• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 10: Công quốc Alcrem

Chương 225: Tạo hóa giả trồi lên từ mặt đất

10 Bình luận - Độ dài: 6,169 từ - Cập nhật:

Ngay sau khi Vandalieu tiếp nhận chức nghiệp mới: “Demiurge”.

“… Dựa theo tên kỹ năng, có thể suy đoán hiệu quả của nó tương tự như 【 Quyến thần giáng trần (Familiar Spirit Descent) 】. Nhưng trước khi đưa vào chiến đấu thực tế, ta cần xác nhận xem nó có đúng như vậy không, hiệu lực ra sao, và kéo dài bao lâu” Isla phân tích tỉnh táo.

Sau khi tiễn Eleanora, còn Bellmond thì chạy đi gặp Vandalieu, Isla bắt đầu nhắm mắt lại cầu nguyện.

“ 【 Ma linh giáng trần (Familiar Spirit Demonfall) 】, kích hoạt!”

Một âm thanh như tiếng rên vang lên, kế đó là một luồng sáng đen kỳ dị bùng nổ dưới chân cô.

Luồng sáng ấy nhập vào cơ thể Isla như thể nó bị hút vào, rồi một giọng nói vang vọng trong tâm trí cô.

“Ngươi đã gọi ta, Isla?”

Đó là giọng của chủ nhân cô – Vandalieu.

“Vandalieu-sama?! Thần cứ tưởng sẽ là một Familiar Spirit (Gia quyến) của Vandalieu-sama hiện xuống, ai ngờ lại chính ngài đích thân nhập vào thần?!”

“Chính xác mà nói thì, ta không phải bản thể thật” giọng nói đáp. “Ta chỉ là một trong những tiểu linh thể mà các ngươi đã tạo ra từ những mảnh vụn linh hồn còn sót lại khi tái cấu trúc linh hồn ta. Cứ xem ta như một loại gia quyến cũng được. Dù thật ra ta chẳng biết gì mấy về các quyến thần thông thường ngoài cảm giác và mùi vị khi ta hủy diệt chúng.”

Thông thường, các quyến thần được triệu hồi bằng kỹ năng 【 Quyến thần giáng trần 】 là những tồn tại được hình thành từ Mana của vị thần tạo ra chúng, ý thức của chúng rất mờ nhạt. Vì vậy, dù có giáng lâm, chúng hầu như chẳng bao giờ trò chuyện với người triệu hồi.

Nhưng đây là phân thân được tạo từ mảnh linh hồn của Vandalieu – không phải dạng thường.

“Nhân tiện, mọi thứ ta biết sẽ được truyền lại cho bản thể thật khi hiệu ứng của kỹ năng kết thúc, nên cẩn thận đấy, nếu ngươi có điều gì muốn giấu.”

Cũng như đám gia quyến ma vương, đây là một phần của Vandalieu.

“Giấu bí mật với Vandalieu-sama ư?! Xin cứ soi thấu lòng thần tùy ý… Nếu ngài muốn, thần nguyện dâng cả thân này cho ngài!” Isla thốt lên đầy nhiệt thành.

“… Ta không đọc được ký ức hay suy nghĩ của ngươi đâu” phân thân giải thích. “Nhưng trong thời gian hiệu ứng Demonfall còn duy trì, ta có thể nghe thấy tiếng lòng ngươi, và cảm nhận được mọi thứ ngươi thấy, ngươi nghe.”

“Ra vậy…” Isla hơi thất vọng, nhưng thần sắc cô nhanh chóng bừng sáng trở lại. “Chỉ riêng việc được hợp nhất cùng Vandalieu-sama thế này đã khiến thần cảm thấy như có sức mạnh vô tận dâng trào rồi!”

“Đó là hiệu quả của 【 Ma linh giáng trần 】. Nhưng sức mạnh không vô hạn đâu, nên đừng quá lạm dụng. Với kỹ năng cấp 1, hiệu ứng chỉ kéo dài vài phút thôi” phân thân nhắc nhở.

“Ôi, Vandalieu-sama lại nghiêm túc giảng giải như vậy… Ngài thật lạnh lùng” Isla rên rỉ. “Nhưng mà…”

“Ta không nghĩ đó là lạnh lùng. Ta chỉ muốn giải thích rõ ràng vì nghĩ như vậy là tốt nhất cho ngươi.”

Isla vốn đã phân tích logic, xác định rõ những điều cần biết trước khi thử kỹ năng – và điều đó hoàn toàn đúng. Phân thân Vandalieu cũng đồng tình và tận dụng thời gian ít ỏi này để truyền đạt mọi điều cần thiết.

“Vandalieu-sama… ngài đang nghĩ cho thần sao?!” Isla xúc động.

“Ừ, ta đang nghĩ cho ngươi” phân thân đáp, chẳng phủ nhận dù Isla đã hiểu hơi khác ý gốc. “Giờ thì thử vận động một chút nào. Hãy vung kiếm vài đường xem.”

“Vâng ạ!” Isla hớn hở đáp.

Cô rút kiếm, giả định có kẻ địch trước mặt và bắt đầu chuyển động. Dù đầu óc trống rỗng, lồng ngực căng tức đến mức khó tin là tim không còn đập, từng đường kiếm vẫn sắc bén dứt khoát.

Trong mắt người ngoài, đây là màn trình diễn chiến đấu hoàn hảo. Nhưng với Isla, đó là một điệu vũ—vũ điệu cùng Vandalieu.

Song, thời khắc như mơ này rốt cuộc cũng phải kết thúc.

“Hết thời gian rồi, ta phải trở về thôi” phân thân nói, rồi tan biến khỏi Isla.

“Không, khoan đã! Xin đừng đi, Vandalieu-sama!” Isla gào lên thảm thiết, cảm giác như vừa đánh mất thứ gì còn quý hơn cả lượng chỉ số thuộc tính tăng thêm.

“Rồi, rồi, ta về rồi đây” Vandalieu bước ra từ phòng chuyển chức nghiệp.

“Ôi! Vandalieu-sama bằng xương bằng thịt!” Isla lập tức hồi phục.

“Ừm… Mọi người đừng để ý đến cô ấy nhé. Cô ấy không mất trí đâu, không cần sợ” Vandalieu trấn an các Vampire dưới quyền đang chứng kiến.

“Phải đó. Cô ấy vừa tự nói chuyện một mình, đánh nhau với không khí, lảm nhảm mấy câu khó hiểu rồi òa khóc… nên mọi người tưởng cô ấy điên cũng chẳng trách được. Nhưng giờ thì yên tâm rồi” Eleanora tiếp lời.

Vestra thì sợ đến xanh mặt, lo một ngày nào đó mình cũng sẽ giống Isla, còn Seris thì đang vỗ về cô.

Bởi vì… chỉ người triệu hồi mới nghe được tiếng của (Ma linh – Gia quyến) Familiar Spirit. Với người ngoài, trông Isla như vừa bị bao phủ bởi luồng sáng đen kỳ quái rồi lập tức phát điên. Tuy nhiên, các Vampire đã được Vandalieu dẫn lối thì xúc động rơi lệ, quỳ xuống cầu nguyện khi chứng kiến cảnh 【 Ma linh giáng trần 】.

May mắn thay, sơ Holly đang trông coi lũ trẻ ở nơi khác, nên không ai trong số chúng chứng kiến cảnh tượng kỳ quặc đó.

----------------------------------------

Sự diệt vong của Hihiryushukaka – ác thần của cuộc sống hoan lạc – dù không ai tận mắt chứng kiến, vẫn được cảm nhận rõ rệt bởi các vị thần bên phía Alda và tàn dư quân đội Ma Vương.

“Khí tức của Hihiryushukaka đã biến mất khỏi đại lục Bahn Gaia…?” Alda – thần của luật pháp và định mệnh – lẩm bẩm.

“Dường như hắn đã bị Vandalieu tiêu diệt” Rodcorte – thần luân hồi – xác nhận.

Tuy chẳng rõ chi tiết hành động của Vandalieu, nhưng vì Hihiryushukaka đang nhắm vào cậu cũng như hành tung của cậu quá khác thường, nên kết luận ấy cũng không khó đoán.

“… Ác thần đã gây tai họa suốt cả trăm ngàn năm qua lại có kết cục nhạt nhẽo thế này. Hắn mà để yên cho ta phong ấn, có lẽ còn giữ được mạng. Vậy mà lại tự nguyện trở thành thức ăn cho Vandalieu” Alda tiếc nuối.

“Ta chưa từng hy vọng gì ở hắn, nhưng… tàn quân Ma Vương ngày nay thật thảm hại, đến một người trong nhóm của Vandalieu cũng chẳng kéo được theo” Rodcorte nói thêm.

Trong khi đó, những tà thần từng thuộc quân đoàn Ma Vương thì run rẩy.

Không chỉ Ravovifard – ác thần giải phóng – mà nay đến Hihiryushukaka cũng đã bị diệt. Hai tên này vốn còn mạnh hơn trước sau thất bại của Ma Vương, vậy mà lần lượt bị xóa sổ chỉ trong vài năm.

Dù gọi là “tàn quân”, thực ra bọn chúng hành động riêng rẽ. Tất cả đều cảm nhận rõ hiểm họa đang đến gần.

Dẫu vậy… chúng cũng không thể tập hợp lại như xưa. Không có Guduranis – Ma Vương tối thượng – điều khiển, chẳng cách nào tập hợp được các ác thần có tư tưởng và môi trường sống khác nhau thành một tổ chức quy mô lớn. Nhất là đám còn lại ở thế giới Lambda, đều dị thường một cách tiêu cực.

Nếu cố ép chúng tập hợp, chúng sẽ chỉ quay sang cắn xé lẫn nhau.

Chúng cũng hiểu điều đó. Vậy nên thay vì hợp lực, chúng chỉ kết nhóm nhỏ với vài kẻ cùng chí hướng, không có hành động với quy mô nào đáng kể.

Trái ngược với đám ác thần đó—một nữ thần tưởng chừng như đang ngủ say, đang đơn độc hành động. Một bước nhỏ, nhưng sẽ tạo nên cơn chấn động lớn về sau.

“Cô ấy từng thờ phụng cả những thần khác chứ không chỉ riêng ta, nên mối liên kết rất yếu. Nhưng nay, cô đã tiến gần hơn không chỉ với Vida và cậu ấy, mà cả ta nữa” nữ thần tự thì thầm. “Ở thế giới khác, người ta nói biển là mẹ của sự sống… Vậy thì ta sẽ dốc toàn lực.”

Thật ra, Peria là nữ thần của thuộc tính Thủy, không phải đại dương, nhưng vì vị thần cai quản đại dương nằm dưới trướng cô, nên cách nghĩ như thế cũng không sai.

Peria – nữ thần của nước và tri thức – đã ban cho một người phụ nữ lời chúc và thông điệp.

Peria vẫn muốn tiếp tục giả vờ ngủ, cho đến khi người phụ nữ ấy đủ khả năng truyền đạt thông điệp đến cậu ấy, và quan sát xem cậu sẽ phản ứng ra sao.

----------------------------------------------

Vài ngày sau khi Vandalieu tiếp nhận chức nghiệp “Demiurge”, vài chục người ở Talosheim – những người đã đạt được kỹ năng 【 Ma linh giáng trần 】 – tụ hội, xếp hàng ngay ngắn, mỗi người cách nhau một khoảng nhất định. Tất cả đều trang bị vũ khí – trông chẳng khác gì sắp có đại hội võ thuật.

“Mọi người, chuẩn bị xong cả chưa?! Tôi thì chưa đâu, cho tôi vài phút!” Fester la lên.

“… Fester. Cậu làm cha rồi, cư xử đàng hoàng tí coi” Zeno lên tiếng.

“H-hây, cái này cũng giống như dùng 【 Vượt ngưỡng giới hạn 】, đúng không?” Kasim lo lắng hỏi.

“Phải đấy, Kasim. Cảm giác có lẽ sẽ giống lúc tôi triệu hồi quyến thần khi còn sống… chắc vậy” Gerda trả lời.

“T-tôi lần đầu gọi quyến thần đó. Không biết có sao không đây?” Fester run rẩy.

“Xin lỗi vì làm gián đoạn khí thế của mọi người, nhưng xin hãy chờ thêm chút nữa. Chúng ta cần đồng bộ thời gian với nhóm bên Lục địa hắc ám và các quốc gia khác” Luciliano giải thích, tay ôm cả đống thiết bị truyền tin của Goblin.

Đây là một buổi thí nghiệm, không phải đại hội võ thuật.

Thí nghiệm nhằm xác định liệu việc nhiều người cùng lúc sử dụng kỹ năng 【 Ma linh giáng trần 】 từ các địa điểm khác nhau có gây ra vấn đề gì không.

Một vị thần thông thường chắc sẽ nổi giận mà giáng mấy quả thiên phạt nếu tín đồ dám làm thí nghiệm kiểu này – Luvesfol, ác long thần cuồng nộ, nghĩ vậy – đúng là ngỗ nghịch.

Nhưng vì chính Vandalieu là người đề xuất thí nghiệm này, nên không ai phải lo chuyện đó.

… Nghĩ lại, làm gì có quốc gia nào mà số người nhận được thần ân lại đông đến thế này. Dù là một vị thần hào phóng, cũng phải có giới hạn chứ. Nhưng mà tại sao ta lại…

“Ta… đang làm cái quái gì thế này…?” Luvesfol thì thào một mình, vừa hồi tưởng lại chuỗi sự kiện đã đẩy hắn vào hoàn cảnh hiện tại.

Dù từng là thuộc hạ của Marduke – Long đế của loài rồng, hắn đã phản bội thế giới này và đầu quân cho Ma Vương Guduranis. Cho đến chỉ vài năm trước, hắn vẫn còn là tàn dư của quân đoàn Ma Vương.

Hắn đã chiếm lấy tín ngưỡng của tộc Lizardmen sống ở vùng đầm lầy từ tay Fidirg – long thần ngũ tội, kẻ đã phản bội Ma Vương để gia nhập phe Vida. Nhưng rồi Vandalieu cùng đồng đội đã đoạt lại cả tộc Liazardmen lẫn vùng đầm lầy.

Từ đó trở đi, cuộc đời hắn chỉ lao dốc không phanh. Bị đánh bại khi đang tìm cách đào thoát khỏi đại lục Bahn Gaia và bị phong ấn, rồi sau đó lại còn phải bẽ mặt trước Tiamat cùng các đồng minh cũ...

Mặc dù vậy, ta vẫn còn may hơn Ravovifard, Hihiryushukaka và những kẻ đã bị nuốt trọn linh hồn… Hắn nghĩ thế, nhưng...

Luvesfol hoàn toàn không có chút tin tưởng nào vào hiện trạng. Thứ duy nhất hắn còn giữ được là bản năng sinh tồn mãnh liệt. Chính vì nó mà hắn đã từng phản bội thế giới để theo Ma Vương, rồi giờ lại quỳ gối cầu xin Vandalieu tha mạng. Hắn thừa biết rằng bản thân đã nhiều lần dẹp bỏ lòng tự trọng chỉ để tiếp tục sống.

Thế nhưng giờ ngẫm lại, hắn bắt đầu cảm thấy đáng ra mình nên giữ lại một chút tự trọng thì hơn.

“Không cần lo lắng đâu mọi người! Đây chỉ là một phần trong nghi thức Van-kun giáng lâm… à không, Demonfall (Ma linh) lên mọi người thôi!” – Privel, con gái trưởng lão Scylla, cất lời trấn an nhóm.

“Nó sẽ hòa nhập vào mọi người, nhưng giống như phép 【 Quyến thần giáng trần (Familiar Spirit Descent) 】 ấy, nó sẽ không đọc ký ức hay suy nghĩ bên trong đâu! Zanalpadna đã gửi Thần dụ cho tôi, nên tôi chắc chắn đó!” – Gizania, cô Arachne to lớn là con gái của Nữ hoàng, tiếp lời.

“Đúng vậy, nên Luvesfol cũng đừng lo lắng quá!” – Privel quay sang nói thêm.

Thế nhưng những lời an ủi ấy chẳng giúp gì cho Luvesfol. Trái lại, chúng còn khiến hắn thêm khổ sở. Một cô gái trẻ như Privel mà cũng phải lo cho hắn – điều đó chỉ càng làm hắn ý thức rõ mình đã sa sút đến mức nào.

Mà, cũng chẳng còn cách nào. Hiện tại cơ thể của Luvesfol chỉ còn khoảng mười mét, bằng kích thước một con Wyvern.

Do bị Storm of Tyranny đánh bại và phong ấn, hắn đã mất đi thân xác của một Elder Dragon và giờ chỉ còn là một con Wyvern yếu ớt.

Với người thường, Wyvern là quái vật đáng sợ: có sức mạnh, nanh vuốt sắc nhọn, lớp vảy rắn chắc và khả năng bay, thậm chí còn phun lửa được. Nhưng với Luvesfol – một Elder Dragon – thì Wyvern là thứ rồng kém cỏi nhất trong số hậu duệ của chúng.

Sức mạnh, nanh, vuốt, lớp vảy hay hơi thở lửa của Wyvern đều không đáng giá. Bảo rằng nó biết bay thì chẳng khác gì người khen khỉ biết leo cây – vô nghĩa.

Lại thêm trí tuệ chỉ ngang loài thú, chẳng Cổ long (Elder Dragon) nào chấp nhận nổi Wyvern là con cháu thật sự… Dù Luvesfol không trực tiếp sinh ra chúng, nhưng với dòng máu gắn với nguyên tố nước và đất, hắn từng tạo ra vô số hậu duệ theo lệnh của Ma Vương.

Giờ nghĩ lại, cái tên Scaled King đó cũng quên mất ta luôn rồi, để rồi biến thành thú cưng cho một bộ xương sống! Rõ ràng nó từng là con rồng khá thông minh mà…

Khi đang nhìn chốn xa xăm như muốn trốn chạy khỏi thực tại, một bàn tay to lớn bất ngờ đặt lên lưng hắn.

“Không sao đâu! Van không đáng sợ chút nào mà!” – một giọng nói vang lên.

Ngón tay của bàn tay ấy bất ngờ ấn sâu vào lưng Luvesfol.

“P-Pauvina-sama!? Người đang làm gì vậy?!” – hắn hét lên kinh hãi, trợn tròn mắt.

“Hmm, thấy ngươi có vẻ căng thẳng quá, Luves.” – Pauvina đáp tỉnh bơ.

Pauvina là cô gái mang dòng máu lai giữa Noble Orc và loài người – kết quả của lần chuyển sinh đầu tiên giả lập của Vandalieu. Cô lớn nhanh hơn người thường rất nhiều, dừng lại ở độ cao khoảng ba mét, và nếu không tính kích thước thì trông hệt như một thiếu nữ tuổi teen… Thậm chí còn có phần vượt mặt Vandalieu ở khoản phát triển.

“T-ta vô cùng cảm kích và xúc động trước sự quan tâm của người! Nhưng ta ổn, thật đấy!” – Luvesfol quýnh quáng hét lên.

Pauvina là cấp trên trực tiếp của Luvesfol… mặc dù với phần đông người, cô giống như “chủ nhân” của hắn hơn.

Vừa mới đây thôi, hắn còn đang hối hận vì đã vứt bỏ tự trọng. Vậy mà giờ đây, hắn lập tức quăng luôn cả sự hối hận ấy để quy phục Pauvina. Một phần là vì Pauvina là “em gái nhỏ” của Vandalieu, nhưng quan trọng hơn… là vì cô hoàn toàn có thể giết chết hắn bằng tay không.

Với tư cách là một Cổ Long, bản năng của hắn không thể không cúi đầu trước kẻ mạnh hơn mình.

Dòng máu Noble Orc đã ban cho Pauvina sức mạnh cơ bắp đáng nể, và gần đây cô còn học được kha khá phép thuật để nhắm đến chức nghiệp kiểu ma pháp thiếu nữ.

Nhưng cô lại chọn chức nghiệp “Tamer” trước tiên, rồi học kỹ năng 【 Cường hóa thuộc hạ 】 để giúp mọi người phát huy tiềm lực… Và Luvesfol chính là một trong những người chịu ảnh hưởng từ kỹ năng ấy.

Cô bé này trong vòng một năm đã nắm rõ hết điểm yếu của cái cơ thể Wyvern này! Đúng là một cô em gái phiền phức… Còn ông anh cô ấy, hắn nghĩ gì mà lại ban cho ta “thần hộ” chứ

Rắc… rắc rắc…

Cơ thể Luvesfol phát ra tiếng răng rắc từ cột sống.

“Aaaa! Xin tha cho ta! Làm ơn dừng tay lại đi màaaa!!” – hắn hét thảm thiết.

“Ể?” – Pauvina nghiêng đầu, ra chiều không hiểu vì sao lại phải dừng. Ngón tay vẫn cứ tiếp tục. “Ngươi cứng đờ hết cả rồi đấy. Cơ bắp căng như dây đàn luôn.”

Do được Vandalieu “giao lại”, Pauvina đã học hết các điểm cần xoa bóp để giải tỏa mệt mỏi cho cơ thể Wyvern của Luvesfol.

Người dạy cô phần lớn là Fidirg, cộng với… luyện tập thực tế ngay trên người Luvesfol.

C-chết tiệt, Fidirg! Có bốn cái đầu nguyên vẹn là bắt đầu lên mặt, hả?!

Nhưng thực ra, chuyện này là điều mà Fidirg đã lường trước.

Khi Pauvina đến hỏi ông về cách chăm sóc Luvesfol (hay đúng hơn là cách “nuôi thú cưng”), vì cả hai đều là Cổ Long, Fidirg đã khá bối rối.

“Ể? Ta cũng là Cổ Long, nhưng vốn là sinh vật giống Cổ Long ở thế giới khác mà.” – một cái đầu bảo.

“Cái này giống như hỏi kỳ nhông về sinh lý của sa giông vậy.” – cái đầu thứ hai thêm vào.

“Ta thực sự không biết gì về cái tên khốn đó… A, đừng khóc mà! Được rồi, để ta lo, đợi một chút!” – cái đầu thứ ba vội an ủi.

“Trước hết cần có Wyvern đã! Có ai biết chỗ nào bắt Wyvern không?!” – cái đầu thứ tư hốt hoảng.

Và thế là, Fidirg đã bắt sống bốn con Wyvern từ trong Dungeon bằng… chính hàm của bốn cái đầu nguyên vẹn ấy để làm vật mẫu cho Pauvina nghiên cứu.

Dĩ nhiên, ông không hề truyền dạy cách mát-xa Wyvern vì muốn Luvesfol chịu đựng khổ sở dưới bàn tay một cô gái.

Lúc này, Rapiéçage và Yamata cũng đang nhìn Luvesfol bằng ánh mắt vô hồn.

Rapiéçage là Chimera Zombie – một xác sống được Vandalieu khâu từ các phần cơ thể quái vật và thi thể đồng đội cũ của “Thánh thương băng” Mikhail. Còn Yamata là Hydra Zombie – sản phẩm của Vampire thuần chủng Ternecia, khi ả ta thay chín cái đầu Hydra bằng nửa thân trên của chín phụ nữ thuộc các chủng tộc khác nhau.

“Làm… quen… đi…” – Rapiéçage rên rỉ.

“Li-li-li-li~” – Yamata ngân nga.

Cả hai đều là Undead, nên chẳng hiểu nổi khái niệm “mát-xa” là gì. Họ chẳng có chút cảm thông nào với Luvesfol đang quằn quại đau đớn.

Một thành viên khác trong tổ đội Pauvina là Pain – vừa mới hóa kén xong và lột xác thành bướm khổng lồ. Ngoài ra còn có những lúc Legion hay Sam cũng gia nhập.

Tổ đội này không hoàn toàn là tai họa với Luvesfol. Có một số điều khá có lợi: như việc họ đã đưa hắn thoát khỏi Lục địa hắc ám, giúp hắn tránh phải chạm mặt trực tiếp với các thần bên phe Vida. Họ còn giúp hắn đi săn tăng cấp, nâng Rank.

Ban đầu, hắn không thể nào bay nổi khi chở Pauvina trên lưng, nhưng sau vài lần thăng cấp, giờ hắn đã có thể cõng cô kể cả khi mang theo đầy đủ vũ trang… dù điều đó vẫn vô cùng vất vả.

Dẫu vậy, hắn cũng chỉ từ Wyvern lên Huge Wyvern, rồi thành Great Wyvern – vẫn là Wyvern mà thôi.

Nếu như Guild Master của Hội thuần thú – “Người điều khiển rồng bay” Bachem – mà biết được, chắc chắn sẽ há hốc mồm. Nhưng với Luvesfol thì, Wyvern vẫn là đồ thấp kém. Dù có từ Rank 5 lên Rank 7, hắn vẫn chỉ là Wyvern.

Nói thế, hắn vẫn hơn hẳn thời còn yếu đến mức bị đấm vài cú là chết tươi. Nếu có thêm đôi chân trước tách biệt với cánh, hắn sẽ chẳng còn phàn nàn gì nữa.

Có khi lần tăng Rank tiếp theo, hắn sẽ thành rồng thật—

K-không ổn! Nếu cứ thế này… ta sẽ ngủ mất!! – Luvesfol choàng tỉnh, mở to mắt để chống lại cơn buồn ngủ đang ập đến vì những cú mát-xa quá đỗi dễ chịu.

Nếu cứ tiếp tục thế này, hắn sẽ thật sự trở thành… thú cưng. Đã bao lần hắn vứt bỏ lòng tự trọng để sống sót, nhưng vốn dĩ, hắn là một Cổ Long. Một ngày nào đó, hắn nhất định phải lấy lại bản ngã ấy – hắn không thể để mất luôn cả lòng kiêu hãnh cuối cùng.

“Giờ nghĩ lại mới nhớ, Luves, ngươi cũng từng phái phân thân linh thể đi và ban 【 Thần hộ 】 nữa mà, đúng không?” — Pauvina lên tiếng, nhớ lại con Lân giáp long từng nhận Thần hộ của Luvesfol và sở hữu kỹ năng 【 Quyến thần giáng trần 】.

“Bị... Van... dalieu tiêu diệt rồi” — Rapiéçage trả lời, cô cô giờ đã nói năng lưu loát hơn nhiều so với một năm trước.

“Giờ... nó là Rồng... của Bone Man... Leo” — Yamata tiếp lời, giọng vẫn ngập ngừng mỗi khi không hát.

“Vậy mà ngươi vẫn triệu hồi được phân thân linh thể của Van à?” — Pauvina nghiêng đầu hỏi tiếp.

“Ừm, không có vấn đề gì cả... chắc vậy” — Luvesfol đáp lại.

Thành thật mà nói, đây là chủ đề khiến lòng tự tôn của Luvesfol nhói đau, lại còn đào xới vết thương lòng chưa lành, nên hắn chẳng hề muốn đụng đến. Nhưng nếu nó có thể khiến Pauvina ngưng cái màn massage kia thì... thà chịu đau một lần còn hơn.

“Giờ đây, ta bị phong ấn trong thân thể Wyvern này… Bị cưỡng ép tái sinh dưới dạng thoái hóa” — hắn giải thích.

Phong ấn đó do nhóm Storm of Tyranny sử dụng, dựa trên kỹ thuật huyền bí do Peria, nữ thần của nước và tri thức, cùng Ricklent, thần linh của thời gian và ma thuật, cùng nhau phát triển.

Ban đầu, kỹ thuật này được tạo ra để cưỡng ép tái sinh các ác thần, biến chúng thành động thực vật vô hại nhằm trì hoãn thời gian phục hồi sau thất bại.

Nhưng vì Luvesfol là một Cổ Long sở hữu thân thể thực, nên khi bị phong ấn, phong ấn đã hợp nhất với một phần cơ thể hắn và khiến hắn thoái hóa thành Wyvern — thay vì một sinh vật yếu kém hoàn toàn.

Thông thường, đó sẽ được xem là một thất bại trong việc phong ấn hắn. Vì dù chỉ là Rank 5, một Wyvern vẫn mạnh hơn nhiều so với thú rừng. Nhưng trong mắt nhóm Storm of Tyranny, Rank 5 đã là “yếu đuối”, nên Luvesfol hoàn toàn bị vô hiệu hóa.

Cũng chính vì sở hữu một thân thể như vậy, Luvesfol đã có Hệ thống Trạng thái (Status), và từ một lúc nào đó, dòng chữ ‘Thần hộ của Vandalieu’ đã xuất hiện trong đó.

Dù có vắt óc suy nghĩ đến mấy, hắn cũng không tài nào hiểu nổi vì sao mình lại được ban 【 Thần hộ 】. Nhưng ít nhất, có một điều hắn đúc kết được từ chuyện này.

“Vì lý do đó, thần vị của ta đã tiêu tan… ta yếu đến mức chẳng thể gọi là bán thần nữa. Và chính vì vậy, ta mới có thể nhận 【 Thần hộ 】 từ một thần linh khác và triệu hồi phân thân linh thể” — Luvesfol thì thầm. “Còn về việc Vandalieu-sama đã đạt đến cấp độ bán thần hay chưa thì… ta không dám bình luận gì cả.”

Pauvina và các cô gái gật gù lắng nghe lời giải thích đầy hứng thú của Luvesfol. Như mong đợi, tay Pauvina cũng đã ngừng xoa bóp.

Pain phát ra mấy tiếng cót két lạ tai, đến cả Pauvina cũng không hiểu nó đang muốn nói gì.

Nhưng dường như Luvesfol thì hiểu được.

“Ngươi hỏi bán thần là gì à? Bán thần là những sinh vật không phải thần toàn năng phi vật chất, nhưng cũng vượt quá phạm trù con người hay sinh vật bình thường. Ví dụ như bọn ta — Cổ Long, hay những Colossus như Talos, các Beast King (Vua thú) và Vampire thuần huyết — đều được xếp vào loại bán thần.”

Thực ra, những quái vật hay chủng tộc thuộc về Vida có Rank 13 trở lên, hoặc mấy Mạo hiểm giả hạng S, cũng có thể xem là bán thần ở một nghĩa rộng. Vì họ đã đặt chân vào lĩnh vực thần thánh, hoặc có sức ảnh hưởng đủ để khiến người khác tôn kính như thần.

“Nhưng Vampire thuần huyết có ban 【 Thần hộ 】 đâu, đúng không?” — Pauvina hỏi.

“Pauvina-sama, ngay cả khi là bán thần cũng có sự khác biệt. Có kẻ chỉ sở hữu sức mạnh tương đương thần linh, nhưng cũng có những kẻ sống trong Thần giới như các thần chân chính, gửi đi Thần dụ và ban Thần hộ cho tín đồ” — Luvesfol đáp, ngầm ám chỉ rằng hắn từng là một trong số “kẻ tuyệt vời đó”.

“Ra là vậy. ‘Bán thần’ là một khái niệm mơ hồ thật. Không phải chủng tộc hay địa vị, mà giống như một danh xưng dành cho những ai đạt tới một mức độ nhất định. Mà nhắc mới nhớ, hệ thống cấp bậc giữa các thần cũng rất mơ hồ… Họ không định hệ thống hóa nó à?” — Luciliano đột ngột lên tiếng, chẳng ai hay hắn đã có mặt từ lúc nào.

“Ngươi đến từ bao giờ vậy hả?!” — Luvesfol giật bắn mình vì ngạc nhiên.

Tuy vậy, hắn nhanh chóng trấn tĩnh và tiếp tục trả lời để duy trì cuộc đối thoại.

“Cấp bậc rõ ràng à… Ta không dám thay mặt toàn thể thần linh phát biểu, nhưng một hệ thống như vậy sẽ chẳng mang lại ý nghĩa gì cho cả loài người lẫn chúng ta. Ngược lại, còn gây hại. Chính vì thế nên chưa từng ai định ra hệ thống đó.”

“Luves, nói rõ hơn chút đi” — Pauvina đề nghị.

“… Cứ thử tưởng tượng thần linh — kể cả bán thần — được chia thành mười cấp bậc dựa theo sức mạnh. Lúc đó, loài người, với bản tính thực dụng, chắc chắn sẽ chỉ cầu nguyện tới những thần cấp cao nhất mỗi hệ thuộc tính. Giáo lý và bản chất thần linh sẽ bị xếp sau cấp bậc.”

Từ góc nhìn của tín đồ, việc lựa chọn thần mạnh để thờ phụng có thể là điều hợp lý nhất. Nhưng thần không phải là quái vật bị điều khiển trực tiếp; chỉ một số ít trong số họ thực sự ban phước trực tiếp cho tín đồ.

Ví dụ dễ hiểu nhất là Alda — thần của luật lệ và định mệnh. Là đại thần được hàng triệu người tôn thờ, nhưng số người nhận 【 Thần hộ 】 từ ông ta chưa đến mười ngàn. Chưa bằng một phần trăm dân số. Nếu hệ thống cấp bậc được thiết lập, số người có thể triệu hồi phân thân linh thể còn ít hơn nữa, số người có thể triệu hồi những tồn tại vượt qua phân thân linh thể thì đếm trên đầu ngón tay.

Sự thật là phần lớn tín đồ sẽ không nhận được Thần hộ — bất kể họ thờ ai. Nhưng Luvesfol tin rằng con người sẽ không nhận ra điều đó.

Và nếu thực sự có bảng xếp hạng như thế, ta chắc chắn sẽ ở nhóm dưới cùng... Ta thà chết còn hơn nhìn thấy nó công khai.

Chưa kể, các thần cũng không thể chấp nhận điều đó. Tất cả giáo lý, cống hiến của tín đồ, hay quyền năng bao bọc thần dân sẽ bị lu mờ bởi một bảng xếp hạng đơn giản hóa.

Ngay cả những vị thần yếu cũng có thể lớn mạnh nhờ lòng tin tích tụ theo năm tháng. Và người theo họ vẫn có thể nhận được 【 Thần hộ 】, triệu hồi linh thể.

Nhưng nếu chỉ có các vị thần mạnh mẽ được chú ý, điều đó sẽ trở nên bất khả thi. Vị thần nào mạnh sẽ càng mạnh thêm, vị thần nào yếu — dù chính nghĩa và yêu thương nhân loại đến đâu — cũng ngày càng suy yếu. Trật tự thần thánh có thể trở nên cứng nhắc, bất di bất dịch.

Nếu như vậy, người dân chỉ còn thờ mỗi một vị thần duy nhất — Alda, thần của luật lệ và định mệnh. Vì trong mắt họ, ông ta là vị thần mạnh nhất. Còn Vida — người mới được giải thoát — sẽ bị bỏ quên như thể chưa từng tồn tại.

“Ra vậy. Thần hộ không phải thứ có thể đạt được bằng nỗ lực thông thường, mà kỹ năng 【 Quyến thần giáng trần 】 cũng chẳng phải dễ lấy. Chọn thần để thờ chỉ vì mấy điều đó thì đúng là chẳng còn gọi là tín ngưỡng được nữa” — Luciliano hài lòng nói, vừa ghi chép lại lời Luvesfol. “Cảm ơn ngài vì góc nhìn rất quý báu với tư cách một thần linh.”

“Ta nói thêm một chút… Vandalieu-sama là ngoại lệ” — Luvesfol nói thêm. “Người đó vượt xa sự hiểu biết của ta về thần linh. Và Luciliano, đừng xem bản thân ngươi là tín đồ bình thường. Các ngươi cũng là ngoại lệ — rất nhiều trong số các ngươi đã nhận được 【 Thần hộ 】 từ những vị thần khác rồi.”

Con người bình thường hiếm khi tạo được phân thân linh thể hay ban Thần hộ trong thời gian sống. Ít nhất là, Luvesfol chưa từng nghe đến trường hợp nào như vậy.

Luciliano tiếp tục ghi chú, còn Pauvina thì gật gù bên cạnh.

“Hiểu rồi. Mà này Luves, ngươi không cần thêm ‘-sama’ vào tên ta đâu. Nói chuyện thoải mái hơn cũng được mà” — Pauvina nói.

“Không… như vậy là vô lễ quá…” — Luvesfol lẩm bẩm.

“Ngươi có thể gọi ta là ‘Pau’ cũng được mà” — Pauvina tươi cười.

“Gọi… thân mật” — Rapiéçage uể oải phụ họa.

“Gọi bằng tên nhé?” — Yamata thêm vào.

Pain cũng phát ra một tiếng bíp như đồng tình.

“Không, không đời nào! Như vậy là quá thất lễ với ta!” — Luvesfol hoảng hốt xua tay từ chối.

“Mà còn tùy người nữa đó. Van từng nói, nếu muốn thay đổi cách xưng hô thì đừng làm lộ liễu quá” — Pauvina nhắc lại.

Luvesfol rú lên một tiếng sợ hãi, liếc quanh điên cuồng khi chợt nhận ra Tân Ma Vương — kẻ đã nuốt chửng ác thần của cuộc sống hoan lạc — có thể đang dõi theo mình. “Ngài ấy đang theo dõi ta sao?!”

Tất nhiên, Luvesfol chẳng thể tìm thấy Vandalieu bằng mắt thường. Ở gần đó chỉ có một Gia quyến Ma Vương do Vandalieu để lại cho cuộc thí nghiệm này.

“Giờ thì, lời giải thích rất hữu ích. Nhưng đến lúc rồi” — Luciliano lên tiếng, giọng được khuếch đại bằng Ma cụ. “Doug-kun từ Lục địa Hắc Ám, Iris-kun từ quốc gia Majin, cùng Sleygar và Haj từ vùng đất cũ của Scylla đã thông báo hoàn tất chuẩn bị. Giờ ta sẽ đếm ngược từ mười. Khi ta hô ‘không’, hãy kích hoạt kỹ năng!”

Khoan đã! Đừng bắt ta triệu hồi phân thân linh thể trong tình huống thế này chứ!! — Luvesfol gào thét trong lòng.

Nhưng đếm ngược vẫn tiếp diễn không chút thương xót, và mọi người đồng loạt kích hoạt kỹ năng 【 Ma linh giáng trần 】.

Không thể để ai nghi ngờ rằng hắn đang giấu diếm suy nghĩ gì, Luvesfol cũng đành kích hoạt kỹ năng theo.

Từ lòng đất, một phân thân — hay đúng hơn là bản sao — của Vandalieu trồi lên. Nó đọc được suy nghĩ hỗn loạn, hoảng loạn của Luvesfol.

“Hay gọi ta là ‘Van’ thử xem?” — phân thân ấy mỉm cười gợi ý.

Luvesfol, tưởng đây là lời đe dọa hơn là đề nghị, mắt trợn ngược và lăn đùng ra bất tỉnh.

Dù có một người mất ý thức, cuộc thí nghiệm vẫn kết thúc trôi chảy mà không gặp tai nạn nào. Kết quả chứng minh rằng 【 Ma linh giáng trần 】 hoạt động hoàn hảo bất kể khoảng cách tới Vandalieu hay số lượng người sử dụng kỹ năng, và nó hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến bản thân Vandalieu.

Khoảng một tháng sau khi Vandalieu tới thành phố Morksi và mở xe đẩy bán thức ăn.

Natania nhận được một tin nhắn, cùng với Vandalieu và nhóm của cậu, từ Berard — Hội trưởng của Hội mạo hiểm giả.

Đó là thông báo rằng nhóm Flame Blades đã hoàn tất việc bồi thường cho Natania.

---------------------------------------

Tên: Pauvina

Chủng tộc: Half Noble Orc

Tuổi: 8 tuổi

Danh hiệu: Ma pháp thiếu nữ thế hệ tiếp theo, Kẻ điều khiển quái vật, Công chúa Cổ Long

Chức nghiệp: Tamer

Cấp độ: 71

Lịch sử chức nghiệp: Chiến binh tập sự, Chiến binh, Kẻ dùng chùy, Kẻ dùng trọng chùy, Kẻ dùng chùy quái vật, Vệ binh, Kẻ dùng hắc trọng giáp chùy, Pháp sư tập sự, Pháp sư, Kẻ dùng ma pháp chùy.

Kỹ năng bị động:

Dạ nhãn

Siêu sức mạnh: Cấp 10 (Lên cấp!)

Tăng cường sinh lực: Cấp 1

Kháng đòn vật lý: Cấp 6

Cường hóa tấn công khi trang bị vũ khí cùn: Lớn (Lên cấp!)

Cường hóa phòng thủ khi trang bị giáp kim loại: Lớn (Lên cấp!)

Cường hóa phòng thủ khi trang bị khiên: Lớn (Lên cấp!)

Kháng đòn tấn công tinh thần: Cấp 5 (Lên cấp!)

Trực giác: Cấp 3 (Lên cấp!)

Tự cường hóa (Dẫn lối): Cấp 4 (Mới!)

Mở rộng bể mana: Cấp 1 (Mới!)

Cường hóa thuộc hạ: Cấp 2 (Mới!)

Kỹ năng chủ động

Chùy thuật: Cấp 9 (Lên cấp!)

Ném: Cấp 4

Giáp thuật: Cấp 7 (Lên cấp!)

Khiên thuật: Cấp 6 (Lên cấp!)

Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 5 (Lên cấp!)

Nội trợ: Cấp 1

Võ thuật: Cấp 4 (Lên cấp!)

Phân giải: Cấp 2

Vô tính ma pháp: Cấp 2 (Mới!)

Điều khiển mana: Cấp 3 (Mới!)

Thổ ma pháp: Cấp 3 (Mới!)

Vượt ngưỡng giới hạn – Ma pháp chùy: Cấp 2 (Mới!)

Ma linh giáng trần: Cấp 1 (Mới!)

Đặc kỹ:

Thần hộ của Garess

Thần hộ của Vandalieu

Thần hộ của Mububujenge

Thần hộ của Tiamat

Bình luận (10)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

10 Bình luận

Hm,team kia chắc tèo sớm
Xem thêm
Love u bae
Xem thêm
Trans muôn năm
Cuối cùng cx trở lại
Xem thêm
Oh shit. Chap mới
Xem thêm
Thanks Trans ❤️❤️.
Mong ra thêm chap nhiều nữa.
Xem thêm
khủng khiếp thật, với đội quân này thì chắc ngang ngửa với quân Ma Vương thời xưa rồi đó :v
Xem thêm
Sống lại rồi.
Xem thêm
Ngon chương mới, mà giờ cũng xuất hiện nhiều thần rồi nên chương này giải thích luôn à, ngon
Xem thêm