The horror story of Yotsu...
Bùi Nam Phương
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Đêm Thứ Sáu: Chiếc Hộp Dibbuk

Chương 01

0 Bình luận - Độ dài: 7,154 từ - Cập nhật:

Dibbuk .

Được miêu tả như một linh hồn tà ác,

Thường trốn trong những đồ vật .

Chiếc hộp Dibbuk .

Một kiểu tủ đựng rượu cổ xưa,

Được đồn rằng có một linh hồn bên trong .

Vậy đây là câu hỏi .

Những lời đồn đó có thật không ?

Dibbuk muốn điều gì ?

Nếu sở hữu nó, bạn sẽ làm thế nào....

.... Với những thứ bên trong ?

Sau hai tuần nghỉ học, Hibashi cuối cùng cũng xuất hiện trở lại, cậu ta uể oải bước vào lớp ngay lúc chúng tôi đang làm bài kiểm tra . Những tưởng anh chàng sẽ bị mắng té tát vì tội đi học muộn thì lạ thay giáo viên chỉ gật đầu chào một cái rồi cho qua chẳng phàn nàn lấy một câu . Vào ngày thường, lập tức sẽ có một tràng kêu ca, than vãn đòi hỏi sự công bằng nhưng hiện tại do ai cũng bận chiến đấu với ma trận số học trước mặt nên chẳng có lấy một âm thanh nào khẽ vang lên giữa chiến trường . Ngay cả đứa tò mò như tôi cũng không dám động đậy trong lúc căng thẳng thế này mà phải nhịn đến khi hết giờ làm bài . Khi giáo viên thu bài xong và rời khỏi lớp thì ngay tức thì một khu chợ ồn ào đã được thành lập chỉ trong chớp mắt . Mặc cho sự náo động xung quanh, Hibashi vẫn nằm bẹp xuống bàn như thể sắp hết hơi . Quả thật trông Hibashi khá mệt mỏi cứ như thể vừa trải qua việc gì đó khó khăn lắm . Lần này thì sự tò mò đã được giải phóng chẳng có lý do gì để ngăn cản nó, tôi dựng đầu cậu ta dậy tra hỏi mặc cho vẻ ngáy ngủ đến đáng thương trên mặt Hibashi .

_ Này Hibashi, mấy bữa nay ông đi đâu mà giờ nhìn ghê thế ? Trông cứ như vừa đóng phim ma cho lão Yosuba xong ấy .

_ Đúng thế – Kurumi nheo mắt nói – Nhìn ông y hệt cá chết vậy .

Hibashi ngẩng mặt lên trả lời với đôi mắt đờ đẫn y hệt mắt cá chết ít nhất phải một tuần .

_ Sao bà đoán hay thế . Đúng là mấy bữa nay tôi phải nay lưng ra làm việc không công cho hắn ta đấy .

_ Yotsuba nhờ ông làm gì vậy ?

_ Việc gì à ?

Hình như con cá chết kia vừa nhếch mép một cái thì phải .

_ Lát nữa bà sẽ biết thôi, Yotsuba còn nói rằng đảm bảo bà sẽ thích việc này đến phát khóc luôn đấy .

_ Nghe thật đáng nghi làm sao....

Hibashi ngủ như chết tới tận lúc ăn trưa mà chẳng bị ai làm phiền, các giáo viên khác hình như biết điều gì đó nên đã để cậu ta như vậy mà không nhắc nhở một câu nào . Điều này kỳ lạ đến mức tôi chẳng thể nhịn nổi mà quay xuống thì thầm với Kurumi .

_ Bà nghĩ sao về chuyện kỳ quái này ? Mấy giáo viên hình như biết điều gì đó nên đã thả cho tên cá chết này nghỉ ngơi thoải mái như vậy .

_ Tui cũng chẳng rõ nữa nhưng chắc hẳn dính dáng đến Yotsuba như cậu ta nói . Mà một khi giáo viên đã dính dáng tới Yotsuba thì chuyện lần này chắc nghiêm trọng lắm chẳng giỡn được đâu .

_ Chẳng lẽ lại có câu truyện rùng rợn nào nguy hiểm như " Kuchisake – Onna " sao ?

_ Có thể lắm, từ sau vụ " Kuchisake – Onna " mọi chuyện đã thay đổi . Bà không thấy căn phòng của hội nghiên cứu những hiện tượng siêu nhiên ngày càng có nhiều vật dụng mới sao ? Hôm qua anh ta còn lôi cả đống thứ linh tinh có vẻ khá mắc ra khoe đó .

_ Theo tình hình này có lẽ hôm nay chúng ta không nên đến đó thì hơn .

_ Nghĩ kỹ chưa đó, không phải vụ lần trước đã xảy ra ngay sát nhà bà sao ?

_ Vậy là vẫn phải đến sao . Hức....

_ Có tui đi cùng mà lo gì chứ .

_ Bà lúc nào chả ủng hộ lão ấy .

_ Hi hi .

Giờ nghỉ trưa tôi cùng Kurumi kéo tên Hibashi tới chỗ Yotsuba, cậu ta như không muốn đến đó . Vừa vào trong tôi đã thấy bác Sakaki và anh Kiyoshi ngồi ở đó và trước mặt lão Yotsuba là một cái hộp khá cũ mà tôi chưa từng thấy bao giờ .

_ Chào bác Sakaki và anh Kiyoshi ! Có chuyện gì mà hai người tới đây vậy ?

_ À chào cháu Makoto, Chúng ta tới đây vì cái hộp này . Kiyoshi và Hibashi đã mang nó về đấy .

_ Thế cái hộp đó là gì vậy ?

_ Em có biết phim " The Possession " không ?

_ Đó là phim kinh dị à ? Em không thích mấy thể loại ấy đâu anh Yotsuba à .

_ Ầy.... Vậy hãy nhìn vào cái hộp này nè . Đây là một loại tủ để đựng rượu của người do thái, tên của nó là " Chiếc hộp Dibbuk " , nó cực kỳ nổi tiếng đấy .

_ Sao lại gọi cái tủ này là " Chiếc hộp Dibbuk " ?

_ Nghe đây, " Chiếc hộp Dibbuk " theo như truyền thuyết của người do thái nó bị ám bởi một linh hồn xấu xa không thể siêu thoát và có khả năng chiếm giữ cơ thể sống . Theo lời đồn thì nó được rao bán lần đầu tiên trên EBay bởi Kebin Mannis. Trong một phiên đấu giá Kevin đã giành được quyền sở hữu nó . Ông mô tả rằng, bên trong chiếc hộp có chứa 2 lọn tóc, 1 miếng đá granite, 1 nụ hồng đã héo khô, 1 pho tượng nhỏ, 2 đồng xu cổ loại 1 cent, 1 đế đèn cầy và cuối cùng là 1 linh hồn đói khát đầy căm hận . Ngay sau đó, ông ta rao bán chiếc hộp Dibbuk trên Ebay và một người tò mò đã mua nó. Người mua đầu tiên ngay lập tức đã gặp rắc rối sau khi nhận chiếc hộp được ít ngày. Tại thời điểm mua chiếc hộp, anh ta là chủ của một cửa hàng đồ gỗ . Với ý định sẽ tặng cho mẹ, anh cẩn thận cất kỹ chiếc hộp ở kho dưới tầng hầm và cẩn thận khóa cửa . Sau đó, anh ra ngoài và để lại cửa hàng cho nhân viên trông nom . Chỉ nửa tiếng sau những chuyện kỳ lạ đã xảy ra, cô nhân viên sợ hãi gọi điên cho anh ta và nói rằng có người đang đập vỡ tất cả các cửa kính và chửi thề . Không những thế, tất cả các loại cửa từ cửa chính đến cửa thoát hiểm đều bị đóng chặt khiến cô không có cách nào thoát thân . Không còn cách nào khác, anh ta phải chạy về cửa hàng và sau đó liền sững người với những gì chứng kiến . Toàn bộ các cửa đều bị khóa chặt, sau khi mở hết các lớp cửa, anh ta trông thấy người nhân viên khi nãy đang ngồi ôm mặt khóc nức nở đầy sợ hãi . Chạy xuống tầng hầm, anh lại càng ngạc nhiên hơn nữa khi tất cả các bóng đèn ở đây đều bị đập vỡ và căn phòng thì nồng nặc mùi nước tiểu mèo . Tuy nhiên, lại không hề có một con mèo nào trong tiệm hoặc bất cứ dấu hiệu nào cho thấy có người đột nhập . Sau sự việc kinh hãi này, người nhân viên đã xin thôi việc và không bao giờ dám quay lại cửa hàng . Anh ta vẫn tặng chiếc hộp cho mẹ mình và ngay sau đó bà ấy đã đột quị . Trong bệnh viện bà ấy liên tục lẩm bẩm " Món quà tồi tệ " sau đó anh ta đã tống khứ nó đi qua Ebay .

_ Câu truyện này có thật sao ?

_ Đúng vậy, có hẳn một trang wed riêng về " Chiếc hộp Dibbuk " người ta liên tục đăng những thông tin kinh hoàng về nó . Chiếc hộp liên tục được đưa lên mạng đấu giá và những người mua đã có những lời chia sẻ rùng rợn về nó . Có người mơ những cơn ác mộng kỳ lạ lặp đi lặp lại nhiều lần, Trong cơn ác mộng, người đó thấy mình đang đi bộ cùng một người bạn, luôn là người bạn đó . Trong đôi mắt người bạn có gì đó rất lạ lùng đang nhìn vào mình rồi đột nhiên biến thành một mụ đàn bà rất khủng khiếp, trông như quỷ dữ vậy . Mụ đàn bà đánh đập người đó liên tục và sáng hôm sau khi tỉnh dậy trên người có đầy những vết thương khủng khiếp . Nhiều người đồn đại rằng, ai sở hữu chiếc hộp luôn bị ám ảnh bởi những cơn ác mộng, căn nhà của họ đầy mùi nước tiểu của mèo và hàng đêm trong căn nhà thấp thoáng bóng dáng của một bà già .

_ Á.... Khủng khiếp quá . Thật sự câu truyện này không hề kém truyện về " Kuchisake – Onna " một tí nào .

_ Đó là lời đồn về " Chiếc hộp Dibbuk " thật sự và nó là vật sở hữu của một cụ bà một trăm linh ba tuổi đã sống sót qua trại tập trung của phát xít Đức và được con cháu bán ra bất chấp mong muốn được chôn nó cùng mình .

" Chiếc hộp Dibbuk " thật sự nghĩa là sao anh Yotsuba ?

" Chiếc hộp Dibbuk " thật sự đã được Jason Haxton, giám đốc bảo tàng y khoa ở Missouri mua lại từ Losif Nietzke trên Ebay, nó hiện vẫn nằm ở đó . Chiếc hộp mà ta đang thấy đây lại khác hẳn, nó xuất phát từ trường học của chúng ta, trường Hishinaraka . Có thể gọi nó là " Chiếc hộp Dibbuk " giả và bên trong nó chỉ có một vật nhỏ hình lăng trụ có khắc vài con số bí ẩn  . Tuy nhiên những điều rùng rợn mà nó đem lại cũng không kém đâu . Hibashi cùng Kiyoshi đã trải nghiệm trong lúc săn tìm thứ này đây . Nào, nào tới cậu đó Kiyoshi .

_ Được rồi, Kurumi, Makoto và bác Sakaki hãy nghe rõ đây.... À xin lỗi bác, báo cáo của cháu vẫn chưa viết xong . E hèm ! Nghe đây nhá, Takako Mai vừa khai một ích thông tin về câu truyện " Chiếc hộp Dibbuk " mà cô ta chợt nhớ được . Khi cô ta ở trong phòng bệnh còn có một người nữa kế bên . Bác sĩ tư vấn cho người đó khác với Takako nên cô ta không để ý lắm . Có điều Takako đã loáng thoáng nghe câu truyện về " Chiếc hộp Dibbuk " qua lời nói của bác sĩ . Khi được ra viện cô ta thấy có một chiếc hộp trên bàn của người bệnh đó . Cô ta còn nhớ một chút về khu vực mà bác sĩ dự tính sẽ hỗ trợ cho người nằm đó sống giống như Takako . Tôi cùng vài người trong đội đi đến khu vực đó điều tra, Yotsuba đã gửi Hibashi để hỗ trợ bọn tôi . Óc phán đoán của cậu ta khá tốt, trong những câu truyện thu thập xung quanh cậu ta đã xác định được nơi mà cái hộp đang hiện diện . Khi bọn tôi đến đó, người chủ nhà cực kỳ mừng rỡ vì trong nhà ông ta đang xảy ra khá nhiều chuyện kỳ quái kể từ khi mua chiếc hộp . Ông ta nói rằng đã mua chiếc hộp từ một người bán hàng kỳ lạ, người đó đội áo khoác che kín mặt và sau khi trở lại thì cửa hàng đã dời đi nơi khác . Đã nhiều lần vất bỏ nhưng chiếc hộp vẫn quay lại chỗ cũ, người chủ nhà đang hết sức sợ hãi . Chúng tôi đã cắm chốt ở đấy nhiều ngày và trải nghiệm những điều kỳ lạ mà chủ nhà đã nói . Mùi nước tiểu mèo hằng đêm bốc lên xung quanh ngôi nhà, lâu lâu bọn tôi lại thấy cái bóng của một bà già ở trong lẫn ngoài ngôi nhà . Đặc biệt là lần đầu tiên bà già ấy đi ngang qua chúng tôi nhưng lúc đó chưa ai để ý, giờ nghĩ lại mới để ý tại sao lại có một bà già đi lại giữa đêm khuya như thế thật là.... Lúc đó cứ lo nói chuyện không . Đến mấy ngày trước xảy ra một chuyện kinh khủng vợ người chủ nhà bị tấn công ngay trong phòng ngủ dù bọn tôi đã thức trắng đêm mà canh . Hibashi đã vô tình đứng ngay chỗ mà bà già ấy bỏ chạy, cậu hãy kể việc xảy ra khi ấy đi .

_ Lúc đó tôi đang đi ra từ nhà vệ sinh thì thấy một bà già khuôn mặt quái dị lao tới . Mặt bà già ấy trông như một hình ảnh trong mấy cái gương ở nhà cười, vặn vẹo kỳ quái . Bà ta đứng đó lấy móng tay cào liên tục lên tường và bất ngờ lấy ra một con dao và phóng tới chỗ tôi . Khi con dao đâm thẳng vào người thì tôi đã may mắn né kịp nên chỉ bị rách áo, bà ta chạy thẳng qua người tôi . Tới trước ban công lầu 5 của ngôi nhà bà ta qua lại chỉ thẳng vào tôi nói " Mày là chủ nhân tiếp theo của " Chiếc hộp Dibbuk " hãy giữ nó thật kỹ nhé " Bà ta leo lên ban công và biến mất trước mắt tôi, dù đã lao đến xem nhưng vẫn không thấy dấu tích gì . Những đêm tiếp theo những hiện tượng kỳ lạ đã diễn ra xung quanh tôi . Những cái bóng, những âm thanh kỳ quái và mùi nước tiểu mèo vây quanh tôi . Lâu lâu lại có một bà già chợt xuất hiện rồi lại biến mất ngay trước mắt tôi, rồi những tai nạn lạ lùng xảy ra như một chậu bông rớt xuống đầu, một con dao từ đâu bay tới.... Nhờ anh Kiyoshi bảo vệ và bản thân đã đề phòng nên tôi đã tránh né được hầu hết tai nạn nhờ thếkhông bị gì cả. Tuy nhiên ba ngày sau, tôi mém nữa đã tiêu khi đối mặt trực tiếp với mụ già ấy rồi . Vừa rời khỏi phòng trọ thì bà ta từ sau lưng ập tới, trời đất.... Mụ già ấy khỏe kinh khủng, con dao đã đâm nhẹ vào ngực tôi dù đã chụp được tay bà ta mà bà ta chỉ có một tay đấy, hên là anh Kiyoshi nghe thấy vội chạy tới làm bà ta bỏ chạy không thì xong đời tôi rồi . Tiếp theo chúng tôi đem nó về đây, dọc đường con mụ ấy thỉnh thoảng lại xuất hiện ở những cua quẹo dù bọn tôi đang đi xe hơi .

_ Nhưng tại sao cậu lại đem đến ngôi trường này chứ ? Bà già ấy xông vào đây thì có nhiều người bị thương lắm đấy .

_ Khỏi lo Makoto à . Không một câu truyện kinh hoàng nào xuất phát từ " Tam giác ma " lại dám xuất hiện ở những chỗ này đâu . Được rồi, dù sao nếu cứ để đây thì bao giờ mới bắt đầu được câu truyện chứ ? Chúng ta chuyển nó đến nhà anh thôi, đi nào mọi người .

_ Ơ chiều chúng em còn đang học mà sao đi được ? Buổi chiều lớp em còn có tiết kiểm tra đấy .

_ Khỏi lo, khỏi lo . Hai ngài thanh tra sẽ lo chuyện này cho và nhờ " Phục vụ " anh đây mà bài kiểm ấy sẽ được điểm tối đa thôi . Đó là một trong những quyền lợi mà giáo viên cho anh đấy . FuFuFuFu ! Đi thôi, Cùng tạo nên một truyền thuyết đáng sợ mới cho câu truyện rùng rợn này nào .

Khi gần tới nhà của anh Yotsuba chúng tôi đã trông thấy một bà già mặc áo choàng màu trắng đi ở đằng xa nhưng cái đầu lại nhìn thẳng về hướng chúng tôi từ từ đi vào con hẻm . Hibashi khẳng định đó là kẻ đã tấn công cậu ta nhưng khi anh Kiyoshi đến xem thì thấy đó là một hẻm cụt, chúng tôi đành phải đi tiếp . Ngôi nhà của anh Yotsuba... Không phải nói là một biệt thự mới đúng, dám chừng nó bằng mấy lần nhà tôi và Kurumi gộp lại . Có điều nơi này lại mang đến cho tôi một cảm giác ớn lạnh sống lưng dù tôi chẳng trông thấy có gì đáng sợ bên ngoài . Anh Yotsuba nói rằng từ tối nay trừ bác quản gia thì những người làm còn lại sẽ được cho nghỉ hết cho đến khi hoàn thành câu truyện này . Chúng tôi đi từ cửa hông biệt thự vào và băng qua một hành lang khá đẹp . Trong các dãy phòng hai bên hành lang có hai căn phòng có vài vết trầy giống.... Như vết cào và còn dính những vệt đen đen trông khá ghê . Một căn phòng khác ở cuối hành lang thì trông cứ như ai lấy vật nhọn đâm vào cửa, nó cũng bị khóa như hai căn phòng trước, khi tôi hỏi Yotsuba anh ta chỉ im lặng, đến cả hai thanh tra khi đi ngang qua đây cũng có gì đó khác lạ khi nhìn vào nó . Chúng tôi ngồi chờ một lát trong căn phòng lớn, bác quản gia mở cửa bước vào chào chúng tôi . Bác ấy mặc bộ đồ dành cho quản gia trong phim trông thật oách, dù đã già nhưng xem ra bác vẫn còn khá khỏe .

_ Chào mọi người xin giới thiệu tôi tên là Hiroshi, quản gia của dòng họ Yamamoto . Có gì không hợp ý các vị cứ báo cho tôi biết .

_ Ủa họ anh là Yamamoto à ? Sao trong cuốn sổ trong vụ Tomashima Kanako " lại đề tên khác ?

_ Thế thì nghe rùng rợn hơn ấy mà .

_ Èo lại một lý do vớ vẩn.... Cơ mà căn biệt thư đẹp ghê, có cả một bác quản gia nữa chứ . Y chang trong phim í nhỉ Kurumi .

_ Tui cũng không ngờ là anh Yotsuba lại có cơ ngơi khang trang như vậy....

_ Mấy đứa coi thường anh quá đấy . Đây là ngôi nhà kinh dị thân yêu của anh, có rất nhiều câu truyện rùng rợn đã từng xảy ra trong biệt thự " Trăng lưỡi liềm " hồi trước, hiện tại chỉ có vài chuyện thôi.... Tóm lại nơi này tập hợp rất nhiều câu truyện đấy dù gì xưa kia cũng từng là một trong " Tam giác ma " mà .

_ Ơ, nếu thuộc " Tam giác ma " thì phải có những câu truyện rùng rợn liên quan chứ ? Em chưa từng nghe về nơi này nữa là .

_ À đó là quá khứ, hiện tại nơi đây coi như đã chết, không còn câu truyện nào xuất phát từ đây và các lời đồn từ biệt thự này đã chấm dứt từ lâu . Mà thôi, mọi người theo bác Hiroshi nhận phòng nào .

Bác hiroshi dẫn chúng tôi lên tầng ba của biệt thự và đưa chìa khóa cho mọi người . Kỳ lạ là tôi, Kurumi và Hibashi lại bị xếp ở một phòng sát vách .

_ Còn nhiều phòng lắm mà sao bọn em phải ở chung với nhau chứ ? Hibashi là nam mà .

_ À.... Để cho an toàn nên có ba người canh chừng cái hộp chứ .

_ Vậy anh yotsuba và Kiyoshi canh chung với cậu ấy là được rôi . Sao lại là bọn em ? Lỡ gặp bà già đó bọn em tiêu luôn thì sao đây .

_ Bọn anh có công việc khác rồi, bác quan gia đây cũng sẽ phụ bọn anh . Mấy cái công việc này khó khăn lắm bọn em không làm nổi đâu . Anh đã đặc biệt chọn góc hành lang không có cửa sổ để đề phòng " khán giả " bỏ đi trước khi câu truyện bắt đầu, vì thế bây giờ tụi anh phải chuẩn bị sẵn sàng cho câu truyện . Ba đứa ở một chỗ canh cái hộp nhá, cứ việc ở trong phòng nhớ thật.... Cẩn thận.... Đấy....

_ Thế mọi người sẽ đi đâu á ? Bỏ ba đứa tụi em ở đây với cái hộp kinh dị này ư .

_ Lo gì em chỉ cần gọi một tiếng là bọn anh xuất hiện thôi, công việc ở quanh đây thôi mà . Thế nhé từ giờ chúng ta sẽ cắm ở đây .

_ Ế em chưa xin phép bố mẹ.....

_ Khỏi lo ngài hiệu trưởng xin phép hộ rồi .

_ Nhưng còn đồ đạc của em....

_ Kurumi đã chuẩn bị rồi đó .

_ Bà.... Biết trước rồi á ?

_ Hihihi !

_ Grừ.....

Hai ngày đầu vẫn bình thường không có hiện tượng kỳ lạ nào hết, quanh nhà mọi người đang bận rộn chuẩn bị cho câu truyện . Đến ngày thứ ba mọi việc cơ bản đã chuẩn bị xong khi anh Kiyoshi lắp mấy cái dây gì gì vào máy tính, bọn họ không cho tụi tôi xem mà bắt ở trong phòng, chắc lại là một ý tưởng quái dị của Yotsuba . Tối thứ ba tới tận sáng ngày thứ năm những hiện tượng quái dị bắt đầu xuất hiện . Xung quanh có nhiều tiếng mèo kêu, mùi nước tiểu mèo bốc lên nồng nặc, những cách cửa cứ bị mở ra dù trước đó chúng tôi đã đóng lại và một vài tấm kính bị đập vỡ . Đôi khi xung quanh nhà lại thấp thoáng bóng của một bà già khoác áo choàng . Tối ngày thứ năm ba đứa tụi tôi ở trong căn phòng, trừ bác quản gia ở dưới bếp thì mọi người đã đến sở cảnh sát, nghe đâu có tin gì mới từ Takako Mai . Trong mấy ngày ở đây Kurumi khá thân với Hibashi, có lẽ chỉ có cô ấy vui vẻ còn cậu ta cứ nhăn mặt suốt . ba người bàn về đủ thứ và đêm nay là về những câu truyện rùng rợn trước đó của anh Yotsuba . Khi đang nói về lúc bắt đầu " Trò chơi trốn tìm " thì bỗng có những tiếng động kỳ lạ vang lên .

_ Này.... Hai người có nghe thấy tiếng gì không ?

_ Im lặng nào, hình như mình vừa nghe thấy cái gì đó .

Xoẹt.... Bộp.... Bộp.... Xoẹt.... Xoẹt

_ Có tiếng bước chân và tiếng vật gì đó khá bén cạ vào gạch . Tiếng động này hình như.... Ở trong bức tường của căn phòng này .

_ Sao lại thế được ? Sao nó lại phát ra ở trong đó được cơ chứ.... Chẳng lẽ Dibbuk đang tới gần sau .

_ Bình tĩnh, chắc chắn là bà già ấy không phải là ma . Tôi đã chạm vào người bà ta cơ mà .

_ Có khi là quỷ.... Dibbuk cũng có thể là linh hồn của quỷ....

Tiếng động ngày càng lớn, đột nhiên nó ngừng lại ngay sau bức tường . Hibashi đã mở cửa phòng và gọi chúng tôi lui ra thì bỗng nhiên bức tường được kéo lên . Một bà già xấu xí từ từ đi ra trên tay bà ta một con dao mũi nhọn khá dài . Bà ta bỏ " Chiếc hộp Dibbuk " trong cái túi và hét vào mặt chúng tôi .

_ Tất cả các ngươi sẽ chết, bây giờ chỉ còn các ngươi ở trong biệt thự này . Một khi đã mở " Chiếc hộp Dibbuk " của ta sẽ không một ai thoát chết .

_ Cái gì ? Chẳng lẽ chỉ có ba đứa tụi tôi mở thôi á, sao bà không nhắm vào hai vị thanh tra đã mở đi ? Hay chỉ dám ngắm vào kẻ yếu .

_ À ờ.... Makoto à chỉ có ba đứa mình là tự tay mở nó ra thôi .

_ Oái....

_ Chết đi.....

_ Chạy mau chờ cái gì nữa !

Ba đứa cắm đầu chạy một mạch, đằng sau bà già ấy cầm dao rượt theo ngay sát lưng bọn tôi . Đúng như Hibashi nói bà ta khỏe thật, nếu không nhờ cậu ta đẩy, ném những đồ vật để cản đường bà ta thì chắc hẳn hai đứa tôi đã bị bắt .

_ Nghe này chạy xuống phòng khách đi, cái phòng lúc đầu mình đi vào đấy, tôi cản đường mụ già này cho .

Trong khi Hibashi ở lại câu giờ cho bọn tôi tiếp tục chạy.

_ Xuống bếp an toàn hơn chứ ? Có cửa gỗ dày với điện thoại để liên lạc nữa .

_ À, nãy bà không nghe à ? Bà già ấy nói là chỉ còn bọn mình ở đây có nghĩa là bác Hiroshi đã bị nhốt rồi bếp không xuống được đâu .

_ Nhưng mà ngộ nhỡ bà ta....

_ Không đâu, bà ta đã hét lên là " Một khi đã mở " Chiếc hộp Dibbuk " của ta sẽ không một ai thoát chết " có nghĩa bà già ấy chỉ giết những người mở hộp thôi .

Trước khi chúng tôi vào phòng khách, Hibashi đã chạy theo kịp và bà già ấy.... Cũng có mặt .

_ Hai người chạy lẹ tí coi, chậm dữ vậy trời ? Sắp tới nơi rồi .

_ Đến nơi thì chúng ta làm gì tiếp ? Sau căn phòng đó là một hành lang cụt mà, tới đó mà bà già đó phá cửa được là hết trốn .

_ Yotsuba đã dặn có chuyện gì thì tới đó ngay . Còn lại tôi không biết, chứ bà có cách nào hay hơn á ?

_ Đành tin ông ta thêm lần nữa vậy.... Có khi mọi người ở đó .

Chúng tôi chạy vào trong phòng khách và.... Không thấy một bóng người nào, bên trong chỉ có chiếc tivi trên tường đang bật . Bà già khủng khiếp ấy đã xông vào chặn đường lui của bọn tôi .

_ Á.... Tiêu rồi, tiêu rồi.... Tui có làm ma cũng không tha anh đâu Yotsuba chết bầm

_ Gahahaha ! Bọn mi nghĩ sẽ có ai giúp mình à . Ta đã xem qua bộ phận cảm biến nhiệt của cái hộp này và còn theo dõi bọn chúng ra khỏi nhà nữa, bác sĩ cho đồ tốt thật đấy nhờ nó mà ta xác định được kẻ nào đã mở nó ra . Chịu chết đi, có trách thì trách bản thân quá tò mò đấy .

_ Này anh bạn.....

Phụt.... Phụt..... Phụt

Bỗng dưng mọi bóng đèn đều chợt tắt rồi lại sáng lại, cả bà già kia cũng bị bất ngờ . Một bóng người đang từ từ bước ra khỏi hành lang, không ai biết anh ta ở đó từ lúc nào . Yotsuba, đúng là anh ấy, đứng giữa hành lang ngay chỗ bóng đèn duy nhất bị tắt . Hơn nữa người anh ta chìm trong bóng tối những phần lộ ra ánh sáng thì mờ mờ hiện ra một chút . Trông Yotsuba như đứng trong một làn sương mù lạnh lẽo .

_ ..... Anh bạn có phải tên là Amano Nishita không ?

_ Tại sao ngươi lại biết tên ta ? Không phải ngươi đã đi rồi sao .

_ Xin lỗi nhé máy nghe lén với bộ cảm ứng nhiệt anh bạn nghĩ cảnh sát không tìm ra được à ? Hay là quên lời dặn nào đó của tên bác sĩ chăng ?

_ Không thể nào ta lắng nghe kỹ từng lời của bác sĩ Akira nên không thể có chuyện nhầm lẫn.... Mà không phải bọn mi đã đi rồi sao lại xuất hiện ở đây ?

_ À thật ra thì chỉ có bác Sakaki cùng với những người làm đã cải trang thế chỗ bọn tôi đi thôi . Cũng khó trách vì anh bạn đây chỉ nhìn từ xa sao thấy rõ được huống chi bác Sakaki và bọn họ đã diễn rất kéo, cứ như chính bọn tôi đang có mặt ở đó vậy .

_ Cái gì.... Tên khốn.... Tao sẽ giết mày....

" Bà già " Amano tiến gần tới anh Yotsuba mà bỏ qua bọn tôi .

_ À tiện đây tôi muốn hỏi anh bạn hai câu hỏi . Tại sao anh bạn lại giả thành một bà già ? Để phù hợp với câu truyện chăng ?

_ Bác sĩ đã dặn tao thế.... Và tao đã thề sẽ giết tất cả ai mở cái hộp này ra .

_ Vậy tôi đâu có mở hộp, giết tôi là trái lời thề rồi đấy .

_ Ngươi....

_ Bây giờ là câu hỏi cuối cùng, tại sao ngươi lại giả dạng Dibbuk ? Ngươi có biết cái giá của nó không ?

_ Mày đùa gì thế ? Tao giả dạng Dibbuk thì sao nào ? Nó đã được cất ở bảo tàng y khoa ở Missouri thế quái nào nó có thể biết và tới đây được cơ chứ ?

_ À, Đầu tiên ngươi hãy mở cái hộp đó ra xem đã nó có chút khác biệt đấy .

_ Khác biệt cái khỉ gì chứ vẫn bình như trước .

Mở nó ra mà xem.....

Amano Nishita để cái hộp xuống và mở ra, trong đó không phải là cái vật kỳ lạ hình lăng trụ mà chứa.... Hai lọn tóc, một miếng đá granite, một nụ hồng đã héo khô, một pho tượng nhỏ, hai đồng xu cổ loại một cent và một đế đèn cầy .

_ .... Đó chính là " Chiếc hộp Dibbuk " thật sự, tôi đã mượn nó từ ngài Jason Haxton, giám đốc bảo tàng y khoa ở Missouri....

Vậy bây giờ thì liệu Dibbuk có biết không nhỉ ?

_ Nào hãy cùng bắt đầu nào ! Một câu truyện rùng rợn dành riêng cho Amano Nishita, kẻ đã cả gan giả danh Dibbuk !

Rầm.... Cạch....

Cửa phòng khách tự dưng đóng sầm lại rồi tự động khóa, các bóng đèn vỡ vụn và những cây đèn cầy trong phòng và hành lang phụt cháy . Chiếc tivi trên tường bỗng nhiên bị rè rè hiện lên vài bóng hình kỳ lạ không rõ hình thù rồi chợt tắt, các cuốn sách trên kệ tự động rớt xuống và những tràng cười khủng khiếp vang lên, mỗi lần là một giọng cười khác nhau như in sâu vào óc . Anh Yotsuba bước vào phòng và mở rộng cánh cửa thông với hành lang sau đó đứng ra một bên bắt đầu nói .

" Chiếc hộp Dibbuk " , truyền thuyết của người do thái kể về Dibbuk – một linh hồn ma quỷ thuộc loại xấu xa nhất bị nhốt trong một đồ vật và ở đây là một kiểu tủ đựng rượu . Mục đích duy nhất của chúng là chiếm giữ linh hồn con người và sẽ dùng mọi biện pháp có thể để đem lại nỗi sợ hãi khủng khiếp để đuổi những người xung quanh nhằm chiếm hữu họ . Đối với những kẻ gây nguy hiểm cho nó, Dibbuk sẽ không ngần ngại kết liễu kẻ đó bằng những phương . Vậy thì Amano ngươi nghĩ thế nào khi nó biết xuất hiện một kẻ giả mạo đang dành những con mồi ngon lành của nó ?

_ Không.... Không.... Dibbuk không có thật.... Không thể.... Không.....

_ Vậy thì ngươi hãy gặp một người.... Không một Dibbuk đang chờ đợi ngươi..... Mặt đối mặt .

Bùm.... Xẹt.... Xẹt.... Phụt !

Chiếc tivi treo trên tường bỗng nổ tung, những tia lửa điện lan ra làm cháy một vòng tròn màu xanh xung quanh Amano . Trong vòng lửa dưới chân hắn ta xuất hiện một cái tên bằng lửa " Abyzou " . Những cái kệ xung quanh rung nhẹ, chân bàn bỗng dưng gãy sụp xuống khiến những vật trên đó rơi xuống vỡ tan . Ngọn lửa bùng lên khi một cái cốc nước rơi vào lửa cùng với nó là một tiếng hét khủng khiếp . Amano Nishita run đến mức rớt cả con dao xuống và quỳ xuống mặt không còn giọt máu .

" Abyzou " kẻ cướp linh hồn trẻ em đó là tên của Dibbuk này . Coi bộ nó đang cực kỳ, cực kỳ tức giận về việc giả danh của mi đấy .

_ Không.... Tôi không muốn gặp mặt nó không.... Cứu tôi với.....

_ Quá muộn rồi Amano, một khi mọi chuyện bắt đầu chắc chắn không thể dừng lại được . Ngươi có từng nghĩ sẽ dừng lại khi giết những người mở chiếc hộp ấy ra không ? Bây giờ hãy chứng kiến linh hồn thật sự đang ẩn trong " Chiếc hộp Dibbuk " ....

.... A – B – Y.... Z – O – U .

Một luồn gió thổi từ cánh cửa đóng kín về phía hành lang, một bóng người đột ngột xuất hiện và đứng cuối góc hành lang đang nghiên đầu nhìn về đây . Khuôn mặt người đó thật khủng khiếp, chúng đầy sẹo và nhăn nhúm lại do tuổi già . Tất cả ngọn nến đột ngột tắt, từ hành lang người đó đứng những ngọn nến ấy phụt lửa lên cao . Từng ngọn lửa phụt lên người đó xuất hiện càng gần .

Bùm....

Một tiếng nổ lớn vang lên, tất cả những ngọn nến đã bị nổ tung chỉ còn vòng lửa dưới sàn chiếu sáng lúc này . Amano quỳ ở dưới sàn khuôn mặt lúc trước đã bị biến dạng nay vì nỗi sợ tột độ đã trở nên cực kỳ khủng khiếp, như một con quái vật trong phim kinh dị . Đột ngột, " Abyzou " xuất hiện trước vòng lửa và giơ tay phải lên chỉ tay vào mặt Amano nói .

_ Hỡi kẻ giả mạo đáng khinh kia.... Mi đã sẵn sàng thấy địa ngục chưa ?

_ Aaaaaaaaa !

Amano nằm vật xuống sùi bọt mép, sự kinh hoàng của câu truyện đã vượt mức chịu đựng của hắn .

_ Không ngờ những kẻ như hắn cũng có thể sợ hãi đến mức này . Bây giờ em mới tin là anh đã giải quyết vụ " Kuchisake – Onna " bằng phương pháp độc đáo này .

_ Em đã hoàn thành " Vai diễn " trong câu truyện này một cách tuyệt vời đấy " Abyzou " à . Câu truyện rùng rợn về " Chiếc hộp Dibbuk " đến đây đã chấm dứt.... FuFuFuFu !

Cánh cửa mở ra anh Kiyoshi cầm bình chữa cháy đi vào xịt xung quanh, " Abyzou " kéo lớp mặt hóa trang xuống và khuôn mặt của Michiko hiện ra . Trong lúc tôi còn đang ngạc nhiên mà nhìn thì Hibashi lên tiếng .

_ Ngay từ khi bọn tôi mang chiếc hộp về là anh đã tính đến mức này rồi à ? Sắp xếp bọn tôi ở căn phòng đó và không tiết lộ tin tức để " Vai diễn " đạt đến mức tốt nhất ?

_ FuFuFu ! Nhóc tin ý đấy, có lẽ Hibashi đây thật sự thích hợp để săn các lời đồn cho anh đấy .

_ Thôi.... Anh có Tomashima Kanako rồi . Bạn ấy mới thích hợp chứ nhỉ ?

_ Ế.... Sao lại đẩy qua tui . Mà sao Michiko lại ở đây vậy ?

_ À anh Yotsuba đã nhắn mình từ trước lúc Hibashi mang cái hộp về trường, mình đã tới đây trước các cậu nửa ngày vì thế tên Amano không thể biết được sự hiện diện của mình .

_ Thế sao anh làm được mấy chuyện vừa xảy ra vậy, anh Yotsuba ?

_ À mấy đứa đi theo anh nào, tới góc hành lang đấy .

Bọn tôi ở lại một lát để phụ anh Kiyoshi dập mấy chỗ cháy rồi mới đi theo Yotsuba vào góc cuối hành lang mà " Abyzou " Michiko vừa mới đi ra . Ở đó có một căn phòng bị giấu khéo léo bằng một lớp tường giả . Chúng tôi đi vào và thấy anh Yotsuba đứng đó cùng với bác quản gia đang ngồi trước máy tính .

_ Mọi việc mà mọi người chứng kiến lúc này đều là do bác Hiroshi đây điều khiển qua máy tính hết . Mấy hôm nay mọi người đã cố sức chuẩn bị mấy cảnh đó . Từ giá sách, chân bàn, chiếc tivi đến cả ngọn nến đều bị khống chế bởi một thiết bị điện từ nhỏ, bác Hiroshi sẽ căn theo lời kể của anh để điều khiển nó . Còn về việc ngọn lửa thì bọn anh đã đổ một ít cồn nên ngọn lửa mới màu xanh và lửa bắt nguồn từ cái tivi đó, có một chất gây cháy trong những ly nước để trên bàn khi nó đổ xuống tia điện từ tivi rớt xuống sẽ gây cháy . Bọn anh đã thử nhiều lần để canh sao khi rớt xuống đất nó sẽ chảy xuống gần tivi và gây cháy . À, về tiếng cười thì đơn giản rồi chỉ cần giấu mấy cái loa nhỏ trong phòng là xong .

_ Còn tại sao trong hành lang em thấy cả anh lẫn Michiko đều mờ mờ như bị sương che phủ ?

_ Thì bị sương che phủ chứ sao nữa .

_ Là sao....

_ À anh Yotsuba đã lắp mấy cái máy phun sương dọc hành lang đó, trong khung cảnh như hồi nãy thì chỉ cần một chút sương cũng đủ khiến người khác thấy mờ mờ .

_ Thế anh đụng vào " Chiếc hộp Dibbuk " không sợ gặp chuyện gì sao ?

_ Mơ đi nhá.... Đây chỉ là " Chiếc hộp Dibbuk " được anh đặt làm giống thôi, đời nào lão Jason Haxton chịu cho anh tới gần nói chi là cho mượn . Tiếc thật hồi đó mà mượn được thì sẽ có nhiều điều để bổ sung cho câu truyện rùng rợn này .

_ À em còn câu hỏi nữa . Sao lại tốn sức như vậy cho một câu truyện chứ ? Cảnh sát cũng chịu chi cho mấy cái này á ?

_ À cái này thì là bắt buộc Makoto à . Chỉ có vậy tên Yotsuba mới chịu giúp cảnh sát điều tra mà phía bọn anh thì rất cần kiến thức của hắn trong mấy vụ này .

_ Tất cả là vì những câu truyện rùng rợn . FuFuFuFu !

Sau khi anh Kiyoshi áp giải Amano Nishita về đồn chúng tôi cũng chuẩn bị về nhà . Trước khi ra khỏi Biệt thự " Trăng lưỡi liềm " tôi hỏi anh yotsuba .

_ Hồi nãy em quên hỏi anh về cái đường hầm sau bức tường ở căn phòng đó . Sao anh biết hắn sẽ đi vào đường đó ?

_ Anh biết chắc rằng tên bác sĩ đã dặn hắn phải gieo rắc nỗi sợ hãi rồi mới tấn công nạn nhân . Nếu không thì các nạn nhân khác đã chết từ lâu và hắn sẽ không phải mắc công làm mấy trò hù doa phiền phức đó . Biệt thự này vốn dĩ có một đường hầm từ căn phòng đó thông ra ngoài . Một kẻ làm việc ở một trong " Tam giác ma " lại không biết về nơi này sao ? Nhất là khi hắn đóng vai trò rất lớn trong việc khai sinh ra những câu truyện này . Amano chắc chắn đã được hắn thông báo và anh chỉ việc giăng bẫy chờ .

_ Và bọn em là con mồi béo bở sao.....

_ Lo gì, Kiyoshi luôn ở đằng sau mấy đứa để phòng ngừa trường hợp xấu mà . Và chỉ có em là con mồi béo nhất thôi, FuFuFu !

_ Grừ....

Bốn người bọn tôi rời khỏi căn biệt thự " Trăng lưỡi liềm ", trên đường đi tôi quay lại hỏi Michiko .

_ Lúc bà vào biệt thự thì bà đi cửa nào ?

_ À tôi đi cửa hông, có chuyện gì à ?

_ Không tôi chi thắc mắc tại sao chúng ta không thể vào bằng cửa trước . Kể cả lúc ra cũng vậy, cánh cửa đó cứ đóng riết .

_ Hihi, công nhận nhà của anh Yotsuba có thật nhiều bí ẩn nhỉ ? Bức tường nè, mấy căn phòng khóa kính, căn phòng ở góc hành lang rồi giờ lại tới cửa chính . Không hiểu trước kia nơi ấy đã xảy ra chuyện gì nhỉ .

_ Hình như tất cả mọi thứ dính dáng tới " Tam giác ma " đều bí ẩn như thế nhỉ ?

_ Có lẽ là vậy....

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận