The horror story of Yotsu...
Bùi Nam Phương
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Đêm Thứ Bảy: Kokkuri - San ( Mở )

Chương 01

0 Bình luận - Độ dài: 4,487 từ - Cập nhật:

Kokkuri – San .

Một trò chơi cổ xưa không rõ xuất xứ .

Nhằm gọi các linh hồn để giải đáp câu hỏi .

Hình dáng là sự lai tạp giữa gấu trúc, chó và cáo .

Vì thế nó được gọi là '' Kokkuri – San '' .

Kokkuri – San .

Đến từ hư không .

Là nỗi sợ xung quanh bạn .

Không thể gọi bằng một thái độ phù phiếm....

.... Bằng một phương pháp thiếu nghiêm túc và....

.... Bắt buộc phải có bốn người .

Kokkuri – San .

Đến từ một '' Cánh cổng '' được tạo ra .

Chúng.... Đến.... Từ.... Hư không .

Tiết thứ ba buổi sáng sắp bắt đầu, lớp chúng tôi đang chơi trò " Kokkuri – San ", dạo gần đây trò nay đang khá nổi trong trường . Tiếng chuông vang lên và giáo viên sắp đến .

_ Kokkuri – San, Kokkuri – San . Nếu mi ở đây xin hãy hiện hình....

_ Chào các em !

_ Kokkuri – San, Kokkuri – San....

_ Này các em, chuông reo rồi đấy....

_ Chào cô Komachi !

_ Chúng em vừa mới hỏi Kokkuri – San xem có thể bỏ tiết này không đó .

_ Và cô biết không, nó nói có đấy . Hihihi !

_ Các em.... Nói gì cơ ?

Tới giờ nghỉ trưa, tôi đang chuẩn bị đến chỗ Yotsuba thì cô Komachi tới tìm tôi .

_ Uhm... Này, em là Tomashima phải không ?

_ .... Em là Nakashima....

_ Oh.... Cô xin lỗi cô đã nghe những lời đồn về em nên....

_ .... Vâng thế có chuyện gì không thưa cô ?

_ Dạo gần đây " Kokkuri – San " đang ngày càng phổ biến, em có thể giúp cô không ?

..........................................

Một lát sau tại phòng câu lạc bộ, tôi ngồm ngoàm nhai vừa kể cho Yotsuba về việc này .

_ Đó.... Cô Komachi đã nói với em như thế . Trò " Kokkuri – San " khiến cô ấy lo lắng . Sao dạo này nó lại phổ biến như vậy nhỉ ?

_ Sao bọn họ lại dám.... Coi thường.... " Kokkuri – San " ?

_ Kyaaaaaaa !

_ Nghe này, " Kokkuri – San " là một nghi thức tâm linh có thật . Nếu tập luyện nó một cách thiếu nghiêm túc hoặc chẳng mai lỡ gọi tên nó ra.... Một " Thứ khác " sẽ xuất hiện !

_ Một.... " Thứ khác " ?

_ Xem nào, em có biết " Kokkuri – San " nghĩa là gì không ?

_ À cái này thì em biết nè . Nó là tập hợp của ba từ gấu trúc, chó và cáo .

_ Vẫn còn một cách đọc khác đấy .

_ Là gì vậy ?

" Kokkuri – San " trong kí tự Kanji có cách đọc thứ hai là " Tập hợp cơ thể của những đứa trẻ " và....

.... Nó Đang Ẩn Náu Trong Trường....

_ .... Nếu các học sinh không hoàn thành chính xác nghi thức của " Kokkuri – San ".... Họ sẽ khiến " Kokkuri – San thật khó chịu và.... Sẽ bị đưa đến nơi khác . Từng người, từng người một, nếu không tuân theo quy tắc họ sẽ liên tục biến mất . Những người bị bắt sẽ tập hợp lại và lang thang khắp nơi để tìm thêm bạn bè....

...." Kokkuri – San "," Kokkuri – San " . Nếu Mi Ở Đây Xin Hãy Hiện Hình....

_ .... Chúng sẽ lặp đi lăp lại câu nói đó và xuất hiện từ hư không.... Như một " Kokkuri – San " khác . Đó là những tập hợp tạo nên từ cơ thể của trẻ con . Khác với " Kokkuri – San " mà ai cũng biết sẽ trả lời các câu hỏi của mình . " Kokkuri – San " này sẽ không cho ai thoát....

.... Nó Sẽ Bắt Người Triệu Hồi Đi .

_ Vậy là tất cả sẽ biến mất khi thứ đó xuất hiện....

_ Nếu có bốn người trở lên sẽ ngăn được nó . Nhưng tất nhiên, không thể coi đó chỉ là một trò chơi được .

_ Này, anh đi đâu vậy ?

_ Hm.... Đi ngủ tí .

_ Oh.... Hử, ở chổ nào cơ ?

_ Ở kế bên . Nhà kho ở tầng này không được sử dụng thường xuyên lắm, hầu hết mọi người thường không xuống đây nên anh " Trưng dụng " nó . À mà quyển vở trên bàn ấy mà.... Không được xem nó, được chứ ? Anh đi đây .

_ Chơi xấu.... Nếu anh không nói em đã chẳng để ý nó rồi . Giờ anh nói vậy làm em tò mò ghê.... Mình chỉ lỡ tay thôi mà nhỉ....

Trong cuốn sổ hiện lên một dòng chữ viết tay " Anh đã bảo không được xem cơ mà . Nếu em đã xem thì phải đi tung tin đồn về " Kokkuri – San " '', Tôi liền đóng lại ngay .

_ Chết tiệt.... Lại bị lừa nữa . Hức....

Sau khi kết thúc ngày học, tôi đang chuẩn bị tới câu lạc bộ thì Shiroki Hana tới gần bắt chuyện với tôi .

_ Makoto ơi ! Cậu có muốn chơi " Kokkuri – San " không ?

_ Hử ? Sao lại là tớ chứ ?

_ Sao thế không phải cậu thích mấy thứ siêu nhiên như thế này sao ?

_ Không dám đâu .

_ Thôi nào lại đây chơi đi, mọi người đang đợi cậu đấy .

_ Nhưng....

_ Đi nào .

Shiroki Hana bây giờ so với trước khi Kurumi mất tích thì thay đổi khá nhiều . Trước kia cô ấy chỉ ngồi một mình không tham gia với chúng tôi . Bây giờ thì cô ấy đã nhuộm tóc màu vàng và trang điểm khá xinh hơn hết là tính cách thì thay đổi hoàn toàn, hoạt bát hẳn lên .

_ Nào mọi người, bắt đầu nào !

" Kokkuri – San "" Kokkuri – San "....

.... Nếu Ngươi Ở Đây, Xin Hãy Hiện Hình....

.... Và Đi Vào Cánh Cổng " Có " .

Đồng xu đang từ từ di chuyển về chữ " Có "....

_ Eo ui.... Có ai di chuyển đồng xu không vậy ?

_ Bây giờ hãy cho chúng tôi biết người Yukarin thích tên gì .

_ Ê ! Thôi đi nha .

_ Uhm.... Này, mấy cậu có biết rằng nếu bọn mình làm sai dù chỉ một bước thì một " Thứ khác " sẽ xuất hiện không ?

_ Một " Thứ khác " ?

_ Đó là một loại " Kokkuri – San " khác . Nếu cậu không làm đúng theo những quy tắc thì sẽ khiến cho " Kokkuri – San " thật cảm thấy khó chịu . Lúc đó cậu sẽ bị bắt đưa đến chỗ " Kokkuri – San " giả và sẽ trở thành một phần của nó . " Kokkuri – San " giả được triệu hồi bởi " Kokkuri – San " thật và rồi sau đó....

.... Nó Sẽ Mang Người Triệu Hồi Đi.... Mãi Mãi .

_ Eo ui ghê quá .

_ Sao cậu lại làm bọn tớ mất vui khi mới bắt đầu chơi chứ ?

" Chính cậu bắt tớ chơi chứ ai " .

_ Mà không sao đâu, chúng ta sẽ an toàn khi có bốn người trở lên tham gia .

_ Phù.... May quá .

Rầm

Thình lình có tiếng gì đó vang lên ở dưới lớp, bác bảo vệ vừa mới mở cửa bước vào .

_ Này mấy em kia, có chịu về nhà ngay chưa hả ?

_ Gyaaaa !

_ Gì vậy ? Sao lại hét vào mặt tôi như thế ? Mau về.... Về nhà mau đi .

Nhắc nhở xong bác ấy đóng cửa lại và đi ra .

_ Uhm.... Này, bọn mình vừa mới bỏ tay ra khỏi đồng xu đấy .

" Kokkuri – San " sẽ làm gì đây.... Như thế có nguy hiểm không nhỉ ?

Bọn tôi im lặng một lúc lâu, Yukarin là ngươi lên tiếng trước .

_ Hahaha ! Chẳng có chuyện gì xảy ra cả . Thôi tớ chán rồi, nghỉ thôi . Ôi trời ! Tớ muộn lớp luyện thi mất . Chào mấy cậu nhé !

_ Này, đợi đã ! Mấy cậu không thể để trò " Kokkuri – San " dang dở được .

_ Thôi đi nào Makoto ! Cậu sẽ bị muộn giờ câu lạc bộ đó .

_ Ui.... Thôi đành vậy, chào cậu nhé Hana !

Tôi chào tạm biệt cô ấy và ôm cặp đến câu lạc bộ . Shiroki Hana cứ đứng yên ở đó và nhìn bọn tôi đi mà không nói gì . Khi ấy tôi không chú ý đến cái nhìn kỳ lạ của cô ấy .

Ở một góc phố gần trường, Yukarin đang vội vã đi đến lớp luyện thi của cô ấy . Bầu trời đã ngả sang màu đen, ánh dương ấm áp vừa mới tắt . Màn đêm lạnh lẽo xuất hiện ngay lập tức chiếm chỗ của những tia nắng đầy sức sống . Từng cơn gió lạnh thổi vào người cô khiến da gà nổi hết lên . Lúc này đây cô cảm thấy rất lạnh, cái lạnh không đến từ những cơn gió đang thổi trong màn đêm . Cái lạnh này là do cảm giác bất an của cô gây ra . Ban đầu thì không chú ý kỹ nhưng rồi cô cũng nhận ra nó . Mỗi khi cô bước chân là lại có tiếng chân ai đó bước sau lưng . Từ từ cái lạnh thấm dần vào xương tủy cô, cái lạnh của nỗi sợ hãi . Từng giọt mồ hôi tuôn rơi dù cô đang cảm thấy rất lạnh . Lấy hết can đảm cô quay đầu lại nhìn về đằng sau và thấy nó . Ngay sau cột điện là một thứ gì đó đang đứng, nó có khuôn mặt kỳ dị như lai giữa gấu trúc, chó và cáo . Nó đang nghiên đầu nhìn về phía cô, cả người nó ẩn đằng sau cột điện và khuôn mặt nó đáng lẽ bị che khuất bởi bóng tối thì lại phát sang nhè nhẹ .

_ Cái.... Cái thứ đó là gi vậy ? Chẳng lẽ đó là.... " Kokkuri – San " sao ? Là thật hay.... Giả ?

Xin Hãy Đưa Tôi Trở Lại....

.... Xin Hãy Đưa Tôi Trở Lại....

.... Làm Ơn.....

Giọngnói của thứ đó nghe thật quái dị, không giống bất cứ một giọng nói nào của đànông lẫn đàn bà . Nghe cứ như giọng nói của một con thú à không phải là của ítnhất.... Ba con vật cùng kêu gào . Yukarin đang cực kỳ hoảng sợ, cái lạnh giá củanỗi sợ hãi như có thể đóng băng cô ngay lúc này . Theo lý trí hoặc là do nỗi sợcô quay người và phóng đi, đầu vẫn quay ra sau nhìn về thứ kỳ quái đó . Do nhìnra sau nên cô không để ý đến bậc cầu thang dẫn xuống con đường phía dưới và côđã ngã nhào xuống đó . Chiếc điện thoại trên tay vỡ nát nằm trong vũng nước đỏđang từ từ lan ra từ người cô . Thứ đó đang đi xuống cầu thang và từ từ tiến lạicô . Bây giờ thì Yukarin đã hoàn toàn bất tỉnh, cô đang nằm giữa màn đêm u tối....    

Trong một căn phòng có một người đang yên lặng ngồi trước một tờ giấy, tay người ấy đang giữ một đồng xu . Người đó bắt đầu cất tiếng nói....

.... " Kokkuri – San "" Kokkuri – San "....

Hôm nay mình sẽ làm tốt chứ ?

Trang phục của mình....

.... Tóc, giọng nói....

.... Hôm này mình vẫn được yêu thích chứ ?

Đồng xu đang chạy trên tờ giấy, nó đang dần dần.... Từ từ tiến lại chữ '' Có '' .

Ngày hôm sau tin Yukarin bị tai nạn được Haru thông báo với lớp tôi . Theo lớp trưởng thì Yukarin cứ nói là " Kokkuri – San " đã khiến bạn ấy gặp tai nạn . Thế nên trong trường hiện giờ không còn ai dám chơi trò " Kokkuri – San " nữa . Còn tôi và cô bạn đã lỡ bỏ qua quy tắc của trò chơi thì đang lo lắng . Đến giờ nghỉ trưa tôi liền phóng đến chỗ Yotsuba để hỏi anh ta cách cứu vớt chuyện này .

_ Em phải làm sao đây anh Yotsuba.... Trò " Kokkuri – San " bọn em vẫn chưa hoàn thành nó .

_ Chính vì thế.... Anh đã bảo là.... Không được chơi trò đấy .

Yotsuba vừa nói vừa lấy cuốn sách gõ lên đầu tôi .

_ Em xin lỗi.... Cô bạn chơi chung trò " Kokkuri – San " với em vừa bị tai nạn, tình trạng cô ấy khá tệ . Cô ấy còn nói là do " Kokkuri – San " đã gây ra .

_ Vậy các học sinh khác có sợ hãi không ?

_ Có ạ....

_ Tốt ! Ít ra thì hầu hết học sinh sẽ không chơi nữa.... Nhưng rắc rối bây giờ mới bắt đầu, từ bây giờ em phải tìm cho được một " Tín đồ " của trò chơi này .

_ Sao em phải tìm....

_ Những ai phạm luật của " Kokkuri – San " sẽ ra sao nhỉ ?

_ Úi....

Buổi chiều, tôi vừa sinh hoạt câu lạc bộ về và đang chuẩn bị đi tới dãy nhà cũ gặp Kurumi thì Shiroki Hana bất thình lình xuất hiện giữa hành lang, cậu ấy giơ đồng xu lên và cất tiếng .

_ Makoto ơi ! Cậu có muốn chơi " Kokkuri – San " với tớ không ? Theo tớ nào .

_ Hana à.... Cậu đang làm gì thế ? Cậu nên dừng việc này lại ngay, trò " Kokkuri – San " quá nguy hiểm .

_ Nguy hiểm á ? Như thế nào chứ ? Nó chỉ đến khi cậu yêu cầu, nó đi khi cậu ra lệnh . Không có gì đáng tin hơn " Kokkuri – San " .

_ Nhưng.... Bọn mình cần ít nhất bốn người....

_ Tớ toàn làm một mình những vẫn " Trò chuyện " được với nó mà chẳng có vấn đề gì . Mọi chuyện sẽ ổn thôi Makoto à .

Chúng tôi bước vào nhà kho ở tầng bốn của trường, Hana nắm tay tôi dẫn tới trước một cái bàn đã bày sẵn trò " Kokkuri – San " đã được cậu ấy chuẩn bị sẵn . Hai đứa ngồi xuống và bắt đầu đọc, Hana một tay để lên đồng xu, tay kia nắm chặt tay tôi để lên đồng xu .

" Kokkuri – San "" Kokkuri – San "....

.... Nếu mi ở đây....

.... Hãy đến với chúng tôi từ Torii....

.... Nếu mi hiện ra xin hãy đi vào cổng có .

" Kokkuri – San "," Kokkuri – San ".... Những kẻ không tin vào mi, ta có thể giúp mi trừng phạt chúng không ? A xem kìa.... Nó đi vào cổng " Có " rồi nè .

" Hana, cô ấy.... Chắc chắn là một " Tín đồ " của " Kokkuri – San " " .

_ Ngoài ra, cô gái đã bỏ dở nghi thức giữa chừng.... Makoto, mi cũng phải bị trừng phạt .

_ Cậu đang.... Nói cái gì vậy....

" Kokkuri – San " đã làm ta thay đổi, nó khiến ta tự tin hơn nhưng bọn mi.... Đã không tuân theo quy tắc vì thế.... Mi sẽ là kẻ tiếp theo bị trừng phạt Makoto....

_ Kẻ tiếp theo ? Vậy chính cậu đã khiến Yukarin bị thương sao ?

_ Ta đã thay mặt " Kokkuri – San " trừng trị nó.... Còn mi, Makoto ! Mi đã làm ô nhục nó, mi đã phát tán câu truyện rùng rợn quái đản về một loại " Kokkuri – San " khác .

_ Ơ này.... Cậu làm gì thế.... Đau, đau đấy .

" Kokkuri – San "....

Tiếng nói vang lên từ một cửa kho . Anh Yotsuba từ từ bước vào và đứng ngay tại bàn giữa bọn tôi, lưng tựa vào một cái kệ và đứng trước một cái cửa sổ . Bây giờ là hoàng hôn, những tia sáng vàng cam nhợt nhạt chiếu vào nhà kho soi rọi vào Yotsuba hắt cái bóng của anh ta giữa cái bàn . Ánh sáng kỳ lạ ấy khiến nhà kho như chìm vào trong một câu truyện xưa cũ, như một khung cảnh khiến cho ta có cảm giác ngờ ngợ cứ nghĩ là đã thấy từ lâu rồi .

_ .... Sao cô lại dám gọi " Kokkuri – San " là một câu truyện rùng rợn quái đản hả ? Dù sao thì cô không nên căm ghét Nakashima vì chuyện đó . Tôi mới là người khởi xướng câu truyện đó .

_ Mi là ai ?

_ Tôi là ai không quan trọng.... Shiroki Hana hãy nghe rõ nhé, đây là một câu truyện rùng rợn dành riêng cho cô .

_ Câu truyện dành riêng cho ta ? Mi đang muốn nói cái gì chứ ?

_ Shiroki Hana cô đã làm chuyện này.... Cô đã để " Kokkuri – San " quyết định mọi hành động của mình và nhờ đó tự tin hơn . Nếu " Kokkuri – San " phủ định thứ gì thì cô củng phủ nhận thứ đó .

_ Đương nhiên , " Kokkuri – San " có thật . Chính nó đã dẫn lối cho ta .

" Kokkuri – San " đã dẫn lối cho cô ? Đúng là " Kokkuri – San " có tồn tại thật nhưng.... Nó không giống như những gì cô nghĩ, không hề .

Nó Đang Tìm Kiếm Thêm Bạn Bè....

.... Nó Đến Từ Hư Không .

_ Hahaha ! Ta đã không triệu hồi " Kokkuri – San " giả trong câu truyện của mi, mi hoàn toàn sai rồi . " Kokkuri – San " mà ta triệu hồi là thật và những kẻ không tuân theo quy tắc sẽ phải bị trừng phạt .

_ Trừng phạt ? Không, không cần bất cứ sự trừng phạt nào cả, bởi vì ngay từ đầu....

...." Kokkuri – San " Thật Chưa Bao Giờ Xuất Hiện ....

_ .... Cô muốn có câu trả lời và rồi cô đã tự mình trả lời các câu hỏi phải không ?

_ Không phải, đó là " Kokkuri – San "...." Kokkuri – San " đã....

" Kokkuri – San " mà cô triệu hồi chỉ là ảo giác nhưng.... Quả thật cô đã gọi ra một " Kokkuri – San " khác, một " Kokkuri – San " được tạo nên từ.... Cơ thể của những đứa trẻ . Đó là do cô đã ngồi gần cửa trước, lối ra vào nơi mà " Kokkuri – San " ở . Sau đó cô đã đọc lên câu thần chú triệu hồi .

_ Lối ra vào ? Lối ra vào phải là Torii chứ ?

_ Nghe rõ đây, nơi mà cô thực hiện nghi thức là trường học chứ không phải Torii . Trường học chính là lối ra vào cho " Kokkuri – San " bởi vì.... Nó có rất nhiều cửa .

_ Không thể nào.... Sao lại thế được ? Tôi đã tự tay vẽ Torii rồi mà ?

Cô có chắc đó thật là Torii không ? Chính vì ở quá gần mà cô đã không nhận ra nó....

Yotsuba đóng cửa sổ lại và kéo một cái bàn gần đó ra góc cửa .

_ .... Nhìn xem có phải cái bàn học này rất giống một cái cổng đền không ? Cô đã ở một mình tự thực hiện nghi thức .

_ Thì sao.... Cần gì nhiều người chứ ? Chỉ cần làm theo đúng thủ tục là được rồi .

_ Cô có biết tại sao phải cần ít nhất bốn người không ? Đó là vì.... Bốn người sẽ trấn giữ được bốn cánh cổng và ngăn được " Kokkuri – San " . Tuy nhiên.... Shiroki Hana, cô chỉ có một mình.... Một mình trước lối ra vào và tự mình triệu hồi ngoài ra.... Còn một sai lầm khác nữa.... Một sai lầm chết người . Kể cả khi cô đã làm đúng những quy tắc thì.... Cũng chỉ có " Kokkuri – San " thật là trở về....

...." Kokkuri – San " Kia Sẽ Không Quay Về Cho Tới Khi....

.... Nó Mang Người Triệu Hồi Đi .

Nó Luôn Luôn.... Luôn Luôn....

.... Đến Từ Hư Không .

Shiroki Hana ngồi im lặng, cô ấy đang muốn.... Rất muốn nhìn xuống phía dưới .

Cô đang sợ hãi điểm mù của mình đúng không ? Đúng vậy đấy.... Cô không nên nhìn vào nó.... Đừng có nhìn vào nó . Có phải là cô bắt đầu nghĩ là.... Chẳng có gì ở đây cả..... Chẳng có gì ở đây cả..... Chẳng có gì ở đây cả.....

....Chẳng Có Gì Ở Đây Cả .....

_ .... Thật không may.... Tâm trí cô lại đang nghĩ ngược lại.... Và sau đó những lời nói cứ lặp lại liên tục trong suy nghĩ của cô....

.... Chẳng có gì ở đây cả .

Cô không thể nhìn vào nó .

Đúng thế, cô không nên nhìn vào đó .

Chẳng có gì ở đây cả .

Shiroki Hana cuối cùng cũng nhìn xuống dưới bàn và những gì cô thấy lại hết sức khủng khiếp . Những cái tay, cái đầu và những đôi mắt khủng khiếp đang nhìn ngược vào cô . Chúng đang bám tay vào chân cô, những thứ đó đáng ra.... Không nên tồn tại . Trong khoảng khắc cô đã thật sự sợ hãi.... Sợ hãi đến cực độ, cô đẩy cái bàn ra và té xuống đất . Có vẻ khá đau nhưng hiện tại cô không quan tâm, sự kinh hoàng mang một cảm giác lạnh lẽo đã áp chế cơn đau cháy bỏng của vết thương .

_ Hana.... Bạn có sao không ?

_ Đó là một dạng tự thôi miên . Cô muốn được người khác quyết định và dẫn lối hộ, cô cảm thấy hạnh phúc nếu có người chỉ lối cho mình . Tuy nhiên.... Không ai cho cô câu trả lời mà cô cần . Những gì cô làm, những gì cô nghĩ đều do chính bản thân quyết định . Tóm lại, cô muốn trở thành hình mẫu lý tưởng mà cô luôn mong ước . Cô bắt đầu tin vào nó và tự mình hành động . Điều này chẳng cần đến " Kokkuri – San " chỉ dẫn .

_ Này, cậu đi đâu vậy Hana ?

_ Bệnh viện....

Shiroki Hana chạy vọt đi không để ý đến vết thương ở chân đang chảy máu . Chúng tôi đứng nhìn cậu ấy chạy đi xa dần .

_ Hana hầu như không được chú ý hồi trước . Gần đây cô ấy trở nên hoạt bát và là trung tâm chú ý của mọi người.... Cô ấy đã tự mình làm tất cả . Có lẽ tự thôi miên cũng không hẳn là tệ lắm .

_ Nhưng kết quả là cô ta không thể làm gì nếu không có sự chỉ dẫn của " Kokkuri – San " . Mặc khác với sự cho phép của " Kokkuri – San " cô ta thậm chí không ngần ngại tấn công bạn bè của mình .

_ Điều này quả thật rất tệ....

_ Trong thời gian " Kokkuri – San " đột nhiên trở nên phổ biến gần đây những học sinh bị nó " Mang đi " đã rơi vào tình trạng tự thôi miên trầm trọng . Mỗi khi họ nhận được lời chỉ dẫn sẽ có chuyện gì đó xảy ra, nó có thể sẽ xuất hiện .

_ Cái gì xuất hiện cơ ?

" Kokkuri – San " Thật.... Câu truyện này chưa phải là đáng sợ nhất . Anh có thể thấy được sẽ có vụ gì đó liên quan đến nó....

_ Hử...? Á quên, trễ giờ gặp Kurumi qua rồi . Xin lỗi em phải đi đây, chào anh nhé !

Trong lúc đang đi về phòng của hội nghiên cứu những hiện tượng siêu nhiên để lấy đồ, bỗng có một người đi ở phía trước, kẻ ấy chầm chậm lướt qua người Yotsuba . Anh cảm nhận được một điều gì đó trong hắn ta, anh đứng yên tại chỗ và nói .

_ Này.... Xin cho tôi hỏi một câu được không ?

Người đàn ông đó cũng đứng yên tại chỗ, lưng hai người quay vào nhau .

_ Cậu muốn hỏi gì nào ?

_ Ngài tên là gì ?

_ À tôi tên là Taranobi Kudou tư vấn viên của trường Hishinaraka, còn cậu là ai nhỉ ?

_ Thất lễ rồi, tôi là Yamamoto Yotsuba một học sinh bình thường thôi .

_ Thế à ? Yamamoto cái họ này....

_ Sao thế ? Có chuyện gì sao ?

_ Không, không chẳng có chuyện gì đâu . Mà hình như tôi nghe tên cậu ở đâu rồi thì phải .

_ Có lẽ thế.... Nhưng thôi chào thầy nhé tôi còn có việc bận .

_ Chào cậu, hẹn bữa khác gặp lại nhé....

_ Vâng, hẹn bữa khác....

Cả hai người tiếp tục di chuyển trong hành lang, đi được một đoạn ngắn cả hai người đồng thanh nói .

.... Có Lẽ Sẽ Sớm Thôi.... Rất Sớm....

Hôm đó, tôi nhận ra một điều bất thường ở Yotsuba . Dù câu truyện đã được sáng tỏ nhưng anh ấy chưa hề nói nó đã kết thúc .

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận