The horror story of Yotsu...
Bùi Nam Phương
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Đêm thứ mười một: Thợ cắt Tooryanse

Chương 01

0 Bình luận - Độ dài: 5,064 từ - Cập nhật:

Bạn có bao giờ để ý đến các bài hát....

.... Mà những đứa trẻ thường hát không ?

Trong những bài hát ấy có một bài rất đặc biệt .

Bài hát mà đứa trẻ nào cũng biết .

" Tooryanse ", bài hát mỗi khi qua đường .

Tuy nhiên, nó lại có một phiên bản khác .

Một bài hát rùng rợn được truyền miệng từ lâu .

Không phải bài đồng dao mà trẻ em hay hát .

Đây là bài hát về " thợ cắt Tooryanse " .

Vậy đây là câu hỏi .

Tooryanse có thật không ?

Hắn muốn điều gì trên con đường mòn ?

Liệu bạn có thể trở về khi lỡ bước vào không ?

Sáu giờ tối tại một thị trấn thuộc tỉnh Saitama, bầu trời đã nhá nhem tối . Từng đám mây lớn trôi hững hờ trên trời che khuất cái ánh sáng yếu ớt chiếu xuống mặt đất, bên dưới những cái bóng dài đã vươn rộng ra mọi nơi làm cảnh vật càng thêm tối tăm . Dưới cái ánh sáng mờ mờ ấy có hai nữ sinh đang đi về nhà . Khi đang bước đi trên vạch qua đường một nữ sinh lên tiếng nói với người bạn của mình .

_ Nè, bà biết gì không ? Khi bước đi trên vạch qua đường này, vào một thời điểm nào đó ta sẽ nghe thấy bài hát " Tooryanse " .

_ Hình như chỉ có trẻ em mới nghe thấy bài hát ấy nhỉ ?

_ Ừ, đúng vậy . Bà hãy nhìn phía trước kìa . Tui nghe nói rằng sang khu vực đền bên kia, đi qua cổng đền.... Tới " Con đường mòn " ấy.... Bọn trẻ ấy sẽ không còn quay trở về được nữa .

_ Cái này thì tui chưa nghe bao giờ .

_ Vậy tui mình đi đến đó thử đi .

_ Eo ui.... Tối thui hà . Tui sợ lắm, bà đi đi .

_ Thôi nào, có gì đâu mà sợ . Đi chung mới vui chứ, đi nào .

_ Èo....

_ Đi nào .

Hai cô gái bước vào ngôi đền trước mặt . Họ không đi theo lối chính tới thẳng ngôi đền mà quẹo vào một con đường mòn trên lối đi . Con đường này khác hẳn với lối đi chính, nó không lát gạch dưới chân mà thay thế bằng gỗ và nó có rất nhiều cổng đền có đỉnh màu đen . Trời thì gần tối, xung quanh chỉ có hai người đi nên cảnh vật trở nên đáng sợ . Từng tiếng động từ cây cối xung quanh như cảnh báo hai nữ sinh tò mò . Mana, cô bạn bị kéo đi theo, đang rất sợ hãi . Từ tiếng lá kêu lên khi đạp xuống tới những tiếng động vật về đêm đang sống dậy như nhắm vào hai người, Mana cảm thấy thế . Cô ấy bịt tay lại và mở mắt he hé run run đi theo bạn mình .

_ Ayako.... Bà có nghe thấy gì không ?

_ Coi nào, bịt tay làm gì chứ . Bà là đồ chết nhát, Mana ngốc ạ . Úi ! Mặt trời xuống rồi tối ghê . Thôi tụi mình đi về nào . Mana.... Mana.... Bà ở đâu rồi ? Đừng đùa như thế chứ . Thôi tớ về trước đây .

Cô bạn đi chung với mình vừa mới lên tiếng đã biến mất khiến Ayoko bắt đầu thấy sợ hãi . Sau một hồi chờ đợi cô bắt đầu đi về, lòng thầm nghĩ chắc là trò đùa của bạn mình thôi . Mặt trời đã lặn mất, con đường mòn trở nên tối tăm với những tiếng động kỳ quái . Những tiếng động và cả màn đêm không làm cô ấy hoảng sợ, Ayako bình tĩnh từ từ đi . Đột ngột, một giọng nói vang lên từ đằng sau . Giọng nói ấy khàn khàn như người nói đang bị thương ở họng . Nó vang lên từ đằng sau rồi lại khắp nơi trên con đường mòn .

Con đường mòn nào đây ?

Con đường mòn nào đây ?

Có phải con đường mòn dẫn đến đền Tenjin đó không ?

Đi tiếp thì an toàn nhưng chớ nên quay đầu lại .

_ Ai.... Ai đó . Mana phải không ? Đừng đùa dai như thế chứ . Tui giận đó nghen .

Giọng nói cứ tiếp tục vang lên, cất lên một bài hát kỳ lạ với một chất giọng rùng rợn . Ayako càng lúc càng sợ hãi, cô hoảng loạn lao đi mặc kệ bài hát ấy . Tới cuối đường thì cô thấy con đường đã bị chặn bởi một lớp hàng rào kẽm gai . Có ai đó đã dựng nó lên sau khi hai người đi vào . Ayako chỉ còn cách đứng lại quay mặt về con đường, cô lấy điện thoại ra gọi cảnh sát và hét lên xung quanh .

_ Kẻ nào thế ? Tôi đã gọi cảnh sát rồi đấy . Nếu đây là một trò đùa thì là một trò đùa tồi tệ nhất . Mau thả Mana ra ngay .

Đây là con đường mòn nào vậy .

Có phải con đường mòn của ngài Tenjin đó không ?

Đừng hòng trở về....

.... Vì đây là con đường của Tooryanse .

Giọng nói khủng khiếp ấy lại tiếp tục hát, Ayako thực sự sợ hãi và cô rất lo cho người bạn của mình . Từ trên đồi, một thứ gì đó vừa lăn xuống . Ayako lại gần xem và hoảng hốt, vật vừa lăn xuống là người bạn của cô . Mana đầu đầy máu nằm bất tỉnh, trên người cô ấy có nhiều vết thương do lăn xuống đồi . Ayako ôm người bạn của mình móc trong người ra một bình xịt hơi cay và gào lên .

_ Đừng có lại gần . Tôi có vũ khí đó tên khốn kia . Biến đi mau đồ khốn .

Đi tiếp thì an toàn.... nhưng chớ nên....

Lần này bài hát ấy vang lên phía sau Ayako . Cô quay đầu lại, một người mặc đồ đen cả người bị băng kín đang ở phía sau cô . Hắn đang cầm một cây kéo dài và lớn.... Rất lớn kề vào đầu cô .

.... Quay đầu lại .

_ Vậy ra đây là " Thợ cắt Tooryanse " sao ? Ta có thể xin mi một điều được không ? Hãy tha cho cô gái này, được chứ ? Mình ta cũng được rồi .

_ Đương nhiên, phải có ai đó lan truyền câu truyện chứ .

_ Vậy sao ? Được rồi.... Mana, tạm biệt cậu .

Phập .

Mana chứng kiến tất cả mọi chuyện nhưng cô không thể làm gì được . Cơ thể cô không thể cử động được, cô chỉ có thể nằm đó nhìn người bạn thân của mình ra đi . Từng giọi lệ tuôn rơi trên mặt cô, sau khi hoàn thành công việc hung thủ đã quay gót đi để cô được sống như lời hứa . Mắt cô mờ dần, bóng dáng của " Thợ cắt Tooryanse " từ từ biến mất .

_ Ayako.... Nhất định tớ sẽ bắt được tên sát nhân ấy.... Cậu hãy đợi tớ.... Hãy đợi....

Mana ngất đi, trong tim cô đã in đậm một lời hứa, cô sẽ khiến hung thủ trả giá . Bằng bất cứ giá nào .

Kỳ nghỉ đông đã đến, học sinh chúng tôi sẽ có một tháng để phè phỡn, vui chơi . Thoát khỏi những bài học nhàm chán, học sinh như chim sổ lồng, ai cũng nghĩ về việc ăn chơi trong tháng này . Khi tiếng chuông vang lên mọi người chạy ào ra khỏi lớp, xem chừng họ đã mong đợi ngày này từ lâu . Tôi cũng không ngoại lệ, suốt buổi học ngày hôm nay Kurumi và tôi cứ bàn về những nơi sẽ đi trong dịp nghỉ lễ . Vừa bước ra khỏi lớp là điện thoại reo lên, Yotsuba vừa nhắn bọn tôi về câu lạc bộ có vài " Chuyện vui " trước khi nghỉ lễ . Hai đứa tôi đành kéo theo Hibashi đi theo, cậu ta dạo này thường bị Yotsuba kéo vào phòng câu lạc bộ bất cứ lúc nào anh ta hứng .

_ Nè Makoto, bà nghĩ " Chuyện vui " của Yotsuba là gì đây ?

_ Chắc chắn nó sẽ cực kỳ không vui tí nào, nếu không nói là kinh dị . Tui bảo đảm sẽ dính dáng tới một câu truyện rùng rợn nào đó mà anh ta muốn hù mình trước khi nghỉ lễ .

_ Còn Hibashi thì sao ? Cậu đoán được chuyện gì không ?

_ Không, sao tui biết được chứ .

_ Thì mình thấy là dạo này cậu bị Yotsuba kêu vào phòng của hội nhiều lắm mà .

_ Hazz.... Lão ấy hành tui dữ lắm . Sai vặt đủ kiểu và tìm hiểu những việc rùng rợn .

_ Những việc rùng rợn ?

_ Ờ thì xem lại những vụ án, lời đồn hay một câu truyện kỳ lạ ở những nơi mà tấm bản đồ đánh dấu . À đúng rồi, về tấm bản đồ thì có vài điều khó hiểu .

_ Sao, sao kể bọn tui nghe xem .

_ Mặt sau tấm bản đồ có viết những điều lạ lùng . Chờ tí để lát lấy cho hai ngươi xem .

Chúng tôi đến nơi nhưng không thấy Yotsuba đâu, anh ta đã đi đâu mất . Hibashi lôi tấm bản đồ ra và trải mặt sau lên bàn . Một dòng chữ màu đỏ nổi bật đằng sau tấm bản đồ, nét chữ khá lạ cứ như có nhiều người cùng viết nó .

" Khán giả gần giống vai diễn, đôi khi khán giả lại không thuộc về vở kịch này nhưng lại thuộc về vở kịch khác . Đây là bản đồ " Thượng ", người kể truyện liệu ngươi có đủ khả năng kể lại câu truyện rùng rợn của chúng ta không ? Nếu đến được " Cội nguồn " và vượt qua " Điểm chết " ngươi sẽ biết manh mối về " E " " .

_ Theo như Kiyoshi thì nó được viết bằng máu người nhưng không thể xác định được là ai, nội dung vẫn còn vài chỗ chưa rõ lắm .

_ Thế thì có gì khó hiểu đâu nhỉ . Đại khái là có kẻ nào đó muốn thách thức Yotsuba, anh ta chắc chắn là " Người kể truyện " mà kẻ đó nói .

_ Vấn đề là những từ " Khán giả ", " Vai diễn ", " Câu truyện rùng rợn " lại là những câu nói của Yotsuba và trước giờ chỉ có chúng ta nghe những từ đó . Kẻ đó đã nói thẳng với Yotsuba là liệu có đủ sức theo câu truyện của hắn không . Điều này có nghĩa hắn có khả năng tạo ra một câu truyện và biết nhiều điều về chúng ta . Điều khó hiểu ở đây là tại sao hắn lại nhắm tới Yotsuba và tại sao lại biết những từ ngữ đó . " Cội nguồn ", " điểm chết " nghĩa là gì . Bà không đọc dòng cuối hay sao thế....

_ Úi.... Cơ mà Yotsuba đâu nhỉ ? Chúng ta đợi nãy giờ vẫn chưa thấy anh ta . Thế mà vẫn lão í kêu tụi mình tới chứ .

_ Không biết trà này có gì mà ngon thế nhi ?

_ Ế.... Kurumi, đừng uống nó .

_ Sao thế ?

_ Nguyên liệu bí mật của Yotsuba khiếp lắm đó . Bữa tui thấy anh ta dằm nát con gì nhỏ nhỏ rồi rưới chất đó vào bình trà đó .

_ Thú vị nhỉ, bữa nào xem anh ta làm mới được .

_ Eo ơi....

_ Hì, giỡn mà . Nhưng mà trà ngon lắm đó .

_ Tui hứa sẽ không bao giờ động đến nó nữa đâu .

_ Thử tí đi....

Trong lúc Kurumi đang dụ dỗ tôi uống thì cửa mở ra, Yotsuba và Kiyoshi đi vào . Cả hai đều mặt đồ thường riêng Yotsuba còn xách một cần câu sau lưng .

_ FuFuFu ! Có ai muốn đi du lịch không nào ? Kiyoshi tài trợ chuyến đi này đấy .

_ Oa.... Đi đâu vậy anh Kiyoshi ?

_ Ờ đi nhiều nơi lắm . Chuyến đi này sẽ kéo dài gần một tháng, mọi chi phí sẽ do anh lo .

_ Thật không đó ? Khi nào chúng mình đi vậy .

_ Thế ba đứa có đi không ?

_ Đương nhiên là đi rồi .

_ Tui không đi đâu....

_ Cậu phải đi thôi Hibashi à . Nếu không thì.... Hihihi !

_ ..... Tui đi, tui đi .

_ Vậy ngày mốt sẽ bắt đầu, ba đứa chuẩn bị đi nhé . Bảy giờ sáng cứ tới trường đợi, anh sẽ lái xe đến .

_ Bọn em sẽ đến đúng giờ . Cơ mà anh giàu ghê nhỉ ?

_ Đâu, cơ quan tài trợ chuyến đi này đó .

_ Ủa, tại sao vậy ?

_ À thì là để....

_ Để thường mấy đứa vì giúp đỡ trong mấy vụ án đó, nhớ đến đúng giờ nhá .

_ Vâng, vậy em về sớm nhé . Phải báo cho ba mẹ em chuyến đi này nữa .

_ Ờ.... Đi đi.... Chuẩn thật bị kỹ nhé . FuFu....

Hibashi ở lại chờ hai người bạn đi ra trước rồi mới lên tiếng .

_ Tại sao cảnh sát lại tài trợ cho chúng ta đi chơi nhỉ ? Khen thưởng là đủ rồi, tổ chức một chuyến đi cả tháng á ? Chuyến du lịch này hơi lạ đó nha .

_ FuFuFu ! Tinh í ghê đấy . Thật ra họ tài trợ để chúng ta điều tra những lời đồn kinh dị đang nở rộ gần đây . Có khá nhiều vụ án liên quan đến tin đồn đã xuất hiện thế nên phía cảnh sát mới chịu chi tiền cho chuyến đi này . Và Kiyoshi đây đi theo để bảo vệ chúng ta và có thể điều khiển những cảnh sát ở địa phương phối hợp . Đây sẽ là " Một chuyến đi kinh hoàng " vì thế để dụ dỗ thì nên tô hồng nó tí nhỉ ? Anh đâu nói dối.... Chỉ là chưa nói hết .

_ Và chúng ta sẽ đến gần với " E " hơn . Điều này là bắt buộc thôi, chứ không bọn anh cũng không muốn kéo theo hai ngươi kia đâu .

_ Vậy thì.... Em cũng đi về chuẩn bị đây . Hẹn ngày mốt gặp lại nhé .

_ Chào em . Nhớ nhé chuyến đi này khá lâu đấy, chuẩn bị kỹ vào .

Hibashi bước ra ngoài, chỉ còn hai người ở trong phòng . Yotsuba cuốn tấm bản đồ lại và cất nó vào hành lý, Kiyoshi thì lấy một bản báo cáo ra và đưa Yotsuba .

_ Này Kiyoshi ! Cậu đã phái ai đó canh chừng tên Kudou chưa ?

_ Rồi, có hai cảnh sát đang theo dõi hắn . Thế nên hắn chưa thể tạo ra câu truyện nào đâu . Hiện giờ chúng ta nên giải quyết những câu truyện rùng rợn trên bản đồ trước . Nó khá nghiêm trọng đấy .

_ Đúng vậy, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng có nhiều câu truyện như thế . Một tháng sao ? Ít nhất phải ba tháng mới có thể giải quyết chúng . Đấy là nếu tôi có thể kể lại các câu truyện đó .

_ Lạ lùng thật . Tại sao bọn chúng lại hành động như vậy ? Tiết lộ bí mật về tổ chức ấy, chúng muốn gì chứ ?

_ Chưa đủ dữ liệu nên tôi chịu nhưng chỉ cần nắm được một sợi chỉ thì ta sẽ tới đích thôi . Rồi đây chúng ta sẽ biết được nguyên nhân và sẽ trả được nỗi đau ấy .

_ Đúng vậy, một ngày nào đó chúng ta sẽ thành công .

Hôm nay quả là một ngày đẹp trời, từng tia nắng ấm áp từ trên trời chiếu xuống bầu không khí se lạnh làm cơ thể như đón nhận một sức sống mới . Tuyết phủ đầy đường, trên những nhánh cây xung quanh cũng bị tuyết bao phủ khiến cho nó như có những chiếc lá bằng băng tuyết . Mọi vật trở nên trắng xóa, hồ nước gần trường đã bị đóng băng khiến cho nó trông như một chiếc gương khổng lồ . Chúng tôi đã tới trường từ rất sớm và ngồi bên trong ngắm những hạt tuyết nhè nhẹ rơi xuống như những bông hoa bằng băng . Mọi người ai cũng háo hức, hồi hộp về chuyến đi này kể cả Hibashi dù lúc đầu không muốn đi . Có lẽ tôi là người mong chờ chuyến đi này nhất, ngồi cầm ly sữa nóng nhâm nhi nhưng người cứ nhột nhột muốn làm gì đó ngay . Trong lúc chờ đợi bọn tôi ngồi nói chuyện phiếm, Yotsuba thì đang ngồi gật gù nên không tham gia .

_ Mùa đông năm nay tuyệt nhỉ . Tuyết không quá dày nên tụi mình đi chơi thoải mái luôn .

_ Ừ, năm nay được đi chơi vui thật . Bình thường giờ này trong năm là tui đang ngồi ở bàn sưởi mà sưởi ấm hơi chán tí .

_ Mà trường mình mùa đông nhìn đẹp thật nhỉ . Trước giờ tui không biết nó lại đẹp như vậy đấy . Nhìn mặt hồ kìa đẹp thật, cứ như một tấm thủy tinh khổng lồ nhỉ .

_ Đẹp thật đấy, cơ mà hình như đằng sau hồ có một cái ao nhỏ phải không nhỉ ?

_ Tui cũng không biết nữa . Cái ao đó có gì á ?

_ Nghe đâu nước trong mặt hồ chưa bao giờ đóng băng, quanh năm là một màu đục . Gần giống một cái đầm lầy í . Có nhiều truyện rùng rợn về nó lắm .

_ Thôi, thôi.... Tui không muốn nghe đâu . Dẹp mấy câu truyện ghê gớm ấy đi . Chúng ta sắp sửa có một chuyến đi tuyệt vời mà, bỏ mấy câu truyện rùng rợn ấy sang một bên đi .

_ Tiếc nhỉ, nhưng có vẻ cậu sẽ không thoát được nó đâu .

_ Sao không chứ Hibashi ? Tui sẽ không lại gần những chuyện ấy đâu . Tui sẽ bỏ qua hết .

_ Khó đấy.... Yotsuba mà bỏ qua thì thật kỳ lạ .

_ Oái....

_ Nè, nè anh Kiyoshi tới rồi kia . Chúng ta đi ra thôi .

Chuyến đi vui vẻ chưa bắt đầu mà đã bị Yotsuba uy hiếp, thật khổ thân tôi . Chúng tôi đi tới chỗ anh Kiyoshi đậu và leo lên . Khi mọi người đã lên hết, Kiyoshi bắt đầu lái xe đi . Chúng tôi chơi vài trò chơi trên xe, khi trò nối chữ kết thúc tôi lên tiếng hỏi Kiyoshi về điểm đến, anh lôi bản đồ đường đi ra và nói .

_ Xem nào, đầu tiên chúng ta sẽ đến tỉnh Saitama thăm quan rồi sẽ đến nơi khác . Nơi nào thì sẽ tính sau .

_ Ở Saitama có gì chơi đâu . Cánh đồng hoa chi anh vào mùa này đâu có nở .

_ Sao không ? Có đền Kitain, bảo tàng Kawagoe, phố kẹo cổ hay tháp chuông thời gian nè .

_ Ừ, có khu phố lịch sử toàn những kiểu nhà cổ và xe buýt Co - Edo Loop, chuyến xe buýt này sẽ dẫn ta đến những điểm du lịch ở đây .

_ Nghe vui ghê nhỉ, thế mà mình không biết đấy .

_ Hì, bà nên đọc báo nhiều lên . Mấy cái này có trên báo đấy .

_ Úi .

Tới trưa chúng tôi đã đến tỉnh Saitama . Nơi đây cũng không khác lắm với nơi ở của tôi, vẫn những dãy nhà, đường phố cũ . Cái đặc biệt ở đây là những địa điểm du lịch nổi tiếng . Tới nhà trọ chúng tôi cất hành lý vội vàng và tới trạm xe buýt bắt một chuyến xe đến thành phố Kawagoe . Kawagoe giống như một thị trấn trong những bộ phim về samurai . Những con phố hẹp với những mái nhà lợp ngói, những tòa nhà cổ như được nhấc ra từ những bộ phim về thời kỳ samurai thịnh trị . Bọn tôi đi vòng quanh những khu phố cổ chụp hình và ghé thăm mọi chỗ . Nơi đây quả thật rất đẹp, đi trên con đường toàn những ngôi nhà mang dáng dấp xưa khiến bọn tôi có cảm giác mình đang trở về quá khứ . Những cửa hàng đồ ăn thật ngon và những cửa hàng kẹo còn tuyệt hơn thế . Họ bán cả những loại kẹo từ xưa mà tôi không biết, vị của nó thật ngọt . Có vài gian hàng người ta còn cố ý mặc đồ ngày xưa để đón khách . Rời khỏi khu phố cổ một cách tiếc nuối bọn tôi đến đền Kitain . Ngôi đền đã ngàn năm ngàn năm này dù đã bị cháy nhiều lần và bị phá hủy trong một trận động đất nhưng vẫn còn nguyên vẹn cái không khí cổ kính, uy nghiêm của một ngôi đền cổ . Những pho tượng mang những sắc thái khác nhau ở trong đền mang một cảm giác kỳ lạ cho người xem . Bọn tôi vừa thăm quan xung quanh vừa nói chuyện phiếm .

_ Ngôi đền này tuyệt thật đấy, khác hẳn với ngôi đền ở chỗ tụi mình . Nơi đây thật đẹp, nó mang một bầu không khí thật tươi mát . Chỉ hít thở thôi cũng cảm thấy khỏe hẳn ra .

_ Tuyệt thật đấy chứ, FuFuFu !

_ Nụ cười gian trá đó là sao anh Yotsuba ?

_ Ngôi đền này rất phù hợp cho một câu truyện rùng rợn đấy . Từ nơi đây anh sẽ sáng tác nên một câu truyện đáng sợ .

_ Làm gì có chuyện đáng sợ ở đây chứ ? Một nơi thanh bình như vậy thì sao lại có chuyện gì được .

_ Nghe này Makoto, tại đền Kitain tháng trước đã xảy ra một vụ trọng án kinh khủng và từ đó tới giờ đã có hơn mười nạn nhân ở địa phương này biến mất . Luôn luôn có một người sống sót, tên tội phạm luôn để cho một nạn nhân trốn thoát để truyền bá lại.... Câu truyện của hắn . Hôm nay chúng ta đến gặp nhân chứng đầu tiên, cô ấy biết nhiều điều về tên tội phạm nhất và quan trọng hơn cô ấy không sợ hãi khi nhắc đến hắn .

_ Eo ui.... Mục đích của chuyến đi này là đây á ?

_ Chứ em nghĩ phía cảnh sát hào phóng cỡ đó à, FuFu !

_ Vậy mà anh nói ra rằng.... Đồ lừa đảo .

_ Ế anh nói xạo hồi nào . Anh chỉ không nói hết thôi .

_ Anh....

_ Thôi nào hai người, nhân chứng đang ngồi ở kia kìa . Chúng ta lại đó gặp cô ấy nào .

Trên băng ghế dành cho khách ở gần điện thờ, một cô gái đang ngồi ở đó . Cô ấy mải mê ngắm những hạt tuyết rơi ngoài trời mà không để ý đến chúng tôi đã ngồi xuống gần đó . Kiyoshi lên tiếng chào khiến cô giật mình, thoát khỏi những suy tư vẫn vơ của mình nãy giờ .

_ Chào em ! Cho anh hỏi em có phải là Shimizu Mana không ?

_ Vâng, cứ gọi em là mana được rồi . Anh chắc hẳn là thanh tra Kiyoshi ?

_ Đúng vậy, xin lỗi đã làm phiền em nhưng anh muốn hỏi vài điều về vụ án .

_ Không sao đâu, em sẵn lòng giúp mọi người bắt được hung thủ sớm . Có điều em đã khai hết với phía cảnh sát rồi mà ?

_ À đúng thế . Nhưng những thông tin trên giấy này không rõ ràng lắm . Có lẽ cảnh sát ở đây không đặt đúng câu hỏi nên anh đành phải gặp em để biết thêm .

_ Vậy anh muốn bắt đầu từ đâu ạ ?

_ Từ đầu, em hãy kể lại đêm hôm ấy đi .

_ Đêm hôm ấy.... Cái đêm khủng khiếp ấy, em không thể nào quen được . Ngày hôm ấy chỉ là một ngày bình thường như mọi hôm . Nếu bọn em cứ như bình thường mà về thì đã.... Có lẽ bạn ấy vẫn còn đây . Chúng em đã thay đổi lộ trình đi vào " Con đường mòn " và trong lúc tò mò thám hiểm nó thì kẻ đó đã tấn công em, hắn trói em lại mang lên đồi và chạy theo Ayako . Sau khi bạn ấy đi đến đường vào thì phát hiện hắn đã chặn lối vào thế nên Ayako phải đứng ở đó . Hắn ở phía dưới tháo dây cột khiến em té từ trên cao xuống . Sau đó, em chỉ nhớ một chút về cuộc nói chuyện của hai người và về bóng dáng hắn .

_ Hắn trông ra sao ?

_ Khuôn mặt hắn.... Không.... Dường như cả người hắn đều quấn băng . Hắn mặc một bộ đồ màu đen, bộ đồ của học sinh nam từ mấy chục năm trước, em đã xem trên hình ảnh google nên cam đoan đó là đồng phục học sinh xưa . Hắn cầm thứ vũ khí trông như.... Một cây kéo dài rỉ sét .

_ Cuộc nói chuyện giữa Ayako và hung thủ như thế nào ?

_ Ayako.... Bạn ấy xin tha cho em . Hắn đồng ý và nói rằng " .... Phải có ai đó lan truyền câu truyện.... " sau đó Ayako tạm biệt em và hắn....

_ Đợi đã, hắn đã nói vậy sao ? Sao anh không thấy báo cáo có chuyện này, em không kể rõ khi cảnh sát hỏi sao ?

_ Em có nói đấy chứ, chú thanh tra ấy cũng có ghi mà .

_ Em có biết thanh tra ấy tên gì không ?

_ Người đó tên là Kiba, Arika Kiba .

_ Chà.... Thế tên đó.... Í anh là thanh tra Kiba có nói gì lạ không ?

_ Anh ta có nói với em một câu lạ lắm . Anh ta nói rằng nếu người tên Yotsuba đến nhắn với với người đó câu nói này . Chờ tí em có ghi lại nè .

Mana lấy một mảnh giấy ra đưa cho Kiyoshi . Sau khi đọc xong anh đưa cho Yotsuba .

" Người kể chuyện hãy nghe cho rõ, đây là câu truyện về " Thợ cắt Tooryanse " . Ngươi phải hoàn thành nó, nếu không cuộc chơi dừng lại ở đây . Nguyên nhân thì khi kết thúc câu truyện rùng rợn này ngươi sẽ biết " .

_ Lạ thật đấy, câu truyện này đặc biệt đến thế sao ? Hay là vì nguyên nhân nào đó nhỉ .

_ Có khi nào dính dáng đến chú ấy không ?

_ Có thể, mấy tháng nay tôi không liên lạc được rồi .

_ Nè, hai người đang thì thầm cái gì thế ?

_ Không có gì, Shimizu này .

_ Cứ gọi em là Mana . Mà anh là Yotsuba mà Kiba nhắc đến sao ?

_ Ờ, anh là Yotsuba . Mana này, tại sao bọn em lại thay đổi lộ trình ? Em có thể nói cho anh biết được không ?

_ Uhm.... Đó là về bài hát " Tooryanse " . Ayako kể với em một lời đồn về vạch qua đường gần đền Kitain, những đứa trẻ bước trên vạch nếu nghe được bài hát ấy thì khi đi qua cổng đền sẽ không bao giờ trở về được . Vì thế do tò mò, bọn em đã đi đến " Con đường mòn " để tìm hiểu .

_ Mana, em có thể dẫn bọn anh đến " Con đường mòn " ấy không ?

_ Được thôi, nó nằm dưới kia lận khá xa . Chỉ có dân bản địa tụi em là biết về nó thôi .

Mọi người đi theo Mana xuống " Con đường mòn " ấy . Kurumi và tôi bắt truyện với Mana, sau một hồi thì đã hợp thành một chợ nhỏ, chúng tôi khá ăn ý . Đằng sau bọn tôi, Hibashi và hai người kia thì thầm to nhỏ điều gì đó . Yotsuba thì đang gọi điện liên tục, dường như lời nhắn của tên bác sĩ ấy tác động mạnh mẽ tới chuyến đi của bọn tôi . Tôi bắt đầu tự hỏi liệu chuyến đi này sẽ ra sao khi ngay câu truyện đầu tiên đã như vậy . Tới lúc này tôi mới chợt nhớ đến " E " trong tấm bản đồ kia, dường như ba người kia biết về nó nhưng lại không nói, liệu " E " là gì ? Những câu hỏi chưa giải đáp được nay lại có thêm các câu hỏi khác .

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận