• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 10: Công quốc Alcrem

Chương 228: Những kẻ ngước nhìn bầu trời

7 Bình luận - Độ dài: 6,378 từ - Cập nhật:

Khi Andou Misa chết ở Trái Đất và được Rodcorte tái sinh tại Origin, cô đã nhận được năng lực biến cơ thể thành hơi nước và mang danh tính mới là Misa Anderson.

Có vẻ như Rodcorte xem năng lực đó như một thứ “gian lận”, nhưng Misa thì chỉ nghĩ nó như một siêu năng lực kiểu người hùng. Dù xét theo nghĩa là cô sinh ra đã có một khả năng không ai có thể đạt được, kể cả thiên tài cỡ nào, thì đúng là… cũng có thể gọi là cheat.

Và rồi, cô chết thêm lần nữa ở Origin, bị thiêu sống bởi Baba Yaga – thành viên của Eighth Guidance sở hữu năng lực bốc cháy.

Khi ấy, dù có thể hóa thành hơi nước, cô vẫn không thể hoàn toàn tàng hình. Quan trọng hơn, cô bị Baba Yaga phát hiện trong không gian khép kín là căn cứ ngầm của Eighth Guidance. Chính những điều đó đã định đoạt số phận cô.

Thật ra, ngay từ trước sự cố, Misa đã biết rõ mình là đối thủ tệ hại nhất để đối đầu Baba Yaga.

Một khi biến toàn bộ cơ thể thành hơi nước, cô gần như bất khả xâm phạm với các đòn tấn công vật lý. Nhưng lửa lại là khắc tinh lớn nhất của cô. Nếu hơi nước cơ thể cô bị cháy, cô sẽ tan biến luôn.

Cô cũng có thể lựa chọn không dùng năng lực "Sylphid", chỉ dựa vào ma thuật và võ thuật đã học qua huấn luyện để chiến đấu. Nhưng những đòn nổ mạnh mẽ mà Baba Yaga tạo ra ngay lập tức vẫn quá sức để cô có thể chống đỡ.

Xét về chiến lược, điều khôn ngoan nhất cô nên làm là tránh Baba Yaga bằng mọi giá. Lúc đó, đúng ra cô phải giữ khoảng cách, phối hợp cùng “Odin” Hazamada Akira – người có khả năng thấy trước vài giây tương lai – để thu hồi thi thể của Pluto.

Nhưng Baba Yaga lại xuất hiện từ một vị trí không ngờ tới. Và khi cô ta ném ra và kích nổ vật liệu hữu cơ mang theo – một chai nhựa đựng đầy dầu – cả Misa và Hazamada Akira đều bị thiêu sống.

Sau đó, Misa một lần nữa được tái sinh tại Lambda, vẫn mang tên Misa Anderson.

…Và giờ mình chẳng khác gì đám người tò mò phía dưới. Thật chán nản, cô thầm nghĩ.

Hiện tại, cô đang sử dụng năng lực 【 Sylphid 】, hoàn toàn biến thân thành hơi nước, lơ lửng trên quảng trường thành phố Morksi.

Dưới quảng trường, một đám đông đang xôn xao tụ tập, và trận đấu tay đôi giữa “Cánh tay thép” Gordon, “Sói đói” Michael, Simon và Natania vừa mới bắt đầu.

Tất nhiên, những người trong trận đấu, cả đám đông đứng xem… và cả Vandalieu đang ngồi ở hàng ghế đầu, chẳng ai nhận ra sự hiện diện của Misa.

Điều đó giúp cô cảm thấy đỡ tủi thân hơn.

Cũng đáng để nỗ lực chút đỉnh, cô nghĩ bụng.

Ở Origin, cô chưa bao giờ tàng hình hoàn toàn. Thậm chí trong quá trình huấn luyện, đôi khi vẫn bị chó cảnh sát hay chó quân đội phát hiện. Nhưng sau khi được tái sinh tại Lambda, cô đã nâng cấp được năng lực 【 Sylphid 】 của mình.

Giờ đây, cô không chỉ hoàn toàn vô hình mà còn không thể bị phát hiện bởi những con quái vật cấp cao có khứu giác cực kỳ nhạy bén. Thậm chí cô còn có thể sử dụng ma thuật khi đang ở dạng hơi nước, và có thể di chuyển vật thể ở mức nhất định.

Tất cả là kết quả từ gần hai năm khổ luyện, cùng với việc cô chọn thân thể Elf – một chủng tộc nổi tiếng với sự tương hợp mạnh mẽ với thuộc tính gió.

Hiện tại, cô đang chịu ảnh hưởng của một loại phép thuật do chính “Odin” Hazamada Akira phát minh – loại phép có thể xóa sạch dấu vết của ma lực và sinh khí. Nhờ vậy, ngay cả Vandalieu cũng không thể phát hiện ra cô. Ít nhất là cô nghĩ vậy – nhưng cô vẫn cẩn thận không để ánh mắt mình chạm phải ánh mắt cậu.

Vừa theo dõi vừa tránh giao mắt thì có vẻ hơi mâu thuẫn, nhưng… mình không muốn bị tiêu diệt như “Death Scyne”, cô nghĩ, nhớ lại một kẻ tái sinh khác – “Death Scyne” Konoe Miyaji.

Konoe Miyaji từng thành công trong việc khiến tim và phổi của Vandalieu ngừng hoạt động, nhưng ngay sau đó, hắn bị phản công bằng một đòn nào đó, đến mức linh hồn bị nghiền nát.

Khi ấy, Vandalieu còn đang ở phàm giới, còn Konoe Miyaji thì ở ngay trong Thần giới của Rodcorte – nơi mà đáng ra chẳng có ma thuật nào có thể tác động được. Konoe Miyaji sở hữu cheat 【 Death Scythe 】 – một năng lực phát huy thông qua ánh nhìn. Còn Vandalieu thì chẳng được ban cho cheat nào cả.

Rodcorte đã kết luận rằng đó là do một loại kỹ năng nào đó của Vandalieu, và Misa cùng đồng đội cũng đồng tình với giả thuyết ấy.

Tuy nhiên, hiệu quả của kỹ năng đó chắc chắn không đơn giản đến mức chỉ cần nhìn vào là hủy được linh hồn đối phương. Rất có thể nó chỉ kích hoạt khi thỏa mãn nhiều điều kiện. Nên nếu giờ cô có nhìn vào mắt Vandalieu cũng chưa chắc đã xảy ra chuyện.

Nhưng Misa chẳng hề có ý định liều cả mạng sống và linh hồn của mình chỉ để xác minh điều đó.

Dù sao thì, chỉ cần thu thập được thông tin xung quanh Vandalieu thôi cũng đã rất giá trị rồi. Giá trị thì có đấy, nhưng—

Chết thật… cái gã Gordon kia hoàn toàn không phải đối thủ của chúng, Misa nghĩ khi quan sát trận chiến giữa “Cánh Tay Thép” Gordon và những người đồng hành của Vandalieu.

Xét theo chuẩn mực của mạo hiểm giả hạng C, thì hắn cũng không tệ. Đúng như danh hiệu, hắn là kiểu chiến binh tiền tuyến dựa vào sức mạnh cơ bắp. Về phần đó, hắn làm khá ổn.

Dựa vào cách phòng thủ, có thể đoán kỹ năng 【 Võ thuật 】 của hắn cũng ở mức khá – khoảng cấp 3 hoặc 4. Cú đấm mạnh đến mức đẩy cả không khí xung quanh phát ra tiếng “bốp”.

Nhưng Miles thì né tránh dễ như chơi. Thậm chí, hắn còn giễu cợt Gordon, giả vờ làm huấn luyện viên quyền anh.

“Một, hai! Một, hai! Ép tay sát người vô nào!” Miles vừa cười vừa hô.

Gordon tức giận, đấm càng lúc càng loạn hơn.

“Đ-đồ khốn… Gah!” – hắn gào lên, và ngay lúc ấy, Miles tận dụng sơ hở để tung cú đánh.

“Tôi bảo ép tay vô rồi mà, đúng không?” – Miles nói.

Cú đánh đã được ghìm lực, nhưng vẫn suýt nữa khiến xương sườn Gordon gãy lìa. Cảm nhận được cơn đau và sức mạnh áp đảo, sắc mặt Gordon tái mét.

Phản ứng chậm thật nhỉ… Không, cũng khó trách. Chắc hắn nghĩ đối thủ chỉ là gã quản lý khu ổ chuột thôi, Misa nghĩ.

Ở Origin, dù là lính đánh thuê hay đặc nhiệm chuyên nghiệp cũng không dám xem nhẹ bọn mafia. Dao kiếm thì dễ xử lý, nhưng nếu trong tay chúng có súng lậu hay thiết bị ma thuật, lại là chuyện khác.

Mà con người thì ai cũng vậy – chỉ cần bị đánh trúng chỗ hiểm là chết.

Còn ở Lambda, khoảng cách giữa mạo hiểm giả hạng C và một tên côn đồ là cách biệt trời vực. Mạo hiểm giả hạng D đã có thể săn gấu đều đều. Hạng C thì có thể hạ gục gấu chỉ với một đòn.

Từ góc nhìn của người đến từ Origin, mạo hiểm giả hạng C chính là siêu nhân.

Còn những tổ chức tội phạm ở thế giới này, nếu có vài tay anh chị từng trượt hạng D, đã được xem là “khá mạnh” rồi – trừ khi là tổ chức cực lớn được hậu thuẫn bởi Vampire Thuần Chủng.

Tất nhiên, cũng có những sát thủ hay tay đấm có thực lực ngang ngửa hạng B, thậm chí là những cựu mạo hiểm giả hạng A phải sống chui lủi sau khi gây tội.

Nhưng dù thế nào đi nữa, cái sự chênh lệch giữa một “gương mặt đại diện” cho khu đèn đỏ và một mạo hiểm giả thực thụ vẫn là quá lớn. Gordon có lẽ đã lầm tưởng rằng “Sói đói” chỉ là tên đầu gấu miệng to.

Nhưng sự thật thì ngược lại.

“Sao rồi? Định bỏ cuộc hả? Nếu bỏ sớm, biết đâu tôi tha cho đấy~” – Miles chọc quê.

“Đồ khốn…!” – Gordon nghiến răng, mặt mày vặn vẹo vì giận.

Nhưng hắn không nhúc nhích nổi. Hắn biết rõ mình không thắng nổi.

“Chuyện gì vậy, thủ lĩnh Gordon?!” – một thuộc hạ la lớn.

“Đánh nhanh rồi kết thúc đi chứ!” – tên khác hét theo.

Cả hai rõ ràng chẳng nhìn ra thực lực thực sự của Miles.

“Này anh to xác! Mấy múi cơ đẹp thế chỉ để trưng thôi à?!” – một kẻ cá cược cho Gordon cũng gào theo.

Nếu chịu thua ở đây, Gordon sẽ bị mang tiếng là kẻ chỉ giỏi huênh hoang ngoài miệng. Điều đó là điều hắn tuyệt đối không thể để xảy ra. Việc chinh phục Basdia và Zadiris coi như đã phải bỏ, nhưng chí ít hắn cũng phải để lại chút dấu ấn trước khi gục ngã.

“Chúng mày sẽ là đám đầu tiên!” Gordon gầm lên, tung cú đấm về phía Simon và Natania.

Cả hai vẫn đang do dự, chờ thời cơ vì không muốn giao đấu ba chọi một một cách không công bằng. Nhưng có vẻ như Gordon lại chọn cách ra tay trước để thể hiện sự tàn nhẫn của mình cho đám đông chứng kiến.

Tuy nhiên, cú đấm đó đã bị cản lại bởi cánh tay giả của Simon.

“GUAAAHH!” Gordon rú lên đau đớn khi nắm đấm va vào thứ mà hắn nghĩ chỉ được bọc sắt bên ngoài.

“Cánh tay giả của ngươi... bên trong cũng làm hoàn toàn bằng sắt à?!”

“Đúng vậy. Danna bảo tôi phải điều khiển được nó kể cả khi nặng cỡ nào. Với lại nếu rỗng bên trong thì bị móp dễ lắm” Simon điềm tĩnh đáp.

Bản thân Gordon cũng mặc giáp nên tay hắn không bị gãy, nhưng cú va chạm rõ ràng khiến hắn rất đau. Hắn bật lùi ra sau, ôm lấy nắm đấm rên rỉ.

“Nhân tiện thì tay chân giả của tôi cũng y như Simon đấy! Nè, ăn đi!” Natania hét lên, trút cơn giận tích tụ bằng loạt đòn đánh dồn dập, buộc Gordon chỉ còn nước lùi lại phòng thủ.

Ừm, cũng hợp lý nếu muốn kiểm tra thực lực của mấy người mới này, xem là đồng đội hay đồ đệ gì đi nữa. Nhưng... tay chân giả bằng sắt như kia... Nếu mà hắn cho bọn họ dùng nguyên liệu như Mythril, Adamantite, hoặc tệ hơn là mảnh cơ thể Ma Vương, thì đúng là đáng gờm thật đấy. Nhưng hiện giờ thì vẫn chưa đáng lo, Misa nghĩ thầm, mất hết hứng thú với trận đấu.

Cô không cho rằng sẽ có thêm diễn biến gì thú vị nữa.

Misa bản thân cũng là mạo hiểm giả, nên hiểu rõ luật ngầm trong các cuộc đấu tay đôi. Thông thường, không được dùng vũ khí, cũng không được sử dụng võ kỹ hay kỹ năng chủ động như 【 Vượt ngưỡng giới hạn 】.

Nếu cho phép dùng vũ khí và võ kỹ, khả năng có người chết sẽ tăng lên... và nếu người đấu là những kẻ hạng cao thì thậm chí khán giả cũng có thể bị vạ lây. Với các mạo hiểm giả hạng A, chuyện tạo ra sóng xung kích phá tan cả nhà cửa chẳng phải điều bất ngờ gì, chưa nói đến khán giả.

Nếu để chuyện đó xảy ra, họ sẽ không còn là mạo hiểm giả nữa mà chỉ là tội phạm. Gordon chắc chắn sẽ không vượt ranh giới đó. Dù bị Natania dồn cho thảm hại, hắn vẫn không hề rút rìu ra hay dùng võ kỹ hay kỹ năng.

Cá nhân mà nói, Misa lại mong hắn vượt ranh giới ấy—như vậy cô có thể thấy được phần nào sức mạnh thật sự của Miles, thậm chí là cả Vandalieu. Nhưng... có vẻ không được rồi.

Vấn đề là Vandalieu... đang hoàn toàn trong trạng thái "khán giả". Cô bé đang được cậu ta ôm trong lòng... không phải là trẻ mồ côi ở trại, đúng không nhỉ? Misa thầm nghĩ.

Cô bắt đầu để ý và lắng nghe mọi thứ quanh Vandalieu để tìm hiểu thêm về cô gái kia.

Nhà giả kim tên Jessie cuối cùng cũng bình tĩnh lại nhờ được hai cô nàng Ghoul dỗ dành. Cô bé có sừng và đuôi bò thì đang hô to: “Đánh vào đầu gối! Nhắm đúng đầu gối mà xử lý cho triệt để nha!”

Trái với sự náo động ấy, Vandalieu chỉ im lặng theo dõi chuyển động của Simon và Natania.

Nhưng rồi, cậu bắt đầu đảo mắt nhìn quanh, như thể cảm thấy có gì đó bất thường. Có lẽ gần đây có điều gì đó đang ẩn nấp, chẳng hạn Hajime... hoặc thuộc hạ nào đó của Fitun—Misa vừa nghĩ tới đây, ánh mắt cô chợt bị Vandalieu thu hút.

Cậu ngẩng lên. Hít vào thật sâu rồi thở ra, đôi mắt dõi theo bầu trời trống rỗng phía trên.

Dù đang ẩn mình như làn không khí, ở khoảng cách xa, Misa vẫn nghe được tiếng thở của Vandalieu—và chính điều đó khiến cô hiểu ra một khả năng.

Khoan... cậu ta phát hiện ra mình bằng... hơi thở sao?!

Ngũ Sắc Kiếm đã niêm phong cái “mũi” của Ma Vương, nên Vandalieu không thể nào có nó được. Nhưng biết đâu cậu ta đã hấp thụ một mảnh khác liên quan đến khứu giác hay hô hấp? Nếu đúng vậy, thì kể cả cô có không có mùi và giấu kín khí lực lẫn ma lực bằng phép thuật đi nữa, cậu vẫn có thể nhận ra cô.

Nếu không chuồn lẹ là nguy thật! Misa rùng mình nhận ra.

Cô lập tức đạp gió bỏ chạy khỏi thành phố Morksi.

“Vandalieu-sama, có chuyện gì vậy ạ?” Juliana hỏi.

“Tôi vừa ngửi thấy mùi lạ” Vandalieu đáp, ngừng nhìn lên bầu trời.

Một mùi lạ... Vandalieu nghi rằng đó là sự hiện diện của “Sylphid.”

Cậu đã nghe Kanako, Doug—những người từng là đồng đội của Misa—và cả Baba Yaga, người đã giết cô ở Origin, kể về năng lực 【 Sylphid 】.

Theo lời họ, năng lực đó chỉ cho phép Misa biến cơ thể mình thành hơi nước. Trang phục cô mặc không thể theo cùng. Hơn nữa, ngay cả khi đã ở dạng hơi, cô cũng không hoàn toàn tàng hình. Có thể nhìn thấy bằng mắt thường như một bóng trắng mờ mờ... nếu miêu tả một cách dễ nghe thì như “phong linh” còn không thì chẳng khác gì... “ma da”

Tuy nhiên, 【 Sylphid 】 cũng là một năng lực do Rodcorte ban giống như 【 Venus 】 của Kanako, 【 Hecatoncheir 】 của Doug và 【 Aegis 】 của Melissa. Vậy nên nếu tập luyện, nó có thể tiến hóa.

Vì lo ngại điều đó, Vandalieu đã bố trí các Gia quyến Ma Vương và Golem khắp chu vi thành phố cũng như trên mái các tòa nhà, tất cả đều có khả năng cảm nhận khí lực và ma lực, kể cả khi Misa ở dạng hơi.

Thế nhưng, không có đơn vị nào phản ứng. Có thể thứ mà cậu vừa cảm thấy... chỉ là ảo giác.

“…Gufadgarn, cô có cảm nhận được gì không?” Vandalieu hỏi.

“Không, Vandalieu. Ta không cảm thấy gì cả” Gufadgarn đáp.

Cả Gufadgarn cũng không cảm nhận được gì... Có lẽ thật sự chỉ là tưởng tượng. Nhưng Vandalieu không nghĩ vậy.

Cậu vừa được báo rằng Flame Blades có những hành động đáng nghi, và có người được cho là Hajime Inui đang lảng vảng gần đây. Với thời điểm trùng hợp thế này, khó mà tin rằng cậu chỉ đang tưởng tượng.

Rất có khả năng Misa—“Sylphid”—đã có thêm năng lực mà cô chưa từng sở hữu ở Origin, dù là do luyện tập hay vì lý do nào khác.

Nếu cô ta vô hình, không có mùi, lại không phát ra chút khí lực hay ma lực nào, thì chẳng khác gì... không khí. Dù là Gufadgarn cũng không thể cảm nhận mọi thay đổi trong dòng khí.

Nhưng làm sao để cảnh giác với một kẻ hoàn toàn vô hình, không mùi, lại có thể giấu được khí lực và ma lực? Chẳng lẽ phải dựng kết giới bao trùm toàn thành phố, chặn hết mọi thứ ra vào? Vandalieu trầm ngâm nghĩ.

Nếu Morksi bị tách khỏi luồng không khí bên ngoài, thì kể cả 【 Sylphid 】 đã tiến hóa cũng không thể vào được... Nhưng nếu làm sai, cả thành phố sẽ chết ngạt.

Hơn nữa, một kết giới ngăn cả không khí tức là một “hàng rào vật lý” người dân sẽ phát hiện ngay. Không thể thực hiện được.

Tuy có mạng lưới giám sát gồm Golem, Gia quyến Ma Vương và các hồn linh, nhưng không thể dùng chúng để theo dõi thay đổi trong luồng khí.

Dù vậy, cũng không phải là cậu hoàn toàn bó tay với việc ngăn Misa Anderson do thám. Có một cách cơ bản—đó là chuyển mọi cuộc nói chuyện và hành động quan trọng... vào bên trong.

“Mọi người, từ nay những chuyện quan trọng chúng ta làm trong Dungeon nhé” Vandalieu nói.

Vì 【 Sylphid 】 chỉ biến được cơ thể Misa thành hơi, nên chỉ cần có khe hở là cô ta có thể lẻn vào các tòa nhà. Nhưng nếu cô ta di chuyển bên trong, luồng không khí sẽ thay đổi bất thường.

Có thể cô ta sẽ thoải mái hoạt động trong những tòa nhà lớn có hệ thống thông gió, nhưng trong căn nhà thường của Vandalieu—được cấu tạo hoàn toàn từ Golem—thì không thể.

Và đặc biệt là Dungeon dưới tầng hầm còn hoàn hảo hơn nữa. Chỉ có duy nhất một lối vào, và trừ khi Gufadgarn mở thêm, điều đó sẽ không thay đổi. Dù là “Sylphid” nếu không có đường kết nối không gian thì cũng không vào được.

Chỉ cần theo dõi một lối ra vào, thì mọi thay đổi của luồng khí đều có thể bị phát hiện.

… Kết quả thuận lợi nhất có lẽ là Misa trở nên quá tự tin hoặc tuyệt vọng đến mức làm liều, tìm cách ám sát ai đó. Trong trường hợp đó, Vandalieu sẽ phát hiện ra nhờ vào kỹ năng 【 Cảm nhận nguy hiểm: Tử vong 】.

Tuy nhiên, nếu mục tiêu là người hoàn toàn không liên quan đến cậu, thì kỹ năng ấy sẽ không phát huy tác dụng. Thành ra, kịch bản đó cũng chẳng thể xem là lý tưởng.

Mình không có ý định liều mạng vì những người chẳng dính dáng gì đến mình cả… nhưng mình là Thánh Tử của nữ thần sự sống và tình yêu mà. Mình cũng vừa mới bắt đầu gây dựng niềm tin với xã hội nữa, Vandalieu nghĩ thầm.

“Thần đã rõ” Juliana đáp.

“Vâng, bệ hạ” công chúa Levia cũng nói theo.

Trong lúc đó, cuộc đấu tay đôi lại đang diễn ra theo cách mà Vandalieu hoàn toàn không ngờ tới… Gordon hầu như không hề hấn gì.

“Con mèo cái chết tiệt!” Gordon gào lên, mặt đỏ bừng vì tức giận, rồi lao thẳng vào Natania.

Gã dồn hết sức mạnh vào đôi tay cơ bắp cuồn cuộn, định hạ cô bằng vũ lực.

Dù không biết dùng võ kỹ, cú đấm đó vẫn đủ mạnh để hạ gục một con Orc chỉ trong một chiêu.

“Oops” Natania thoắt mình né tránh rồi xoay người quét chân, khiến thân hình đồ sộ của Gordon đập mạnh xuống nền đá.

“Kh-khốn kiếp!” Gordon lại rủa, người bị xước thêm vài chỗ khi gắng gượng đứng dậy.

“Không phải cô ấy dùng sức để đập gãy chân hắn bằng đôi chân giả kim loại đâu. Cô ấy lợi dụng luôn sức của hắn để quật ngã hắn” Basdia nhận xét.

“Lúc đầu mẹ cứ tưởng cô ấy chỉ biết tung vài cú đấm vu vơ, nhưng xem ra cô ấy đã hoàn toàn làm chủ được chân tay giả như thể đó là cơ thể mình. Đáng khâm phục thật, mới chưa đầy một tháng mà đã đến mức này rồi” Zadiris gật gù.

Natania điều khiển tứ chi giả một cách thuần thục. Các khán giả cũng nhận ra điều đó—vài người trong số họ trông đầy ngạc nhiên lẫn thán phục.

Dẫu là chân tay giả, nhưng chúng không phải vật vô tri. Bên trong chứa linh thể của chính Natania, cho phép cô điều khiển và cảm nhận chúng hệt như tứ chi thật.

“T-tuyệt quá… Dù là viện trưởng ngành giả kim của Hội Pháp Sư thủ đô cũng chẳng thể tạo ra chân tay giả như vậy đâu!” Jessie lẩm bẩm đầy phấn khích khi theo dõi trận đấu, cứ tưởng rằng đây là những Ma Cụ hiếm hoi.

Thật ra, việc tạo ra các chi giả như thế này cần đến kỹ năng chế luyện kim loại, nên viện trưởng kia chắc chắn không đủ khả năng làm nổi.

“Ta rất vui vì đồ đệ của mình đã tiến bộ ngoài mong đợi… Lúc đầu ta cứ tưởng cô ấy sẽ dùng chi giả kim loại đập gãy vài chục cái xương của hắn rồi xong trận luôn cơ” Vandalieu nói.

“… Hóa ra sư phụ không quên hết những điều tồi tệ mà hắn từng nói về chúng ta nhỉ” Simon khẽ lên tiếng.

“Đương nhiên là không. Hắn đâu chỉ gọi ta là quái vật. Hắn còn sỉ nhục các đồng đội và đồ đệ của ta ngay trước mặt họ. Lúc nào cũng gọi Basdia và Zadiris là ‘đám Ghoul này’” Vandalieu bình thản đáp.

Cậu không bận tâm lắm nếu ai đó nói xấu mình một hai câu. Nhưng cái gì cũng có giới hạn.

Hơn nữa, Gordon là loại người từng dùng bạo lực để leo lên vị trí hiện tại. Đã vậy thì bị đánh bại bằng vũ lực cũng chẳng có gì sai.

“Nhưng hắn lại là đối thủ tập luyện tốt cho đồ đệ ta, và cũng tuân thủ luật đấu tay đôi đàng hoàng, nên ta sẽ tha cho hắn” Vandalieu nói tiếp. “… Thế nên không biến hắn thành thịt viên, phân bón hay quăng vào mê cung gì hết, hiểu chưa” cậu thì thầm.

Cậu cảm nhận rõ sự thất vọng phát ra từ Quinn và Eisen đang trú ngụ trong cơ thể mình, cũng như Gufadgarn đang lặng lẽ ẩn nấp.

“Natania, dừng ở đây thôi” Vandalieu quyết định không tiếp tục khiến Gordon thành trò hề nữa.

“Vậy để tôi thử một chút” Simon nói, bước lên thay chỗ Natania.

“Ừ” Natania gật đầu, có vẻ đã hài lòng với trận đấu của mình và sẵn sàng nhường lại con mồi cho sư huynh.

“Đ-đừng có đùa…!” Gordon rít lên.

Đám đông chẳng thể hiểu nổi sức mạnh thật sự của Natania, nên bắt đầu chế giễu Gordon.

“Ngã hoài ngã mãi, không thấy chán hả?!”

“Uống rượu trước khi đấu à?!”

Bị Natania đánh bại, Gordon vốn định chuyển sang Simon để vớt vát chút thể diện, nhưng lại tiếp tục thất bại.

Tuy vậy, hắn vẫn không chịu buông xuôi.

“Ngươi chỉ có một tay thôi, chỉ cần để ý cái tay phải đó là ta hạ được ngươi!” hắn gầm lên, đầu óc vẫn sôi sục vì tức giận, rồi nhào vào Simon.

Kế hoạch của hắn là chộp lấy cánh tay giả và khóa nó lại.

Nhưng khi hắn túm lấy cổ tay của Simon, toàn bộ cẳng tay rời ra khỏi khuỷu. Vì dồn hết sức vào cú vồ ấy, Gordon mất thăng bằng.

“Vậy thì cho ngươi ăn đòn ở đây!” Simon tung cú uppercut bằng tay trái—một cú đấm bằng thịt và xương thật—vào ngay hàm dưới của Gordon.

Âm thanh cuối cùng Gordon nghe được trước khi gục xuống là tiếng kêu sửng sốt của đám thuộc hạ, trong lúc hắn ngước nhìn lên bầu trời mùa đông.

Vandalieu và các đồng đội không đưa ra bất kỳ khiếu nại nào sau màn bẽ mặt công khai của Gordon, nên hắn cũng không bị Hội mạo hiểm giả trừng phạt.

Thông thường, nếu một kẻ đe dọa chiếm lấy thú triệu hồi của người khác và thách đấu cả con gái Hội trưởng, thì đã bị cấm cửa khỏi Hội trong thành phố rồi. Nhưng Gordon và bè lũ của hắn lại chẳng hề bị xử lý.

Tất nhiên không phải vì Hội khoan dung, mà bởi bọn họ… đã bị trừng phạt đủ rồi.

Tin về trận đấu tay đôi tại quảng trường lớn của Morksi nhanh chóng lan khắp thành phố buôn bán này, cũng như các thị trấn và làng mạc lân cận… Người ta đùa giỡn kể rằng Gordon, một mạo hiểm giả hạng C, bị đánh bại bởi một tên “côn đồ” bị một nữ thú nhân hạng D đánh cho tơi tả, rồi còn bị đại diện một tay của con gái Hội trưởng hạ đo ván. Danh tiếng của Gordon tụt dốc không phanh.

Vài ngày sau trận đấu, Gordon mất luôn danh hiệu “Cánh tay thép”

--------------------------------------------

Gió đông thổi qua, Misa băng rừng men núi trở về nơi nhóm cô đang ẩn náu—một hang đá tự nhiên giữa núi, nằm cách khá xa thành Morksi và không thuộc Tổ quỷ.

Sau khi vào Công quốc Alcrem, cả nhóm chưa từng ghé bất kỳ khu dân cư nào, cũng không săn thú hay quái vật. Nhờ vậy, khả năng Vandalieu lần ra được chỗ này gần như bằng không… Nếu biết thì họ đã bị tiêu diệt từ lâu.

Thở phào vì đã thoát khỏi thành an toàn, Misa giải phóng năng lực 【 Sylphid 】. Một cô gái Elf trong bộ giáp da cầm gậy phép từ từ hiện ra từ không khí.

Ở Origin, cô từng không thể biến quần áo hay vật dụng đi kèm thành hơi nước cùng với cơ thể, nhưng giờ đây thì cả áo giáp lẫn vũ khí cầm tay đều hóa hơi được.

Tuy nhiên, hành lý đeo sau lưng hay giáp nặng vẫn không thể chuyển hóa như vậy.

“Tôi về rồi. Tin đồn trong thành vẫn không khác gì so với ba hôm trước” cô báo cáo. “Giờ tôi sẽ nói chi tiết.”

“Được, cho bọn tôi nghe đi” ‘Odin’ Hasamada Akira lên tiếng.

Cùng với ‘Chronos’ Murakami Junpei, hai người vừa nghe vừa ghi chép lại sơ đồ phác của thành Morksi, đồng thời đánh dấu vào những bản đồ vùng phụ cận.

“Nhưng mà thật đấy, hắn nghĩ gì khi đi bán xiên thịt vậy? Lúc đầu tôi tưởng hắn định sáp nhập Công quốc Alcrem làm lãnh thổ riêng, nhưng chẳng thấy dấu hiệu gì cả. Biết là hắn đang dụ chúng ta ra mặt… nhưng thật khó hiểu” Akira lắc đầu, tay xoa trán.

“Chuyện đó tôi chưa điều tra được đâu, đừng hỏi tôi. Với 【 Sylphid 】 tôi chỉ nghe được tiếng người đi đường và gắng lắm mới nghe lỏm được ít câu. Còn vào trong nhà thì không dám, mà tôi cũng làm đúng theo chỉ thị—không đến gần Hội mạo hiểm và không tiếp cận trực tiếp Vandalieu” Misa đáp.

Việc thu thập thông tin của cô giới hạn trong không gian ngoài trời và nghe lén, đúng như Vandalieu và các đồng đội dự đoán. Thực tế, Misa còn cảnh giác hơn cả họ tưởng.

“Vậy cũng tốt. Nếu cô lại gần quá rồi bị phát hiện thì mới là rắc rối” Murakami gật đầu.

Trước khi Misa vào Morksi, hắn đã dặn rõ là không được bén mảng tới Hội mạo hiểm hay Vandalieu. Ít nhất thì cô phải giữ khoảng cách đủ để thoát thân ngay nếu bị lộ.

Có một số mạo hiểm giả lui tới Hội sở có kỹ năng 【 Trực giác 】 đạt cấp độ cao. Chỉ cần linh cảm, họ có thể phát hiện ra sự hiện diện của Misa, dù cô hoàn toàn vô hình.

Còn lý do không được lại gần Vandalieu thì chẳng cần giải thích. Cậu đủ sức phong tỏa chuyển động của Misa chỉ trong nháy mắt.

Về lý thuyết, bắt được Misa khi cô ở dạng hơi là điều bất khả thi. Dù có biết trước về 【 Sylphid 】, thì việc chuẩn bị một vật chứa đủ để phong ấn thể tích hơi của một người và mang theo bên mình vẫn là chuyện cực kỳ bất tiện—hoặc nói trắng ra là phi thực tế.

Nhưng với kỹ năng 【 Kiến tạo Golem 】 của Vandalieu, cậu có thể tạo ra một chiếc bình niêm phong từ đất ngay tại chỗ. Thậm chí, cậu còn có thể dùng máu của chính mình thay thế.

Bởi vì có thể thao túng máu, nên không khó để Vandalieu nhốt Misa trong một quả cầu máu do chính cậu tạo ra. Một khi đã bị nhốt, việc thoát ra với cô gần như là bất khả thi. Trên thực tế, khả năng cao là cô sẽ bị giết ngay lập tức… rồi bị hủy diệt.

“Nhưng giờ phải làm sao đây? Với đà này thì lượng thông tin thu thập được vẫn chưa đủ để ra quyết định” Akira nói.

“… Không, chúng ta đã có kha khá rồi. Dĩ nhiên là chưa đủ, nhưng trông chờ thêm cũng chẳng ích gì” Murakami đáp.

“Ý anh là sao? Đúng là khó điều tra hắn, nhưng nếu tôi cứ tiếp tục như từ trước đến giờ, kiểu gì cũng sẽ moi ra thêm thông tin thôi” Misa nói.

“Không thể đâu. Rodcorte từng bảo rằng hắn đã hạ Hihiryushukaka, ác thần của cuộc sống hoan lạc, đúng không? Vậy mà trong thành phố lại không có chút dấu vết nào của trận chiến. Không có người dân nào bàn tán, thậm chí một lời đồn đại cũng không có” Murakami nói. “Nói cách khác, Vandalieu có thể tiêu diệt một ác thần ngay trong thành phố Morksi mà không gây chút tổn hại nào cho nơi đó, cũng không để lại nhân chứng nào. Rõ ràng là hắn đã tạo ra một Dungeon ngay trong lòng thành phố.”

“Dungeon trong thành phố á?! Hắn định làm quái gì cái chỗ đó vậy?!” Akira hét lên, mắt trợn trừng vì sốc trước suy đoán táo bạo của Murakami.

Nếu thật sự có Dungeon xuất hiện trong thành phố, thì chuyện thành phố đó bị hủy diệt là điều gần như chắc chắn.

Tất nhiên, cũng có những thành phố được xây dựng xung quanh cửa vào của Dungeon, thường được gọi là thành phố mê cung. Nhưng đó là bởi vì ngay từ đầu, những thành phố ấy đã được thiết kế với mục đích trở thành thành phố mê cung.

Chúng được trang bị tường thành, tháp canh với binh lính túc trực để xử lý lũ quái vật tràn ra từ Dungeon, còn khu dân cư thì được xây dựng ở các vùng ngoài rìa thành phố.

Chỉ nhờ vào các biện pháp đặc biệt như vậy mà thành phố mê cung mới có thể hoạt động được như một nơi sinh sống và làm căn cứ cho các mạo hiểm giả.

Nếu một Dungeon đột ngột xuất hiện trong một thành phố không có những điều kiện ấy, thì việc duy trì sự tồn tại của nó là bất khả thi, trừ phi Dungeon đó thuộc loại cấp cực kỳ thấp.

“Hắn rõ ràng là đang định bảo vệ thành phố” Murakami trả lời câu hỏi của Akira. “Chắc chắn là hắn đã chuyển chiến trường vào trong Dungeon. Tôi không rõ chi tiết lắm, nhưng khả năng cao là hắn đã mượn sức của ác thần thuộc tính không gian – Gufadgarn.”

Nếu trận chiến diễn ra bên trong Dungeon, thì việc thành phố không bị tổn hại và chẳng có nhân chứng nào là điều hoàn toàn hợp lý. Thực tế, đó là lời giải thích duy nhất phù hợp.

“Vậy thì gần như chắc chắn là hắn cũng sẽ dùng cái Dungeon đó để đối phó với chúng ta” Akira nói.

“Phiền thật… Nếu đúng thế thì tôi chui vào thành phố lấy tin cũng chẳng còn tác dụng gì nữa nếu các cuộc trao đổi đều diễn ra bên trong Dungeon” Misa nói thêm.

Dù bên trong Dungeon vẫn có không khí, nhưng… vì những lý do mà Vandalieu từng nghi ngờ, Misa cho rằng tốt nhất nên tránh xa Dungeon.

“Ờ, nên là cứ gác vụ thành phố sang một bên. Tôi muốn cô dồn sức vào Hajime… tức Fitun” Murakami nói.

“Cái tên đó á? Tên đó còn khó tiếp cận hơn nữa…” Misa lầm bầm.

Cô đã dùng 【 Sylphid 】 để điều tra không chỉ Vandalieu, mà cả tên ‘Marionette’ Hajime Inui nữa.

Tên đó cùng đồng bọn hiện đang ẩn náu gần thành phố Morksi, giống như nhóm Murakami… chúng đang âm thầm kết bè kéo cánh, gom quân chuẩn bị hành động.

“Fitun là ác thần chiến tranh mang thuộc tính phong đúng không? Tôi cũng chẳng thể lơ là với mấy kẻ đó được…” Misa nói.

“Tôi biết là khó, nhưng chẳng còn cách nào khác ngoài nhờ cô xử lý chuyện này. So với bọn chúng thì lực lượng của ta yếu hơn rõ rệt. Muốn giết được Vandalieu, chúng ta bắt buộc phải lợi dụng bọn chúng” Murakami đáp.

Kế hoạch của hắn là lợi dụng nhóm của Hajime.

Tất nhiên, hắn không có ý định tranh giành công lao. Rodcorte đã truyền đạt qua Thần Ngôn rằng phần thưởng sẽ được trao cho tất cả những người tái sinh đồng ý giúp đỡ, bất kể ai là người ra tay kết liễu Vandalieu.

Rodcorte có lẽ đã nghĩ rằng việc các nhóm tranh chấp với nhau sẽ gây rắc rối, trong khi giết được Vandalieu vốn đã là nhiệm vụ quá sức gian nan.

“… Gần đây tôi cứ tự hỏi mãi. Liệu giết hắn có thực sự khả thi không? Mà nếu có giết được, lỡ hắn lại biến thành Undead như hồi ở Origin rồi quay lại lần hai thì sao?” Akira lưỡng lự hỏi.

“Đừng có nhụt chí lúc này, Akira. Rodcorte không thể động đến Vandalieu khi hắn còn sống, nhưng chỉ cần hắn chết, hắn sẽ rơi vào quyền kiểm soát của Rodcorte ngay. Hắn sẽ bị phong ấn hoặc gì đó đại loại vậy, thế là xong” Murakami nói. “Còn nếu Rodcorte không kịp can thiệp, mà Vandalieu thật sự trở thành Undead… thì chúng ta chỉ còn nước bỏ chạy thôi.”

--------------------------------------

Tên: Gordon

Chủng tộc: Con người

Tuổi: 25 tuổi

Danh hiệu: Cánh tay thép (Đã mất!)

Chức nghiệp: Axe Berserker

Cấp độ chức nghiệp: 67

Lịch sử chức nghiệp: Chiến binh tập sự, Chiến binh, Phủ binh, Võ sĩ, Berserker, Ma pháp phủ binh

Kỹ năng bị động:

o Cường hóa cơ bắp: Cấp 7

o Cường hóa sinh lực: Cấp 3

o Kháng độc: Cấp 1

o Kỹ năng làm tình vô hạn: Cấp 3

o Tăng tấn công khi trang bị rìu: Lớn

o Cảm nhận hiện diện: Cấp 2

Kỹ năng chủ động:

o Phủ thuật: Cấp 6

o Ném: Cấp 3

o Võ thuật: Cấp 4

o Phân giải: Cấp 2

o Giáp thuật: Cấp 2

o Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 5

o Vượt ngưỡng giới hạn – Ma pháp phủ: Cấp 3

--------------------------------------

Cánh tay thép Gordon – gã sở hữu sức mạnh cơ bắp vượt trội, chuyên dùng phong cách chiến đấu kiểu cuồng chiến, kết hợp sức mạnh thể chất với kỹ năng 【 Phủ thuật 】, đồng thời kích hoạt các kỹ năng 【 Vượt ngưỡng giới hạn 】 và 【 Vượt ngưỡng giới hạn – Ma pháp phủ 】. Với sức mạnh tấn công thuộc hàng top trong giới mạo hiểm giả hạng C… nhưng khi đòi đấu tay đôi mà không được dùng rìu lẫn kỹ năng 【 Vượt ngưỡng giới hạn 】, hắn đã bị đánh bại hoàn toàn mà chẳng làm nên trò trống gì.

Hãy lấy đó làm bài học – đừng tự mãn quá đà, và phải đánh giá đúng năng lực kẻ địch.

------------------------------------------

Giải thích thêm về danh hiệu: “Cánh tay thép”

Một danh hiệu dành cho những ai sở hữu sức mạnh cơ bắp vượt trội. Thường được các mạo hiểm giả thiên về sức mạnh hoặc hiệp sĩ sở hữu, nhưng đôi khi cũng thấy ở thương nhân, quan chức hay quý tộc. Không phải danh hiệu hiếm – giống như danh hiệu “Vua Xe Đẩy”, mỗi vùng đều có ít nhất một người sở hữu danh hiệu này.

Bình luận (7)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

7 Bình luận

Thanks trans
Xem thêm
Thank trans
Xem thêm
Theo phe main là chuẩn chỉnh nhất!
Xem thêm