Jacobs không trả lời ngay mà quay lại nhìn cả nhóm:
“Mọi người nghĩ sao?”
Melly, một trong những người ít khi lên tiếng, cẩn trọng nói: “Có thể hắn vẫn còn trong đó, nhưng chưa phát hiện ra chúng ta"
Daniel lắc đầu: “Điều này rất khó xảy ra. Giác quan của người Rank 3 rất nhạy bén, việc hắn không cảm nhận được sự hiện diện của chúng ta là không thể"
“Khả năng hắn đã ra ngoài rồi, cao hơn nhiều. Hắn cảm nhận được có người xung quanh và đã ra ngoài để tránh bị dồn vào thế bí trong hang. Dù gì chúng ta cũng đông hơn hắn, và hắn không xác định được cấp độ của chúng ta, nên việc tránh đi là lựa chọn an toàn nhất." Sophia phân tích.
Lumos, từ lúc nãy vẫn im lặng, bỗng lên tiếng: “Mọi người có nghĩ hắn đã ra ngoài rồi nhưng không đi quá xa, mà vẫn lẩn quất xung quanh, quan sát những kẻ tới điều tra hắn?”
“Vậy đây là lý do đội trưởng vẫn quyết định điều tra tiếp và lại gần hang ổ của hắn sao? Chắc anh cũng đoán được hắn sẽ ra ngoài tránh mặt chúng ta phải không?" Henry cười nhẹ, nhìn Jacobs.
“Ha ha, chỉ là tôi muốn nghe thêm suy luận của mọi người thôi mà. Đừng đánh giá tôi cao như vậy," Jacobs đáp lại bằng giọng cười phóng khoáng như mọi khi.
“Vậy giờ chúng ta vào trong thôi, nhưng để đề phòng bất trắc. Melly và Lumos ở bên ngoài cửa hang, Torsan tìm vị trí cao quan sát rộng từ bên trên. Nếu có gì bất thường từ bên ngoài, báo động ngay cho chúng tôi trong hang." Jacobs phân công.
Bốn người còn lại tiến sâu vào trong hang động. Cả không gian tối tăm, ẩm ướt như một ngôi mộ vĩnh cửu. Những vết máu bám đầy trên nền đất, tạo thành những vệt đen đặc, trơn trượt. Mùi thối rửa, ẩm mốc càng lúc càng nặng, làm người ta không thể không nôn ọe.
Khi tiến vào sâu hơn, cảnh tượng kinh hoàng mở ra trước mắt họ. Những cọc gỗ như giá treo thịt cắm trên nền đất ẩm. Mỗi cây cọc là một phần xác người, treo lủng lẳng như những con rối thịt. Da bị lột sạch, những thớ thịt đỏ sẫm rỉ máu, nhỏ xuống hòa vào lớp dịch đen đặc nhầy nhụa dưới nền hang. Những thi thể đã phân hủy, bốc mùi kinh tởm, giòi bọ lúc nhúc bò khắp nơi. Một khung cảnh thật kinh hoàng.
Henry và Daniel phải cố gắng lắm mới không nôn mửa, bịt miệng và mũi lại, cảm giác hôi thối như muốn tấn công vào mọi giác quan.
Sophia, dù là quân nhân, cũng không chịu nổi. Cô nôn oẹ ngay tại chỗ. Jacobs, mặc dù dày dặn kinh nghiệm hơn, vẫn không khỏi nhăn mặt, ánh mắt sắc bén dò xét mọi thứ xung quanh.
Đột nhiên, tiếng còi báo động vang lên từ cửa hang. Âm thanh chói tai xé tan bầu không khí tĩnh lặng, vang vọng giữa khu rừng lạnh lẽo.
“Bầy Ghoul!" Lumos quát lớn.
Jacobs ra hiệu cho mọi người lập tức di chuyển. Cả nhóm vội vàng tập hợp, vũ khí sẵn sàng trong tay.
Trước mắt họ, hơn một chục con Ghoul đã bao vây, những đôi mắt vàng đục sáng lên trong không khí âm u của khu rừng, những móng vuốt sắc nhọn cào xuống mặt đất tạo ra âm thanh ghê rợn. Chúng là những kẻ ăn xác thối, di chuyển theo bầy, thèm khát máu thịt như những con thú đói khát lâu ngày. Nhưng đáng sợ hơn cả là sinh vật đứng sau lưng bầy Ghoul - một con Alghoul.
Lớn hơn hẳn Ghoul bình thường, cơ bắp cuồn cuộn, bộ da sần sùi là một lớp vảy chắc chắn. Đôi mắt đỏ như than cháy của nó lóe lên sự tàn bạo. Alghoul không chỉ mạnh hơn, mà còn có khả năng phòng thủ bền bỉ, biến bản thân thành một cỗ máy giết chóc đáng sợ. Đối đầu với nó là một nhiệm vụ đầy rủi ro, ngay cả với những chiến binh Rank 2 dày dạn kinh nghiệm.
“Không được để chúng áp đảo!" Jacobs ra lệnh. “Melly, Torsan yểm trợ từ xa! Daniel, trấn giữ hậu phương, Sophia hỗ trợ tất cả mọi người!”
Ngay lập tức, Sophia sử dụng một phép thuật tạo màng ánh sáng bảo vệ từng thành viên. Henry siết chặt chuôi kiếm, ánh mắt đầy quyết tâm. Không khí tràn ngập mùi tử khí và căng thẳng đến nghẹt thở.
Những con Ghoul lao tới trước, miệng há rộng, để lộ những chiếc răng sắc như dao. Henry vung kiếm, lưỡi kiếm thép vạch ra những đường chém sắc bén, cắt lìa một cánh tay Ghoul đang vồ đến. Máu đen văng tung tóe, nhưng những con khác không hề sợ hãi, tiếp tục điên cuồng tấn công.
Daniel lùi lại, niệm chú, quả cầu lửa rực cháy bùng lên từ lòng bàn tay, quét qua đám quái vật, khiến vài con la hét đau đớn trong biển lửa.
Lumos, với sức mạnh của một chiến binh hạng nặng, vung búa chiến xuống đất. Mặt đất rung chuyển, tạo ra một cơn chấn động đủ để đánh ngã ba con Ghoul gần đó. Không bỏ lỡ cơ hội, anh xoay người giáng mạnh một cú búa vào đầu con gần nhất, nghiền nát hộp sọ nó.
Melly dùng phép mũi tên lửa, Torsan dùng cung tên; cả hai tấn công từ xa giúp phân tán sự chú ý, làm giảm cường độ tấn công của những con ghoul.
Nhưng Alghoul vẫn đứng yên, quan sát như một kẻ thợ săn lão luyện. Nó chờ đợi, kiên nhẫn. Chỉ khi thấy một con Ghoul bị phát nổ trước mặt, nó mới gầm lên một tiếng vang dội, rồi lao xuyên qua ngọn lửa tới với tốc độ kinh hoàng. Lực tấn công của nó mạnh đến mức làm không khí xung quanh rung lên. Một cú vung móng vuốt như sấm sét giáng thẳng Daniel.
Ngay trong một tích tắc, Jacobs vung thanh cự kiếm đỡ đòn khi móng vuốt nó chỉ còn cách mặt Daniel chưa đến một gang tay. Jacobs cũng khuỵu người sau khi đỡ đòn đó.
“Cẩn thận! Nó mạnh hơn ta tưởng!" Jacobs gầm lên, nhanh chóng đứng vững trở lại.
Những chiếc vảy cứng trên lưng Alghoul tạo thành một lớp phòng thủ kiên cố. Những đòn tấn công yếu đuối sẽ phản tác dụng ngay lập tức. Melly bắn một mũi tên lửa vào mắt nó, nhưng Alghoul quá nhanh, chỉ nghiêng đầu là tránh được. Torsan xả hàng loạt tên nhưng hoàn toàn không tổn thương được nó.
Henry chém thẳng xuống đầu con Alghoul, và chỉ bằng một cú vung tay, nó đã hất văng hắn.
“Sophia." Henry hét lên.
Sophia lập tức thi triển phép thuật, “Blinding Dawn” ánh sáng vàng lóe lên trong mắt Alghoul. Trong một khoảnh khắc, nó khựng lại.
“Nó choáng rồi” Sophia thông báo đến mọi người.
Ngay lập tức, Jacobs xông đến, “Crimson Cleave” Lưỡi kiếm được cường hoá bằng phép thuật sáng rực lên, cắt một đường sâu vào đầu con quái vật. Alghoul như tỉnh giấc, rống lên điên cuồng, máu đen tuôn ra, nhưng vẫn chưa gục ngã.
Nó thu người, chuẩn bị một đòn phản công dữ dội, nhưng Henry đã lao tới, “Piercing Fang”, một cú xoay kiếm đâm thẳng vào cổ họng con quái vật. Lưỡi kiếm xuyên qua, cắt đứt dây thanh quản, chấm dứt tiếng gầm rú đầy phẫn nộ.
Con Alghoul vùng vẫy, Lumos lao lên kết thúc nó, “Hammerfall”, một cú vung búa cực mạnh của Lumos, vỡ nát cả những chiếc vảy cứng cáp trên lưng, sức nặng của cây búa cũng đủ để khiến nó ngưng giãy giụa. Cuối cùng, nó gục xuống, cơ thể co giật trước khi bất động hoàn toàn. Torsan, Melly, Daniel cũng nhanh chóng tiêu diệt vài con ghoul xung quanh.
Trận chiến kết thúc, nhưng không ai dám lơi lỏng. Từ cơ thể Alghoul, một luồng khí đen hôi thối từ từ tỏa ra, khiến bầu không khí càng thêm u ám. Jacobs cắt đầu con Alghoul, lau máu trên kiếm, ánh mắt sắc lạnh.
“Chúng ta cần rời khỏi đây ngay," anh nói, giọng nghiêm trọng. “Nếu có một Alghoul, có thể còn nhiều con khác quanh đây"
Cả nhóm gật đầu, nhanh chóng thu dọn chiến trường rồi rút lui. Sau trận chiến với ghoul, khi về đến bìa rừng, Jacobs bắt đầu tổng hợp lại thông tin thu thập được.
Từ việc thị trấn Lylark thông báo có bảy người mất tích, nhưng trong hang lại có đến hai mươi lăm thi thể, cùng với xác sói, gấu. Các nạn nhân, dù chết theo những cách tàn bạo, đều có dấu hiệu bị hành hình, xử tử, hay thậm chí hiến tế.
“Henry, cậu nghĩ gì về trận đánh lúc nãy." Jacobs mở đầu
“Những con Ghoul được gã hung thủ dụ đến tấn công chúng ta. Hắn muốn dùng bọn chúng để đánh giá thực lực của chúng ta." Henry đưa ra nhận định
“Tốt, nếu hắn chưa xuất hiện nghĩa là hắn không mạnh hơn chúng ta. Sophia, em nghĩ gì về hang động vừa rồi." Jacobs tiếp tục với một thành viên khác.
“Đây là một kẻ tôn thờ tà thần, có lẽ hắn đang chuẩn bị một nghi thức để tấn thăng Rank." Sophia phân tích.
"Hay lắm, dù đáng sợ nhưng em vẫn quan sát được. Khả năng cao, hung thủ lần này là một kẻ Rank 3 và đang trong quá trình thăng lên Rank 4." Jacobs kết luận.
Cả nhóm như chết lặng trước những gì họ vừa trải qua. Họ biết rằng nếu tiểu đội này đến muộn hơn, khi hung thủ đạt được Rank 4, khả năng họ bị tiêu diệt ngay lập tức là rất cao. Henry chỉ có thể thầm nghĩ trong lòng: “Có nên cảm ơn các thiên sứ đã phù hộ không nhỉ?”
Với thông tin trong tay, nhóm tiến về phía thị trấn để báo cáo, hoàn thành nhiệm vụ. Sau khi ra khỏi rừng, họ nhận lại ngựa, vội vã lên đường về Aerion. Lúc hoàn thành mọi việc thì trời đã sập tối. Mặc dù chỉ có 12 tiếng trôi qua, nhưng cả nhóm đã chứng kiến đủ loại cảnh tượng kinh hoàng và may mắn trở về an toàn. Nếu bất cẩn hoặc không may, cái giá của một nhiệm vụ trinh sát cấp thấp đôi khi lại không hề nhỏ.
Jacobs tươi cười thông báo với cả nhóm: “Nhiệm vụ lần này nguy hiểm hơn dự đoán khá nhiều, thông tin chúng ta mang về cũng rất rõ ràng và hữu ích, kèm theo cái đầu con Alghoul, cấp trên đánh giá cao đấy. Mỗi thành viên đều được tăng 20 điểm thành tích, thưởng mỗi người 5 crow, riêng tôi được 15 crow, tối nay mọi người muốn ăn gì tôi khao."
Cả nhóm vỡ òa trong sự vui mừng, rồi quyết định chọn quán rượu Dunlyre quen thuộc. Phần thưởng 5 crow cho một nhiệm vụ quả thực rất hậu hĩnh. 100 crow đổi được một vàng. Lính Rank 1 chỉ nhận được 30-50 crow mỗi tháng, Rank 2 thì 60-90 crow, còn Rank 3 - đội trưởng - có thể nhận từ 100-180 crow.
Lương hiện tại của Henry là 70 crow, thêm phần thưởng nhiệm vụ thế này, cuộc sống của hắn cũng trở nên dễ thở hơn rất nhiều. Henry ăn ở đều trong doanh trại, trang phục cũng là quân trang, theo lý thông thường thì hắn có thể tiết kiệm toàn bộ lương. Nhưng hắn lại có những khoản chi đều đặn hàng ngày, hàng tháng.
Đợi một chút, đồ ăn nóng hổi được dọn ra. Thịt heo hầm thảo mộc, gà bọc thịt xông khói nướng cùng khoai tây, bánh mì ngũ cốc đen và bơ lạt... Cả ngày dài làm nhiệm vụ, chỉ ăn lương khô mang theo, giờ thấy món ăn thịnh soạn như thế này, mọi người đều không thể kiềm chế được.
“Cảm tạ thiên sứ đã phù hộ chúng ta." Jacobs cầm ly bia, đứng lên nói để mở đầu bữa tiệc nhỏ của đội. Nam uống bia vàng vị nồng, nữ uống bia trái cây thơm ngọt, dịu nhẹ - đặc sản chỉ có ở vùng thủ đô Aerion.
Mọi người bắt đầu thưởng thức bữa ăn, thịt heo hầm mềm tan trong miệng, thấm đều gia vị và hương thảo mộc. Bánh mì ngũ cốc phết bơ lạt, đặt lên một phần thịt heo rồi chấm vào nước hầm, hương vị càng thêm tuyệt vời.
Gà bọc thịt xông khói rồi nướng với khoai tây, thịt gà mềm mại, mọng nước, nhờ lớp thịt xông khói giữ lại độ ẩm, làm cho mỗi miếng thịt gà càng đậm đà, kết hợp với khoai tây thì đúng là sự kết hợp hoàn hảo.
Cả nhóm chẳng ai giữ nổi sự vui sướng khi thưởng thức món ăn. Những món ăn nhàm chán trong quân đội thật sự không thể so sánh với những mỹ vị này.
Bữa tiệc không chỉ giúp họ xua tan đi cái đói mà còn làm cho những cảm xúc tiêu cực từ nhiệm vụ sáng nay vơi đi phần nào. Trong lúc mọi người đang ăn, Jacobs lại vui vẻ lên tiếng:
“Nhiệm vụ hôm nay đúng là có phần nguy hiểm, nhưng may mắn là suy đoán của nhóm chúng ta chính xác, nên mọi thứ không gây ra bất ổn nào"
“Thật ra những suy luận của chúng tôi, anh đều đã có trong thời gian ngắn hơn mà." - Daniel nói, khen ngợi Jacobs.
“Hahahaha, vậy thì sao chứ. Tôi có thể suy luận ra những việc đó, nhưng mọi người cũng ra được thì chẳng phải càng chắc chắn hơn sao?" Jacobs cười to, đầy phấn khích.
“Bọn em vẫn luôn tin tưởng vào năng lực của đội trưởng mà." Melly hâm mộ lên tiếng.
“Chắc gì tôi luôn đúng, nếu tôi chủ quan, phán đoán sai thì hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng được. Hôm nay, qua một lần nguy hiểm, nhưng qua đó thể hiện mọi người trong đội đều có tiến bộ lớn. Khả năng suy luận, phân tích tình huống tăng lên rất nhiều, suy nghĩ cũng chu toàn hơn." Jacobs không giấu được niềm vui khi thấy các thành viên trong đội phát triển, lúc này anh như một người anh trong gia đình vui mừng khi thấy các em trưởng thành hơn.


0 Bình luận