Nộ Uyên Hành quả thật hiếm khi lâm vào tuyệt cảnh kiểu như thế này, trước đây nếu như không phải bị ma đạo tu sĩ ngang cấp dùng tử chiêu để đuổi giết thì cũng là bị mấy mươi kẻ địch liên thủ dùng đủ mọi loại thuật pháp cấp cao để vây công, chứ làm gì có chuyện hắn đường đường là một cường giả đỉnh cao lại bị cả đám đạo thuật cấp thấp làm cho khó dễ. Tuyệt cảnh còn tưởng đã đến ngay trước mắt nhưng cũng chỉ có thể xuyên qua màn lửa ảo ảnh chứ không thể nào đánh vào được bản thể của hắn, hơn nửa các chiêu thức này bởi vì quá nhiều nên không thể điều khiển hết được, khi mất phương hướng đã đâm loạn hết vào nhau, cũng vì thế mà tự mình triệt đi phần lớn sức mạnh. Bạch Công Luận nhìn theo lại cực kì bất ngờ hai mắt hắn nhíu chặt lại khiến cho hàng lông mày mờ nhạt nối thành một đường thẳng, thật sự không ngờ được từ đầu đến giờ chỉ đánh với một cái phân thân được kết bằng hỏa diễm…quả nhiên vẫn là xem thường thực lực của cái tên Nộ Uyên Hành này…nhưng thực lực của phân thân hỏa diễm kia cũng phải ngang với tám hoặc chín phần thực lực thật sự, việc duy trì cũng đã tốn không ít công sức. Vậy thì tiếp tục xem thử hai bên chúng ta ai chịu đựng được lâu hơn.
Lại một lần nữa phát động tấn công chỉ có điều uy lực từ nãy đến giờ tích góp đã không còn, số lượng thuật pháp cũng trở về lại như ban đầu. Mặc dù không thể hoàn toàn thoát khỏi vây khốn nhưng ít nhất đã giảm thiểu tới mức tối đa áp lực lên cơ thể, lão hít thở mấy hơi ổn định hô hấp trong thân thể mình. Vừa rồi đã thử phóng ra một vài tia linh thức, vốn muốn xem thử có thể dựa vào đó để xuyên qua tầng không gian trận pháp này thoát ra bên ngoài hay không, nhưng mà kết quả thì không được khả quan cho lắm. Mặc dù thả linh thức đi thẳng một hướng nhưng khi đâm vào rìa tường của trận pháp này lại lập tức bị dịch chuyển đến một chỗ khác tiếp tục lặp lại chuỗi hành trình đến vô tận, từ chỗ này mà nói thì nếu như không thể phá được trận từ bên trong cơ bản là vô phương nhảy ra bên ngoài.
Tấn công lại một lần nữa ập tới số lượng cũng đã bắt đầu gia tăng dần lên theo cùng với tốc độ phát triển của chúng, có lẽ khi nãy không có Bạch Công Luận cho nên tốc độ phát triển của các thuật pháp kia vẫn tương đối chậm còn cho hắn thời gian để thích nghi, nhưng bây giờ lại thêm được một tên có công lực chẳng thua gì lão gia trì cho đại trận này tốc độ lan truyền của kĩ năng đã gần như không thể tin nỗi. Nếu đổi lại là người khác có cùng thực lực với Nộ Uyên Hành, nhưng đối phương lại không có nhiều kinh nghiệm chiến trường như ông lại cộng thêm không được thích nghi với tốc độ phát triển từ đầu đến giờ thì thú thật cho dù sở hữu đạo thuật kinh thiên đến cỡ nào hắn cũng sẽ chết chỉ trong nháy mắt.
Khiếp hồn thật…lão già lẩm bẩm. Lại tiếp tục quá trình tránh né và phản công của mình, lần này chật vật hơn không ít so với ban đầu chỉ là dáng vẻ bình thản tự tin vẫn còn rõ ràng trên gương mặt, xem ra vẫn còn chiêu bài ẩn giấu nào đó chưa dùng đến để phòng thân. Tốc độ ngày càng gia tăng lên, cũng đồng nghĩa với số lượng càng nhiều thêm trong mỗi một hơi thở, mà tốc độ của mắt người cộng với khả năng xử lí của bộ não suy cho cùng cũng có giới hạn nhất định cho nên Nộ Uyên Hành dù cho thủ chắc đến mất, tránh né phản công tài tình đến mấy thì trên cơ thể cũng sớm đã đầy ắp vết thương, tà áo rách nát bị chém tả tơi còn hơn cả tên ăn mày vừa rồi còn trong miếu thờ. Tình cảnh của lão già hiện tại thật sự quá thảm thương rồi, Bạch Công Luận cũng càng biết nếu cứ tiếp tục kéo dài trận chiến sẽ càng không tốt cho cả hai bên nên hắn lập tức tụ thành một chiêu cực mạnh nhắm thẳng lão ta toàn lực mà quật xuống.
Lần này là chết thật đó…cũng không biết là tại vì sao trong đầu của lão đột nhiên cảm thấy như vậy, nhưng mà người già cũng có cái hơn người đâu phải tự nhiên mà trên đời này lại hiếm có người sống được đến trăm tuổi. Lão buông thỏng tay hóa giải cây thương lửa của mình, cuộn tròn người lại bảo vệ những phần yếu hại nhất trên cơ thể. Chỉ thấy đạo thuật trùng trùng đổ xuống như thác lũ gần như muốn nhấn chìm cả lão ta ở trong biển âm thành, gió rít gào khi bị cuồng phong cắt nát, sấm động rạch ngang bổ trợ cho thủy tiễn đâm xuyên, một tràn những đòn đánh như vũ bão đều đến, mỗi một chiêu đều có sát cơ mang hàm ý giết chóc ở bên trong…nếu như không có gì sai biệt thì lão già Uyên Hành này cơ bản là không có cơ hội sống sót qua đợt tấn công này. Chỉ đáng tiếc truyện trên đời đều giống như thế, luôn luôn xảy ra mấy cái chuyện trên trời dưới đất không ai có thể lường trước được, Nộ Uyên Hành đang cuộn tròn lại đột ngột ưỡn mình, lực hỏa khí từ cơ thể của lão đã bị dồn nén cũng lập tức bị ép ngược trở đã trực tiếp đối chọi với vô số các thuật pháp lao đến kia, rồi chẳng biết vì nguyên cớ gì mà ở bên trong mỗi đòn thuật pháp được đám người Bạch Công Luận xoay chuyển đồng loạt phát nổ. Bởi vì lực chấn của lửa có tác dụng lan truyền và hấp thụ lẫn nhau lại đồng loạt phát nổ cả một số lượng cực lớn như thế khiến cho toàn bộ khoảng không gian ở bên trong trận pháp bị nổ tung thành một đống hỗn loạn.
Ở trên cao vô số những kẻ hắc y nhân vừa rồi thi pháp lúc này đều đồng loạt ngã ngang, có kẻ chỉ bị nội thương lục phủ nôn ra máu có kẻ thì ngũ quan xuất huyết co giật liên tục, thậm chí có kẻ vì không chống chọi nổi trước lực lượng này đầu bị nổ tung chết ngay tại chỗ mà ngay cả Bạch Công Luận cũng dính phải nội thương lùi liền về đằng sau lưng mấy bước loạng choạng như sắp ngã tới nơi. Người sử dụng đạo thuật như bọn hắn có hai thời khắc yếu nhất cũng là mấu chốt nhất chính là khi bắt đầu thi pháp và khi dùng thuật pháp để tấn công về phía kẻ địch, một khi không nắm chắc hoặc bị đối phương lợi dụng hai thời khắc sơ hở này để phản công ngược lại thì nhẹ cũng phải thụ trọng thương nặng thì nhất định là chết. Thần tiên có đến cũng vô phương cứu chữa, đại thế vốn dĩ đã định bây giờ lại đang bị chuyển dời theo một cách không ai có thể ngờ tới được, một trăm người cùng nhau thi pháp vậy mà chỉ trong một đòn phản kích duy nhất đã chết hơn một phần năm, số còn lại đều thụ trọng thương chỉ có mấy kẻ đang duy trì trận pháp là còn miễn cưỡng chống chọi lại được nhưng cũng không thể tiếp tục duy trì đại trận này quá lâu nữa. Thân người của Bạch Công Luận được người phía sau dìu đỡ từ từ đi lên phía trên, sắc mặt của hắn vốn đã trắng nhợt lúc này chuyển luôn thành màu tái vô lực ngó xuống bên dưới
Kĩ thuật vừa rồi ở trong hỏa đạo gọi là Viêm Tẫn, là một loại sát chiêu diện rộng có sức hủy diệt cực kì khủng khiếp có thể đốt cháy cả đạo thuật của đối phương. Nhưng đây lại là một đạo thuật cực kì phức tạp và phụ thuộc vào nhiều yếu tố, khi nãy ông ta thậm chí còn không nhìn thấy đối phương kết thủ ấn hoàn thành được điều kiện dễ nhất trong số những điều kiện yêu cầu bắt buộc vậy thì làm sao có thể kích hoạt ra được tuyệt kĩ này, hủy diệt cả đội hình đảo ngược tình thế chỉ trong chớp mắt…trong lòng lại càng không khỏi kinh hãi. Bởi vì hỏa đạo là đại đạo trời sinh của Nộ Uyên Hành, cho nên khi hắn sử dụng những thuật pháp liên quan đến hỏa diệm thì hiệu quả của chúng gần như tăng lên gấp đôi, ngoài ra cái tên này không phải là một kẻ ngu đần một khi đã chấp nhận đánh thì nhất định trong lòng đã có tính toán xong xuôi vậy nên vụ nổ kia tuyệt đối không thể giết chết được, thậm chí ở trong tình huống xấu nhất Nộ Uyên Hành hiện tại vẫn còn lại bảy phần mười thực lực.
- Tiểu tử ngươi cũng biết hàng đấy, vừa thấy nổ đã lập tức ngắt thuật pháp không thì ngươi ít nhất phải mất nửa cái mạng.
Bạch Công Luận thật ra lại không hề có chút xa lạ nào với tuyệt kĩ này, bởi vì lần đầu tiên người kia sử dụng nó chính là dùng để thiêu chết hơn ngàn tên ma tu đang ăn thịt uống máu người dân trong Khưu Hoa thành, chỉ một trận thành danh khiến cho yêu ma tà tu khắp nơi sợ đến vỡ mật. Cho nên vừa lúc nhìn thấy có điều kì lạ ở bên trong trận pháp, hắn đã lập tức hủy thuật pháp của mình, nếu không thì hiện tại chắc cũng sẽ giống như những gì người kia nói ít nhất là mất nửa cái mạng nhỏ. Trận pháp bị thiêu đốt, vô số thuật pháp đã bị cháy thành tro bụi trong vụ nổ vừa rồi thực lực chấn nhiếp quần hùng như thế này hoàn toàn không phải là thứ có thể dựa vào số lượng mà lấn áp được.
Nhưng rốt cuộc đại thế vẫn chưa mất phải tiếp chiến không chết không thôi, Bạch Công Luận ra lệnh cho tất cả những kẻ còn lại cùng đồng thời ra sức với hắn, ngay cả ba người này giờ chỉ đứng quan sát sự tình cũng hiểu được lúc này đã không còn có thể thảnh thời xem kịch nữa, gương mặt đều ngưng trọng bắt đầu phát lực. Nộ Uyên Hành lúc này cũng đã muốn đánh một trận cho nên không màng bất kì điều gì nữa lập tức đạp không xé gió mà tới muốn đánh sáp lá cà, xung quanh hắn có hỏa diệm cuồn cuộn đang rực cháy đốt cho không gian vặn vẹo cũng phải thối lui nhường nhịn bảy phần.
Đây chính là cực dương chi hỏa giống như lửa của mặt trời có thể thiêu đốt hết thẩy vạn vật, không có giới hạn cũng càng không có điểm dừng nào cho sự hủy diệt của nó, nuốt chửng hết thảy những gì tà ma làm ô uế vẻ đẹp của thế gian này. Bạch Công Luận cùng mấy người đều chấn khiếp khi thấy cảnh này, ngay lập tức một kẻ đứng bên cạnh lao ra tiếp chiến chỉ thấy hắn vừa mới nhảy thoắt lên một cái toàn bộ thân thể đã lập tức biến đổi thành một con ma thú khổng lồ mọc ra con mắt thứ ba ngay trên trán hai sừng dài nhọn hoắc đâm xuyên da đầu mà lên, hai cánh tay cơ bắp đồ sộ như hai quả núi khổng lồ cùng động loạt cuộn lại đập thẳng xuống chỗ tiến lên của Nộ Uyên Hành. Lão già nhìn thấy một màn biến đổi này lại thấy đòn thế đánh tới chẳng khác nào thái sơn áp đỉnh, đối phương vẫn còn nguyên thực lực mà mình thì đã hao phí không ít không dám lấy cứng đổi cứng lập tức đưa người về thế phòng thủ dùng lực áp của hỏa khí dựng thành tường đồng vách sắt. Đáng tiếc võ lực của tên quái vật kia thật sự quá mức khủng khiếp, chỉ một bổ đã đập nát hoàn toàn phòng ngự mà lão đắc ý nhất thậm chí phần khí kình đi sau đó còn chấn động mạnh tới nỗi lập tức ép cho lão đâm thẳng vào mặt đất nổ thành một cái hố khổng lồ.
Hắn ta vừa mới ra tay đã lập tức trở về lại vị trí cũ của mình chắp hai tay sau lưng tiếp tục quan sát đại chiến, nhìn đòn thế có vẻ thô kệch kịch cợm nhưng mà người dùng nó lại là thiếu niên dáng cao tóc dài, trên đeo mặt nạ cho nên không rõ tướng mạo tốt xấu nhưng nhìn qua nho nhã thư sinh giống hệt như một người đọc sách. Hoàn toàn chẳng có điểm nào giống với bộ dạng quỷ vật kia…cho nên người ta không kịp đề phòng hắn đã đánh tới, chỉ là vừa rồi không phải toàn thắng lành lặn quay về mà cả hai lòng bàn tay của y đều bị cháy đen hết, thậm chí còn nghe được cả mùi thịt khét. Chỉ có điều những thứ này đều là vết thương ngoài da cho nên hắn không quá để tâm tới, ung dung xem đánh.
Bạch Công Luận lại một lần nữa điên cuồng gia trì sức mạnh cho trận pháp, vốn đã lung lay sắp đổ giờ khắc này có hắn bổ trợ vào liền vững vàng như bàn thạch, chỉ là thủ đoạn tấn công đã không còn. Viêm Tẫn quả nhiên là sát chiêu hủy diệt hàng thật giá thật, đã thiêu đốt hết tất cả các đạo thuật ở trong không khí, ngay cả một hạt giống đạo thuật dù cho nhỏ nhất cũng không còn có thể cảm nhận được nữa, mà hiện tại nó vẫn còn lưu chuyển trong không khí không thể tiêu tán cũng đồng nghĩa với thế công đã mất chỉ có thể tiếp tục giam cầm. Nhưng thủ lâu như thế này hắn nhất định sẽ có đủ thời gian để hồi phục một khi mất đi sự khống chế của trận pháp toàn bộ mọi người ở nơi này đều sẽ chết không có chỗ chôn cho nên hiện tại phải công, dù cho trả cái giá nào cũng phải công cho bằng được.
- Đành nhờ hai vị dùng ma âm để câu giờ ta sẽ thi triển thuật pháp của mình.
Nhìn ra được sự quyết tâm ở trong đáy mắt của Bạch Công Luận hai người đứng phía sau cũng không nấng ná chần chừ thêm nữa lập tức bước lên trước cùng nhau kết thành ấn quyết cùng nhau đồng thanh gào thét xuống bên dưới. Âm vọng tựa như quỷ dị tu la từ địa ngục lập tức vọng tới hai bên tai làm cho Nộ Uyên Hành nhíu mày, kĩ thuật này tuy không thể gây được sát thương thật sự nào nhưng cũng khiến cho hắn phải tập trung toàn bộ tinh thần để đối địch hoàn toàn chẳng còn tâm trí quan tâm đến các vết thương trên người. Xung quanh cơ thể từ từ xuất hiện vầng hào quang màu đỏ thẫm bảo vệ tập trung nhiều nhất ở ngay tim não và hai bên lỗ tai, tuy vẫn cần phải duy trì tinh thần tỉnh táo liên tục để chống lại nhưng cũng một phần nào đó giảm bớt được gánh nặng đang phải chịu đựng
Đây là kĩ thuật Hợp Diệt Ma Âm của ma đạo tu sĩ, tuy không nổi tiếng về sức mạnh duy diệt nhưng cũng được xem là tử kĩ trên chiến trường. Bởi thay vì đánh giết ở bên ngoài thứ này chủ yếu đánh thẳng vào tinh thần của con người, một khi tinh thần không vững vàng để cho những âm ma này xâm nhập vào trong thân thể, trước nhất là cảm thấy máu huyết nhộn nhạo sộc ngược lên đầu, lại tới tim đập mạnh rồi nổ tung cuối cùng là não nổ tung mà chết. Một khi dính phải gần như không có cách nào cứu sống được, cho nên Nộ Uyên Hành hận nhất chính là những kẻ sử dụng âm ma giống như thế này.
Nhưng hiện tại chỉ có thể duy trì, dù chỉ trong một khắc hoặc một hơi tiếp theo sẽ chết hắn cũng phải duy trì cho bằng được, hắn không muốn bỏ cuộc không phải vì sợ chết mà là vì muốn chiến đấu, muốn diệt trừ hết thẩy ma đạo trên thế gian này muốn thế thiên hành hiệp.


0 Bình luận