The horror story of Yotsu...
Bùi Nam Phương
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Thứ Đêm Tư: Kuchisake-Onna

Chương 02

0 Bình luận - Độ dài: 5,097 từ - Cập nhật:

Đúng bảy giờ tối chúng tôi xuất hiện tại hiện trường vụ án đầu tiên, người bị hại là một phụ nữ trẻ, nạn nhân bị tấn công khi đang đi về nhà trên một con đường vắng vẻ . Khu phố này đầy những dải băng đánh dấu của cảnh sát và những vết máu . Bác thanh tra dẫn bọn tôi đi vào và kể lại sự việc .

_ Khởi đầu của vụ án là ở đây, nạn nhân trước khi chết đã gọi cảnh sát báo rằng đang bị ai đó theo dõi . Khi những cảnh sát tuần tra gần đó tới nơi thì nạn nhân đã nằm lại dưới gốc cột điện đằng kia . Vụ đầu tiên chỉ có bấy nhiêu thông tin thôi .

_ Vậy điểm chính mà chúng ta cần biết là ở đâu .

_ Tinh ý đấy nhóc . Trên con đường này còn một vụ nữa đã xảy ra, nạn nhân đã may mắn thoát khỏi tử thần . Để ta dẫn mọi người tới gặp cô ấy và lúc ấy câu chuyện sẽ rõ ràng hơn . Mà Yotsuba này, nhóc đừng có làm quá nhé, nạn nhân đã chịu đủ sự kinh hoàng rồi .

_ Để khai thác thông tin cũng đành phải thế thôi . Tuy nhiên, tôi hứa sẽ cố gắng ôn hòa hết mức có thể .

_ Cũng được nhưng đừng làm cô ấy kinh sợ quá nhé .

Lần đầu tiên thấy hiện trường một vụ án mạng, bụng tôi cứ thấy nao nao, may mà có Kurumi tán chuyện bên cạnh không chắc tôi khó mà tỉnh táo nổi . Tôi để ý rằng trừ Kurumi còn hơi run run thì tên Hibashi dường như đã từng thấy những việc như thế này nên trông hắn khá bình thường, lão Yotsuba thì không bàn đến làm gì . Bác Sakaki dẫn mọi người đến một ngôi nhà và bấm chuông cửa .

_ A ! Chào ngài thanh tra, bữa nay ngài đã có thông tin gì về vụ án rồi sao ? Thủ phạm bị bắt rồi chứ ?

Cánh cửa bật mở chỉ sau vài giây, một người phụ nữ cỡ bốn mươi vừa mở cửa ra đã lập tức hỏi bác Sakaki về vụ án, hình như bác ấy đã đến đây nhiều lần .

_ Xin lỗi chị Miko, lần này tôi lại đến để gặp cháu Michiko, cháu ấy có nhà không chị ? Tôi muốn hỏi một vài điều quan trọng về vụ án .

_ Ngài cứ tự nhiên đi ạ . Nhờ ngài mà tinh thần bé nhà tôi đã khá hơn nhiều rồi đấy, ngài cứ ngồi ở phòng khách chờ tí, tôi đi gọi con bé xuống ngay đây .

Ngồi nhấp được vài ngụm trà thì Michiko đã xuống, trông bạn ấy chẳng có nét sợ hãi gì trên mặt cả . Dù cả hai tay và chân phải lẫn trán cô ấy quấn những dải băng y tế dày cộm trông có vẻ nghiêm trọng nhưng có vẻ Michiko đã vượt qua nỗi kinh hoàng mà " Kuchisake – Onna " gây ra, cô ấy khá vui vẻ mà chào bác thanh tra .

_ Chào bác Sakaki ! Hôm nay bác lại đến chơi ạ .

_ Chào cháu Michiko ! Xin lỗi nhưng hôm nay bác lại đến để hỏi cháu về chuyện tối hôm ấy .

_ Bác đừng khách sáo vậy . Tối hôm đó nếu không gặp được bác cháu đã tiêu đời rồi đó chứ .

_ Vậy phiền cháu hãy kể lại đầy đủ chi tiết của câu chuyện một lần nữa cho mấy người này nghe nhé .

_ Bọn họ là ai vậy bác ? Họ giúp được gì cho vụ án này ạ ?

Hướng cái nhìn tò mò vào chúng tôi, Michiko nghiên đầu hỏi . Bác thanh tra chộp vai Yotsuba mà vui vẻ nói .

_ Họ học cùng trường với cháu đấy . Có lẽ cháu đã nghe lời đồn về Yotsuba đúng không ? Người ngồi kế bên bác chính là anh ta đây .

_ Yotsuba ? Anh là Yotsuba huyền thoại đó sao ? Em cứ tưởng anh chỉ là một truyền thuyết kinh dị của trường thôi chứ . Có anh giúp sức chắc vụ án sẽ sớm chấm dứt ngay thôi nhỉ ?

Michiko háo hức nhìn Yotsuba như thể nhìn một sinh vật trong tưởng tượng . Bạn ấy hào hứng đến mức hai mắt sáng rực lên trông có vẻ chỉ muốn nhào tới cấu véo xem Yotsuba có hiện hữu thật không . Câu trả lời của anh ta nghe thật đe dọa có lẽ đã tăng thêm một mức nữa cho sự hào hứng của Michiko .

_ Vụ án thì có thể kết thúc được nhưng câu truyện này không thể chấm dứt được, nó phải tồn tại mãi mãi .

_ Tại sao vậy ?

_ Một câu truyện rùng rợn mà chấm dứt thì quá nhàm chán, nhạt nhẽo . Câu truyện về " Kuchisake – Onna " sẽ không bao giờ kết thúc .

_ Nghe có vẻ tuyệt thật đấy .

Câu chuyện dường như đang rẽ sang một hướng khác hẳn với mục đích của cả nhóm . Anh Kiyoshi tằng hắng nhẹ một cái để bẻ hướng lại nội dung câu chuyện trước khi Yotsuba có thể dụ dỗ thêm một người hầu làm việc không công nữa .

_ Hãy quay lại chủ để chính nào . Hôm nay bọn anh đến đây là để nghe lại sự việc đã xảy ra tối đó, em có thể kể lại giúp anh được không ?

_ Vâng ạ .

Michiko im lặng một lúc để ký ức ùa về trong đầu mình . Khi bắt đầu cất lời, khuôn mặt bạn ấy đã thay đổi hẳn, trên đấy chỉ độc một nỗi khiếp sợ về sự việc đã xảy ra . Câu chuyện bắt đầu được kể lại trên đôi môi run rẩy ấy .

_ Tối hôm đó, em cùng vài người bạn đã đi chơi rất nhiều đến mức quên cả thời gian . Hậu quả là khi cả nhóm chia tay thì trời đã khá khuya rồi, có lẽ lúc ấy là cỡ mười một giờ đêm thì phải . Sau khi tạm biệt nhau, em bước về nhà một mình trên con đường quen thuộc . Những ngôi sao lúc ấy rất sáng khiến cho em cứ ngước lên bầu trời mà ngắm mãi, đó là lúc em chẳng hề đề phòng kẻ đang theo dõi mình . Tới lúc hướng ánh nhìn xuống thì em mới trông thấy có người ở sau lưng mình . Ban đầu, em cứ tưởng chỉ là tình cờ khi cả hai đi chung một con đường thôi bởi người đó cầm một bịch giấy đựng thực phẩm mà chậm chạp bước đi . Mọi chuyện bắt đầu trở nên đáng sợ đi rất nhiều sau đó, dù đã cố tình rẽ vào nhiều con hẻm nhưng người đó cứ tiếp tục đi theo thật gần . Khi đi lạc đến gần một khu chung cư bỏ hoang thì bỗng dưng người đó biến mất, em liền thở phào nhẹ nhỏm và nghĩ mình đã quá tưởng tượng rồi .

_ Người đó biến mất ngay khi em đến gần nơi đó sao ?

_ Phải em không biết tại sao . Lúc ấy so với khu chung cư ma ấy thì kẻ đi theo em còn đáng sợ hơn rất nhiều . Những tưởng câu chuyện kinh dị của mình đã kết thúc tại đấy, khi trở ngược lại đường đã đi và bắt đầu trở về nhà thì bỗng dưng em gặp lại người đó . Kẻ đó đứng ngay giữa đường trong bộ áo khoác màu nâu cũ kỹ, mái tóc xõa che gần hết khuôn mặt cùng cái khẩu trang y tế kia khiến em chợt nhớ ra một câu chuyện kinh dị thành thị được đồn thổi rất phổ biến . Những cơn ớn lạnh trong sống lưng bắt đầu dâng cao hơn, cả người em run rẩy khi bước ngang qua người đó . Bất thình lình một giọng nói rợn người vang lên như chặn đường đi của em lại, cả cơ thể đã quá sợ hãi để có thể cất bước tiếp . Người đó hỏi em rằng " Trông tôi có đẹp không ? " . 

Thật kinh khủng, dù chưa thấy rõ mặt nhưng nội dung của câu chuyện rùng rợn đã quá nổi tiếng nên em đành nhắm mắt khen " Đẹp, đẹp lắm " rồi cố sức đi qua thật nhanh . Hình như đó là một phụ nữ thì phải, lúc đó em nghĩ như thế bởi mái tóc dài của người đó . Chưa bước qua khỏi thì bà ta đã giơ một tay lên chặng đường, cánh tay còn lại từ từ di chuyển lên và kéo chiếc khẩu trang kia xuống . Dù không có vết cắt đáng sợ như trong lời đồn nhưng thay vào đó là một vết phỏng khủng khiếp ghê gợn không kém . Bà ta tiếp tục câu hỏi như trong câu chuyện kia " Thậm chí như thế này sao.... ? " . Em đã hét lên và cắm đầu lao đi nhưng bà ta đã đuổi theo thật mau chóng . Trong cái bịch giấy kia, bà ta lôi ra một con dao nhìn rất bén . Cuộc rượt đuổi chấm dứt rất nhanh sau đó . Người đàn bà đó dễ dàng tóm lấy em và thì thào như thể chẳng có chút hơi thở nào trong người " Trông ta giống Kuchisake – Onna lắm phải không ? Khốn khiếp... Ta căm thù những kẻ như mi... Dùng gương mặt của mình để quyến rũ đàn ông... Mi.... Đi chết đi... " . Bà ta vung dao chém loan xạ vào người em, em chỉ có thể lấy cặp đỡ những nhát dao đó . 

Thật sự rất đau đớn và đáng sợ.... Lúc đó em nghĩ là mình chết chắc rồi nhưng vẫn tìm cách đánh lạc hướng mụ điên đó . Em hét lên với bà ta rằng " Bà nghĩ sao về gương mặt của tôi ? " . Quả nhiên bà ta đã ngừng dao lại mà bắt đầu chửi rủa, chỉ chờ có thế em đạp mạnh vào người bà điên đó rồi cắm sức chạy . Bà ta lên cơn điên vừa gào thét vừa đuổi theo sát nút, chỉ cần chậm trễ một vài giây nữa em sẽ chẳng thể thoát khỏi cơn ác mộng này . Thật may mắn làm sao, có một nhóm cảnh sát đang đứng ở góc đường . Em liền chạy đến đó cầu cứu, người đầu tiên lao ra chặn những lưỡi dao đó là anh kiyoshi đây . Khi những người khác lao đến bà ta quay lại và bỏ chạy thật nhân . Giờ nhớ lại em mới chợt nhận ra mình đã đến gần với cái chết đến mức nào .

Giọng kể càng lúc càng hoảng loạn, đến gần cuối thì bạn ấy bật khóc thành tiếng . Tôi cùng Kurumi đã phải đến an ủi thật lâu mới ngưng được cơn run rẩy của cô bạn ấy . Hibashi chợt lên tiếng nói với anh Kiyoshi .

_ Vậy lúc ấy anh không bắt được bà ta sao ?

_ Đúng vậy, dù đã tước được con dao nhưng trong cái bịch giấy kia còn có một đống dao khác nữa . Lúc đó bọn anh chẳng hề mang theo thứ gì tiện lợi cả . Người đàn bà kinh khủng ấy sau khi phóng liên tiếp vào cả nhóm đã bỏ chạy rất nhanh và biến mất như một bóng ma vậy . Cứ như thể có ai đó đã giúp cho " Kuchisake – Onna " trốn thoát vậy .

_ Thế con dao đó anh đã kiểm tra chưa, Có sót lại tí dấu vết nào về người phụ nữ ấy không ?

_ Đương nhiên phải kiểm tra rồi, phòng pháp y đã lấy được dấu vân tay trên đó, nó thuộc về một người tên là Takano Mai . Đáng ra vụ án dễ dàng kết thúc rồi thế nhưng năm năm trước người đàn bà này đã chết trong một vụ hỏa hoạn rồi .

_ Cái gì ? Sao lại thế được vậy vụ án này là do hồn ma của Takano Mai à ?

_ Khoan, Kiyoshi ! Cậu hãy kể hết những chuyện về cái chết của bà ta đi .

Anh Yotsuba lên tiếng .

_ Được thôi ! Takako Mai sinh năm 1975, cưới vào năm 1993 . Gia đình hạnh phúc được mười sáu năm tới khi người chồng ngoại tình . Takako đã nổi cơn ghen và giết người tình của chồng cô, chỉ vài giờ sau đó bà ta đã thuốc người chồng ngủ mê man, Takako đã giết ông ta bằng cách tưới xăng tự thiêu . Vì người chồng là nha sỹ nên trong nhà có giữ vài bình khí gây cười ( Nitrous Oxide N2O ), bà ta đã để những bình khí đó quanh nhà để tạo ra những vụ nổ nhỏ, khiến lính cứu hỏa không thể liều mạng mà lao vào bên trong được . Khi ngọn lửa đã tàn phía cảnh sát chỉ tìm được xương đầu của người chồng và xương cánh tay trái cùng với vài mảnh xương khác của bà ta .

_ Chỉ vài mảnh xương đó là cậu cho rằng Takano chết hử ? Tôi dám khẳng định rằng người đàn bà này chính là hung thủ của vụ án này đấy .

_ Khỏi chọc quê tôi, anh bạn ạ . Chúng ta biết nhau quá rồi và cậu nghĩ tôi tin điều nay sao ? Tôi đã đến tận nơi ở trước kia của cô ta để điều tra và biết cậu gì không . Tôi phát hiện rằng đã có người đưa cô ta đến... bệnh viện Fujikyu để chữa trị .

_ Cái gì cậu đùa á ? Bà ta ở nơi nào mà lại được đưa đến đó ? Kỳ lạ, hết sức kỳ lạ .

_ Có thể sẽ có thông tin nào đó khi chúng ta tóm được bà ta . Dù sao chuyện này cũng dính dáng đến khu vực " Tam giác ma " của thành phố này mà .

_ Được rồi ta sẽ hành động ngay bây giờ, Michiko phiền em kể loại đoạn đường bữa đó em đã đi đến khi gặp bà ta . Chúng ta sẽ chia làm 3 nhóm, bác Sakaki sẽ trực ở đồn cảnh sát sẵn sàng điều người khi cần, Kiyoshi và anh sẽ cùng một nhóm còn ba đứa thì một tổ sẽ đi quanh con đường mà Michiko đã đi .

_ Anh đùa á ? Để ba học sinh đối phó với " Kuchisake – Onna ", bọn em làm sao nổi ?

_ Kệ mấy đứa chứ . Việc của anh chỉ đến sau khi " Kuchisake – Onna " xuất hiện thôi .

_ Đừng đùa vậy chứ .

_ Em đừng lo lắng gì cả . Phía bọn anh sẽ quan sát bọn em và sẵn sàng viện trợ ngay tức khắc . Chẳng có nguy hiểm nào cả đâu, nghiệp vụ của cảnh sát đâu có tệ đến mức để cho mồi nhử của mình bị chộp lấy dễ vậy .

_ Mồi nhử là sao chứ ? Rốt cuộc anh cũng y chang lão Yotsuba á ? Này, nhìn em này....

Sau một hồi dụ dỗ, rốt cuộc chúng tôi đành phải đồng ý mỗi tối sẽ đi xung quanh con đường mà Michiko đã đi . Mới đầu tôi còn lo lắng nhưng sau 2 tuần thì đã quen, chắc hẳn " Kuchisake - Onna " đã đi khỏi nơi này từ đời nào rồi .

Đến tối thứ bảy, Hibashi và Kurumi đều bận việc nên chỉ còn lại mình tôi . Dù không thích đi một mình nhưng sau một hồi bị Kiyoshi mua chuộc tôi đã bước trên con đường đó một mình, một trong những sai lầm lớn của đời tôi .

Đi một mình mới cảm nhận được sự đáng sợ của đêm tối, những con đường vào buổi sáng đẹp đẽ như thế nhưng khi màn đêm trùm xuống thì lại trở nên thật đáng sợ . Xung quanh khá tối chỉ có ánh sáng từ đèn đường và một ít ánh sáng trong những ngôi nhà xung quanh hắc ra làm cho cái bóng của bản thân kéo dài ra, đôi khi lung lay khác hẳn cử động của chủ nhân . Những tiếng động kỳ lạ cứ vang lên xung quanh như tiếng loạt xoạt khi những cơn gió lướt qua những bao rác khá giống tiếng động của một cái áo khoác phát ra khi có gió thổi qua . Những tiếng bịch bịch không rõ nguồn gốc khiến tôi liên tưởng tới tiếng bước chân, lâu lâu lại có tiếng cười từ những ngôi nhà xung quanh như nhắm đến tôi hay thậm chí là tiếng nói, tiếng thở dài của con người vang vọng ở đâu đó phía trước . Đến những âm thanh quen thuộc như tiếng mèo rên, chó sủa xung quanh cũng mang đến cảm giác lạnh sống lưng . Khi đến khu chung cư cũ những âm thanh kỳ hoặc khác lại vang lên cùng tiếng cọt kẹt từ những cửa sổ như một giai điệu của những hồn ma . Khi hoàn thành hết chặng đường vừa tìm kiếm vừa cầu nguyện sẽ không gặp " Kuchisake - Onna " tôi bèn đi ngược lại để về nhà . Vừa rời khỏi khu chung cư được một đoạn tôi đã có cảm giác có người bám theo sau lưng . Cảm giác này càng tăng lên theo mỗi bước chân và khi gom đủ can đảm tôi quay đầu lại . Không có gì sau lưng tôi thở phào nhẹ nhõm và tự trách mình tưởng tượng lung tung . Vừa quay lại tôi liền gặp ngay một người đàn bà đang ôm một túi giấy đựng thực phẩm và mặc một cái áo khoác nâu cũ . Tôi đứng chôn chân một chỗ và người đàn bà ấy từ từ bước tới thật gần . Bà ta đứng trước tôi và nhìn thẳng vào mặt, trong ánh mắt bà ta toát lên một vẻ hoang dại . Bà ta cất miệng và hỏi .

_ Trông.....

Trông tôi có đẹp không ?

Một giọng nói rợn người cất tiếng hỏi ở một cây cột điện sau lưng tôi . Anh Yotsuba đang dựa lưng vào cây cột điện và đứng ở dưới ánh sáng đèn đường, lẽ ra khi được chiếu sáng thì phải thấy rõ người đằng này lại khác hẳn nửa người của anh ta như chìm vào bóng tối, cái bóng dưới đất kết hợp với bóng cột điện đem lại một hình ảnh ma mị . Yotsuba quay nửa đầu lại nhìn thẳng vào " Kuchisake - Onna " và bắt đầu nói .

_ Takako Mai . Người phụ nữ bất hạnh .

_ Sao mi lại biết tên ta ?

_ Cuộc đời người đàn bà ấy chìm trong sự xui xẻo . Từ công việc tới gia đình bà ta luôn gặp vận rủi, luôn chìm trong sự bất hạnh . Thế nhưng khi đã được cứu sống và có cơ hội thứ hai thì thay vì làm lại cuộc đời người đàn bà ấy lại nhúng mình trong sự hận thù và đi khắp nơi để gieo rắc sự kinh hoàng .

_ Thế thì sao ? Kẻ nào trải qua một cuộc đời đen tối như ta sẽ phải như thế không có cách nào khác .

_ Tuy nhiên, Takako Mai đã phạm phải một sai lầm, một sai lầm chết người đó là vô tình đã bắt trước " Kuchisake - Onna " . Đáng lẽ ra bà ta không được làm vậy .

_ Mày đang nói cái gì thế ?

_ FuFuFuFu ! Nào hãy cùng nghe một truyền thuyết đáng sợ dành riêng cho bà nhé Takako Mai .

Kuchisake - Onna

_ Trong đêm tối, đặc biệt là những đêm bầu trời đầy sương mù có một người đàn bà luôn luôn che kín khuôn mặt mình bằng một cái khẩu trang y tế và mặc một cái áo khoác cũ đã phai màu . Không ai biết bà ta là ai và vì lý do gì mà lang thang trong đêm . Không ai muốn gặp một người như thế . Không ai thèm để ý đến sự hiện diện của người đàn đà ấy cho đến khi bà ta bắt đầu hành động . Khi một ai đó đi một bà ta sẽ chặn lại và hỏi người đó....

Trông Tôi Có Đẹp Không ?

_ Tùy theo người đó là ai, nam hay nữ bà ta sẽ hành động khác nhau . Nếu là đàn ông thì ngay khi vừa hỏi xong bà ta sẽ lập tức giết ngay người đó . Còn phụ nữ ? Tùy theo câu trả lời số phận cô ta sẽ kết thúc khác nhau . Nếu nói '' Không '' ? Người phụ nữ ấy sẽ bị xé xác ngay lập tức còn nếu nói '' Có '' ? Người phụ nữ đó sẽ bị rạch mặt và biến thành " Kuchisake - Onna " tiếp theo . Câu truyện chỉ đơn giản là như thế, không có gì khác . Thế nhưng hiện nay lại có một người cả gan bắt trước câu truyện ấy dù có lẽ là vô ý vậy thì....

Kuchisake - Onna Sẽ Làm Gì Đây ?

_ Làm gì thì kệ xác chúng nó chứ ? Ta.... Ta không tin.... Không tin vào câu truyện này . Huống chi làm sao " Kuchisake - Onna " có thể biết được ?

_ Đúng vậy, một " Kuchisake - Onna " không thể nào biết được chuyện đang diễn ra ở đây . Nhưng mà....

Kuchisake - Onna Đâu Phải Chỉ Có Một Người

_ Cái gì ?

_ Bà không nghe rõ sao ? Những phụ nữ bị rạch mặt sẽ trở thành " Kuchisake - Onna " tiếp theo . Bà hãy nghĩ xem nếu có một người bắt chước câu truyện mà không phải là một " Kuchisake - Onna " thì người đó sẽ ra sao nhỉ ?

_ Ra sao ? Nói mau đi thằng nhóc .

_ Đơn giản thôi bà không nghĩ ra à ? Đương nhiên là người đó sẽ....

Phải Làm Kuchisake - Onna Tiếp Theo

_ .... Sẽ luôn phải đau khổ vác gương mặt xấu xí bị rạch của mình đi khắp nơi chỉ để hỏi một câu hỏi vô nghĩa . Với gương mặt của bà liệu bị rạch thì sẽ ra sao nhỉ ? Chắc chắn sẽ là một " Kuchisake - Onna " xấu xí nhất .

_ Không.... Không..... Ta không muốn là người xấu xí nhất .

_ Suỵt ! Bà có nghe tiếng động gì không ?

Xệt.... Xệt..... Xệt....

_ Nghe như tiếng ai đó kéo vật gì nặng vậy . Vật đó là gì ? Và những ai đang kéo nó ?

Trông Takako Mai vô cùng sợ hãi trước âm thanh đó . Tiếng kéo càng lớn tôi càng thấy rõ những hình bóng phía trước . Có hai người phụ nữ mặt hai chiếc áo khoác đã cũ giống hệt nhau và đều đeo một cái khẩu trang y tế, họ đang kéo một người đàn ông người đầy máu phía sau . Thậm chí dù đứng ở xa nhưng tôi vẫn nghe rõ tiếng rên khẽ của người đó . Hai người phụ nữ ấy đang tiến gần đến chỗ tôi và Takako Mai, cả tôi lẫn Takako đều kinh hãi . Họ lướt qua tôi và đứng trước mặt Takako, cả hai lấy trong túi mình ra một cây kéo và bắt đầu.... Cắt người đàn ông xấu số kia thành từng mảnh . Người đàn ông đó kêu gào khủng khiếp nhưng từ từ tiếng kêu rùng rợn ấy nhỏ dần và tắt đi . Cả hai người phụ nữ đều buông tai khỏi người đàn ông và cầm kéo quay mặt về phía Takako . Gần như đồng thời họ kéo khẩu trang xuống để lộ ra hai khuôn mặt môi bị rạch đến tận mang tai . Họ chĩa cây kéo vào Takako Mai và hỏi bà ta....

Trông Bọn Tôi Có Đẹp Không ?

Takako Mai đứng im lặng một hồi và quỳ xuống ôm đầu khóc, miệng lẩm bẩm liên tục .

_ Tha cho tôi.... Xin tha cho tôi.... Tôi không cố ý bắt trước đâu thưa " Kuchisake - Onna ".... Tôi xin lỗi.... Xin lỗi....

Thanh tra Kiyoshi cùng các cảnh sát ập tới bắt Takako áp giải đi, bà ta không hề chống cự . Tôi còn đang đứng đó tự hỏi chuyện gì mới xảy ra thì hai " Kuchisake - Onna " tiến đến chỗ tôi .

_ Á ! " Kuchisake - Onna " ơi tui đâu có dính dáng gì đâu .

_ Mi sẽ là.... " Kuchisake - Onna " tiếp theo .

_ Không .

_ Này, đùa đủ rồi bả sắp xỉu tới nơi rồi đó .

Người đàn ông bị " xử " lúc nãy đứng lên, cả ba người kéo lớp hóa trang xuống và hiện ra sau đó là Kurumi, Michiko và Hibashi .

_ Á, dám lừa tui ! Đáng ghét....

_ Hihi ! xin lỗi nhưng thấy bà sợ sệt trông cũng vui vui . Michiko đầu têu đó .

_ Chứ không phải bà ngợi ý sao ?

_ Grừ.....

Ngày hôm sau chúng tôi tập chung liên hoan ở phòng anh Yotsuba, bác Sakaki và anh Kiyoshi cũng có ở đó . Tôi liền hỏi anh Yotsuba về sự việc tối qua .

_ Về tại sao Takako Mai xuất hiện ngay tối đó á ? Khi ba người bọn em đi xung quanh thì bọn anh ở phía sau theo dõi và mấy ngày trước đã phát hiện Takako đang theo dõi ba người . Chỉ đợi có vậy anh liền kêu Kurumi và Hibashi viện lý do gì đó để vắng mặt và nhờ tài hóa trang của Kurumi chúng ta đã có được những dáng người " Tuyệt đẹp " như thế . Khi có một con mồi béo bở trước mặt lại đi một mình thì bà ta chắc chắn sẽ hành động ngay lập tức khi đó bọn anh chỉ việc tiến hành công việc thôi . Dễ dàng thật đấy, cảm ơn " Miếng mồi ngon " nhá . FuFuFu !

_ Đáng ghét.... Em không phải miếng mồi của anh đâu nhá - Lườm nguýt một cái nhưng trước da mặt dày của Yotsuba, tôi chỉ đành quay qua anh Kiyoshi - Cơ mà về Takako Mai thì anh có điều tra thêm được gì không ?

_ Có vài điều lý thú đấy nhưng anh không phải là người tra hỏi bà ta, em hãy hỏi Yotsuba cho rõ ràng kìa .

_ Hở sao lại là anh chứ ?

_ Đơn giản thôi, anh là " Người kể chuyện " vì thế một khi " Khán giả " đã sợ hãi câu truyện thì chỉ cần đặt câu hỏi " Khán giả " bắt buộc phải tự động nói ra thôi . Những gì biết Takako đều đã nói hết cho anh, bà ta còn nhớ người đưa mình vào bệnh viện chữa trị là một bác sĩ, cũng chính người đó chữa trị cho bà ta, tên là Akira Kiba . Ông ta cũng chính là người đã tư vấn bà ta thực hiện những hành động đấy . Quan trọng hơn là bà ta đã nói rằng dù được đưa vào bệnh viện Fujikyu nhưng nơi chữa trị lại khác hẳn với những phòng bệnh còn lại, do lúc đó không thể cử động vì vết thương và lắng nghe tên bác sĩ ấy tư vấn bà ta không nhìn rõ . Nhưng bà ta nhớ rằng căn phòng ấy màu xanh dương không có cửa sổ, ở xung quanh căn phòng đôi khi truyền tới tiếng la hét của người điên, như bác sĩ nói . Khi được đưa ra thang máy để xuất viện thì hành lang tối thui chỉ có vài ánh sáng các phòng bệnh đều đóng cửa sắt như nhà tù . Tên bác sĩ nói rằng đó là phòng giữ những người bệnh đặc biệt .

_ Thế còn khu vực Tam giác ma quỷ gì đó là sao ?

_ Đó là nơi tập trung nhiếu lời đồn rùng rợn nhất . Bắt đầu từ khu chung cư cũ tới bệnh viện rồi tới trường cấp ba Hishinaraka, nếu nối liền lại sẽ ra một hình tam giác .

_ Ế.... Trường mình ghê vậy sao ? Anh có nhầm không đó .

_ Em không để ý sao ? Những câu truyện được lan truyền đều dính dáng tới khu vực " Tam giác ma " này đấy .

Đúng như Yotsuba đã nói . Thật sự cái " Tam giác ma " này luôn luôn dính dáng đến các câu truyện rùng rợn . Chắc chắn còn rất nhiều sự thật bị che đậy trong các lời đồn xung quanh thành phố nơi tôi sống . Có thể những sự việc như thế này sẽ còn tiếp tục và anh Yotsuba cùng hai thanh tra có lẽ có liên quan một chút đến nó nhưng hiện giờ thì tôi không quan tâm . Tôi đang tận hưởng những ngày tươi đẹp của cuộc đời học sinh bên cạnh mọi người....

.....Có lẽ sẽ như thế.... Nếu không bị lão Yotsuba quấy rối .

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận