thì cậu cảm thấy vô cùng phức tạp. Dù đã làm tất cả mọi thứ có thể như vậy, nhưng chúng vẫn chỉ đủ để cầm chân hắn một lúc. Một sức mạnh quá áp đảo. Cậu ngạc nhiên nhận ra điều đó và khẽ cười tự giễu khi nghĩ rằng giờ đến cả việc câu giờ cũng không còn khả thi nữa.

[Vậy Alpha... cô có cách nào không?]

Alpha bật cười, dù có phần trêu chọc nhưng cô cũng không giấu nổi sự căng thẳng.

[Chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải liều một phen thôi. Từ giờ trở đi đây sẽ là một canh bạc cực kỳ mạo hiểm đấy. Cậu sẵn sàng chưa Akira?]

Trước đây, khi Alpha từng bảo “sẽ hơi mạo hiểm một chút” thì đó là lúc Akira đã lái xe máy lao thẳng vào vũ khí hình người màu trắng, ép nó đi cùng cậu vào miệng một con quái khổng lồ, bị nuốt chửng rồi tự mình đâm thủng bụng nó để chui ra. “Hơi mạo hiểm” thôi mà đã như vậy rồi thì “cực kỳ mạo hiểm” mà Alpha vừa nói sẽ còn tới mức nào nữa? Chuyện gì đang chờ đợi cậu phía trước?

Tuy không tưởng tượng nổi, nhưng Akira vẫn đáp lại đầy dứt khoát.

[Ừ. Sẵn sàng rồi. Vì đấy là việc của tôi mà.]

Akira không phải kiểu người tin rằng chỉ cần có quyết tâm là sẽ xoay chuyển được tình thế. Nhưng cậu thừa hiểu nếu ngay cả quyết tâm cũng không có thì sẽ chẳng có ván cược nào có thể bắt đầu. Và nếu không thể bắt đầu thì chiến thắng sẽ mãi chỉ là một điều viển vông.

Chính vì vậy nên Akira sẵn sàng dốc hết lòng can đảm – như mọi lần cậu vẫn làm, và lần này còn hơn thế nữa.

Akira và Erde đã bước vào trận chiến cuối cùng với quyết tâm không màng sống chết.

Erde nhanh chóng nhận ra sự thay đổi trong khí tức của Akira. Cả hai đều hiểu rằng trận chiến giờ mới thực sự bắt đầu. Và khoảnh khắc yên lặng đối mặt giữa họ cũng đã tới hồi kết.

Nhưng trước khi bắt đầu trận chiến, Erde bất ngờ nói.

“Tao là Erde. Còn mày, mày tên là gì?”

“...?”

Akira hơi sững lại trước câu hỏi bất ngờ ấy nên cậu không đáp lại ngay với vẻ mặt thoáng chút ngờ vực.

Erde thấy biểu cảm đó và cho rằng cậu đang từ chối trả lời.

“...Không muốn nói à? Cũng chẳng sao. Tao chỉ định khắc tên ngươi lên bia mộ của những thuộc hạ mà ngươi đã giết. Vậy hãy chết như một kẻ vô danh đi. Cái số phận phải bỏ mạng dưới tay một tên cặn bã không tên như mày. Phần đau thương ấy, tao sẽ khóc thay cho chúng.”

Erde định bắt đầu tấn công. Nhưng đúng lúc ấy, Akira lên tiếng.

“Akira. Tên tao là Akira.”

Erde thoáng bất ngờ, nhưng hắn bình thản trở lại gần như ngay lập tức.

“...Vậy sao. Hai kẻ mà mày đã giết, tên của chúng là Torpa và Sazalt. Hãy mang theo hai cái tên đó xuống tận cùng địa ngục đi.”

Erde, kẻ đang tự kích hoạt quá trình tự thực bào trong cơ thể, giờ không còn nhiều thời gian nữa. Hắn đang đốt cháy bản thân để đổi lấy nguồn năng lượng khủng khiếp tới mức từng giây trôi qua với hắn lúc này cũng vô cùng quý giá. Trong hoàn cảnh ấy, lẽ ra hắn phải khai chiến ngay lập tức.

Vậy mà Erde lại dùng những giây phút sống còn đó, thứ thời gian đang trực tiếp rút ngắn mạng sống của hắn, chỉ để hỏi tên kẻ địch trước mặt. Hành động tưởng chừng vô nghĩa ấy lại là một sự kính trọng dành cho những người đồng đội đã ngã xuống vì nhiệm vụ.

Và Akira cũng đáp lại bằng một nghi lễ tối thiểu của lòng tôn trọng dành cho người đang cúi đầu trước cái chết của đồng đội mình.

Gương mặt cả hai bỗng chốc thay đổi. Không chút coi thường, trên đó chỉ còn lại một ý chí rõ ràng - phải giết đối phương bằng mọi giá.

Khoảnh khắc tĩnh lặng tan biến. Trận tử chiến đã bắt đầu.

Erde tung một cú đấm, chấn động lan về phía Akira. Một đòn tấn công mang tính thăm dò với mục đích buộc phải né tránh để từ đó phá vỡ thế đứng của đối phương. Thế nhưng chỉ một đòn mang tính kiềm toả ấy thôi đã khiến toàn bộ phòng số 28 méo mó và biến dạng gần như hoàn toàn.

Luồng dư chấn bay sát sườn Akira, người vừa vặn vẹo né được nó trong gang tấc. Cú đấm tiếp tục bay đi và đâm sầm vào bức tường phía sau cậu, tạo thành một vết lõm khổng lồ.

Erde tiếp tục vung tay chém đòn hình lưỡi dao. Vết cắt sâu in hằn lên tường, sàn và trần như thể cả căn phòng vừa bị một thanh đại đạo chém toạc từ bên trong. Không dừng lại ở đó, sóng xung kích thoát ra từ các vết nứt còn lan sang cả các phòng bên cạnh cũng như hành lang và gây ra một sự tàn phá khủng khiếp.

Tiếp đến là một cú đá xoay. Sóng xung kích của nó lan rộng hơn hẳn cú đấm trước với sức mạnh đủ làm méo cả sàn lẫn trần nhà như một cơn sóng thần vừa quét qua.

Hắn vung tay, tung cú đấm với cánh tay uốn lượn như một chiếc roi. Quỹ đạo của sóng xung kích từ đấy cũng uốn lượn theo, nó không còn là đường thẳng nữa mà vẽ thành một hình vòng cung rồi tấn công Akira.

Những mảng miếng liên tục được tung ra trong nháy mắt. Sóng xung kích dữ dội và cuồng loạn bay khắp mọi nơi, cuốn theo cả chiến trường vào vòng xoáy huỷ diệt. Không chỉ phòng số 28 nơi Akira đang đứng mà nguyên phần thân của xe vận chuyển liên Thành phố cũng bắt đầu biến dạng chỉ bởi đòn tấn công của một người duy nhất.

Akira dốc toàn lực né tránh cơn bão ấy.

Nói chính xác hơn thì cậu vẫn trúng đòn một phần. Sóng xung kích lan rộng tới mức khiến cậu không thế né hết. Nhưng Akira đã thành công trong việc giảm thiểu thiệt hại tới mức không dính đòn chí mạng, đó chính là ý nghĩa của :né đòn” trong hoàn cảnh này.

Dù vậy việc trúng đòn là điều không thể phủ nhận. Với người thường thì chỉ cần trúng dư chấn thôi cũng đã đủ để bị thổi bay thành từng mảnh. Akira đã ngăn chặn điều đó bằng cách nâng công suất của giáp trường lực lên cực hạn. Nhưng vì mức phát năng lượng quá lớn đã khiến cậu suýt chút nữa bị chính bộ đồ gia cường nghiền nát từng tế bào bên trong cơ thể.

Akira từng sử dụng cách phòng thủ tương tự như khi chiến đấu với đám Black Wolf và gã khổng lồ tại tàn tích Kuzusuhara. Nhưng lần này, với sự nguy hiểm khác biệt một trời một vực so với trước kia, Akira đang phải căng mình chống đỡ tất cả. Dù hiện tại đang mặc bộ đồ có hiệu suất cao hơn nhiều so với hồi đó, nhưng chừng ấy vẫn chưa đủ để phòng ngự trước sức mạnh khủng khiếp kia.

Akira đã dựa vào ba yếu tố chính để đối phó với tình hình.

Đầu tiền là gói năng lượng mà cậu mua ở Thành phố Zegelt. So với Thành phố Kugamayama thì nơi đó gần tiền tuyến hơn nhiều và các Thợ săn tại đây sử dụng gói năng lượng cực mạnh dành cho giáp trường lực. Gói năng lượng này cấp một nguồn năng lượng khổng lồ cho bộ đồ gia cường của Akira, giúp nâng mức phát công suất lên một tầm cao mới và khác biệt hoàn toàn.

Nhưng chỉ vậy thôi thì Akira sẽ bị bộ đồ nghiền nát.

Đó là lúc yếu tố thứ hai phát huy tác dụng - thuốc hồi phục cũng được mua ở Zegelt. Với hiệu quả trị liệu vượt xa bình thường, nó lập tức chữa lành các tổn thương nghiêm trọng đến mức tưởng chừng như từng tế bào đang bị ăn mòn và nghiền nát. Nhờ vậy mà cơ thể Akira vẫn giữ được hình dạng và có thể tiếp tục chiến đấu mà không bị hoá thành tro bụi.

Yếu tố thứ ba và cũng là cuối cùng đó chính là sự hỗ trợ của Alpha. Akira không còn phải tự lực như trước nữa. Nếu không có cô thì chắc chắn cậu đã bị xoá sổ từ lâu.

Alpha chiếm quyền điều khiển bộ đồ gia cường và trực tiếp can thiệp vào toàn bộ hệ thống để đẩy hiệu suất của nó lên giới hạn tối đa. Cô liên tục tinh chỉnh đầu ra của giáp trường lực với độ chính xác thần thánh, đảm bảo nó không giết chết Akira nhưng cũng không để cậu bị kẻ địch tiêu diệt.

Không chỉ vậy, khả năng điều chỉnh thời gian nhận thức và độ phân giải thực của Akira cũng được Alpha tính toán tỉ mỉ từng chút một để tránh trường hợp cậu bị quá tải.

Nhờ có dược phẩm mà Tsubaki đưa mà năng lực kết nối với Cựu thế giới của Akira đã phát triển vượt bậc. Giờ cậu có thể chiến đấu lâu hơn trong thế giới có độ phân giải cao hơn hẳn trước kia.

Tuy vậy, gánh nặng Akira phải chịu vẫn đủ để khiến cậu chết não ngay lập tức nếu lượng thông tin nhận vào vượt quá ngưỡng cho phép.

Giờ Akira đang đẩy cả thời gian nhận thức lẫn độ phân giải thực lên tới giới hạn cuối cùng mà cậu có thể đạt được.

Thời gian trôi chậm đến kỳ lạ. Thế giới trước mắt cậu sáng lên rực rỡ và rõ nét như được tạo nên bởi vô số tia sáng. Trong thực tại ấy, nơi mà chỉ cần một giây sơ sẩy là chết ngay lập tức, Akira tiếp tục chiến đấu dựa vào sự điều chỉnh hoàn hảo của Alpha.

Chỉ cần điều chỉnh lệch một chút thôi thì Akira sẽ chết. Thế nhưng Alpha không thể mắc sai lầm. Akira đã chống chọi và sống sót qua những đòn tấn công dữ dội tới mức phải đánh đổi bằng cả mạng sống của siêu nhân nhờ vào sức mạnh đi kèm với hiểm nguy luôn cận kề, thậm chí như thể cậu đang chạm vào tận đáy vực của cái chết.

Thế nhưng, ngay cả khi đã làm tới mức đó thì Akira vẫn không có lấy một cơ hội để phản công. Trong tầm nhìn mở rộng, cậu có thể thấy những sóng xung kích lan truyền, thứ vốn không thể nhìn bằng mắt thường đã được Alpha hỗ trợ hiển thị bằng màu đỏ. Dù ở trong thế giới mà thời gian cảm nhận bị điều khiển tới mức rơi tự do trông như đang đứng yên, nhưng những sóng xung kích vẫn lao đi với tốc độ nhanh như đạn bay. Bên trong căn phòng số 28 đang trên bờ vực sụp đổ, Akira chỉ có thể tránh được chúng trong tích tắc.

[Alpha! Nãy giờ tôi chỉ toàn chạy trốn thôi, cô có kế hoạch để hạ hắn thật không vậy!?]

[Có chứ. Nhưng đấy sẽ là một canh bạc.]

[Vậy à! Nhưng tôi nghe thấy có tiếng lạ phát ra từ sau lưng, đó cũng là một phần của kế hoạch à!?]

[Đúng vậy. Khẩu pháo laze AF sắp hỏng rồi, vì tôi đang cấp năng lượng vượt quá mức cho phép của nó. Âm thanh đó là do sự cố đấy gây ra. Một khi đã khai hoả thì chắc chắn nó sẽ bị phá huỷ hoàn toàn. Nhưng chúng ta không thể trông chờ sẽ bắn được thêm phát nữa được nên cũng đâu có sao, đúng không?]

[Ừ! Nếu có thể hạ được hắn thì phá bao nhiêu cái cũng được hết!]

Đây là một chiến thuật giống như lúc Akira dùng súng LEO phức hợp khi cậu hy sinh chính khẩu súng ấy để tăng uy lực đòn tấn công. Có lẽ đây chính là kế hoạch lần này với khẩu pháo laze AF. Và đúng như Alpha đã nói rằng đúng là chẳng ai mong chờ cậu sẽ làm được trò đó thêm lần nữa. Đòn tiếp theo sẽ là cơ hội duy nhất để giành chiến thắng. Akira đã nhận định như vậy và để không bỏ lỡ cơ hội quý giá ấy, cậu tiếp tục dốc toàn bộ sức lực.

Bên cạnh Akira, Alpha vẫn mỉm cười như mọi khi. Nụ cười đó tiếp thêm khí thế cho Akira, cũng như để nâng cao xác suất chiến thắng dù chỉ một chút.

Nhưng Alpha không nhận ra rằng, kể cả nụ cười ấy có biến mất đi chăng nữa thì ý chí của Akira lúc này cũng không thể nào bị lay chuyển.

Ở đó tồn tại một sự lệch nhịp giữa cả hai. Nhưng trong cuộc chiến sinh tử với một siêu nhân thì những điều nhỏ nhặt ấy chẳng đáng để bận tâm. Giữa trận chiến khốc liệt đang tới hồi cao trào, không ai trong cả hai đủ rảnh rang để nhận ra điều đó.

------

Không những tung ra con bài tẩy mà còn dùng đến cả tuyệt chiêu và đặt cược mạng sống, nhưng Erde vẫn chưa thể giết được Akira. Điều đó khiến hắn không khỏi bàng hoàng.

Tuy vậy hắn vẫn giữ sự điềm tĩnh để bản thân không bị dao động và tiếp tục suy xét tình hình.

Phía bên kia cũng đã nâng cao đáng kể tốc độ và phản xạ cơ thể. Chắc hẳn kẻ địch cũng đã tung ra một tuyệt chiêu nào đó. Nếu không dùng tự thực bào mà cứ thế chiến đấu như bình thường thì chắc Erde đã bị câu giờ cho tới lúc các Thợ săn tiếp viện đến. Đây quả đúng là một tình huống nguy hiểm.

Erde tự nhủ như vậy và tin rằng việc quyết định tung tuyệt chiêu là hoàn toàn đúng đắn. Đồng thời hắn cũng đã nhìn thấu rằng Akira đang sắp tới giới hạn.

Nếu cứ tiếp tục thế này thì chắc chắn có thể kết liễu được Akira. Đối phương tuy đang liều mạng chống đỡ các đòn tấn công kiềm toả của hắn, nhưng chẳng mấy chốc lớp phòng thủ ấy cũng sẽ bị phá vỡ. Khi thời điểm đó tới, chiến thắng sẽ thuộc về hắn. Erde thầm nghĩ như vậy nhưng lại không thể biết thời điểm đó sẽ xảy ra trong một một giây nữa, mười giây nữa, một phút nữa hay lâu hơn.

Vì lẽ đó nên hắn đã không tung tuyệt chiêu từ sớm như đáng ra đã phải làm từ trước. Sự do dự ấy khiến Erde không thể liều mình tung một đòn tất sát.

Hắn thừa hiểu rằng Akira đang đặt cược vào đòn tấn công tiếp theo. Hắn cảm nhận rõ ràng khí tức toả ra từ khẩu pháo laze AF, thứ đang phát ra tiếng rạn nứt sau lưng Akira vì bị nạp năng lượng vượt quá giới hạn cho phép.

Nếu khai hoả thì chắc chắn khẩu pháo đó sẽ bị phá huỷ hoàn toàn. Nói cách khác, chỉ cần né hoặc đỡ được cú đó thì mọi phương án tấn công khả thi của đối phương sẽ bị loại bỏ. Erde cũng nghĩ rằng với thể trạng hiện tại thì chắc hắn sẽ chịu được nó nếu lãnh trọn.

Vậy hắn có nên tấn công luôn không? Từng giây từng phút lúc này đều vô cùng quý giá. Không còn thời gian để tiếp tục chơi trò mèo vờn chuột này nữa. Erde nghĩ vậy, nhưng hắn vẫn ngập ngừng và chưa thể hành động.

Không có gì đảm bảo rằng hắn sẽ toàn mạng nếu hứng trọn đòn tấn công từ khẩu pháo laze AF kia. Mọi thứ chỉ là suy đoán. Đấy chính là nước cờ cuối cùng của kẻ đã liên tục vượt qua mọi tính toán của hắn. Nếu trúng đòn trực diện thì hậu quả sẽ rất khôn lường. Một nước cờ đáng để Akira đặt cược cả mạng sống và chừng ấy thôi cũng đủ để nói lên sức mạnh khủng khiếp của khẩu pháo. Nếu không phải vậy thì Akira đã chẳng đặt cược tất cả vào nó.

Vì không thể gạt bỏ hoàn toàn mối lo ấy nên Erde tiếp tục sử dụng các đòn sóng xung kích để kiềm toả đối phương. Thế nhưng, khi hắn còn duy trì cách tấn công này thì đối phương cũng sẽ không thể kích hoạt khẩu pháo. Erde thừa hiểu điều đó. Bởi vì nếu khai hoả bây giờ thì hắn hoàn toàn có thể tránh được. Akira cũng hiểu điều đó không kém gì hắn.

Vậy khi nào Akira sẽ bắn? Dĩ nhiên là vào thời điểm Erde khó né nhất. Đó là lúc hắn lao lên tấn công. Chắc chắn cậu sẽ tung đòn phản công vào lúc ấy.

Suy nghĩ đó đã khiến Erde chần chừ. Dù biết việc kiềm toả để phá vỡ thế thủ của đối phương rồi mới tấn công sẽ an toàn và chắc chắn hơn, nhưng hắn vẫn không thể hành động dứt khoát.

Tuy nhiên, trong lúc còn đang tiếp tục tung đòn thì khẩu pháo laze AF kia có thể đang được tiếp tục nạp thêm năng lượng, từ đó khiến uy lực của thứ vũ khí bắn từng phát một ấy ngày càng lớn. Nếu tấn công ngay bây giờ thì Erde vẫn kịp ngăn nó đạt tới sức mạnh tối đa. Hoặc cũng có thể giờ đã quá muộn rồi. Phải chăng hắn nên ưu tiên tránh đòn tất sát ấy hơn là nghĩ đến việc tấn công?

Dù đối phương có mạnh đến đâu, nhưng nếu đó chỉ đơn thuần là một kẻ mạnh thì Erde sẽ không ngần ngại mà ra tay từ lâu rồi. Thế nhưng, kẻ trước mặt hắn kia là một con người bí ẩn, một tên liên tục phá vỡ mọi dự đoán của hắn. Chính yếu tố ấy đã khiến phán đoán của Erde chậm lại.

Ngay lúc đó, Akira chợt mất thăng bằng khi phải hứng chịu dư chấn từ đợt tấn công kiềm toả của hắn. Tuy chỉ là một sự loạng choạng rất nhỏ, nhưng lại đủ để phá vỡ thế cân bằng cực kỳ chắc chắn của Erde, khiến cán cân trong đầu hắn nghiêng hẳn về một phía.

Erde lập tức hành động. Với thể chất của một siêu nhân đã đánh đổi cả mạng sống, hắn lao thẳng về phía Akira và áp sát cậu chỉ trong tích tắc.

Nhưng đồng thời, Akira cũng chuyển động. Dù vẫn chưa lấy lại thăng bằng hoàn toàn, nhưng cậu đã ném khẩu LEO phức hợp về phía Erde.

Khẩu súng bị ném đi bắn ra vô số đạn như thể bản thân nó vừa phát nổ ngay chính giữa Akira và Erde. Nhưng khẩu súng đã thực sự phát nổ vì quá tải và giải phóng năng lượng còn lại trong gói năng lượng gắn trên thân súng vào băng đạn mở rộng, tạo thành một cơn mưa đạn đày đặc trút xuống khắp không gian xung quanh.

Nhưng đối với Erde hiện tại, đòn tấn công đó chẳng khác gì muỗi đốt inox. Cùng lắm thì đây chỉ là trò đánh lạc hướng rẻ tiền. Và thực tế thì đó chính là mục đích của Akira – một đòn dương đông kích tây.

Ngay cả kẻ sở hữu khả năng cảm nhận khí tức vượt trội như Erde cũng không thể nắm bắt được chuyển động của Akira phía sau lớp đạn dày đặc ấy. Bởi trước mắt hắn, vô số viên đạn đang bay ra theo mọi hướng với tốc độ chóng mắt rồi bất ngờ dừng lại do hiệu ứng màng lọc tốc độ cao, tạo thành một mê cung đầy hỗn loạn khi đạn sau va chạm với đạn trước, tạo nên một vùng không gian xáo trộn vì đạn liên tục nảy đi khắp nơi.

Nhưng Erde không hề ngạc nhiên. Hắn đã dự liệu được chiêu này từ trước. Để bắn pháo laze AF ở trên lưng thì Akira buộc phải triển khai nó, tức là chuyển từ trạng thái thu gọn sang trạng thái chiến đấu. Tuy quá trình ấy chỉ diễn ra trong khoảnh khắc theo thời gian thực, nhưng với những kẻ đang chiến đấu với tốc độ siêu thanh nhờ thao túng thời gian nhận thức như Akira và Erde thì khoảnh khắc ấy lại là một điểm yếu chí mạng.

Nhưng Akira không thể triển khai khẩu pháo sớm hơn được. Vì trong lúc làm vậy, Erde có thể dễ dàng áp sát cậu trong tích tắc.

Chính vì thế nên Akira mới dùng khẩu LEO phức hợp như một quả bom khói. Tận dụng làn mưa đạn dày đặc để che giấu hành động của bản thân trong chớp mắt, giành lấy chút thời gian để nới rộng khoảng cách đôi bên và triển khai khẩu pháo. Chỉ cần chút thời gian ấy thôi là đủ để có thể khai hoả. Đó hẳn là chiến thuật mà Akira đang suy tính, Erde nghĩ.

Nhưng chiến thuật ấy chỉ khả thi nếu Akira đang ở tư thế đứng phù hợp. Erde chạy xuyên qua mưa đạn như vũ bão, ánh mắt nhìn được hình dạng của đối thủ phía sau làn khói. Khẩu pháo laze vẫn chưa được triển khai. Dù có làm vậy bây giờ thì cũng không còn kịp nữa. Trận chiến đã kết thúc tại đây.

Nhưng chính lúc đó, Erde sững người, mắt mở to vì kinh ngạc.

Đúng là khẩu pháo chưa được triển khai. Nhưng thay vì rút lui để giữ khoảng cách và chuẩn bị khai hoả như suy đoán của Erde, Akira lại đang làm điều ngược lại. Cậu không hề lui về mà ngược lại, cậu đã rút ngắn khoảng cách, chủ động áp sát và giờ Akira gần như đã đứng ngay sát mặt Erde.

------

Việc Akira mất thăng bằng khi nãy thực ra là hành động có chủ đích của Alpha. Đó là một cái bẫy, một mồi nhử được tính toán tinh vi nhằm dụ Erde lao vào tấn công.

Dẫu vậy, Akira không hề giả vờ mất thăng bằng. Cậu thật sự đã bị mất thế đứng. Chính trong khoảnh khắc ấy, đúng như những gì Erde suy tính, Akira đã không còn đủ thời gian để triển khai và bắn khẩu pháo laze AF nữa. Nhưng điều mà Erde không hề biết là ngay từ đầu Alpha chưa bao giờ có ý định sử dụng khẩu pháo đó.

Việc cho rằng Alpha sẽ sử dụng nó chỉ là kết luận mà Akira tự đưa ra, bởi cô chưa từng tiết lộ cho cậu toàn bộ kế hoạch. Rồi chính suy nghĩ thiên kiến ấy đã làm Akira vô thức thể hiện tác phong ám chỉ sẽ dùng khẩu pháo – những hành động nhỏ nhặt tới mức chỉ một bậc thầy quan sát như Erde mới có thể nắm bắt và hiểu lầm. Tất cả đều nằm trong tính toán của Alpha. Một chiến thuật được sắp đặt đến từng chi tiết nhỏ nhất.

Sau khi ném khẩu LEO phức hợp về phía Erde khi đang tư thế hơi chới với, Akira lập tức được Alpha điều khiển bộ đồ gia cường lao tới để thu hẹp khoảng cách với đối phương. Trong khi chính bản thân Akira vẫn còn ngạc nhiên trước hành động trái ngược hoàn toàn với dự đoán rằng cậu sẽ lùi lại để triển khai khẩu pháo thì cơ thể Akira lại không hề chậm nhịp mà lập tức di chuyển trơn tru theo chỉ dẫn của bộ đồ.

Cho dù hành động có kỳ quặc đến mấy, chỉ cần đó là sự hỗ trợ của Alpha thì Akira tuyệt đối sẽ không nghi ngờ, do dự hay chống đối. Chính kinh nghiệm sống còn qua không biết bao nhiêu trận chiến kể từ khi sát cánh bên Alpha cho tới giờ đã rèn luyện cho cậu phản xạ không điều kiện ấy.

Cậu rút khẩu pháo laze AF chưa triển khai ra khỏi lưng bằng tay phải. Sau đó Akira giật lấy chiếc ba lô mang theo bằng tay trái rồi dứt khoát ném cả hai về phía Erde.

Ba lô của cậu có cơ chế tự động điều chỉnh kích thước tuỳ theo lượng vật dụng đựng bên trong. Sau khi trải qua trận chiến bên ngoài xe, đạn dược trong ba lô giờ đã gần như cạn sạch, khiến kích thước của nó thu nhỏ lại đáng kể. Dù vậy bên trong vẫn còn sót lại vài gói năng lượng.

Gói năng lượng – một vật thể nhỏ gọn nhưng chứa đựng sức mạnh khổng lồ. Tuy vậy chúng lại cực kỳ an toàn. Dù có bị bắn trúng hay thiêu cháy thì chúng chỉ đơn giản là bị phá huỷ chứ tuyệt đối không có chuyện nổ tung hay giải phóng toàn bộ năng lượng trong tích tắc rồi huỷ diệt cả một khu vực. Bởi lẽ đây là công cụ dùng để đối đầu với những con quái vật mang sức mạnh khủng khiếp. Sẽ chẳng có ai dám sử dụng một thứ dễ phát nổ chỉ vì chút va chạm nhẹ như vậy cả.

Tuy nhiên, sự an toàn đấy cũng có những giới hạn. Nếu phải chịu các tác động mạnh như áp suất cao hay mức năng lượng trong điều kiện sử dụng mà bình thường sẽ không bao giờ xảy ra thì dù có an toàn đến đâu cũng vẫn sẽ tồn tại những phản ứng.

Khẩu pháo laze AF được kích hoạt để khai hoả vẫn đang trong trạng thái chưa triển khai. Làm vậy chắc chắn sẽ bị hệ thống an toàn ngăn lại, nhưng dưới sự điều khiển của Alpha, nó đã trở thành khả thi.

Hiện giờ khẩu pháo đang trong tình trạng quá tải năng lượng. Tuy chỉ có thể bắn ở trạng thái sau khi triển khai vốn được thiết kế để giảm thiểu tối đa áp lực dồn lên người dùng, thì lượng năng lượng nạp vào cũng đủ đề phá huỷ hoàn toàn khẩu pháo. Vậy nhưng nó lại bị cố tình kích hoạt khi còn chưa triển khai. Kết quả là khẩu pháo sẽ phát nổ với uy lực đủ để ngay lập tức xoá sổ chính bản thân nó, thứ vốn được bảo vệ lớp giáp trường lực cực kỳ kiên cố.

Hơn nữa, vụ nổ ấy đã ảnh hưởng đến chiếc ba lô ở ngay bên cạnh. Một trong số các gói năng lượng bên trong bắt đầu phản ứng. Mức năng lượng lập tức bị phình to, dẫn đến phản ứng dây chuyền của toàn bộ gói năng lượng còn lại. Một lượng năng lượng khổng lồ được sinh ra trong nháy mắt.

Thế nhưng vào thời điểm đó, cả Akira lẫn Erde vẫn chưa bị gì cả. Lượng năng lượng khổng lồ ấy không lan ra xung quanh mà bị nén lại, cô đặc thành một quả cầu ánh sáng có đường kính chỉ khoảng 50 cm và lơ lửng ngay tại chỗ.

Sở dĩ xảy ra như vậy là vì cả Akira và Erde đã cùng lúc lao lên để thu hẹp khoảng cách với nhau với tốc độ cực cao, khiến vùng không khí giữa họ – vốn đang chứa đầy các hạt khuếch tán – bị nén tới cực hạn. Kết quả là một hiện tượng tương tự như khả năng chặn năng lượng của sương mù không màu với mật độ cực lớn được hình thành, và lần này thậm chí nó còn xảy ra tận hai lần liên tiếp.

Lần đầu là do vụ nổ của khẩu pháo laze AF. Nếu năng lượng từ vụ nổ này bị phát tán và giảm dần khi lan ra xung quanh thì phản ứng với các gói năng lượng đã không thể xảy ra. Để kích hoạt phản ứng đó, chính bản thân chúng cũng phải cần một mức năng lượng rất lớn.

Lần thứ hai là phản ứng dây chuyền của các gói năng lượng. Ngay cả vụ nổ từ khẩu pháo laze AF cũng chỉ đóng vai trò như một chất kích nổ cho đống năng lượng khổng lồ ấy. Và rồi toàn bộ bị nén lại thành quả cầu ánh sáng.

Tuy nhiên trạng thái này cũng không thể duy trì được lâu. Ngay cả trong thế giới mà thời gian đã bị thao túng, nơi Akira và Erde đang chiến đấu với tốc độ vượt xa người thường thì quả cầu này cũng chỉ có thể tồn tại trong một khoảnh khắc ngắn ngủi. Tiếp đến nó sẽ vỡ tan cùng với năng lượng bên trong bị phát tán ra khắp nơi và nuốt chửng tất cả.

Khả quan nhất thì Akira chắc chắn sẽ bốc hơi và biến mất hoàn toàn khỏi thế giới này.

Thế nhưng Akira vẫn hướng thẳng về phía quả cầu phát sáng đang trực chờ phát nổ với tay đang siết chặt nắm đấm.

------

Ngay khoảnh khắc Akira ném khẩu pháo AF chưa triển khai về phía mình, Erde đã đọc vị được ý đồ của đối phương, thậm chí còn sớm hơn cả chính Akira. Cảm xúc vừa kinh ngạc khi nghĩ “Đến mức đó sao”, vừa lạnh lùng hành động, Erde siết chặt nắm đấm, vào thế tấn công và bứt tốc nhanh hơn cả lúc quả cầu ánh sáng kia thành hình.

Bằng cách sử dụng kỹ thuật truyền dư chấn qua cú đấm, Erde định hướng cho quả cầu ánh sáng để khi nó phát nổ thì năng lượng phát ra sẽ được đẩy về một hướng duy nhất. Đó là kỹ thuật mà Erde biết rất rõ và hắn tin chắc rằng Akira cũng có thể làm điều tương tự.

Nếu quả cầu kia phát nổ thẳng mặt Erde thì lượng năng lượng phóng ra sẽ lớn đến mức chính hắn cũng không thể chịu nổi. Vì vậy hắn phải giành quyền kiểm soát hướng phóng năng lượng trước Akira.

(...Kịp đi!)

Với toàn bộ sức lực, Erde tung cú đấm nhanh nhất trong đời.

6c343980-ea1b-488f-a58c-a29a37d9ca4e.jpg

Nắm đấm của cả hai cùng lúc chạm vào quả cầu ánh sáng. Chính xác mà nói thì cú đấm của Erde đã tới trước một chút. Quả cầu ánh sáng phát nổ, nhấn chìm căn phòng trong luồng sáng chói loà. Năng lượng cực lớn thiêu đốt mọi thứ trong chớp mắt.

Và rồi khi ánh sáng ấy tan đi, cơ thể cháy xém của Akira nằm lăn trên sàn. Nhưng cậu vẫn còn sống. Nhờ vào lớp giáp trường lực của bộ đồ gia cường mà cậu đã cố gắng chống đỡ được phần nào ảnh hưởng của vụ nổ. Hơn nữa, ánh sáng tràn ngập khắp căn phòng thực chất chỉ là tàn dư của nguồn năng lượng đã được định hướng. So với toàn bộ năng lượng được giải phóng từ quả cầu thì nó chỉ là một chút sai số không đáng kể.

Kẻ hứng trọn luồng năng lượng phát ra từ quả cầu chính là Erde. Vẫn giữ nguyên tư thế đấm thẳng, nửa thân bên trái của hắn đã hoàn toàn biến mất.

Xét về tốc độ ra đòn thì Erde vượt trội hơn. Nhưng về kỹ thuật thì Alpha mới là người chiếm ưu thế. Sự chênh lệch kết hợp giữa tốc độ và kỹ thuật ấy đã khiến quyền kiểm soát hướng phát năng lượng nghiêng về phía Akira. Đó là một chiến thắng sát nút.

Erde vẫn còn sống. Nhưng đây rõ ràng là một vết thương chí mạng đối với hắn. Nếu chỉ mất một nửa cơ thể thì với khả năng siêu nhân của mình, cộng thêm thuốc hồi phục đã uống sẵn từ trước thì Erde vẫn có thể cầm cự được ít nhiều. Nhưng vì đang sử dụng cơ chế tự thực bào, cùng với phần cơ thể còn lại vừa bị dòng năng lượng quét qua gây tổn thương nghiêm trọng thì tình hình của hắn lúc này hoàn toàn không thể cứu vãn được nữa.

Erde nở nụ cười yếu ớt và lẩm bẩm.

“...Hay lắm.”

Rồi với vẻ mặt như đang xin lỗi ai đó, hắn từ từ gục xuống.

“...Ta thua rồi.... Torpa.... Sazalt.... Mọi người.... Xin... lỗi....”

Để lại lời tán dương dành cho kẻ đã lật ngược cục diện với cách biệt sức mạnh lớn đến tuyệt vọng và những câu xin lỗi gửi tới đồng đội, Erde trút hơi thở cuối cùng.

Akira nhận ra Erde đã ngã xuống, nhưng giờ đến cả sức ngồi dậy cậu cũng không còn.

[Alpha.... Chúng ta thắng rồi... phải không?]

Alpha mỉm cười bên cạnh Akira.

[Ừ, chúng ta thắng rồi.]

[...Vậy à. Cuối cùng cũng vượt qua được rồi nhỉ....]

Vẫn nằm trên sàn, Akira thở phào nhẹ nhõm.

[...Mà này, chuyện vừa nãy rốt cuộc là sao thế ? Tôi đã làm chuyện nguy hiểm gì vậy?]

Akira chỉ đơn giản là làm theo chỉ dẫn củ Alpha. Khác với Erde, cậu không thực sự hiểu bản thân vừa làm điều gì và không biết nó nguy hiểm tới mức nào. Nhưng đây rõ ràng là một canh bạc và cậu đã chiến thắng. Giờ cậu muốn biết chi tiết hơn về ván cược ấy.

[Tôi có thể giải thích cho cậu, nhưng nếu nói đầy đủ ra thì dài lắm đấy. Giờ cậu muốn nghe luôn không?]

[...Thôi. Để sau đi.]

Trận chiến đã kết thúc. Không có thêm mối đe doạ nào nữa. Akira hiểu điều đó qua thái độ của Alpha và dần thả lỏng. Cơn mệt mỏi dồn nén bấy lâu lập tức ập tới. Chẳng cố gắng chống cự lại nó, Akira để bản thân chìm vào giấc ngủ. Ý thức của cậu dần chìm vào bóng tối yên bình.

Ngay lúc đó, liên lạc từ Hikaru vang lên.

[Akira! Có chuyện gì vậy!? Akira!?]

Akira chợt nhớ ra Hikaru vẫn đang bị nhốt trong phòng két sắt. Nhờ ở trong căn phòng kiên cố đó, cộng thêm việc Akira và Alpha đã cố tránh để cô bị cuốn vào trận chiến nên dù cho chiến trường khốc liệt xảy ra ngay bên cạnh nhưng Hikaru vẫn bình an vô sự.

Nhưng Hikaru cũng không thể mình thoát khỏi đó. Cô cần một ai đấy bên ngoài mở cửa giúp.

Nhưng giờ Akira đã kiệt sức.

[...Hikaru.... Chuyện đó để sau đi.]

[Để sau là sao chứ!? Cậu thắng rồi hả!? Hay thua mất rồi!? Này!? Akira!?]

Bây giờ Akira thậm chí còn chẳng muốn cử động một ngón tay. Việc đứng dậy đối với cậu lúc này là điều không tưởng. Mang theo cảm giác đó, Akira chìm sâu vào giấc ngủ. Giọng nói gấp gáp của Hikaru vẫn tiếp tục vang lên cho tới khi đội tiếp viện là các Thợ săn tới ngay sau đó phá cửa bước vào phòng.

Ghi chú

[Lên trên]
生体フォースフィールドアーマー
生体フォースフィールドアーマー
[Lên trên]
細胞の自食作用
細胞の自食作用
Bình luận (16)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

16 Bình luận

Quá đỉnh. Combat được miêu tả quá đỉnh.
Tác cho ra nhiều khái niệm sức mạnh mới rồi. Hay thật
Anime mà lên trận này. Chắc ko lột tả được cái độ hyper hoàn toàn của trận này.
Xem thêm
Đọc đã quá sếp ơi :3
Ch đọc xong mà đoạn 37 ấy khúc này nên là "trước đây, khi alpha...." chứ nhể sao lại akira 🐸
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Lỗi nhiều qué, cảm ơn bác đã góp ý :D
Xem thêm
@Duckieee: tiện có lỗi type ở cuối đoạn 80 ấy sếp "cậuk"
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời
Ozu
Bánh cuốn Hikaru ngon vl
Tksssss
Xem thêm
Lúc nào cũng gần hẹo🌚
Xem thêm
Khiếp, tí hẹo rồi. À mà lúc nào chả thế nhỉ 😂
Xem thêm
vẫn còn bom á, anh Duck đẹp trai vãi😍
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Hết vol rồi nhé :3
Xem thêm
Vừa đọc xong chap trước thì thấy có chap mới trong 30s =)))
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Chap trước có sạn gì thì cmt giúp trans nhé :D
Xem thêm
@Duckieee: hình như có 1 lỗi đánh máy của từ "trắng" ấy, mà mình không nhớ nó ở đoạn nào nữa :v. Mà này là chap cuối của đợt boom này chưa v bác, để em thức hóng tiếp
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời