The horror story of Yotsu...
Bùi Nam Phương
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Thứ Đêm Tư: Kuchisake-Onna

Chương 01

0 Bình luận - Độ dài: 3,767 từ - Cập nhật:

Có bao giờ ?

Vào một đêm sương mù .

Bạn bỗng dưng bị chặn đường....

Bởi một người đàn bà đeo khẩu trang y tế .

Hỏi bạn một câu hỏi....

... Trông tôi có đẹp không ?

Lúc ấy, bạn sẽ trả lời ra sao ?

Có hay không ?

Tiết đầu vào buổi sáng hôm nay của lớp tôi là môn thể dục, như mọi khi phía con gái sẽ chơi bóng chuyền bên sân trong, còn bọn con trai thì chơi đá banh bên ngoài trời . Một buổi học bình thường như bao ngày khác, đáng lẽ phải như thế mới đúng . Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng ngày hôm nay lại chính là bước ngoặc trong câu chuyện của đời mình .

Đúng bảy giờ ba mươi sáng, một chiếc xe nhỏ màu đen đã đến trường trung học Hishinaraka . Bước ra khỏi cửa xe là hai người đàn ông trong bộ áo khoác màu xám, gót chân của họ tiến thẳng vào bên trong sân trường không một chút ngại ngùng . Những người bảo vệ của trường hình như cũng quen mặt họ đến mức chỉ gật đầu chào một cái khi cả hai đi ngang qua . Người lớn tuổi hơn bỗng dừng lại suy nghĩ một tí, ông ta quay lại hỏi bảo vệ vài câu rồi mới tiếp tục cất bước . Tấm áo xám phất phơ lướt qua những dãy phòng học mà chẳng thèm ngó vào trong lấy một lần, họ đi thẳng đến nơi học thể dục của lớp tôi .

Sự xuất hiện của họ khiến mấy đứa nhóc chúng tôi phải dừng lại mà tò mò ngoái nhìn . Người đàn ông lớn tuổi hơn trông khá quen mắt, hình như tôi đã gặp ông ta ở đâu đó rồi thì phải . Ông ta tiến tới nói gì đó với giáo viên rồi đột nhiên chỉ tay về phía các học sinh, tiếp theo đó cả ba người đều quay đầu nhìn về phía tôi . Tôi đứng đó ôm trái bóng mà ngơ ngác chẳng hiểu gì cả, chỉ có thể đoán rằng cuộc trò chuyện của họ chắc hẳn là về tôi rồi . Trong khi tò mò quan sát, tôi chợt để ý thấy hình một con sói sau lưng họ, chỉ đến khi ấy tôi mới đoán được hai người đó là ai . Con sói màu đen với nét u buồn trên mặt là biểu tượng của một nhóm thanh tra đặc biệt được thành lập từ rất lâu về trước, những lời đồn đại về công việc của họ khiến cho nhóm thanh tra ấy nổi tiếng như một truyền thuyết thành thị vậy . Nhiều lần huy hiệu của họ đã xuất hiện tại các vụ án mạng lớn đầy bí ẩn, con sói đen hiện ra một cách tình cờ trong ống kính của các phóng viên đã khẳng định sự tồn tại của nhóm người này .

Khi người trông già dặn hơn quay lại lần nữa, tôi mới chợt nhớ ra gương mặt của ông ta . Vị thanh tra đó đã từng xuất hiện trong vụ án " Mika Ba Chân " . Ông ta đã cùng Yotsuba nói chuyện một lúc lâu sau khi bắt được hung thủ . Cuộc trò chuyện kia đã kết thúc, hai vị thanh tra bước về phía tôi thật nhanh chóng, họ chỉ nói một câu nhẹ nhàng khiến tôi cực kỳ lo lắng .

_ Em là Nakashima Makoto đúng không ? Cảm phiền em theo chúng tôi một lát nhé .

_ Ơ, vâng ạ .

_ Được rồi, chúng ta mau đi thôi .

Cái câu nói y chang trên phim kia khiến bụng tôi nhức nhối khủng khiếp . Thông thường trên phim nếu xuất hiện lời thoại đó thì y như rằng sẽ có điều gì đó tồi tệ chờ đợi người được thông báo . Bỗng dưng bị cảnh sát hỏi thăm như vậy có mấy ai mà không sợ chứ, đằng này họ còn nói y chang kịch bản trong phim nữa khiến tôi hồi hộp không yên trong bụng . Sau một hồi lẽo đẻo đi theo họ qua các dải hành lang, cuối cùng nhịn không nổi tôi đã phải lên tiếng .

_ Uhm, bác thanh tra ơi ?

_ Sao thế ? Cháu cứ việc nói .

_ Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà hai người cần gặp cháu . Cháu đã lỡ gây ra việc gì à ? Hay nhà cháu vừa có việc xấu gì xuất hiện chăng ?

Có lẽ bộ dạng lúc đó của tôi trông tức cười lắm, cả hai vị thanh tra kia cười to đến mức mặt tôi đỏ còn hơn một quả cà nữa . Bác thanh tra gạt nước mắt mà xoa đầu tôi an ủi .

_ Không phải đâu, cháu lo lắng quá rồi . Bọn chú đến đây chỉ để gặp thằnh ranh Yotsuba thôi, có một vụ việc rất cần sự giúp đỡ của nó .

_ Hơ ! Gặp anh Yotsuba á ? Anh ta làm được gì chứ, trong đầu anh ta chỉ toàn là truyện rùng rợn thôi mà .

_ Lát nữa cháu sẽ biết thôi Nakashima ạ . Không chỉ lần đầu bọn chú đến gặp Yotsuba đâu, nó là một người cực kỳ đặc biệt đấy, có điều để nhờ được cái đứa quái gở như thế thật khó khăn quá . Thế nên ngoài việc xách theo cái gã có quen biết với hắn, bác nghĩ nên vác theo cả nạn nhân mới nhất thì chắc ăn hơn nhiều .

" Nạn nhân là sao chứ ? "

_ Vâng, quen biết tới mức như tôi thì chẳng có gì mà vui vẻ cả . Thỉnh thoảng cái đứa đặc biệt của ngài khiến tôi chẳng thể ngủ được đấy – Vị thanh tra trẻ tuổi kia rên rĩ nghe thật đau khổ .

_ À quên nữa bác chưa giới thiệu tên mình nhỉ . Bác tên là Kenji Sakaki thanh tra cấp cao của tổ chuyên án đặc biệt, cháu cứ gọi bác là Sakaki được rồi .

_ Còn anh là Arakawa Kiyoshi, thanh tra dưới cấp của ông bác già nua kia – Kiyoshi có vẻ cố tình để tôi đi giữa mới dám nói câu ấy và bác thanh tra kia cũng có vẻ muốn xử lý anh ta lắm rồi – tạm thời chỉ có hai chúng tôi hoạt động trong thành phố này, mà em cũng có thể gọi anh là Kiyoshi cho thân mật .

_ Thế tổ chuyên án của các anh rốt cuộc làm gì vậy ?

_ Những thám tử kỳ dị chuyên xử lý những vụ án ma . Người ta gọi nhóm bọn anh như vậy đấy .

_ Thật ra là chuyên xử lý những vụ án đặc biệt nhưng mọi người quen gọi như thế thôi, cháu à .

Mặc dù rất tò mò về sự " Đặc biệt " của ông thần Yotsuba lẫn cái tổ chuyên án lạ lùng này nhưng tôi cảm thấy không nên hỏi tiếp, có cái mùi rợn người của các câu chuyện ma quái ở đây, tốt nhất là tôi nên né nó đi thật xa . Một lát sau, chúng tôi đã bước tới cánh cửa đen đủi trong đoạn hành lang tối tăm, vừa mở cửa ra đã thấy Yotsuba ở đó . Anh ta đang ngồi ôm cái lò vi sóng được mua từ tiền quỹ của hội mới lĩnh về ngày hôm trước .

_ Ô hô ! Xem nào hôm nay thật là một ngày đặc biệt đấy xem ai tới kìa . Nào nào, Makoto à, tới giúp anh cắm cái này nào . Được rồi, thế là chúng ta sắp sửa có món bánh nướng rồi .

Yotsuba dường như chẳng để tâm đến hai vị thanh tra mới vào . Anh ta mãi ngồi đó ngó vô cái bánh trong lò tới lúc nó chính . Rốt cuộc người lên tiếng đầu tiên lại là Kiyoshi, anh ta chẳng thể đứng chờ cái gã rảnh rỗi kia được nữa .

_ Ê này, Yotsuba ! Cậu quên chúng tôi rồi à ?

_ Hử, Kiyoshi á ? Chờ tí cái bánh sắp chính rồi . Này đừng có ngớ vào, em tự đi mà nướng cái khác cái bánh này của anh nhá . Được rồi, có chuyện gì nào ?

Khác với anh Kiyoshi, bác Sakaki bình thản nhấp món trà bí ẩn của Yotsuba mà chờ đợi . Đến khi anh ta hỏi thì bác vẫn ngồi đó mà từ từ nói trong khi ly trà vẫn còn trên tay .

_ Lần này chúng tôi có một vụ án khá đặc biệt đấy . Đảm bảo khi tôi kể xong cậu sẽ đi điều tra về nó ngay lập tức .

_ Bác hãy kể đi nào, để xem nó có hợp với một câu chuyện rùng rợn không – Vẫn câu nói đó, dường như chỉ khi vụ án hợp với câu chuyện của anh ta thì Yotsuba mới đồng ý tham gia điều tra .

_ Được rồi, nghe rõ vào nhé . Trong mấy tháng gần đây có một vụ án đặc biệt nghiêm trọng vừa xuất hiện . Vào buổi tối, tại những nơi vắng vẻ bỗng dưng xuất hiện một người đeo khẩu trang y tế đứng bên vệ đường theo dõi mọi người . Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu kẻ đó cứ im lặng mà đứng nhìn những cặp đôi đi chơi về muộn . Mọi chuyện bắt đầu trở nên xấu đi, những nhóm đi từ hai người trở lên đều an toàn trước hắn, tuy nhiên, những ai đi một mình đều sẽ bị hắn tấn công dữ dội . Dù đã được báo về mối nguy hại này nhưng rất khó để bắt được hắn, để trốn thoát hắn liều mạng chống trả tới mức những cảnh sát đi tuần không thể lại gần được .

Kuchisake-Onna, Người đàn bà miệng bị rạch .

Yotsuba lên tiếng cắt ngang những thông tin điều tra của bác Sakaki . Câu truyện rùng rợn của anh ta đã bắt đầu .

_ Vào những đêm tối đặc biệt là những đêm sương mù giăng đầy trời, xuất hiện một người đàn bà đi lang thang trong đêm . Bà ta đeo một cái khẩu trang y tế che kín khuôn mặt và khoác trên mình một cái áo khoát cũ . Người đàn này thường chặn đường chủ yếu là học sinh hoặc là phụ nữ rồi đặt câu hỏi....

Trông tôi có đẹp không ?

_ Tùy theo câu trả lời mà bà ta sẽ hành động khác nhau . Nếu nói " Không " bà ta sẽ dùng... Một cây kéo sắc nhọn để tấn công bạn . Nếu nói " Có " bà ta sẽ kéo khẩu trang xuống và để lộ một nụ cười rùng rợn với khóe môi bị rách đến tận mang tai và hỏi....

Thậm chí như thế này sao ?

_ Bây giờ nạn nhân chỉ có hai câu trả lời, nếu sợ hãi mà bỏ chạy.... Bà ta sẽ rượt theo với một tốc độ kinh hoàng để cắt nạn nhân ra từng mảnh . Còn nếu nói " không " thì.... Nạn nhân sẽ có một nụ cười giống như bà ta . Và cuối cùng nếu trả lời " Có "  thì bà ta sẽ bỏ đi và người đó sẽ tiếp tục một ngày mới bình thường .

_ Vậy sao ? Thế là mình có đường thoát rồi nhỉ .

_ Đừng vội mừng Makoto, câu truyện không kết thúc một cách tuyệt vời như thế đâu . Khi ngày tàn, người đã trả lời " Có " trở về ngôi nhà của mình sau một ngày dài mệt mỏi và trông thấy bà ta đang chờ ở đó để....

Hoàn thành công việc " Ban phát nụ cười " của mình 

_ Chẳng lẽ không thể thoát khỏi người đàn bà ấy sao ?

Tôi run rẩy sợ hãi trước câu chuyện của anh ta như thường lệ . Khác một điều là giờ đây nỗi sợ hãi trong tôi đã lớn hơn bởi hung thủ trong vụ án của bác Sakaki giống hệt với bức chân dung miêu tả nỗi kinh hoàng trong câu chuyện này .

_ Hmm, Cũng có vài cách để thoát đấy .

_ Cách gì thế ? Nói cho nghe em đi .

_ Được rồi, đầu tiên là lảng tránh câu hỏi của bà ta hãy cố nói chung chung như là " Tàm tạm " hay " Bình thường thôi " hoặc là nói từ " Pomade ", nghe đâu là bà ta gặp một tai nạn khủng khiếp dính líu với sáp thơm bôi tóc . Hoặc là hỏi ngược lại rằng " Thế tôi có xinh đẹp không ? ", điều này sẽ khiến bà ta ngạc nhiên và bối rối tạo cơ hội cho em chạy thoát....

_ Phù ! May thật .

_ .... Cho đến khi bị bà ta bắt được .

_ Anh đùa à ? Thế nói chi cái cách này vậy, trời ạ .

_ À, cách cuối cùng là đưa kẹo hay thứ gì tương tự như thế và bà ta sẽ tha cho nạn nhân .

_ Mấy cách này có tác dụng không ?

_ Hên xui, FuFuFu !

_ Cái....

_ Đây là một câu truyện rùng rợn mà phải thử mới biết chứ . Đừng lo có lẽ em sẽ có cơ hội, sớm thôi.

_ Em không cần cái cơ hội của anh đâu .

Yotsuba giở nụ cười gian trá trọc tức tôi một hồi lâu . Sau khi đã cười thật đã, anh ta quay về phía hai thanh tra và nghiêm túc hỏi .

_ Được rồi, hai người đã xác định được những nơi Kuchisake – Onna xuất hiện chưa ? Có bao nhiêu người đang theo dấu vụ án này ?

Đáp lại, Kiyoshi đặt lên bàn những tấm ảnh chụp khu phố tôi từ vệ tinh . Có nhiều vòng tròn nhỏ đánh dấu vị trí xuất hiện của Kuchisake – Onna . Thật đáng lo làm sao, bà ta xuất hiện thật gần con đường đi học của tôi .

_ Đây là những nơi Kuchisake – Onna xuất hiện và lúc này hơn một nửa cảnh sát trong cục đã được điều động để truy tìm dấu vết của hung thủ . Nhờ vào những chuyện đã xảy ra trước khi, bọn tôi mới có thể huy động được một lực lượng lớn đến vậy .

_ Vì lời đồn năm 2004 và câu truyện mùa hè năm 1979 ?

_ Đúng vậy . Một khi câu truyện này được cánh nhà báo phát hiện thì sẽ gây ra hoang mang, lo sợ cực lớn cho người dân và sự bình yên nơi này chắc chắn sẽ bị xới tung lên .

_ Nghiêm trọng vậy sao ? Mà lời đồn và câu truyện nào vậy bác Sakaki ?

Bác thanh tra thở dài còn lão Yotsuba thì lắc đầu chán chường . Có phải lỗi của tôi khi không đọc báo hay xem tin tức thời sự đâu chứ ? May mắn thay, anh Kiyoshi tốt bụng đã trả lời cho thắc mắc của tôi .

_ Để anh trả lời cho Nakashima . Vào năm 2004, một câu truyện tương tự đã xuất hiện ở Hàn quốc gây nên một nỗi khiếp sợ cho người dân, tuy nhiên đấy vẫn chỉ là một lời đồn . Câu truyện mùa hè năm 1979 lại khác hẳn,vào tháng 10 năm 2007 một thanh tra trong khi điều tra những cái chết bất thường đã tìm thấy những ghi chép cũ về Kuchisake – Onna cuối thập niên 70 . Một ngày vào mùa hè 1979 có một người đàn bà đuổi theo những đứa trẻ và bị một chiếc xe tông chết ngay sau đó, khi những cảnh sát hồi ấy đến hiện trường thì đã ghi nhận rằng người đàn bà này.... Miệng bị rách toạt đến tận mang tai .

_ Hiểu chưa Makoto . Lời đồn về Kuchisake – Onna vốn dĩ đã là huyền thoại rồi, vậy thì... Hãy chuẩn bị đi, chúng ta sẽ tạo nên một truyền thuyết mới cho câu truyện này . FuFuFuFu !

Sau cuộc trò chuyện rùng rợn ở chỗ anh Yotsuba tôi trở về lớp học và tiếp tục công việc làm " Vi rút sợ hãi " cho câu truyện của anh ta . Chỉ một vài tiếng đồng hồ sau câu truyện đã lan ra khắp trường và gây nên một nỗi sợ hãi... Không là một nỗi kinh hoàng cho tất cả mọi người . Không chỉ học sinh mà kể cả giáo viên cũng lo sợ về câu truyện đó đến mức tổ chức một cuộc họp ngay sau đó . Tất nhiên lớp tôi sẽ có thêm một tiết tự học nhờ vào buổi họp này . Lần truyền bá nỗi sợ này có điều gì đó khiến tôi cảm thấy kỳ lạ, thế là ngậm cậy bút trong miệng, tôi hỏi cô bạn thân về nỗi băn khoăn của mình

_ Này, Kurumi à, bà có thấy lạ không ?

_ Chuyện gì ? Về câu truyện của anh Yotsuba á ?

_ Đúng vậy, bác thanh tra đã nói rằng câu truyện này "Sẽ gây ra hoang mang, lo sợ cực lớn " thế nhưng anh Yotsuba lại kêu tụi mình đi truyền bá tin tức này khắp nơi .

_ Thì mục đích chính của anh ta là tạo ra một câu truyện rùng rợn mà .

_ Nhưng câu truyện lần này lại khác hẳn mà ? Và bác thanh tra đã dặn không được tiết lộ tin này ra ngoài .

_ Chắc anh ấy có cách riêng của mình với lại nếu bà đã thắc mắc như vậy sao lại không hỏi anh ta ?

_ Chẳng thể biết câu trả lời rợn người nào sẽ thoát ra từ miệng anh ta đâu .

_ Vậy thì chịu thôi .

Thở dài chán chường, tôi tiếp tục nằm dài trên bàn . Bỗng sực nhớ một chuyện, tôi lại khều Kurumi mà nói lại lời nhắn của Yotsuba .

_ À, xém nữa tui quên mất, Yotsuba có nhắn rằng lát nữa tụi mình nhớ rủ theo Hibashi đi gặp anh ta . Bà có cách nào không chứ tui chẳng rủ được hắn đâu .

_ Khỏi lo, tớ có cách riêng của mình đảm bảo cậu ta sẽ đi theo thôi .

_ Hở ? Sao hay vậy tiết lộ đi .

_ Bí mật, hi hi !

_ Hứ !

Hết buổi học, Kurumi bảo tôi xuống chỗ Yotsuba trước lát nữa cô ấy sẽ kéo Hibashi theo . Tôi đành lủi thủi đến chỗ anh ta trước, khi sắp xuống tới đoạn hành lang tối tăm, tôi chợt đụng mặt anh Kiyoshi đằng trước .

_ Chào anh Arakawa ! Anh tới gặp anh Yotsuba ạ ?

_ À chào Makoto, gọi anh là Kiyoshi đi không cần khách sáo vậy đâu . Mà đúng vậy, anh đến gặp tên đấy đó .

_ Ủa, chẳng phải hồi sáng mọi người đã bàn bạc xong rồi mà ?

_ À thì.... Chuyện này thì lát nữa mọi người tập hợp em sẽ biết .

_ Ơ ? Tập hợp để làm gì ?

_ Lát nữa em sẽ biết thôi .

Chúng tôi tới chỗ Yotsuba nhưng không thấy anh ta ở đó . Chờ một lát sau thì anh ta cùng Kurumi và Hibashi đi vào, Hibashi trông khá chán ghét vụ này nhưng bằng cách nào đó đã bị Kurumi lôi theo . Yotsuba vào sau cùng, vừa đóng cửa lại anh ta đã la lên .

_ Nào mọi người, chúng ta sẽ đi điều tra về huyền thoại Kuchisake – Onna .

_ Hả ? Sao bọn em lại phải đi điều tra câu truyện đáng sợ này chứ ? Em không đi đâu Kurumi nhỉ ?

_ Hihi ! Xin lỗi mình đã hứa giúp anh Yotsuba rồi .

_ Á... Đồ phản bội, ghét ghê đó . Còn cậu Hibashi chắc sẽ không làm mấy chuyện này đâu nhỉ ?

_ Hừ.... Tôi cũng không muốn làm tí nào đâu . Chết Tiệt !

_ Vậy chúng ta đừng làm nhé, nhé ?

_ Không được.... Xin lỗi .

Hibashi gục đầu xuống mà thở dài, chắc chắn cậu ta đã bị ép buộc vô vụ này rồi .

_ Grừ ! Kurumi cậu nắm tẩy được chuyện gì thế ?

_ Hỏi anh Yotsuba á .

_ Anh Yotsuba ?

_ FuFuFu ! Không nói đâu nhá .

_ Hức.... Vậy thì em không làm đâu, anh đừng mất công dụ dỗ .

_ Makoto à, hồi sáng ngài thanh tra đây đã đưa anh ảnh những khu vực xảy ra các vụ án và em biết gì không ? Vụ án mới nhất của Kuchisake – Onna chỉ cách nhà e một con phố thôi đấy . Mà thôi, nếu em không thích thì đành chịu vậy anh không ép đâu .

_ Không.... Em thích lắm đấy chứ, em yêu những câu truyện rùng rợn mà . Đừng lo em xin xung phong điều tra ngay và luôn .

_ Vậy ngay tối nay nhá .

_ Á !

_ Đừng lo, anh sẽ đi cùng mọi người điều tra về Kuchisake – Onna mà . Có khá nhiều cảnh sát cắm chốt ở quanh khu phố của em nên đừng sợ có gì chúng ta sẽ có hỗ trợ ngay lập tức .

_ Cảm ơn anh Kiyoshi, anh đúng là cứu tinh đấy .

Đang mừng thầm thì ít ra vẫn còn được bảo vệ bởi cảnh sát trong chuyến đi này . Thế mà chưa vui lên được bao lâu, Yotsuba đã phán một câu xanh rờn .

_ Đó là nếu bọn họ có thể kịp gọi hỗ trợ.

_ ........

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận