Thế Thiên Hành Hiệp
Từ tiên sinh
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 1: Hiệp Đạo Hành

Chương 02 Bước vào tử cục

0 Bình luận - Độ dài: 4,812 từ - Cập nhật:

            Trời âm u đột nhiên khởi phát cơn phẫn nộ vô hình, làm rung chấn khắp cả bốn phía, từ trong đám mây đen đục không thể nhìn xuyên qua một âm thanh trầm thấp có hơi chút vặn vẹo lập tức rền vang, như âm thanh của quỷ dữ tu la từ nơi địa ngục.

            - Sinh mệnh nhỏ bé, chết sớm càng tốt!!

            Tiếp theo đó là một trận âm thanh giống như đã được tích tụ cực lâu nổ vang cả cả tám hướng làm cho cây rừng rúng động đổ rạp nghiêng ngả đủ kiểu, cũng là vào ngay lúc này từ phía chân trời bỗng nhiên có một tiếng rít xé gió đến gần. Nam tử mặc diễm bào ngửa đầu nhìn thẳng lên trời trực tiếp đối mắt với nó, chỉ thấy từ những đám mây đen rơi xuống vô số những tia giống như hạt mưa nhưng khi lão ta nheo mắt nhìn kĩ lại mới thấy nó là hình dáng của tiễn tử dày đặc như một đàn châu chấu, lúc đầu thủy tiễn này tản ra khắp trời bao quanh diện tích của cả khu vực rộng đến mấy dặm, nhưng khi càng rơi xuống gần người của nam tử nhưng thủy tiễn này càng có xuống hướng bay xéo vào tụ lại thành những tia nước kéo dài. Thủy pháp ở trong không khí được thôi động một cách điên cuồng, nam tử còn có thể lờ mờ cảm nhận được ngay cả những mạch nước ngầm dưới chân cũng đang bị những kẻ kia rút lên làm thành tiễn vũ bắn phá tới, phạm vi đã được thu hẹp ước tính chỉ rộng chừng trăm trượng mà thôi.

            Mưa tên dày đặc dệt thành một tấm lưới nước khổng lồ che kín hết trên đầu gần như lấp trọn cả một khoảng trời!!! Đây là Thủy Tiễn Thương Tập, một loại thuật pháp có tính bao quát và sức hủy diệt cực kì khủng khiếp không được lưu hành ở trong nhân gian, nhược điểm của nó thì rất rõ ràng chính là cần phải có ít nhất mười người cùng nhau tụ thế tích lực thì mới có thể vận dụng ra sức mạnh hoàn mĩ nhất, thời gian tụ thành chiêu thức cũng tương đối lâu lại chỉ có thể tấn công trong một phạm vi nhất định…thế nhưng một khi nó đã thành hình rồi thì sức tàn phá không gì có thể cản nổi, số lượng thủy tiễn cũng vô cùng dày đặc cơ bản là không thể nào né tránh được chỉ có thể dùng thuật pháp có sức mạnh tương tự nó để đương cự xem ai trâu hơn.

            Nộ Uyên Hành nhiều năm ở núi lánh đời tu hành, không tiếp xúc nhiều với thuật pháp của thế gian cho nên hắn không hiểu rõ sức mạnh của kĩ năng này, càng không biết được thuật pháp đã được các nhân sĩ thiên hạ phát triển đến mức độ nào. Nhưng lần trước từng bị những kẻ tà tu tập kích đã từng trúng qua chiêu một lần, những lỗ thủng trên áo bào cũng là vết tích của bọn chúng gây ra cho nên nhất thời nhíu mày gương mặt không còn âm u mà căng thẳng và ngưng trọng hơn hẳn. Thủy tiễn lao đi với tốc độ cực nhanh gần như uốn cong cả không gian là lao, thoáng một cái đã xuất hiện ở ngay trước mắt làm cho người ta không kịp phòng bị, nhưng Nộ Uyên Hành là người lịch luyện từng trãi đã sống qua không biết bao nhiêu trận chém giết cho nên không hề loạn động, thậm chí còn hưng phấn đón lấy.

            - Đến rồi!!!

            Kình phong nổi lên khuấy động khắp không gian làm cho diễm bào đỏ rực cùng với mái tóc thậm chí là bộ râu của lão cũng bay phấp phơi, nam tử đưa bàn tay lên thật cao hình như muốn trực tiếp đón lấy thủy tiễn gào thét. Ống tay áo cũng vì thế mà trượt hẳn xuống để lộ ra một cánh tay đầy cơ bắp và những đường gân guốc chạy dọc, da thịt hơi sĩm màu và nhăn nheo đúng với cái độ tuổi vốn có trên gương mặt. Ngay tức thì từ chính giữa lòng bàn tay một đốm sáng đỏ rực dần dần được sinh ra, lúc đầu chỉ nho nhỏ như một đốm lửa cháy từ que diêm nhưng từ từ được tụ lực bùng lên vô cùng chói mắt. Chỉ có một thoáng chốc cực ngắn ánh sáng đã tỏa ra khắp cả bốn phía gần như nhấn chìm cả không gian trong một màng đỏ rực. Trong tay nam tử vốn chỉ là một đốm lửa vậy mà bây giờ chẳng khác gì một cái mặt trời con.

            Nộ Uyên Hành hé môi cười cợt thậm chí trong đáy mắt của lão còn ánh lên một chút kiệt ngạo của nam nhi tuổi trẻ, năm hai mươi ba tuổi khi ở trên núi tu hành cùng với sư phụ hắn đã sáng tạo ra thuật pháp này. Thậm chí cả sư phụ cũng hắn khi nhìn qua cũng không khỏi trầm trồ kinh ngạc vì sức mạnh hủy diệt của nó không hề thua kém bất kì một thuật pháp cấp trung bậc cao nào thậm chí còn tiệm cận với cả thuật pháp cấp cao. Đây chính là kiểu ngạo của Nộ Uyên Hành…cũng là lí do hắn muốn chiến đấu

            Cực Dương Liệt Hỏa!!!!

            Mặt trời nhỏ này dần dần rời khỏi tay của Nộ Uyên Hành theo không khí mà bay lên cao, càng lên nhanh tốc độ bành trướng của nó càng lớn…cũng càng giống với một quả mặt trời thật sự tỏa ánh sắc trắng và đỏ rực nhấn chìm cả không gian, đó là một cảnh tượng vô cùng cuồng bạo và hủy diệt…làm cho người nào nhìn thấy cũng đều phải tròn mắt kinh sợ.

Vô số những thủy tiễn đang lao đến như tấm lưới nước phút chốc bị ánh sáng từ quả cầu lửa kia tán xạ thành đủ thứ màu sắc trong cầu vòng, nhưng chỉ trong một thoáng chốc ngắn ngủi chỉ còn nhìn thấy duy nhất một màu đỏ rực nhấn chìm hết chúng. Còn chưa cần chạm tới, thậm chí khoảng cách giữa hai bên còn phải chừng hơn chục thước mà đã bị tốc hơi toàn bộ chẳng còn lại gì. Thủy Tiễn Thương Tập mặc dù là một loại thuật pháp rất mạnh khả năng bao phủ tấn công của nó lại cực kì cao nếu như dùng trên chiến trường để càn quét thì đúng là không thể ngăn cản, nhưng chung quy vẫn chỉ là phương thức hóa nước bình thường thành vũ khí chiến đấu, đối đầu trực diện với lửa cực bạo của Nộ Uyên Hành đương nhiên chỉ có một kết cục giống như thế này. Nhưng có vẻ như chuyện này vẫn nằm trong sự tính toán của những kẻ kia cho nên bọn chúng vẫn ở yên trong màn mây đen phủ kín trời không xuất đầu lộ diện.

Một màn hoa lửa này đã họa thành bức tranh quá mức tuyệt diệu về trận chiến của những cường giả thật sự trên thế gian, khiến cho dù là người mù cũng phải mở to mắt ra mà thưởng thức, cho nên chẳng còn ai nhớ đến vừa rồi có một đám thương lữ cưỡi ngựa kéo xe đưa theo một tên không rõ thân phận sắp chết đang cố chạy trốn. Nhưng sức ngựa cũng chỉ có thế chưa kể bọn họ còn đang chạy trong rừng, môi trường này hoàn toàn không thích hợp để bọn họ tối ưu tốc độ cho nên không có một chút cơ hội nào thoát khỏi tầm mắt. Đều là ma đạo tu sĩ, bọn chúng đã giết người thành thói lạm sát liên miên cứ hễ gặp người là giết, cho nên chẳng có lí do gì phải tha mạng cho đám người này. Chỉ thấy một tia sáng chợt lóe lên, từ phía đằng xa cách đó chừng một dặm cây cối đột nhiên nổ tung bụi mù bay khắp nơi.

Chỉ là một cái phẩy tay một thuật pháp hệ thủy khác đã được huy động gọi là Thủy Họa Ấn đánh thẳng về phía của những người thương lữ đang chạy trối chết, thủy ấn như có như không giữa trời đánh xuống thế nặng như bàn sơn giống hệt nước lớn từ thác núi đổ thẳng xuống đầu. Cả đoàn người không một ai có năng lực để tránh thoát khỏi đòn tấn công này cho nên toàn bộ kể cả người ngựa xe hàng đều bị thủy ấn đánh cho nát bét như tương, chết chỉ trong chớp mặt thậm chí còn chưa kịp lí giải mình vì sao lại chết, thậm chí cả một tiếng gào thét cầu cứu cũng không kịp nói ra. Chỉ là khi thủy ấn đánh xuống diện tích tiếp xúc trực diện của nó không quá lớn cho nên người đi ở cuối hàng chỉ bị chấn động cực mạnh văng đi, trong số người những người may mắn sống sót chỉ có mỗi tên ăn mày nằm chờ chết và phu đánh xe ở cuối đoàn nhờ đó mà còn toàn mạng bị văng vào bụi cây. Sinh mạng trôi qua chỉ trong thoáng chốc giống như dây chỉ, nói đứt liền đứt…vô cùng mỏng manh.

- Vẫn để lọt ra hai con chuột, nhưng mà không sao một kẻ sắp chết một tên đã bị dập nát tay chân. Ở cái nơi thâm sơn hiểm địa này cũng không có cơ hội sống nào.

Người vừa ra tay mặt vẫn lạnh nhạt như cũ hoàn toàn không quan tâm mình vừa mới giết chết cả một đám bảy tám người, tà tu ma đạo chính là cái loại tàn nhẫn ác độc như thế làm cho lòng người phẫn nộ và căm hận. Nộ Uyên Hành bất lực đứng chôn chân tại chỗ, mặt đã xám đen lúc này lại càng âm u hơn phẫn nộ đã lên đến cực điểm…trong lòng tràn đầy cảm giác mỉa mai và phẫn uất không biết nên nói với ai. Chỉ có đôi con ngươi đỏ rực như một ngọn lửa vô tận vẫn đang rực cháy, máu nóng dồn lên não khiến cho trán ông ta nổi đầy những đường gân, hai bàn tay siết chặt phát lực làm hỏa diệm càng thêm phần nồng đậm bổ sung chiến ý đang sục sôi. Diễm Bào bên ngoài không biết vì sao lại rực cháy bị thiêu đốt hóa thành lửa đỏ bao quanh cả cơ thể…trong lòng của những kẻ đứng trên các tầng mây kia lập tức náo động cảm giác sợ hãi chẳng biết vì lại lại sục sôi tựa như sự sợ hãi từ trong nguyên thủy đã được khắc vào tận xương cốt đã ngủ say bây giờ đang dần sống lại trong huyết mạch.

- Lạm sát người vô tội, giết hại bá tánh thiện lành chỉ vì tu hành của bản thân. Ác nghiệp của các ngươi khiến trời già cũng phải phẫn nộ…Nộ Uyên Hành ta hôm nay không thể giết…vậy kiếp sau không làm người.

Lập tức theo tiếng gầm này toàn bộ không khí vốn đã bị nén lại giờ càng thêm phần dày đặc và khủng bố, sức nóng từ cơ thể nam tử kia tỏa ra làm cho không gian xung quanh hắn cũng bị vặn vẹo nghiêng ngã như sắp đổ vỡ, đây là hắn muốn đánh một trận cuối cùng đánh đến khi hơi thở tàn lụi, không chết không thôi với tất cả những người ở đây. Cũng lại một lần có âm giọng trầm thấp đáp lại lời hắn chỉ là khi này còn hơi rung lên mang theo chút kinh sợ không nói thành lời.

- Nộ Uyên Hành cường giả như người…tất cả chúng ta trong lòng không ai không kính phục…Nhưng chuyện đã không thể thay đổi vậy thì hôm nay hoặc ngươi chết hoặc chúng ta cùng chết. Ai dám nương tay khi giết hắn ta sẽ giết kẻ đó…Nộ Uyên Hành hãy cho ta thấy hỏa đạo tru ma lộ của người đi!!!!

Giọng nói băng lãnh có phần kích động kia vừa mới gầm vang thì ngay lập tức tất cả những kẻ đã đến vẫn còn đang ẩn náu từ trong màn đen tối của mây trời đồng loạt bước chân ra. Lúc đầu chỉ có vài người lộ diện rồi dần lên đến hàng chục thậm chí cuối cùng là con số hàng trăm, có bốn kẻ đứng đầu tiên chắc là cường giả có thực lực mạnh mẽ nhất những tên còn lại đều mặc cùng một loại y phục đặc chế màu đen. Bọn chúng đã sớm dàn trận bao quanh hết cả nơi này phong tỏa hoàn toàn những con đường có khả năng chạy trốn. Kẻ cầm đầu đợi cho mọi người cùng lộ diện hắn lại mới lên tiếng, vẫn là thanh giọng băng lãnh khi nãy chỉ là lần này còn thêm chút khàn đặc, khuôn mặt hắn gầy gò với làn da tái nhợt mặc bên ngoài một bộ trường bào có thêu hình hoa băng cực kì tinh tế, nhìn qua chẳng hề thua kém gì so với trường bào mà Nộ Uyên Hành đang mặc. Đôi con ngươi của hắn hẹp và dài sọc như mắt rắn, cúi đầu thi lễ và nhìn xuống vị trí đứng của tử địch mình một cách chăm chú.

Đã không biết bao nhiêu lần hắn mơ về ngày này…không biết bao nhiêu lần mong cầu được nhìn thấy người kia một lần, cho nên khi được gặp mặt rồi hắn háo hức vui sướng đến phát khóc.

- Tiểu bối họ Bạch gọi là Công Luận, chỉ là con sâu cái kiến không lọt được vào mắt nhìn của tiền bối. Hôm nay mong ngài đi chết.

Vừa khi hoàn thành chữ chết cuối cùng trong câu hàng loạt các thuật pháp đã thi nhau đánh tới không chút nào khoan nhượng, rõ ràng trong lúc ông ta đang nói chuyện những kẻ thủ hạ ở đằng sau cũng đồng thời bấm niệm pháp quyết và thủ ấn theo, động tác của tất cả vô cùng nhịp nhàng và đồng nhất người trước kể sau liên tục tiếp nối không đứt đoạn giống như những con hình nhân được đúc từ một khuôn ra.

Đầu tiên là nước được kết tụ rồi lại đến sấm chớp rạch ngang đầu kéo theo hàng loạt những loại thiên tượng kì dị, ngay cả đất khô dưới chân hay là cành cây ngọn cỏ xung quanh phạm vi mấy chục trượng cũng bị thao động kết hợp mà tấn công về phía Nộ Uyên Hành. Những đòn thế này tuy không quá nguy hiểm với lão nhưng lại được kết hợp nhuần nhuyễn với nhau, có trước có sau rõ ràng, một khi chiêu trước bị phá bọn chúng liền sẽ chuẩn bị tiếp chiêu thứ hai và thứ ba tuần tự mà đánh cũng ít nhiều làm cho nam tử khó chịu. Từ khi động thủ đã chẳng hề chậm trễ lấy một hơi thở nào tấn công liên tục tới chỗ, mà những điểm chúng muốn đánh vào đều là các vị trí yếu hại trên thân thể, một khi không cẩn thận để trúng đòn cho dù có là cường giả thân thể sắt đá cũng phải chịu không ít khó khăn. Loại tất công có bài bản và toàn những sát chiêu như thế này làm cho Nộ Uyên Hành liên tưởng đến những cỗ máy xay thịt giết người không ghê tay, hãy nhưng tên đồ tể nhiều năm kinh nghiệm mỗi lần vung đao chém đều sẽ đảm bảo con mồi chết trong một nhát duy nhất, hiệu suất làm việc cực kì cao lại không tồn tại chút nhân tình nào.

Những loại thuật pháp tầm thường như Thổ Đạn, Lôi Phược, hay Thủy Xà vậy mà lại được bọn chúng kết hợp nhuần nhuyễn với nhau tạo ra một cảm giác nguy hiểm và lăng lệ hiếm thấy. Mặc dù là lần đầu đối diện với loại tấn công như thế này, nhưng Nộ Uyên Hành lại không chút nào lúng túng kinh nghiệm chinh chiến nhiều năm đã cho ông ta cái nhìn toàn cảnh về sự nguy hiểm thật sự của mỗi chuỗi những liên kết thuật pháp này, một vài cái nhìn thì có vẻ cực kì nguy hiểm nhưng thực chất lại rất dễ để đối phó nhưng có một vài chuỗi thuật pháp nhìn có vẻ tùy tiện nhưng có huyền cơ bên trong, hơn nữa bọn chúng còn được sắp xếp liên tục cực kì bài bản, nguy hiểm trong an toàn vừa để cho người phân tâm vừa muốn người tập trung cao độ để tránh né. Nộ Uyên Hành không quá bất ngờ với chuyện này, nhiều năm đuổi giết ma tu có những chuyện bọn chúng làm còn kỳ dị hơn rất nhiều. Tâm lí tự nhiên cực kì thoải mái, đợi đến khi đòn tấn công dồn dập vừa tới hay tay của lão liền chập vào nhau, lúc kéo ra thì từ trong lòng bàn tay vốn không có cái gì lập tức thành hình một cây thương lửa. Thương pháp tinh diệu chỉ xoay người quét ngang một cái toàn bộ thuật pháp đang tới đều bị đánh lui.

- Bạch Công Luận, ta đã từng nghe bọn ma tu tiểu tốt nhắc đến cái tên này.

Lời vừa nói thì lập tức cuộn người đạp không xoáy một vòng thương cũng thuận thế mà tới đánh thẳng về phía sau lưng, đây gọi là đòn hồi mã thương một trong những loại thương kĩ nguy hiểm nhất trên chiến trường, tính bất ngờ và sát thương của nó cực kì cao có thể nói là kĩ thuật chuyên dùng để giết người một khi dùng thành công đến chín phần mười. Mũi thương xuyên ngay thái dương một nhát duy nhất đâm xuyên đầu của một hắc y nhân vừa mới lén lút muốn hạ đòn sát thủ. Cơ thể của hắn cũng lập tức bị ngọn lửa kia bao phủ thiêu đốt thành tro bụi rơi thẳng xuống đất trước sự bất ngờ của mọi người, duy chỉ có mỗi Bạch Công Luận vẫn giữ sắc mặt điềm nhiên như không. Nghe nói Nộ Uyên Hành không chỉ có thuật pháp kinh diễm mà thương thuật của y cũng cực kì xuất thần, mỗi khi thương vung ra hầu như đều có kẻ phải bỏ mình…loại thuật pháp tạo vật từ ngũ hành này đối với người tu hành đủ lâu thì cũng không quá khó, chỉ cần luyện tập nhiều tự nhiên có thể làm được, nhưng vận dụng nó đạt đến trình độ không cần dùng thủ quyết mà vẫn có thể tạo thành vũ khí thì quả thật rất là hiếm có, ngay cả hắn dù cho tu vi không hề thua kém vị kia cũng chỉ có thể miễn cưỡng tạo hình được một con dao nước nhỏ mà thôi không thể tạo thành sức tấn công nguy hiểm thật sự, nên cũng dễ hiểu khi kĩ thuật này trở thành một trong những đòn sát chiêu khi chiến đấu tầm gần của ông ta.

- Quả là cường giả cho dù thân lâm tuyệt cảnh cũng có phong thái hơn người. Dàn trận ra cho ta.

Theo lời nói vừa rồi của hắn, hơn một phân nửa số người đang thi pháp tấn công đều đồng loạt ngừng tay tản ra bốn phương tám hướng vây kín Nộ Uyên Hành trong vòng tròn, một đội có chừng ba người, một ngồi hai đứng lập tức điên cuồng kết thủ ấn giống như đang chuẩn bị thi triển một loại thuật pháp gì đó rất mạnh mẽ. Nam tử mặc diễm bào cũng cảm thấy tình hình tự nhiên khác thường, nhưng hiện tại vẫn còn một nửa số kẻ địch còn lại vẫn đang không ngừng thi triển các loại thuật pháp gây rối loạn cho nên ông ta không thể nào tập trung tuyệt đối xem thử bọn chúng đang muốn làm gì, chỉ có thể nâng cao mức độ đề phòng lên chuẩn bị đột kích lên trên xem thử.

Trong bảng phân cấp từ xưa đến nay, trận thuật từ đã luôn chiếm cứ một vị trí cực kì trọng yếu chỉ dưới mỗi thần thông. Sát lực kết tụ nghịch thiên, độ nguy hiểm không thể nghĩ bàn của nó vẫn luôn ám ảnh không ít người, là một trong những phương pháp lấy yếu thắng mạnh vô cùng phổ biến. Trận thuật ở trong quân đội lão đã từng được tận mắt chứng kiến qua một vài lần trong các trận chiến lớn, tận dụng huyết khí đậm đặc, mượn tới lực lượng vô thượng của đất trời uy năng khiếp hồn mà nó có thể tạo ra vượt xa cấp bậc của những người lập trận. Bất quá có cách kết trận đương nhiên cũng có cách phá trận, cho nên không cần phải lo lắng quá mức.

Thương thuật trong tay từ từ đánh tan đi những đợt tấn công, vẫn cái kiểu kết hợp như ban nãy nhưng hiện tại uy lực còn chưa tới một nửa đã giảm bớt kha khá gánh nặng cho ông. Mà bản thân Nộ Uyên Hành cũng biết những đòn đánh này đã không còn hàm chứa lực lượng muốn tru sát ngay lập tức mà chuyển thành một kiểu giống như câu giờ cho những kẻ khác kết thành trận pháp. Nam tử hai nheo mắt lông mày như kiếm của ông cũng sắt lên đã ẩn chứa một phần sát cơ ở bên trong, đợi cho mộc thuật của kẻ địch đánh đến ngay sát bên người của mình mời hành động, lần này lão không dùng thương để đánh trả cũng không thi triển hỏa cầu để ép lui bọn chúng mà chỉ đơn thuần là lách người lên né qua một bên, trong lúc lách người tránh né một ngón tay chạm vào thân của mộc đằng để lại một hạt lửa nhỏ. Kích trước đánh hụt thì lập tức rút lui đi chứ không tham chiến mà tiếp tục tấn công lần thứ hai để cho một chuỗi nhưng đòn đánh khác thay thế mình, lần lượt tới lui hết đợt này tới đợt khác nhưng Nộ Uyên Hành thủy chung vẫn chỉ tránh né chứ không hề phản công lại, mỗi lần tránh được một đòn đều sẽ để lại một hạt hỏa ở bên trong, thủ đoạn tinh tế cẩn mật được làm ngay dưới mí mắt của bọn chúng nhưng lại không có kẻ nào phát giác ra điều bất thường trong đó, chỉ cho rằng lão già này bắt đầu đuối sức rồi liên tục ra lên tăng cường tấn công. Né được một được hai cũng chưa chắc né được đến cái thứ ba, vẫn có những đòn đánh trúng vào cơ thể, chỉ là lão già kinh nghiệm lão luyện đã lựa chọn những bộ phận cơ bắp cứng rắn nhất trên người để chọi cứng với đối phương, cho nên dù mang tiếng chịu đòn nhưng thực ra lại không quá chật vật như trong tưởng tượng. Mức độ tấn công càng thêm dày đặc nhưng sắc mặt của lão thì càng lúc càng thư giãn vừa đánh còn vừa có thời gian để suy nghĩ, nhưng một đám người ở trên kia lại không có thảnh thơi như thế, kẻ này kẻ kia thay phiên nhau thi pháp ngay cả cái tên Bạch Công Luận cũng đã bắt đầu động tay, chỉ trong nháy mắt lực trận đã gia tăng lên gấp ba lần.

Không ngờ là loại trận pháp có khả năng uốn cong không gian, để những đòn đánh hụt đi theo chiều vỡ này lại một lần nữa tấn công tới. Nộ Uyên Hành kì thực không am hiểu quá nhiều về trận pháp, lại chỉ làm một tán tu cho nên không có cơ hội được tiếp xúc hay là nghiên cứu những thứ này, sỡ dĩ lão có thể đoán ra được bản chất của nó là gì đều nhờ vào những hạt hỏa cực nhỏ khi nãy được gieo xuống. Mỗi hạt được đặt vào trong một đòn tấn công đều sẽ cho lão một cảm giác khác nhau, hiện tại lão đã gặp lại hạt lửa được đặt trong mộc đằng tận hai lần chỉ trong hơi thở cho nên mới đưa ra khẳng định tuyệt đối như vậy. Dựa theo tính toán ban đầu của mình, một trăm kẻ hắc y nhân kia có thể thi triển liên tục hai mươi loại thuật pháp tấn công chia thành bốn kiểu hình trong vòng một khắc, lặp đi lặp lại liên tục. Tuần tự hỗ trợ lẫn nhau, hiện tại có khoảng hai mươi lăm kẻ đang duy trì trận pháp tức đã khuyết một phần tư người, nhưng do cộng với Bạch Công Luận đứng ra hỗ trợ chắc là vẫn tương đương với thực lực của một trăm kẻ kia cộng với một pháp trận uốn cong không gian và ba kẻ địch lạ mặt không biết có thực lực đến cấp bậc nào

Khoảng thời gian kéo dài từ hai mươi hơi thở cho đến chừng mười hai hơi thở trước là biểu hiện rõ ràng nhất, khi bị khuyết mất một nửa số người. Có chưa đến mười loại thuật pháp được thi triển trong mỗi khắc, hiện tại bổ khuyết vào những chỗ đã nói qua con số này đang không ngừng tăng lên, từ hai mươi rồi tới ba mươi đòn liên tiếp. Số lượng gia tăng trong mỗi một giây trôi qua cũng có nghĩa là áp lực đang không ngừng tăng mạnh…dư sức ép chết người. Dưới sự bổ trợ của trận pháp kì dị có khả năng bẻ cong không gian này, mỗi đòn tấn công khi không trúng mục tiêu sẽ lập tức bị không gian đang vặn vẹo kia nuốt trọn sau đó lại nhả ở một chỗ khác bắn thẳng về phía Nộ Uyên Hành tiếp diễn một vòng tuần hoàn, cũng may mắn là trận pháp này không có khả năng gia tăng lực lượng cho thuật pháp, nếu không kì thực không cách nào chống cự lại.

Trước giờ lão chưa từng nghe qua loại kĩ thuật nghịch thiên như thế trên giang hồ, đoán chừng đều là do đám ma tu tự mình phát triển ra chỉ dùng để săn giết các thiên tài của chính đạo làm đồ ăn tu hành, có lẽ là mới được phát triển gần đây cho nên hôm nay mới đem ra thử nghiệm trên người của lão. Có thể tập hợp và phát huy những thuật pháp cơ bản trở nên nguy hiểm được như thế này, quả là hệ thống sát chiêu không tầm thường, Nộ Uyên Hành không thể không cảm thán kĩ thuật tuyệt diệu này. Bởi vì từ khi bắt đầu tu hành tự sáng chế các thuật pháp hỏa đạo của riêng mình cho đến nay hắn chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày mình bị các chiêu thức tầm thường như thế này vây khốn, thậm chí là bị đẩy vào trong tuyệt cảnh.

Ở bên tai vô số những tiếng gió rít gào không ngừng vang lên, số lượng hiện tại đã nhảy vọt lên tận năm mươi chiêu. Với tốc độ ra đòn khủng khiếp bậc này quả thật không cần phải chờ đến một cái chớp mắt để các thuật pháp kia tới ngay trước mặt của mình, chắc chỉ ngắn tương đương với thời gian mà đôi mắt nhìn thấy gửi tín hiệu hình ảnh này về bộ não xử lí mà thôi, chắc không kịp cử động cả một ngón tay thì đã chết trong cơn giông bão này rồi. Bốn phía đều đã bị phong tỏa vây khốn, chẳng còn đường lùi nào, trùng trùng điệp điệp…điệp điệp trùng trùng một khung cảnh hủy diệt không thể miêu tả thành lời, thân này hiện tại xem như bước được một chân vào địa ngục rồi.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận