SANCTUARY
Nhím Ngào Đường Tự làm
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 01: Thủ Đô Aerion

Chương 14: Bí Mật Của Thế Giới Tehra

0 Bình luận - Độ dài: 2,265 từ - Cập nhật:

Một giọng nói trầm ấm, vang vọng như tiếng chuông ngân khẽ, bất ngờ xuất hiện trong tâm trí Henry, tách biệt hoàn toàn khỏi những dòng suy nghĩ hỗn loạn còn sót lại sau dòng chảy kỳ lạ.

"Chào mừng cậu đến với hội Sanctuary."

Cùng lúc đó, dòng nước màu ngọc lục bảo huyền ảo tan biến, nhường chỗ cho một màn đêm tĩnh lặng bao trùm lấy không gian xung quanh Henry. Sự tối tăm không đáng sợ, mà mang một vẻ yên bình kỳ lạ, như thể cậu đang lơ lửng trong một khoảng không vô tận. 

Rồi, từ hư vô, một quả cầu ánh sáng dịu nhẹ từ từ hiện ra trước mặt Henry, tỏa ra một thứ ánh sáng trắng thuần khiết nhưng không chói mắt. Phía trên cao xa, vô số những dải ánh sáng mềm mại với đủ mọi sắc màu đang uyển chuyển chảy về một thân trụ khổng lồ, mờ ảo trong màn đêm tinh thần.

"Xin chào," Henry cất tiếng, giọng có chút lạc lõng và nghi ngờ, "tôi là Henry, tôi bị lạc vào đây. Ngài có thể cho tôi biết đây là đâu không?"

Quả cầu ánh sáng khẽ rung động, phát ra một âm thanh trầm ấm, dễ chịu, như tiếng gió thoảng qua những hàng cây cổ thụ. "Ta là Will, đây là không gian tinh thần của cậu. Bằng một cách thần kỳ nào đó, cậu đã xâm nhập và thích ứng với dòng Lifestream. Không gian tinh thần của cậu hiện đã được kết nối với chúng tôi thông qua dòng chảy này."

Henry nhíu mày, cố gắng sắp xếp những thông tin kỳ lạ vừa nhận được. "Lúc nãy ngài có nhắc đến hội Sanctuary. Tôi chưa từng nghe đến cái tên này bao giờ. Và tại sao không gian tinh thần của tôi lại được liên kết với hội?"

"Hội Sanctuary đã được thành lập từ rất lâu rồi," Will đáp, giọng điệu trang trọng nhưng không hề bí ẩn. "Tuy nhiên, hội hoàn toàn không chủ động truyền bá hay lôi kéo người bên ngoài gia nhập. Sự tồn tại của chúng ta được giữ kín như những bí mật sâu thẳm nhất của thế giới này. Vì thế, việc cậu chưa từng nghe đến chúng ta cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Tất cả thành viên của hội Sanctuary đều là những người được Lifestream chọn lựa."

"Vậy ý ngài là tôi đang đủ điều kiện để gia nhập hội này, chỉ cần tôi đồng ý sao?" Henry hỏi, trong lòng dấy lên một chút tò mò lẫn hoài nghi.

"Có thể nói là vậy," Will xác nhận. "Tuy nhiên, trong hội Sanctuary cũng tồn tại rất nhiều quy tắc và những nhiệm vụ mà các thành viên phải thực hiện. Nhưng đổi lại, cậu cũng sẽ nhận được những phần thưởng xứng đáng với công sức và sự cống hiến của mình."

Một thoáng do dự trong tâm trí Henry. "Tôi hiện đang là một tín đồ của Thiên Sứ Ánh Sáng. Tôi không chắc mình có thể theo một hội, mà họ có thể giao cho tôi những nhiệm vụ đi ngược lại hoặc gây ảnh hưởng tiêu cực đến đất nước và tôn giáo mà tôi đang phục vụ."

"Cậu không cần phải lo lắng về điều đó," Will trấn an. "Khi giao nhiệm vụ, ta sẽ cung cấp đầy đủ thông tin chi tiết cho cậu. Cậu hoàn toàn có quyền chấp nhận hoặc từ chối nhiệm vụ đó. Vì vậy, trường hợp cậu phải thực hiện những hành động tổn hại đến những giá trị mà cậu trân trọng là dường như không thể xảy ra."

"Vậy hội Sanctuary tôn thờ vị thần nào? Và cách thức hoạt động của hội ra sao?" Henry tiếp tục dò hỏi, muốn hiểu rõ hơn về tổ chức bí ẩn này.

"Hội Sanctuary không tôn thờ bất kỳ vị thần nào cả," Will trả lời, giọng điệu dứt khoát. "Mục đích tối thượng của chúng ta là bảo vệ sự cân bằng và sự sống của thế giới Tehra này. Các thành viên trong hội sẽ âm thầm loại bỏ những mầm mống nguy hiểm ngay từ khi chúng còn non yếu, hoặc ngăn chặn những thảm họa đang có nguy cơ xảy ra, ảnh hưởng đến sự tồn vong của Tehra."

"Ngăn chặn những thứ gây hại cho Tehra, nghe thật vĩ đại," Henry trầm ngâm nói. "Vậy hẳn các ngài phải có rất nhiều thành viên và một thế lực vô cùng to lớn?"

Một thoáng im lặng bao trùm không gian tinh thần. "Không," Will đáp, giọng điệu có chút khác lạ, "ngoại trừ ta, thì hiện tại chỉ có sáu thành viên đang hoạt động."

"Sáu thành viên mà các ngài lại nói là đang bảo vệ cả thế giới này?" Henry không giấu được sự ngạc nhiên trong giọng nói.

"Bọn ta đã âm thầm ngăn chặn hàng trăm nghìn mối nguy hại tiềm ẩn cho thế giới này trong suốt hơn một trăm nghìn năm qua," Will khẳng định, giọng điệu đầy tự hào.

"Khoan đã," Henry ngắt lời, "vậy hội của các ngài đã tồn tại hơn một trăm nghìn năm, và vẫn hoạt động một cách bí mật đến mức này sao?"

"Đúng vậy," Will xác nhận. "Thành viên trong hội cũng thường xuyên được thay thế. Những người được Lifestream chọn sẽ gia nhập, và những cựu thành viên sẽ rời đi do tuổi thọ hoặc hy sinh trong khi thực hiện nhiệm vụ."

"Ngài thật thẳng thắn," Henry nhận xét, "ngài không sợ tôi từ chối tham gia, rồi ra ngoài kia tiết lộ sự tồn tại của hội Sanctuary với đất nước của tôi sao?"

"Không sao cả," Will bình thản đáp. "Ta chỉ khuyên cậu nên suy nghĩ thật kỹ trước khi đưa ra quyết định. Sự tồn tại của hội Sanctuary rất đặc biệt. Chỉ những người được Lifestream chấp nhận mới có thể đặt chân đến không gian này. Vì vậy, ta không hề lo lắng nếu có thêm người biết đến chúng ta. Điều quan trọng là cậu nên cân nhắc xem việc tiết lộ những thông tin mà bản thân cậu chưa chắc chắn sẽ mang lại lợi ích gì hay không."

"Thú vị thật," Henry lẩm bẩm, cảm thấy một sự tò mò ngày càng lớn trỗi dậy trong lòng.

"Vì cậu đã được Lifestream chấp nhận, nên ta cũng có một món quà nhỏ muốn tặng cho cậu," Will nói, quả cầu ánh sáng khẽ nhấp nháy. "Hy vọng nó sẽ giúp mở rộng tầm nhìn của cậu, trước khi cậu đưa ra quyết định cuối cùng về việc có nên gia nhập với chúng ta hay không."

"Tôi cũng rất hứng thú với 'việc mở rộng tầm mắt' mà ngài đang nói tới đây," Henry đáp lại, không giấu được sự kỳ vọng.

"Có năm bí mật lớn nhất bao trùm lên tất cả mọi thứ của thế giới này," Will bắt đầu, giọng điệu trở nên nghiêm túc hơn. "Hôm nay, ta sẽ tiết lộ cho cậu hai trong số đó. Cậu đã từng nghe đến lời tiên tri về năm tận thế vào năm 999 Kỷ Thứ Bảy chưa?"

"Tôi đã từng nghe qua về điều đó," Henry gật đầu, "có một vài giáo hội cũng rao giảng về chúng, nhưng tôi chỉ nghĩ đó là những lời đồn đại hoặc cách các giáo hội dùng để lôi kéo tín đồ."

"Đó là sự thật," Will xác nhận, giọng điệu không hề nao núng. "Năm 999 sẽ là năm tận thế. Tehra sẽ bị hủy diệt hoàn toàn. Dù hội Sanctuary có nhiệm vụ bảo vệ Tehra, thì bọn ta cũng phải chấp nhận sự thật nghiệt ngã này."

"Nghe có vẻ mâu thuẫn," Henry nhíu mày, "Vậy các ngài còn duy trì hội này để làm gì?"

"Vì ta biết được bản chất thật sự của Ngày Tận Thế, và bản chất sâu xa của Tehra," Will đáp, giọng điệu đầy ẩn ý.

"Vậy bản chất của chúng là gì?" Henry hỏi, cảm thấy một sự hồi hộp kỳ lạ dâng lên trong lòng.

"Đây là hai bí mật khác nhau," Will nói, "cậu chỉ còn một lựa chọn, muốn nghe về cái nào trước?"

"Thật luôn sao?" Henry có chút bất ngờ. "Vậy ngài có thể cho tôi biết bốn bí mật còn lại là loại nào không?"

"Bản chất của tận thế năm 999 - Bản chất thật sự của Tehra - Lịch sử và sự thật ẩn sau các tôn giáo, các quốc gia hiện tại - Và cuối cùng, cách để cứu thế giới này."

"Các ngài biết cả cách để cứu thế giới này?" Henry kinh ngạc thốt lên, "Tôi cũng muốn biết điều này!"

"Uhm," Will đáp, giọng điệu có chút lửng lơ, "Cách để cứu thế giới này... là gia nhập vào hội Sanctuary."

"........." Henry cạn lời, cảm thấy như vừa bị một gáo nước lạnh dội vào mặt.

"........." Will dường như đang chờ đợi phản ứng của Henry.

"Đây hẳn là một trò đùa rồi." Henry cuối cùng cũng lên tiếng, giọng có chút bực bội. "Vậy mà ông bảo đó là bí mật lớn nhất, bao trùm cả thế giới hay sao? Còn bảo sẽ cho tôi biết hai trên năm bí mật nữa. Hai điều tôi vừa biết chẳng phải là ông cố tình gài vào để lôi kéo tôi vào hội sao?"

"Đấy là do cậu chọn mà," Will đáp, giọng điệu vẫn bình thản, "ta có ép buộc cậu đâu?"

"Cái...!" Henry chửi thầm trong đầu, cảm thấy mình vừa bị một vố lừa ngoạn mục.

"Thú thực là ta khá thích cậu," Will đột nhiên nói, giọng điệu có chút thay đổi, "nên ta sẽ phá lệ. Với mỗi bí mật còn lại, ta sẽ nói trước một chút gợi ý để cậu có thể suy nghĩ về chúng."

Giọng Will trở nên trầm hơn, mang một vẻ huyền bí khó tả. "Cái gọi là tận thế năm 999 Kỷ Thứ Bảy, chính là thứ tốt đẹp nhất sẽ xảy ra cho Tehra này, nếu nhìn nhận ở một góc độ khác."

Tiếp theo, giọng Will mang một chút bi thương. "Bản chất của Tehra là một tấm khiên khổng lồ, phải gánh chịu những đòn tấn công khủng khiếp để bảo vệ cho kẻ đã tạo ra nó."

Cuối cùng, giọng Will trở nên lạnh lùng và sắc bén. "Các tôn giáo Chính Thần và Tà Thần, những thế lực đang chi phối thế giới hiện tại, những kẻ lãnh đạo các quốc gia đều chịu sự ảnh hưởng ít nhiều từ các tôn giáo này - và chính những thứ này lại là mầm mống sâu xa đang từng bước phá hủy Tehra."

"Nếu nói như vậy," Henry chậm rãi nói, cố gắng tiêu hóa những tiết lộ vừa rồi, "việc tôi gia nhập Sanctuary chẳng phải là chống lại gần như cả thế giới này hay sao?"

"Hahaha," Will cười khẽ, âm thanh vang vọng trong không gian tinh thần. "Cậu cứ từ từ suy nghĩ đi nhé. Ta đoán rằng trong thời gian tới, cậu sẽ tự mình chứng thực được những điều ta vừa nói có phải là sự thật hay không. Nhưng việc cậu có thể bước chân vào nơi này, có vẻ như vận mệnh của cậu sẽ gắn liền với lớp người cuối cùng bảo vệ Tehra. Ta thật sự kỳ vọng sẽ gặp lại cậu. Giờ ta tặng cậu món quà này."

Một hình xăm kỳ lạ, hình ảnh một cái cây nhỏ màu ngọc lục bảo với những nhánh vươn ra mạnh mẽ, đột ngột xuất hiện trên vai phải của Henry. Nhưng vừa hiện lên rõ ràng, nó lại mờ dần rồi biến mất hoàn toàn.

"Đây là hình xăm biểu tượng của hội Sanctuary," Will giải thích. "Khi nào cậu suy nghĩ kỹ và có được câu trả lời, cậu chỉ cần chạm vào vị trí hình xăm, thôi động aether trong cơ thể để liên lạc với ta, truyền tống tinh thần cậu trở lại nơi này."

"Nhưng hiện tại... cơ thể ngoài kia của tôi chắc đã chết hẳn rồi," Henry sực nhớ lại tình huống nguy hiểm của mình, trong lòng không khỏi bối rối.

"Khi đã hòa mình vào Lifestream, cậu sẽ được bảo vệ," Will trấn an. "Bây giờ ta sẽ đưa tinh thần cậu trở về. Cậu chỉ cần xuôi theo dòng chảy Lifestream, chọn một nhánh rẽ ra dòng nước bình thường, cậu sẽ thoát ra được."

Ý thức của Henry dần trở về với cơ thể. Hắn nhận ra mình vẫn đang lơ lửng trong dòng Lifestream ấm áp. Theo lời Will, cậu men theo dòng chảy, rẽ vào một nhánh nước gần nhất có thể thông ra bên ngoài. Rồi, theo bản năng, hắn sử dụng những viên đá bọt khí thu được trước đó, để chúng kéo cơ thể mình lên phía trên, hướng về nơi có không khí. Sau vài khoảnh khắc nghẹt thở, Henry ngoi lên được mặt nước, thở hổn hển. Cả cơ thể hắn gần như đã kiệt sức, nhưng trong tâm trí hắn, những lời nói của Will và hình ảnh cái cây ngọc lục bảo vẫn còn in đậm. Một con đường mới, đầy bí ẩn và nguy hiểm, dường như vừa mở ra trước mắt.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận