• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel

Chương 197: Ra đời

16 Bình luận - Độ dài: 2,335 từ - Cập nhật:

Tôi không mơ nhiều đến thế, nhưng mỗi khi gặp ác mộng, giấc mơ của tôi lúc nào cũng có xu hướng giống nhau.

Và mỗi lần thức dậy, tôi sẽ thức dậy từ trong mơ theo cùng một cách, và đó là khi tôi nhận ra rằng đó là một giấc mơ.

Ah, đó là mơ sao.

Khoảnh khắc nhận ra điều đó, chúng ta đã không còn có thể tận hưởng giấc mơ nữa.

Con người muốn sống trong mơ, nhưng ngay khi chúng ta nhận ra rằng đó là một giấc mơ, cảm giác hiện thực sẽ biến mất.

-Lật phật!

Sổ hướng dẫn mở ra và rơi xuống tay tôi.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Dị thể quản thúc - Mơ trong Mơ - Ghi chép chỉnh sửa bởi Kim Heonyong Phòng Cách ly]

[Dị thể này là nơi Phòng Cách ly đầu tiên rơi vào khi họ chạm trán với Chủ Nghĩa Duy Mỹ, và vì những thông tin sau đây đều rất rời rạc, xin hãy đọc nó một cách cẩn trọng.]

1. Khi đang ở trong dị thể này, bạn cần phải xác định rõ là bản thân đang ở đâu.

2. Nghịch lý thay, để có thể thức dậy khỏi giấc mơ, bạn cần phải tiến sâu hơn nữa vào trong giấc mơ và hoàn toàn nhận ra rằng mình đang mơ.

3. Đây là một ghi chú cực đoan, nhưng cách nhanh nhất để thức dậy từ trong mơ là cái chết.

4. Tuy nhiên, nếu nhầm lẫn giấc mơ với thực tại, điều này có thể sẽ dẫn tới tự tử, nên hãy cẩn trọng.

5. Mơ trong Mơ giống như là một trò chơi mà tất cả mọi người đều tham gia. Chỉ cần một người thoát ra, tất cả những người bị giam giữ trong giấc mơ cũng sẽ thức dậy.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Dòng chữ thu hút sự chú ý của tôi là đây.

[Nghịch lý thay, để có thể thức dậy khỏi giấc mơ, bạn cần phải tiến sâu hơn nữa vào trong giấc mơ và hoàn toàn nhận ra rằng mình đang mơ.]

Mỗi người đều là chủ nhân của giấc mơ của chính họ.

Thức dậy sau một cái chết tồi tệ cũng là giấc mơ của một người, và tận hưởng một giấc mơ hạnh phúc cũng là giấc mơ của một người.

Nhưng nếu đó là giấc mơ của người khác thì sao?

[Mơ trong Mơ giống như là một trò chơi mà tất cả mọi người đều tham gia. Chỉ cần một người thoát ra, tất cả những người bị giam giữ trong giấc mơ cũng sẽ thức dậy.]

Một giấc mơ mà tất cả đều sẽ thức dậy nếu một người thức dậy.

Người viết ra dòng này chắc hẳn đã giải thích chính xác hiện tượng mà mọi người đồng loạt thức dậy khi một người thức dậy, nhưng nếu nghĩ nó theo hướng khác, có gì đó kỳ lạ ở đây.

Tôi là người duy nhất có thể đánh thức bản thân trong giấc mơ của chính mình.

Những người khác trong giấc mơ của tôi không thể nào đánh thức tôi dậy được.

Sau cùng, họ chỉ là một ảo tưởng được tạo ra trong đầu tôi.

“Tôi sẽ bắt đầu cập nhật ghi chép về dị thể quản thúc ngay bây giờ”

-Lật phật.

Trang giấy của sổ hướng dẫn mở ra và những dòng chữ mới bắt đầu xuất hiện.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Sổ hướng dẫn cho nhân viên văn phòng]

[Dị thể quản thúc - Mơ trong Mơ - Ghi chép chỉnh sửa bởi Kim Jaehun Phòng Nhân sự]

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

“Kể cả khi tự tử để thức dậy khỏi Mơ trong Mơ, ta sẽ không hoàn toàn thức dậy từ trong giấc mơ”

[6. Kể cả khi tự tử để thức dậy khỏi Mơ trong Mơ, ta sẽ không hoàn toàn thức dậy từ trong giấc mơ.]

“Để có thể thức dậy hoàn toàn từ trong giấc mơ, cần phải có ít nhất một người được công nhận bởi chủ nhân của giấc mơ”

[7. Để có thể thức dậy hoàn toàn từ trong giấc mơ, cần phải có ít nhất một người được công nhận bởi chủ nhân của giấc mơ.]

Tự tử không phải là cách thức giúp chúng ta hoàn toàn thức dậy từ trong giấc mơ.

Nó chỉ là cách để chúng ta tạm thời thoát ra khỏi giấc mơ trong một thời gian ngắn thôi.

-Bùm!

Trước khi tôi nhận ra, Chủ Nghĩa Duy Mỹ đã đang tàn nhẫn đánh bay con ma-nơ-canh đang lao đến nó.

Mỗi lần nó vung tay, con ma-nơ-canh sẽ lại lăn trên sàn như bị tác động bởi một thứ ma thuật nào đó.

Chủ Nghĩa Duy Mỹ không hề tức giận.

Như thể đang làm một công việc gì đó, nó chỉ phá hủy con ma-nơ-canh từng chút một với khuôn mặt vô cảm.

Không lâu sau, khi con ma-nơ-canh nằm trên sàn đã không còn có thể hoạt động bình thường, Chủ Nghĩa Duy Mỹ thở dài nhìn tôi.

Nó không thể hiện ra một chút biểu cảm thảnh thơi nào.

Làm sao mà ngươi biết được?

“Ta đã thấy lạ khi nhìn thấy con ma-nơ-canh đó lần đầu”

Tôi nhớ lại lúc vào trong công xưởng.

Sau khi tôi đặt những cái tên phiền phức và nhìn con ma-nơ-canh, thứ tôi nhìn được bằng mắt mình chắc chắn là thông tin chính xác.

Và rồi, khi Yu Daon trở thành một bức tranh, mắt tôi lại gặp trục trặc lần nữa như thể chờ đợi khoảnh khắc đó.

Hơn nữa, những dòng chữ tôi nhìn thấy ở bức tranh mình vừa đốt cũng vậy.

Khi mắt tôi nói về điểm yếu, nó luôn chỉ ra điểm yếu một cách triệt để.

Tại sao tôi lại biết điều đó?

Đôi mắt này mà biết đọc bầu không khí thì nó đã không bảo tôi lăng mạ Song Ahrin thêm nữa khi cô ấy đang có một khoảng thời gian khó khăn rồi.

Và nó cũng sẽ không bảo tôi nói với Yu Daon rằng nhà của cô ấy rất tàn tạ.

Vậy mà đột nhiên nó lại bảo tôi không nên làm vậy sao?

Điều đó chẳng hợp lý chút nào.

“Lúc đó ta cũng đã nghĩ rằng nó có hơi kỳ lạ rồi”

-Cạch!

Tôi lấy ra khẩu súng và nhắm vào Chủ Nghĩa Duy Mỹ.

“Đương nhiên, không chỉ có mỗi vậy”

Thái độ của chúng có thể giống nhau.

Nhưng điểm khác biệt là ở hành động của chúng tôi khi chạm trán với thứ đó.

“Bất ngờ là không có đòn tấn công trực tiếp nào ngay khi chạm trán cả”

Tôi nhớ lại lần đầu cả nhóm chạm trán Chủ Nghĩa Duy Mỹ.

Ngay khi vừa mới nhìn thấy nó, Jang Chaeyeon thì bất tỉnh, còn Yu Daon và Song Ahrin thì tập trung vào việc tự làm hại bản thân đến nỗi còn chẳng để ý được gì khác.

Tôi nhìn ba người họ.

Yu Daon nhìn tôi với vẻ mặt ngơ ngác.

Song Ahrin nhìn tôi với ánh mắt như đang nhìn thấy gì đó kỳ lạ.

Còn ánh mắt của Jang Chaeyeon thì hướng về con ma-nơ-canh đang nằm ngổn ngang ở kia.

“Ở khoảng cách này, ba người họ sẽ chẳng thể nào vẫn an toàn được”

Họ đáng lẽ ra phải đang toàn tâm tự làm hại bản thân sau khi bị tấn công tinh thần.

“Cuối cùng…”

Chủ Nghĩa Duy Mỹ.

Không, thứ đang mặc trên mình diện mạo của Chủ Nghĩa Duy Mỹ nhìn tôi.

Chủ Nghĩa Duy Mỹ mà ta biết không phải là kẻ sẽ vội vàng lao vào tấn công người khác chỉ vì bức tranh của cô ta bị đốt”

“...”

Một cửa sổ trong suốt xuất hiện.

[Chí mạng: 0->1]

Chủ Nghĩa Duy Mỹ nhìn tôi.

“Cô Chaeyeon”

“...Ừm”

Jang Chaeyeon nhìn tôi.

Tại sao nó lại nói là ‘Chính là ngươi’ với Jang Chaeyeon?

Làm sao mà thứ đó có thể nhận ra Jang Chaeyeon?

Chỉ một lần duy nhất.

Việc đó đã xảy ra.

[Chí mạng: 1->0]

Khi cô ấy nắm được sự thật trong giấc mơ.

[Sử dụng Quan sát]

Jang Chaeyeon mở to mắt.

Người duy nhất tồn tại trong giấc mơ sau khi nếm trải được hiện thực.

Khi ấy, cửa sổ trong suốt vốn vô hình mới xuất hiện.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Tên: Mơ trong Mơ (Chủ Nghĩa Duy Mỹ)]

[Tuổi: Được tạo ra 15 năm trước]

[Đặc trưng: Hình chiếu]

[Khả năng: Hình chiếu]

[Tiểu sử: Hãy mơ. Mơ rằng ta là nó. Mơ rằng ta đã sống cuộc đời đó, sẽ sống cuộc đời đó, và mọi người sẽ nghĩ như vậy. Mơ đến mức mà những người khác cũng sẽ tin và bảo vậy]

[Điểm yếu: Bạn sẽ chỉ thức dậy từ trong mơ khi nhận ra rằng nó là mơ]

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Bùm!

Jang Chaeyeon vươn tay ra, và một làn sóng xung kích khổng lồ làm dao động không khí.

Thứ kia vung tay chặn lại sóng xung kích bay tới…

“Đi!”

Cô ấy hét lên, và những tảng đá bắt đầu bay lên khỏi mặt đất một cách phi thực tế.

“Cô Daon!”

Yu Daon bắt đầu nhảy lên và dùng những tảng đá lơ lửng làm bàn đạp.

Giống như một cảnh trong một bộ phim, cô ấy chạy về phía Mơ trong Mơ trong khi nhảy lên những tảng đá một cách lộng lẫy.

Khi thứ kia vươn ra, cơ thể của Yu Daon khựng lại.

Yu Daon ngoảnh đi với vẻ mặt đờ đẫn.

“...!”

-Bằng!

Cùng một lúc, Song Ahrin vung tay, và khi viên đạn tôi bắn ra ghim vào thái dương của Yu Daon, vẻ mặt của cô ấy liền lấy lại tỉnh táo.

Cô ấy lấy ra cây dùi từng dùng ở triển lãm nghệ thuật từ trong túi áo ngực và chạy đi, đạp vào tường đây đó.

Đôi khi cô ấy sẽ chạy trên tường với sự trợ giúp của Song Ahrin, bước lên những bậc đệm mà Jang Chaeyeon tạo ra, và khi cô ấy mất ý thức, tôi sẽ bắn cô ấy để đánh thức cô từ trong mơ.

Cô ấy lao đến Mơ trong Mơ với cây dùi trong tay.

-Rắc!

Cây dùi đâm vào thượng vị của Mơ trong Mơ.

-Phụt…

Âm thanh không khí thoát ra vang lên.

-Rầm!

Bức tường bắt đầu rạn nứt.

Mặt sàn nứt vỡ, trần nhà sụp đổ, và những tảng đá rơi xuống đầu tôi.

-Rầm!

Nhưng chúng chỉ đi qua tôi và rơi xuống đất, tạo ra một tiếng động lớn.

Giấc mơ không thể làm hại con người.

“...”

Chủ Nghĩa Duy Mỹ, không.

Mơ trong Mơ nhìn tôi.

Tôi nhìn sổ hướng dẫn.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Sổ hướng dẫn cho nhân viên văn phòng]

[Dị thể quản thúc - Mơ trong Mơ - Ghi chép chỉnh sửa bởi Kim Jaehun Phòng Nhân sự]

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tôi đáng lẽ đã nên nhận ra ngay từ đầu khi Mơ trong Mơ được gọi là dị thể quản thúc chứ không phải là hiện tượng dị thường.

Ta đã được nghe về ngươi rồi, nhưng đúng là cũng đáng để thích thật đấy chứ

“...”

Tôi nhìn lên trần nhà đang sụp xuống.

Bóng tối dày đặc đã bao trùm tất cả.

Nhưng mà, ngươi có một hiểu nhầm

“...”

Tôi chạm mắt với Mơ trong Mơ.

Với khuôn mặt của Chủ Nghĩa Duy Mỹ, nó khẽ mỉm cười.

Ngay từ đầu thì thứ xảy ra ở đây đã là một sự ra đời rồi

-Lạch cạch!

Cơ thể của con ma-nơ-canh đang nằm trên mặt đất bắt đầu co giật mạnh.

-Lạch cạch!

Và rồi, nó loạng choạng đứng dậy.

Cùng lúc đó…

-Rắc!

Nó bắt đầu cắn xé cổ của Mơ trong Mơ.

-Rắc…rắc…

Âm thanh khủng khiếp của răng người thô bạo cắn xé cây gỗ vang lên.

Không một ai có thể cử động.

Chúng tôi đều chỉ biết đứng im một chỗ nhìn chằm chằm vào thứ kia, không biết là vì sợ hãi hay vì một điều gì khác.

Trong một tư thế quái dị, nó nhìn tôi.

“...”

Đó là một người phụ nữ với mái tóc màu xanh dương.

Cô ta nhìn về phía Jang Chaeyeon với biểu cảm đầy thân thương.

Với cơ thể ma-nơ-canh của mình, nó cất lời.

...Bây giờ chị đã là kiệt tác rồi

“Chị ơi!”

Jang Chaeyeon hét lớn.

-Rào!

Bóng tối bao trùm chúng tôi.

***

“Gư…!”

Tôi có thể cảm nhận được sàn đá cẩm thạch lạnh lẽo dưới lưng mình.

Tôi nhanh chóng ngẩng đầu lên và nhìn xung quanh.

Nhiều người đang nằm xuống.

Họ có vẻ là đều đang say giấc với đôi mắt nhắm lại.

“...Những người khác”

Tôi nhìn xung quanh tìm kiếm những người khác.

Yu Daon, Song Ahrin, Jang Chaeyeon, và Trưởng phòng.

Phải mất một lúc thì tôi mới tìm thấy tất cả mọi người.

Và mất thêm một lúc nữa để đánh thức họ.

Như mọi khi, chúng tôi liên lạc gọi xử lý hậu sự.

Chắc là họ sẽ giải quyết được bằng một cách nào đó thôi.

“...Phải mất một thời gian vì chúng ta đang thiếu người sao?”

Đó là những gì tôi đã nghĩ cho đến khi Song Ahrin, người đang gọi điện thoại, nói vậy.

***

“Hà…hà…”

Tôi bước đi trong khi thở hổn hển, bên cạnh là mái tóc đen bay phấp phới.

“Anh Jaehun, anh có ổn không?”

Mái tóc đen của cô ấy lấp lánh dưới ánh mặt trời.

a501b6dc-8fa7-49b2-9260-261c0040f935.jpg

“Chúng ta có nên nghỉ giải lao một chút không?”

Yu Daon mỉm cười với tôi.

Bình luận (16)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

16 Bình luận

cứ mỗi lần liên quan đến con hàng Chủ nghĩa duy mỹ là não t lại error 404 một lúc :v
Xem thêm
Đ-Đẹp wá ~~
Xem thêm
Ơ vậy là năng lực của "chị Chaeyeon"(Heonyong) có khả năng thay đổi mặt mình nên đã đóng giả làm "Chủ Nghĩa Duy Mỹ" à... Vậy là "Chủ Nghĩa Duy Mỹ" đã biến Heonyong thành phiên bản thứ hai của mình tức "Chủ Nghĩa Duy Mỹ 2" à trans? Đoạn này rối rắm quá...
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
đoạn về Chaeyeon và chị đúng là rối thật mà tác cũng chỉ viết qua đúng như trong chương thôi à.
Còn Heonyeong thì là đã trở thành kiệt tác của Chủ Nghĩa Duy Mỹ, gọi là số 2 thì cũng không đúng lắm, kiểu một tác phẩm thôi.
Xem thêm
@0w0___UwU: vậy là Heonyong giờ chỉ là con rối nhưng không hoàn toàn bị mất đi nhân tính à trans...? Vì đoạn cuối thấy nhận "mình là kiệt tác" với Chaeyeon rồi. Hay là đã mất đi nhân tính và câu trả lời đó chỉ là dựa trên chút kí ức còn sót lại của vật chủ cũ thôi nhỉ? Mà trước có nhớ Chaeyeon bảo với Main rằng Heonyong kêu Chaeyeon hãy kết liễu cô ấy đi tức là còn nhân tính à =)))). Loạn rồi
Xem thêm
Xem thêm 8 trả lời
Đùi mups vl <(")
Xem thêm