Kiếm Thuật, Ma Pháp Và Cá...
Nishiura Mao - 西浦真魚
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

1 ~ 32

Chương 13: Kết Quả Thi (1)

6 Bình luận - Độ dài: 1,932 từ - Cập nhật:

Dinh thự Tử tước Rovenne, chiều muộn ngày thi

Tôi trở về dinh thự Tử tước trước 4 giờ chiều, đôi ủng da quái vật lấm lem bùn lầy từ sân thi Kỵ sĩ. Cổng dinh thự hiện lên trong ánh hoàng hôn nhạt, với cột đá trắng khắc hoa văn tinh xảo và hàng hoa cẩm tú cầu ướt sũng nước mưa, như bối cảnh anime sau một arc kịch tính. Lòng tôi nhẹ nhõm, như nhân vật chính vừa clear dungeon mà không mất giọt HP nào.

Vừa bước qua cổng, tôi thấy Mẹ và Chị đứng chờ, ánh mắt bồn chồn như trước cutscene quan trọng vậy. Ba ngày qua, họ không hỏi gì về kỳ thi, nhưng sự lo lắng trong đôi mắt họ chẳng kém tôi chút nào.

“Chúc mừng, Allen-kun!” Chị Rose lao tới, nụ cười rạng rỡ như vừa tung chiêu buff tinh thần. Rose vẫn luôn vậy—sôi nổi, như nữ chính shounen anime lúc nào cũng tràn năng lượng.

Nghe hơi khoe khoang, nhưng tôi thực sự tự hào vì đã dồn hết sức trong ba tháng này. Nhìn nụ cười vô lo vô nghĩ của Chị rose, tôi cảm giác mọi giọt mồ hôi đều đáng giá. Tư duy coder thì thầm: Quest chính hoàn thành, phần thưởng là nụ cười của gia đình!

“Con làm tốt lắm” Mẹ nói, giọng dịu dàng. “Chỉ cần nhìn mặt con, Mẹ biết con đã dốc hết sức, đúng không? Rose đã chuẩn bị tiệc chúc mừng cho tối nay đấy.” Bà mỉm cười, ánh mắt sáng như thiếu nữ, khó tin bà là mẹ của bốn đứa con.

Mẹ nghiêm khắc khi cần, nhưng ngoài ra, bà luôn dịu dàng như nhân vật mẹ hiền trong anime slice-of-life. Nụ cười ấy như thiên thần, khiến tôi muốn lưu lại khoảnh khắc này mãi mãi.

Tổ tiên nhà Rovenne, cảm ơn vì gia đình tuyệt vời này!

“Mẹ, Chị, con về rồi!” Tôi cúi đầu, lòng tràn ngập biết ơn, như nhân vật chính nói lời cảm tạ sau arc cảm động.

---

Học viện Hoàng gia, sáng hôm sau, kiểm tra kết quả

Sáng hôm sau, tôi đến Học viện kiểm tra kết quả cùng Mẹ. Tôi khá tự tin với—mana 2488, và trận đấu với ông râu lởm chởm, bài thi lý thuyết đều ổn!—nhưng gã râu lởm chởm vẫn là biến số khó lường nhất. Nguy rồi, lỡ ông ta chấm điểm khắc nghiệt thì sao? Dù vậy, tôi không nghĩ mình sẽ trượt thực hành.

Thật ra, tôi muốn đi một mình. Nhưng khi tôi nói ý định này với Mẹ, bà nhìn tôi, ánh mắt dịu dàng nhưng kiên định. “Nếu con thực sự muốn đi một mình, Mẹ không ngăn. Nhưng thấy con đổ bao mồ hôi thời gian qua, Mẹ muốn ở bên để chứng kiến kết quả nỗ lực của con, dù ra sao.”

Bà mỉm cười, nụ cười như thiếu nữ trong tranh fantasy. “Fufufu, thật ra, Mẹ tin vào kết quả của con hơn cả con đấy. Hãy nghĩ đó là lòng hiếu thảo, con không chia sẻ khoảnh khắc này với Mẹ hay sao?”

Game over! Không đời nào tôi có thể từ chối khi Mẹ dùng chiêu đó. Thế là, tôi đi cùng người giám hộ đáng kính của mình.

Nhân tiện, Chị Rose cũng đòi đi, liên tục lặp lại “Chị tin em”, “Chị muốn chia sẻ niềm vui với em”, rồi lạc đề sang “Chị muốn sống cùng em mãi”. Nhưng Mẹ dập tắt ngay bằng một câu sắc lạnh: “Con có nghiên cứu ở trường, đúng không?” Mắt chị rose rưng rưng, mặt tủi thân như bị crush từ chối tình cảm vậy. Chị ơi, bình tĩnh, đây không phải arc của chị đâu!

---

Học viện Hoàng gia, phòng chấm thi, nửa ngày trước công bố kết quả

Trong phòng chấm thi của Học viện, ánh sáng từ đèn ma pháp chiếu lên những công cụ ma thuật lấp lánh, như hậu trường anime chuẩn bị quay cảnh drama. Các giám khảo tất bật, vừa chấm điểm vừa ăn tối, không khí sôi nổi như party trong game trước khi cập nhật bảng rank.

“Lại lần nữa, Emmy. xem lại từ sân huấn luyện” Godorfun Von Vanquish, cựu phó chỉ huy Kỵ sĩ Đoàn Vương quốc, ra lệnh. Bộ râu trắng của ông rung lên, như nhân vật lão làng chuẩn bị tiết lộ bí mật.

Emmy, giáo viên ma thuật, không thể từ chối. Một công cụ ma thuật giống màn hình đang chiếu hình tôi—Allen Rovenne—bước vào sân thi lầy lội, kiếm gỗ trong tay, vẻ mặt căng thẳng nhưng đầy quyết tâm, như nhân vật chính đứng trước boss fight.

“Ngay cả ông cũng xem clip kỳ thi của thằng nhóc, hả, lão Godorfun?” Dante, gã khổng lồ cao 2 mét, nặng chắc 120 kg, tóc bạc và mắt dịu dàng (dù cằm chẻ hơi kỳ), bước tới, nhếch môi. “Khóa Ma thuật thì sao?”

“Khóa Ma thuật ít thí sinh” Godorfun đáp, mắt dán vào màn hình. “Ta xem gần hết rồi, phần còn lại để người khác lo.”

Dante đứng cạnh, cùng nhìn tôi trên màn hình. “Hmm… Cách thằng nhóc bước đi tự nhiên thật… Từ cổng chính vào quầy lễ tân, rồi thu hẹp khoảng cách với Dew trong tích tắc không thể giải thích nổi, đúng không?”

“Đúng vậy” Godorfun gật đầu. “Đất ở đó được chuẩn bị đặc biệt cho kỳ thi này với lực bật và ma sát giảm đáng kể. Nó được giao vào tối qua, và chính tôi là người nghĩ ra thành phần. Người giao hàng cũng là nhà cung cấp đáng tin cậy. Khó mà tưởng tượng cậu ta biết trước về nó.”

Một người khác chen vào. “Trong khi thí sinh dốc hết sức khoe kỹ thuật của mình, các giám khảo lại nhìn chân họ và đánh giá—phản xạ và thao túng mana. Ông đúng là xảo quyệt khi nghĩ ra kỳ thi này, lão Godorfun.”

Justin Rock, chàng trai trẻ làm lễ tân bài thi thực hành, nở nụ cười toe toét. Thiên tài mới tốt nghiệp Học viện với điểm xuất sắc, giờ là thành viên Kỵ sĩ Đoàn, Justin được chọn hỗ trợ kỳ thi nhờ tính cách đáng tin.

“Hmph” Godorfun hừ nhẹ. “Những kỹ năng vụn vặt học được ở vùng quê thậm chí không đưa họ đến vị trí thấp nhất ở Học viện Hoàng gia. Năm nay cũng vậy, không thiếu những kẻ ngốc ở nửa đầu thí sinh thể hiện động tác táo bạo để khoe dung lượng mana dồi dào. Trời đất, họ nghĩ việc đo dung lượng mana ban đầu để làm gì? Bài thi thực hành là cách kiểm tra tiềm năng phát triển của họ. Chúng ta không cần hệ thống phức tạp để tìm ra người có tài năng.”

Một bóng người khác xuất hiện. “Mọi người, tôi hiểu rằng thằng nhóc này khá thú vị, nhưng kết quả phải công bố vào 10 giờ sáng mai đó. Chưa quên chứ? Tập trung vào việc chính đi.”

Mujikka Yugria, điều phối viên tầng chấm thi thể chất khóa Kỵ sĩ, nhắc nhở khéo léo, ánh mắt sắc như nhân vật nữ phụ đảm đang.

“Tôi biết rồi…” Godorfun vuốt râu, mắt vẫn dán màn hình. “Nhưng đất đó quá dễ với thằng nhóc này.”

“Ừ, dễ hiểu thôi” Dante nhăn nhó cười. “Nó chạy trong mưa mà tốc độ gần như không giảm… Thằng nhóc thực sự có tài thao túng mana.”

Cửa phòng bật mở. Gã râu lởm chởm—Dew Owiel, giám khảo kiêm vệ sĩ từ Kỵ sĩ Đoàn—bước vào sau tuần tra, bẻ cổ răng rắc. “Tôi biết lão nghĩ vậy, nên tôi kiểm tra năng lực thằng nhóc rồi.”

“Dew-san, anh đuổi hết thí sinh chưa?” Mujikka hỏi.

“Ừ, ngoài nhân sự, chỉ còn một con mèo trong khuôn viên,” Dew đáp, giọng khàn.

“Vẫn hiệu quả như mọi khi…” Mujikka lắc đầu kinh ngạc.

Các giám khảo tụ lại, như party trong game bị thu hút bởi item hiếm (tôi đây). Parch, giám khảo thân thiện mà tôi từng nhắm đến, càu nhàu: “Anh đúng là xảo quyệt, Dew. Thằng nhóc rõ ràng đi về phía tôi, mà anh cướp mất cơ hội của tôi… Khó mà quan sát nó từ xa.”

“Haa, làm ơn nói ngắn gọn,” Mujikka thở dài, nhưng khéo léo chen giữa Dew và Godorfun, rõ ràng muốn nghe drama. “Tôi nhắc lại, kết quả phải công bố vào 10 giờ sáng.”

“Cô nghe thấy chúng tôi?” Godorfun nhướng mày. “Thính giác vẫn sắc như dao. Dù sao, Dew, nói suy nghĩ của ông sau khi đấu với thằng nhóc đi.”

“Hử? Chẳng rõ sao?” Dew gầm nhẹ. “Ngoài tính cách hơi lệch lạc, cảm giác thao túng mana của nó vượt trội. Chỉ cần đánh thẳng cái tinh thần lệch lạc đó ra khỏi nó và nuôi dưỡng, nó có thể thành một thanh Gươm đáng gờm. Với tư cách giám khảo, tôi chấm nó ‘S’.”

Điểm ‘S’ là hạng cao nhất, mỗi giám khảo chỉ đề cử một người. Sau đó, họ thảo luận để chọn một ‘S’ cuối cùng. Hạng ‘A’ giới hạn bốn thí sinh mỗi giám khảo, thu hẹp xuống khoảng 20 người. Giám khảo ít thí sinh như Dew có lợi hơn khi đề cử.

“Ừ, chiêu mở đầu đó gây tranh cãi,” Parch cười thích thú. “Nó khiến tôi cười sảng khi xem clip… Một số người nghi ngờ tư cách Kỵ sĩ của nó, nhưng nhiều người khen, như lão Godorfun. Ý kiến chung là không vấn đề.”

“Dĩ nhiên,” Godorfun hừ. “Quan tâm gì đến đối thủ mạnh hay yếu, ta chiến đấu để thắng! Không có tinh thần đó, không nhắm được đỉnh cao. Kẻ chưa trải chiến tranh chỉ là lũ hèn!”

“Tùy thời điểm và tình huống,” Justin nhún vai.

“…Về chuyện đó,” Dew nhắm mắt, nhớ lại trận đấu. “Cú chém đầu là mồi nhử. Tôi quan sát nó từ khi vào sân, không thấy nó điều chỉnh mana. Tôi nghĩ chỉ cần đánh bật nếu cú đánh yếu, nhưng tôi đánh giá thấp nó. Nó nhìn thấu tư thế của tôi, nhưng…”

Dew dừng, vẻ bực bội. “Thằng nhóc kết luận đòn của nó không chạm được tôi. Dù tôi nói không phản công, mặt nó không chút nhẹ nhõm.”

“Fufufu, thú vị đấy,” Godorfun cười. “Nó đúng gu tôi. Tôi nhận thằng nhóc này.”

“Không được,” Mujikka cắt ngang. “Lão Godorfun, ông đã quyết định phụ trách hạng A rồi. Hiện tại chúng ta đang đánh giá cậu ta sẽ được xếp vào lớp nào, nên mọi thứ phụ thuộc vào bài thi lý thuyết của cậu ta bây giờ."

“Hmm. Trong bất kỳ lĩnh vực nào, không có kẻ ngốc giữa các thiên tài.” Godorfun tự tin. “Với điểm số cao như thế trong bài thi thực hành, không đời nào khả năng học thuật của cậu ta chỉ ở mức đậu được.”

“Không ngốc, nhưng không thiếu gã học dở,” Justin trêu.

“…Muốn cá cược không?” Godorfun trừng mắt.

“Nghe hay đấy,” Dew chen vào, mắt sáng rực. “Tôi khiến cậu bù cho trận thua hôm qua.”

Cả nhóm giám khảo, từ Kỵ sĩ Đoàn đến giáo viên, lao vào cá cược, hào hứng như đám côn đồ hơn là át chủ bài vương quốc. Tiêu đời, tôi thành item cá cược chính thức mất rồi!

Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

Chấm điểm là tạm thời, cá cược là mãi mãi à
Xem thêm
PHÓ THỚT
TRANS
Có trans nào hoặc đọc giả nào đọc mà thấy lỗi mong góp ý giúp bọn mình sửa ạ bọn mình đã giảm thiểu phong văn teencode lại rồi mong ae ủng hộ tiếp ạ cảm ơn nhiều (⁠≧⁠▽⁠≦⁠)
Xem thêm
Mình thấy nhóm làm đọc được á, chỉ qua có vài thứ mình vẫn thấy hơi thiếu thiếu như đoạn "Cô nghe thấy chúng tôi?" của Godorfun ấy, mình nghĩ là nên thêm vào chữ "sao" theo kiểu "Cô nghe thấy chúng tôi sao?", kiểu kiểu thế. Theo mình thấy thì văn viết nên thêm một vài từ ngữ để đọc nó thuận tiện, đầy đủ hơn, không nên giảm từ quá nhiều vì điều đó sẽ tạo sự "hẫng" trong khi đọc của độc giả. Ví dụ như nhóm thấy mấy nhà văn dù họ có nổi tiếng đi nữa họ vẫn viết nó khá là đầy đủ và đọc không bị thiếu ấy.
Đây là ý kiến riêng của mình á, cảm ơn nhóm vì đã có chương mới nha!
Xem thêm
PHÓ THỚT
TRANS
@Normal man: cảm ơn đã góp ý nha lần sau bọn mình sẽ chú ý hơn chúc bạn ngày mới vui vẻ ^^
Xem thêm