Con người luôn có nhân cách phù hợp với bản thân .
Ai cũng có những mặt khác với mọi người .
Mỗi người đều đang đợi một ai đó....
.... Mang đến cho họ một sự thúc đẩy .
_ Nakashima à ! Cậu có thể giúp tớ tìm lại cái đầu của chị tớ không ?
_ Hả ? Ơ.... Tất nhiên là được.... Tớ sẽ cố hết sức mình .
_ Vậy xin nhờ cậu nhé " Tomashima " .
_ Ừ....
Ngay khi tôi vừa vào trường và đang mở tủ đồ thì Hasegawa Seito, em của nữ sinh đã bị xác hại tới gặp tôi . Tôi không thể nào từ chối lời nhờ vả của cậu ta, khuôn mặt bơ phờ cùng cặp mắt thăm quầng, đỏ hoe đã bộc lộ rõ nỗi đau của cậu ấy . Tôi quyết định sẽ gặp Yotsuba vào giờ nghỉ trưa nhờ tài năng của anh ta .
Tại phòng tư vấn, Komachi bước vào gặp tư vấn viên Kudou . Trông cô hơi khác bình thường, có lẽ do ảnh hưởng từ vụ bắt cóc . Kudou ngồi đó mỉm cười nhìn thẳng vào cô .
_ Cô muốn biết nguyên nhân sao ? Thật sự cô chỉ cần dạy dỗ học sinh thật nghiêm khắc, đừng lo về điều đó cô sẽ ổn thôi . Cô chỉ tự bảo vệ bản thân thôi mà . Cô cũng đã trải nghiệm rồi phải không ? Lũ học sinh thực sự rất hư đốn và bạo lực và cô thì lại quá hiền lành . Chính vì thế học sinh mới thiếu nghiêm túc với cô, bọn chúng sẽ không nghe lời cô . Komachi à.... Hãy để tôi dạy cô một phép thuật nhé....
Giờ nghỉ trưa Kurumi vừa đi mua đồ ăn xong và đang đi tới chỗ Makoto . Khi băng qua một phòng học thì cô nghe thấy một giọng rì rầm vang lên, Kurumi bèn áp người vào cánh cửa lắng nghe .
_ Kokkuri – San, Kokkuri – San.... Nếu ngươi ở đây xin hãy hiện hình....
" Là " Kokkuri – San " . Vẫn còn người chơi trò này một mình ư ? Chậc.... Mình nên báo cho anh Yotsuba biết " .
Trong lúc chờ Kurumi trở lại tôi ngồi chơi với Toto .
_ Này Toto hôm nay thời tiết đẹp lắm đấy . Đi tắm thôi nào, đừng núp chứ .Nào nào, chú em à mày hôi lắm đấy.... Bắt được rồi nhé . Ngoan ngoãn đi tắm nào, hehehe ! À mà nhớ lại lời nhờ vả của Hasegawa thì.... Được rồi mình sẽ nói với anh Yotsuba .
_ Chào bà Makoto ! Đợi lâu không nè .
_ Không lâu lắm đâu, tui bắt được Toto rồi nè . Bọn mình tới chỗ anh Yotsuba rồi tắm nó sau, kể cả anh ta cũng sẽ nói mày hôi cho xem .
Tôi ôm Toto đi cùng Kurumi tới chỗ Yotsuba . Đến nơi thì đã thấy anh ta đang dựa vào cửa nói chuyện với thầy Kudou, thầy ấy đang vừa cười vừa nói .
_ Ồ hóa ra cậu ở đây thật à ? Cậu Yotsuba . Ta vẫn thường nghe những lời đồn về cậu từ những học sinh khác . Cậu đã làm khá tốt trong việc phá hỏng các " Thí nghiệm " của ta đấy . Ta tự hỏi cậu đã làm thế nào nhỉ ?
_ Thầy đánh giá tôi cao quá đấy . Tôi chỉ đơn giản tạo nên những truyền thuyết đáng sợ thôi, thưa tư vấn viên Kudou !
_ Oh.... Tạo ra các truyền thuyết đáng sợ ? Thật là thú vị đấy .
_ Tôi biết rằng ông là người đã ra lệnh cho Kuriya và cũng là kẻ đã khơi màu trào lưu " Kokkuri – San " . Phải không nào thầy Kudou ?
_ Ta chỉ động viên mọi người và cho họ những lời khuyên cần thiết chỉ thế thôi mà . Ngoài ra ta còn dạy họ một vài phép thuật nữa .
Kudou lấy một đồng xu và bắt đầu xoay nó trên tay .
_ Thật ra ta không biết đó có phải là một lời nguyền hay lời tiên tri gì đó không . Ngày nay nó đã trở thành một cách để tự thôi miên, đúng chứ ? Con người không cần biết là nó có chính xác không . Cái họ cần là một ai đó công nhận và đứng về phía họ . Chỉ thế thôi và họ sẽ tin vào nó .
_ Vậy ông đã thử cho những người đó tự thôi miên và xem họ làm được những gì.... Đó là những " Thí nghiệm " của ông sao ?
_ Lúc nào cũng vậy, nội tâm một con người rất kỳ hoặc . Ta không nói đến những phương diện vật lý mà là tâm trí . Ta tò mò rằng nếu lấy thứ gì đó ra từ sâu trong tâm trí sẽ có điều thú vị gì xảy ra chăng ? Còn nữa cậu có bao giờ nghĩ về việc này chưa ? Liệu ta có thể.... Giết người bằng lời nói không ?
_ Ông nói hết như vậy với tôi có sao không đấy ?
_ Haha ! Ổn mà.... Sau khi nghe những điều đó, cậu sẽ cố gắng ngăn ta lại chứ . Được không ? Cố lên nhé, như vậy mọi chuyện sẽ thú vị hơn nhiều . Ta đã gieo hạt giống khắp nơi trong ngôi trường này .
_ Thầy Kudou à, tôi có điều muốn nói.... Tất cả những tiếng la hét, đều là của tôi .
_ Thú vị lắm đấy . Hahaha ! Tạm biệt nhé, hẹn lặp lại .
Kudou búng đồng xu về phía Yotsuba và đi về phía chúng tôi .
" Úi ông ta đang đến đây, núp đâu đây " .
_ Ồ ! Tôi biết rồi, em là trung gian của những câu truyện rùng rợn . Tôi đã nghe những lời đồn về em Tomashima à .
_ Em là Nakashima....
_ Xin lỗi nhé tự nhưng tôi nhớ lại những tin đồn ấy mà . Nếu em thích những câu truyện rùng rợn thì cũng tốt thôi nhưng.... Em nên cẩn thận với cậu ta . Chào nhé !
_ Ế.... ?
Bọn tôi vào phòng và bắt đầu ăn trưa, Yotsuba cứ ngồi đó và xoay đồng tiền liên tục . Khi tôi và Kurumi vừa mới ăn anh ta đã lên tiếng .
_ Này Makoto !
_ Á !
_ Sao em phải sợ thế ? Dạo này em có thấy chuyện gì khác thường xảy ra không ?
_ Em không biết nữa....
_ À em vừa nhìn thấy có người đang chơi " Kokkuri – San " trong một phòng học trống đấy .
_ Ồ ! Vẫn còn những tín đồ " Kokkuri – San " cơ á .
_ Ngoài ra Seito em trai của Hasegawa Hanako vừa nhờ em tìm giúp cái đầu của người chị . Em có thể làm gì để giúp bạn ấy không ?
_ Hả ?
_ Em chung lớp với cậu ta từ hồi tiểu học . Cha mẹ mất sớm nên chỉ còn mỗi người chị, tội nghiệp lắm .
_ Thế liên quan gì với anh ?
_ Ờ.... Chả liên quan gì á . Mà thôi em phải tắm cho Toto đây hơi muộn rồi .
_ Khoan đã . Em chưa nên tắm nó đâu .
_ Tại sao chứ ? Nó hôi lắm .
_ Em hiểu sao cũng được .
Do tranh thủ chợp mắt tí nên tôi ngủ quên . Giờ học sắp bắt đầu nên Kurumi gọi điện nhắn tôi . Tôi đành phải chạy hết sức tới lớp .
_ Chết rồi, chết rồi . Sắp vào tiết rồi.... Kịp rồi, an toàn . Phù !
_ Lo gì chứ kể cả khi bà vào lớp muộn cô Komachi cũng không giận đâu mà, cô ấy kìa .
Cô Komachi mở cửa đi vào bắt đầu tiết học . Một lát sau có một cậu học sinh vào trễ đang từ từ đi vào lớp .
Chát
Cậu ta vừa nói chuyện điện thoại vừa đi vào thì đột nhiên nhận một cái tát vào mặt . Cô Komachi vừa tát cậu ta và nhặt điện thoại rớt dưới đất lên rồi nói .
_ Em vào trễ năm phút và vi phạm nội quy trường học, cái điện thoại này sẽ bị tịch thu .
Tiết học kết thúc khác hẳn với mọi hôm . Chưa bao giờ lớp học của cô Komachi nghiêm túc như thế này .
_ Bà có thấy cô Komachi bữa nay kỳ lạ lắm không ?
_ Ừ dù đây là lần đầu tiên tiết của cô ấy suôn sẽ như vậy đấy .
" .... Em có thấy chuyện gì khác thường xảy ra không ? "
_ A ! Anh Yotsuba vừa....
_ Gyaaaaa !
_ Ế gì vậy Kurumi ?
_ Sau lưng bà kìa.... Dưới đất ấy .
_ Có gì mà sợ hãi vậy thiệt tình.... Aaaaa ! Cái gì vậy ? Một con rắn á ?
_ Ôi.... Xin lỗi nha . Đây là thú cưng của tớ, Mimi .
_ Cậu mang.... Một con rắn.... Tới trường ?
_ Ừ ! Vả lại " Kokkuri – San " đã bảo rằng tớ có thể mang nó đến đây .
_ Hả.... ?
_ Không được chạm vào cô ấy.....
Từ lớp kế bên vang lên một tiếng hét, lập tức tôi thò đầu vào xem . Một cậu học sinh đang ôm mô hình Anime của một cô gái vào người và đang to tiếng với mấy bạn vừa chạm vào '' Cô gái '' ấy .
_ Trời ạ.... Có cái tượng nhỏ xíu thôi mà, sao cậu giận thế ?
_ Không được nói xấu Jumiko, Tớ sẽ kết hôn với cô ấy .
_ Cậu làm sao thế.... ?
_ Tớ được phép làm như thế .
Tại một lớp học khác có vài học sinh ở lại muộn đang chơi PSP với nhau . Bỗng dưng một học sinh thả máy PSP xuống bàn .
_ Đã đến giờ " Kokkuri – San " bảo.... Tớ sẽ đi săn một lát .
_ " Kokkuri – San " ?
_ À, tớ thấy dạo này cậu ta hay chơi trò ấy một mình .
_ Hay nhỉ, hahaha !
_ Ờ thì.... Này này cậu đang tính làm gì đó mau dừng lại sao lại đập cửa sổ .
_ Mau gọi giáo viên hay bảo vệ đi .
Tôi và Kurumi đang đi trong một hành lang thì bỗng xuất hiện một học sinh nam đang cầm cây lau nhà lao về phía bọn tôi .
_ Á ! Cậu ta tính làm gì thế ?
_ Coi chừng Makoto !
_ Đã xác nhận con mồi .
Tôi nhắm mắt lại trước khi cây lau nhà đập vào mặt và chờ đợi.... Chẳng có gì xảy ra ngoài một tiếng ầm . Vừa hé mắt ra tôi thấy câu ta đang nằm dưới sàn, cây lau nhà đã gãy .
_ Ôi.... Vũ khí của tôi .
_ Hibashi ?
_ Hên là tôi tới kịp đấy .
_ Cảm ơn nha ! Cơ mà bữa nay mọi người bị gì vậy ta, ai cũng hành động kỳ lạ .
_ Không phải tự nhiên đâu.... Tuy vẫn có vài người như vậy nhưng không nhiều như bây giờ . Bọn họ thường không hành động quá lố như vậy đâu . Bây giờ thì khắp trường đều có những người như thế .
_ Cái này thật sự là rất giống....
_ Tự thôi miên nhỉ ?
_ Ừ phải đấy .
Trên tầng thượng ở trường, Yotsuba đang quan sát mọi truyện đang xảy ra . Anh hướng ánh nhìn qua dãy hành lang duy nhất có thể nhìn lên đây và thì thào .
_ Vậy ra là thế này à ? Mình thấy nản quá đấy .
Ở một góc khuất ở dãy hành lang có thể nhìn lên sân thượng, một bóng người đang nhìn vào Yotsuba .
_ Đây mới chỉ là bắt đầu thôi, màn hay còn ở phía trước . Những hạt giống ta gieo ở khắp nơi đã bắt đầu nảy mầm .
Hai tuần trước, trong một lớp học, cô Komachi ở lại muộn để hướng dẫn một học sinh giải toán .
_ Tốt lắm, em cứ từ từ làm từng bước một thì dù bài khó đến mấy em cũng sẽ làm được thôi . Nhớ mấy công thức này là giải được thôi . Dễ mà phải không Himeno ? Bài kiểm tra lần tới em sẽ làm tốt thôi .
_ Cảm ơn cô Komachi ạ ! Làm phiền cô thật ngại quá .
_ Không sao đâu là giáo viên thì cô phải giúp đỡ học sinh chứ .
Hibashi đang rất bực mình, mới sáng sớm cậu đã bị gọi lên văn phòng để kể lại vụ gây rối hôm qua . Sau khi tường trình lại sự việc và ngồi gần một tiếng giáo viên mới thả cậu đi về lớp .
_ Chậc.... Sao mà xui xẻo thế chứ . Mới sáng sớm thôi mà, trời ạ ! Hử, gì vậy ta ?
Một cậu học sinh lớp dưới vừa chạy lướt qua mặt Hibashi tới chỗ cô Komachi .
_ Cô Komachi ơi ! Cô xem này, bài kiểm tra toán lần này của em nè . Em đã làm theo cách cô dạy và được trên điểm trung bình .
_ Toán à ? Tôi.... Dạy tiếng anh .
_ Ơ.... Nhưng cô luôn giúp em học tập mà ? Em không có bạn bè để hỏi.... Với lại tiết sau em phải kiểm tra môn Hóa ạ .
Bộp
Komachi thẳng tay hất cặp tài liệu của cậu học sinh ấy đi . Trước sự ngỡ ngàng của cậu ta cô ta nói .
_ Tôi đã nói tôi chỉ dạy môn tiếng anh . Cậu không nghe rõ à ?
'' Điểm trung bình sao ? Chuyện nhỏ ấy mà . ''
_ Nhưng cô.... Cô đã nói là....
Cậu ta quay lại chạy ngang qua Hibashi hướng về phía sân thượng . Có cảm giác không ổn, Hibashi liền rượt theo cậu ta . Himeno chạy lên sân thượng của trường và ném cặp tài liệu đi bắt đầu trèo lên hàng rào sắt .
_ Huhu.... Ai cũng ghét bỏ mình.... Giờ đến cả cô Komachi cũng thế.... Mình sống làm gì nữa....
_ Cậu đang làm.... Cái quái gì thế ?
Một bàn tay chộp lấy mắt cá chân của Himeno, một người đang lê dưới đất mái tóc che cả khuôn mặt chỉ để lộ đôi mắt xám lạnh lẽo nhìn thẳng vào mặt cậu và cất lên giọng nói ghê rợn ấy .
_ Gyaaaaa !
_ FuFuFu ! Ngất xỉu luôn rồi, ai đây ta ?
_ Ồ ! Anh cản kịp cậu nhóc đó rồi à .
_ Có vụ gì mà tên nhóc này leo lên đây thế ?
_ À vầy nè.... Mà khoan chúng ta nên lo cho cậu ta trước đã .
Sau khi thông báo cho giáo viên về Himeno và vác cậu ta vào phòng y tế cả hai đi về câu lạc bộ . Hibashi kể cho Yotsuba câu truyện khi nãy và những điều bất thường của Komachi cùng với mọi người ở trường mà cậu đã thấy trong mấy ngày nay .
_ Tóm lại Komachi là người thay đổi nhiều nhất . Đúng là học sinh thường không nghe lời cô ấy vì quá hiền lành nhưng cũng rất được học sinh tin tưởng . Quả thật tên ấy khá cao tay đấy .
_ Phải . Nhưng dù gì chúng ta đã thấy được đầu của sợi chỉ này rồi tuy theo như tôi thấy thì Kudou chỉ là người mới .
_ Không sao, cuối cùng sau bao nhiêu năm anh đã thấy được manh mối đầu tiên rồi mà .
_ Oa.... Không ngờ đấy, Hibashi là vị khách đầu tiên luôn đấy . Có chuyện gì á ?
Vừa rẽ qua hành lang, hai người chạm mặt Makoto và Kurumi .
_ FuFuFu ! Cậu ta đang nói về những kẻ lập dị trong trường .
_ Hm.... Không hẳn, bọn họ chỉ bị ám ảnh bởi thứ gì đó .
_ Như cáo chẳng hạn ? Cơn sốt " Kokkuri – San " đã qua rồi nhưng số tín đồ vẫn tăng dần . Ngôi trường bây giờ tràn ngập mùi của những con thú . Linh hồn thú vật của " Kokkuri – San " đang được triệu hồi ở khắp nơi . Tuy nhiên, Makoto, Kurumi hai em nghĩ rằng " Kokkuri – San " chỉ đến để trả lời những câu hỏi thôi sao ? Nhân vật tốt tính như thế không thể nào tồn tại . Mục đích thật sự của nó là....
.... Thay Thế Linh Hồn Của Những Người Triệu Hồi .
Kitsunetuki .
( Kitsunetuki : Trạng thái bị ám bởi một con cáo )
_ Anh lại kể truyện kinh dị nữa rồi....
_ Bọn em đã nhìn thấy Komachi đã thay đổi như thế nào rồi đấy . Hai đứa có thực sự nghĩ rằng.... Cô ấy có phải là Komachi thật hay không ?
_ Sao anh lại chắc chắn như thế ?
_ Uhm, đúng rồi đó .
_ Thì đó chỉ là một câu truyện rùng rợn thôi . Tất nhiên Hibashi cũng phải giúp anh nữa ngoài ra.... Anh không muốn dừng tình trạng quái dị này đâu .
_ À mà em muốn hỏi.... Chị của Seito.... Hasegawa Hanako.... Đầu của chị ấy vẫn chưa được tìm thấy . Liệu cái đầu của chị ấy có liên quan đến truyện này không ?
_ Câu đó thì em phải hỏi đúng người cơ .
_ Cơ mà anh định kể truyện cho " Khán giả " nhưng những tín đồ lại ở khắp mọi nơi .
_ Anh sẽ chỉ kể một lần thôi . Trước đó đừng quên phát tán tin đồn về hiện tượng " Kitsunetuki " đấy . Nghe nhá....
_ Hội nghị chuyện kinh dị vào ngày mai á ?
_ Trước khi hội nghị bắt đầu Makoto và Toto sẽ nấp trong phòng để dụng cụ và chờ hỗ trợ . Hibashi và Kurumi sẽ đứng ở trong phòng và sẽ bắt đầu cùng lúc với Makoto .
_ Ế em không làm được đâu lỡ có người phát hiện thì sao ? Với lại sao chúng ta xin phép giáo viên mượn được hội trường chứ ?
_ Khỏi lo chúng ta sẽ không bị phát hiện đâu Makoto à . Còn mượn hội trường á ? Hiện giờ sẽ chẳng có giáo viên nào từ chối yêu cầu của anh được đâu kể cả hiệu trưởng .
_ Èo.... Anh lại định làm chuyện không tưởng nữa rồi .
Kết thúc ngày học bọn tôi đang trên đường về . Vừa bước ra khỏi cổng trường thì Seito đã tới hỏi thăm tình hình .
_ Uhm.... Xin lỗi cậu nhé . Bọn mình vẫn chưa tìm được tí manh mối nào cả . Mà sao cậu chưa về nữa ? Muộn rồi đấy .
_ Không sao dù gì tớ chỉ còn lại một mình thôi . Thế nên về muộn tí cũng không sao hết . Thôi chào hai cậu, nếu có tin gì nhớ nói với tớ nhé .
_ Seito quả thật rất quan tâm đến chị mình đấy .
_ Nhưng tớ nghe mấy người bạn cậu ta nói rằng hai chị em họ không hòa thuận với nhau lắm .
_ Vậy ư....
Buổi sáng hôm đó bầu trời tối sầm lại, những đám mây đen kéo đến dày đặt . Dù còn rất sớm nhưng ánh mặt trời cũng không đủ sức xua tan những khối mây cuồn cuộn trên trời vì thế cả ngày hôm nay cả buổi trưa ngoài trời cũng như lúc xế chiều . Ba giờ chiều từng hạt mưa rớt ào ào từ bầu trời đen kịt, thời tiết hôm nay thật dị thường, chưa bao giờ tôi thấy nhiều sấm sét như thế trong một cơn mưa mà không.... Có lẽ đây đã là một cơn bão khi mà nhưng cơn gió mạnh mẽ thổi những giọt mưa đập ầm ầm lên mái nhà, bức tường hay cửa kính mỏng manh của trường . Ba giờ bốn mươi lăm sẽ bắt đầu hội nghị vì thế tôi ôm Toto đến phòng để dụng cụ thể dục để nấp và chờ . Tôi đứng gần cửa hội trường để chờ đoàn người bớt đông rồi sẽ núp .
_ Mưa to thật, biết thế mình đã tắm cho Toto rồi . Để nhớ lại kế hoạch nào, Hibashi và Kurumi sẽ bắt đầu cùng lúc với mình . Mình cần tránh mặt tất cả mọi người và đến phòng để dụng cụ....
_ Nakashima....
Một giọng nói vang lên kế bên tôi trong lúc bản thân đang mơ màng nghĩ về kế hoạch . Tôi giật bắn cả người .
_ .... Có gì không ổn à ?
Bên trong hội trường đang vang lên tiếng thử micro . Kurumi và Hibashi đứng giữa dòng người quan sát, Hibashi thì thầm hỏi Kurumi .
_ Liệu Makoto có ổn không nhỉ ?
_ Tớ nghĩ là ổn thôi . Đừng lo chắc cậu ta đã chuẩn bị trước rồi .
_ Cái này.... Thế nào nhỉ ? Hơi khó tin đấy .
_ Hì !
Kudou đứng cùng tôi đến khi mọi người đã vào hết trong hội trường . Thầy ấy bỗng quay lại đối diện với tôi và cuối người xuống nói .
_ Nakashima, em hãy nghĩ kĩ thử xem ai là kẻ nguy hiểm nhất ? Ai là kẻ quái lạ nhất ? Em không nhận ra bởi em quá thân thiết với kẻ đó . Nếu không chú ý, em sẽ làm gì khi trở thành một phần của tội ác ?
_ Anh Yotsuba chẳng liên quan đến bất cứ tội ác nào cả .
_ Cách nhanh nhất để có một câu truyện rùng rợn là gì ? Em có từng suy nghĩ tới chưa ?
_ Ơ....
_ Dĩ nhiên, tự mình tạo ra vụ việc là cách nhanh nhất . Không phải bạn em cũng bị thương vì có liên quan sao ? Bây giờ....
.... Cứ Nghĩ Mà Xem .
Kudou đứng thẳng dậy lặng lẽ bước qua Makoto và tiến vào trong hội trường . Ông đóng cửa lại và khóa nó .
" Thực ra chẳng cần phá vỡ mối tin tưởng giữa chúng . Mình không nghĩ mình làm được tuy nhiên chỉ cần cô ta do dự một chút.... Chỉ một chút thôi là quá đủ để tạo ra sự khác biệt.... Điều đó sẽ khiến bọn chúng mất cân bằng . Được rồi ta cũng nên hành động trước chứ nhỉ ? " .
Hibashi và Kurumi đã che được lên gần bục của hội trường . Hibashi vẫn bình tĩnh quan sát xung quanh còn Kurumi thì xem đông hồ đếm từng giây .
_ Được rồi . Theo kế hoạch khi buổi họp bắt đầu, câu truyện rùng rợn sẽ mở màn . Sắp đến lúc rồi....
Trên loa thông báo đang phát một vài thông tin ngắn . Bất ngờ dừng lại một chút và bắt đầu phát tiếp .
_ Aa.... Chúng ta có một bất ngờ, một bài diễn thuyết ngắn . Trước khi bắt đầu, cố vấn của chúng ta, thầy kudou sẽ có một vài lời muốn nói .
Kudou đang từ từ bước lên bục phát biểu, trên mặt vẫn nở nụ cười thân thiện như bình thường . Ngoài cửa tôi đang bắt đầu hành động .
_ Phải nhanh lên mới được . Mình còn phải chuẩn bị cho câu truyện nữa . Trước hết là phải vào trong.... Cửa.... Sao lại thế này ?
_ Hôm nay, tôi chỉ có một điều muốn nói với các em....
_ Chết tiệt, Yotsuba chưa chuẩn bị xong ư ? Bài diễn thuyết của hắn nằm ngoài kế hoạch .
Ai Là Kẻ Nguy Hiểm Nhất ?
Ai Là Kẻ Quái Lạ Nhất ?
Cách Nhanh Nhất Để Có Một Câu Truyện Rùng Rợn Là Gì ?
....Hãy Nghĩ Về Nó .
Nguy cơ từ sự nghi ngờ . Mối tin tưởng giữa hai người liệu có tan vỡ ?
Ngoài trời từng hạt mưa như đập xuống mặt đất như những cục đá nhỏ, từ trong nhìn ra có thể thấy một màn nước như thác đổ xuống . Một cơn mưa to đang ập xuống kéo theo những tia chớp sáng lóa trên bầu trời . Bên trong hội trường Kudou đang đứng trước đám đông và bắt đầu diễn thuyết .
_ .... Nếu các em nghĩ những gì mình làm là đúng thì hãy tự tin vào bản thân . Những gì các em tin tưởng không hề sai . Đừng lo lắng....
.... Sự Chỉ Dẫn Của " Kokkuri – San " Luôn Luôn Đúng .
Những tiếng xì xầm trò chuyện bắt đầu vang lên ngay cả chỗ giáo viên ngồi cũng vậy .
_ " Kokkuri – San " ?
_ Ờ trò đó rất phổ biến trong giới học sinh . Dù vậy tôi không biết là có giáo viên tin vào nó .
_ Kyaaaaa !
_ Có chuyện gì vậy ?
Bên dưới chỗ học sinh đứng có một học sinh đang nằm dưới đất ôm cánh tay dính máu . Himeno đang cầm dao đứng đó, lưỡi dao dính máu nhỏ từng giọt xuống sàn nhà . Cậu ta đứng đó khuôn mặt vô hồn đang lẩm bẩm liên tục .
_ .... Làm thế này.... Em thực sự có thể.... Làm như thế này ?
_ A.... Đau chết mất.... Ui da....
_ Chuyện gì thế ?
_ Máu kìa....
_ Eo ơi....
_ Máu....
_ Hử ? Đó là thằng nhóc hôm qua à .
_ Em có thể trả thù chứ.... Em có thể trả thù chứ.... Em có thể trả thù chứ ? Em.... Có thế.... Đúng không ?
Himeno chĩa con dao về phía trước tiếp tục lẩm bẩm .
_ Này Himeno ! Hime – Chan ! Dừng lại đi, con dao đó không hợp với mày đâu .
_ Phải phải ! Mày nên vào nhà vệ sinh mà khóc đi .
_ Mấy thằng ngu này.... Đừng khiêu khích nó nữa .
Cậu ta quay đầu lại nhìn về phía những kẻ vừa lên tiếng và từ từ bước tới .
_ Em có thể.... Trả thù chứ ?
_ Ế này.... Đừng tới đây....
_ Con dao đó không phải đồ chơi đâu .
Xoẹt .
Một nhát dao chém thẳng vào chân anh chàng vừa chọc lên tiếng chọc ghẹo .
_ Á.... Chân tao.... Thằng khốn....
_ Kyaaaa
_ Oaaa.... Trong đó có chuyện gì vậy ta ? Câu truyện vẫn chưa bắt đầu mà.... Có chuyện gì ở đó thế nhỉ ?
Những tiếng la hét liên tục vang lên từ trong hội trường . Đứng ngoài cánh cửa chính tôi bỗng cảm thấy lo lắng trước những tiếng động đó vì câu truyện vẫn hoàn toàn chưa bắt đầu .
Kudou bình thản rời bục phát biểu và đứng kế bên đó nhìn xuống đám đông hỗn loạn phía dưới . Đằng sau tấm màn sân khấu Yotsuba đứng trong đó tránh xa ánh nhìn của mọi người . Anh đứng yên nhìn xuống dưới và nói .
_ Những tiếng hét do kẻ khác tạo ra.... Thật chẳng hay tí nào .
_ Vậy à ? Hahaha !
Hibashi đang cố chen lấn đám đông đến chỗ Himeno . Trước khi cậu kịp đến Komachi đang từ từ tiến lại chỗ đó .
_ Khoan đã Cô Komachi, đừng đến gần cậu ta .
_ Tôi là giáo viên, sao tôi lại sai được ?
_ Hãy nhìn xem, học sinh kia là một kẻ bị bắt nạt . Cậu ta luôn nói với ta rằng muốn trả thù tất cả mọi người . Bây giờ, đến cả giáo viên cậu ta tin tưởng nhất cũng đã không thèm đoái hoài gì đến mình, cậu ta bắt buộc phải hành động .
Chát
Himeno vừa nhận một cái tát mạnh mẽ từ Komachi khiến cậu ta lăn xuống sàn .
_ Ném con dao ấy đi . Chúng ta đang ở trường học đó, em biết không vậy ?
_ Tại sao.... Tại sao ?
" Em làm tốt lắm, Himeno à " .
_ Những lời ấy cũng là nói dối ư..... Tại sao ?
_ Cẩn thận cô Komachi
_ Kyaaaa !
Xoẹt .
Từng giọt máu chảy xuống sàn . Hibashi đã chụp được lưỡi dao trước khi nó đến đích, tay trái cậu chảy đầy máu . Hibashi vung tay phải vào mặt Himeno hạ gục câu ta .
_ Ơ.... Hibashi....
_ Này Yotsuba !
Trước tiếng kêu của Hibashi, Yotsuba rốt cuộc phải bắt đầu kế hoạch sớm hơn dự định, quá sớm .
_ Hibashi dũng cảm thật đấy, ta cứ tưởng câu ta không muốn dính dáng đến mấy chuyện này chứ . Tuy nhiên, dù Hibashi có cố gắng như thế nào đi nữa....
_ Aaaaaa !
_ .... Vẫn có những người khác giống như Himeno .
_ Cái quái gì....
_ Tớ cũng muốn.... Tớ cũng muốn làm thế .
Mặc dù Hibashi đã hạ gục Himeno nhưng xung quanh lại có nhiều người như cậu ta xuất hiện . Với khuôn mặt vô hồn họ vừa lẩm bẩm vừa tấn công mọi người xung quanh .
_ Thấy chưa ? Một người.... Lại thêm một người nữa .
_ Kyaaaa !
_ Cậu làm gì thế ?
_ Dừng lại.... Mau dừng lại....
_ " Tôi không sai " chính là lời gợi ý của " Kokkuri – San " . " Người khác cũng làm thế mà ", suy nghĩ đó khiến họ cảm thấy yên tâm . Giờ đây khi những kẻ nổi loạn ngày càng đông và hung hãn.... Liệu cậu có thể ngăn bọn họ lại không ?
_ Tôi đã nói với ông rồi mà . Tôi không quan tâm đến việc phải ngăn cản cái gì . Tôi chỉ.... Đến để tạo ra những câu truyện rùng rợn .
Yotsuba bước ra khỏi tấm màn tiến tới bục phát biểu chỉ ngón tay về phía đám đông hỗn loạn phía dưới và nói một câu .
_ Yên lặng....
Tất cả mọi người đều ngừng lại vì sửng sốt và quay lại nhìn lên sân khấu . Yotsuba giơ một ngón tay lên miệng .
.... Hãy Lắng Nghe .
Một tiếng sấm vang lên cùng hòa với giọng nói rùng rợn của Yotsuba đã thu hút mọi sự chú ý trong hội trường . Trong phòng không còn một tiếng động .
_ Hahaha ! Cậu chắc mình ổn chứ ? Một " người kể chuyện " kinh dị như cậu cần một " người trợ giúp " để tạo không khí nhưng.... Cô trợ lý bé nhỏ của cậu sẽ không trợ giúp cậu lần này nữa đâu .
_ Này Hibashi có chuyện không ổn rồi đó .
_ Phải đấy ! Đáng lẽ lúc Yotsuba xuất hiện thì đèn phải tắt rồi .
_ Có chuyện gì với Makoto sao ?
_ Hahaha ! Cô ấy sẽ không tin cậu nữa đâu . Suốt ngày bị bảo làm những chuyện quái dị, đặc biệt là lần này cậu chơi hẳn một hội nghị toàn trường . Sẽ rất rắc rối nếu ai đó phát hiện ra....
_ Đúng là suy nghĩ của con cáo gian xảo . Ông định.... Thuyết phục cô nhóc ấy sao ?
_ Cái gì ?
Tách .
Tất cả bóng đèn trong hội trường đột nhiên tắt phụt . Cả hội trường chìm trong bóng tối, những cửa sổ trên lầu đột nhiên thay phiên nhau vỡ vụn, từng cơn gió lạnh ào ào thổi những hạt mưa vào hội trường . Có ai đó đang phá vỡ từng cái, một cái ghế bay xuống gần sân khấu gãy vụn ra .
_ Á.... Có chuyện gì vậy ?
_ Cửa sổ sao lại vỡ vụn hết rồi .
_ Kudou.... Đây là lý do tại sao một người thông minh như ông không tài nào hiểu nổi suy nghĩ, hành động của một kẻ ngốc . Tôi có thế hình dung được đại khái ông đã nói gì cho Makoto . Tất nhiên, cô nhóc sẽ suy nghĩ về điều đó và bắt đầu hoang mang . Tuy nhiên.... Cô nhóc đó sẽ nhanh chóng.... Không suy nghĩ gì nữa . Trước giờ, mỗi khi có chuyện kỳ lạ xảy ra, cô ấy luôn cố hết sức để làm tất cả những gì mình có thể . Quả thật cô nhóc ấy chẳng phải là một trợ lý khôn ngoan gì . Liệu ngài có lòng tốt dạy dỗ cô ngốc này không, Thưa ngài Kitsune ? Đó là một cô nàng ngốc nghếch nhưng rất quyết tâm .
Trên lầu một có một người đang ướt như chuột lột, đó là tôi . Hoàn thành việc phá vỡ cửa sổ xong vừa ngồi thở một lát thì Kurumi đã bò từ đằng sau đến .
_ Xin lỗi đã đến muộn, Kurumi .
_ Sao cậu ướt sũng thế này ?
_ Ờ thì.... Tớ không vào được phòng dụng cụ cũng như cửa trước hội trường nên.... Tớ đành phải phá cái cửa kính nhỏ bên ngoài phòng dụng cụ và leo vào . Mặc dù rất đau.... Nhưng tớ vẫn làm kịp .
_ Đừng liều lĩnh như vậy chứ .
" Thật là.... Yotsuba đang nghĩ gì thế nhỉ ? Mình muốn biết quá . Anh ta đã nói là " Sao em không hỏi thủ phạm ấy..... Câu hỏi đó em phải hỏi đúng người.... " thế nên mình chỉ việc hỏi anh ta . Mình thông minh ghê đấy chứ " .
_ Cơ mà ngay lúc này đây đang diễn ra một sự kiện . Mặc dù tớ không biết điều gì sẽ xảy ra nhưng một lần nữa câu truyện rùng rợn của Yotsuba sẽ làm cho sự thật xuất hiện .
Tiếng sấm kết hợp với tiếng gió, tiếng gào thét tạo nên một bản nhạc rùng rợn . Trong ánh sáng chớp lóe của sấm sét, Yotsuba chồm người về phía trước và bắt đầu nói . Ánh chớp làm vẻ mặt anh ta trở nên quỷ dị, càng khắc họa rõ nét nụ cười rợn người của Yotsuba .
_ Nào mọi người.... Hãy bắt đầu câu truyện rùng rợn của chúng ta .
Yotsuba đã thu hút mọi ánh nhìn trong hội trường . Mọi người, kể cả những kẻ nổi loạn cũng đều dừng lại và nhìn lên sân khấu như bị thôi miên .
_ Vậy là vở kịch đã được dựng lên . Được thôi, ta cũng thử nghe xem sao . Tuy nhiên.... Một câu truyện rùng rợn thì làm được gì trong tình huống này chứ ?
Bất ngờ trước khả năng của Yotsuba, dù vài giọt mồ hôi đã xuất hiện trên gương mặt Kudou nhưng hắn vẫn bình tĩnh nói . Đáp lại câu hỏi Yotsuba chỉ khẽ mỉm cười một cái và bắt đầu nói với đám đông .
_ Trong ngôi trường này.... Một trò chơi bói toán đang được lan truyền khắp nơi . Nó được gọi là " Kokkuri – San " . Bằng cách triệu hồi linh hồn một con cáo hoặc một trong hai con vật còn lại . Trò chơi bói toán này sẽ giải đáp câu hỏi của người triệu hồi, " Có " hoặc " Không " . Tuy nhiên....
.... Có Thật Đó Là Tất Cả Không ?
Một tia sét đánh gần trường, bên trong tất cả mọi người đều im lặng, câu hỏi của Yotsuba vừa in sâu vào đầu họ . Ở đâu đó trong hội trường một tiếng hét vang lên .
_ Aaaaa !
_ Gì vậy ?
_ Có thứ gì đó vừa lướt qua chân tớ .
_ Gyaaaa !
_ Thứ gì bốc mùi ghê thế ?
_ Thấy chưa ? Các vị có thể ngửi thấy mùi của một con thú . Thứ mà các vị triệu hồi giờ đây đã xuất hiện .
_ Oái nó đi qua đến chỗ này rồi .
_ Kyaaaa !
_ Bình tĩnh.... Ai đó sửa công tắc đi .
_ Cửa khóa rồi . Có chìa khóa cắm ở bên kia cửa .
Một bóng người đứng trước cánh cửa dẫn tới công tắc điện la lên làm những người đang chạy tới dừng lại quay đi . Người vừa la lên là Kurumi, cô che miệng cười khúc khích nhìn bọn họ rời đi . Yotsuba bước xuống sân khấu từ từ đi về phía đám đông, vừa đi vừa nói . Mỗi khi tới gần những người vừa gây rối lúc nãy anh lại nhấn mạnh từng câu, từng lời . Giọng nói của Yotsuba đi thẳng vào tâm trí của những người ấy .
_ " Kokkuri – San "....Tại sao " Kokkuri – San " lại tới giúp chúng ta ? Quý vị thực sự nghĩ rằng nó sẽ trả lời câu hỏi một cách tử tế mà không phải trả giá gì sao ? Lí do nó đến là vì....
.... Nó Muốn Lấy Đi Linh Hồn Của Bạn .
_ Từ khoảng khắc bạn triệu hồi nó, nó đã bắt đầu từ từ.... Từ từ lấy đi linh hồn của bạn . Đến lúc bạn nhận ra sự hiện diện của nó....
Yotsuba chồm tới từ đằng sau Komachi, sự hiện diện và giọng nói của anh ta làm cô sững người lại .
_ .... Thì đã quá muộn .
Sau đó Yotsuba từ từ lui vào trong bóng tối .
_ Linh hồn của bạn sẽ.... Bị lấy mất .
_ Thật vớ vẩn . Câm mấy lời nhảm nhí ấy đi .
_ Komachi.... Cô đã từng giúp đỡ rất nhiều học sinh . Nhưng bây giờ cô đã bỏ rơi những học sinh đó . Đó là tác phong của cô ư ?
_ Làm bạn với chúng thì sẽ chẳng dạy chúng được cái gì cả....
" Giáo viên luôn đúng ", " Giáo viên bắt học sinh phải nghe lời ".
_ .... Tôi không muốn bị coi thường....
" Cần lý do sao ? " .
_ .... Tôi cũng không cần sự tin tưởng khi dạy học .
_ Vậy đó thật sự là.... Mong muốn của cô sao ?
Komachi đứng im lặng giữa những tiếng hét xung quanh . Cô nhắm mắt lại hét lên .
_ Đó chính là mong muốn của tôi.... Là mong muốn của chính tôi .
_ Thế nếu ngay cả những suy nghĩ này cũng không phải của cô thì sao ?
Vậy Thì Nó Là Của Ai ?
_ Tôi....
_ Cô đang bị ám bởi linh hồn một con cáo, chỉ là cô không nhận ra điều đó . Bởi vì cô vẫn nghĩ đó là mong muốn của bản thân mình .
_ Không.... Không.... Tôi....
_ Vậy thì cô có còn....
.... Cô có còn là chính mình nữa không ?
Trên sân khấu, Kudou đứng nhìn xuống vở kịch phía dưới . Từng giọt mồ hôi chảy xuống mặt hắn, Kudou căng thẳng cắn móng tay thì thầm .
_ Nếu cô ta bị áp đảo bởi câu truyện đó thì.... Mọi chuyện sẽ kết thúc .
Lại một tia sét đánh xuống gần trường, chiếu sáng cả hội trường vài giây . Những tiếng hét bỗng nhiên lắng xuống . Không ai nói tiếng nào, chỉ có một giọng nói phát ra ở đâu đó trong đám đông .
_ Cái gì thế kia.... ?
Komachi quay mặt theo hướng mà mọi người đang nhìn và cô thấy một cảnh tượng kỳ quái trước mắt . Một người phụ nữ từ ngoại hình, quần áo đến cả kiểu tóc đều giống như cô . Cô ta đứng ở giữa một khung cửa vỡ mặc kệ gió mưa nhìn thẳng xuống Komachi . Một tia chớp từ xa lại đánh xuống và cô thấy người phụ nữ ấy đeo một chiếc mặt nạ.... Mặt nạ cáo . Cả hội trường chỉ còn tiếng nói của Yotsuba vang lên rõ ràng, từng lời nói đâm thẳng vào đầu mọi người .
_ Cô Komachi à . Sau khi " Kokkuri – San " hoàn toàn chiếm được linh hồn cô vậy những kẻ triệu hồi sẽ bị đưa tới đâu ? Không ai biết tung tích gì của họ . Rốt cuộc, chưa có ai từng quay trở về.... Nhưng tôi tin cô sẽ sớm biết thôi . Cô sẽ là người đầu tiên....
Yotsuba từ từ đi về sân khấu, anh nhìn từng người và nói với những người đứng gần mình nhất .
_ .... Sau đó, người thứ hai sẽ là cậu.... Người thứ ba là cậu.... Người tiếp theo sẽ là....
_ Thôi đi, tôi chán ngấy chuyện này rồi . Tôi về nhà đây .
Đâu đó một nam sinh hét lên . Yotsuba tiếp tục đi và đám đông dạt ra nhường đường cho anh ta .
_ Nếu các người thực sự muốn thoát khỏi " Kokkuri – San ".... Hãy nghe nốt cho đến cuối câu truyện .
_ Nhìn kìa ! Có cái mặt cáo ở kia kìa .
_ Có thứ gì đó cứ chạm vào chân tớ .
Lại có ai đó hét lên, cả hội trường bắt đầu la hét, hoảng loạn . Yotsuba đi lên sân khấu nở một nụ cười gian trá với Kudou .
_ FuFuFuFu ! Giờ ông đã thấy những tiếng la hét đang nổi lên chưa ? Toàn bộ sự việc đang rất nhanh chóng biến thành địa ngục .
Yotsuba đứng giữa sân khấu quay về phía dưới giang tay ra và cười lớn .
_ Tất cả những tiếng la hét này.... Đều thuộc về tôi .
_ Vừa nãy mọi người la hét, chạy toán loạn vì một vài đứa nhóc cầm dao . Giờ họ la hét vì sợ hãi " Kokkuri – San " . Ta hiểu rồi, vậy ra đây là câu truyện rùng rợn của cậu đó hả ? Nhưng mà câu truyện này để làm gì cơ chứ ?
Yotsuba quay lại chỉ tay vào mặt Kudou .
_ Cho dù ông có gieo rắc vào đầu họ ý niệm nào chăng nữa . Nó cũng sẽ bị chống lại bởi một cảm xúc bản năng của mọi sinh vật .
Đó Là " Sợ Hãi "
_ FuFuFu ! Cuối cùng cũng chịu im rồi hả con cáo gian xảo ? Được rồi.... Nào mọi người nếu các bạn không muốn bị ám hãy đọc to lên " Những lời cuối cùng " .
Tất cả mọi người đều chắm tay lại, nhắm mắt và gục đầu xuống đọc từng lời rõ ràng .
" Kokkuri – San ", " Kokkuri – San "....
.... " Kokkuri – San ", Làm Ơn Hãy Quay Về....
Một sự im lặng kéo dài, mọi người mở mắt ra nhìn xung quanh . Thứ chạy dưới chân và cả " Kokkuri – San " đứng trên lầu cũng đã biến mất . Mọi người thở phào nhẹ nhõm, những học sinh nổi loạn đã buông vũ khí xuống và ngồi bệt xuống đất . Các giáo viên đã mang từng người vào văn phòng để xử lý sau . Trên sân khấu Yotsuba mỉm cười nhìn qua Kudou, ông ta quay đầu đi .
_ FuFuFu ! Giờ thì họ không còn liên quan gì đến " Kokkuri – San " nữa rồi . Từ nay sẽ không còn ai đến xin ý kiến của ông nữa đâu ngài Kitsune à .
_ Hahaha.... Ta thua rồi, A.... A ! Ta chỉ dẫn dắt họ bằng vài gợi ý đơn giản . Giờ thì cậu đã hoàn toàn đảo ngược tình thế rồi . Được rồi, lần sau chúng ta nên chơi trò gì tiếp nhỉ ?
Kudou nhìn thẳng vào mắt Yotsuba hỏi . Yotsuba chỉ cười quay mặt xuống phía dưới nói và từ từ lui vào sau hậu trường sân khấu .
_ " Kokkuri – San '' câu truyện đã kết thúc .
Komachi tới gần dỗ Himeno, cậu ta đang khóc sướt mướt . Hibashi lại gần và nói với cô ấy .
_ Cô Komachi à . Dù cô thật sự quá hiền nhưng chính sự ân cần của cô đã giúp cho học sinh vượt qua rào cản của mình, cô không nên vất bỏ điều đó . Đó là điều quan trọng nhất đối với một giáo viên .
_ Quả thật nếu không phải mong muốn của mình thì chẳng có ý nghĩa gì cả . Cô sẽ nhớ kỹ bài học ngày hôm nay . Cảm ơn em Hibashi....
_ Vâng, em chào cô .
Hibashi tạm biệt cô Komachi và tiến về phía cửa chính . Trong hậu trường, Yotsuba vừa bước vào đã trong thấy Kurumi đang ở đó, Makoto thì vừa mới bắt được Toto mang vào thả xuống . Makoto cầm hai chân trước Toto nói với nó .
_ Ầy.... Đi mưa làm mày còn hôi hơn trước nữa Toto .
_ Lúc tạnh mưa thì tắm cho nó nhé .
_ Oẳng....
_ Tớ đi thay quần áo đây, cậu cũng thay luôn đi ướt hết rồi .
_ Ừ, cậu thay trước đi .
Còn lại hai người, những câu nói lúc nãy của thầy Kudou đã trở lại trí nhớ và làm nhức óc tôi . Chịu không nổi tôi bèn lên tiếng hỏi Yotsuba .
_ Anh Yotsuba à ! Cho em hỏi một câu được không ? Đã bao giờ.... Đã bao giờ anh có ý định tự mình tạo ra một vụ việc chưa ?
Yotsuba quay người lại liếc nhìn tôi và rồi bỗng nhiên anh ta cười lớn .
_ FuFuFuFu ! Chưa hề .
_ Ế ? Vậy sao những câu truyện rùng rợn của anh lại chân thực thế ? Chẳng lẽ anh có những trải nghiệm đặc biệt mà không ai ngờ tới ?
_ Cái kiểu quá khứ anh hùng ấy hả ? Ở đâu ra . Làm gì có trải nghiệm nào mà rèn được cái khả năng này chứ ? Anh đã bảo với em ngay từ đầu rồi . Anh chỉ thích những câu truyện rùng rợn mà thôi . Đơn giản là vì anh thấy hiếu kỳ nên anh thích chúng . Còn lí do nào khác nữa chứ ?
_ Tốt quá, vậy ra anh chỉ là một người siêu kỳ lạ .
_ Tất nhiên rồi .
_ Hehehe !
_ Ngoài ra, tạo nên một vụ việc chỉ để có một câu truyện rùng rợn là không được phép bởi một vài '' Lý do nhất định '' .
_ '' Lý do nhất định '' ?
_ À là.... Điện thoại của em kìa .
_ Ồ Hibashi gọi, chuyện gì vậy ta ?
Ngoài hội trường một giáo viên cầm chìa khóa tới cánh cửa dẫn tới công tắc điện .
_ A ? Cửa này mở kia mà . Ai nói nó bị khóa từ bên kia thế nhỉ ? Chậc.... Công tắc bị cúp rồi, ai phá nó thế nhỉ ?
Cầu dao đã được mở, ánh sáng đã trở lại trong hội trường . Gần cánh cửa chính mà các học sinh đang ùa ra ngoài có một chiếc hộp . Hibashi nhìn trừng trừng vào trong hộp, cậu phát hiện ra nó đầu tiên do đang đứng chờ đám đông ra bớt . Hibashi liền lấy điện thoại gọi cho Makoto .
_ Kyaaaaa !
_ Ọe !
_ Đây là....
_ Mau gọi cảnh sát đi .
_ Kinh khủng quá .
Tôi đi theo sau Yotsuba tới chỗ Hibashi vừa gọi . Một cảnh tượng khủng khiếp, ngay cả Yotsuba cũng phải giật mình . Một hộp giấy đựng một cái đầu máu me đã bị tróc một vài mảnh thịt trên mặt có lẽ là do thối rữa . Cảnh tượng cộng với cái mùi kinh khủng ấy làm tôi nôn hết cả bữa trưa còn sót lại ra ngoài . Kudou đến gần nhìn và cũng giật mình trước cảnh tượng này .
_ Cái " Thứ đó " nằm trong màn trình diễn của cậu à ?
_ Tôi tưởng nó là của ông ?
_ Thôi đi, của ta thế quái nào được .
_ Chị....
Seito đến gần xem, cậu ta đã thốt ra một tiếng rên trước cái đầu của người chị xấu số . Cái đầu của Hasegawa Hanako sau nhiều ngày mất tích cuối cùng đã được tìm thấy .


0 Bình luận